Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 60 Đinh Kiến Thân?
“Em gái anh tuổi lớn thế vẫn chưa đến trường quả nhiên là có lý do cả”.
“Có một người anh trai khoác lác như anh mà còn muốn học tiểu học cái gì, học thẳng lên tiến sĩ luôn đi, không chừng còn có thể lấy được giải Nobel đấy, ha ha ha!”
Nghe thế vài bậc phụ huynh đứng hóng chuyện gần đó cũng lắc đầu.
Lâm Hữu Triết quá mức sĩ diện, vừa nãy rõ ràng đối phương đã định nhân nhượng cho yên chuyện, thế mà anh ta lại cắn chặt không buông.
Chuyện này có lợi gì cho anh ta đâu, chỉ vì muốn trút giận thôi sao?
Tất nhiên Lâm Hữu Triết không phải chỉ muốn trút giận, đám sâu bọ làm hại nền giáo dục, anh gặp người nào sẽ xử lý luôn người đó.
Hiện giờ chỉ là uy hiếp đến việc học của em gái anh.
Thế ở những chỗ anh không thấy thì còn bao nhiêu người bình thường không có quyền có thế bị đám sâu bọ này đe dọa mà từ bỏ cơ hội học tập?
Điện thoại vừa được kết nối, Lâm Hữu Triết trầm giọng nói: “Long Diệu, cậu gọi Đinh Kiến Thân ở Sở Giáo dục đến gặp tôi”.
“Vâng, tôi lập tức làm ngay”.
Trong một căn phòng được trang trí vô cùng sang trọng, Long Diệu đứng dậy, ánh mắt đầy vẻ cung kính.
Ngồi cùng bàn với anh ta đều là đám người có quyền lực cao nhất ở Giang Thành, thậm chí có chủ tịch Giang Thành ngồi trong đó.
Nhưng lúc này họ đều đưa mắt nhìn nhau, không dám thở mạnh.
Họ không dám tưởng tượng người có thể khiến Long Diệu có thái độ nghiêm trang như thế có thân phận gì.
Phải biết là bây giờ trong mắt người bình thường, Long Diệu chỉ là chủ tịch tập đoàn Diệt Lâm, là con cháu nhà siêu giàu.
Nhưng trong mắt đám người này, không ai có thể biết rõ hơn bọn họ, Long Diệu đại diện cho điều gì.
Một vị tướng quân đến từ chiến khu ở khu vực phía Bắc.
Khu vực phía Bắc là địa bàn của ai? Là của chiến thần Hữu Triết đấy!
Mặc dù chiến thần Hữu Triết đã hy sinh nhưng Thiên Cung do một tay chiến thần gây dựng vẫn còn đang hoạt động để ra oai đe dọa các quốc gia lớn giáp ranh đường biên giới.
Vị tướng quân Long Diệu này chính là một trong mười chiến tướng lớn của Thiên Cung.
Bây giờ anh ta xuất hiện ở Giang Thành, cho dù là vì bất kỳ nguyên nhân gì cũng không phải là người mà những kẻ có quyền như họ có thể chọc vào.
Bữa tiệc hôm nay do chủ tịch Giang Thành tổ chức, đặc biệt mời tướng quân Long Diệu đến.
“Cậu Long, xảy ra chuyện gì sao?”
Giang Hải - chủ tịch thành phố Giang Thành, mỉm cười dè dặt hỏi.
Long Diệu nghiêm nghị đảo mắt nhìn khắp phòng: “Ở đây có ai tên là Đinh Kiến Thân không?”
Đinh Kiến Thân?
Nghe đến cái tên này, mọi người vô thức chuyển tầm mắt nhìn sang một người đàn ông trung niên đeo kính ngồi trong bàn ăn.
Ông ta chính là Đinh Kiến Thân, lãnh đạo phụ trách hệ thống giáo dục.
Lúc này bị điểm mặt chỉ tên, ông ta vội vàng đứng dậy, trán toát đầy mồ hôi nói: “Cậu Long, tôi, không… không phải, tôi chính là Đinh Kiến Thân, xin hỏi cậu tìm tôi có chuyện gì sao?”
“Có một người anh trai khoác lác như anh mà còn muốn học tiểu học cái gì, học thẳng lên tiến sĩ luôn đi, không chừng còn có thể lấy được giải Nobel đấy, ha ha ha!”
Nghe thế vài bậc phụ huynh đứng hóng chuyện gần đó cũng lắc đầu.
Lâm Hữu Triết quá mức sĩ diện, vừa nãy rõ ràng đối phương đã định nhân nhượng cho yên chuyện, thế mà anh ta lại cắn chặt không buông.
Chuyện này có lợi gì cho anh ta đâu, chỉ vì muốn trút giận thôi sao?
Tất nhiên Lâm Hữu Triết không phải chỉ muốn trút giận, đám sâu bọ làm hại nền giáo dục, anh gặp người nào sẽ xử lý luôn người đó.
Hiện giờ chỉ là uy hiếp đến việc học của em gái anh.
Thế ở những chỗ anh không thấy thì còn bao nhiêu người bình thường không có quyền có thế bị đám sâu bọ này đe dọa mà từ bỏ cơ hội học tập?
Điện thoại vừa được kết nối, Lâm Hữu Triết trầm giọng nói: “Long Diệu, cậu gọi Đinh Kiến Thân ở Sở Giáo dục đến gặp tôi”.
“Vâng, tôi lập tức làm ngay”.
Trong một căn phòng được trang trí vô cùng sang trọng, Long Diệu đứng dậy, ánh mắt đầy vẻ cung kính.
Ngồi cùng bàn với anh ta đều là đám người có quyền lực cao nhất ở Giang Thành, thậm chí có chủ tịch Giang Thành ngồi trong đó.
Nhưng lúc này họ đều đưa mắt nhìn nhau, không dám thở mạnh.
Họ không dám tưởng tượng người có thể khiến Long Diệu có thái độ nghiêm trang như thế có thân phận gì.
Phải biết là bây giờ trong mắt người bình thường, Long Diệu chỉ là chủ tịch tập đoàn Diệt Lâm, là con cháu nhà siêu giàu.
Nhưng trong mắt đám người này, không ai có thể biết rõ hơn bọn họ, Long Diệu đại diện cho điều gì.
Một vị tướng quân đến từ chiến khu ở khu vực phía Bắc.
Khu vực phía Bắc là địa bàn của ai? Là của chiến thần Hữu Triết đấy!
Mặc dù chiến thần Hữu Triết đã hy sinh nhưng Thiên Cung do một tay chiến thần gây dựng vẫn còn đang hoạt động để ra oai đe dọa các quốc gia lớn giáp ranh đường biên giới.
Vị tướng quân Long Diệu này chính là một trong mười chiến tướng lớn của Thiên Cung.
Bây giờ anh ta xuất hiện ở Giang Thành, cho dù là vì bất kỳ nguyên nhân gì cũng không phải là người mà những kẻ có quyền như họ có thể chọc vào.
Bữa tiệc hôm nay do chủ tịch Giang Thành tổ chức, đặc biệt mời tướng quân Long Diệu đến.
“Cậu Long, xảy ra chuyện gì sao?”
Giang Hải - chủ tịch thành phố Giang Thành, mỉm cười dè dặt hỏi.
Long Diệu nghiêm nghị đảo mắt nhìn khắp phòng: “Ở đây có ai tên là Đinh Kiến Thân không?”
Đinh Kiến Thân?
Nghe đến cái tên này, mọi người vô thức chuyển tầm mắt nhìn sang một người đàn ông trung niên đeo kính ngồi trong bàn ăn.
Ông ta chính là Đinh Kiến Thân, lãnh đạo phụ trách hệ thống giáo dục.
Lúc này bị điểm mặt chỉ tên, ông ta vội vàng đứng dậy, trán toát đầy mồ hôi nói: “Cậu Long, tôi, không… không phải, tôi chính là Đinh Kiến Thân, xin hỏi cậu tìm tôi có chuyện gì sao?”