Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-8
Chương 8
Làm một fan theo đuổi thần tượng, sớm nên hiểu được điểm này, cô cũng chưa từng vọng tưởng có thể liên quan đến anh. Nhưng có lẽ là tối nay tự mình trải nghiệm, lấy thân phận của Chu Bội Bội cùng thân phận của Giản Duy, cảm nhận từ trước đến nay cũng chưa từng đậm sâu đến vậy.
Cho dù cô vẫn yêu Giang Ngật, trả giá thật nhiều nhiệt huyết thanh xuân vì anh, nhưng chung quy cũng chỉ là người xa lạ trong thế giới của anh.
Trong tiệm, có làn gió lạnh thổi qua sau gáy khiến Giản Duy rùng mình một cái.
Dừng lại dừng lại! Cô ở trong lòng phỉ nhổ chính mình, nam thần nguyện ý cố gắng tỉnh táo để quan tâm chăm sóc fan, rõ ràng là may mắn của bọn họ, bản thân lại còn trái tim mong manh dễ vỡ!
Giản Duy nằm sấp trên bàn, gò má dán vào mặt bàn nhựa lành lạnh, qua cửa sổ nhìn hướng ra phía ngoài. Xa xa có đám mây tía lóe lên, ngã tư đường vắng vẻ, xe của anh đã lái đi từ lâu.
Nếu như không phải có tấm hình kia, cô thậm chí hoài nghi vừa rồi có thật sự xảy ra sự kiện như vậy không.
Một chiếc xe taxi sẫm màu xâm nhập vào tầm mắt, cửa xe sau mở ra, một cô gái cao gầy bước xuống, buộc tóc đuôi ngựa. Điện thoại di động của cô ấy để ở trên tai, nhìn chung quanh, cùng lúc đó, di động của Giản Duy để trên bàn cũng rung lên – – cô đã đem tiếng chuông tắt đi.
Giản Duy ấn nút trả lời, đồng thời vỗ vào cửa sổ sát đất: “Hiểu Sương, mày ngẩng đầu nhìn về phía trước bên tay phải, có thấy tao không?”
Hai người xa cách lâu ngày mới gặp lại, trước tiên ôm nhau một cái thật chặt. Cả cô và Hiểu Sương đều là người Thành Đô, nhà ở cùng một khu, từ bé đã quen biết. Là bạn học của nhau đến hết cấp ba, sau khi tốt nghiệp trung học Lại Hiểu Sương không lên đại học, trực tiếp tiến vào xã hội dốc sức làm việc. Năm đầu tiên bắt đầu vào giới giải trí, làm một chút công tác hậu trường. Hiện tại một năm cả hai hiếm khi gặp mặt được vài lần, cũng may giao tình nhiều năm, nên không thấy xa cách.
Xe taxi chạy trên đường phố rộng lớn, gần nửa đêm, đèn hai bên đường vẫn sáng trưng. Giản Duy chống cằm thưởng thức cảnh đêm quen thuộc, cô đi học ở Bắc Kinh, nhưng bởi vì nghỉ hè về nhà, cũng rời khỏi thành phố này gần một tháng.
Lại Hiểu Sương nói: “Sợ không? Tao vừa đến sân bay đã nghe nói, Chu Bội Bội xuất hiện, còn dẫn tới náo loạn. Gương mặt này của mày cũng thật là đáng sợ, cứ tiếp tục như thế, thực đúng là giống như ngôi sao không thể gặp ai.”
Cô ấy cho rằng Giản Duy sẽ lập tức kể khổ. Tựa như hai năm trước, Chu Bội Bội vừa được biết đến, ở trên đường Giản Duy đã từng bị nhận lầm, khi đó cô đã từng oán hận thật lâu với Lại Hiểu Sương.
Nhưng mà không biết Giản Duy nghĩ tới điều gì, khuôn mặt lại đỏ lên: “À, vẫn còn tốt. Bỗng nhiên tao cảm thấy, có khuôn mặt như vậy, cũng không phải là hoàn toàn tồi tệ…”
Lại Hiểu Sương trừng to mắt, cho là mình nghe lầm.
Có khuôn mặt giống người nổi tiếng, ban đầu có lẽ còn cảm thấy hư vinh, nhưng mà nó sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống. Phần lớn mọi người đều chán ghét, nhất là Giản Duy đã chịu sự phiền toái này quá nhiều.
Giản Duy có chút chột dạ, tránh đi cái nhìn chăm chú của Lại Hiểu Sương.
Cô không nói cho Lại Hiểu Sương biết mình vừa gặp được Giang Ngật, chỉ nói là vì tránh né fan cuồng của Chu Bội Bội, tùy tiện bắt xe taxi chạy trốn.
Đây hoàn toàn là hành vi trong vô thức, đoạn đường kỳ diệu kia tựa như món quà ông trời ban tặng cho Giản Duy, trước khi hoàn toàn nhấm nháp hết vị ngọt của nó, cô không muốn chia sẻ với bất kì ai.
Lại Hiểu Sương đột nhiên cười một tiếng: “Giờ mày nói như vậy, đợi ngày mai đến đoàn phim, sẽ biết phiền toái thế nào. Khẩu trang gần như không thể bỏ xuống, luôn ở trên mặt.”
Giản Duy: “Mày đe dọa tao như thế, không sợ tao đổi ý, không giúp mày nữa sao?”
“Trừ khi mày bỏ được.” Lại Hiểu Sương lắc lắc di động: “Wechat của đoàn phim vừa mới thông báo, Giang nam thần đã đến Bắc Kinh, sáng mai sẽ tới đoàn thử tạo hình. Kích động không? Giờ thì hai người đã sống cùng một bầu trời.”
Gần đây cô ấy đảm nhiệm vai trò trợ lý của nghệ sĩ, làm việc trong đoàn phim hiện đại “Nếu như không có tình yêu”.
Giản Duy là vì Lại Hiểu Sương nhờ vả, bỏ qua thời gian nghỉ hè tươi đẹp, không ngại xa xôi đến giúp một tay, ngày mai sẽ phải hộ tống tới đoàn phim.
Mà nam nữ diễn viên chính của bộ phim này, theo thứ tự là Giang Ngật cùng với Chu Bội Bội.
Làm một fan theo đuổi thần tượng, sớm nên hiểu được điểm này, cô cũng chưa từng vọng tưởng có thể liên quan đến anh. Nhưng có lẽ là tối nay tự mình trải nghiệm, lấy thân phận của Chu Bội Bội cùng thân phận của Giản Duy, cảm nhận từ trước đến nay cũng chưa từng đậm sâu đến vậy.
Cho dù cô vẫn yêu Giang Ngật, trả giá thật nhiều nhiệt huyết thanh xuân vì anh, nhưng chung quy cũng chỉ là người xa lạ trong thế giới của anh.
Trong tiệm, có làn gió lạnh thổi qua sau gáy khiến Giản Duy rùng mình một cái.
Dừng lại dừng lại! Cô ở trong lòng phỉ nhổ chính mình, nam thần nguyện ý cố gắng tỉnh táo để quan tâm chăm sóc fan, rõ ràng là may mắn của bọn họ, bản thân lại còn trái tim mong manh dễ vỡ!
Giản Duy nằm sấp trên bàn, gò má dán vào mặt bàn nhựa lành lạnh, qua cửa sổ nhìn hướng ra phía ngoài. Xa xa có đám mây tía lóe lên, ngã tư đường vắng vẻ, xe của anh đã lái đi từ lâu.
Nếu như không phải có tấm hình kia, cô thậm chí hoài nghi vừa rồi có thật sự xảy ra sự kiện như vậy không.
Một chiếc xe taxi sẫm màu xâm nhập vào tầm mắt, cửa xe sau mở ra, một cô gái cao gầy bước xuống, buộc tóc đuôi ngựa. Điện thoại di động của cô ấy để ở trên tai, nhìn chung quanh, cùng lúc đó, di động của Giản Duy để trên bàn cũng rung lên – – cô đã đem tiếng chuông tắt đi.
Giản Duy ấn nút trả lời, đồng thời vỗ vào cửa sổ sát đất: “Hiểu Sương, mày ngẩng đầu nhìn về phía trước bên tay phải, có thấy tao không?”
Hai người xa cách lâu ngày mới gặp lại, trước tiên ôm nhau một cái thật chặt. Cả cô và Hiểu Sương đều là người Thành Đô, nhà ở cùng một khu, từ bé đã quen biết. Là bạn học của nhau đến hết cấp ba, sau khi tốt nghiệp trung học Lại Hiểu Sương không lên đại học, trực tiếp tiến vào xã hội dốc sức làm việc. Năm đầu tiên bắt đầu vào giới giải trí, làm một chút công tác hậu trường. Hiện tại một năm cả hai hiếm khi gặp mặt được vài lần, cũng may giao tình nhiều năm, nên không thấy xa cách.
Xe taxi chạy trên đường phố rộng lớn, gần nửa đêm, đèn hai bên đường vẫn sáng trưng. Giản Duy chống cằm thưởng thức cảnh đêm quen thuộc, cô đi học ở Bắc Kinh, nhưng bởi vì nghỉ hè về nhà, cũng rời khỏi thành phố này gần một tháng.
Lại Hiểu Sương nói: “Sợ không? Tao vừa đến sân bay đã nghe nói, Chu Bội Bội xuất hiện, còn dẫn tới náo loạn. Gương mặt này của mày cũng thật là đáng sợ, cứ tiếp tục như thế, thực đúng là giống như ngôi sao không thể gặp ai.”
Cô ấy cho rằng Giản Duy sẽ lập tức kể khổ. Tựa như hai năm trước, Chu Bội Bội vừa được biết đến, ở trên đường Giản Duy đã từng bị nhận lầm, khi đó cô đã từng oán hận thật lâu với Lại Hiểu Sương.
Nhưng mà không biết Giản Duy nghĩ tới điều gì, khuôn mặt lại đỏ lên: “À, vẫn còn tốt. Bỗng nhiên tao cảm thấy, có khuôn mặt như vậy, cũng không phải là hoàn toàn tồi tệ…”
Lại Hiểu Sương trừng to mắt, cho là mình nghe lầm.
Có khuôn mặt giống người nổi tiếng, ban đầu có lẽ còn cảm thấy hư vinh, nhưng mà nó sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc sống. Phần lớn mọi người đều chán ghét, nhất là Giản Duy đã chịu sự phiền toái này quá nhiều.
Giản Duy có chút chột dạ, tránh đi cái nhìn chăm chú của Lại Hiểu Sương.
Cô không nói cho Lại Hiểu Sương biết mình vừa gặp được Giang Ngật, chỉ nói là vì tránh né fan cuồng của Chu Bội Bội, tùy tiện bắt xe taxi chạy trốn.
Đây hoàn toàn là hành vi trong vô thức, đoạn đường kỳ diệu kia tựa như món quà ông trời ban tặng cho Giản Duy, trước khi hoàn toàn nhấm nháp hết vị ngọt của nó, cô không muốn chia sẻ với bất kì ai.
Lại Hiểu Sương đột nhiên cười một tiếng: “Giờ mày nói như vậy, đợi ngày mai đến đoàn phim, sẽ biết phiền toái thế nào. Khẩu trang gần như không thể bỏ xuống, luôn ở trên mặt.”
Giản Duy: “Mày đe dọa tao như thế, không sợ tao đổi ý, không giúp mày nữa sao?”
“Trừ khi mày bỏ được.” Lại Hiểu Sương lắc lắc di động: “Wechat của đoàn phim vừa mới thông báo, Giang nam thần đã đến Bắc Kinh, sáng mai sẽ tới đoàn thử tạo hình. Kích động không? Giờ thì hai người đã sống cùng một bầu trời.”
Gần đây cô ấy đảm nhiệm vai trò trợ lý của nghệ sĩ, làm việc trong đoàn phim hiện đại “Nếu như không có tình yêu”.
Giản Duy là vì Lại Hiểu Sương nhờ vả, bỏ qua thời gian nghỉ hè tươi đẹp, không ngại xa xôi đến giúp một tay, ngày mai sẽ phải hộ tống tới đoàn phim.
Mà nam nữ diễn viên chính của bộ phim này, theo thứ tự là Giang Ngật cùng với Chu Bội Bội.