Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 81: 81: Em Muốn Anh 18
Nói rồi anh ẫm cô vào phòng...!
Anh dùng chân đạp cánh cửa mở nó ra, tay vẫn ẫm cô đặt cô xuống giường môi nhếch cất tiếng nói: " Chúng ta tiếp tục công việc đạh dở dang nào "
Nói xong, môi anh áp lên môi cô một nụ hôn nóng bỏng, nồng cháy.
Bàn tay anh vuốt từ từ cơ thể đẹp đẽ của cô, cả cơ thể cô trở nên nóng hơn và bàn tay ấy vuốt đến hoa huyệt - nơi đang ẩm ướt khó chịu, cô nắm chặt ra giường chịu đựng từng hồi kích thích anh mang đến.
Ngón tay đưa vào hoa huyệt từng ngón từng ngón một, môi hôn xuống cánh nhũ hồng hồng răng cắn nhẹ lấy nhị hoa.
Rút ngón tay ra khỏi hoa huyệt, anh nhanh chóng cởi bỏ thứ vướng bận trên người để lộ ra cự vật đã cương cứng từ lâu, gương mặt cô phớt hồng cắn nhẹ môi quay đầu sang hướng khác nhưng cô lại không biết rằng hành động của mình đang kích động ai đó.
Anh lao đến cô như con mảnh hổ lâu ngày không được ăn trở nên đói khát và thèm thuồng thức ăn trước mặt.
Anh không vội cho cự vật của mình vào bên trong hoa huyệt mà chỉ chà sát bên ngoài, đôi mày cô nhíu lại miệng phát ra tiếng ưm a, anh không nói gì vẫn tiếp tục chiêu trò ấy khiến cô chịu không nổi.
" Ưm...!Ưm...!Đừng...!"
" Em làm sao? "
" Đừng...!Trêu em nữa "
Không chỉ không dừng lại mà anh còn dùng tay chạm vào hột ngọc quý giá làm dục vọng trong cô trổi dậy.
" Ưm...!Em muốn...!"
" Em muốn gì? "
" Em...!Muốn...!Anh "" Gọi tên anh "
" Thiên Hàn, em muốn anh "
" Được, anh chiều ý em "
Cự vật như vậy mà tiến vào bên trong hoa huyệt, màn dạo đầu khi nãy đã làm hoa huyệt tiết dịch nên cự vật vào khá dễ dàng tuy vậy của cô vẫn rất chật ép lấy cự vật của anh.
" Vợ à, em vẫn rất chật "
" A...!A...!Ưm...!"
Cự vật thúc vào nơi sâu trong cô, bây giờ đầu óc cô như trống rỗng không thể nghĩ được gì chỉ có thể rên rỉ, dừng lại một chút anh đặt chân cô lên vai mình và tiếp tục đẩy vào, tiếng rên rỉ bên tai cánh hoa phập phồng lên xuống theo từng nhịp đẩy.
Xoay người cô lại đẩy từ đằng sau, ở tư thế này anh còn vào sâu trong cô hơn nữa, đến đây hông cô không tự chủ được nhịp theo anh.
" Hàn...!Hàn à....!"
Luật động anh lại nhanh hơn và mạnh hơn khi nghe thấy giọng nói của cô, day dưa với nhau một hồi anh cũng bắn thứ chất nhầy màu trắng kia vào hoa huyệt cô, cơ thể cô rã rời gục xuống giường thở hổn hển.
Trong khi đó anh chỉ mỉm cười nói: " Vợ à, chúng ta vẫn chưa xong đâu "
Thế là cô bị anh kéo dậy cự vật một lần nữa tiến vào bên trong lần này do cô đã quen nên anh không ngại đẩy mạnh và nhanh ngay từ đầu, lần này đầu óc cô trên mây không thể chống cự được anh chỉ nhịp theo.
" Ưm...!A...!A...!A...!"
" Hàn à nhẹ chút...!"
Nghe cô nói vậy anh đành nhẹ lại một chút để cô không đau, được một lúc lâu thì anh xuất vào bên trong cô, cô mệt mỏi nằm trên giường mắt nhắm định ngủ nhưng ai đó không hề muốn cho cô ngủ.
" Em mệt...!Cho em ngủ "
Mặc kệ cô nói mệt, anh vẫn kéo cô cùng anh hoan ái, mặc cô không chịu bao nhiêu cũng vô ích.
Tận năm lần nữa anh mới cho cô ngủ, cô ngủ trên giường còn anh thì vào phòng tắm cho thoải mái, thật ra tiểu đệ của anh vẫn còn cương nhưng vì cô thật sự đã mệt nên anh để cô nghỉ.
Bước ra từ phòng tắm, nhìn thấy cô vợ bé nhỏ đang ngủ ngon lành thì môi mỉm cười bước lại gần hôn nhẹ lên trán cô xong ra ngoài làm việc tiếp.
[...]
Mở mắt ra cũng đã chiều tà, thân thể đau nhức hạ bộ âm ỉ, thầm mắng tên nào đó không biết kiềm chế, cánh cửa bỗng mở ra giọng nói dịu dàng vang lên: " Em tỉnh rồi à "
Cô ngồi dậy tay thuận tiện kéo chăn lên che cơ thể mình, cất tiếng với vẻ uất ức: " Anh thật không biết kiềm chế làm em đau nhức thế này "
Anh nhướng mày làm bộ dạng dửng dưng trả lời.
" Anh như vậy đã kiềm chế lắm rồi, còn không thì có lẽ giờ này em vẫn chưa dậy đâu "
" Anh...!"
Mặt cô đỏ lên, làm sao anh có thể trả lời như vậy kia chứ, mặt anh dày thế ư? Thiên Hàn tiến lại gần đưa tay lên định ẫm Dạ Nguyệt lên nhưng chưa kịp làm đã bị tay cô chặn lại, hỏi: " Anh định làm gì? "
" Ẫm em vào phòng tắm cho em tắm rửa "
" Em tự đi được "
" Thật!? "
" Được "
Anh ẫm cô lên, cô tựa đầu mình vào lồng ngực ấm áp của anh chợt nhớ ra một chuyện: " Anh à, hồi nãy anh xé đồ em rồi vậy giờ em mặc gì? "
" Yên tâm đi "
Ẫm cô vào phòng tắm, anh quay ra lấy đồ trong tủ đem vô cho cô, thấy bộ đồ cô thắc mắc: " Đồ này ở đâu? "
" Trong tủ "
" Đồ của người phụ nữ khác em không mặc, thật dơ bẩn "
Anh lắc đầu hài lòng thái độ của cô, véo má cô một cái nói.
" Đồ này là của em, được đặt may theo số đo riêng của em đó "
Nhận ra anh nói thật cô liền mỉm cười cầm bộ đồ, thấy anh vẫn ở trong đây cô nghiêng đầu: " Sao anh còn đứng đây làm gì? "
" Tắm chung với em "
" Ơ...!Da mặt anh dày từ hồi nào thế? "
" Từ lúc yêu em "
Mặt cô đỏ lên lần nữa, anh tiến lại hôn lên môi cô, rồi trong phòng tắm lại phát ra âm thanh ái muội...!.
Anh dùng chân đạp cánh cửa mở nó ra, tay vẫn ẫm cô đặt cô xuống giường môi nhếch cất tiếng nói: " Chúng ta tiếp tục công việc đạh dở dang nào "
Nói xong, môi anh áp lên môi cô một nụ hôn nóng bỏng, nồng cháy.
Bàn tay anh vuốt từ từ cơ thể đẹp đẽ của cô, cả cơ thể cô trở nên nóng hơn và bàn tay ấy vuốt đến hoa huyệt - nơi đang ẩm ướt khó chịu, cô nắm chặt ra giường chịu đựng từng hồi kích thích anh mang đến.
Ngón tay đưa vào hoa huyệt từng ngón từng ngón một, môi hôn xuống cánh nhũ hồng hồng răng cắn nhẹ lấy nhị hoa.
Rút ngón tay ra khỏi hoa huyệt, anh nhanh chóng cởi bỏ thứ vướng bận trên người để lộ ra cự vật đã cương cứng từ lâu, gương mặt cô phớt hồng cắn nhẹ môi quay đầu sang hướng khác nhưng cô lại không biết rằng hành động của mình đang kích động ai đó.
Anh lao đến cô như con mảnh hổ lâu ngày không được ăn trở nên đói khát và thèm thuồng thức ăn trước mặt.
Anh không vội cho cự vật của mình vào bên trong hoa huyệt mà chỉ chà sát bên ngoài, đôi mày cô nhíu lại miệng phát ra tiếng ưm a, anh không nói gì vẫn tiếp tục chiêu trò ấy khiến cô chịu không nổi.
" Ưm...!Ưm...!Đừng...!"
" Em làm sao? "
" Đừng...!Trêu em nữa "
Không chỉ không dừng lại mà anh còn dùng tay chạm vào hột ngọc quý giá làm dục vọng trong cô trổi dậy.
" Ưm...!Em muốn...!"
" Em muốn gì? "
" Em...!Muốn...!Anh "" Gọi tên anh "
" Thiên Hàn, em muốn anh "
" Được, anh chiều ý em "
Cự vật như vậy mà tiến vào bên trong hoa huyệt, màn dạo đầu khi nãy đã làm hoa huyệt tiết dịch nên cự vật vào khá dễ dàng tuy vậy của cô vẫn rất chật ép lấy cự vật của anh.
" Vợ à, em vẫn rất chật "
" A...!A...!Ưm...!"
Cự vật thúc vào nơi sâu trong cô, bây giờ đầu óc cô như trống rỗng không thể nghĩ được gì chỉ có thể rên rỉ, dừng lại một chút anh đặt chân cô lên vai mình và tiếp tục đẩy vào, tiếng rên rỉ bên tai cánh hoa phập phồng lên xuống theo từng nhịp đẩy.
Xoay người cô lại đẩy từ đằng sau, ở tư thế này anh còn vào sâu trong cô hơn nữa, đến đây hông cô không tự chủ được nhịp theo anh.
" Hàn...!Hàn à....!"
Luật động anh lại nhanh hơn và mạnh hơn khi nghe thấy giọng nói của cô, day dưa với nhau một hồi anh cũng bắn thứ chất nhầy màu trắng kia vào hoa huyệt cô, cơ thể cô rã rời gục xuống giường thở hổn hển.
Trong khi đó anh chỉ mỉm cười nói: " Vợ à, chúng ta vẫn chưa xong đâu "
Thế là cô bị anh kéo dậy cự vật một lần nữa tiến vào bên trong lần này do cô đã quen nên anh không ngại đẩy mạnh và nhanh ngay từ đầu, lần này đầu óc cô trên mây không thể chống cự được anh chỉ nhịp theo.
" Ưm...!A...!A...!A...!"
" Hàn à nhẹ chút...!"
Nghe cô nói vậy anh đành nhẹ lại một chút để cô không đau, được một lúc lâu thì anh xuất vào bên trong cô, cô mệt mỏi nằm trên giường mắt nhắm định ngủ nhưng ai đó không hề muốn cho cô ngủ.
" Em mệt...!Cho em ngủ "
Mặc kệ cô nói mệt, anh vẫn kéo cô cùng anh hoan ái, mặc cô không chịu bao nhiêu cũng vô ích.
Tận năm lần nữa anh mới cho cô ngủ, cô ngủ trên giường còn anh thì vào phòng tắm cho thoải mái, thật ra tiểu đệ của anh vẫn còn cương nhưng vì cô thật sự đã mệt nên anh để cô nghỉ.
Bước ra từ phòng tắm, nhìn thấy cô vợ bé nhỏ đang ngủ ngon lành thì môi mỉm cười bước lại gần hôn nhẹ lên trán cô xong ra ngoài làm việc tiếp.
[...]
Mở mắt ra cũng đã chiều tà, thân thể đau nhức hạ bộ âm ỉ, thầm mắng tên nào đó không biết kiềm chế, cánh cửa bỗng mở ra giọng nói dịu dàng vang lên: " Em tỉnh rồi à "
Cô ngồi dậy tay thuận tiện kéo chăn lên che cơ thể mình, cất tiếng với vẻ uất ức: " Anh thật không biết kiềm chế làm em đau nhức thế này "
Anh nhướng mày làm bộ dạng dửng dưng trả lời.
" Anh như vậy đã kiềm chế lắm rồi, còn không thì có lẽ giờ này em vẫn chưa dậy đâu "
" Anh...!"
Mặt cô đỏ lên, làm sao anh có thể trả lời như vậy kia chứ, mặt anh dày thế ư? Thiên Hàn tiến lại gần đưa tay lên định ẫm Dạ Nguyệt lên nhưng chưa kịp làm đã bị tay cô chặn lại, hỏi: " Anh định làm gì? "
" Ẫm em vào phòng tắm cho em tắm rửa "
" Em tự đi được "
" Thật!? "
" Được "
Anh ẫm cô lên, cô tựa đầu mình vào lồng ngực ấm áp của anh chợt nhớ ra một chuyện: " Anh à, hồi nãy anh xé đồ em rồi vậy giờ em mặc gì? "
" Yên tâm đi "
Ẫm cô vào phòng tắm, anh quay ra lấy đồ trong tủ đem vô cho cô, thấy bộ đồ cô thắc mắc: " Đồ này ở đâu? "
" Trong tủ "
" Đồ của người phụ nữ khác em không mặc, thật dơ bẩn "
Anh lắc đầu hài lòng thái độ của cô, véo má cô một cái nói.
" Đồ này là của em, được đặt may theo số đo riêng của em đó "
Nhận ra anh nói thật cô liền mỉm cười cầm bộ đồ, thấy anh vẫn ở trong đây cô nghiêng đầu: " Sao anh còn đứng đây làm gì? "
" Tắm chung với em "
" Ơ...!Da mặt anh dày từ hồi nào thế? "
" Từ lúc yêu em "
Mặt cô đỏ lên lần nữa, anh tiến lại hôn lên môi cô, rồi trong phòng tắm lại phát ra âm thanh ái muội...!.