• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Võ Đạo Thần Ma (4 Viewers)

  • Chương 6-8

Chương 6 Kỳ Lân Tuyết Kiếm

Gần như chỉ trong thời gian một nhịp hô hấp, thân thể Ninh Hải liền khô quắt đi, giống như một quả bóng cao su xẹp hơi, ngã xuống đất nhẹ bẫng.

Đây là một cảnh tượng cực kỳ quỷ dị, máu huyết toàn thân Ninh Hải đều bị hút khô, chỉ còn lại một lớp da vàng đắp lên xương cốt, ngay cả con mắt cũng bị khô quắt đi, giống như một cái thây khô đã vài chục năm.

Một màn này lập tức chấn trụ tất cả mọi người tại đây, thân thể Ninh Hàn không ngừng run rẩy, nhìn Ninh Đình Dương giống như ma quỷ, hàm răng va lạch cạch run run, nuốt nước bọt không ngừng.

- Ninh… Ninh bệnh lao, ngươi… Ngươi… Không ngờ ngươi lại tu luyện ma công.

Một tên gia phó khác cũng bị dọa cho sợ hãi không nhẹ, hai chân mềm nhũn, trực tiếp đặt mông ngồi xuống đất.

Tên bệnh lao luôn bị người khác xem thường, không ngờ lại là một nhân vật khủng bố như vậy, chỉ một chưởng đã hút người khác thành thây khô, đây là ma công, tuyệt đối là ma công.

Ninh Đình Dương cũng nhìn chằm chằm bàn tay của mình, trên bàn tay đọng lại vài giọt máu, còn phần máu còn lại, đều đã bị hút vào lỗ chân lông, biến mất không thấy.

Hắn khẽ dùng sức một chút, máu huyết trong cơ thể sẽ điên cuồng vận chuyển, lòng bàn tay tóa lên một luồng hồng quang dài chừng một tấc.

Huyền Khí ngoại phóng, đây là cảnh giới Huyền Khí tầng thứ tư.

Hấp thu một thân huyết khí của tên gia phó kia, không ngờ lại trực tiếp đột phá một cảnh giới.

- Đây là Bắc Minh Thần Công? Hay là Hấp Tinh Đại Pháp?

Trong lòng Ninh Đình Dương cũng cực kỳ khiếp sợ, không rõ vừa rồi thân thể mình đã xảy ra biến hóa gì.

Huyết khí trong cơ thể Ninh Đình Dương điên cuồng vận chuyển, cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng, ánh mắt quét nhìn Ninh Hàn, lạnh lùng nói:

- Ta và ngươi không cừu không oán, tại sao ngươi lại muốn giết ta?

Ninh Hàn rất muốn mắng to một câu, con mẹ nhà ngươi, bây giờ là ngươi đang giết người a.

Hắn mạnh mẽ ngăn chặn cơn sợ hãi trong lòng lại, cắn chặt răng nói:

- Ninh bệnh lao, đừng tưởng ngươi tu luyện ma công thì bổn thiếu gia sẽ sợ ngươi. Ngươi… ngươi lên giết hắn cho ta!

- Hắn… hắn tu luyện ma công đó, Hàn thiếu gia, chúng ta có nên chạy không?

Tên gia phó kia đã bị Ninh Đình Dương dọa cho vỡ mật, chưa bao giờ hắn gặp phải tử trạng khủng bố kiểu này.

- Sợ cái gì mà sợ? Tu vi của hắn chẳng qua chỉ mới Huyền Khí tầng thứ tư mà thôi, ngươi giết chết hắn, ta sẽ thưởng ngươi mười vạn đồng tiền. Nếu ngươi không đi, bây giờ bổn thiếu gia sẽ làm thịt ngươi.

Tên gia phó còn lại bị Ninh Hàn cưỡng bức, cuối cùng đành kiên quyết lao tới công kích Ninh Đình Dương, đột nhiên hét:

- Ninh bệnh lao, ta liều mạng với ngươi. Không phải ngươi chết thì ta mất mạng.

Tên gia phó kia cũng có tu vi Huyền Khí tầng thứ tư, một cước đạp nát thảm cỏ, tốc độ như gió, từ trên tay bắn ra một tầng huyền quang đỏ sẫm.

Ninh Đình Dương cũng không dám phân tâm chút nào, ánh mắt cực kỳ nghiêm túc, hai chân mở ra, thân dưới trầm xuống, đứng thành một cái trung bình tấn, bày ra một thức Tông Sư Võ Đạo thông thường, chỉ thiếu điều chưa nói ra bốn chữ “Vịnh Xuân, Diệp Vấn” mà thôi.

Quả thật là có phong phạm của cao thủ.

- Ầm...

Sau khi Ninh Đình Dương đạt tới Huyền Khí tầng thứ tư, nhãn lực và thính lực đều tăng trên diện rộng, tốc độ phản ứng càng linh mẫn vô cùng, giao thủ với tên gia phó đang đánh bừa đánh bậy chừng bảy tám chiêu, cuối cùng dùng một tay chế trụ được cổ tay của tên gia phó.

- Keng…

Đúng lúc này, thanh tiểu kiếm trong trái tim lại vang lên một tiếng trong trẻo, một đạo khí lưu đỏ như máu vọt tới lòng bàn tay, hút chặt lấy cổ tay của tên gia phó.

Gương mặt tên gia phó bắt đầu vặn vẹo, hoảng sợ hét lên:

- Cứu mạng… A… Cứu ta…

Ninh Đình Dương cũng muốn buông tay, thế nhưng tay của hắn và tay của tên gia phó kia lại dính chặt vào nhau, căn bản không thể bỏ ra.

Chỉ chốc lát sau, toàn bộ máu huyết trong cơ thể của tên gia phó đều đã cạn sạch, biến thành thây khô, rớt xuống đất một cách nhẹ bẫng.

Ninh Đình Dương cảm thấy huyết khí trong cơ thể lại một lần nữa thăng hoa, bên trong huyết mạch giống như một cái sông lớn, bắt đầu tuôn trào. Số lượng Huyền Khí Võ Đạo lại tăng trên diện rộng, mặc dù còn chưa đột phá được Huyền Khí tầng thứ năm, nhưng so với lúc trước thì đã mạnh hơn không ít.

- Ma công… Ma công… Tuyệt đối là ma công.

Lần này Ninh Hàn đã hoàn toàn bị Ninh Đình Dương dọa cho sợ hãi, nhìn Ninh Đình Dương đến mức thất thần, sau đó lập tức quay người bỏ chạy.

- Ninh bệnh lao không ngờ lại giấu giếm tu vi Võ Đạo, ta phải đem tin tức đáng sợ này về nói cho phụ thân.

Lúc Ninh Đình Dương phản ứng lại thì Ninh Hàn đã trốn ra cách ngoài mười trượng, muốn đuổi cũng không kịp.

- Grào...

Trên dòng sông lớn, đột nhiên truyền đến tiếng gầm rống của kỳ lân.

Trên bầu trời đột nhiên rơi xuống vài bông tuyết màu trắng, nhiệt độ trong không khí giảm đi vài phần.

Thời tiết đang nóng bức như vậy, tại sao lại đột nhiên rơi tuyết chứ?

Phía trên dòng sông lớn, một cột sóng nước phóng lên, biến thành một đầu nộ long phiên giang đảo hải, trong đó có vài giọt nước mưa ngưng tụ thành một loạt băng kiếm mũi nhọn, giống như một mảnh kiếm vũ đầy trời.

- Á…

Ninh Hàn cách ngoài hơn mười trượng, đã bị băng kiếm đâm thủng hơn mười cái lỗ máu, trực tiếp ngã xuống đất, không động đậy nữa.

Advertisements

Ninh Đình Dương khiếp sợ nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt, tháng sáu tuyết rơi, ngưng nước thành băng, ngự kiếm giết người, đây chính là thủ đoạn chỉ có Kiếm Tiên trong truyền thuyết mới có thể làm được a.

Trên mặt sông, sóng yên bể lặng.

Chỉ thấy một nữ tử bạch y đứng trên mặt nước, mặt sông dưới chân ngưng tụ thành hình dạng một đầu kỳ lân, gợn sóng tạo thành lân phiến.

Trên mặt nàng đeo một cái khăn che mặt, tóc đen như thác nước, da thịt như tuyết, chỉ lộ ra một đôi mắt đen nhánh mà linh động, bất kỳ nam tử nào nhìn thấy một đôi mắt như vậy, e rằng cả đời đều không thể quên được.

Nàng tựa như thần nữ tiên cơ, đứng trong dòng nước, xung quanh thân thể yêu kiều lưu động một tầng hàn sương, tuyết hoa trên trời cũng chính là vì nàng thi triển kiếm pháp thần thông mà ngưng tụ thành.

Loại thần thông này, được gọi là “Kỳ Lân Tuyết Kiếm”.

Chỉ thấy một nữ tử bạch y đứng trên mặt nước, mặt sông dưới chân ngưng tụ thành hình dạng một đầu kỳ lân, gợn sóng tạo thành lân phiến.

Trên mặt nàng đeo một cái khăn che mặt, tóc đen như thác nước, da thịt như tuyết, chỉ lộ ra một đôi mắt đen nhánh mà linh động, bất kỳ nam tử nào nhìn thấy một đôi mắt như vậy, e rằng cả đời đều không thể quên được.

Nàng tựa như thần nữ tiên cơ, đứng trong dòng nước, xung quanh thân thể yêu kiều lưu động một tầng hàn sương, tuyết hoa trên trời cũng chính là vì nàng thi triển kiếm pháp thần thông mà ngưng tụ thành.

Loại thần thông này, được gọi là “Kỳ Lân Tuyết Kiếm”.

Kiếm quyết vừa ra, trời giáng tuyết bay.

- Ngươi… Ngươi giết người!

Ninh Đình Dương nhìn chằm chằm nữ tử trên mặt nước, chưa bao giờ nhìn thấy một nữ tử nào có khí chất như vậy, giống như một gốc Tiên Liên màu trắng ngoi lên mặt nước.

Thanh âm của nữ tử che mặt cực kỳ đễ nghe, giống như tiếng nước chảy trên đá, khẽ nói:

- Không phải ngươi cũng giết người sao?

- Ta…

Ninh Đình Dương nhìn bàn tay của mình, cuối cùng vẫn gật đầu.

Không phải là Ninh Đình Dương chưa từng gặp qua người chết, số người chết mà hắn gặp qua có lẽ còn nhiều gấp mười lần so với nữ tử che mặt, cho nên trong lòng cũng không xuất hiện loại sợ hãi sau khi giết người, chẳng qua là lại cảm thấy rất nghi hoặc.

Một chưởng hút người khác thành thây khô, quả thật quá tà dị, rất khó khiến cho người ta chấp nhận. Chẳng lẽ bởi vì trong trái tim của mình có một thanh Ma Kiếm?

Nữ tử che mặt bật cười, nói:

- Ai mà ngờ được tên bệnh lao trong Kiếm Các Hầu Phủ lại là đệ tử của Phệ Huyết Ma môn, chỉ tiếc là tu vi vẫn quá thấp, so với đệ nhất cao thủ đời thứ tư Ninh Tiêu Kiếm của Kiếm Các Hầu Phủ các ngươi thì vẫn kém xa vạn dặm.

Bởi vì cái chết quỷ dị của Ninh Hàn, cho nên nữ tử che mặt mới nghĩ lầm Ninh Đình Dương tu luyện tà công, còn cho rằng hắn là đệ tử Ma môn, chính vì vậy mới cứu Ninh Đình Dương một mạng, bằng không nữ tử che mặt kia nhất định sẽ giết hắn diệt khẩu.

- Ngọc Nhan, chúng ta đi.

Ngón tay của nữ tử che mặt chỉ về phía bên cạnh bờ sông, đầu ngón tay tràn ra một luồng Huyền Khí màu trắng, ngưng tụ thành một sợi xích màu trắng dài hơn mười trượng, sợi xích vô cùng thô to, giống như một đầu Cương Long, đỡ Ngọc Nhan lên, sau đó đạp sóng mà đi, rất nhanh đã biến mất trên mặt nước.

Ánh mắt Ngọc Nhan vẫn nhìn chằm chằm về phía bờ sông, thiếu niên trên bờ sông càng ngày càng xa, cuối cùng hoàn toàn biến mất trong tầm mắt nàng.

Nữ tử che mặt nói:

- Người trong Ma môn thủ đoạn tàn nhẫn, thường lấy người sống để tế lễ, lấy đỉnh uống máu, về sau ngươi không nên quá thân cận với hắn.

- Xin ghi nhớ lời dạy bảo của tiểu thư.

Ngọc Nhan quay đầu lại nhìn về phía bờ sông, thế nhưng trước mắt chỉ có một mảnh sông nước, không thấy bất kỳ thứ gì.



- Không ngờ Huyền Khí Võ Đạo còn có thể dùng như vậy.

Ninh Đình Dương nhìn thấy nữ tử che mặt sử dụng Huyền Khí Võ Đạo ngưng tụ thành một sợi xích sắt, khống chế Huyền Khí Võ Đạo vô cùng nhuần nhuyễn, mơi biết được thế nào là cao thủ chân chính, xem như mở rộng tầm mắt.

Đây chính là nhân vật lợi hại nhất mà Ninh Đình Dương gặp được hiện tại.

Nếu nữ tử che mặt biết Ngọc Nhan, đặc biệt tới đây cứu nàng, như vậy thì nữ tử che mặt phải chăng cũng là nữ tử của Quan Ngọc Lâu?

Ninh Đình Dương thoáng trầm ngâm, đột nhiên mũi ngửi thấy một mùi máu tươi nồng nặc, lại thấy trên mặt đất có ba bộ thi thể, hai người trong đó là bị hắn giết chết, mà đây lại là lần đầu tiên hắn giết người, cho nên tất nhiên trong lòng vẫn cảm thấy khẩn trương.

Nhưng tố chất tâm lý của hắn vẫn kiên cường, liền áp chế loại cảm xúc tiêu cực này xuống.

- Trước tiên rời khỏi nơi này rồi tính.

Ninh Đình Dương lập tức rời khỏi bờ sông, đánh xe Thanh Lộc Mã trở về nội thành, sau đó trả xe cho Tây Nguyên thương hội, cuối cùng đi tới một cửa hàng bán linh căn thảo dược.

Tâm tình khẩn trương từ việc giết người của Ninh Đình Dương đã được gỡ bỏ, nếu như bản thân không giết hắn, thì chắc chắn sẽ chết trong tay đối phương. Cho dù bản thân ở trong thế giới cá lớn nuốt cá bé này, cũng phải làm kẻ ăn thịt, chứ không phải trở thành thịt cá trên thớt của người khác.

Chuyện phát sinh hôm nay, càng khiến Ninh Đình Dương kiên định con đường tu võ, nếu như thực lực của hắn không đủ, có lẽ bây giờ bộ thi thể nằm ở bờ sông đã là hắn.

Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, tâm tình của Ninh Đình Dương đã trở nên thoải mái tự nhiên, bước qua đại môn của một cửa hàng.Chương 7 Dưỡng Tâm Đỉnh

- Vị thiếu gia này muốn mua dược liệu gì?

Ở bên cạnh quầy, có một lão giả tóc hoa râm đang ngồi, đôi mắt lão nhìn chằm chằm vào trang phục trên người Ninh Đình Dương, ánh mắt thoáng nhíu lại, liền biết có đại sinh ý đến.

Vải gấm trên người Ninh Đình Dương, cũng không phải là loại mà đệ tử thế gia bình thường có thể mặc.

Ngọc Lam quốc mặc dù không có chức nghiệp bác sĩ, thế nhưng cũng có không ít cửa hàng dược liệu, mà những dược liệu này cũng không phải là loại bình thường, tất cả đều là Huyền dược có ẩn chứa Huyền Khí.

Dựa vào mức độ khan hiếm, mật độ Huyền Khí, giá trị của dược và số năm sinh trưởng, Huyền dược được chia làm chín loại phẩm cấp.

Mỗi một gốc Huyền dược đều sinh trưởng mấy trăm năm, giá trị vô cùng đắt đỏ. Cho dù là loại Huyền dược phẩm cấp thấp nhất, thì giá trị cũng vượt qua một ngàn đồng tiền nhỏ.

Bình thường đều là Dưỡng Tâm Sư mua Huyền dược, chỉ có Dưỡng Tâm Sư mới có thể lợi dụng được hoàn toàn giá trị của Huyền dược, thậm chí thông qua một vài phối phương đặc thù, còn có thể luyện chế ra Huyền dị đan dược và linh dịch. Tất cả những thứ này đều là những thứ mà Võ giả luôn tha thiết mơ ước.

Ninh Đình Dương đặt một tờ phương thuốc ra trước quầy.

Lão giả chưởng quầy liền nhìn qua phương thuốc một lần, lập tức ngầm hiểu, sau đó cười nói:

- Thì ra thiếu gia muốn Dưỡng Tâm đỉnh để ngưng luyện.

Muốn trở thành Dưỡng Tâm Sư, bước đầu tiên là phải tu luyện Võ Đạo Tâm Cung thành “Dưỡng Tâm đỉnh”, để làm được việc này, cần có ba loại Huyền dược để bồi dưỡng, gồm: Huyền Tinh Thảo, Ngưu Đỉnh Chi, Liệt Hỏa Căn.

Lão giả chưởng quầy đánh giá tên ba loại Huyền dược trong phương thuốc trước mặt, lập tức biết được mục đích của Ninh Đình Dương.

- Gốc Ngưu Đỉnh Chi này, chính là cực phẩm trong Huyền dược tam phẩm, lá hình giống đỉnh, búi rễ như đầu trâu, kiểu cách rõ ràng, phỏng chừng đã có gần 380 năm, đây chính là một trong những trấn điếm chi bảo của chúng ta. Ta thấy thiếu gia ngài là người hữu duyên, nên bán với giá tiện nghi, hai vạn đồng tiền nhỏ, thế nào?

Lão giả chưởng quầy mở ra một cái hộp thuốc, lấy từ bên trong một gốc Ngưu Đỉnh Chi lớn bằng nắm tay, quả thật lá có hình giống như đỉnh, vị trí búi rễ giống như đầu trâu, còn có hai cái sừng trâu dài.

Ninh Đình Dương chưa từng nhìn thấy loại dược liệu thần dị bực này, trong lòng cực kỳ kích động, nắm chặt Ngưu Đỉnh Chi trong tay, khẽ nhắm mắt lại, mơ hồ có thể cảm nhận được Huyền Khí lưu động bên trong lá.

Lão giả chưởng quầy nhìn thấy bộ dáng say mê của Ninh Đình Dương, trong lòng cực kỳ hưng phấn, xem ra hôm nay lại làm được một cái sinh ý lớn rồi.

- Mua không nổi.

Ninh Đình Dương không đỏ mặt chút nào, bỏ lại gốc Ngưu Đỉnh Chi vào trong hộp thuốc trước mặt.

Trên người hắn tổng cộng chỉ có ba vạn đồng tiền nhỏ, vừa rồi thuê xe Thanh Lộc Mã, đã tiêu phí mất 500 đồng tiền nhỏ, hiện tại trên người chỉ còn lại hai vạn 9500 đồng tiền nhỏ.

Mà gốc Huyền dược tam phẩm Ngưu Đỉnh Chi này lại đắt tới hai vạn đồng tiền nhỏ, mua gốc Ngưu Đỉnh Chi này xong thì cũng không mua nổi những loại Huyền dược khác.

Trong lòng hắn cũng chỉ có thể cảm thán, con mẹ nó Huyền dược thật là đắt.

Cho dù có tư chất trở thành Dưỡng Tâm Sư, nhưng nếu không có gia tài bạc triệu cũng không thể trở thành Dưỡng Tâm Sư nổi, loại chức nghiệp này thật đúng là đốt tiền mà.

Lão giả chưởng quầy cũng trợn trừng mắt, kích động mất nửa ngày, còn may là hắn đã làm sinh ý mấy chục năm, có thể giữ tâm thái bình tĩnh, bằng không đã sớm chửi to rồi, con mẹ nó, không mua nổi mà ngươi còn sờ lâu như vậy?

- Lấy cho ta ba gốc Huyền dược nhất phẩm đi!

Ninh Đình Dương nói.

Lão giả chưởng quầy cẩn trọng khóa hộp thuốc lại, sau đó lấy ra ba cái hộp thuốc bình thường, bên trong đều là Huyền dược nhất phẩm, gồm có Huyền Tinh Thảo 120 năm tuổi, Ngưu Đỉnh Chi 150 năm tuổi và một gốc Liệt Hỏa Căn 110 năm tuổi.

Huyền dược nhất phẩm sẽ rẻ hơn nhiều, ba gốc Huyền dược nhất phẩm này cộng lại, cũng chỉ mới 7200 đồng tiền nhỏ.

Sau đó Ninh Đình Dương lại tiêu phí hai vạn đồng tiền nhỏ để mua một viên Huyền thạch hạ phẩm, sau đó dùng tiền thừa để mua một gốc Dưỡng Tâm thảo, cuối cùng mới quay trở về Kiếm Các Hầu Phủ.

Một viên Huyền thạch hạ phẩm có giá ít nhất cũng phải ba vạn đồng tiền nhỏ, thậm chí có người phải bỏ ra mười vạn đồng tiền nhỏ để mua. Còn viên Huyền thạch hạ phẩm mà Ninh Đình Dương mua, thực ra chỉ là một viên Huyền thạch nát, thế nhưng vẫn mất của hắn hai vạn đồng tiền nhỏ, quả thật là đau lòng mà. Nếu không phải cô đọng Dưỡng Tâm đỉnh cần có Huyền thạch thì hắn quả thật tiếc không muốn mua.

- Nếu như lần này có thể thành công, như vậy thì sau này vinh hoa phú quý sẽ cuồn cuộn mà đến. Còn nếu như thất bại thì… Hắc hắc, cũng chỉ có khóc ròng thôi.

Ninh Đình Dương cười chua xót, ra ngoài đi một vòng, lúc về thì ba vạn đồng tiền nhỏ đã bị tiêu sạch sẽ. Nếu như để Ninh Hinh Nhi biết được, nhất định sẽ lại cho rằng hắn đã tiêu xài cho một nữ tử thanh lâu nào đó.

Lúc trở về Kiếm Các Hầu Phủ.

Ninh Đình Dương đem Huyền Tinh Thảo, Ngưu Đỉnh Chi, Liệt Hoa Căn đặt lên bàn, tất cả đều là Huyền dược nhất phẩm, bên trong ẩn chứa một ít Huyền Khí và dược tính đặc thù.

Huyền dược cũng không thể trực tiếp phục dụng vào miệng, bằng không dược tính của Huyền dược ở trong bụng sẽ bị tiêu hao mất chín phần, mà Huyền Khí ẩn chứa bên trong Huyền dược, thậm chí còn bị tiêu hao gần như không còn, căn bản máu không hấp thu được, lại càng không thể đi vào Võ Đạo Tâm Cung.

Cho nên, đối với Võ giả bình thường, cho dù là Huyền dược trân quý, cũng chỉ tận dụng được một phần mười dược tính của Huyền dược, chỉ có Dưỡng Tâm Sư ới có thể hoàn toàn tận dụng được toàn bộ dược tính.

Ninh Đình Dương nắm chặt Huyền Tinh Thảo trong lòng bàn tay, thúc dục Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể, khiến Huyền Khí phóng ra từ lỗ chân lông, bao bọc lấy bàn tay.

- Ầm...

Huyền Tinh Thảo bị Huyền Khí Võ Đạo chấn thành bột mịn, hóa thành một đoàn sương khói màu xanh.

Ninh Đình Dương nắm chặt Huyền Tinh Thảo trong lòng bàn tay, thúc dục Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể, khiến Huyền Khí phóng ra từ lỗ chân lông, bao bọc lấy bàn tay.

- Ầm...

Huyền Tinh Thảo bị Huyền Khí Võ Đạo chấn thành bột mịn, hóa thành một đoàn sương khói màu xanh.

Ninh Đình Dương vội vàng thu hồi Huyền Khí Võ Đạo vào trong cơ thể, đoàn sương khói màu xanh cũng theo đó tiến vào lỗ chân lông, dung nhập với huyết mạch, sau đó lưu chuyển về tim.

- Nhanh, nhanh…

Advertisements

Tác dụng của Huyền Tinh Thảo là khiến Võ Đạo Tâm Cung được phủ kín một lớp da bên ngoài giống như huyền thiết, đương nhiên, không phải là huyền thiết chân chính, mà là khí của Huyền Tinh Thảo.

Thế nhưng, nằm ngoài dự liệu của Ninh Đình Dương, khí của Huyền Tinh Thảo cũng không lưu chuyển vào Võ Đạo Tâm Cung, mà lưu trữ trong một cái tâm thất ở góc bên dưới trái tim.

Dựa theo trên sách ghi chép, tâm thất này trong Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, được gọi là “Tâm khiếu”, đối xứng với “Huyết khiếu”.

Bên trong Huyết khiếu ẩn chứa một thanh tiểu kiếm đỏ như máu, chẳng lẽ phải luyện Tâm khiếu thành “Dưỡng Tâm đỉnh”?

Dưỡng Tâm Sư bình thường đều đem Võ Đạo Tâm Cung luyện thành Dưỡng Tâm đỉnh, cũng chính vì nguyên nhân đó, cho nên trong trường hợp cảnh giới ngang nhau, sức chiến đấu của Dưỡng Tâm Sư đều kém xa Võ giả bình thường.

Đây gọi là có được thì tất có mất.

Dưỡng Tâm Sư có địa vị tôn quý, nhưng sức chiến đấu lại không cao.

Thế nhưng Ninh Đình Dương thì lại bất đồng, hắn có Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, trái tim có nhiều hơn người bình thường hai khiếu là “Tâm khiếu” và “Huyết khiếu”, nếu như đem “Tâm khiếu” luyện thành Dưỡng Tâm đỉnh, thì cũng không ảnh hưởng tới Võ Đạo Tâm Cung, mà sức chiến đấu cũng sẽ không bị ảnh hưởng.

Ninh Đình Dương không có thời gian để suy nghĩ nhiều như vậy, vội vàng bóp chặt Ngưu Đỉnh Chi trong lòng bàn tay.

- Ầm...

Ngưu Đỉnh Chi cũng bị chấn nát, tan vào trong huyết mạch, lưu vào trong Tâm khiếu, dung hợp với Huyền Tâm khí.

- Ầm...

Liệt Hỏa Căn bị chấn nát, hóa thành một dòng khí màu đỏ, nhiệt độ cực cao, không ngừng lưu chuyển trong huyết mạch của Ninh Đình Dương, sau đó lưu vào Tâm khiếu.

Dưới sự lưu chuyển của Liệt Hỏa khí, Huyền Tinh khí và Ngưu Đỉnh Chi ở trong Tâm khiếu, biến thành hình dáng một cái đỉnh.

Thân thể Ninh Đình Dương có chút căng thẳng, Huyền Khí Võ Đạo tiêu hao rất nhiều, dược đỉnh ở trong Tâm khiếu chậm rãi thành hình, bề mặt chằng chịt hoa văn, Huyền Khí lưu động.

Trong một ngàn Võ giả cũng chưa chắc có một người có thể trở thành Dưỡng Tâm Sư, mấu chốt chính là vì không thể luyện thành Dưỡng Tâm đỉnh, nhân tố ảnh hưởng đến Dưỡng Tâm đỉnh cũng có rất nhiều.

Nguyên nhân thể chất.

Thuộc tính của máu.

Cường độ của huyết khí.

Lực bài xích của bản thân Võ Đạo Tâm Cung.

Bất kỳ một nguyên nhân không phù hợp nào, cũng đều có thể khiến hắn không thể ngưng tụ thành Dưỡng Tâm đỉnh, cho nên trong lòng Ninh Đình Dương cũng không lo nghĩ nhiều, bây giờ chỉ có thể nỗ lực kiên trì mà thôi.

Cố kiên trì một lúc nữa, nhanh thành công đi.

Nhanh thành công đi!

- Ngưng!

Trên người Ninh Đình Dương đổ mồ hôi to như hạt đậu, gân xanh hiện lên, sau khi hô lên một tiếng “ngưng”, một lượng lớn máu huyết liền đổ về hội tụ trong Tâm khiếu.

Lấy máu huyết của bản thân ngưng luyện Dưỡng Tâm đỉnh, chỉ có như vậy thì Dưỡng Tâm đỉnh mới có thể đạt được độ phù hợp cao nhất với Dưỡng Tâm Sư, cũng có thể luyện ra đan dược phẩm cấp càng cao.

Ngưng tụ thành công đi! Thành công đi!

Bên trong Tâm khiếu lơ lửng một cái tiểu đỉnh huyết sắc, ba cái chân đỉnh vươn dài, bề mặt ngưng tụ đồ hình đầu trâu.

Đây là Dưỡng Tâm đỉnh.

Bởi vì Ninh Đình Dương tổn thất một lượng máu rất lớn, cho nên sắc mặt rất tái nhợt, thế nhưng trên mặt lại nở nụ cười vô cùng kích động, khẽ lẩm bẩm:

- Bước đầu tiên đã hoàn thành, như vậy thì những bước tiếp theo cũng thuận lợi như nước chảy thành sông. Để ta thử xem có thể luyện được Huyền dược trong Dưỡng Tâm đỉnh hay không, hi vọng là có thể thành công.

Luyện ra Dưỡng Tâm đỉnh chỉ là bước đầu tiên, để trở thành Dưỡng Tâm Sư, mấu chốt còn phải xem có thể luyện chế được Huyền dược trong Dưỡng Tâm đỉnh hay không.

Rất nhiều người có thể luyện chế được Dưỡng Tâm đỉnh trong cơ thể, nhưng lại là đỉnh chết, căn bản không thể luyện chế được Huyền dược, người như vậy cũng không thể trở thành Dưỡng Tâm Sư.

Ninh Đình Dương cũng không lập tức bắt đầu luyện chế Huyền dược, trước hết dành ra nửa canh giờ để khôi phục Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể, đây chính là lần đầu hắn luyện chế Huyền dược, không thể không dè dặt cẩn thận.

Cho đến khi Huyền Khí Võ Đạo trong cơ thể khôi phục tới đỉnh phong, hắn mới lấy ra một gốc Huyền thạch hạ phẩm vỡ nát và một gốc Dưỡng Tâm thảo.

Gốc Dưỡng Tâm thảo này cũng chỉ là Huyền dược nhất phẩm, giá trị 2000 đồng tiền nhỏ, nếu như giao cho Võ giả trực tiếp nuốt vào, cũng chỉ có thể hấp thu được một phần mười dược lực của Dưỡng Tâm thảo, còn Huyền Khí bên trong Dưỡng Tâm thảo cũng sẽ bị tiêu hao gần như không còn, hiệu quả rất bình thường.

Thế nhưng Dưỡng Tâm Sư thì lại khác, có thể dùng Dưỡng Tâm đỉnh để luyện chế Dưỡng Tâm thảo, hóa thành dược thủy, ở trong dược thủy còn dung nhập một lượng lớn Huyền Khí dày đặc, hóa thành “Dưỡng Tâm dịch”.

Giá trị của một giọt Dưỡng Tâm dịch còn gấp mấy lần một gốc Dưỡng Tâm thảo.

Một gốc Dưỡng Tâm thảo, bình thường có thể luyện chế được từ một đến năm giọt Dưỡng Tâm dịch.

Ninh Đình Dương bắt đầu khẩn trương, có thể trở thành Dưỡng Tâm Sư hay không, chính là phụ thuộc bởi lần này. Có thể trở thành đại phú đại quý hay không, thì phải xem biểu hiện lúc này. Chương 8 Dưỡng Tâm Sư Đại Nhân

Ninh Đình Dương chấn nát Dưỡng Tâm thảo, hấp thu vào trong huyết mạch, thu vào trong Dưỡng Tâm đỉnh.

Hai tay nắm chặt Huyền thạch hạ phẩm, dùng Huyền Khí Võ Đạo nghiền nát Huyền thạch hạ phẩm thành bụi, hấp thu vào máu, tiến vào trong Dưỡng Tâm đỉnh.

Trong cơ thể mỗi người đều có tâm hỏa, năng lực tâm hỏa vô cùng khổng lồ, tâm hỏa của Huyền Khí tầng thứ tư lại càng cường đại, đủ để luyện chế Dưỡng Tâm thảo.

Dược khí của Dưỡng Tâm thảo vốn là trạng thái khí, bây giờ đã bắt đầu hóa lỏng.

Giọt Dưỡng Tâm dịch đầu tiên ngưng tụ thành công.

Thành công rồi.

Có thể trở thành Dưỡng Tâm Sư rồi.

Trong lòng Ninh Đình Dương cực kỳ kích động, một giọt Dưỡng Tâm dịch này đã có giá trị 8000 đồng tiền nhỏ, có giá gấp bốn lần một gốc Dưỡng Tâm thảo nhất phẩm.

Tiếp tục!

Dược khí của Dưỡng Tâm thảo chỉ mới tiêu hao một phần nhỏ, vẫn còn có thể ngưng tụ thành Dưỡng Tâm dịch.

Giọt Dưỡng Tâm dịch thứ hai ngưng tụ ra.

Giọt Dưỡng Tâm dịch thứ ba…

Cuối cùng vẫn không ngưng tụ ra giọt Dưỡng Tâm dịch thứ tư, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên hắn luyện chế Dưỡng Tâm thảo, có thể ngưng tụ ra ba giọt Dưỡng Tâm dịch đã giỏi lắm rồi.

Phần lớn Dưỡng Tâm Sư, lần đầu tiên luyện chế Dưỡng Tâm thảo, cũng chỉ có thể ngưng tụ ra một giọt Dưỡng Tâm dịch. Chỉ có người cực kỳ thiên tài mới có thể nắm chắc được kỹ xảo luyện chế Huyền dược trong lần đầu tiên, luyện chế ra hai giọt Dưỡng Tâm dịch.

- Không ngờ lại có ba giọt, nếu như có thể ngưng tụ ra giọt thứ tư thì tốt rồi, như vậy có thể kiếm được thêm 8000 đồng tiền nhỏ. Haizz, cứ miễn cưỡng xem như thông qua đi.

Ba giọt Dưỡng Tâm dịch được Huyền Khí Võ Đạo bao bọc, từ trong huyết mạch vận chuyển ra ngoài, từ đầu ngón tay của Ninh Đình Dương nhỏ xuống ba cái bình nhỏ mà Ninh Đình Dương đã chuẩn bị từ trước.

Dưỡng Tâm dịch có màu xanh, lớn bằng giọt sương, tản mát ra mùi hương thơm ngát.

Ninh Đình Dương vội vàng đậy ba cái bình lại, đây là bảo bối a, chỉ mong đừng bốc hơi mất.

Ba giọt Dưỡng Tâm dịch, giá trị sơ bộ đã là 2 vạn 4000 đồng tiền nhỏ, giá trị gấp mười lần gốc Dưỡng Tâm thảo.

Viên Huyền thạch hạ phẩm vỡ nát ban đầu chỉ lớn bằng hạt đào, bây giờ đã nhỏ đi một chút, tiêu hao khoảng một phần mười.

- Ha ha… Lần này thật sự phát tài rồi.

Trong lòng Ninh Đình Dương tất nhiên rất hưng phấn, một khi trở thành Dưỡng Tâm Sư, tài nguyên sau này sẽ cuồn cuộn tràn đến.

- Huyền Khí trong cơ thể lại tăng lên rồi, không ngờ luyện chế Huyền dược, còn có thể gia tăng tu vi, đây quả là chuyện có lợi đôi đường mà.

Ninh Đình Dương cũng không biết là những Dưỡng Tâm Sư khác căn bản không thể gia tăng tu vi khi luyện chế Huyền dược, cũng chỉ có loại quái thai như hắn có được Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung mới có thể làm được.

Bởi vì Dưỡng Tâm Sư của hắn đặt ở trong Tâm khiếu, mà trong quá trình luyện chế Huyền dược, Dưỡng Tâm đỉnh còn dùng bột phấn của Huyền thạch để tôi luyện, hóa thành một luồng Huyền Khí, bị Tâm khiếu đồng hóa, dung nhập vào trong huyết mạch của hắn, cho nên tu vi cũng gia tăng.

Mà Dưỡng Tâm đỉnh của những Dưỡng Tâm Sư khác thì đều ở trong Võ Đạo Tâm Cung, Võ Đạo Tâm Cung vốn có tính bài xích dị vật, cho nên Huyền Khí trong Huyền thạch, căn bản không bị Võ Đạo Tâm Cung trực tiếp hấp thu, chỉ có thể dung nhập vào trong dược thủy mà thôi.

Cũng chính bởi vì vậy, cho nên Võ giả mới không thể trực tiếp đem Huyền dược hấp thu vào máu, bởi vì máu huyết và trái tim đều có tính bài xích với ngoại vật, chỉ có Dưỡng Tâm Sư thông qua Dưỡng Tâm đỉnh luyện chế đan dược, thì mới có thể trực tiếp hấp thu.

Tóm lại, Tâm khiếu có thể cất chứa dị vật, sau đó đem dị vật này đồng hóa, biến thành thứ có ích cho bản thân.

Cô đọng Dưỡng Tâm đỉnh, tôi luyện Dưỡng Tâm thảo, đã làm Ninh Đình Dương mất đi cả buổi, sắc trời cũng không còn sớm, đã đến lúc hoàn hôn.

Ninh Đình Dương đang định đem ba giọt Dưỡng Tâm dịch này đi bán.



Ninh Đình Dương đi đến trước một tòa kiến trúc sáu tầng, tường đỏ trụ ngọc, trên nền lát đá, vừa rộng lớn vừa trang nghiêm, có rất nhiều người tiến vào, phần lớn đều là Võ giả.

Trước cửa lớn có treo một tấm biển khắc chữ vàng – Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng.

Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chính là một trong ba tòa Dưỡng Tâm Điện cao cấp nhất Ngọc Lam quốc, giàu có vô cùng, thế lực khổng lồ, chính là một trong những sản nghiệp trụ cột của Kim Bằng tài phiệt, ở khắp Ngọc Lam quốc có rất nhiều Phân điện, thậm chí còn mời chào không ít Dưỡng Tâm Sư.

Nghe đồn đại lão sau lưng Kim Bằng tài phiệt, chính là đương kim đệ nhất Vương của Ngọc Lam quốc – Đại Kim Bằng Vương.

Bối cảnh tất nhiên là cứng đến mức không thể cứng hơn.

- Cô nương, ta muốn bán Dưỡng Tâm dịch, không biết phải đi đến chỗ quầy nào?

Ninh Đình Dương thi lễ với một thị nữ đứng trước cửa, rất là khiêm tốn hỏi thăm.

- Ngài là Dưỡng Tâm Sư?

Thị nữ kia khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, da thịt trắng tuyết, mặc trang phục trắng ngần, tò mò dò hỏi.

Ninh Đình Dương suy nghĩ một chút, khẽ mỉm cười gật đầu.

- Trời đất! Dưỡng Tâm Sư đại nhân, nên để nô tì hành lễ với ngài mới đúng. Thật có lỗi, thật có lỗi, là do nô tì không hiểu quy cũ, tiếp đón Dưỡng Tâm Sư đại nhân không chu toàn.

Thị nữ bị dọa đến hoa dung thất sắc, vội quỳ xuống hành lễ với Ninh Đình Dương.

Vị thiếu niên trước mắt là Dưỡng Tâm Sư vĩ đại, còn nàng chẳng qua chỉ là một nô tì mà thôi, nào dám để một vị Dưỡng Tâm Sư hành lễ với nàng, nếu như việc này tuyền ra ngoài, nàng không muốn bị đánh gãy chân cũng không được.

Ninh Đình Dương nghĩ rằng vừa rồi chỉ là hành động lễ độ, thế nhưng lại khiến nàng sợ hãi như thế, trong lòng có chút băn khoăn, vội cười nói:

- Ta chỉ muốn bán vài giọt Dưỡng Tâm dịch mà thôi, làm phiền cô nương dẫn đường, cảm ơn.

Thị nữ vẫn còn kinh hồn bất định, thấy Dưỡng Tâm Sư đại nhân không trách mình, mới đứng dậy, cung kính dẫn Ninh Đình Dương đi vào trong Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng.

Ba thị nữ khác cũng thở phào nhẹ nhõm, đều đứng dậy.

Một thị nữ trong đó vỗ vỗ ngực, nói:

Advertisements

- Còn may là vị Dưỡng Tâm Sư đại nhân kia không tức giận.

- Vị Dưỡng Tâm Sư đại nhân này thật hiền lành, không có chút dáng vẻ cao cao tại thượng, bất cận nhân tình nào, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy, nếu như được hắn nhìn trúng, làm thị nữ cho hắn cũng tốt.

Một thị nữ khác thì có chút háo sắc, đôi mắt nổi lên vẻ hăng hái.

- Ngươi cứ nằm mơ đi, ngươi cho rằng người nào cũng có thể trở thành thị nữ của Dưỡng Tâm Sư đại nhân sao? Ngay cả rất nhiều thiên kim tiểu thư của các đại gia tộc cũng muốn trở thành thị nữ của Dưỡng Tâm Sư đại nhân, nói không chừng còn được Dưỡng Tâm Sư đại nhân chỉ điểm, hưởng thụ vô cùng a.

Trong mắt những thị nữ này, địa vị của Dưỡng Tâm Sư cao không thể với tới, giống như Điện chủ của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, chính là một vị Đại Dưỡng Tâm Sư, cũng là tân khách của Vương Hầu phủ đệ, là nhân vật có thể cùng ngồi ăn với Vương Hầu.

- Dưỡng Tâm Sư đại nhân, ngài tạm thời chờ ở đây một lát, nô tì đi mời nghi trượng đại nhân ra.

Vị thị nữ kia dẫn Ninh Đình Dương tới trước một cái quầy, sau đó lại thi lễ lui xuống.

Ninh Đình Dương mỉm cười gật đầu, chỉ chờ một lát thì thấy trong quầy quả nhiên có một nữ tử xinh đẹp mặc Dưỡng Tâm Sư bào đi ra. Hắn vội vàng lấy ra ba cái bình nhỏ, đặt lên trước quầy, cười nói:

- Nghi trượng đại nhân, ba giọt Dưỡng Tâm dịch này, ngươi xem có thể bán được bao nhiêu tiền?

Sau quầy, nữ tử xinh đẹp mặc áo bào bạch nguyệt sắc, khẽ nhón ống tay áo, lộ ra một cánh tay trắng noãn như ngọc, ngón tay mảnh khảnh, mềm mại mà thon dài.

Khí chất của nàng rất tao nhã, dáng người cao gầy, da thịt trắng tuyết, trong lúc giơ tay nhấc chân để lộ một loại khí chất cao nhã.

Tên của nàng gọi là Ngự Thiến Thiến, chính là Thập Tam Quận chúa của Vương phủ Đại Kim Bằng.

Địa vị của Ngự Thiến Thiến cực kỳ tôn quý, trên người mặc Dưỡng Tâm Sư bào sơ cấp, vốn đến Dưỡng Tâm Điện để thỉnh giáo học vấn của Đại Dưỡng Tâm Sư “Quách Sư Đạo”, vừa rồi nghe thấy thị nữ bẩm báo có một vị Dưỡng Tâm Sư trẻ tuổi đến Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng.

Trong lòng Ngự Thiến Thiến rất tò mò, liền tự mình tới tiếp đãi, dù sao thì mỗi vị Dưỡng Tâm Sư đều là đại nhân vật đáng tôn kính, nếu như có thể giúp sức cho Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, vậy thì càng không gì tốt hơn.

Mặc dù cùng là con cháu Vương Hầu, nhưng Ngự Thiến Thiến là Quận chúa tôn quý, còn Ninh Đình Dương thì chỉ là một tên bệnh lao của Kiếm Các Hầu Phủ, địa vị của hai người chênh lệch rất lớn, cho nên nàng cũng chưa từng gặp qua Ninh Đình Dương. Cho dù đã từng gặp, thì với thân phận địa vị của Ngự Thiến Thiến, cũng không có năng nảy sinh ấn tượng đối với một tên bệnh lao.

Trên người Ngự Thiến Thiến phát ra một luồng quý khí, khẽ nở nụ cười tươi tắn, sau đó mở một cái bình nhỏ ra, một luồng dược khí nồng đậm mà thơm ngát từ bên trong tràn ra, dược khí quả thật rất thuần khiến, khiến nàng không khỏi kinh ngạc nhìn chằm chằm thiếu niên gầy yếu trước mắt, nói:

- Đây là Dưỡng Tâm Sư mà ngươi luyện chế sao?

Ninh Đình Dương nói:

- Đúng vậy, ở đây có ba giọt Dưỡng Tâm dịch, không biết có thể bán được bao nhiêu tiền?

- Trước tiên phải kiểm tra phẩm cấp, độ tinh khiết, thuộc tính của ba giọt Dưỡng Tâm dịch này, như vậy mới có thể định giá.

Ngự Thiến Thiến gọi một thị nữ tới, đem ba cái bình nhỏ lên tầng thứ hai của Dưỡng Tâm Điện.

Ninh Đình Dương cũng không nghĩ rằng Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng sẽ “nuốt” luôn Dưỡng Tâm dịch của hắn, đối với Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng mà nói, ba giọt Dưỡng Tâm dịch thật sự rất bé nhỏ, không đáng nhắc đến.

Đôi mắt Ngự Thiến Thiến giống như hai vầng trăng khuyết, chậm rãi trò chuyện với Ninh Đình Dương:

- Ta là Ngự Thiến Thiến, Dưỡng Tâm Sư sơ cấp, không biết công tử xưng hô thế nào?

- Ninh Đình Dương.

Ninh Đình Dương đáp.

Ngự Thiến Thiến cảm thấy cái tên này có chút quen tai, nhưng cũng không nghĩ nhiều, nói:

- Ninh công tử trở thành Dưỡng Tâm Sư bao lâu rồi.

- Hôm nay vừa mới cô đọng thành Dưỡng Tâm đỉnh, lần đầu tiên rèn luyện ra Dưỡng Tâm dịch.

Ninh Đình Dương thực thà trả lời.

- Nói vậy thì Ninh công tử còn chưa chính thức trở thành Dưỡng Tâm Sư?

Trong lòng Ngự Thiến Thiến rất vui vẻ, vội vàng mời chào Ninh Đình Dương:

- Trong ba Dưỡng Tâm Điện lớn thì phúc lợi của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chúng ta là cao nhất, Dưỡng Tâm Sư gia nhập Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng chúng ta đều nhận được khoản lương ưu việt, thậm chí là chức quan tước vị. Ngoài ra còn có thể mua được Huyền dược ở trong Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng rẻ hơn so với bên ngoài, hàng tháng còn được Dưỡng Tâm Sư cao cấp giảng bài, có lẽ Ninh công tử nên cân nhắc một chút.

- Mỗi tháng đều có lương?

Ninh Đình Dương chợt hỏi.

Đối với một thầy thuốc mà nói, vấn đề cân nhắc đầu tiên vẫn là tiền lương có ổn định không, tiếp đó mới là những phúc lợi khác.

Ngự Thiến Thiến nói:

- Trở thành Dưỡng Tâm Sư sơ cấp của Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, hàng tháng đều có mức lương 50 vạn đồng tiền nhỏ, theo thời gian mà tăng lên, thậm chí lương tháng còn tương ứng với khả năng.

- Năm mươi… vạn.

Trái tim Ninh Đình Dương đập mạnh một cái, không nghĩ ngợi liền nói:

- Được, quyết định như vậy đi.

Không có biện pháp, đây quả thật là một con số tài phú khiến hắn không thể cự tuyệt được.

Phải biết rằng Ninh Hinh Nhi là con cháu trực hệ của Kiếm Các Hầu Phủ, thậm chí là thiên tài hàng đầu, cảnh giới Thần Thể, nhưng tiền tiêu vặt hàng tháng cũng chỉ là 50 vạn đồng tiền nhỏ mà thôi.

Một Dưỡng Tâm Sư sơ cấp gia nhập Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng, liền trực tiếp nhận được địa vị ngang với con cháu trực hệ của Kiếm Các Hầu Phủ, đâu chính là chỗ cao quý của Dưỡng Tâm Sư.

Thị nữ cầm ba cái bình nhỏ kia trở về, cung kính hành lễ với Ngự Thiến Thiến, mừng rỡ nói:

- Kết quả kiểm tra đo lường như sau: Dưỡng Tâm dịch nhất phẩm, độ tinh khiết là cực phẩm, thuộc tính là… Hỗn Nguyên tính.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom