Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-83
Chương 83: Đối mặt với antifan
Tô Ngữ được Sở Dương đưa đến tận văn phòng làm việc của Lạc Thần, thấy cô tiến vào, người bên trong hơi ngẩng đầu lên, cười bảo:
“Cô tới rồi, chúng ta bàn chút việc sắp tới thôi.”
Cô gái ở bên ngoài bẻ bẻ khớp tay, đáp:
“Được, bất kể là ai, dám đụng vào Hạ Điềm thì đều phải chết với tôi.”
Ba người xoay quanh bên bàn làm việc, cẩn thận bàn bạc kế sách để ứng đối những việc sắp xảy ra.
Lúc này, Hạ Điềm vừa vặn trở về sau khi chụp ảnh cho một hãng giày xong. Quản lý đi bên cạnh cô, vẻ mặt nghiêm trọng:
“Hạ Điềm, vừa rồi tôi thấy có người ở bên ngoài đi qua đi lại rất khả nghi, chúng ta không nên ra ngoài bằng cửa chính.”
Hạ Điềm vội vàng đeo thêm kính đen và đội mũ vào, một thân trang phục thể thao gọn gàng, chuẩn bị chạy khỏi khu vực này. Cô cũng đã nhận được tin mình bị hắc rồi, hiện tại có rất nhiều antifan muốn kiếm chuyện với cô, đòi công bằng cho người phụ nữ tự tử tên M.A kia.
Hạ Điềm bước vội về trước, không quên căn dặn:
“Chúng ta đi cửa sau, quản lý, Trình Tiêu, hai người phải cẩn thận chút.”
Tay trái cô cầm theo một cây dù màu đen cực to, khiến Trình Tiêu khó hiểu hỏi:
“Em mang dù theo làm gì vậy? Hôm nay trời đâu có mưa đâu?”
Quản lý Vân Tịnh cũng nói:. Ủng hộ chính chủ vào ngay _ Tr ùmTruyện. com _
“Đúng vậy, tôi xem thời tiết rồi, trời không mưa mà?”
“Đề phòng bất trắc thôi.”
Hạ Điềm lên tiếng, sau đó ba người họ vào thang máy để xuống tầng trệt. Cửa thang máy vừa mở, Hạ Điềm lập tức hành động, đột nhiên đi ra trước hai người kia một bước.
Thấy cô nhảy ra như vậy, Trình Tiêu phản ứng cực nhanh cũng theo sát phía sau, sợ cô xảy ra chuyện gì.
Đột nhiên, phía trước vang lên mấy tiếng kêu to:
“Chết đi! Con ả khốn kiếp!”
“Đền mạng cho người khác đi! Không biết dạy fan của mình à?”
“Ném chết ả ta!”
Hạ Điềm vừa nghe mấy tiếng này lập tức đưa tay trái ra trước, nhanh như chớp làm ra một hành động vô cùng đơn giản, bung dù!
Bộp bộp bộp.
Có tiếng thứ gì đó va đập vào bên ngoài dù, Hạ Điềm liếc mắt nhìn xuống, dưới chân không ngừng xuất hiện trứng gà vỡ, dung dịch sền sệt làm ướt cả một mảng giày của cô. Ngoài ra, còn có cà chua…
Trình Tiêu lần đầu tiên đối diện với tình cảnh như thế, đứng ngây ra như phỗng, đừng nói là cô, mà ngay cả người làm quản lý một thời gian dài như Vân Tịnh cũng chưa bao giờ thấy qua cảnh này.
Rất may là đám người kia vừa ném đồ xong thì đã chạy mất, không tiếp tục ở lại gây chuyện với họ nữa.
Hạ Điềm thấy không còn nguy hiểm thì hơi ngẩng đầu lên, quan sát xung quanh một thoáng, không thấy đám người kia nữa mới thở phào nhẹ nhõm.
Bàn tay mảnh khảnh không ngừng vuốt ve phần ngực đang phập phồng của mình:
“Sáng nay fan bảo ra ngoài nhớ mang dù theo, may mà mình lo xa.”
Vừa quay đầu định hỏi hai người phía sau có sao không, chỉ thấy Trình Tiêu và Vân Tịnh đưa ngón cái lên.
“Ngầu!”
“Hạ Điềm, cô thật tuyệt vời!” Vân Tịnh hai mắt long lanh nhìn cô.
“Ha ha… ăn may thôi. Hiện tại đang trong giai đoạn nhạy cảm, chúng ta về trước lại nói.”
Không biết là ai cố tình để lọt tin tức của Hạ Điềm ra ngoài, khiến cho antifan chạy thẳng tới chỗ cô tan làm đón đầu ném trứng ném cà chua lên người cô. Nếu không phải cô phản ứng đủ nhanh thì hiện tại cả bọn đã hứng trọn một rổ đồ ăn rồi!
Vân Tịnh phản ứng lại mới nhớ ra, vội thúc Hạ Điềm:
“Nhanh, chúng ta đi thôi! Coi chừng nơi này có kẻ chờ chụp trộm!”
Ba người vội vàng lên xe rời đi, Trình Tiêu là vệ sĩ kiêm lái xe của Hạ Điềm, từ nhỏ nhận huấn luyện đặc biệt nên không có gì không làm được, rất là đa năng.
Bọn họ vừa đi không lâu, trên các mặt báo đã hiện tin tức Hạ Điềm bị tấn công. Số người thương tiếc thì ít, mà đám hả hê lại cực kỳ nhiều. Bởi vì được ngăn cách bởi một cái màn hình máy tính ảo, mỗi người đều tự cho mình quyền sỉ nhục và xúc phạm người khác, trở nên vô cùng cay độc, chỉ biết mắng cho vui, mắng cho sướng cái miệng.
[Cà rốt OvO]: Ôi trời, sao không ném chết cô ta luôn đi. Fan của cô ta đi mắng nhiếc sỉ nhục người khác, bây giờ chúng ta mắng cô ta, cho cô ta flop chết.
[Thiên sứ hạ phàm]: Tiếc là cô nàng này mang theo dù che mất rồi, cũng có đầu óc đấy.
[Văn tiểu thư]: Nghe đồn con ả này dạo gần đây đang nổi lên? Nó có tài cán gì vậy? Trước kia hình như đóng vai phụ cho cái phim cung đấu nào đó xong thì lặn mất, nghe đồn được người bao nuôi mà sống qua ngày. Phim "Nợ máu" bản điện ảnh sắp ra cũng có mặt nó, tức thật đó, sao lại để nó đóng phim này?
[Bé heo cutoe]: Trời ạ, các người làm vậy có khác gì đám fan não tàn của cô ta không? Chính vì có cái ý nghĩ này mà mới xảy ra chuyện đó!
Bé heo cutoe này vừa lên tiếng bênh vực Hạ Điềm lập tức bị chửi không thấy ngày mai, thậm chí là bị report bay cả nick.
Tô Ngữ được Sở Dương đưa đến tận văn phòng làm việc của Lạc Thần, thấy cô tiến vào, người bên trong hơi ngẩng đầu lên, cười bảo:
“Cô tới rồi, chúng ta bàn chút việc sắp tới thôi.”
Cô gái ở bên ngoài bẻ bẻ khớp tay, đáp:
“Được, bất kể là ai, dám đụng vào Hạ Điềm thì đều phải chết với tôi.”
Ba người xoay quanh bên bàn làm việc, cẩn thận bàn bạc kế sách để ứng đối những việc sắp xảy ra.
Lúc này, Hạ Điềm vừa vặn trở về sau khi chụp ảnh cho một hãng giày xong. Quản lý đi bên cạnh cô, vẻ mặt nghiêm trọng:
“Hạ Điềm, vừa rồi tôi thấy có người ở bên ngoài đi qua đi lại rất khả nghi, chúng ta không nên ra ngoài bằng cửa chính.”
Hạ Điềm vội vàng đeo thêm kính đen và đội mũ vào, một thân trang phục thể thao gọn gàng, chuẩn bị chạy khỏi khu vực này. Cô cũng đã nhận được tin mình bị hắc rồi, hiện tại có rất nhiều antifan muốn kiếm chuyện với cô, đòi công bằng cho người phụ nữ tự tử tên M.A kia.
Hạ Điềm bước vội về trước, không quên căn dặn:
“Chúng ta đi cửa sau, quản lý, Trình Tiêu, hai người phải cẩn thận chút.”
Tay trái cô cầm theo một cây dù màu đen cực to, khiến Trình Tiêu khó hiểu hỏi:
“Em mang dù theo làm gì vậy? Hôm nay trời đâu có mưa đâu?”
Quản lý Vân Tịnh cũng nói:. Ủng hộ chính chủ vào ngay _ Tr ùmTruyện. com _
“Đúng vậy, tôi xem thời tiết rồi, trời không mưa mà?”
“Đề phòng bất trắc thôi.”
Hạ Điềm lên tiếng, sau đó ba người họ vào thang máy để xuống tầng trệt. Cửa thang máy vừa mở, Hạ Điềm lập tức hành động, đột nhiên đi ra trước hai người kia một bước.
Thấy cô nhảy ra như vậy, Trình Tiêu phản ứng cực nhanh cũng theo sát phía sau, sợ cô xảy ra chuyện gì.
Đột nhiên, phía trước vang lên mấy tiếng kêu to:
“Chết đi! Con ả khốn kiếp!”
“Đền mạng cho người khác đi! Không biết dạy fan của mình à?”
“Ném chết ả ta!”
Hạ Điềm vừa nghe mấy tiếng này lập tức đưa tay trái ra trước, nhanh như chớp làm ra một hành động vô cùng đơn giản, bung dù!
Bộp bộp bộp.
Có tiếng thứ gì đó va đập vào bên ngoài dù, Hạ Điềm liếc mắt nhìn xuống, dưới chân không ngừng xuất hiện trứng gà vỡ, dung dịch sền sệt làm ướt cả một mảng giày của cô. Ngoài ra, còn có cà chua…
Trình Tiêu lần đầu tiên đối diện với tình cảnh như thế, đứng ngây ra như phỗng, đừng nói là cô, mà ngay cả người làm quản lý một thời gian dài như Vân Tịnh cũng chưa bao giờ thấy qua cảnh này.
Rất may là đám người kia vừa ném đồ xong thì đã chạy mất, không tiếp tục ở lại gây chuyện với họ nữa.
Hạ Điềm thấy không còn nguy hiểm thì hơi ngẩng đầu lên, quan sát xung quanh một thoáng, không thấy đám người kia nữa mới thở phào nhẹ nhõm.
Bàn tay mảnh khảnh không ngừng vuốt ve phần ngực đang phập phồng của mình:
“Sáng nay fan bảo ra ngoài nhớ mang dù theo, may mà mình lo xa.”
Vừa quay đầu định hỏi hai người phía sau có sao không, chỉ thấy Trình Tiêu và Vân Tịnh đưa ngón cái lên.
“Ngầu!”
“Hạ Điềm, cô thật tuyệt vời!” Vân Tịnh hai mắt long lanh nhìn cô.
“Ha ha… ăn may thôi. Hiện tại đang trong giai đoạn nhạy cảm, chúng ta về trước lại nói.”
Không biết là ai cố tình để lọt tin tức của Hạ Điềm ra ngoài, khiến cho antifan chạy thẳng tới chỗ cô tan làm đón đầu ném trứng ném cà chua lên người cô. Nếu không phải cô phản ứng đủ nhanh thì hiện tại cả bọn đã hứng trọn một rổ đồ ăn rồi!
Vân Tịnh phản ứng lại mới nhớ ra, vội thúc Hạ Điềm:
“Nhanh, chúng ta đi thôi! Coi chừng nơi này có kẻ chờ chụp trộm!”
Ba người vội vàng lên xe rời đi, Trình Tiêu là vệ sĩ kiêm lái xe của Hạ Điềm, từ nhỏ nhận huấn luyện đặc biệt nên không có gì không làm được, rất là đa năng.
Bọn họ vừa đi không lâu, trên các mặt báo đã hiện tin tức Hạ Điềm bị tấn công. Số người thương tiếc thì ít, mà đám hả hê lại cực kỳ nhiều. Bởi vì được ngăn cách bởi một cái màn hình máy tính ảo, mỗi người đều tự cho mình quyền sỉ nhục và xúc phạm người khác, trở nên vô cùng cay độc, chỉ biết mắng cho vui, mắng cho sướng cái miệng.
[Cà rốt OvO]: Ôi trời, sao không ném chết cô ta luôn đi. Fan của cô ta đi mắng nhiếc sỉ nhục người khác, bây giờ chúng ta mắng cô ta, cho cô ta flop chết.
[Thiên sứ hạ phàm]: Tiếc là cô nàng này mang theo dù che mất rồi, cũng có đầu óc đấy.
[Văn tiểu thư]: Nghe đồn con ả này dạo gần đây đang nổi lên? Nó có tài cán gì vậy? Trước kia hình như đóng vai phụ cho cái phim cung đấu nào đó xong thì lặn mất, nghe đồn được người bao nuôi mà sống qua ngày. Phim "Nợ máu" bản điện ảnh sắp ra cũng có mặt nó, tức thật đó, sao lại để nó đóng phim này?
[Bé heo cutoe]: Trời ạ, các người làm vậy có khác gì đám fan não tàn của cô ta không? Chính vì có cái ý nghĩ này mà mới xảy ra chuyện đó!
Bé heo cutoe này vừa lên tiếng bênh vực Hạ Điềm lập tức bị chửi không thấy ngày mai, thậm chí là bị report bay cả nick.