Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 74
Hắn nói một phen làm tất cả mọi người sững sờ, trên mặt Tần Như Tuyết cũng hơi đỏ lên, trong mắt loé ra vẻ giận dữ, nhưng rất nhanh lại bị lễ vật của Lý Dật làm cho kinh ngạc đến ngây người.
– Vì lẽ đó ta cố ý phái người từ Hỏa Ô đế quốc mua một viên trứng yêu thú, để dâng cho Như Tuyết công chúa, hi vọng công chúa có thể yêu thích.
Trứng Yêu thú!
Tất cả mọi người đều giật nảy cả mình, Tiêu Khinh Vương cũng hơi ngạc nhiên, lập tức cười khổ lắc lắc đầu, thầm than người tuổi trẻ bây giờ, vì cua nữ nhân thực sự là vô cùng bạo tay.
Yêu thú chính là một loại tồn tại cực kỳ lợi hại trên Thiên Vũ đại lục, coi như là võ giả gặp phải cũng phải nhượng bộ lui binh. Không ít người đều thử nghiệm nghĩ biện pháp thu phục yêu thú, thành cánh tay đắc lực của mình, tuy rằng cũng có ví dụ thành công, nhưng nhiều là thất bại.
Bởi vì yêu thú yêu khí quá nặng, tính cách thô bạo tàn nhẫn, rất khó bị loài người thuần phục.
Sau đó rốt cục có người nghĩ ra một loại biện pháp tuyệt diệu, là thời điểm yêu thú còn ở trong trứng, liền bắt đầu mỗi ngày cùng nó làm bạn, đợi yêu thú xuất thế, lại dốc lòng nuôi nấng, như vậy sau khi yêu thú lớn lên, sẽ trung thành tuyệt đối, tuyệt không hai lòng.
Sau khi biện pháp này được xuất bản, giá cả trứng yêu thú tăng gấp ngàn lần!
Mọi người lẳng lặng nhìn trứng thú trên khay, có chút hơi trong suốt đỏ chót, phảng phất có yêu thú ở trong đó, lúc nào cũng có thể phá xác mà ra.
Ngay cả Tần Như Tuyết đối với Lý Dật không có hảo cảm, cũng hơi có chút cảm động, nhẹ giọng nói:
– Lý Dật, cảm tạ ngươi. Lễ vật này ta rất yêu thích.
Trong lòng Lý Dật cười nở hoa, đang đắc ý phi phàm, đột nhiên một thanh âm cực không hòa hài truyền vào.
– Hừ, trứng yêu thú là không giả, nhưng một viên trứng yêu thú đã chết rồi lấy để làm gì? Nướng ăn? Xin nhờ, tiểu bất điểm bên trong cũng đã hư rồi, không thể ăn.
– Người nào ăn nói linh tinh!
Lý Dật ngẩn ra, nhất thời phẫn nộ quát.
Hắn quay đầu nhìn ra ngoài, chủ nhân của thanh âm kia, quả nhiên là hắn hận nghiến răng, ước gì đao đao lăng trì xử tử Lý Vân Tiêu!
– Lý Vân Tiêu, ngươi không hiểu nói lung tung cái rắm a!
Hắn cũng không kịp nhớ hình tượng, trực tiếp thô tục quát:
-Vật này ngươi biết bao nhiêu tiền không? Mẹ, có thể mua một trăm, một ngàn cái như ngươi!
Lý Vân Tiêu thản nhiên cười lạnh nói:
– Nhiều tiền hơn nữa, cũng là cái trứng chết!
– Ngươi!
Lý Dật giận dữ, hướng Tần Chính bái nói:
– Bệ hạ, người này cố ý nhiễu loạn tiệc rượu, xin mời bệ hạ đem hắn trục xuất đi!
Tần Chính cau mày hỏi:
– Lý Vân Tiêu, ngươi làm sao mà biết đây là một quả trứng chết?
Lý Vân Tiêu nói:
– Bất luận ta nói như thế nào, hắn cũng sẽ chống chế. Chỉ cần đem trứng này xé ra liền biết rồi.
– Hừ, xé ra? Thứ quý trọng như thế nếu hỏng rồi, ngươi thường nổi sao?
Lý Dật cười lạnh nói.
Tần Như Tuyết cũng tràn đầy vẻ ngờ vực, dáng vẻ vô cùng không muốn.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Như Tuyết nha đầu, chờ ngươi nhọc nhằn khổ sở ấp mấy tháng, phát hiện không có động tĩnh, liền biết ta nói đúng.
– Ngươi còn nói bậy!
Lý Dật tức giận nói:
– Bệ hạ, khẩn cầu đem người này loạn côn đánh ra đi!
Tần Chính uy thế nói:
– Lý Vân Tiêu, nói chuyện phải thận trọng, không có chứng cứ cũng đừng mở miệng nói lung tung. Nể tình ngươi cứu trị công chúa có công, chuyện này liền coi như thôi, nhưng không thể nói lung tung.
Lý Vân Tiêu không nói gì lắc lắc đầu, viên trứng thú kia bất kể là màu sắc hay thần thức nhận biết, đều là trứng chết không thể nghi ngờ. Nhưng vật này quá mức quý giá, gặp người không nhiều, vì lẽ đó cũng không ai biết.
Sau khi hơi tẻ ngắt, đại vương tử Tần Dương cười vỗ tay một cái, thủ hạ nhất thời mang lên hai cái khay, đi tới Lạc Vân Thường cùng Tần Như Tuyết.
Mở ra xem, nhất thời tất cả mọi người mắt sáng lên, dồn dập khiếp sợ.
Tần Dương lộ ra vẻ đắc ý, cười nói:
– Mười khối cực phẩm nguyên thạch này chúc Lạc thống lĩnh sớm ngày đột phá Vũ Quân, trở thành Vũ Vương cường giả thứ ba của vương quốc. Mười viên Long Nhãn Trân Châu kia chúc Như Tuyết muội muội càng ngày càng xinh đẹp, sớm ngày gả cho lang quân như ý!
Long Nhãn Trân Châu, tuy rằng không bằng Đông Hải Minh Nguyệt Châu nhưng ít nhất cũng phải mấy vạn kim tệ một viên. Lập tức bê ra mười viên, tài vận có thể nói kinh khủng. Nhưng để mọi người khiếp sợ là mười khối cực phẩm nguyên thạch kia!
Phải biết võ giả tu luyện tới phía sau, đối với nguyên thạch ỷ lại là càng lúc càng lớn. Trên thị trường tỉ lệ hối đoái nguyên thạch là một khối cực phẩm nguyên thạch hối đoái một trăm khối thượng phẩm nguyên thạch, một khối thượng phẩm nguyên thạch hối đoái một trăm khối trung phẩm nguyên thạch, một khối trung phẩm nguyên thạch hối đoái một trăm khối hạ phẩm nguyên thạch.
Không nói võ giả bình thường đều là sử dụng hạ phẩm nguyên thạch, coi như ngươi ra một triệu hạ phẩm nguyên thạch, người ta cũng sẽ không chịu hối đoái mười khối cực phẩm nguyên thạch cho ngươi. Bởi vì cực phẩm nguyên thạch tồn lượng cực kỳ ít ỏi, tác dụng rộng khắp.
Giá cả mười viên cực phẩm nguyên thạch này, càng là cách xa trứng yêu thú.
Lần này không chỉ là Lạc Vân Thường, ngay cả Tiêu Khinh Vương cũng là thần sắc hơi động, có chút động lòng.
Mười viên Long Nhãn Trân Châu tuy rằng quý giá, nhưng so với mười khối cực phẩm nguyên thạch kia, là bùn vân khác biệt. Điều này cũng từ một phương diện phản ứng tâm thái của đại vương tử Tần Dương. Tuy rằng nha đầu Như Tuyết thân phận cao quý, nhưng ở trong mắt hắn là người vô dụng. Nắm mấy viên trân châu đuổi đi là được. Mà Lạc Vân Thường lại hoàn toàn khác nhau!
Nàng không chỉ là một trong năm vị thống lĩnh của Trấn quốc Thần vệ, hơn nữa bằng chừng ấy tuổi liền đạt đến Tứ Tượng cảnh Vũ Quân, tương lai thành tựu không thể đoán trước. Hiện tại còn lên cấp Thuật Luyện Sư, quả thực chính là người số một trên ngàn năm qua của Thiên Thủy quốc, ngoại trừ Dương Địch.
Tần Dương là đại vương tử, vì lẽ đó nhất định phải dùng tư duy đế vương đi suy nghĩ vấn đề. Lôi kéo Lạc Vân Thường, dưới cái nhìn của hắn không chỉ có đối với mình leo lên vương vị trợ giúp rất lớn, hơn nữa tương lai đối với quốc gia xã tắc ổn định, cũng là một nhân tố trọng yếu. Lúc này mới bỏ ra vốn lớn mua mười khối cực phẩm nguyên thạch!
Hơn nữa, Lạc Vân Thường cũng là mỹ nữ ít có, có loại hương thơm cao ngạo, Tần Dương cũng đã sớm chân thành không ngớt. Nhiều lần phái người biểu đạt tâm ý, nhưng đều không ngoại lệ lạnh nhạt hồi phục.
Lạc Vân Thường tự nhiên biết ý của hắn, nhàn nhạt lui bước nói:
– Đại vương tử lễ vật quá nặng, Vân Thường không dám thu.
Tần Dương từ trên tiệc rượu đi ra, chỉnh y phục, nhanh chân đi đến trước mặt Lạc Vân Thường, hai tay nâng lễ vật nói:
– Vân Thường, tâm ý của ta đối với ngươi ngươi còn không rõ? Hôm nay ngay ở trước mặt hết thảy văn võ bá quan, Tần Dương ta hướng về ngươi cầu hôn! Gả cho ta đi, Vân Thường!
Hắn đột nhiên quỳ xuống một chân, ánh mắt lấp lánh!
Truyện đang hot:
Chồng Yêu Bá Đạo
Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai
Cám ơn các bạn đọc đã ủng hộ
Top truyện hay nhất do độc giả bình chọn trên Vietwriter.com