Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 12
912.Cô không dám mở mắt, càng không dám nói chuyện, người đang đè lên cô là người đàn ông cô hận thấu xương, cô chỉ có thể cố gắng hết sức mới kiềm nén được tâm trạng muốn đồng vu quy tận với anh ta.
Chuyện bị đánh sảy thai vào một năm trước, Tô Y Y chỉ có thể nghĩ đến là do Bùi Hoàn Phong cử người làm. Khi đó những thông tin những tên tội phạm kia vô tình tiết lộ trong lúc đánh cô, đã trở thành ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng của Tô Y Y.
Nếu như không phải còn muốn trả thù cho đứa con của mình, Tô Y Y có thể đã không kiên trì được từ lâu rồi!
Cơ thể chỉ làm chuyện ấy một lần giờ đây lại bị khai phá, Tô Y Y bịt kín miệng của mình, đau đến mức nước mắt tuôn trào qua khóe mắt.
Đây là lần vận động không hề có tình cảm, Bùi Hoàn Phong chỉ vì muốn giải độc, nên chẳng hề suy nghĩ đến cảm nhận có người phía dưới. Cho dù lúc mây mưa anh cứ cảm thấy người phía dưới có hơi quen thuộc, nhưng cơn đau ở lồng ngực luôn kêu gào muốn tìm lối ra, anh chỉ có thể vứt hết mọi suy nghĩ ra sau đầu, chuyên tâm giải độc.
Còn Tô Y Y chỉ hy vọng bản thân mình có thể đau hơn một chút, đau hơn một chút nữa! Nhớ thật kỹ mọi sự đau đớn anh mang lại cho cô…
Mọi chuyện xong xuôi, Tô Y Y nằm trên giường như một con cá chết. Cơn đau về thể xác và tinh thần hành hạ khiến cả người cô gần như sụp đổ, nhưng cô vẫn kiên trì không muốn để lộ ra chút manh mối gì trước mặt Bùi Hoàn Phong.
"Cô làm rất tốt, bắt đầu từ bây giờ cô được tự do rồi." Bùi Hoàn Phong bước ra từ phòng tắm sau khi tắm rửa xong xuôi, vẫn thong thả mặc quần áo vào trong hoàn cảnh không bật đèn.
Trước kia anh trúng phải âm mưu của một đối thủ nào đó, dục vọng trong cơ thể bắt buộc phải làm chuyện này mới có thể giải quyết dứt điểm.
Loại độc này vô cùng bá đạo, rất có thể sẽ khiến người cùng chuyện việc này với anh mất mạng! Vì thế sau khi suy nghĩ kỹ càng Bùi Hoàn Phong chỉ có thể đi chọn một tội phạm tử hình, như vậy mới có thể đảm bảo không để lại bất kỳ phiền phức về sau.
Tô Y Y phát hiện ra nỗi đau đớn trong người, cả người nóng bừng như bị sốt cao. Cô biết rõ sự khác thường trong cơ thể, nhưng chỉ có thể nuốt mọi lời vào trong cổ họng.
"Đây là thù lao dành cho cô, nếu cô có thể ra khỏi đây….thì nó sẽ thuộc về cô." Bùi Hoàn Phong rút ra một tấm thẻ vứt xuống giường, sau đó lạnh lùng rời đi.
Tô Y Y nằm trên giường rất lâu, cơ thể nóng bừng từ từ rơi vào trạng thái co giật vô thức, ngay cả miệng cũng bắt đầu sùi bọt mép.
"Ưm…cứu…" Cô cử động cơ thể muốn bò đến bên méo giường gọi điện thoại cầu cứu, nhưng dù cô có cố gắng thế nào thì cũng không thể lật người, ngay cả khoảng cách một tấc nhỏ nhoi cô cũng chẳng thể di chuyển được!
Lúc này cô mới hiểu rõ, vì sao hoàn thành nhiệm vụ này là có thể nhận được tự do, một việc đơn giản mà có thể nhận được lợi ích phong phú, thì thường đều phải trả một cái giá khổng lồ!
Tô Y Y không cam tâm, sao cô có thể cam tâm chứ!
Cô còn phải bảo thù cho con của mình, còn phải nhìn thấy vẻ mặt đau khổ lúc thất bại của Bùi Hoàn Phong và Hứa Thư Kỳ, sao cô có thể ngã xuống như thế được!
Siết chặt ga giường, Tô Y Y thậm chí còn cắn cả lưỡi mình nhằm dùng cơn đau giữ cho đầu óc tỉnh táo, nhưng dù cô có gắng thế nào cũng đều không thể ngăn chặn việc cơ thể dần mất đi kiểm soát!
Cô chỉ có thể vừa rơi nước mắt trong tuyệt vọng, vừa híp mắt cố gắng nhìn rõ cánh cửa nơi Bùi Hoàn Phong rời đi lúc nãy.
Nếu có thể sống sót, Tô Y Y tôi nhất định sẽ khiến anh phải hối hận!
Nằm trên giường khoảng 1 ngày 1 đêm, từ lúc ban đầu toàn thân đau nhức đến sau đó cơ thể tê dại hôn mê, khi Tô Y Y mở mắt ra lần nữa thì cảm giác cứ như vừa trải qua một cơn bệnh nặng, cả người nhớp nháp suy yếu.