Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 326
Chương 326:
Âu Minh Triết nhìn Lý Sơn, Khó trách.
Anh là người đàn ông đã có vợ, không thèm so đo với cẩu độc thân dốt nát.
… Mặc dù không biết Âu Minh Triết đang suy nghĩ gì, nhưng, Lý Sơn cảm giác mình bị kỳ thị.
Âu Minh Triết nói tôi thấy cậu nên nhanh chóng tìm bạn gái đi!
Không hiểu phong tình một chút nào.
Tiếp tục như vậy nữa, đoán chừng cả đời độc thân.
Lý Sơn nói tôi sẽ cố gắng hết sức.
Ông trời ơi, anh ta cũng muốn tìm lắm chứ!
Nhưng mà suốt ngày ở cạnh Âu Minh Triết bận tối mắt tối mũi, Âu Minh Triết đi tới chỗ nào anh ta cũng phải theo sát. Anh ta cũng rất tuyệt vọng…
Nhưng mà, những lời này, anh ta cũng không dám nói cho Âu Minh Triết nghe.
Hơn nữa, phụ nữ đối với Lý Sơn mà nói, có cũng được không có cũng được, anh ta thật sự cũng không để ý cho lắm
–
Bởi vì là Âu Minh Triết yêu cầu, Lý Sơn chỉ có thể gọi điện thoại lùi lại cuộc hẹn với Tổng giám đốc Trương kia.
Làm xong chuyện của công ty, Âu Minh Triết cùng Lý Sơn trở về nhà.
Âu Minh Triết ngồi ở trước cửa sổ, lấy giấy ra vẽ, chờ Đàm Tiểu Ân trở lại.
Một lúc sau, vô số bức tranh ra đời nhưng có điều, tất cả đều vẽ Đàm Tiểu Ân.
Nhìn kiệt tác của mình, anh không nhịn được dương khóe miệng lên.
Dì Ngô bưng trà từ bên ngoài đi vào, Minh Triết, cháu đói bụng chưa Nếu không dì đi làm cơm cho cháu
Không cần. Âu Minh Triết nói Tiểu Ân nói rồi, tối nay cô ấy sẽ nấu cơm cho cháu.
“Không cần.” Âu Minh Triết nói “Tiểu Ân có nói, tối nay cô ấy sẽ làm cơm.”
Bình thường bọn họ ở nhà, cơm tối đều là dì Ngô phụ trách, nhưng mà hôm nay, Đàm Tiểu Ân nói cô muốn nấu, Âu Minh Triết liền bảo dì Ngô tối nay không phải nấu nữa.
Dì Ngô nói Vậy, Tiểu Ân lúc nào trở lại Hiện tại đã đã hơn bảy giờ tối rồi.
… Âu Minh Triết nhìn đồng hồ, mới phát hiện đã muộn như vậy rồi. Anh nhíu mày một cái, cô ấy còn chưa về sao
Coi như đi mua đồ ăn, cũng hẳn phải trở về rồi chứ!
Dì Ngô đáp chưa về.
Chờ một chút đi.
Anh đối với Đàm Tiểu Ân rất kiên nhẫn.
Chờ đến hơn tám giờ, cũng không thấy Đàm Tiểu Ân trở lại, bên ngoài trời đã tối om.
Dì Ngô đi vào, Minh Triết, cháu thử gọi cho Tiểu Ân xem, xem có phải con bé gặp phải chuyện gì không Sao giờ này vẫn chưa về
Sợ cô xảy ra chuyện gì, Âu Minh Triết vội vàng lấy điện thoại ra,gọi cho Đàm Tiểu Ân, qua một hồi lâu, Đàm Tiểu Ân mới nhận cuộc gọi, chú.
Khi nào em mới về Nghe được âm thanh của cô, trái tim Âu Minh Triết mới tạm thời bớt hồi hộp, anh rất sợ cô ở trên đường xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Trong điện thoại, Đàm Tiểu Ân âm thanh có chút áy náy, Đúng rồi, em quên nói cho chú biết, em có chút việc gấp, tối nay ở lại ký túc xá nên không về nhà.
Vốn định gọi điện thoại cho anh, nhưng lại quên mất
Việc gấp Âu Minh Triết không nhịn được cau mày. Anh đặc biệt hủy lịch hẹn, về sớm đợi cô, kết quả lại bị cô cho leo cây
Âu Minh Triết nhìn Lý Sơn, Khó trách.
Anh là người đàn ông đã có vợ, không thèm so đo với cẩu độc thân dốt nát.
… Mặc dù không biết Âu Minh Triết đang suy nghĩ gì, nhưng, Lý Sơn cảm giác mình bị kỳ thị.
Âu Minh Triết nói tôi thấy cậu nên nhanh chóng tìm bạn gái đi!
Không hiểu phong tình một chút nào.
Tiếp tục như vậy nữa, đoán chừng cả đời độc thân.
Lý Sơn nói tôi sẽ cố gắng hết sức.
Ông trời ơi, anh ta cũng muốn tìm lắm chứ!
Nhưng mà suốt ngày ở cạnh Âu Minh Triết bận tối mắt tối mũi, Âu Minh Triết đi tới chỗ nào anh ta cũng phải theo sát. Anh ta cũng rất tuyệt vọng…
Nhưng mà, những lời này, anh ta cũng không dám nói cho Âu Minh Triết nghe.
Hơn nữa, phụ nữ đối với Lý Sơn mà nói, có cũng được không có cũng được, anh ta thật sự cũng không để ý cho lắm
–
Bởi vì là Âu Minh Triết yêu cầu, Lý Sơn chỉ có thể gọi điện thoại lùi lại cuộc hẹn với Tổng giám đốc Trương kia.
Làm xong chuyện của công ty, Âu Minh Triết cùng Lý Sơn trở về nhà.
Âu Minh Triết ngồi ở trước cửa sổ, lấy giấy ra vẽ, chờ Đàm Tiểu Ân trở lại.
Một lúc sau, vô số bức tranh ra đời nhưng có điều, tất cả đều vẽ Đàm Tiểu Ân.
Nhìn kiệt tác của mình, anh không nhịn được dương khóe miệng lên.
Dì Ngô bưng trà từ bên ngoài đi vào, Minh Triết, cháu đói bụng chưa Nếu không dì đi làm cơm cho cháu
Không cần. Âu Minh Triết nói Tiểu Ân nói rồi, tối nay cô ấy sẽ nấu cơm cho cháu.
“Không cần.” Âu Minh Triết nói “Tiểu Ân có nói, tối nay cô ấy sẽ làm cơm.”
Bình thường bọn họ ở nhà, cơm tối đều là dì Ngô phụ trách, nhưng mà hôm nay, Đàm Tiểu Ân nói cô muốn nấu, Âu Minh Triết liền bảo dì Ngô tối nay không phải nấu nữa.
Dì Ngô nói Vậy, Tiểu Ân lúc nào trở lại Hiện tại đã đã hơn bảy giờ tối rồi.
… Âu Minh Triết nhìn đồng hồ, mới phát hiện đã muộn như vậy rồi. Anh nhíu mày một cái, cô ấy còn chưa về sao
Coi như đi mua đồ ăn, cũng hẳn phải trở về rồi chứ!
Dì Ngô đáp chưa về.
Chờ một chút đi.
Anh đối với Đàm Tiểu Ân rất kiên nhẫn.
Chờ đến hơn tám giờ, cũng không thấy Đàm Tiểu Ân trở lại, bên ngoài trời đã tối om.
Dì Ngô đi vào, Minh Triết, cháu thử gọi cho Tiểu Ân xem, xem có phải con bé gặp phải chuyện gì không Sao giờ này vẫn chưa về
Sợ cô xảy ra chuyện gì, Âu Minh Triết vội vàng lấy điện thoại ra,gọi cho Đàm Tiểu Ân, qua một hồi lâu, Đàm Tiểu Ân mới nhận cuộc gọi, chú.
Khi nào em mới về Nghe được âm thanh của cô, trái tim Âu Minh Triết mới tạm thời bớt hồi hộp, anh rất sợ cô ở trên đường xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Trong điện thoại, Đàm Tiểu Ân âm thanh có chút áy náy, Đúng rồi, em quên nói cho chú biết, em có chút việc gấp, tối nay ở lại ký túc xá nên không về nhà.
Vốn định gọi điện thoại cho anh, nhưng lại quên mất
Việc gấp Âu Minh Triết không nhịn được cau mày. Anh đặc biệt hủy lịch hẹn, về sớm đợi cô, kết quả lại bị cô cho leo cây