Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-241
Chương 241: Cảm giác thật tuyệt (1)
Editor: Waveliterature Vietnam
"Dạ? Không phải ạ… …" Thỏ trắng khịt khịt mũi rồi vô thức trả lời, sau đó chợt nhớ lại chiều hôm qua Thành Tử đã nói với hướng dẫn viên rằng hai người là anh em, nên thỏ trắng đành phải cười gượng chữa cháy lại lời nói của mình: "Không phải là anh em ruột đâu ạ."
"À, vậy hai người là anh em họ ư??" Hướng dẫn viên lại tiếp tục tra hỏi thỏ trắng.
"Cái này… …" Thỏ trắng quay đầu ánh mắt cầu cứu Trịnh Thành Tử, phát hiện anh đang chăm chú theo dõi màn hình điện thoại hoàn toàn không để ý đến việc cô và người hướng dẫn viên du lịch đang nói về vấn đề gì, "Cái này… …em cũng không biết phải giải thích sao cho rõ ràng… …"
"Hả, sao vậy??" Hướng dẫn viên hơi sững người hỏi.
"Thì là…. ….chính là … …mẹ của em với mẹ của anh ấy là chị em ruột với nhau… …" Thỏ trắng suy nghĩ một lát rồi nói, dù sau thì mẹ Mụ Mụ và dì Chu cũng là chị em, nói như vậy cũng chả sao cả.
"à, thì ra hai người là anh em họ của nhau." Hướng dẫn viên mỉm cười và ghé sát lại thỏ trắng nói tiếp: "Thời xa xưa anh em họ có thể kết hôn, thậm chí là anh em ruột thịt cũng được kết hôn, nhưng thời nay thì không thể, em biết điều đó mà.. …"
" ha ha ha.. …đúng vậy, đúng vậy đó, em biết chứ… …" Thỏ trắng lúng túng trả lời, ngay bây giờ cô không biết nên nói tiếp như thế nào.
"Thỏ trắng, em đọc tin tức này đi."
Đúng vào thời điểm khó xử ấy, Trịnh Thành Tử đã ra hiệu vẫy vẫy thỏ trắng, ra hiệu nhìn vào màn hình điện thoại di động của mình.
Thỏ trắng nhanh chóng quay qua Trịnh Thành Tử, cảm giác như mình vừa được cứu ra khỏi tình thế cấp bách.
Hướng dẫn viên du lịch thấy hai người bọn họ bắt đầu nghiên cứu thông tin trong điện thoại, liền cảm thấy mất hứng thú nói chuyện, anh ta đưa tay sờ sờ mũi mình, ngả đầu về sau, và nhắm mắt ngủ một lát.
Xe chạy được hơn 1 giờ, cuối cùng dừng lại trước lối vào của Rừng trúc.
Sau khi hướng dẫn viên du lịch mua vé vào cổng cho cả đoàn, ngay lập tức anh ta dẫn mọi người đi vào bên trong, ngay lập tức mọi người đều cảm thấy thật mát mẻ, trong lành.
Toàn bộ là một rừng trúc, núi non trập trùng, trúc xanh mọc thành từng khóm lớn, trời hôm nay cũng trong xanh đến lạ thường, một thế giới của trúc. Đi vào sâu bên trong, thấy bốn bề đều là trúc, gió thổi lướt qua những cây trúc đung đưa trong gió, cảm giác như ở giữa đại dương xanh thẳm.
Mọi người đi đằng sau hướng dẫn viên du lịch, thỉnh thoảng dừng lại tạo dáng chụp hình, ai cũng cảm thấy rằng ở đầy thật thoải mái, thư giãn.
Thỏ trắng lúc đầu theo sát ngay sau lưng Trịnh Thành Tử, nhưng đi được một lúc, cô cảm thấy thật buồn chán.
Ở đây nguyên một khu rừng chỉ toàn là trúc, nhìn tới nhìn lui chẳng có gì ngoài trúc, nếu không phải là thân trúc thì sẽ là lá trúc, có nhìn nhiều bao nhiêu thì cảnh vật trước mắt hiện ra vẫn chỉ có vậy, có thể bạn sẽ cảm thấy thích thú nếu lần đầu được trông thấy nó nhưng về sau thì thật nhàm chán, không có gì mới mẻ.
"Em sao vậy??" thấy thỏ trắng đi chậm rãi và tụt lại phía sau cùng, Trịnh Thành Tử cũng đi chậm lại, thấp giọng hỏi thỏ trắng.
"Haizzz… …tất cả những gì có ở đây chỉ là trúc… …không còn gì khác để chơi… …" Thỏ trắng thở dài một hơi, vẻ mặt buồn chán ngước nhìn toàn cảnh xung quanh.
"Em thật là… …" Trịnh Thành Tử nhìn thỏ trắng bất lực lắc đầu: "Nếu như anh dẫn em đi chơi ở một khu rừng lớn, thì lúc đó chắc là em sẽ lại nói rằng, haizzz…..tất cả đều là cây cối, chẳng có gì vui để chơi… …"
Thỏ trắng bị Thành Tử nói trúng tim đen liền cúi đầu đỏ mặt.
"Chỗ này nếu chúng ta đi sâu vào bên trong, ngay lối vào đằng kia có một con suối tên là "Năm Nữ suối", nước của suối là nước ngầm chảy ra. Nó rất giàu khoáng chất. Nước ở đây ấm áp vào mùa đông và mát mẻ vào mùa hè, uống vào cảm giác rất ngọt ngào và sảng khoái. Theo như truyền thuyết kể lại vào thời điểm khắp nơi đều chìm ngập trong cảnh đại hạn hán thì có 5 nàng tiên xuất hiện vì để cứu vãn cánh rừng trúc mà cả 5 người đã cùng nhau đào ra một con suối. Tại hạ lưu của Năm Nữ Suối sẽ phân tách ra thành 4 tuyền gồm có "Giảng Dạng tuyền" "Hiếu Tử tuyền", "Tình Duyên tuyền" và "Vấn Tử tuyền".
Editor: Waveliterature Vietnam
"Dạ? Không phải ạ… …" Thỏ trắng khịt khịt mũi rồi vô thức trả lời, sau đó chợt nhớ lại chiều hôm qua Thành Tử đã nói với hướng dẫn viên rằng hai người là anh em, nên thỏ trắng đành phải cười gượng chữa cháy lại lời nói của mình: "Không phải là anh em ruột đâu ạ."
"À, vậy hai người là anh em họ ư??" Hướng dẫn viên lại tiếp tục tra hỏi thỏ trắng.
"Cái này… …" Thỏ trắng quay đầu ánh mắt cầu cứu Trịnh Thành Tử, phát hiện anh đang chăm chú theo dõi màn hình điện thoại hoàn toàn không để ý đến việc cô và người hướng dẫn viên du lịch đang nói về vấn đề gì, "Cái này… …em cũng không biết phải giải thích sao cho rõ ràng… …"
"Hả, sao vậy??" Hướng dẫn viên hơi sững người hỏi.
"Thì là…. ….chính là … …mẹ của em với mẹ của anh ấy là chị em ruột với nhau… …" Thỏ trắng suy nghĩ một lát rồi nói, dù sau thì mẹ Mụ Mụ và dì Chu cũng là chị em, nói như vậy cũng chả sao cả.
"à, thì ra hai người là anh em họ của nhau." Hướng dẫn viên mỉm cười và ghé sát lại thỏ trắng nói tiếp: "Thời xa xưa anh em họ có thể kết hôn, thậm chí là anh em ruột thịt cũng được kết hôn, nhưng thời nay thì không thể, em biết điều đó mà.. …"
" ha ha ha.. …đúng vậy, đúng vậy đó, em biết chứ… …" Thỏ trắng lúng túng trả lời, ngay bây giờ cô không biết nên nói tiếp như thế nào.
"Thỏ trắng, em đọc tin tức này đi."
Đúng vào thời điểm khó xử ấy, Trịnh Thành Tử đã ra hiệu vẫy vẫy thỏ trắng, ra hiệu nhìn vào màn hình điện thoại di động của mình.
Thỏ trắng nhanh chóng quay qua Trịnh Thành Tử, cảm giác như mình vừa được cứu ra khỏi tình thế cấp bách.
Hướng dẫn viên du lịch thấy hai người bọn họ bắt đầu nghiên cứu thông tin trong điện thoại, liền cảm thấy mất hứng thú nói chuyện, anh ta đưa tay sờ sờ mũi mình, ngả đầu về sau, và nhắm mắt ngủ một lát.
Xe chạy được hơn 1 giờ, cuối cùng dừng lại trước lối vào của Rừng trúc.
Sau khi hướng dẫn viên du lịch mua vé vào cổng cho cả đoàn, ngay lập tức anh ta dẫn mọi người đi vào bên trong, ngay lập tức mọi người đều cảm thấy thật mát mẻ, trong lành.
Toàn bộ là một rừng trúc, núi non trập trùng, trúc xanh mọc thành từng khóm lớn, trời hôm nay cũng trong xanh đến lạ thường, một thế giới của trúc. Đi vào sâu bên trong, thấy bốn bề đều là trúc, gió thổi lướt qua những cây trúc đung đưa trong gió, cảm giác như ở giữa đại dương xanh thẳm.
Mọi người đi đằng sau hướng dẫn viên du lịch, thỉnh thoảng dừng lại tạo dáng chụp hình, ai cũng cảm thấy rằng ở đầy thật thoải mái, thư giãn.
Thỏ trắng lúc đầu theo sát ngay sau lưng Trịnh Thành Tử, nhưng đi được một lúc, cô cảm thấy thật buồn chán.
Ở đây nguyên một khu rừng chỉ toàn là trúc, nhìn tới nhìn lui chẳng có gì ngoài trúc, nếu không phải là thân trúc thì sẽ là lá trúc, có nhìn nhiều bao nhiêu thì cảnh vật trước mắt hiện ra vẫn chỉ có vậy, có thể bạn sẽ cảm thấy thích thú nếu lần đầu được trông thấy nó nhưng về sau thì thật nhàm chán, không có gì mới mẻ.
"Em sao vậy??" thấy thỏ trắng đi chậm rãi và tụt lại phía sau cùng, Trịnh Thành Tử cũng đi chậm lại, thấp giọng hỏi thỏ trắng.
"Haizzz… …tất cả những gì có ở đây chỉ là trúc… …không còn gì khác để chơi… …" Thỏ trắng thở dài một hơi, vẻ mặt buồn chán ngước nhìn toàn cảnh xung quanh.
"Em thật là… …" Trịnh Thành Tử nhìn thỏ trắng bất lực lắc đầu: "Nếu như anh dẫn em đi chơi ở một khu rừng lớn, thì lúc đó chắc là em sẽ lại nói rằng, haizzz…..tất cả đều là cây cối, chẳng có gì vui để chơi… …"
Thỏ trắng bị Thành Tử nói trúng tim đen liền cúi đầu đỏ mặt.
"Chỗ này nếu chúng ta đi sâu vào bên trong, ngay lối vào đằng kia có một con suối tên là "Năm Nữ suối", nước của suối là nước ngầm chảy ra. Nó rất giàu khoáng chất. Nước ở đây ấm áp vào mùa đông và mát mẻ vào mùa hè, uống vào cảm giác rất ngọt ngào và sảng khoái. Theo như truyền thuyết kể lại vào thời điểm khắp nơi đều chìm ngập trong cảnh đại hạn hán thì có 5 nàng tiên xuất hiện vì để cứu vãn cánh rừng trúc mà cả 5 người đã cùng nhau đào ra một con suối. Tại hạ lưu của Năm Nữ Suối sẽ phân tách ra thành 4 tuyền gồm có "Giảng Dạng tuyền" "Hiếu Tử tuyền", "Tình Duyên tuyền" và "Vấn Tử tuyền".