Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-67
Chương 67: Nhờ vả
"Tổng Giám Đốc,có chuyện không hay xảy ra rồi".-Trợ lý Lý hớt hải chạy vào báo cáo.
"Chuyện gì?".Lục Cảnh Phong nhíu mày.
"Cô Hạ và anh lên hot search rồi, hình như tình hình của cô Hạ không tốt lắm,trên mamgj điều đang bàn tán không tốt về cô ấy".
"Nói rõ"
"Trên mạng đang được chia sẻ với tốc độ chóng mặt bức ảnh chụp tối qua cô ấy và một người đàn ông đi vào khách sạn,còn thêm tiêu đề là "nữ thần đại học y tiếp khách " hình như chủ bài viết đang cố tình bôi nhọ cô ấy thì phải". Trợ lý Lý e dè nhìn phản ứng của đại Boss.
"Khách sạn sao,ai lại tài thế nhỉ,5 phút điều tra ra người đăng bài viết đó cho tôi,còn nửa lập tức gỡ bài viết kia xuống". Lục Cảnh Phong cười lạnh.
Trợ lý Lý đổ mồ hôi lạnh với phản ứng của đại Boss nhà mình.Lúc nào cũng thế đụng đến "tổng giám đốc phu nhân" là phản ứng của đại Boss không bao giờ bình thường.
Lục Cảnh Phong đang lạnh mặt thì điện thoại reo lên, liếc nhìn thấy cái tên anh nhướng mày.
"Alo,anh Lục anh có rảnh không,tôi có thể nói chuyện với anh một chút được không?".Hạ Ninh e dè hỏi.
"Tôi đang rảnh,em nói đi".Nhìn một chồng văn kiện trên bàn cần ảnh phê duyệt,anh mặt không đỏ mắt không chớp nói dối.
Ở một bên trợ lý Lý cũng khẽ giật giật khóe miệng.Đúng là đại Boss không việc gì quan trọng hơn vợ nhà.
"Tình hình là chuyện tối qua tôi cùng anh vào khách sạn không biết tại sao lại có người chụp được và đăng lên mạng,gây ra những lời bàn tán không tốt lắm,cho nên tôi muốn nhờ anh….. có thể…. giúp tôi điều tra người đăng là ai và gỡ bài viết xuống không?".Hạ Ninh ấp úng nói.
Lục Cảnh Phong cong khóe miệng,cô gái nhỏ của anh cũng biết nghĩ tới anh nhờ anh giúp đỡ rồi,tốt cực kỳ tốt,cảm giác này tốt vô cùng.
"Được tôi giúp em, nhưng liệu có lợi gì cho tôi không đây".Anh cười gian xảo.
"Chuyện này….tôi...tôi sẽ mời anh ăn một bữa cơm để cảm ơn được không?."Hạ Ninh ngượng ngùng.
"Được".anh cũng không muốn làm khó cô, trước hết cứ tiến từng bước một cũng được.
"Vậy cảm ơn anh trước nhé".Hạ Ninh thở phào khi nghe anh đồng ý.
"Tôi chưa nói hết, nhưng tôi muốn cô nấu cơm cho tôi ăn, chứ không phải người khác nấu, được chứ".
"Hả, tôi nấu sao, nhưng mà….làm sao nấu được đây "Hạ Ninh bất ngờ trước đề nghị của anh.
"Đến nhà tôi,bà nội tôi cũng đang rất nhớ cô."
"A..đến nhà anh sao,..vậy...vậy được rồi,vậy nhờ anh giúp đỡ tôi,xong việc này cuối tuần tôi sẽ đến nhà anh nấu cơm cho anh."Hạ Ninh thỏa hiệp.
"Được".Nghe cô đồng ý Lục Cảnh Phong đắc ý mỉm cười.
______________…...____________
"Ninh Ninh cậu không sao chứ, mình tin tưởng cậu không phải người như vậy, mình đã kêu người gỡ bài viết kia xuống rồi,còn kêu người điều tra ID của người đăng, mình sẽ kêu người đó đăng bài xin lỗi cậu".Hàn Trì lạnh lùng.
"Cảm ơn cậu Hàn Trì".
"Cậu cũng đừng quá lo lắng,mọi chuyện cứ yên tâm giao cho mình, mình sẽ giúp cậu giải quyết".
"Hàn Trì,cậu tin tưởng mình vậy sao?cậu không nghi ngờ mình chút nào à, sáng nay Tiểu Nguyệt còn nghi ngờ mình đâý."
"Mình tin tưởng cậu, mình tin cậu không phải người như vậy, chắc là ai đó đã cố tình ác ý ghép ảnh cậu thôi."
"Không phải ghép, người trong ảnh thật sự là mình, đúng là mình đã vào khách sạn với một người đàn ông để thuê phòng".
Bên kia điện thoại Hàn Trì ngây người,đứng hình,không biết tiếp theo mình nên nói gì.
Thấy Hàn Trì im lặng cô nghĩ Hàn Trì đã hiểu lầm,nên lập tức giải thích.
"Cậu đừng hiểu lầm,đúng là mình đã vào khách sạn, nhưng vì người đó bị bệnh nên mình chỉ giúp anh ta thuê phòng nghỉ ngơi thôi, chứ hoàn toàn mình và anh ta không có chuyện gì hết"
Hàn Trì nghe Ninh Ninh giải thích mà tản đá trong lòng như được thả xuống,cậu nhẹ thở ra.
"Mình tin tưởng cậu mà"
"Ừ, mình hy vọng cậu không phải như Tiểu Nguyệt, sáng nay cậu ấy gọi đến nói tùm lum hết làm mình ê cả đầu.".Hạ Ninh than thở.
"Cậu ấy cũng chỉ lo lắng cho cậu thôi".Hàn Trì mỉm cười
"Mình biết chứ, mình hiểu cậu ta hơn ai hết mà, mình chỉ thấy tội nghiệp cho Lâm khiết thôi, chắc cậu ta phải khủng hoảng lắm khi bị Tiểu Nguyệt theo đuổi nhỉ,mà cậu ta chắc cũng phải khó khăn khổ sở lắm mới làm lơ được cậu ấy nhỉ".Hạ Ninh cũng đồng cảm thay cho Lâm khiết.
Hàn Trì không lên tiếng chỉ mỉm cười,cậu cảm thấy hình như Ninh Ninh cũng bắt đầu lây tính tò mò của Tiểu Nguyệt rồi.
"Hazi...không nói nữa, mình sắp bị lây tính nhiều chuyện tò mò của Tiểu Nguyệt luôn rồi này".Hạ Ninh thở dài la lên.
"Được rồi,cậu nghĩ ngơi đi, nhớ đừng lo lắng,khi nào có kết quả mình sẽ báo cho cậu biết nhé.tạm biệt".
"Ừ, mình biết rồi, cảm ơn cậu Hàn Trì.tạm biệt".
Hạ Ninh thở dài, phải Hàn Trì gọi đến sớm một chút cô đã khỏi tốn công nấu một bữa cơm cho ai đó rồi,tại sao cô lại không nghĩ tới nhờ Hàn Trì giúp đỡ chứ,tại sao người đầu tiên nghĩ đến lại là anh ta.Bây giờ thì hay rồi.hazi….zi….
"Tổng Giám Đốc,có chuyện không hay xảy ra rồi".-Trợ lý Lý hớt hải chạy vào báo cáo.
"Chuyện gì?".Lục Cảnh Phong nhíu mày.
"Cô Hạ và anh lên hot search rồi, hình như tình hình của cô Hạ không tốt lắm,trên mamgj điều đang bàn tán không tốt về cô ấy".
"Nói rõ"
"Trên mạng đang được chia sẻ với tốc độ chóng mặt bức ảnh chụp tối qua cô ấy và một người đàn ông đi vào khách sạn,còn thêm tiêu đề là "nữ thần đại học y tiếp khách " hình như chủ bài viết đang cố tình bôi nhọ cô ấy thì phải". Trợ lý Lý e dè nhìn phản ứng của đại Boss.
"Khách sạn sao,ai lại tài thế nhỉ,5 phút điều tra ra người đăng bài viết đó cho tôi,còn nửa lập tức gỡ bài viết kia xuống". Lục Cảnh Phong cười lạnh.
Trợ lý Lý đổ mồ hôi lạnh với phản ứng của đại Boss nhà mình.Lúc nào cũng thế đụng đến "tổng giám đốc phu nhân" là phản ứng của đại Boss không bao giờ bình thường.
Lục Cảnh Phong đang lạnh mặt thì điện thoại reo lên, liếc nhìn thấy cái tên anh nhướng mày.
"Alo,anh Lục anh có rảnh không,tôi có thể nói chuyện với anh một chút được không?".Hạ Ninh e dè hỏi.
"Tôi đang rảnh,em nói đi".Nhìn một chồng văn kiện trên bàn cần ảnh phê duyệt,anh mặt không đỏ mắt không chớp nói dối.
Ở một bên trợ lý Lý cũng khẽ giật giật khóe miệng.Đúng là đại Boss không việc gì quan trọng hơn vợ nhà.
"Tình hình là chuyện tối qua tôi cùng anh vào khách sạn không biết tại sao lại có người chụp được và đăng lên mạng,gây ra những lời bàn tán không tốt lắm,cho nên tôi muốn nhờ anh….. có thể…. giúp tôi điều tra người đăng là ai và gỡ bài viết xuống không?".Hạ Ninh ấp úng nói.
Lục Cảnh Phong cong khóe miệng,cô gái nhỏ của anh cũng biết nghĩ tới anh nhờ anh giúp đỡ rồi,tốt cực kỳ tốt,cảm giác này tốt vô cùng.
"Được tôi giúp em, nhưng liệu có lợi gì cho tôi không đây".Anh cười gian xảo.
"Chuyện này….tôi...tôi sẽ mời anh ăn một bữa cơm để cảm ơn được không?."Hạ Ninh ngượng ngùng.
"Được".anh cũng không muốn làm khó cô, trước hết cứ tiến từng bước một cũng được.
"Vậy cảm ơn anh trước nhé".Hạ Ninh thở phào khi nghe anh đồng ý.
"Tôi chưa nói hết, nhưng tôi muốn cô nấu cơm cho tôi ăn, chứ không phải người khác nấu, được chứ".
"Hả, tôi nấu sao, nhưng mà….làm sao nấu được đây "Hạ Ninh bất ngờ trước đề nghị của anh.
"Đến nhà tôi,bà nội tôi cũng đang rất nhớ cô."
"A..đến nhà anh sao,..vậy...vậy được rồi,vậy nhờ anh giúp đỡ tôi,xong việc này cuối tuần tôi sẽ đến nhà anh nấu cơm cho anh."Hạ Ninh thỏa hiệp.
"Được".Nghe cô đồng ý Lục Cảnh Phong đắc ý mỉm cười.
______________…...____________
"Ninh Ninh cậu không sao chứ, mình tin tưởng cậu không phải người như vậy, mình đã kêu người gỡ bài viết kia xuống rồi,còn kêu người điều tra ID của người đăng, mình sẽ kêu người đó đăng bài xin lỗi cậu".Hàn Trì lạnh lùng.
"Cảm ơn cậu Hàn Trì".
"Cậu cũng đừng quá lo lắng,mọi chuyện cứ yên tâm giao cho mình, mình sẽ giúp cậu giải quyết".
"Hàn Trì,cậu tin tưởng mình vậy sao?cậu không nghi ngờ mình chút nào à, sáng nay Tiểu Nguyệt còn nghi ngờ mình đâý."
"Mình tin tưởng cậu, mình tin cậu không phải người như vậy, chắc là ai đó đã cố tình ác ý ghép ảnh cậu thôi."
"Không phải ghép, người trong ảnh thật sự là mình, đúng là mình đã vào khách sạn với một người đàn ông để thuê phòng".
Bên kia điện thoại Hàn Trì ngây người,đứng hình,không biết tiếp theo mình nên nói gì.
Thấy Hàn Trì im lặng cô nghĩ Hàn Trì đã hiểu lầm,nên lập tức giải thích.
"Cậu đừng hiểu lầm,đúng là mình đã vào khách sạn, nhưng vì người đó bị bệnh nên mình chỉ giúp anh ta thuê phòng nghỉ ngơi thôi, chứ hoàn toàn mình và anh ta không có chuyện gì hết"
Hàn Trì nghe Ninh Ninh giải thích mà tản đá trong lòng như được thả xuống,cậu nhẹ thở ra.
"Mình tin tưởng cậu mà"
"Ừ, mình hy vọng cậu không phải như Tiểu Nguyệt, sáng nay cậu ấy gọi đến nói tùm lum hết làm mình ê cả đầu.".Hạ Ninh than thở.
"Cậu ấy cũng chỉ lo lắng cho cậu thôi".Hàn Trì mỉm cười
"Mình biết chứ, mình hiểu cậu ta hơn ai hết mà, mình chỉ thấy tội nghiệp cho Lâm khiết thôi, chắc cậu ta phải khủng hoảng lắm khi bị Tiểu Nguyệt theo đuổi nhỉ,mà cậu ta chắc cũng phải khó khăn khổ sở lắm mới làm lơ được cậu ấy nhỉ".Hạ Ninh cũng đồng cảm thay cho Lâm khiết.
Hàn Trì không lên tiếng chỉ mỉm cười,cậu cảm thấy hình như Ninh Ninh cũng bắt đầu lây tính tò mò của Tiểu Nguyệt rồi.
"Hazi...không nói nữa, mình sắp bị lây tính nhiều chuyện tò mò của Tiểu Nguyệt luôn rồi này".Hạ Ninh thở dài la lên.
"Được rồi,cậu nghĩ ngơi đi, nhớ đừng lo lắng,khi nào có kết quả mình sẽ báo cho cậu biết nhé.tạm biệt".
"Ừ, mình biết rồi, cảm ơn cậu Hàn Trì.tạm biệt".
Hạ Ninh thở dài, phải Hàn Trì gọi đến sớm một chút cô đã khỏi tốn công nấu một bữa cơm cho ai đó rồi,tại sao cô lại không nghĩ tới nhờ Hàn Trì giúp đỡ chứ,tại sao người đầu tiên nghĩ đến lại là anh ta.Bây giờ thì hay rồi.hazi….zi….