Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-26
Chương 26: Mở quà
- Để dì đốt đèn cầy,Tiểu Ninh cầu nguyện thổi nến xong chúng ta ăn cơm nhé.-Dì Bạch đề nghị.
- Để tui lấy điện thoại quay lại thời khắc lịch sử này..-Tiểu Nguyệt lấy điện thoại ra
- Chúng ta cùng hát bài Happy birthday cho Tiểu Ninh nào-Bà nội Lục cũng tươi cười góp vui.
Mọi người cùng đồng thanh hát,Hạ Ninh chắp tay nhắm mắt cầu nguyện,cô hy vọng nguyên chủ ở trên trời có linh thiêng phù hộ cho cô có thể thay cô sống tốt,đồng thời phù hộ cho những người bên cạnh cô điều được bình an vui vẻ,cuối cùng quan trọng nhất là bí mật của cô có thể mãi mãi được chôn vùi.Sau khi cầu nguyện xong,cô mở mắt ra thổi tắt nến,mọi người cũng vỗ tay chúc Hạ Ninh sinh nhật vui vẻ.
- Tiểu Ninh, chúc con sinh nhật vui vẻ, ngày càng, thông minh,xinh đẹp.Dì Bạch mãi mãi yêu con.-Dì Bạch đưa quà cho Hạ Ninh.
- Cảm ơn dì Bạch.
- Mau mở ra cho mọi người xem là gì đi.-Tiểu Nguyệt vẻ mặt bát quái.
- Như vậy không tốt đâu,vẫn nên để sau đi.-Hạ Ninh do dự từ chối ý kiến mở quà của Tiểu Nguyệt.
- Không sao con mở đi.-Dì Bạch cười.
- Vậy con mở nha.
Thấy Dì Bạch gật đầu cô nhanh chóng mở hộp quà ra,bên trong là cái khăn len màu hồng nhạt,cô cảm động đây là khăn đỡ tự tay dì Bạch làm,sở dĩ cô biết là do cô vô tình trông thấy cuộn lên màu này khi vào phòng dì Bạch.Cô cảm ơn dì Bạch một lần nữa.
- Tiểu Ninh,ta chúc con luôn đáng yêu,xinh đẹp.Mọi chuyện điều thuận lợi.Đây là quà ta tặng con,hy vọng con sẽ thích.-Bà nội Lục đưa hộp quà trước đó kêu Lục Cảnh Phong lấy cho Hạ Ninh.
- Cháu cảm ơn bà nội Lục.-Hạ Ninh bất ngờ, vì bà nội Lục cũng chuẩn bị quà cho cô, bởi vì trước đó cô đâu có nói cho bà biết.
- Mau mau mở ra đi Ninh Ninh.
- Tiểu Nguyệt ….-Hạ Ninh nghiêm giọng nhắc nhở.
- Không sao, cháu cứ mở đi.-Thấy vẻ mặt khó xử của Hạ Ninh bà lên tiếng.
- Vậy cháu mở nha -Hạ Ninh ngước nhìn bà.
Hạ Ninh chầm chậm mở cái hộp đó,sau khi mở ra cô rung lên,đây là một cái vòng tay cẩm thạch giá trị không nhỏ.
- Bà nội Lục, cái này quá quý giá rồi, cháu không thể nhận được đâu?-Hạ Ninh đưa trả lại cho bà, nhưng bà không nhận.
- Không quý giá, không quý giá, chỉ là cái vòng bình thường,trong lúc ta đi du lịch tiện thể mua bên đường thôi, cháu cứ nhận đi.-Bà nội Lục khoác tay.
Lục Cảnh Phong nghe được mà khóe miệng giật giật, cái vòng gia truyền từ khi nào đã được mua bên đường rồi.
Thấy Tiểu Ninh còn do dự, vẻ mặt không tin lắm,bà nội Lục bồi thêm:
- Ta nói thật mà,không lẽ bà già này đã làm gì khiến con thiếu tin tưởng thế sao.Thôi được, nếu con có thể nhẫn tâm để bà già này vì con mà buồn rầu, ăn uống không ngon, thì con đưa đây.-Bà nội vẻ mặt uất ức đưa tay ra.
- Bà nội Lục đừng buồn. Con tin bà nội Lục mà,vậy con cảm ơn bà nhiều ạ.-Hạ Ninh không nghĩ nhiều nữa, mỉm cười cất quà đi.
Lục Cảnh Phong cũng nể phục tài diễn xuất của bà nội mình, cũng không uổng công bà xem phim cung đấu nhiều nhỉ.
Bà nội Lục mỉm cười hài lòng khi Tiểu Ninh đã chịu nhận.Bà nghĩ thầm"Tiểu Ninh thật là một cô bé đơn thuần,ta chỉ mới ra chiêu đơn giản nhất vậy mà còn bé đã trúng kế,Hazi...thế này thì sao có thể đối phó với cháu trai âm mưu, thủ đoạn của bà đây".Bà nhìn Tiểu Ninh càng thấy thương tiếc cho con bé,con bé nhẹ dạ thế này thì có khi bị cháu trai bà ăn thịt lúc nào cũng không biết.Nghĩ đi cũng phải suy lại, như vậy không phải tốt sao, nếu cháu trai bà có thể "lừa" được con bé sớm về nhà, rồi sớm "thịt" thì cháu chắt của bà có hy vọng đến chơi với bà sớm rồi.Càng nghĩ bà càng thấy vui vẻ.
- Ninh Ninh đây là quà của mình, chúc cậu kỳ thi đại học sắp tới sẽ đạt thủ khoa, sớm trở thành một bác sĩ giỏi nổi tiếng trong giới y học,Ninh Ninh sinh nhật vui vẻ.-Hàn Trì cũng đưa ra món quà của mình.
- Cảm ơn cậu.-Hạ Ninh mỉm cười nhận lấy.
- Tiểu Ninh,mau..mau mở ra xem,coi Hàn mỹ nam tặng cậu cái gì,nhanh lên.-Tiểu Nguyệt vẻ mặt tò mò, bởi vì cô biết Hàn Trì thích Tiểu Ninh nên nhất định sẽ tặng món quà chắc là sẽ không rẻ, nói đến việc này,cô nhìn Hàn Trì với ánh mắt đồng cảm, thích một con mọt sách,có chỉ số IQ tỉ lệ nghịch với EQ phải khó khăn tới mức nào.
Hạ Ninh trừng mắt Tiểu Nguyệt một cái rồi mở hộp ra,cô nhìn thấy một chiếc lắc tay màu bạc,xen kẽ nhiều bông hoa thạch thảo nhỏ, hình như ở giữa nhị hoa còn có những viên kim cương xanh nước biển, chiếc lắc thật sự rất đẹp,cô rất thích,cô cũng giống nguyên chủ cực kỳ thích hoa thạch thảo.Nhưng nhìn những viên kim cương,cô biết món quà này lại có giá trị không nhỏ đâu,cô đưa mắt nhìn Hàn Trì,ngại ngùng lên tiếng:
- Cảm ơn cậu Hàn Trì, mình thật sự rất thích, nhưng mà hình như nó cũng quá đắt rồi thì phải.
Tiểu Nguyệt ngó nhìn cái hộp trong tay Tiểu Ninh xong thì khoa trương la lên:
- A….Hàn mỹ nam,cậu thật là có mắt thẩm mỹ,cái lắc tay đẹp quá đi mất,..nào nào cho mình xem một chút.-Cô lấy từ trong tay Tiểu Ninh.
- Trời ạ,kim cương xanh,Hàn mỹ nam cậu có thiếu bạn gái giúp cậu "vui vẻ" không?.-Cô quay sang Hàn Trì ánh mắt lấp lánh nhìn cậu.
Hàn Trì nghe Tiểu Nguyệt nói khẽ co nắm tay ho khan.
Hạ Ninh cũng trừng mắt:
- Tiểu Nguyệt cậu không thể đứng đắn một phút nào được à.
- Nè,nè.. tui rất đứng đắn đấy nhé, chỉ tại mọi người suy nghĩ sâu xa thôi nha.Chứ ý của tui rất trong sáng,tui chỉ muốn hỏi Hàn mỹ nam có muốn tìm bạn gái hoạt bát,đáng yêu như tui nói chuyện giúp cậu ấy vui vẻ không thôi mà.-Tiểu Nguyệt vẻ mặt vô tội giải thích.
- Như vậy thì….-chữ" tốt "của Hạ Ninh còn chưa kịp thốt ra lại nghe Tiểu Nguyệt nói tiếp:
- Nhưng nếu Hàn mỹ nam muốn cái kia..kia, thì mình cũng có thể bấm bụng đồng ý, mặc dù hơn tháng nữa mình mới đủ 18 tuổi.-Tiểu Nguyệt giả vờ thẹn thùng nhìn Hàn Trì chớp chớp mắt.
Hàn Trì thấy Tiểu Nguyệt nhìn mình nói như vậy, gương mặt không tự giác đỏ lên,cong người ho dữ dội.
- Tiểu Nguyệt..-Hạ Ninh bất lực trừng muốn rớt mắt ra ngoài gọi Tiểu Nguyệt.
Lãnh Nguyệt cười haha,nháy mắt với Hàn Trì:
- Hàn mỹ nhân cậu đừng ho nữa, sắp ho luôn cái phổi ra ngoài rồi, mình chỉ đùa tí thôi mà, chứ mình biết người trong lòng cậu là ai, mình không chen một chân vào nửa đâu.
Hàn Trì mặt đỏ bừng, ngượng ngùng cười cười.
Thấy không khí hơi ngột ngạt,bà nội Lục nhanh chóng giúp giải vây.
- Cảnh Phong,mọi người đã tặng quà hết rồi, của con đâu.-Bà nội Lục biết cậu về là để lấy gì đó sang tặng Tiểu Ninh.Nên vội vàng cố ý nhắc nhở.
Lục Cảnh Phong đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn "tình địch" trước mặt,khi nghe Tiểu Nguyệt nói,anh biết chắc người Hàn Trì thích không ai khác chính là cô gái nhỏ của anh.
- Để dì đốt đèn cầy,Tiểu Ninh cầu nguyện thổi nến xong chúng ta ăn cơm nhé.-Dì Bạch đề nghị.
- Để tui lấy điện thoại quay lại thời khắc lịch sử này..-Tiểu Nguyệt lấy điện thoại ra
- Chúng ta cùng hát bài Happy birthday cho Tiểu Ninh nào-Bà nội Lục cũng tươi cười góp vui.
Mọi người cùng đồng thanh hát,Hạ Ninh chắp tay nhắm mắt cầu nguyện,cô hy vọng nguyên chủ ở trên trời có linh thiêng phù hộ cho cô có thể thay cô sống tốt,đồng thời phù hộ cho những người bên cạnh cô điều được bình an vui vẻ,cuối cùng quan trọng nhất là bí mật của cô có thể mãi mãi được chôn vùi.Sau khi cầu nguyện xong,cô mở mắt ra thổi tắt nến,mọi người cũng vỗ tay chúc Hạ Ninh sinh nhật vui vẻ.
- Tiểu Ninh, chúc con sinh nhật vui vẻ, ngày càng, thông minh,xinh đẹp.Dì Bạch mãi mãi yêu con.-Dì Bạch đưa quà cho Hạ Ninh.
- Cảm ơn dì Bạch.
- Mau mở ra cho mọi người xem là gì đi.-Tiểu Nguyệt vẻ mặt bát quái.
- Như vậy không tốt đâu,vẫn nên để sau đi.-Hạ Ninh do dự từ chối ý kiến mở quà của Tiểu Nguyệt.
- Không sao con mở đi.-Dì Bạch cười.
- Vậy con mở nha.
Thấy Dì Bạch gật đầu cô nhanh chóng mở hộp quà ra,bên trong là cái khăn len màu hồng nhạt,cô cảm động đây là khăn đỡ tự tay dì Bạch làm,sở dĩ cô biết là do cô vô tình trông thấy cuộn lên màu này khi vào phòng dì Bạch.Cô cảm ơn dì Bạch một lần nữa.
- Tiểu Ninh,ta chúc con luôn đáng yêu,xinh đẹp.Mọi chuyện điều thuận lợi.Đây là quà ta tặng con,hy vọng con sẽ thích.-Bà nội Lục đưa hộp quà trước đó kêu Lục Cảnh Phong lấy cho Hạ Ninh.
- Cháu cảm ơn bà nội Lục.-Hạ Ninh bất ngờ, vì bà nội Lục cũng chuẩn bị quà cho cô, bởi vì trước đó cô đâu có nói cho bà biết.
- Mau mau mở ra đi Ninh Ninh.
- Tiểu Nguyệt ….-Hạ Ninh nghiêm giọng nhắc nhở.
- Không sao, cháu cứ mở đi.-Thấy vẻ mặt khó xử của Hạ Ninh bà lên tiếng.
- Vậy cháu mở nha -Hạ Ninh ngước nhìn bà.
Hạ Ninh chầm chậm mở cái hộp đó,sau khi mở ra cô rung lên,đây là một cái vòng tay cẩm thạch giá trị không nhỏ.
- Bà nội Lục, cái này quá quý giá rồi, cháu không thể nhận được đâu?-Hạ Ninh đưa trả lại cho bà, nhưng bà không nhận.
- Không quý giá, không quý giá, chỉ là cái vòng bình thường,trong lúc ta đi du lịch tiện thể mua bên đường thôi, cháu cứ nhận đi.-Bà nội Lục khoác tay.
Lục Cảnh Phong nghe được mà khóe miệng giật giật, cái vòng gia truyền từ khi nào đã được mua bên đường rồi.
Thấy Tiểu Ninh còn do dự, vẻ mặt không tin lắm,bà nội Lục bồi thêm:
- Ta nói thật mà,không lẽ bà già này đã làm gì khiến con thiếu tin tưởng thế sao.Thôi được, nếu con có thể nhẫn tâm để bà già này vì con mà buồn rầu, ăn uống không ngon, thì con đưa đây.-Bà nội vẻ mặt uất ức đưa tay ra.
- Bà nội Lục đừng buồn. Con tin bà nội Lục mà,vậy con cảm ơn bà nhiều ạ.-Hạ Ninh không nghĩ nhiều nữa, mỉm cười cất quà đi.
Lục Cảnh Phong cũng nể phục tài diễn xuất của bà nội mình, cũng không uổng công bà xem phim cung đấu nhiều nhỉ.
Bà nội Lục mỉm cười hài lòng khi Tiểu Ninh đã chịu nhận.Bà nghĩ thầm"Tiểu Ninh thật là một cô bé đơn thuần,ta chỉ mới ra chiêu đơn giản nhất vậy mà còn bé đã trúng kế,Hazi...thế này thì sao có thể đối phó với cháu trai âm mưu, thủ đoạn của bà đây".Bà nhìn Tiểu Ninh càng thấy thương tiếc cho con bé,con bé nhẹ dạ thế này thì có khi bị cháu trai bà ăn thịt lúc nào cũng không biết.Nghĩ đi cũng phải suy lại, như vậy không phải tốt sao, nếu cháu trai bà có thể "lừa" được con bé sớm về nhà, rồi sớm "thịt" thì cháu chắt của bà có hy vọng đến chơi với bà sớm rồi.Càng nghĩ bà càng thấy vui vẻ.
- Ninh Ninh đây là quà của mình, chúc cậu kỳ thi đại học sắp tới sẽ đạt thủ khoa, sớm trở thành một bác sĩ giỏi nổi tiếng trong giới y học,Ninh Ninh sinh nhật vui vẻ.-Hàn Trì cũng đưa ra món quà của mình.
- Cảm ơn cậu.-Hạ Ninh mỉm cười nhận lấy.
- Tiểu Ninh,mau..mau mở ra xem,coi Hàn mỹ nam tặng cậu cái gì,nhanh lên.-Tiểu Nguyệt vẻ mặt tò mò, bởi vì cô biết Hàn Trì thích Tiểu Ninh nên nhất định sẽ tặng món quà chắc là sẽ không rẻ, nói đến việc này,cô nhìn Hàn Trì với ánh mắt đồng cảm, thích một con mọt sách,có chỉ số IQ tỉ lệ nghịch với EQ phải khó khăn tới mức nào.
Hạ Ninh trừng mắt Tiểu Nguyệt một cái rồi mở hộp ra,cô nhìn thấy một chiếc lắc tay màu bạc,xen kẽ nhiều bông hoa thạch thảo nhỏ, hình như ở giữa nhị hoa còn có những viên kim cương xanh nước biển, chiếc lắc thật sự rất đẹp,cô rất thích,cô cũng giống nguyên chủ cực kỳ thích hoa thạch thảo.Nhưng nhìn những viên kim cương,cô biết món quà này lại có giá trị không nhỏ đâu,cô đưa mắt nhìn Hàn Trì,ngại ngùng lên tiếng:
- Cảm ơn cậu Hàn Trì, mình thật sự rất thích, nhưng mà hình như nó cũng quá đắt rồi thì phải.
Tiểu Nguyệt ngó nhìn cái hộp trong tay Tiểu Ninh xong thì khoa trương la lên:
- A….Hàn mỹ nam,cậu thật là có mắt thẩm mỹ,cái lắc tay đẹp quá đi mất,..nào nào cho mình xem một chút.-Cô lấy từ trong tay Tiểu Ninh.
- Trời ạ,kim cương xanh,Hàn mỹ nam cậu có thiếu bạn gái giúp cậu "vui vẻ" không?.-Cô quay sang Hàn Trì ánh mắt lấp lánh nhìn cậu.
Hàn Trì nghe Tiểu Nguyệt nói khẽ co nắm tay ho khan.
Hạ Ninh cũng trừng mắt:
- Tiểu Nguyệt cậu không thể đứng đắn một phút nào được à.
- Nè,nè.. tui rất đứng đắn đấy nhé, chỉ tại mọi người suy nghĩ sâu xa thôi nha.Chứ ý của tui rất trong sáng,tui chỉ muốn hỏi Hàn mỹ nam có muốn tìm bạn gái hoạt bát,đáng yêu như tui nói chuyện giúp cậu ấy vui vẻ không thôi mà.-Tiểu Nguyệt vẻ mặt vô tội giải thích.
- Như vậy thì….-chữ" tốt "của Hạ Ninh còn chưa kịp thốt ra lại nghe Tiểu Nguyệt nói tiếp:
- Nhưng nếu Hàn mỹ nam muốn cái kia..kia, thì mình cũng có thể bấm bụng đồng ý, mặc dù hơn tháng nữa mình mới đủ 18 tuổi.-Tiểu Nguyệt giả vờ thẹn thùng nhìn Hàn Trì chớp chớp mắt.
Hàn Trì thấy Tiểu Nguyệt nhìn mình nói như vậy, gương mặt không tự giác đỏ lên,cong người ho dữ dội.
- Tiểu Nguyệt..-Hạ Ninh bất lực trừng muốn rớt mắt ra ngoài gọi Tiểu Nguyệt.
Lãnh Nguyệt cười haha,nháy mắt với Hàn Trì:
- Hàn mỹ nhân cậu đừng ho nữa, sắp ho luôn cái phổi ra ngoài rồi, mình chỉ đùa tí thôi mà, chứ mình biết người trong lòng cậu là ai, mình không chen một chân vào nửa đâu.
Hàn Trì mặt đỏ bừng, ngượng ngùng cười cười.
Thấy không khí hơi ngột ngạt,bà nội Lục nhanh chóng giúp giải vây.
- Cảnh Phong,mọi người đã tặng quà hết rồi, của con đâu.-Bà nội Lục biết cậu về là để lấy gì đó sang tặng Tiểu Ninh.Nên vội vàng cố ý nhắc nhở.
Lục Cảnh Phong đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn "tình địch" trước mặt,khi nghe Tiểu Nguyệt nói,anh biết chắc người Hàn Trì thích không ai khác chính là cô gái nhỏ của anh.