Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6-10
Chương 6: cắt đứt
Cố Minh Châu vùi mặt vào người mẹ mình khóc nức nở
'' Huhu, hôn lễ biến thành trò cười rồi. Sau này con phải đối mặt với bạn bè thế nào đây. Bọn họ sẽ đem con ra giễu cợt mất''
Thấy con gái khóc nức nở, bà ta đau lòng lao đến đá cô vài cái
'' Đúng là vô tích sự''
'' Đừng có tạo ra vết thương, nếu Tống Tư Duệ mà thấy được thì ...'' - Cố Nham nghi ngại, ông ta không muốn phải gánh hậu quả gì đó đâu
Ngược lại với thái độ lo sợ của chồng, Anh Túc để lộ ra gương mặt chán ghét cực độ. Bà ra nghe xong còn ra sức nhiều hơn. Dù sao cũng đã cho người canh gác bên ngoài, chẳng cần phải sợ đông sợ tây
'' Lo gì chứ? Chú rể vắng mặt, hôn lễ trở thành trò cười. Cũng đã giúp chúng ta phần nào biết rõ thái độ của nhà họ Tống rồi. Ông nghĩ tên đó sẽ vì cái thứ này mà ra mặt làm khó chúng ta sao?''
'' Cái thứ như mày lại dám làm cho chị gái tao đau lòng, chết đi'' - Cố Minh Hiên xông đến, dùng thân hình to gần gấp đôi mà giẫm đạp cô không thương tiếc
Cố Nham lúc này mới lộ ra vẻ ghét bỏ. Lão ta biết Tống Tư Duệ sẽ không bao giờ chạm vào đứa con hoang này, nhưng không ngờ hắn lại sử dụng chiêu thức nham hiểm như thế
Vốn định dựa hơi thông gia của nhà họ Tống để tạo dựng thêm vài mối quan hệ, ai mà ngờ lại trở thành trò cười cho cả thiên hạ
Không ăn được thịt dê còn hôi cả người
Con mẹ nó chứ
Bao nhiêu oán giận, cứ thế liền trút lên người cô
Cố Giai Lệ chỉ biết nằm yên chịu trận
Rõ ràng là do Tống Tư Duệ khiến mọi chuyện trở nên thế này, sao lại để cho cô gánh chịu toàn bộ trách nhiệm?
Sau khi bọn họ đã hả hê, cô đứng lên chỉnh sửa váy áo. Cố Minh Châu ghét bỏ
'' Lau cho sạch gương mặt tởm lợm của mày. Đừng để người khác nhìn thấy rồi lại nói bọn tao bắt nạt mày''
Cố Giai Lệ nghe theo, lau nước mắt và dặm thêm ít phấn che đi đôi mắt sưng vù cùng gương mặt tiều tụy. Sau đó cùng 'gia đình' đi ra ngoài
Cố Nham không quên dặn dò
'' Sau này đến Tống gia rồi, thì đừng có ăn nói lung tung''
Anh Túc nói thêm
'' Sau này mày cứ ngoan ngoãn ở đó, không cần phải trở về nhà. Tránh để chúng tao thêm chướng mắt''
Cố Giai Lệ im lặng, cô đã làm gì khiến cho họ chán ghét cô đến thế?
Rõ ràng cô chỉ là nạn nhân trong cuộc vui của cha mẹ mình mà thôi. Cô chưa từng gây hại cho bất cứ ai, dù không thích cô thế nào đi chăng nữa ... thì họ có cần phải chà đạp cô thế này hay không?
Những lời tận sâu trong đáy lòng này cô chẳng dám thốt lên đâu. Sau bao nhiêu trận đòn roi thì làm gì có ai đủ can đảm mà chống lại?
Quan khách đã về gần hết, cha mẹ và anh chị trong nhà thân thiết đưa cô ra ngoài xe. Trong lòng Cố Giai Lệ hoàn toàn hiểu, họ chẳng qua chỉ muốn để lại ấn tượng tốt với mọi người mà thôi
Châu Vỹ ngồi trên chiếc xe Benz đen tuyền đợi cô tạm biệt với gia đình của mình. Trước khi họ cùng nhau trở về Tống gia, bà còn cố gắng đảm bảo rằng sẽ không để cho cô phải chịu bất cứ khổ sở nào
Nhà họ Cố chỉ cười cười, có lẽ họ nghĩ bà chỉ đang muốn giữ lại chút thể diện. Và nguyên nhân chính là vì bọn họ căn bản không quan tâm đến đứa con gái là cô
Cố Giai Lệ cúi đầu không dám nhìn ai. Cô biết sau khi đến làm dâu, có lẽ cuộc sống của mình sẽ còn khổ sở hơn. Cô không dám chạy trốn, cũng không dám phản kháng
Cô biết mình hèn nhát lắm, nhưng cô sợ bị đánh mắng. Càng sợ phải bị nhốt trong căn phòng tối om với 4 bức tường lạnh lẽo
Trên chiếc xe sang trọng, Châu Vỹ ngồi đối diện nhìn con dâu mình đang co ro trong bộ váy trắng tinh lộng lẫy. Tay cô nắm chặt vào nhau, móng tay bấu vào da thịt, gương mặt lộ rõ sự bất an và nỗi sợ hãi. Bà có chút thương cảm
'' Không có ai làm khó cho con chứ?''
'' Ư ...'' - Cố Giai Lệ giật thót, trong vô thức cô cúi thấp người cắn cắn môi
Mình nên trả lời thế nào đây? Chắc là đang thăm dò ... không không, bà ấy không cần thiết phải làm thế. Chắc là đang muốn nhắc nhở mình, dù có bị ai gây khó dễ cũng phải im lặng mà sống
Nghĩ như thế, cô liền lắc đầuChương 7: chăm sóc
Châu Vỹ nhìn bộ váy, không hài lòng nhíu mày, dùng tay chỉ vào bộ váy cưới cô đang mặc trên người
'' Vậy thì váy con sao lại trở nên dơ thế kia?''
'' Cái ... này ...'' - cô lắp bắp
'' Ta biết rồi'' - Tống phu nhân thở dài, có lẽ vì giận cá chém thớt, không dám đắc tội với gia đình bà cho nên mới đem cô ra trút giận. Nhưng kì thực, Châu Vỹ không ngờ đến những ngược đãi mà chính người thân của Cố Giai Lệ gây ra cho cô không đơn thuần chỉ là nhất thời tức giận
Càng không ngờ nỗi đau mà cô con dâu mới này phải chịu vượt quá sức tưởng tượng
Bà không muốn gây khó dễ cho cô, vì bà biết cô đã phải chịu khá nhiều áp lực từ gia đình mình và những quan khách có mặt tại buổi tiệc hôm nay
^^^đón xem tập mới nhất trên Mangatoon^^^
Xe dừng lại ở trước cánh cổng đen dài tận 3 mét. Cố Giai Lệ nhìn ra ngoài cửa sổ
Những bức tường đá cao chót vót được dựng lên để bảo vệ cho căn biệt thự xa xỉ kéo dài đến tận đường chân trời. Có thể thấy quy mô của nơi này là vô cùng lớn
Sau khi bảo vệ đã mở cửa cổng, chiếc xe nhanh chóng lăn bánh. Đi qua 1 con đường bằng phẳng với 2 bên là cả 1 rừng hoa anh đào đang tung bay nhè nhẹ mỗi khi nổi gió
Tuy không mở cửa xe, nhưng cô có thể hình dung được sự mềm mại của từng cánh hoa khi chạm vào da sẽ dễ chịu đến nhường nào, cùng với hương thơm dịu nhẹ mà bản thân khi còn ở Cố gia vẫn thường được nghe đám người hầu và chị của mình nhắc đến
Trong tích tắc họ nhanh chóng dừng xe trước 1 biệt thự châu Âu mang phong cách hiện đại rất lớn
Châu Vỹ bước xuống xe trước, tiếp đó cô mới đi theo
Nhìn từ khoảng cách gần, nơi này càng khiến cô ngạc nhiên vì độ hoành tráng
Căn biệt thự 4 tầng được thiết kế rất hiện đại và tươi sáng. Có thể nhìn thấy được hồ bơi lớn ở trên tầng 2 do lan can bằng kính thủy tinh
Tống phu nhân vui vẻ nói
'' Chúng ta mau vào nhà thôi''
Cố Giai Lệ gật đầu nghe theo. Chưa kịp động tay xách bộ váy có chút cồng kềnh và khó di chuyển, Châu Vỹ đã ra hiệu cho người làm
Lập tức, trưởng hầu Dung Dung đi đến giúp nữ chủ nhân tương lai nâng váy cưới
Chút rụt rè pha thêm ngại ngùng khiến cô xua tay lắc đầu thật nhanh
Dung Dung cười dịu, cả người cô ấy toát ra mùi hương cam đào dễ chịu làm cho cô có chút an tâm
'' Thiếu phu nhân, việc này hãy giao cho chúng tôi''
Cố Giai Lệ lúng túng, Châu Vỹ cười
'' Con hãy để cô ấy giúp đi. Còn phải thay quần áo nữa, đã mệt mỏi cả ngày rồi''
Cô ngoan ngoãn nghe theo, Dung Dung nhanh chóng đưa cô đến căn phòng to nhất ở tầng 2, nơi gần với hồ bơi mà lúc nãy Cố Giai Lệ đã nhìn thấy
Sau khi đã giúp cô cởi bộ váy khó chịu, cô ấy bắt đầu đi pha nước tắm rồi giúp cô massage thư giãn
Cả cơ thể của Cố Giai Lệ cứ như bị đóng băng, căng cứng lại dù đang ngâm mình trong bồn tắm ấm áp được pha hương liệu hoa hồng bát ngát thơm
Dung Dung tinh ý nhận ra sự khác thường trong ánh mắt cô, nhanh chóng trấn an
'' Thiếu phu nhân, da dẻ của người thật là mềm mại. Cứ như thạch vậy''
Cố Giai Lệ bắt chéo tay, che đi bộ ngực sữa đang thoắt ẩn thoắt hiện trong đám xà phòng thơm tho. Những lời mà Dung Dung nói khiến cô cảm thấy chua chát. Tất nhiên phải mịn rồi, cha và mẹ kế đã dốc hết bao nhiêu tiền bạc để khiến cho các vết sẹo xấu xí trên người cô hoàn toàn biến mất. Chỉ vì họ sợ Tống Tư Duệ sẽ nổi điên khi biết bản thân cưới nhầm 1 thứ bỏ đi
Phải sống ở 1 nơi mà mọi người xung quanh đều ghét bỏ,tìm cách gây khó dễ từ nhỏ khiến cô cảnh giác cao độ với mọi thứ. Cố Giai Lệ hoàn toàn không biết cô ấy chỉ đang muốn trấn an mình chứ không hề có ý thù địch. Giờ phút này chẳng có điều gì làm cho cô quên đi sự bất an đang phập phồng trong lồng ngực cả
Dung Dung thấy cơ thể cô run rẩy liền có chút nản chí. Kinh nghiệm dày dặn mà giờ đây lại phản tác dụng rồi sao?
'' Phu nhân đã căn dặn tôi phải chăm sóc cho người thật tốt''
Nghe xong lời này, Cố Giai Lệ vội vàng đứng dậy rồi chạy ra ngoài
Bỏ lại Dung Dung vẫn còn ngồi trước bồn tắm với gương mặt ngơ ngác và tự trách
Mình lại làm sai ở đâu nữa rồi sao?!!!Chương 8: thiếu phu nhân
Căn bản không phải do cô ấy hầu hạ không tốt. Mà là do Cố Giai Lệ rất sợ những từ như chăm sóc, dạy dỗ, ...
Những lần có người nói với cô những lời như thế, đều sẽ kéo cô vào 1 góc tối rồi trút giận
Riêng Cố Minh Châu cùng Cố Minh Hiên, sẽ công khai mà trừng phạt cô trước mặt đám người trong gia đình
Cố Giai Lệ trần như nhộng chạy ra khỏi phòng tắm, Dung Dung hoàn hồn đuổi theo phía sau cầm theo trên tay là cái váy bằng tơ tằm thượng hạng
'' Thiếu phu nhân ... coi chừng cảm lạnh''
Đây là lần đầu có người dùng những lời lẽ quan tâm với cô. Tuy Cố Giai Lệ không nhìn thẳng vào đối phương, nhưng vẫn cảm thấy được giọng điệu gấp gáp. Nếu đây là lừa gạt, cô cũng sẵn sàng chìm đắm
Sau khi đã mặc xong quần áo, Dung Dung liền đưa cô xuống đại sãnh
Tất cả người làm đã được phu nhân tập hợp để chào đón nữ chủ nhân
Đông người làm cho cô gái nhỏ nhút nhát căng thẳng đến mức cúi đầu xuống. Nếu cầm tinh con rùa thì lúc này đây Cố Giai Lệ đã chui rút vào mai rồi
'' Từ nay về sau chúng ta phải cố gắng hầu hạ thiếu phu nhân thật tốt. Nếu ai dám không cung kính thì coi chừng cái mạng của mình'' - Dung Dung lớn tiếng
^^^đón xem tập mới nhất trên Mangatoon^^^
Cố Giai Lệ ngồi trên cái ghế bằng gỗ bạch đàng được đặt ở giữa, ánh mắt tất cả mọi người đều chăm chăm nhìn khiến cô rợn cả tóc gáy
Do không ngẩng đầu mà chỉ dựa vào cảm giác, nên cô sử dụng trí tưởng tượng mà hình dung. Cảm giác hệt như lúc ở Cố gia vậy
Hết thảy đều soi mói và chuẩn bị sẵn sàng những biện pháp trừng phạt bằng lời nói và vũ lực
'Hầu hạ thật tốt' mà Dung Dung nói, chắc chắn khiến cô phải khổ sở
Mọi người ở Tống gia sau khi nghe lệnh của trưởng hầu, đều nghe theo không chút phàn nàn
Khi đã nhận lệnh và gặp mặt nữ chủ liền về vị trí làm việc
Căn bếp là nơi náo nhiệt chỉ sau hoa viên của biệt thự. Đám người tập trung lại thành 1 nhóm 5,6 người vừa làm vừa nói chuyện
'' Thiếu phu nhân trông nhỏ nhắn thật, tôi cứ tưởng sẽ được nghe vài bài văn thể hiện uy quyền. Ai mà ngờ cô ấy chẳng nói gì cả'' - bác bếp trưởng vừa thực hiện kỹ thuật flamebé đầy điệu nghệ vừa tán gẫu
'' Vậy mới nói! Có vẻ thiếu phu nhân rất hiền lành nha'' - cô phụ bếp đang gọt khoai tây liền xen vào
'' Nhìn cô ấy dễ thương thật, làm cho tôi muốn ôm ôm vài cái'' - nữ phục vụ lau lau bàn rồi thực hiện động tác tự ôm chính mình, gương mặt hiện lên vẻ biến thái của những tên quấy rối
'' Muốn chết à? Dám nói vậy với thiếu phu nhân'' - phụ bếp doạ nạt
'' Hahaha''
Tiếng cười truyền đi khắp căn bếp. Tuy ngồi ở sãnh không nghe được cuộc trò chuyện, nhưng không khí vui vẻ đó làm cho Cố Giai Lệ có chút hiếu kỳ
Nơi này thật sự khác xa nhà cô. Về quy mô lẫn người làm
Ở nhà họ Cố, tiếng cười khác lắm. Hoàn toàn thể hiện sự chế giễu và ganh tị
Những âm thanh này, giống như đang vui vẻ vậy
Cô ngồi ở sãnh, Dung Dung không lâu sau đã đem ra 1 cái máy massage chân. Bác bếp trưởng cùng lúc cũng đem những đĩa điểm tâm ngọt và hoa quả tươi
Sự thoải mái này khiến cho Cố Giai Lệ có chút rầu rĩ. Cô sợ nhận lấy những thứ tốt đẹp thế này, bản thân sẽ tổn thọ mất
Tống phu nhân muốn xuống đại sãnh dùng bữa với con dâu, nhưng chợt nhớ đến chuyện của thằng con trai cứng đầu. Bà vừa bước xuống lầu, vừa gọi điện thoại
Vóc dáng của người mẹ 1 con đã hơn 50 tuổi được bảo dưỡng tốt vô cùng, khiến bà như chỉ mới 30
Bên kia đầu dây truyền đến âm thanh có chút bực dọc của người đàn ông đan xen tiếng xoành xoạch của mớ sổ sách hắn đang phải vùi đầu giải quyết
'' Mẹ''
'' Thằng nhóc thối tha, con dám làm ra loại chuyện này. Hôn lễ không có chú rể, có khác gì trò cười đâu chứ? Mau quay về đây cho mẹ, ngay lập tức!!!''
'' Con không có thời gian'' - hắn bực dọc
Châu Vỹ mất kiên nhẫn
'' Đó là việc của con, mau sắp xếp thời gian quay về ngay''
Bên kia vang vọng vào điện thoại giọng nói không mấy vui vẻ cùng tiếng đập bàn chói tai
'' Lúc đầu chính mẹ là người nói, nếu con kết hôn thì sẽ không ép buộc con làm bất cứ điều gì con không thích''Chương 9: tùy ý
'' Con ...''
'' Cúp máy đây'' - không để mẹ mình kịp phản ứng, hắn như cơn gió thổi đến rồi bay đi thật nhanh
Châu Vỹ giận đến mức ruột gan lẫn lộn
'' Nghịch tử!!!''
Bà la thét trong oán giận, hậm hực đi xuống lầu với vẻ mặt cực kỳ cáu bẵn, miệng luyên thuyên không ngớt về sự vô phép của đứa con trai mình rứt ruột sinh ra
'' Nếu biết trước sẽ có ngày hôm nay thì khi đó đáng ra nên sinh ra 1 cái trứng ăn cho bõ tức. Lần sau nếu về đến nhà, việc mẹ làm đầu tiên chính là dùng gậy đánh con cho đến khi toàn thân không thể di chuyển, xương cốt gãy nát, máu thịt lẫn lộn. Để xem lúc đó con còn dám chống đối hay không'' - Tống phu nhân mắng chửi
Người làm trong biệt thự nhiều năm sớm đã quen với cảnh tượng đặc sắc này. Chỉ riêng Cố Giai Lệ, vốn nhút nhát sẵn lại mới vào nhà chẳng thể nào thích ứng kịp
Bao nhiêu sự phòng bị đã buông bỏ, nay lại bị tiếng thét giận dữ từ trên cầu thang kéo về
^^^đón xem tập mới nhất trên Mangatoon^^^
Trong lòng cô điên cuồng gào thét
Đáng sợ quá, mình không muốn ở đây. Nếu cư xử quá phận, có khi nào sẽ như bà ấy nói. Máu thịt lẫn lộn hay không?
Châu Vỹ gác bỏ cơn thịnh nộ sang 1 bên, ngồi xuống bên cạnh con dâu mình, vẻ mặt tu la lúc nãy nhanh chóng được thay thế bằng biểu cảm vui vẻ của thiên sứ
'' Con có chỗ nào không thoải mái thì cứ nói với ta nhé. Đúng rồi, chúng ta cùng đi mua sắm nào''
Từ lâu bà luôn muốn có 1 đứa con gái để có thể mua tặng những món quà vào dịp lễ. Nhưng ước mơ không thể thành hiện thực. Châu Vỹ cơ thể khó mang thai, sinh ra Tống Tư Duệ thì không được nữa
Cũng may bây giờ có cô con dâu đáng yêu, bà cực kỳ hài lòng
Những điều trước nay chưa thể làm, hiện tại có thể rồi
_________________
Cố Giai Lệ ở nhà họ Tống đã hơn 1 tháng
Hầu như mỗi ngày sau khi thức giấc đều được massage thư giãn. Dùng xong bữa sáng sẽ cùng mẹ chồng đi mua sắm
Bà mua cho cô rất nhiều món, chỉ cần đẹp liền không tiếc vung tiền. Còn mang cô đến nhiều bữa tiệc đấu giá từ thiện rồi giới thiệu khắp nơi
Sau khi về nhà liền được hầu hạ chẳng kém cạnh công chúa là bao. Vốn cô đã rất ngưỡng mộ và ganh tị với chị gái của mình khi cô ả được cung phụng ở Cố gia. Nhưng để so sánh với cô của hiện tại thì cô ta chẳng là gì
Cuộc sống quá thoải mái khiến cho Cố Giai Lệ sinh ra cảm giác tham lam. Cô muốn bản thân có thể như thế này mãi
Suốt từ hôm diễn ra hôn lễ đến tận bây giờ, người chồng đáng lý nên cùng cô trải qua đêm tân hôn và những khoảnh khắc trong cuộc sống sinh hoạt hằng ngày lại chẳng thấy tăm hơi
Cô vẫn chưa gặp được hắn dù chỉ là 1 lần. Cố Giai Lệ ấy vậy mà lại thấy rất vui
Hắn chưa từng về nhà lần nào. Phu nhân từng nói con trai bà bận đến mức bà chỉ gặp hắn vài ba lần trong 1 năm
Buổi trưa đến, mẹ chồng nàng dâu cùng nhau ra ngoài vườn hoa thưởng trà, trò chuyện. Không khí vô cùng hoà thuận
Bãi cỏ xanh được cắt tỉa cẩn thận mà cô đặt chân xuống mang lại cảm giác êm ái. Cứ như được đi trên mây, Cố Giai Lệ thích lắm
Cô nhìn thảm cỏ phủ kín cả sân trong lòng thầm cảm thán. Phải mất bao nhiêu thời gian, công sức và tiền bạc mới có thể tạo nên 1 tuyệt tác thế này nhỉ?
Châu Vỹ nhấm nháp tách cafe đen nghi ngút khói, trong lòng có chút hứng khởi
'' Ở đây 1 tháng con đã quen chưa? Váy áo đã mua hình như vẫn còn thiếu mẫu mã mới. Phải rồi, còn trang sức nữa, phải đi mua thêm vài chuỗi ngọc trai''
'' Không ... không cần đâu ạ'' - cô lắc đầu
'' Gì mà không cần chứ? Có thứ gì thích thì cứ nói với ta, mà thôi ... ta đưa con thẻ tín dụng, cứ tùy ý đi'' - bà đặt cái thẻ vàng lấp lánh lên bàn
Cố Giai Lệ bị nhốt ở nhà từ bé đến lớn, cô chỉ biết sử dụng tiền mặt vì từng nhìn thấy mọi người làm qua. Còn cách thanh toán bằng thẻ, hầu như chẳng hiểu gì. Nhưng khi thấy cái thẻ trên bàn, cô cũng có thể biết được giá trị của nó không hề nhỏ
Gương mặt trong thoáng chốt bắt đầu lo lắng
'' Không cần đâu, phu nhân''Chương 10: cùng nhau phá hoại
Châu Vỹ lộ ra gương mặt không hài lòng, nhét cái thẻ vào tay cô rồi hăm doạ
'' Cầm lấy đi, con dám từ chối yêu cầu của trưởng bối sao? Hơn nữa, phải gọi ta là mẹ, có hiểu không?''
Cố Giai Lệ từ trạng thái bất an chuyển sang xúc động. Bàn tay nhỏ nhắn đang huơ lắc dữ dội chợt khựng lại vài giây
Bà ấy nói ... 'mẹ' sao?
Cả cuộc đời này, cô đã từng mong ngóng có được 1 người mẹ biết bao nhiêu. Nhìn thấy anh chị của mình có thể hạnh phúc trong vòng tay của mẹ, khiến cô ganh tỵ cùng với biết bao sự ngưỡng mộ
^^^đón xem tập mới nhất trên Mangatoon^^^
Nhưng trong ký ức của Cố Giai Lệ, mẹ cô chưa từng âu yếm ôm cô bao giờ
Cô chỉ nhớ dáng vẻ quay lưng bỏ mặt mình ở Cố gia rồi ôm tiền chạy đi của bà ấy
Bây giờ, Tống phu nhân. Người cô chỉ vừa tiếp xúc 1 tháng lại muốn cô gọi bà là mẹ
Cô thật sự có thể hay sao?
Được mẹ yêu thương ......
Điều xa xỉ này nếu muốn thì có phải là rất tham lam hay không?
Cố Giai Lệ run rẩy bờ môi đỏ. Nhìn người phụ nữ với gương mặt phúc hậu và nụ cười chang chứa sự yêu thương. Khoé mặt phản chiếu hình ảnh tuyệt đẹp kia có chút cay cay
Cô như bị thôi miên, mở miệng nghe theo lời mà gọi
'' Mẹ''
'' Haha, trẻ nhỏ dễ dạy, phải như vậy chứ'' - Châu Vỹ cưng chìu xoa đầu như đang muốn khen
Cảm nhận được hơi ấm bản thân khao khát đã lâu, cô lưu luyến nắm lấy góc áo của bà. Châu Vỹ có chút kích động trong lòng
Con bé chỉ vừa mới 19 tuổi, nhỏ nhắn đáng yêu thế này đúng là không thể ngừng cưng chìu được
'' Con có thứ gì muốn mua thì cứ nói với mẹ. Nhà chúng ta khá thừa tiền, cho nên không cần tiết kiệm đâu''
Dù sao con trai bà tuy thật sự đáng ghét, nhưng về khoản kiếm tiền thằng bé thật sự rất giỏi
Thường ngày bà vung tiền như nước cũng không bằng 1 gốc nó thu vào
Giờ có con dâu thì tốt rồi, 2 người cùng tiêu sẽ vui hơn
Thấy cô gái trong lòng không nói gì, bà hỏi thêm
'' Hửm, con muốn thứ gì?''
Mau nói đi, lâu đài ven biển hay bất cứ gì bản thân thích. Hãy cùng nhau làm cho con trai ta phải khóc thét đi nào
Tống phu nhân phấn khởi trong lòng
Cố Giai Lệ ngập ngừng, cô thả góc áo đang nắm của mẹ chồng rồi ngồi nghiêm trang trên ghế
'' Con ...''
'' Đừng ngại, con nói đi'' - bà hào hứng gặng hỏi, trong tâm trí tràn ngập hình ảnh thống khổ của con trai cưng
'' Con muốn ... có vài quyển sách''
'' Hả?''
Cố Giai Lệ từ nhỏ không được đi học đầy đủ, cô khá hứng thú với sách vở. Trái ngược với Cố Minh Châu chỉ cần đọc vài trang đã muốn đi ngủ, cô có thể đọc cả ngày mà không thấy chán
Nhưng địa vị của cô ở nhà họ Cố, không cần nói cũng có thể đoán được
Cố Minh Châu và Cố Minh Hiên dù ghét đọc sách thì cũng không cho đứa em út mình động, thà đốt đi
Tống phu nhân dường như có chút mất hứng, bà còn đang đợi cô cùng mình tiêu xài hết tiền mà con trai kiếm được. Nhưng cũng rất tôn trọng sở thích của con dâu
'' Nếu con muốn đọc thì có thể đến phòng sách ở tầng 3''
Kể từ ngày hôm đó, mỗi khi có thời gian. Thiếu phu nhân đều đến thư phòng, có hôm còn ngủ quên ở đó
Nơi này thực sự rộng lớn, còn có cả máy chiếu. Vô số quyển sách thú vị với nhiều thể loại
Cố Giai Lệ đặc biệt hứng thú với các tác phẩm văn học nổi tiếng
Cô say sưa, chìm đắm trong đó mà không ngờ tới bản thân sẽ gặp 1 chuyện vô cùng đáng sợ
Trong đại sãnh rộng lớn, tất cả người làm đều có mặt. Họ xếp thành những hàng ngang đều nhau, thẳng tắp. Cung kính cúi xuống 1 góc 30°, đồng thanh chào mừng chủ nhân của ngôi biệt thự xa hoa
'' Thiếu gia''
Người đàn ông được mệnh danh là con ác ma của thành phố M với gương mặt cực kỳ kiêu ngạo và lạnh lùng, lướt qua từng người lười biếng không nói 1 câu mà bước lên lầu
Công việc đã xử lí xong, nhưng vẫn còn rất nhiều dự án cần phải nhanh chóng hoàn thành
Tống Tư Duệ ném cái nhìn lạnh lùng cho người đàn ông trạc tuổi ở phía sau lưng, bá đạo lên tiếng
'' Mẹ tôi đâu rồi''
Gray - trợ lí đồng thời là cánh tay đắc lực của hắn sau khi về đến nơi này đã nhanh chóng thu thập mọi thông tin liền lên tiếng
'' Phu nhân đang đi mua sắm ạ, còn về thiếu ...''
Cố Minh Châu vùi mặt vào người mẹ mình khóc nức nở
'' Huhu, hôn lễ biến thành trò cười rồi. Sau này con phải đối mặt với bạn bè thế nào đây. Bọn họ sẽ đem con ra giễu cợt mất''
Thấy con gái khóc nức nở, bà ta đau lòng lao đến đá cô vài cái
'' Đúng là vô tích sự''
'' Đừng có tạo ra vết thương, nếu Tống Tư Duệ mà thấy được thì ...'' - Cố Nham nghi ngại, ông ta không muốn phải gánh hậu quả gì đó đâu
Ngược lại với thái độ lo sợ của chồng, Anh Túc để lộ ra gương mặt chán ghét cực độ. Bà ra nghe xong còn ra sức nhiều hơn. Dù sao cũng đã cho người canh gác bên ngoài, chẳng cần phải sợ đông sợ tây
'' Lo gì chứ? Chú rể vắng mặt, hôn lễ trở thành trò cười. Cũng đã giúp chúng ta phần nào biết rõ thái độ của nhà họ Tống rồi. Ông nghĩ tên đó sẽ vì cái thứ này mà ra mặt làm khó chúng ta sao?''
'' Cái thứ như mày lại dám làm cho chị gái tao đau lòng, chết đi'' - Cố Minh Hiên xông đến, dùng thân hình to gần gấp đôi mà giẫm đạp cô không thương tiếc
Cố Nham lúc này mới lộ ra vẻ ghét bỏ. Lão ta biết Tống Tư Duệ sẽ không bao giờ chạm vào đứa con hoang này, nhưng không ngờ hắn lại sử dụng chiêu thức nham hiểm như thế
Vốn định dựa hơi thông gia của nhà họ Tống để tạo dựng thêm vài mối quan hệ, ai mà ngờ lại trở thành trò cười cho cả thiên hạ
Không ăn được thịt dê còn hôi cả người
Con mẹ nó chứ
Bao nhiêu oán giận, cứ thế liền trút lên người cô
Cố Giai Lệ chỉ biết nằm yên chịu trận
Rõ ràng là do Tống Tư Duệ khiến mọi chuyện trở nên thế này, sao lại để cho cô gánh chịu toàn bộ trách nhiệm?
Sau khi bọn họ đã hả hê, cô đứng lên chỉnh sửa váy áo. Cố Minh Châu ghét bỏ
'' Lau cho sạch gương mặt tởm lợm của mày. Đừng để người khác nhìn thấy rồi lại nói bọn tao bắt nạt mày''
Cố Giai Lệ nghe theo, lau nước mắt và dặm thêm ít phấn che đi đôi mắt sưng vù cùng gương mặt tiều tụy. Sau đó cùng 'gia đình' đi ra ngoài
Cố Nham không quên dặn dò
'' Sau này đến Tống gia rồi, thì đừng có ăn nói lung tung''
Anh Túc nói thêm
'' Sau này mày cứ ngoan ngoãn ở đó, không cần phải trở về nhà. Tránh để chúng tao thêm chướng mắt''
Cố Giai Lệ im lặng, cô đã làm gì khiến cho họ chán ghét cô đến thế?
Rõ ràng cô chỉ là nạn nhân trong cuộc vui của cha mẹ mình mà thôi. Cô chưa từng gây hại cho bất cứ ai, dù không thích cô thế nào đi chăng nữa ... thì họ có cần phải chà đạp cô thế này hay không?
Những lời tận sâu trong đáy lòng này cô chẳng dám thốt lên đâu. Sau bao nhiêu trận đòn roi thì làm gì có ai đủ can đảm mà chống lại?
Quan khách đã về gần hết, cha mẹ và anh chị trong nhà thân thiết đưa cô ra ngoài xe. Trong lòng Cố Giai Lệ hoàn toàn hiểu, họ chẳng qua chỉ muốn để lại ấn tượng tốt với mọi người mà thôi
Châu Vỹ ngồi trên chiếc xe Benz đen tuyền đợi cô tạm biệt với gia đình của mình. Trước khi họ cùng nhau trở về Tống gia, bà còn cố gắng đảm bảo rằng sẽ không để cho cô phải chịu bất cứ khổ sở nào
Nhà họ Cố chỉ cười cười, có lẽ họ nghĩ bà chỉ đang muốn giữ lại chút thể diện. Và nguyên nhân chính là vì bọn họ căn bản không quan tâm đến đứa con gái là cô
Cố Giai Lệ cúi đầu không dám nhìn ai. Cô biết sau khi đến làm dâu, có lẽ cuộc sống của mình sẽ còn khổ sở hơn. Cô không dám chạy trốn, cũng không dám phản kháng
Cô biết mình hèn nhát lắm, nhưng cô sợ bị đánh mắng. Càng sợ phải bị nhốt trong căn phòng tối om với 4 bức tường lạnh lẽo
Trên chiếc xe sang trọng, Châu Vỹ ngồi đối diện nhìn con dâu mình đang co ro trong bộ váy trắng tinh lộng lẫy. Tay cô nắm chặt vào nhau, móng tay bấu vào da thịt, gương mặt lộ rõ sự bất an và nỗi sợ hãi. Bà có chút thương cảm
'' Không có ai làm khó cho con chứ?''
'' Ư ...'' - Cố Giai Lệ giật thót, trong vô thức cô cúi thấp người cắn cắn môi
Mình nên trả lời thế nào đây? Chắc là đang thăm dò ... không không, bà ấy không cần thiết phải làm thế. Chắc là đang muốn nhắc nhở mình, dù có bị ai gây khó dễ cũng phải im lặng mà sống
Nghĩ như thế, cô liền lắc đầuChương 7: chăm sóc
Châu Vỹ nhìn bộ váy, không hài lòng nhíu mày, dùng tay chỉ vào bộ váy cưới cô đang mặc trên người
'' Vậy thì váy con sao lại trở nên dơ thế kia?''
'' Cái ... này ...'' - cô lắp bắp
'' Ta biết rồi'' - Tống phu nhân thở dài, có lẽ vì giận cá chém thớt, không dám đắc tội với gia đình bà cho nên mới đem cô ra trút giận. Nhưng kì thực, Châu Vỹ không ngờ đến những ngược đãi mà chính người thân của Cố Giai Lệ gây ra cho cô không đơn thuần chỉ là nhất thời tức giận
Càng không ngờ nỗi đau mà cô con dâu mới này phải chịu vượt quá sức tưởng tượng
Bà không muốn gây khó dễ cho cô, vì bà biết cô đã phải chịu khá nhiều áp lực từ gia đình mình và những quan khách có mặt tại buổi tiệc hôm nay
^^^đón xem tập mới nhất trên Mangatoon^^^
Xe dừng lại ở trước cánh cổng đen dài tận 3 mét. Cố Giai Lệ nhìn ra ngoài cửa sổ
Những bức tường đá cao chót vót được dựng lên để bảo vệ cho căn biệt thự xa xỉ kéo dài đến tận đường chân trời. Có thể thấy quy mô của nơi này là vô cùng lớn
Sau khi bảo vệ đã mở cửa cổng, chiếc xe nhanh chóng lăn bánh. Đi qua 1 con đường bằng phẳng với 2 bên là cả 1 rừng hoa anh đào đang tung bay nhè nhẹ mỗi khi nổi gió
Tuy không mở cửa xe, nhưng cô có thể hình dung được sự mềm mại của từng cánh hoa khi chạm vào da sẽ dễ chịu đến nhường nào, cùng với hương thơm dịu nhẹ mà bản thân khi còn ở Cố gia vẫn thường được nghe đám người hầu và chị của mình nhắc đến
Trong tích tắc họ nhanh chóng dừng xe trước 1 biệt thự châu Âu mang phong cách hiện đại rất lớn
Châu Vỹ bước xuống xe trước, tiếp đó cô mới đi theo
Nhìn từ khoảng cách gần, nơi này càng khiến cô ngạc nhiên vì độ hoành tráng
Căn biệt thự 4 tầng được thiết kế rất hiện đại và tươi sáng. Có thể nhìn thấy được hồ bơi lớn ở trên tầng 2 do lan can bằng kính thủy tinh
Tống phu nhân vui vẻ nói
'' Chúng ta mau vào nhà thôi''
Cố Giai Lệ gật đầu nghe theo. Chưa kịp động tay xách bộ váy có chút cồng kềnh và khó di chuyển, Châu Vỹ đã ra hiệu cho người làm
Lập tức, trưởng hầu Dung Dung đi đến giúp nữ chủ nhân tương lai nâng váy cưới
Chút rụt rè pha thêm ngại ngùng khiến cô xua tay lắc đầu thật nhanh
Dung Dung cười dịu, cả người cô ấy toát ra mùi hương cam đào dễ chịu làm cho cô có chút an tâm
'' Thiếu phu nhân, việc này hãy giao cho chúng tôi''
Cố Giai Lệ lúng túng, Châu Vỹ cười
'' Con hãy để cô ấy giúp đi. Còn phải thay quần áo nữa, đã mệt mỏi cả ngày rồi''
Cô ngoan ngoãn nghe theo, Dung Dung nhanh chóng đưa cô đến căn phòng to nhất ở tầng 2, nơi gần với hồ bơi mà lúc nãy Cố Giai Lệ đã nhìn thấy
Sau khi đã giúp cô cởi bộ váy khó chịu, cô ấy bắt đầu đi pha nước tắm rồi giúp cô massage thư giãn
Cả cơ thể của Cố Giai Lệ cứ như bị đóng băng, căng cứng lại dù đang ngâm mình trong bồn tắm ấm áp được pha hương liệu hoa hồng bát ngát thơm
Dung Dung tinh ý nhận ra sự khác thường trong ánh mắt cô, nhanh chóng trấn an
'' Thiếu phu nhân, da dẻ của người thật là mềm mại. Cứ như thạch vậy''
Cố Giai Lệ bắt chéo tay, che đi bộ ngực sữa đang thoắt ẩn thoắt hiện trong đám xà phòng thơm tho. Những lời mà Dung Dung nói khiến cô cảm thấy chua chát. Tất nhiên phải mịn rồi, cha và mẹ kế đã dốc hết bao nhiêu tiền bạc để khiến cho các vết sẹo xấu xí trên người cô hoàn toàn biến mất. Chỉ vì họ sợ Tống Tư Duệ sẽ nổi điên khi biết bản thân cưới nhầm 1 thứ bỏ đi
Phải sống ở 1 nơi mà mọi người xung quanh đều ghét bỏ,tìm cách gây khó dễ từ nhỏ khiến cô cảnh giác cao độ với mọi thứ. Cố Giai Lệ hoàn toàn không biết cô ấy chỉ đang muốn trấn an mình chứ không hề có ý thù địch. Giờ phút này chẳng có điều gì làm cho cô quên đi sự bất an đang phập phồng trong lồng ngực cả
Dung Dung thấy cơ thể cô run rẩy liền có chút nản chí. Kinh nghiệm dày dặn mà giờ đây lại phản tác dụng rồi sao?
'' Phu nhân đã căn dặn tôi phải chăm sóc cho người thật tốt''
Nghe xong lời này, Cố Giai Lệ vội vàng đứng dậy rồi chạy ra ngoài
Bỏ lại Dung Dung vẫn còn ngồi trước bồn tắm với gương mặt ngơ ngác và tự trách
Mình lại làm sai ở đâu nữa rồi sao?!!!Chương 8: thiếu phu nhân
Căn bản không phải do cô ấy hầu hạ không tốt. Mà là do Cố Giai Lệ rất sợ những từ như chăm sóc, dạy dỗ, ...
Những lần có người nói với cô những lời như thế, đều sẽ kéo cô vào 1 góc tối rồi trút giận
Riêng Cố Minh Châu cùng Cố Minh Hiên, sẽ công khai mà trừng phạt cô trước mặt đám người trong gia đình
Cố Giai Lệ trần như nhộng chạy ra khỏi phòng tắm, Dung Dung hoàn hồn đuổi theo phía sau cầm theo trên tay là cái váy bằng tơ tằm thượng hạng
'' Thiếu phu nhân ... coi chừng cảm lạnh''
Đây là lần đầu có người dùng những lời lẽ quan tâm với cô. Tuy Cố Giai Lệ không nhìn thẳng vào đối phương, nhưng vẫn cảm thấy được giọng điệu gấp gáp. Nếu đây là lừa gạt, cô cũng sẵn sàng chìm đắm
Sau khi đã mặc xong quần áo, Dung Dung liền đưa cô xuống đại sãnh
Tất cả người làm đã được phu nhân tập hợp để chào đón nữ chủ nhân
Đông người làm cho cô gái nhỏ nhút nhát căng thẳng đến mức cúi đầu xuống. Nếu cầm tinh con rùa thì lúc này đây Cố Giai Lệ đã chui rút vào mai rồi
'' Từ nay về sau chúng ta phải cố gắng hầu hạ thiếu phu nhân thật tốt. Nếu ai dám không cung kính thì coi chừng cái mạng của mình'' - Dung Dung lớn tiếng
^^^đón xem tập mới nhất trên Mangatoon^^^
Cố Giai Lệ ngồi trên cái ghế bằng gỗ bạch đàng được đặt ở giữa, ánh mắt tất cả mọi người đều chăm chăm nhìn khiến cô rợn cả tóc gáy
Do không ngẩng đầu mà chỉ dựa vào cảm giác, nên cô sử dụng trí tưởng tượng mà hình dung. Cảm giác hệt như lúc ở Cố gia vậy
Hết thảy đều soi mói và chuẩn bị sẵn sàng những biện pháp trừng phạt bằng lời nói và vũ lực
'Hầu hạ thật tốt' mà Dung Dung nói, chắc chắn khiến cô phải khổ sở
Mọi người ở Tống gia sau khi nghe lệnh của trưởng hầu, đều nghe theo không chút phàn nàn
Khi đã nhận lệnh và gặp mặt nữ chủ liền về vị trí làm việc
Căn bếp là nơi náo nhiệt chỉ sau hoa viên của biệt thự. Đám người tập trung lại thành 1 nhóm 5,6 người vừa làm vừa nói chuyện
'' Thiếu phu nhân trông nhỏ nhắn thật, tôi cứ tưởng sẽ được nghe vài bài văn thể hiện uy quyền. Ai mà ngờ cô ấy chẳng nói gì cả'' - bác bếp trưởng vừa thực hiện kỹ thuật flamebé đầy điệu nghệ vừa tán gẫu
'' Vậy mới nói! Có vẻ thiếu phu nhân rất hiền lành nha'' - cô phụ bếp đang gọt khoai tây liền xen vào
'' Nhìn cô ấy dễ thương thật, làm cho tôi muốn ôm ôm vài cái'' - nữ phục vụ lau lau bàn rồi thực hiện động tác tự ôm chính mình, gương mặt hiện lên vẻ biến thái của những tên quấy rối
'' Muốn chết à? Dám nói vậy với thiếu phu nhân'' - phụ bếp doạ nạt
'' Hahaha''
Tiếng cười truyền đi khắp căn bếp. Tuy ngồi ở sãnh không nghe được cuộc trò chuyện, nhưng không khí vui vẻ đó làm cho Cố Giai Lệ có chút hiếu kỳ
Nơi này thật sự khác xa nhà cô. Về quy mô lẫn người làm
Ở nhà họ Cố, tiếng cười khác lắm. Hoàn toàn thể hiện sự chế giễu và ganh tị
Những âm thanh này, giống như đang vui vẻ vậy
Cô ngồi ở sãnh, Dung Dung không lâu sau đã đem ra 1 cái máy massage chân. Bác bếp trưởng cùng lúc cũng đem những đĩa điểm tâm ngọt và hoa quả tươi
Sự thoải mái này khiến cho Cố Giai Lệ có chút rầu rĩ. Cô sợ nhận lấy những thứ tốt đẹp thế này, bản thân sẽ tổn thọ mất
Tống phu nhân muốn xuống đại sãnh dùng bữa với con dâu, nhưng chợt nhớ đến chuyện của thằng con trai cứng đầu. Bà vừa bước xuống lầu, vừa gọi điện thoại
Vóc dáng của người mẹ 1 con đã hơn 50 tuổi được bảo dưỡng tốt vô cùng, khiến bà như chỉ mới 30
Bên kia đầu dây truyền đến âm thanh có chút bực dọc của người đàn ông đan xen tiếng xoành xoạch của mớ sổ sách hắn đang phải vùi đầu giải quyết
'' Mẹ''
'' Thằng nhóc thối tha, con dám làm ra loại chuyện này. Hôn lễ không có chú rể, có khác gì trò cười đâu chứ? Mau quay về đây cho mẹ, ngay lập tức!!!''
'' Con không có thời gian'' - hắn bực dọc
Châu Vỹ mất kiên nhẫn
'' Đó là việc của con, mau sắp xếp thời gian quay về ngay''
Bên kia vang vọng vào điện thoại giọng nói không mấy vui vẻ cùng tiếng đập bàn chói tai
'' Lúc đầu chính mẹ là người nói, nếu con kết hôn thì sẽ không ép buộc con làm bất cứ điều gì con không thích''Chương 9: tùy ý
'' Con ...''
'' Cúp máy đây'' - không để mẹ mình kịp phản ứng, hắn như cơn gió thổi đến rồi bay đi thật nhanh
Châu Vỹ giận đến mức ruột gan lẫn lộn
'' Nghịch tử!!!''
Bà la thét trong oán giận, hậm hực đi xuống lầu với vẻ mặt cực kỳ cáu bẵn, miệng luyên thuyên không ngớt về sự vô phép của đứa con trai mình rứt ruột sinh ra
'' Nếu biết trước sẽ có ngày hôm nay thì khi đó đáng ra nên sinh ra 1 cái trứng ăn cho bõ tức. Lần sau nếu về đến nhà, việc mẹ làm đầu tiên chính là dùng gậy đánh con cho đến khi toàn thân không thể di chuyển, xương cốt gãy nát, máu thịt lẫn lộn. Để xem lúc đó con còn dám chống đối hay không'' - Tống phu nhân mắng chửi
Người làm trong biệt thự nhiều năm sớm đã quen với cảnh tượng đặc sắc này. Chỉ riêng Cố Giai Lệ, vốn nhút nhát sẵn lại mới vào nhà chẳng thể nào thích ứng kịp
Bao nhiêu sự phòng bị đã buông bỏ, nay lại bị tiếng thét giận dữ từ trên cầu thang kéo về
^^^đón xem tập mới nhất trên Mangatoon^^^
Trong lòng cô điên cuồng gào thét
Đáng sợ quá, mình không muốn ở đây. Nếu cư xử quá phận, có khi nào sẽ như bà ấy nói. Máu thịt lẫn lộn hay không?
Châu Vỹ gác bỏ cơn thịnh nộ sang 1 bên, ngồi xuống bên cạnh con dâu mình, vẻ mặt tu la lúc nãy nhanh chóng được thay thế bằng biểu cảm vui vẻ của thiên sứ
'' Con có chỗ nào không thoải mái thì cứ nói với ta nhé. Đúng rồi, chúng ta cùng đi mua sắm nào''
Từ lâu bà luôn muốn có 1 đứa con gái để có thể mua tặng những món quà vào dịp lễ. Nhưng ước mơ không thể thành hiện thực. Châu Vỹ cơ thể khó mang thai, sinh ra Tống Tư Duệ thì không được nữa
Cũng may bây giờ có cô con dâu đáng yêu, bà cực kỳ hài lòng
Những điều trước nay chưa thể làm, hiện tại có thể rồi
_________________
Cố Giai Lệ ở nhà họ Tống đã hơn 1 tháng
Hầu như mỗi ngày sau khi thức giấc đều được massage thư giãn. Dùng xong bữa sáng sẽ cùng mẹ chồng đi mua sắm
Bà mua cho cô rất nhiều món, chỉ cần đẹp liền không tiếc vung tiền. Còn mang cô đến nhiều bữa tiệc đấu giá từ thiện rồi giới thiệu khắp nơi
Sau khi về nhà liền được hầu hạ chẳng kém cạnh công chúa là bao. Vốn cô đã rất ngưỡng mộ và ganh tị với chị gái của mình khi cô ả được cung phụng ở Cố gia. Nhưng để so sánh với cô của hiện tại thì cô ta chẳng là gì
Cuộc sống quá thoải mái khiến cho Cố Giai Lệ sinh ra cảm giác tham lam. Cô muốn bản thân có thể như thế này mãi
Suốt từ hôm diễn ra hôn lễ đến tận bây giờ, người chồng đáng lý nên cùng cô trải qua đêm tân hôn và những khoảnh khắc trong cuộc sống sinh hoạt hằng ngày lại chẳng thấy tăm hơi
Cô vẫn chưa gặp được hắn dù chỉ là 1 lần. Cố Giai Lệ ấy vậy mà lại thấy rất vui
Hắn chưa từng về nhà lần nào. Phu nhân từng nói con trai bà bận đến mức bà chỉ gặp hắn vài ba lần trong 1 năm
Buổi trưa đến, mẹ chồng nàng dâu cùng nhau ra ngoài vườn hoa thưởng trà, trò chuyện. Không khí vô cùng hoà thuận
Bãi cỏ xanh được cắt tỉa cẩn thận mà cô đặt chân xuống mang lại cảm giác êm ái. Cứ như được đi trên mây, Cố Giai Lệ thích lắm
Cô nhìn thảm cỏ phủ kín cả sân trong lòng thầm cảm thán. Phải mất bao nhiêu thời gian, công sức và tiền bạc mới có thể tạo nên 1 tuyệt tác thế này nhỉ?
Châu Vỹ nhấm nháp tách cafe đen nghi ngút khói, trong lòng có chút hứng khởi
'' Ở đây 1 tháng con đã quen chưa? Váy áo đã mua hình như vẫn còn thiếu mẫu mã mới. Phải rồi, còn trang sức nữa, phải đi mua thêm vài chuỗi ngọc trai''
'' Không ... không cần đâu ạ'' - cô lắc đầu
'' Gì mà không cần chứ? Có thứ gì thích thì cứ nói với ta, mà thôi ... ta đưa con thẻ tín dụng, cứ tùy ý đi'' - bà đặt cái thẻ vàng lấp lánh lên bàn
Cố Giai Lệ bị nhốt ở nhà từ bé đến lớn, cô chỉ biết sử dụng tiền mặt vì từng nhìn thấy mọi người làm qua. Còn cách thanh toán bằng thẻ, hầu như chẳng hiểu gì. Nhưng khi thấy cái thẻ trên bàn, cô cũng có thể biết được giá trị của nó không hề nhỏ
Gương mặt trong thoáng chốt bắt đầu lo lắng
'' Không cần đâu, phu nhân''Chương 10: cùng nhau phá hoại
Châu Vỹ lộ ra gương mặt không hài lòng, nhét cái thẻ vào tay cô rồi hăm doạ
'' Cầm lấy đi, con dám từ chối yêu cầu của trưởng bối sao? Hơn nữa, phải gọi ta là mẹ, có hiểu không?''
Cố Giai Lệ từ trạng thái bất an chuyển sang xúc động. Bàn tay nhỏ nhắn đang huơ lắc dữ dội chợt khựng lại vài giây
Bà ấy nói ... 'mẹ' sao?
Cả cuộc đời này, cô đã từng mong ngóng có được 1 người mẹ biết bao nhiêu. Nhìn thấy anh chị của mình có thể hạnh phúc trong vòng tay của mẹ, khiến cô ganh tỵ cùng với biết bao sự ngưỡng mộ
^^^đón xem tập mới nhất trên Mangatoon^^^
Nhưng trong ký ức của Cố Giai Lệ, mẹ cô chưa từng âu yếm ôm cô bao giờ
Cô chỉ nhớ dáng vẻ quay lưng bỏ mặt mình ở Cố gia rồi ôm tiền chạy đi của bà ấy
Bây giờ, Tống phu nhân. Người cô chỉ vừa tiếp xúc 1 tháng lại muốn cô gọi bà là mẹ
Cô thật sự có thể hay sao?
Được mẹ yêu thương ......
Điều xa xỉ này nếu muốn thì có phải là rất tham lam hay không?
Cố Giai Lệ run rẩy bờ môi đỏ. Nhìn người phụ nữ với gương mặt phúc hậu và nụ cười chang chứa sự yêu thương. Khoé mặt phản chiếu hình ảnh tuyệt đẹp kia có chút cay cay
Cô như bị thôi miên, mở miệng nghe theo lời mà gọi
'' Mẹ''
'' Haha, trẻ nhỏ dễ dạy, phải như vậy chứ'' - Châu Vỹ cưng chìu xoa đầu như đang muốn khen
Cảm nhận được hơi ấm bản thân khao khát đã lâu, cô lưu luyến nắm lấy góc áo của bà. Châu Vỹ có chút kích động trong lòng
Con bé chỉ vừa mới 19 tuổi, nhỏ nhắn đáng yêu thế này đúng là không thể ngừng cưng chìu được
'' Con có thứ gì muốn mua thì cứ nói với mẹ. Nhà chúng ta khá thừa tiền, cho nên không cần tiết kiệm đâu''
Dù sao con trai bà tuy thật sự đáng ghét, nhưng về khoản kiếm tiền thằng bé thật sự rất giỏi
Thường ngày bà vung tiền như nước cũng không bằng 1 gốc nó thu vào
Giờ có con dâu thì tốt rồi, 2 người cùng tiêu sẽ vui hơn
Thấy cô gái trong lòng không nói gì, bà hỏi thêm
'' Hửm, con muốn thứ gì?''
Mau nói đi, lâu đài ven biển hay bất cứ gì bản thân thích. Hãy cùng nhau làm cho con trai ta phải khóc thét đi nào
Tống phu nhân phấn khởi trong lòng
Cố Giai Lệ ngập ngừng, cô thả góc áo đang nắm của mẹ chồng rồi ngồi nghiêm trang trên ghế
'' Con ...''
'' Đừng ngại, con nói đi'' - bà hào hứng gặng hỏi, trong tâm trí tràn ngập hình ảnh thống khổ của con trai cưng
'' Con muốn ... có vài quyển sách''
'' Hả?''
Cố Giai Lệ từ nhỏ không được đi học đầy đủ, cô khá hứng thú với sách vở. Trái ngược với Cố Minh Châu chỉ cần đọc vài trang đã muốn đi ngủ, cô có thể đọc cả ngày mà không thấy chán
Nhưng địa vị của cô ở nhà họ Cố, không cần nói cũng có thể đoán được
Cố Minh Châu và Cố Minh Hiên dù ghét đọc sách thì cũng không cho đứa em út mình động, thà đốt đi
Tống phu nhân dường như có chút mất hứng, bà còn đang đợi cô cùng mình tiêu xài hết tiền mà con trai kiếm được. Nhưng cũng rất tôn trọng sở thích của con dâu
'' Nếu con muốn đọc thì có thể đến phòng sách ở tầng 3''
Kể từ ngày hôm đó, mỗi khi có thời gian. Thiếu phu nhân đều đến thư phòng, có hôm còn ngủ quên ở đó
Nơi này thực sự rộng lớn, còn có cả máy chiếu. Vô số quyển sách thú vị với nhiều thể loại
Cố Giai Lệ đặc biệt hứng thú với các tác phẩm văn học nổi tiếng
Cô say sưa, chìm đắm trong đó mà không ngờ tới bản thân sẽ gặp 1 chuyện vô cùng đáng sợ
Trong đại sãnh rộng lớn, tất cả người làm đều có mặt. Họ xếp thành những hàng ngang đều nhau, thẳng tắp. Cung kính cúi xuống 1 góc 30°, đồng thanh chào mừng chủ nhân của ngôi biệt thự xa hoa
'' Thiếu gia''
Người đàn ông được mệnh danh là con ác ma của thành phố M với gương mặt cực kỳ kiêu ngạo và lạnh lùng, lướt qua từng người lười biếng không nói 1 câu mà bước lên lầu
Công việc đã xử lí xong, nhưng vẫn còn rất nhiều dự án cần phải nhanh chóng hoàn thành
Tống Tư Duệ ném cái nhìn lạnh lùng cho người đàn ông trạc tuổi ở phía sau lưng, bá đạo lên tiếng
'' Mẹ tôi đâu rồi''
Gray - trợ lí đồng thời là cánh tay đắc lực của hắn sau khi về đến nơi này đã nhanh chóng thu thập mọi thông tin liền lên tiếng
'' Phu nhân đang đi mua sắm ạ, còn về thiếu ...''