An Kiệt một con người xinh đẹp giản dị và có một tuổi thơ tốt đẹp, dịu dàng và bình yên.
Năm tuổi cô đã vẽ một bức họa đẹp về thiên nhiên mây trời cùng với cha mẹ.
Mười tuổi cô đem ước mơ ấy phác thảo những nét đầu tiên trên bức tranh.
Mười lăm tuổi, cô đã gặp Diệp Lân, cô mang thêm anh vào bức tranh sơ sài này và có vẻ đó chỉ là một sự mờ nhạt.
Lên hai mươi lăm, bức họa đã không còn như xưa, mọi thứ đã rời bỏ cô. Nhưng để rồi mãi đến sau này cô mới nhận ra anh luôn hiện hữu cùng với cô....