Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-783
Chương 783 : Chương 783
Chương 783KHIẾP SỢ
Tất cả mọi người đều nhìn Uông Ấn.
Người không nhận ra hắn thì ngây ra vì vẻ ngoài hiếm thấy trên đời của hắn. Người biết hắn thì lấy làm khiếp sợ vì việc hắn trở lại Kinh Triệu.
Uông đốc chủ, Uông tướng quân đã trở lại Kinh Triệu rồi!
Những tiếng “lộp cộp lộp cộp” đằng xa đã phá vỡ bầu không khí đóng băng trong giây lát này, đồng thời khiến rất nhiều người hoàn hồn. Thế nhưng cổng thành vẫn yên tĩnh như cũ.
Uông Ấn ghìm cương ngựa, híp mắt lại nhìn về phía phát ra tiếng vang.
Đó là binh lính duy trì trật tự Kinh Triệu của phủ Kinh Triệu đang chạy về phía cổng thành. Người cưỡi ngựa đi đầu là một viên quan có vóc người hơi mập, mang vẻ mặt như thể người khác nợ ông ta cả trăm nghìn lượng.
Nhìn thấy viên quan này, một thoáng vui mừng lóe lên trong mắt Uông Ấn, nhưng lóe lên quá nhanh nên hoàn toàn không có ai nhận ra.
Tần Phưởng - phủ doãn Kinh Triệu dẫn theo binh lính của phủ Kinh Triệu đến đây để làm gì?
Tần Phưởng thúc ngựa phi nhanh, chẳng mấy chốc đã tới trước mặt Uông Ấn. Ông ta lập tức nhảy xuống ngựa, hơi khom người, cung kính nói: “Tham kiến Uông tướng quân! Bổn quan vốn dĩ nên nghênh đón Uông tướng quân từ bên ngoài cổng thành. Bổn quan đã đến muộn, mong Uông tướng quân bỏ quá cho!”
Uông Ấn cụp mắt, cúi đầu nhìn Tần Phưởng, thản nhiên nói: “Tần đại nhân khách khí rồi, là bổn tướng nóng lòng hồi kinh nên đã về sớm!”
Lúc Uông Ấn nhìn Tần Phưởng, thấy mũi chân của ông ta hơi hướng ra ngoài, đứng thành kiểu “ngoại bát tự”, trong lòng hắn liền hiểu rõ.
Ý của Tần Phưởng muốn biểu đạt là: Kinh Triệu vẫn ổn, xin Uông tướng quân yên tâm.
Lúc này, Tần Phưởng ngẩng đầu lên nhìn Uông Ấn và nói: “Nếu Uông tướng quân không chê thì để bổn quan hộ tống Uông tướng quân về thành Tây nhé!”
Ông ta dẫn theo binh lính của phủ Kinh Triệu đến đây, một là để duy trì trật tự trong thành, đề phòng trong thành hỗn loạn vì sự trở về của Uông Ấn. Hai là ông ta cũng muốn đích thân đến đón Uông Ấn, hộ tống hắn bình an về phủ nhà họ Uông.
Mặc dù những binh lính mà ông ta dẫn theo thật sự không là gì trước mặt mấy trăm đề kỵ kia, nhưng…
Tần Phưởng vừa nghĩ đến việc Uông Ấn hồi kinh thì trong lòng đủ loại cảm xúc đan xen, luôn muốn làm gì đó.
Phủ doãn Kinh Triệu là chức quan tam phẩm, có vị trí vô cùng quan trọng trong triều. Tần Phưởng ngồi lên được vị trí này và ngồi vững ở vị trí này, quả thật không dễ dàng.
Bên trong chuyện này không thể thiếu sự âm thầm giúp đỡ của Uông Ấn.
Tuy nhiên, hiện tại Uông Ấn đã ở ranh giới sinh tử tồn vong, nhưng Tần Phưởng lại phát hiện ra những gì bản thân có thể làm được thực sự có hạn.
May mắn là chuyện xảy ra ở lầu Vạn Ánh lúc trước đã khiến xu hướng của quan viên trong triều thay đổi, sự việc đã có khả năng chuyển biến tốt.
Chắc chắn Uông Ấn đã biết những tình hình này.
Uông Ấn gật đầu đáp: “Vậy thì làm phiền Tần đại nhân.”
Kể từ sau khi Vĩnh Chiêu Đế ra ý chỉ triệu Uông Ấn hồi kinh, bất kể là xuất phát từ suy nghĩ gì thì rất nhiều người ở Kinh Triệu đều để ý sát sao đến thời gian hắn trở về.
Hành trình của Uông Ấn không phải là bí mật, rất nhiều người biết Uông Ấn đã sắp về tới nơi. Có điều, bởi vì tốc độ của đề kỵ lúc nhanh lúc chậm, bọn họ không biết cụ thể đoàn người Uông Ấn sẽ về đến Kinh Triệu vào giờ nào, ngày nào, nên chỉ có thể sai người túc trực ở các nơi ven đường.
Thời điểm Uông Ấn xuất hiện ở cổng thành Kinh Triệu, những người túc trực liền đưa tin tức đến các nhà, các quan viên.
Sở dĩ Tần Phưởng có thể nhanh chóng dẫn binh lính của phủ nhà chạy tới đây như vậy chính là bởi nguyên nhân này.
Việc “hộ tống Uông Ấn” mà ông ta nói chỉ là cái cớ mà thôi. Thật ra, với bản lĩnh của Uông Ấn, cộng thêm năm trăm đề kỵ kia cũng đã đủ khiến người ta khiếp sợ.
Dù rằng mọi người đều biết Uông Ấn đang đứng trước sự nguy hiểm sống chết, nhưng vào lúc này, không có ai nghĩ, cũng không có ai dám đối đầu với hắn.
Ngày nào ý chỉ của hoàng thượng còn chưa đưa ra thì tất cả mọi người không dám manh động ngày ấy.
Do đó, những người ở chỗ sáng lẫn chỗ tối của thành Kinh Triệu đều đang lẳng lặng quan sát, bất động nhìn Uông Ấn và năm trăm đề kỵ.
Với sự hộ tống của Tần Phưởng và các binh lính trong phủ nha Kinh Triệu, đoàn người Uông Ấn lại càng thu hút sự chú ý hơn. Những nơi bọn họ đi qua đều sẽ im bặt trong chớp mắt. Tất cả mọi người đều vô thức nín thở, tập trung tinh thần, hoặc ngây người ra, hoặc sợ hãi nhìn bọn họ.
Khi đoàn người Uông Ấn vừa rẽ ngoặt, tiến vào đường lớn Chu Tước nằm ở trung tâm Kinh Triệu, từng bóng người bỗng nhiên xuất hiện ở hai bên đường. Có người từ trên quán rượu nhảy xuống, có người chui ra từ trong đám đông, cứ cách một quãng lại xuất hiện một người, như thể những bông hoa màu đỏ tung bay, chào đón Uông Ấn trở về.
Những bóng người xuất hiện đột ngột này mặc y phục Minh Xà màu đỏ, dắt đao Thất Tinh trên eo, vẻ mặt uy nghiêm, trên người mang theo sát khí rõ mồn một.
Trước kia, những người này đi tới đâu, chắc chắn sẽ dậy lên một trận gió tanh mưa máu, không một ai muốn đối mặt với họ.
Những người này là đề kỵ của Đề Xưởng.
Họ đột nhiên xuất hiện, đứng hai bên đường chỉ có một nguyên nhân, chính là để chào đón xưởng công của họ trở về.
Uống Ấn từ chức đốc chủ Đề xưởng đã nhiều năm, nhưng vẫn có tầm ảnh hưởng lớn trong Đề Xưởng. Đối với rất nhiều đề kỵ, xưởng công của họ chỉ có duy nhất một người.
Cho dù trong mấy năm nay, đề kỵ đã không ngừng thay đổi nhân lực, trong số hơn một nghìn đề kỵ mà Uông Ấn để lại Kinh Triệu cũng đã chẳng còn sót lại là bao. Song những đề kỵ còn sót lại đó vẫn xuất hiện ở đây để nghênh đón hắn.
Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều người bao gồm cả Tần Phưởng đều không cảm thấy bất ngờ.
Cố Chương lẫn trong đám người có mặt tại quán rượu hai bên đường. Hắn cũng giống như các quan viên khác, đều dán mắt nhìn Uông Ấn và có cảm xúc không lời nào diễn tả đang cuộn trào trong lòng.
Hơn bốn năm đã trôi qua, vẻ ngoài của Uông Ấn dường như không hề thay đổi nhưng khí thế trên người lại càng đáng sợ hơn.
Không nhìn thấy được chút sát khí nào trên người Uông Ấn, thậm chí mặt mày hắn còn có vẻ ôn hòa hơn, nhưng lại khiến Cố Chương có cảm giác e sợ hơn trước đây.
Uông Ấn đã trở về, Kinh Triệu sẽ nổi lên sóng gió như thế nào đây?
Chương 783KHIẾP SỢ
Tất cả mọi người đều nhìn Uông Ấn.
Người không nhận ra hắn thì ngây ra vì vẻ ngoài hiếm thấy trên đời của hắn. Người biết hắn thì lấy làm khiếp sợ vì việc hắn trở lại Kinh Triệu.
Uông đốc chủ, Uông tướng quân đã trở lại Kinh Triệu rồi!
Những tiếng “lộp cộp lộp cộp” đằng xa đã phá vỡ bầu không khí đóng băng trong giây lát này, đồng thời khiến rất nhiều người hoàn hồn. Thế nhưng cổng thành vẫn yên tĩnh như cũ.
Uông Ấn ghìm cương ngựa, híp mắt lại nhìn về phía phát ra tiếng vang.
Đó là binh lính duy trì trật tự Kinh Triệu của phủ Kinh Triệu đang chạy về phía cổng thành. Người cưỡi ngựa đi đầu là một viên quan có vóc người hơi mập, mang vẻ mặt như thể người khác nợ ông ta cả trăm nghìn lượng.
Nhìn thấy viên quan này, một thoáng vui mừng lóe lên trong mắt Uông Ấn, nhưng lóe lên quá nhanh nên hoàn toàn không có ai nhận ra.
Tần Phưởng - phủ doãn Kinh Triệu dẫn theo binh lính của phủ Kinh Triệu đến đây để làm gì?
Tần Phưởng thúc ngựa phi nhanh, chẳng mấy chốc đã tới trước mặt Uông Ấn. Ông ta lập tức nhảy xuống ngựa, hơi khom người, cung kính nói: “Tham kiến Uông tướng quân! Bổn quan vốn dĩ nên nghênh đón Uông tướng quân từ bên ngoài cổng thành. Bổn quan đã đến muộn, mong Uông tướng quân bỏ quá cho!”
Uông Ấn cụp mắt, cúi đầu nhìn Tần Phưởng, thản nhiên nói: “Tần đại nhân khách khí rồi, là bổn tướng nóng lòng hồi kinh nên đã về sớm!”
Lúc Uông Ấn nhìn Tần Phưởng, thấy mũi chân của ông ta hơi hướng ra ngoài, đứng thành kiểu “ngoại bát tự”, trong lòng hắn liền hiểu rõ.
Ý của Tần Phưởng muốn biểu đạt là: Kinh Triệu vẫn ổn, xin Uông tướng quân yên tâm.
Lúc này, Tần Phưởng ngẩng đầu lên nhìn Uông Ấn và nói: “Nếu Uông tướng quân không chê thì để bổn quan hộ tống Uông tướng quân về thành Tây nhé!”
Ông ta dẫn theo binh lính của phủ Kinh Triệu đến đây, một là để duy trì trật tự trong thành, đề phòng trong thành hỗn loạn vì sự trở về của Uông Ấn. Hai là ông ta cũng muốn đích thân đến đón Uông Ấn, hộ tống hắn bình an về phủ nhà họ Uông.
Mặc dù những binh lính mà ông ta dẫn theo thật sự không là gì trước mặt mấy trăm đề kỵ kia, nhưng…
Tần Phưởng vừa nghĩ đến việc Uông Ấn hồi kinh thì trong lòng đủ loại cảm xúc đan xen, luôn muốn làm gì đó.
Phủ doãn Kinh Triệu là chức quan tam phẩm, có vị trí vô cùng quan trọng trong triều. Tần Phưởng ngồi lên được vị trí này và ngồi vững ở vị trí này, quả thật không dễ dàng.
Bên trong chuyện này không thể thiếu sự âm thầm giúp đỡ của Uông Ấn.
Tuy nhiên, hiện tại Uông Ấn đã ở ranh giới sinh tử tồn vong, nhưng Tần Phưởng lại phát hiện ra những gì bản thân có thể làm được thực sự có hạn.
May mắn là chuyện xảy ra ở lầu Vạn Ánh lúc trước đã khiến xu hướng của quan viên trong triều thay đổi, sự việc đã có khả năng chuyển biến tốt.
Chắc chắn Uông Ấn đã biết những tình hình này.
Uông Ấn gật đầu đáp: “Vậy thì làm phiền Tần đại nhân.”
Kể từ sau khi Vĩnh Chiêu Đế ra ý chỉ triệu Uông Ấn hồi kinh, bất kể là xuất phát từ suy nghĩ gì thì rất nhiều người ở Kinh Triệu đều để ý sát sao đến thời gian hắn trở về.
Hành trình của Uông Ấn không phải là bí mật, rất nhiều người biết Uông Ấn đã sắp về tới nơi. Có điều, bởi vì tốc độ của đề kỵ lúc nhanh lúc chậm, bọn họ không biết cụ thể đoàn người Uông Ấn sẽ về đến Kinh Triệu vào giờ nào, ngày nào, nên chỉ có thể sai người túc trực ở các nơi ven đường.
Thời điểm Uông Ấn xuất hiện ở cổng thành Kinh Triệu, những người túc trực liền đưa tin tức đến các nhà, các quan viên.
Sở dĩ Tần Phưởng có thể nhanh chóng dẫn binh lính của phủ nhà chạy tới đây như vậy chính là bởi nguyên nhân này.
Việc “hộ tống Uông Ấn” mà ông ta nói chỉ là cái cớ mà thôi. Thật ra, với bản lĩnh của Uông Ấn, cộng thêm năm trăm đề kỵ kia cũng đã đủ khiến người ta khiếp sợ.
Dù rằng mọi người đều biết Uông Ấn đang đứng trước sự nguy hiểm sống chết, nhưng vào lúc này, không có ai nghĩ, cũng không có ai dám đối đầu với hắn.
Ngày nào ý chỉ của hoàng thượng còn chưa đưa ra thì tất cả mọi người không dám manh động ngày ấy.
Do đó, những người ở chỗ sáng lẫn chỗ tối của thành Kinh Triệu đều đang lẳng lặng quan sát, bất động nhìn Uông Ấn và năm trăm đề kỵ.
Với sự hộ tống của Tần Phưởng và các binh lính trong phủ nha Kinh Triệu, đoàn người Uông Ấn lại càng thu hút sự chú ý hơn. Những nơi bọn họ đi qua đều sẽ im bặt trong chớp mắt. Tất cả mọi người đều vô thức nín thở, tập trung tinh thần, hoặc ngây người ra, hoặc sợ hãi nhìn bọn họ.
Khi đoàn người Uông Ấn vừa rẽ ngoặt, tiến vào đường lớn Chu Tước nằm ở trung tâm Kinh Triệu, từng bóng người bỗng nhiên xuất hiện ở hai bên đường. Có người từ trên quán rượu nhảy xuống, có người chui ra từ trong đám đông, cứ cách một quãng lại xuất hiện một người, như thể những bông hoa màu đỏ tung bay, chào đón Uông Ấn trở về.
Những bóng người xuất hiện đột ngột này mặc y phục Minh Xà màu đỏ, dắt đao Thất Tinh trên eo, vẻ mặt uy nghiêm, trên người mang theo sát khí rõ mồn một.
Trước kia, những người này đi tới đâu, chắc chắn sẽ dậy lên một trận gió tanh mưa máu, không một ai muốn đối mặt với họ.
Những người này là đề kỵ của Đề Xưởng.
Họ đột nhiên xuất hiện, đứng hai bên đường chỉ có một nguyên nhân, chính là để chào đón xưởng công của họ trở về.
Uống Ấn từ chức đốc chủ Đề xưởng đã nhiều năm, nhưng vẫn có tầm ảnh hưởng lớn trong Đề Xưởng. Đối với rất nhiều đề kỵ, xưởng công của họ chỉ có duy nhất một người.
Cho dù trong mấy năm nay, đề kỵ đã không ngừng thay đổi nhân lực, trong số hơn một nghìn đề kỵ mà Uông Ấn để lại Kinh Triệu cũng đã chẳng còn sót lại là bao. Song những đề kỵ còn sót lại đó vẫn xuất hiện ở đây để nghênh đón hắn.
Nhìn thấy cảnh này, rất nhiều người bao gồm cả Tần Phưởng đều không cảm thấy bất ngờ.
Cố Chương lẫn trong đám người có mặt tại quán rượu hai bên đường. Hắn cũng giống như các quan viên khác, đều dán mắt nhìn Uông Ấn và có cảm xúc không lời nào diễn tả đang cuộn trào trong lòng.
Hơn bốn năm đã trôi qua, vẻ ngoài của Uông Ấn dường như không hề thay đổi nhưng khí thế trên người lại càng đáng sợ hơn.
Không nhìn thấy được chút sát khí nào trên người Uông Ấn, thậm chí mặt mày hắn còn có vẻ ôn hòa hơn, nhưng lại khiến Cố Chương có cảm giác e sợ hơn trước đây.
Uông Ấn đã trở về, Kinh Triệu sẽ nổi lên sóng gió như thế nào đây?