Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 360
Tiếp đến phía ngoài cửa truyền đến một giọng nói non nớt của Nám Nám: “Nắm nhỏ!”
Hôm nay Nám Nám sẽ biểu diễn múa ba lê, mặc lên người một chiếc váy công chúa, khi trước do tuổi còn quá nhỏ, bệnh tình cũng không ổn định, thường xuyên bị tái phát nên Có Tiểu Mạch không dám tùy ý báo danh cho Nám Nám vào lớp năng khiếu.
Cho đến lúc cô bé đã đi học mẫu giáo, giáo viên chuyên môn trong trường đã dựa theo tình hình sức khỏe của Nám Nám để dạy cho cô bé.
Nám Nám có năng khiếu rất mạnh, những đứa trẻ bình thường phải cần thời gian là một tháng mà cô bé chỉ cần có một tuân thì đã có thể bắt kịp buổi biểu diễn trong lễ khai giảng.
Có Tiểu Mạch nhìn cô bé, ánh mắt không thể không dịu dàng rồi bình tĩnh nói: “Anh Nám, chúng em đi trước đây.”
“Đi đường cần thận nhé.”
Nhìn thấy bóng dáng của Có Tiểu Mạch và nụ cười tươi tắn của Nám Nám rời đi, Nam Thần An liền rơi vào trằm tư, trong ánh mắt vụt xuất hiện sự ảm đạm.
Sau khi rời khỏi biệt thự của nhà họ Nam, Có Tiểu Mạch đưa Nám Nám dạo quanh một vòng rồi mới nắm tay cô bé đến một con đường hơi vắng người qua lại, Có Tiểu Mạch rẽ sang thì mới nhìn thấy chiếc xe đang đố lại ở đó.
Nám Nám với ánh mắt hưng phán, bàn tay nhỏ bé chỉ về phía chiếc xe: “Ông chú lợi hại!”
Có Tiểu Mạch sắp xép lại những biểu cảm không tự nhiên trên khuôn mặt, Nám Nám sau đó đã kéo cô về phía Mộ Bắc Ngật, hai người đi đến đứng trước chiếc xe thì Mộ Bắc Ngật mới đi xuống xe.
Anh mặc vest và đi giày da, gương mặt tuắn tú điềm tĩnh, không cần chú ý đến các món đồ bên ngoài mà chỉ cần anh liếc mắt nhìn ai thì họ sẽ bắt giác bị thu hút.
Cuộc gặp mặt vào thời điểm này khiến Có Tiểu Mạch có một thứ cảm giác “rút lui”, nó giống như là đang xác nhận tin tức đã được phơi bày là đúng vậy.
Có Tiểu Mạch thì giống như người mát hồn, Mộ Bắc Ngật đắc chí liếc nhìn Cố Tiểu Mạch đang cúi đầu, môi mỏng mím chặt, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Có Tiểu Mạch coi anh áy là người tình bí mật?
Trong khi Có Tiểu Mạch vẫn còn đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ thì Mộ Bắc Ngật bát ngờ cúi người, không chút phòng bị mà và nghiêng người sang một bên tai của cô, hành động bắt ngờ này khiến Có Tiểu Mạch kinh ngạc, không hề nghĩ ngợi mà lùi lại một bước.
Điều đáng buồn là trong một khoảnh khắc cô đã không giữ vững được thân người.
Khi cơ thể sắp ngả về phía sau, Cố Tiểu Mạch vô thức mím chặt môi, cổ tay mảnh khảnh liền được ai đó nắm lấy, giây tiếp theo, cô đã lại trở về vòng tay của Mộ Bắc Ngật và lại một lần nữa va vào khuôn ngực vững chắc của anh, khuôn mặt cô áp sát vào phân ngực của anh.
Ngay lập tức, bên tai Có Tiểu Mạch truyền đề giọng nói cực kỳ trầm ồm và quyến rũ của Mộ Bắc Ngật.
“Kêu tôi đến đây đón cô là muồn coi tôi là người tình bí mật sao?”
Có Tiểu Mạch bị bắt thóp thì liền đỏ mặt khó chịu, trong lòng kháng cự nhưng thân thể vẫn luôn bị rơi vào thế xáu hổ, huống hồ lúc này Nám Nám còn đang đứng ở bên cạnh.
Mặc dù Nám Nám đang đỏ mặt ngốc nghéch nhìn sự thân mật của Nắm nhỏ và ông chú quyền lực, lại có cảm giác giống như một gia đình ba người, cảnh tượng này rơi vào trong tầm mắt Nam Thân An ở phía xa, trong ánh mắt tràn đầy sự nguy hiểm và u ám, giống như làm đang muồn nuốt chửng lý trí của anh vậy!
Đến cả bàn tay đang cằm vô lăng cũng không kìm được mà siết chặt, muốn xé nát cảnh đẹp trước mặt.
Có Tiểu Mạch mím môi không nói gì, nhưng Mộ Bắc Ngật thì lại không quan tâm, anh ta tỏ ra thản nhiên nói: “Trong lòng tôi hiểu là được.”
Anh ta hiểu gì chứ? Cô rất không hiểu!
Ba người ngồi lên xe, chiếc xe hiên ngang rời đi, khi chiếc xe nổ máy, Mộ Bắc Ngật liếc mắt nhìn chiếc gương bên trái, miệng cười như không cười, khóe miệng nhéch lên, nhưng không nói gì.
Đây là một cuộc chiến vô hình.
Đường đến trường mẫu giáo đều suôn sẻ, trường học rất sôi động, quy tụ đủ mọi kiểu phụ huynh, đây là trường song ngữ quốc tế, những gia đình có thể cho con học ở ngôi tường này đều rất có điều kiện, nhưng việc Mộ Bắc Ngật bé Nám Nám đến vẫn khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.
Tổng giám đốc Mộ, với tư cách là nhà lãnh đạo doanh nghiệp lớn của Kinh Đô, lại đến tham dự lễ khai giảng của Nám Nám.
Khi họ bước xuống xe, không ít người nỏi tiếng, phụ nữ đều lần lượt đưa ánh mắt soi xét về phía Có Tiểu Mạch, đây không phải là người phụ nữ đang nỗi tiếng trong thời gian này với việc đe dọa của cô ta sao? Hóa ra là mẹ của Có An Ninh?
Trời ơi, vậy họ nhất định phải căn dặn con cái của họ tránh xa Cố An Ninh một chút, nều bị liên lụy cái không khí chợ búa này thì không tốt rồi!
Hôm nay Nám Nám sẽ biểu diễn múa ba lê, mặc lên người một chiếc váy công chúa, khi trước do tuổi còn quá nhỏ, bệnh tình cũng không ổn định, thường xuyên bị tái phát nên Có Tiểu Mạch không dám tùy ý báo danh cho Nám Nám vào lớp năng khiếu.
Cho đến lúc cô bé đã đi học mẫu giáo, giáo viên chuyên môn trong trường đã dựa theo tình hình sức khỏe của Nám Nám để dạy cho cô bé.
Nám Nám có năng khiếu rất mạnh, những đứa trẻ bình thường phải cần thời gian là một tháng mà cô bé chỉ cần có một tuân thì đã có thể bắt kịp buổi biểu diễn trong lễ khai giảng.
Có Tiểu Mạch nhìn cô bé, ánh mắt không thể không dịu dàng rồi bình tĩnh nói: “Anh Nám, chúng em đi trước đây.”
“Đi đường cần thận nhé.”
Nhìn thấy bóng dáng của Có Tiểu Mạch và nụ cười tươi tắn của Nám Nám rời đi, Nam Thần An liền rơi vào trằm tư, trong ánh mắt vụt xuất hiện sự ảm đạm.
Sau khi rời khỏi biệt thự của nhà họ Nam, Có Tiểu Mạch đưa Nám Nám dạo quanh một vòng rồi mới nắm tay cô bé đến một con đường hơi vắng người qua lại, Có Tiểu Mạch rẽ sang thì mới nhìn thấy chiếc xe đang đố lại ở đó.
Nám Nám với ánh mắt hưng phán, bàn tay nhỏ bé chỉ về phía chiếc xe: “Ông chú lợi hại!”
Có Tiểu Mạch sắp xép lại những biểu cảm không tự nhiên trên khuôn mặt, Nám Nám sau đó đã kéo cô về phía Mộ Bắc Ngật, hai người đi đến đứng trước chiếc xe thì Mộ Bắc Ngật mới đi xuống xe.
Anh mặc vest và đi giày da, gương mặt tuắn tú điềm tĩnh, không cần chú ý đến các món đồ bên ngoài mà chỉ cần anh liếc mắt nhìn ai thì họ sẽ bắt giác bị thu hút.
Cuộc gặp mặt vào thời điểm này khiến Có Tiểu Mạch có một thứ cảm giác “rút lui”, nó giống như là đang xác nhận tin tức đã được phơi bày là đúng vậy.
Có Tiểu Mạch thì giống như người mát hồn, Mộ Bắc Ngật đắc chí liếc nhìn Cố Tiểu Mạch đang cúi đầu, môi mỏng mím chặt, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Có Tiểu Mạch coi anh áy là người tình bí mật?
Trong khi Có Tiểu Mạch vẫn còn đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ thì Mộ Bắc Ngật bát ngờ cúi người, không chút phòng bị mà và nghiêng người sang một bên tai của cô, hành động bắt ngờ này khiến Có Tiểu Mạch kinh ngạc, không hề nghĩ ngợi mà lùi lại một bước.
Điều đáng buồn là trong một khoảnh khắc cô đã không giữ vững được thân người.
Khi cơ thể sắp ngả về phía sau, Cố Tiểu Mạch vô thức mím chặt môi, cổ tay mảnh khảnh liền được ai đó nắm lấy, giây tiếp theo, cô đã lại trở về vòng tay của Mộ Bắc Ngật và lại một lần nữa va vào khuôn ngực vững chắc của anh, khuôn mặt cô áp sát vào phân ngực của anh.
Ngay lập tức, bên tai Có Tiểu Mạch truyền đề giọng nói cực kỳ trầm ồm và quyến rũ của Mộ Bắc Ngật.
“Kêu tôi đến đây đón cô là muồn coi tôi là người tình bí mật sao?”
Có Tiểu Mạch bị bắt thóp thì liền đỏ mặt khó chịu, trong lòng kháng cự nhưng thân thể vẫn luôn bị rơi vào thế xáu hổ, huống hồ lúc này Nám Nám còn đang đứng ở bên cạnh.
Mặc dù Nám Nám đang đỏ mặt ngốc nghéch nhìn sự thân mật của Nắm nhỏ và ông chú quyền lực, lại có cảm giác giống như một gia đình ba người, cảnh tượng này rơi vào trong tầm mắt Nam Thân An ở phía xa, trong ánh mắt tràn đầy sự nguy hiểm và u ám, giống như làm đang muồn nuốt chửng lý trí của anh vậy!
Đến cả bàn tay đang cằm vô lăng cũng không kìm được mà siết chặt, muốn xé nát cảnh đẹp trước mặt.
Có Tiểu Mạch mím môi không nói gì, nhưng Mộ Bắc Ngật thì lại không quan tâm, anh ta tỏ ra thản nhiên nói: “Trong lòng tôi hiểu là được.”
Anh ta hiểu gì chứ? Cô rất không hiểu!
Ba người ngồi lên xe, chiếc xe hiên ngang rời đi, khi chiếc xe nổ máy, Mộ Bắc Ngật liếc mắt nhìn chiếc gương bên trái, miệng cười như không cười, khóe miệng nhéch lên, nhưng không nói gì.
Đây là một cuộc chiến vô hình.
Đường đến trường mẫu giáo đều suôn sẻ, trường học rất sôi động, quy tụ đủ mọi kiểu phụ huynh, đây là trường song ngữ quốc tế, những gia đình có thể cho con học ở ngôi tường này đều rất có điều kiện, nhưng việc Mộ Bắc Ngật bé Nám Nám đến vẫn khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.
Tổng giám đốc Mộ, với tư cách là nhà lãnh đạo doanh nghiệp lớn của Kinh Đô, lại đến tham dự lễ khai giảng của Nám Nám.
Khi họ bước xuống xe, không ít người nỏi tiếng, phụ nữ đều lần lượt đưa ánh mắt soi xét về phía Có Tiểu Mạch, đây không phải là người phụ nữ đang nỗi tiếng trong thời gian này với việc đe dọa của cô ta sao? Hóa ra là mẹ của Có An Ninh?
Trời ơi, vậy họ nhất định phải căn dặn con cái của họ tránh xa Cố An Ninh một chút, nều bị liên lụy cái không khí chợ búa này thì không tốt rồi!