Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-478
Chương 478 : Chương 478TANG LỄ THỨ BA
Diệp Hướng Chinh uống say rồi bị chết đuối trong con sông bảo vệ kinh thành.
Y chết ở một nơi vắng vẻ. Không có ai nhìn thấy y đã bị chết đuối như thế nào cho đến khi một ông lão nông dân nhìn thấy có người nổi lên trên mặt sông mới hoảng hốt hét lên, sau đó vội vàng đi báo trưởng thôn và quan phủ.
Lúc đó, người của Diệp An Thái cử đi đang lo lắng tìm kiếm Lục thiếu gia khắp nơi. Sau khi nghe nói có người bị chết đuối, bọn họ có dự cảm rất xấu nên tới xem thì phát hiện ra người đó chính là Lục thiếu gia mà bọn họ tìm khắp nơi mà không thấy.
Thời điểm Diệp Hướng Chinh được vớt lên, cho dù bị ngâm trong nước đã lâu nhưng vẫn có thể ngửi thấy rõ mùi rượu nồng nặc trên người y. Hẳn là sau khi y uống rượu say đã bất cẩn bị chết đuối.
Sau đó, quan viên khám nghiệm của phủ Kinh Triệu cũng xác nhận điều này.
Tuy nhiên, không ai biết tại sao Lục thiếu gia lại chết ở nơi hẻo lánh như vậy, càng không ai biết y bị rơi xuống nước như thế nào.
Thời điểm Lục Hướng Chinh được phát hiện thì y đã tắt thở, khuôn mặt đã bị ngâm nước đến nỗi sưng phù, trên người không có bất kì vết thương nào.
Diệp An Thái không ngờ rằng chỉ sau một đêm, ông ta vẫn đang đợi đứa con trai thứ của mình trở về nhưng lại chỉ đợi được một thi thể. Khi nghe thấy lời bẩm báo này, Diệp An Thái dường như già đi vài tuổi trong nháy mắt.
Còn Diệp Cư Tiêu cũng sững người, sau đó cảm thấy trời đất quay cuồng.
Lại chết một người nữa, tang lễ thứ ba.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, nhà họ Diệp có ba đám tang liên tiếp. Nói đến cùng thì nhà họ Diệp đã bị trúng lời nguyền rủa gì mà gặp phải nỗi bất hạnh như vậy?
Giây phút này, Diệp Cư Tiêu cảm thấy đầu óc mơ hồ, ngay cả phản ứng kinh ngạc và bi thương cũng tạm thời không có.
Thật lâu sau, ông mới mở miệng nói: “Chinh nhi chết rồi. Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Ai có thể nói cho ta biết, chuyện này rốt cuộc là thế nào hay không?”
Diệp Cư Tiêu chán ghét và căm giận đứa cháu trai này phần lớn là giận y không chịu nên người, lại không có chừng mực. Nhưng ông ta không bao giờ nghĩ rằng y sẽ chết.
Nghe thấy lão thái gia quát hỏi, đám gia nhân đều ngẩn người ra, không biết nói nói gì cho phải.
Thật ra, lúc Lục Hướng Chinh rời đi có tên sai vặt đi theo. Nhưng một khi y uống rượu thì sẽ đấm đá tên sai vặt nên mọi người đều không dám đến quá gần y.
Lần này cũng thế.
Sau khi uống rượu, Diệp Hướng Chinh đánh tên sai vặt và gia nhân theo hầu một trận, đồng thời cấm bọn họ đi theo, còn nói mình sẽ trở về phủ. Sau đó, thấy Lục Hướng Chinh đi vào một quán rượu, bọn họ liền chờ ở bên ngoài. Không ngờ y lại rời đi từ cửa sau của quán rượu, bọn họ không tìm được y, càng không biết y đã chết đuối như thế nào.
Diệp Hướng Chinh chết, nhà họ Diệp có đám tang thứ ba.
Kỳ lạ là Diệp Cư Tiêu và Diệp An Thái lại không mấy đau lòng và buồn bã mà chỉ cảm thấy không thể tin nổi. Họ thấy điều này không phải là thật mà giống như hư ảo.
Thế nhưng dù sao Diệp Hướng Chinh cũng đã qua đời, và cái chết của y còn gây ra rất nhiều chuyện. Cả Diệp Cư Tiêu và Diệp An Thái càng không ngờ tới tiến triển sau đó của sự việc.
Hóa ra, sau khi Diệp Hướng Chinh trốn khỏi nhà, trước khi đến quán rượu mua rượu, y từng khóc lóc kể lể trước cửa lầu Vạn Ánh, nơi có đông người qua lại nhất của Kinh Triệu. Y nói về chuyện đề kỵ đến nhà họ Diệp uy hiếp mình.
Lúc đó, Diệp Hương Chinh đã sợ hãi gào khóc: “Các vị đại nhân à, ta rất sợ. Đề kỵ đã đến nhà họ Diệp chỉ bởi vì ta đã đánh trống Đăng Văn, chỉ bởi vì ta đã kiện mẹ vợ của Uông đốc chủ. Bọn họ uy hiếp, bắt ta phải rút đơn kiện về. Ta dứt khoát sẽ không làm điều đó! Ta không thể để cho mẹ mình chết không rõ ràng được! Ta nhất định phải đòi lại công bằng cho mẹ ta.”
Y không đi đến trước phủ nha Kinh Triệu gào khóc mà nói ra những lời này trước lầu Vạn Ánh phồn hoa bậc nhất Kinh Triệu. Lúc y nói ra đúng vào thời gian ăn trưa, chính là thời điểm lầu Vạn Ánh đông khách nhất.
Vì thế, rất nhiều người đã nghe thấy những lời Diệp Hướng Chinh nói, biết được chuyện y bị đề xưởng uy hiếp y.
“Cho dù ta có chết cũng sẽ không hủy bỏ vụ kiện này! Xin mọi người làm chứng cho ta, ta nhất định phải lấy lại công bằng cho mẹ ta! Cho dù là bất cứ ai đe dọa dụ dỗ ta, ta cũng sẽ không thay đổi!” Cuối cùng Diệp Hướng Chinh đã nói như vậy rồi đi vào lầu Vạn Ánh mua vài bầu rượu.
Sau khi tin tức Diệp Hướng Chinh bị chết được truyền ra, những người trước đó đã nghe thấy mấy lời y nói đều trầm lặng.
Đến lầu Vạn Ánh dùng cơm trưa là những ai cơ chứ? Họ toàn là những người không giàu sang thì cao quý, phần lớn đều là quan viên trong triều. Họ có sự nhận thức rất “thính” với tình hình trong triều.
Sau khi Diệp Hướng Chinh đánh trống Đăng Văn để khiếu kiện thì bỏ mạng. Cho dù nói là y bị chết đuối nhưng thật quá đúng lúc, quá trùng hợp…
Liệu bên trong chuyện này có nội tình khác hay không? Chẳng hạn như… Đề Xưởng giết người diệt khẩu gì đó?
Nghĩ tới đây, tất cả mọi người đều rùng mình, không dám nghĩ tiếp nữa.
Sau khi phủ doãn Kinh Triệu - Tần Phưởng biết được Diệp Hướng Chinh bị chết đuối, ông ta cau chặt đôi lông mày, trong lòng cảm thấy nặng trĩu khôn tả.
Ông ta còn đang xử lý việc Diệp Hướng Chinh đánh trống Đăng Văn thì y lại bị chết đuối ngay vào lúc này. Ngoài việc cảm thán “Quá khéo, quá trùng hợp” như những người ở lầu Vạn Ánh ra, Tần Phưởng cũng không biết nên nói gì.
Dù ông ta đã đích thân dẫn quan viên của phủ nha đến kiểm tra, xác nhận Diệp Hướng Chính bị chết là do đuối nước nhưng ông ta vẫn không tin điều đó.
Khác với những người ở lầu Vạn Ánh kia, ông ta không thầm suy đoán việc là do Đề Xưởng giết người diệt khẩu, mà tin rằng việc này hoàn toàn không liên quan đến Uông đốc chủ.
Nhưng Diệp Hướng Chinh thật sự đã chết rồi…
Diệp Hướng Chinh uống say rồi bị chết đuối trong con sông bảo vệ kinh thành.
Y chết ở một nơi vắng vẻ. Không có ai nhìn thấy y đã bị chết đuối như thế nào cho đến khi một ông lão nông dân nhìn thấy có người nổi lên trên mặt sông mới hoảng hốt hét lên, sau đó vội vàng đi báo trưởng thôn và quan phủ.
Lúc đó, người của Diệp An Thái cử đi đang lo lắng tìm kiếm Lục thiếu gia khắp nơi. Sau khi nghe nói có người bị chết đuối, bọn họ có dự cảm rất xấu nên tới xem thì phát hiện ra người đó chính là Lục thiếu gia mà bọn họ tìm khắp nơi mà không thấy.
Thời điểm Diệp Hướng Chinh được vớt lên, cho dù bị ngâm trong nước đã lâu nhưng vẫn có thể ngửi thấy rõ mùi rượu nồng nặc trên người y. Hẳn là sau khi y uống rượu say đã bất cẩn bị chết đuối.
Sau đó, quan viên khám nghiệm của phủ Kinh Triệu cũng xác nhận điều này.
Tuy nhiên, không ai biết tại sao Lục thiếu gia lại chết ở nơi hẻo lánh như vậy, càng không ai biết y bị rơi xuống nước như thế nào.
Thời điểm Lục Hướng Chinh được phát hiện thì y đã tắt thở, khuôn mặt đã bị ngâm nước đến nỗi sưng phù, trên người không có bất kì vết thương nào.
Diệp An Thái không ngờ rằng chỉ sau một đêm, ông ta vẫn đang đợi đứa con trai thứ của mình trở về nhưng lại chỉ đợi được một thi thể. Khi nghe thấy lời bẩm báo này, Diệp An Thái dường như già đi vài tuổi trong nháy mắt.
Còn Diệp Cư Tiêu cũng sững người, sau đó cảm thấy trời đất quay cuồng.
Lại chết một người nữa, tang lễ thứ ba.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, nhà họ Diệp có ba đám tang liên tiếp. Nói đến cùng thì nhà họ Diệp đã bị trúng lời nguyền rủa gì mà gặp phải nỗi bất hạnh như vậy?
Giây phút này, Diệp Cư Tiêu cảm thấy đầu óc mơ hồ, ngay cả phản ứng kinh ngạc và bi thương cũng tạm thời không có.
Thật lâu sau, ông mới mở miệng nói: “Chinh nhi chết rồi. Chuyện này rốt cuộc là thế nào? Ai có thể nói cho ta biết, chuyện này rốt cuộc là thế nào hay không?”
Diệp Cư Tiêu chán ghét và căm giận đứa cháu trai này phần lớn là giận y không chịu nên người, lại không có chừng mực. Nhưng ông ta không bao giờ nghĩ rằng y sẽ chết.
Nghe thấy lão thái gia quát hỏi, đám gia nhân đều ngẩn người ra, không biết nói nói gì cho phải.
Thật ra, lúc Lục Hướng Chinh rời đi có tên sai vặt đi theo. Nhưng một khi y uống rượu thì sẽ đấm đá tên sai vặt nên mọi người đều không dám đến quá gần y.
Lần này cũng thế.
Sau khi uống rượu, Diệp Hướng Chinh đánh tên sai vặt và gia nhân theo hầu một trận, đồng thời cấm bọn họ đi theo, còn nói mình sẽ trở về phủ. Sau đó, thấy Lục Hướng Chinh đi vào một quán rượu, bọn họ liền chờ ở bên ngoài. Không ngờ y lại rời đi từ cửa sau của quán rượu, bọn họ không tìm được y, càng không biết y đã chết đuối như thế nào.
Diệp Hướng Chinh chết, nhà họ Diệp có đám tang thứ ba.
Kỳ lạ là Diệp Cư Tiêu và Diệp An Thái lại không mấy đau lòng và buồn bã mà chỉ cảm thấy không thể tin nổi. Họ thấy điều này không phải là thật mà giống như hư ảo.
Thế nhưng dù sao Diệp Hướng Chinh cũng đã qua đời, và cái chết của y còn gây ra rất nhiều chuyện. Cả Diệp Cư Tiêu và Diệp An Thái càng không ngờ tới tiến triển sau đó của sự việc.
Hóa ra, sau khi Diệp Hướng Chinh trốn khỏi nhà, trước khi đến quán rượu mua rượu, y từng khóc lóc kể lể trước cửa lầu Vạn Ánh, nơi có đông người qua lại nhất của Kinh Triệu. Y nói về chuyện đề kỵ đến nhà họ Diệp uy hiếp mình.
Lúc đó, Diệp Hương Chinh đã sợ hãi gào khóc: “Các vị đại nhân à, ta rất sợ. Đề kỵ đã đến nhà họ Diệp chỉ bởi vì ta đã đánh trống Đăng Văn, chỉ bởi vì ta đã kiện mẹ vợ của Uông đốc chủ. Bọn họ uy hiếp, bắt ta phải rút đơn kiện về. Ta dứt khoát sẽ không làm điều đó! Ta không thể để cho mẹ mình chết không rõ ràng được! Ta nhất định phải đòi lại công bằng cho mẹ ta.”
Y không đi đến trước phủ nha Kinh Triệu gào khóc mà nói ra những lời này trước lầu Vạn Ánh phồn hoa bậc nhất Kinh Triệu. Lúc y nói ra đúng vào thời gian ăn trưa, chính là thời điểm lầu Vạn Ánh đông khách nhất.
Vì thế, rất nhiều người đã nghe thấy những lời Diệp Hướng Chinh nói, biết được chuyện y bị đề xưởng uy hiếp y.
“Cho dù ta có chết cũng sẽ không hủy bỏ vụ kiện này! Xin mọi người làm chứng cho ta, ta nhất định phải lấy lại công bằng cho mẹ ta! Cho dù là bất cứ ai đe dọa dụ dỗ ta, ta cũng sẽ không thay đổi!” Cuối cùng Diệp Hướng Chinh đã nói như vậy rồi đi vào lầu Vạn Ánh mua vài bầu rượu.
Sau khi tin tức Diệp Hướng Chinh bị chết được truyền ra, những người trước đó đã nghe thấy mấy lời y nói đều trầm lặng.
Đến lầu Vạn Ánh dùng cơm trưa là những ai cơ chứ? Họ toàn là những người không giàu sang thì cao quý, phần lớn đều là quan viên trong triều. Họ có sự nhận thức rất “thính” với tình hình trong triều.
Sau khi Diệp Hướng Chinh đánh trống Đăng Văn để khiếu kiện thì bỏ mạng. Cho dù nói là y bị chết đuối nhưng thật quá đúng lúc, quá trùng hợp…
Liệu bên trong chuyện này có nội tình khác hay không? Chẳng hạn như… Đề Xưởng giết người diệt khẩu gì đó?
Nghĩ tới đây, tất cả mọi người đều rùng mình, không dám nghĩ tiếp nữa.
Sau khi phủ doãn Kinh Triệu - Tần Phưởng biết được Diệp Hướng Chinh bị chết đuối, ông ta cau chặt đôi lông mày, trong lòng cảm thấy nặng trĩu khôn tả.
Ông ta còn đang xử lý việc Diệp Hướng Chinh đánh trống Đăng Văn thì y lại bị chết đuối ngay vào lúc này. Ngoài việc cảm thán “Quá khéo, quá trùng hợp” như những người ở lầu Vạn Ánh ra, Tần Phưởng cũng không biết nên nói gì.
Dù ông ta đã đích thân dẫn quan viên của phủ nha đến kiểm tra, xác nhận Diệp Hướng Chính bị chết là do đuối nước nhưng ông ta vẫn không tin điều đó.
Khác với những người ở lầu Vạn Ánh kia, ông ta không thầm suy đoán việc là do Đề Xưởng giết người diệt khẩu, mà tin rằng việc này hoàn toàn không liên quan đến Uông đốc chủ.
Nhưng Diệp Hướng Chinh thật sự đã chết rồi…