Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 76
Chương 76
Lúc bước vào cô mới phát hiện ra người trong nhà hàng đều mặc vest đi giày da, cả nhà hàng không thấy ai mặc quần soóc như cô.
Cố Tiểu Mạch liếm môi, cô cũng không thấy ngại cho lắm, nhưng khi bước vào bên trong, có những cái nhìn bằng nửa con mắt.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Nhân viên phục vụ đi đến, ánh mắt kì lạ nhìn Cố Tiểu Mạch, như thể hiếm khi mới gặp được người như thế này, “Xin chào, cô có đặt bàn trước chưa ạ?” Cố Tiểu Mạch mím môi không trả lời, nhân viên phục vụ cũng hiểu ra, chỉ cần nhìn cách ăn mặc có thể đoán ra cô không phải là người có thể đến được nơi này, nhân viên phục vụ đang muốn đuổi cô đi một cách khéo léo.
Một giọng nói bỗng vang lên trong không trung, “Phục vụ, cô ấy là tôi gọi đến” Cố Lan Tâm không biết xuất hiện từ lúc nào, dịu dàng lên tiếng.
Nhân viên phục vụ hiển nhiên là nhận ra Cố Lan Tâm, thái độ lập tức trở nên kính cẩn, “Cô Cố, hóa ra là bạn của cô ạ, tôi đi lấy thêm bát đũa đây ạ” “Được” Nhìn bộ dạng lúng túng của Cố Tiểu Mạch, sự không vui vốn có bỗng tan biến, Cố Lan Tâm cười lạnh trong lòng.
Lúc đi đến bàn ăn, Cố Lan Tâm định ngồi xuống bên cạnh Mộ Bắc Ngật, nhưng Mộ Bắc Ngật bỗng nhiên ngồi vào chỗ đó, chẳng hề có ý định nhường chỗ cho cô ta.
Cố Lan Tâm có chút lúng túng, đánh ngồi lại chỗ cũ.
Đúng vào lúc này, Mộ Bắc Ngật vỗ vào chỗ bên cạnh, “Vào đây ngồi” Ngang nhiên bảo cô ngồi xuống bên cạnh khiến cô có chút kinh ngạc, nhìn sắc mặt vô cùng khó coi của Cố Lan Tâm, Cố Tiểu Mạch không hiểu Mộ Bắc Ngật đang làm trò gì, não…thiếu máu à?
Thấy Cố Tiểu Mạch không trả lời, Mộ Bắc Ngật lên tiếng, “Lưng vẫn còn đau, muốn tôi đứng dậy nhường chỗ cho cô sao?” Câu nói đầy uy hiếp, Cố Tiểu Mạch chỉ có thể cắn răng bước vào bên trong, sắc mặt Cố Lan Tâm cực kỳ khó coi.
Cô ta đè nén sự phẫn nộ, giọng nói có chút mỉa mai: “Tiểu Mạch, nhà hàng này cần đặt chỗ trước, lần đầu tiên em đến, không thích ứng, chị thấy em chỉ mặc đồ trong nhà, em ra ngoài mua đồ sao?”
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
“Nếu đã gọi tôi vào đây?” Cô không bối rối như cô ta nghĩ, Cố Tiểu Mạch thành thạo cầm dao lên cắt thịt bò bít tết, động tác thành thạo đến mức nhắm mắt cũng có thể làm được, cô lãnh đạm nói, “Sống ở Anh năm năm, tôi nghĩ tôi còn cắt thịt bò bít tết thành thạo hơn cả cô đó, còn việc không thích ứng, đúng là như vậy, tiền tiêu ở đây có cầm đi vẽ bản thiết kế chắc vẫn còn dư dả, có nhiều tiền như thế, có thể làm nhiều việc có ý nghĩa hơn, Cố Lan Tâm, thế giới nội tâm không giống nhau, không hiểu nhau cũng không vấn đề gì cả”
Cô cụp mắt xuống, lông mày giãn ra, tiếp tục ăn đồ ăn trước mặt, từ đầu đến cuối, Cố Tiểu Mạch không thèm nhìn tôi không thích ứng với nơi này tại sao còn Mộ Bắc Ngật lấy một cái, Mộ Bắc Ngật nhàn nhã ngồi ở đó, im lặng lắng nghe giọng nói của Cố Tiểu Mạch, xinh đẹp đầy khí chất.
Lúc này Cố Lan Tâm đến giả vờ cười cũng không muốn nữa, nhìn Mộ Bắc Ngật với ánh mắt cầu xin sự giúp đỡ, đưa †ay nũng nịu kéo áo vest của anh, chiếc áo vest bị kéo có chút nhăn nhúm nhưng Mộ Bắc Ngật cũng không thèm chớp mắt một cái, hất tay cô ta một cách thẳng thừng.
Cái hất này chạm vào ly rượu bên cạnh, chiếc ly đổ xuống bàn ăn, rượu bên trong đổ vào bộ đồ trên người Cố Lan Tâm.
Cố Lan Tâm lập tức đứng dậy, sắc mặt tái mét, Mộ Bắc Ngật hơi chau mày, “Lan Tâm, vào nhà vệ sinh đi” Cố Lan Tâm cản chặt môi đang trắng bệch, lẽ nào cô ta không nghe ra ý định muốn đuổi cô ta đi của anh sao?
Chỉ có thể chán nản rời đi, bàn tay cầm dao cắt thịt của Cố Tiểu Mạch khựng lại, chuyện quái gì vậy?
Mộ Bắc Ngật lại lạnh lùng với cục cưng của anh ta như vậy sao? Cố Lan Tâm bị đối xử lạnh nhạt rồi sao?
Cố Tiểu Mạch chẳng hề cho đó là do cô, cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có gì đó với Mộ Bắc Ngật.
Nhìn thấy Cố Lan Tâm rời đi, Cố Tiểu Mạch lên tiếng, “Không đi cùng xem sao à?” “Đau lưng.” Lý do này rất ok, Cố Tiểu Mạch không nhịn được mà cười nhẹ.
Cố Lan Tâm bước đến nhà vệ sinh nhưng vẫn không cam tâm quay người lại nhìn, bàn tay từ từ vo thành nắm đấm.
Bên bàn ăn, Cố Tiểu Mạch giống như một chú đà điểu, cúi đầu ăn đồ ăn, không hề có ý định nói chuyện với Mộ Bắc Ngật.
Là Mộ Bắc Ngật bắt chuyện trước, giọng nói trầm thấp đầy khí thế, chữ cuối cùng lên cao giọng, “Hôm nay đến công ty tìm tôi sao?” Một câu nhắc nhở của anh khiến Cố Tiểu Mạch oán thầm trong lòng, Mộ Bắc Ngật tên khốn này, không ngờ lại cùng hợp tác cùng Cố Lan Tâm lấy tiền xỉ nhục cô giống như lần trước!
Lúc bước vào cô mới phát hiện ra người trong nhà hàng đều mặc vest đi giày da, cả nhà hàng không thấy ai mặc quần soóc như cô.
Cố Tiểu Mạch liếm môi, cô cũng không thấy ngại cho lắm, nhưng khi bước vào bên trong, có những cái nhìn bằng nửa con mắt.
VietWriter cập nhật nhanh nhất.
Nhân viên phục vụ đi đến, ánh mắt kì lạ nhìn Cố Tiểu Mạch, như thể hiếm khi mới gặp được người như thế này, “Xin chào, cô có đặt bàn trước chưa ạ?” Cố Tiểu Mạch mím môi không trả lời, nhân viên phục vụ cũng hiểu ra, chỉ cần nhìn cách ăn mặc có thể đoán ra cô không phải là người có thể đến được nơi này, nhân viên phục vụ đang muốn đuổi cô đi một cách khéo léo.
Một giọng nói bỗng vang lên trong không trung, “Phục vụ, cô ấy là tôi gọi đến” Cố Lan Tâm không biết xuất hiện từ lúc nào, dịu dàng lên tiếng.
Nhân viên phục vụ hiển nhiên là nhận ra Cố Lan Tâm, thái độ lập tức trở nên kính cẩn, “Cô Cố, hóa ra là bạn của cô ạ, tôi đi lấy thêm bát đũa đây ạ” “Được” Nhìn bộ dạng lúng túng của Cố Tiểu Mạch, sự không vui vốn có bỗng tan biến, Cố Lan Tâm cười lạnh trong lòng.
Lúc đi đến bàn ăn, Cố Lan Tâm định ngồi xuống bên cạnh Mộ Bắc Ngật, nhưng Mộ Bắc Ngật bỗng nhiên ngồi vào chỗ đó, chẳng hề có ý định nhường chỗ cho cô ta.
Cố Lan Tâm có chút lúng túng, đánh ngồi lại chỗ cũ.
Đúng vào lúc này, Mộ Bắc Ngật vỗ vào chỗ bên cạnh, “Vào đây ngồi” Ngang nhiên bảo cô ngồi xuống bên cạnh khiến cô có chút kinh ngạc, nhìn sắc mặt vô cùng khó coi của Cố Lan Tâm, Cố Tiểu Mạch không hiểu Mộ Bắc Ngật đang làm trò gì, não…thiếu máu à?
Thấy Cố Tiểu Mạch không trả lời, Mộ Bắc Ngật lên tiếng, “Lưng vẫn còn đau, muốn tôi đứng dậy nhường chỗ cho cô sao?” Câu nói đầy uy hiếp, Cố Tiểu Mạch chỉ có thể cắn răng bước vào bên trong, sắc mặt Cố Lan Tâm cực kỳ khó coi.
Cô ta đè nén sự phẫn nộ, giọng nói có chút mỉa mai: “Tiểu Mạch, nhà hàng này cần đặt chỗ trước, lần đầu tiên em đến, không thích ứng, chị thấy em chỉ mặc đồ trong nhà, em ra ngoài mua đồ sao?”
Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter để ủng hộ chúng mình nha.
“Nếu đã gọi tôi vào đây?” Cô không bối rối như cô ta nghĩ, Cố Tiểu Mạch thành thạo cầm dao lên cắt thịt bò bít tết, động tác thành thạo đến mức nhắm mắt cũng có thể làm được, cô lãnh đạm nói, “Sống ở Anh năm năm, tôi nghĩ tôi còn cắt thịt bò bít tết thành thạo hơn cả cô đó, còn việc không thích ứng, đúng là như vậy, tiền tiêu ở đây có cầm đi vẽ bản thiết kế chắc vẫn còn dư dả, có nhiều tiền như thế, có thể làm nhiều việc có ý nghĩa hơn, Cố Lan Tâm, thế giới nội tâm không giống nhau, không hiểu nhau cũng không vấn đề gì cả”
Cô cụp mắt xuống, lông mày giãn ra, tiếp tục ăn đồ ăn trước mặt, từ đầu đến cuối, Cố Tiểu Mạch không thèm nhìn tôi không thích ứng với nơi này tại sao còn Mộ Bắc Ngật lấy một cái, Mộ Bắc Ngật nhàn nhã ngồi ở đó, im lặng lắng nghe giọng nói của Cố Tiểu Mạch, xinh đẹp đầy khí chất.
Lúc này Cố Lan Tâm đến giả vờ cười cũng không muốn nữa, nhìn Mộ Bắc Ngật với ánh mắt cầu xin sự giúp đỡ, đưa †ay nũng nịu kéo áo vest của anh, chiếc áo vest bị kéo có chút nhăn nhúm nhưng Mộ Bắc Ngật cũng không thèm chớp mắt một cái, hất tay cô ta một cách thẳng thừng.
Cái hất này chạm vào ly rượu bên cạnh, chiếc ly đổ xuống bàn ăn, rượu bên trong đổ vào bộ đồ trên người Cố Lan Tâm.
Cố Lan Tâm lập tức đứng dậy, sắc mặt tái mét, Mộ Bắc Ngật hơi chau mày, “Lan Tâm, vào nhà vệ sinh đi” Cố Lan Tâm cản chặt môi đang trắng bệch, lẽ nào cô ta không nghe ra ý định muốn đuổi cô ta đi của anh sao?
Chỉ có thể chán nản rời đi, bàn tay cầm dao cắt thịt của Cố Tiểu Mạch khựng lại, chuyện quái gì vậy?
Mộ Bắc Ngật lại lạnh lùng với cục cưng của anh ta như vậy sao? Cố Lan Tâm bị đối xử lạnh nhạt rồi sao?
Cố Tiểu Mạch chẳng hề cho đó là do cô, cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có gì đó với Mộ Bắc Ngật.
Nhìn thấy Cố Lan Tâm rời đi, Cố Tiểu Mạch lên tiếng, “Không đi cùng xem sao à?” “Đau lưng.” Lý do này rất ok, Cố Tiểu Mạch không nhịn được mà cười nhẹ.
Cố Lan Tâm bước đến nhà vệ sinh nhưng vẫn không cam tâm quay người lại nhìn, bàn tay từ từ vo thành nắm đấm.
Bên bàn ăn, Cố Tiểu Mạch giống như một chú đà điểu, cúi đầu ăn đồ ăn, không hề có ý định nói chuyện với Mộ Bắc Ngật.
Là Mộ Bắc Ngật bắt chuyện trước, giọng nói trầm thấp đầy khí thế, chữ cuối cùng lên cao giọng, “Hôm nay đến công ty tìm tôi sao?” Một câu nhắc nhở của anh khiến Cố Tiểu Mạch oán thầm trong lòng, Mộ Bắc Ngật tên khốn này, không ngờ lại cùng hợp tác cùng Cố Lan Tâm lấy tiền xỉ nhục cô giống như lần trước!