• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Uy lực chiến thần - Lâm Hữu Triết (2 Viewers)

  • Chương 348 Thế nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.

“Anh Hoa, Mộng Dĩnh, đã lâu không gặp!”





Thấy người bước vào, các bạn học đồng loạt tiến lên trước chào hỏi.





Khoảnh khắc Chu Đại Bôn nhìn thấy Tần Mộng Dĩnh thì hô hấp lập tức trở nên gấp gáp.






Lâm Hữu Triết vỗ lên vai anh ta, tỏ ý bảo anh ta bình tĩnh.





Tốt xấu gì cũng là chủ tịch của một công ty lớn, sao mà vẫn dễ mất bình tĩnh vậy chứ.





Chu Đại Bôn mỉm cười, cầm ly rượu tiến lên trước.





“Từ Hoa, Mộng Dĩnh, đã lâu không gặp”.







Anh ta giơ ly rượu lên.





Từ Hoa liếc nhìn anh ta, cười nói: “Đây không phải Đại Bôn sao, nghe các bạn nói bây giờ cậu phát triển tốt lắm, có cơ hội thì phải hợp tác với nhau đấy nhé”.





“Đó là chuyện đương nhiên, công ty mình vẫn luôn chào đón nhân tài mà”.





Chu Đại Bôn khách khí nói một câu, sau đó liếc mắt nhìn sang Tần Mộng Dĩnh.





Tần Mộng Dĩnh nâng ly rượu lên khẽ cụng ly với anh ta rồi mỉm cười lịch sự.





Thế nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.





Trên mặt Chu Đại Bôn khó mà che giấu được vẻ thất vọng, những lời vốn dĩ đã chuẩn bị kỹ lưỡng đều kẹt cứng hết trong cổ họng, không thốt nên lời dù chỉ là một chữ.





“Ừ, đây là…”





Lúc này, Từ Hoa liếc mắt nhìn sang bên cạnh, nơi Lâm Hữu Triết đang đứng uống rượu một mình.





“Anh Hoa, cậu ta là Lâm Hữu Triết đấy, nhân vật nổi bật của lớp chúng ta”.





Các bạn học lập tức giới thiệu.





“Ồ, mình nhớ ra rồi”.





Từ Hoa hào hứng tiến lên trước đánh giá Lâm Hữu Triết: “Nhắc đến thì cũng phải khẳng định khi đó bạn học Hữu Triết đúng là vô cùng nổi trội”.





“Cậu chính là vầng trăng sáng trên bầu trời cao, so với cậu thì bất cứ nam sinh nào trong lớp cũng đều quá ư bé nhỏ”.





“Chỉ là không biết hiện giờ bạn học Hữu Triết phát triển thế nào rồi?”





“Ngay cả Đại Bôn cũng là chủ tịch tập đoàn lớn, chắc hẳn cậu cũng đã gây dựng được doanh nghiệp gia tộc của riêng mình rồi nhỉ?”





Nghe thấy lời này, ánh mắt của mọi người đồng loạt đổ dồn lên trên người Lâm Hữu Triết.





Ngay cả Tần Mộng Dĩnh cũng không nhịn được mà liếc mắt nhìn.





Rõ ràng là cô ta vẫn còn rất nhiều ấn tượng về cậu nam sinh tỏ tình với cô ta công khai giữa đám đông.





Không đợi Lâm Hữu Triết lên tiếng, một tiếng cười mỉa mai chói tai đột nhiên vang lên.





“Anh Hoa, anh cũng xem trọng cậu ta quá rồi”.



Khương Minh Vũ bước ra khỏi đám người: “Những hào quang thời đại học của cậu ta không phải đều dựa vào nhà họ Lâm mà có hay sao?”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom