Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1340
Chương 1340
Hứa Minh Tâm nhìn thấy vẻ mặt anh trở lên khó coi thì cũng nhận ra mình nói sai, cô lẻ lưới một cái, nói: “Em vừa nói đùa, anh có tin không?”
“Xem ra em không tin tưởng anh?”
“Không có không có, chẳng qua là em nói đùa một câu thôi, anh đừng nghĩ đó là thật” Cô vội vàng xin tha thứ, bây giờ cần gì tự trọng nữa! “Em muốn anh à?” Giọng nói của Cố Gia Huy khản khản, từng chữ trầm bổng lọt vào tai cô. “Cái gì?”
“Từ trước đến giờ anh chỉ muốn biến em hoàn toàn thành người của một mình anh. Thịt tự nhiên đến miệng, lại chỉ có thể nhìn không thể ăn, cảm giác này rất khó chịu. Hai người thật lòng yêu nhau và hấp dẫn lẫn nhau. Anh hận mỗi giây mỗi phút chỉ ôm em vào trong ngực, vậy em thì sao? Em có muốn đến bước đó với anh không?”
“Hay là, em không nghĩ đến việc hoàn toàn trao bản thân mình cho anh, mỗi lần đồng ý, thật ra chỉ để cho anh yên tâm mà thôi, giống như lần trước hai chân anh không đi được, em chỉ định dùng lời nói để an ủi anh thôi?” Những lời này anh nói rất rõ ràng.
Giống như đang muốn cô trả lời một cầu, có phải có cũng tưởng tượng điều đó với anh không?
Trước mặt con gái nhà người ta, mà anh lại không biết xấu hổ hỏi như vậy, “Anh…sao anh đột nhiên hỏi câu này, xấu hổ quá.
Côi củi đầu xuống, ngại ngùng nói. “Anh muốn biết, muốn biết em có mong đợi giống như anh không, mà không phải là có mỗi một mình anh mong đợi chuyện này.”
“Thật ra thì em cũng có nghĩ đến, thật sự trở thành người của anh. Nhưng em chưa bao giờ làm những chuyện này, nên hơi sợ hãi, sợ đau, sợ anh có van de.”
“Em toàn nghĩ về mấy chuyện này?”
Cố Gia Huy cảm giác đầu mình đầy vạch đen. “Nếu không… Nếu không thì suy nghĩ chuyện gì?”
Hứa Minh Tâm nghi ngờ nhìn anh.
Cố Gia Huy đang nghĩ đến chuyện quan hệ thân mật, đó là một niềm vui rất thú vị.
Mà Hứa Minh Tâm lại lo lắng về những chuyện này? Kể cả anh không phải là người có kinh nghiệm lâu năm, nhưng dù gì anh cũng đã học qua vài bài học rồi chu? “Hừa Minh Tâm, em lo lắng máy chuyện vật vãnh này làm anh cảm thấy rất mất mặt”
Anh không vui nói. “Được rồi, anh rất vui khi biết em cũng có kỳ vọng đối với anh, cuối cùng trong lòng anh cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Em còn muốn ăn cái gì nữa không? Chắc những món này không đủ cho em ăn.”
Cô chỉ ăn bò bít tết, uống một bát canh và nước hoa quả, chỉ vậy thôi cô gần như ăn không no. “Anh khỏe không?”
“Thôi, đợi thoải mái hơn thì anh dẫn em đi ăn ở chỗ khác.”
“Anh không cần uống canh giải rượu à?”
“Không cần, chỉ cần em ở bên cạnh anh thì anh sẽ nhanh tình rượu thôi.”
Anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô và rời khỏi chỗ ngồi.
Trước kia Cố Gia Huy rất kén chọn quân ăn uống, nhưng từ khi ở bên Hứa Minh Tâm, anh đã hạ tháp điều kiện ăn uống mình xuống rồi. Ví dụ như bây giờ hai người bạn họ trơn một quán lầu, ăn lẩu nóng vẫn còn bốc khói nghi ngút.
Khi thể trên người anh rất hấp dẫn, không giống như một người thích ăn ở những nơi này, mọi người xung quanh cũng tò mò nhìn về phía anh.
Anh vẫn không nhúc nhích, anh đang những thịt bỏ, lông bụng, ruột vịt…
Hứa Minh Tâm nhìn thấy vẻ mặt anh trở lên khó coi thì cũng nhận ra mình nói sai, cô lẻ lưới một cái, nói: “Em vừa nói đùa, anh có tin không?”
“Xem ra em không tin tưởng anh?”
“Không có không có, chẳng qua là em nói đùa một câu thôi, anh đừng nghĩ đó là thật” Cô vội vàng xin tha thứ, bây giờ cần gì tự trọng nữa! “Em muốn anh à?” Giọng nói của Cố Gia Huy khản khản, từng chữ trầm bổng lọt vào tai cô. “Cái gì?”
“Từ trước đến giờ anh chỉ muốn biến em hoàn toàn thành người của một mình anh. Thịt tự nhiên đến miệng, lại chỉ có thể nhìn không thể ăn, cảm giác này rất khó chịu. Hai người thật lòng yêu nhau và hấp dẫn lẫn nhau. Anh hận mỗi giây mỗi phút chỉ ôm em vào trong ngực, vậy em thì sao? Em có muốn đến bước đó với anh không?”
“Hay là, em không nghĩ đến việc hoàn toàn trao bản thân mình cho anh, mỗi lần đồng ý, thật ra chỉ để cho anh yên tâm mà thôi, giống như lần trước hai chân anh không đi được, em chỉ định dùng lời nói để an ủi anh thôi?” Những lời này anh nói rất rõ ràng.
Giống như đang muốn cô trả lời một cầu, có phải có cũng tưởng tượng điều đó với anh không?
Trước mặt con gái nhà người ta, mà anh lại không biết xấu hổ hỏi như vậy, “Anh…sao anh đột nhiên hỏi câu này, xấu hổ quá.
Côi củi đầu xuống, ngại ngùng nói. “Anh muốn biết, muốn biết em có mong đợi giống như anh không, mà không phải là có mỗi một mình anh mong đợi chuyện này.”
“Thật ra thì em cũng có nghĩ đến, thật sự trở thành người của anh. Nhưng em chưa bao giờ làm những chuyện này, nên hơi sợ hãi, sợ đau, sợ anh có van de.”
“Em toàn nghĩ về mấy chuyện này?”
Cố Gia Huy cảm giác đầu mình đầy vạch đen. “Nếu không… Nếu không thì suy nghĩ chuyện gì?”
Hứa Minh Tâm nghi ngờ nhìn anh.
Cố Gia Huy đang nghĩ đến chuyện quan hệ thân mật, đó là một niềm vui rất thú vị.
Mà Hứa Minh Tâm lại lo lắng về những chuyện này? Kể cả anh không phải là người có kinh nghiệm lâu năm, nhưng dù gì anh cũng đã học qua vài bài học rồi chu? “Hừa Minh Tâm, em lo lắng máy chuyện vật vãnh này làm anh cảm thấy rất mất mặt”
Anh không vui nói. “Được rồi, anh rất vui khi biết em cũng có kỳ vọng đối với anh, cuối cùng trong lòng anh cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Em còn muốn ăn cái gì nữa không? Chắc những món này không đủ cho em ăn.”
Cô chỉ ăn bò bít tết, uống một bát canh và nước hoa quả, chỉ vậy thôi cô gần như ăn không no. “Anh khỏe không?”
“Thôi, đợi thoải mái hơn thì anh dẫn em đi ăn ở chỗ khác.”
“Anh không cần uống canh giải rượu à?”
“Không cần, chỉ cần em ở bên cạnh anh thì anh sẽ nhanh tình rượu thôi.”
Anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô và rời khỏi chỗ ngồi.
Trước kia Cố Gia Huy rất kén chọn quân ăn uống, nhưng từ khi ở bên Hứa Minh Tâm, anh đã hạ tháp điều kiện ăn uống mình xuống rồi. Ví dụ như bây giờ hai người bạn họ trơn một quán lầu, ăn lẩu nóng vẫn còn bốc khói nghi ngút.
Khi thể trên người anh rất hấp dẫn, không giống như một người thích ăn ở những nơi này, mọi người xung quanh cũng tò mò nhìn về phía anh.
Anh vẫn không nhúc nhích, anh đang những thịt bỏ, lông bụng, ruột vịt…
Bình luận facebook