Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 325
Chương 325:
Đàm Tiểu Ân mới 18, cuộc sống mới vừa bắt đầu đã chọn gả cho anh.
Đang lúc này, điện thoại di động của Âu Minh Triết vang lên.
Anh cầm sang xem một cái, phát hiện là Đàm Tiểu Ân gọi điện thoại tới.
Âu Minh Triết đặc biệt đặt biệt danh lưu trong danh bạ của Đàm Tiểu Ân là tiểu khả ái.
Nhìn thấy cô gọi tới, ánh mắt của anh trở nên mềm mại hẳn lên, anh nhấn nút nghe, vẫy vẫy tay đuổi Lý Sơn ra ngoài.
Lý Sơn rời khỏi.
Đàm Tiểu Ân ở trong điện thoại có chút kích động nói chú ơi, nói cho chú biết một tin tốt.
Cách điện thoại, anh cũng có thể cảm giác được sự hưng phấn của cô.
Âu Minh Triết hỏi Tin tốt gì
Em không có bị kỉ luật. Đàm Tiểu Ân vô cùng vui vẻ, cô vốn cho là, lần này không bị đuổi học thì cũng sẽ bị cảnh cáo trước toàn trường hoặc bị xử lý học vụ.
Kết quả, giảng viên hướng dẫn của cô chẳng qua là chỉ gọi cô và Đinh Cẩn lên hỏi đôi câu,cũng chẳng mắng mỏ câu nào. Niềm vui ngoài ý muốn này, làm cho Đàm Tiểu Ân tâm tình rất tốt, Buổi tối chú muốn ăn cái gì, để em làm cho chú!
Lâu lắm rồi không làm cơm
Lúc cao hứng, cũng chỉ có nấu cơm, mới có thể biểu đạt nội tâm kích động của cô.
Âu Minh Triết nói đều được.
Vậy khi nào tan học em đi mua thức ăn luôn. Đàm Tiểu Ân nói chú phải về nhà chờ em đấy.
Được. Âu Minh Triết nghe trong giọng nói của cô rất vui vẻ, dương khóe miệng lên.
Đàm Tiểu Ân không biết, là anh bảo Lý Sơn dùng quan hệ để dàn xếp giúp cô rồi.
Nhưng nhìn thấy cô vui vẻ như vậy, anh cũng rất vui vẻ.
…
Buổi chiều, Lý Sơn từ bên ngoài đi vào, nói Ngài Âu, buổi tối Tổng giám đốc Trương hẹn anh ăn cơm.
Tổng giám đốc Trương chính là người lần trước tặng Đàm Tiểu Ân miếng ngọc thạch, bởi vì hiện tại công ty đang khai phá mảnh đất kia, cùng Tổng giám đốc Trương có hợp tác, cho nên, Tổng giám đốc Trương cách vài ngày sẽ kiếm cớ mời Âu Minh Triết ăn cơm.
Lùi lại đi. Âu Minh Triết nói hôm nay tôi có hẹn rồi.
Có hẹn Lý Sơn khó hiểu nhìn anh, sao tôi lại không nhớ anh có hẹn Ai vậy
Vợ tôi. Lúc Âu Minh Triết nói câu này giọng điệu vô cùng kiêu ngạo.
Lý Sơn nhìn anh, Ngày nào anh với phu nhân chẳng ở chung một chỗ, anh không ngán sao Ở bên ngoài ăn cũng như nhau, chờ phu nhân tan học, tôi đi đón cô ấy là được rồi
Đàm Tiểu Ân cũng đã từng gặp Tổng giám đốc Trương, mọi người đều là người quen, ăn bữa cơm,là chuyện không thể bình thường hơn.
Không hiểu tại sao còn muốn lùi hẹn lại cơ chứ.
Âu Minh Triết ngẩng đầu lên nhìn về phía Lý Sơn, cảm thấy câu hỏi của anh ta rất buồn cười, có cô vợ xinh đẹp đáng yêu, ở nhà cùng cô làm sao mà chán cho được
Hơn nữa, anh cùng Đàm Tiểu Ân mặc dù mỗi ngày đều gặp mặt, nhưng, hai người đều là đi sớm về trễ. Thời gian ở chung cũng không nhiều.
Lý Sơn bị Âu Minh Triết nhìn chằm chằm, có chút lúng túng nói Sao… sao ạ
Cậu không có bạn gái đúng không Âu Minh Triết hỏi.
Lý Sơn nói Không có.
Vốn có một cô, sau đó cô chê anh quá bận nên chia luôn rồi.
Từ sau khi Âu Minh Triết bị thương, anh ta luôn kè kè bên cạnh Âu Minh Triết, làm gì có thời gian tìm bạn gái.
Đàm Tiểu Ân mới 18, cuộc sống mới vừa bắt đầu đã chọn gả cho anh.
Đang lúc này, điện thoại di động của Âu Minh Triết vang lên.
Anh cầm sang xem một cái, phát hiện là Đàm Tiểu Ân gọi điện thoại tới.
Âu Minh Triết đặc biệt đặt biệt danh lưu trong danh bạ của Đàm Tiểu Ân là tiểu khả ái.
Nhìn thấy cô gọi tới, ánh mắt của anh trở nên mềm mại hẳn lên, anh nhấn nút nghe, vẫy vẫy tay đuổi Lý Sơn ra ngoài.
Lý Sơn rời khỏi.
Đàm Tiểu Ân ở trong điện thoại có chút kích động nói chú ơi, nói cho chú biết một tin tốt.
Cách điện thoại, anh cũng có thể cảm giác được sự hưng phấn của cô.
Âu Minh Triết hỏi Tin tốt gì
Em không có bị kỉ luật. Đàm Tiểu Ân vô cùng vui vẻ, cô vốn cho là, lần này không bị đuổi học thì cũng sẽ bị cảnh cáo trước toàn trường hoặc bị xử lý học vụ.
Kết quả, giảng viên hướng dẫn của cô chẳng qua là chỉ gọi cô và Đinh Cẩn lên hỏi đôi câu,cũng chẳng mắng mỏ câu nào. Niềm vui ngoài ý muốn này, làm cho Đàm Tiểu Ân tâm tình rất tốt, Buổi tối chú muốn ăn cái gì, để em làm cho chú!
Lâu lắm rồi không làm cơm
Lúc cao hứng, cũng chỉ có nấu cơm, mới có thể biểu đạt nội tâm kích động của cô.
Âu Minh Triết nói đều được.
Vậy khi nào tan học em đi mua thức ăn luôn. Đàm Tiểu Ân nói chú phải về nhà chờ em đấy.
Được. Âu Minh Triết nghe trong giọng nói của cô rất vui vẻ, dương khóe miệng lên.
Đàm Tiểu Ân không biết, là anh bảo Lý Sơn dùng quan hệ để dàn xếp giúp cô rồi.
Nhưng nhìn thấy cô vui vẻ như vậy, anh cũng rất vui vẻ.
…
Buổi chiều, Lý Sơn từ bên ngoài đi vào, nói Ngài Âu, buổi tối Tổng giám đốc Trương hẹn anh ăn cơm.
Tổng giám đốc Trương chính là người lần trước tặng Đàm Tiểu Ân miếng ngọc thạch, bởi vì hiện tại công ty đang khai phá mảnh đất kia, cùng Tổng giám đốc Trương có hợp tác, cho nên, Tổng giám đốc Trương cách vài ngày sẽ kiếm cớ mời Âu Minh Triết ăn cơm.
Lùi lại đi. Âu Minh Triết nói hôm nay tôi có hẹn rồi.
Có hẹn Lý Sơn khó hiểu nhìn anh, sao tôi lại không nhớ anh có hẹn Ai vậy
Vợ tôi. Lúc Âu Minh Triết nói câu này giọng điệu vô cùng kiêu ngạo.
Lý Sơn nhìn anh, Ngày nào anh với phu nhân chẳng ở chung một chỗ, anh không ngán sao Ở bên ngoài ăn cũng như nhau, chờ phu nhân tan học, tôi đi đón cô ấy là được rồi
Đàm Tiểu Ân cũng đã từng gặp Tổng giám đốc Trương, mọi người đều là người quen, ăn bữa cơm,là chuyện không thể bình thường hơn.
Không hiểu tại sao còn muốn lùi hẹn lại cơ chứ.
Âu Minh Triết ngẩng đầu lên nhìn về phía Lý Sơn, cảm thấy câu hỏi của anh ta rất buồn cười, có cô vợ xinh đẹp đáng yêu, ở nhà cùng cô làm sao mà chán cho được
Hơn nữa, anh cùng Đàm Tiểu Ân mặc dù mỗi ngày đều gặp mặt, nhưng, hai người đều là đi sớm về trễ. Thời gian ở chung cũng không nhiều.
Lý Sơn bị Âu Minh Triết nhìn chằm chằm, có chút lúng túng nói Sao… sao ạ
Cậu không có bạn gái đúng không Âu Minh Triết hỏi.
Lý Sơn nói Không có.
Vốn có một cô, sau đó cô chê anh quá bận nên chia luôn rồi.
Từ sau khi Âu Minh Triết bị thương, anh ta luôn kè kè bên cạnh Âu Minh Triết, làm gì có thời gian tìm bạn gái.