• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Uông xưởng công full (96 Viewers)

  • Chap-475

Chương 475 : Chương 475VIỆC XẤU TRONG NHÀ




Cũng giống như Diệp Tuy, Uông Ấn không tin Đào thị lại sát hại người thân. Nhưng nếu Diệp Hướng Chinh đã có gan đến phủ Kinh Triệu để thưa kiện thì chắc hẳn đã rất tự tin.



Về phần sự tự tin của Diệp Hướng Chinh là gì, đề kỵ đã đi điều tra.



Tuy rằng Uông Ấn sẽ không dồn hết sức làm điều gì đó nhưng không thể đứng ngây ra đó chịu đánh được, những việc phòng ngừa nên làm thì vẫn phải làm.



Hắn nói với Tần Phưởng: “Có điều, người thẩm tra vụ này phải thay bằng người đáng tin, đề phòng bị người khác vu oan giá họa.”



“Xin đốc chủ yên tâm, bổn quan sẽ bố trí người giỏi giang được việc, chắc chắn sẽ tra rõ chân tướng vụ việc của nhà họ Diệp.”



Trước khi cáo từ, Tần Phưởng vẫn không kìm được, bèn nói: “Đại nhân, Diệp Hướng Chinh là cháu trai của Diệp Tam gia, sao một người thân thiết như vậy lại đi kiện thím của mình? Có phải bên trong nhà họ Diệp có nội tình gì không?”



Thắc mắc của Tần Phưởng thật ra cũng là thắc mắc của rất nhiều phu nhân của các quan viên.



Uông Ấn hờ hững đáp: “Có người chỉ sợ Kinh Triệu không loạn, không muốn bổn tọa sống quá yên ổn.”



Như trước đây hắn đã nói với cô gái nhỏ, phủ nhà họ Uông kín kẽ không để lọt gió chẳng khác gì một cái thùng sắt. Nếu có ai đó đứng sau muốn đối phó với phủ nhà họ Uông, ngoại trừ gây nên động tĩnh cực lớn ra thì còn có cách gì?



Uông Ấn như sực nhớ điều gì đó liền khẽ nhếch khóe môi và nói: “Trống Đăng Văn đúng là thứ tốt, hiện giờ mọi người đều đã ý thức được điều này.”



Trong lòng Uông Ấn ít nhiều có cảm giác hơi kỳ lạ. Lẽ ra, quy chế đánh trống Đăng Văn kêu oan tồn tại đã rất lâu, nhưng nhiều năm như vậy lại chẳng có mấy người dùng đến nó. Tuy nhiên, việc hắn lợi dụng trống Đăng Văn để đối phó với công chúa Hi Bình lần trước chắc hẳn đã lọt vào mắt kẻ có lòng.



Ngay cả với người trong hoàng tộc như công chúa Hi Bình mà trống Đăng Văn còn có thể đối phó được thì chắc rằng dùng cách này để đối phó với Đề Xưởng và Uông đốc chủ cũng được.



Trống Đăng Văn không chỉ là vũ khí sắc bén mà còn là vũ khí sắc bén không có chủ nhân, ai cũng có thể sử dụng. Nhìn xem, bây giờ đã có người dùng nó để đối phó với phủ nhà họ Uông.



Diệp Tuy ở trong phủ cũng đã biết về chuyện có người đánh trống Đăng Văn.



Một khi trống Đăng Văn vang lên thì đó không phải là chuyện trong nội trạch, cũng không chỉ là chuyện cái chết của Chu thị có điểm đáng nghi nữa mà là việc lớn động trời. Vì sao Diệp Hướng Chinh lại làm thế?



Mặc dù từ trước đến nay Diệp Tuy luôn biết người của Đại phòng không thích Tam phòng, thậm chí chướng mắt với việc Tam phòng được lợi gì đó. Nhưng cho dù nói thế nào thì những việc này trong phủ nhà họ Diệp có làm ầm ĩ hơn nữa thì thật ra cũng không truyền được ra bên ngoài.



Hành động của Diệp Hướng Chinh đã phơi bày chuyện trong phủ nhà họ Diệp ra trước mặt bàn dân thiên hạ, điều này quá kỳ lạ.



Diệp Tuy phát hiện ra mình vẫn còn đánh giá thấp người của Đại phòng, ít nhất là hành động của Diệp Hướng Chinh đã nằm ngoài dự liệu của nàng.



Sau khi Diệp Hướng Chinh bị què chân, nàng cảm thấy người này đã đã vô dụng. Khi nàng sắp quên mất sự tồn tại của y thì y lại có động thái khiến người ta kinh ngạc. Hơn nữa, với tính cách và bản lĩnh của Diệp Hướng Chinh, y có thể nghĩ đến thứ vũ khí sắc bén như trống Đăng Văn sao?



Nếu Diệp Hướng Chinh thật sự lợi hại như vậy thì trước đây chỉ một Bội Ngọc nho nhỏ đã không thể kiểm soát y trong lòng bàn tay.



Rốt cuộc Diệp Hướng Chinh đã dựa vào đâu mà lại làm lớn chuyện này lên như vậy? Phải chăng có ai đứng đằng sau chỉ vẽ cho y?



Ngoài ra, ông nội và bác cả của nàng coi danh dự của nhà họ Diệp lớn hơn cả trời, chỉ hận không thể dốc hết sức để che đi những việc xấu trong nhà, sao lại để mặc cho Diệp Hướng Chinh đi đánh trống Đăng Văn?



Thật sự thì vào lúc này, nhà họ Diệp cũng đã rối tinh rối mù.



Nhà họ Diệp liên tục có hai đám tang, người chết còn là lão phu nhân và phu nhân của Đại phòng. Việc trùng tang này đã là điều cực kỳ không lành.



Bởi vậy, Diệp Cư Tiêu đang sứt đầu mẻ trán, cả ngày mặt mày cứ đen như mực, nhìn thấy ai cũng sầm mặt, căn bản là không thể cười nổi.



Chưa kể đằng sau cái chết của vợ và còn dâu cả của ông ta còn liên quan đến vụ án mạng, lại thêm rất nhiều tin đồn nhảm, ngay cả quan viên của Hình Bộ cũng đã hỏi tới.



Bởi vì đủ thứ chuyện như vậy mà nhà họ Diệp đã bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió của Kinh Triệu, còn bị truyền ra đủ loại tiếng xấu, chẳng khác gì bị thiêu trên đống lửa.



Vừa nghĩ tới đây, Diệp Cư Tiêu liền cảm thấy tim mình nhói đau.Bây giờ trong phủ toàn tiếng khóc lóc bi thương và đồ tang trắng như tuyết, khắp nơi đều bài trí đồ tang. Diệp Cư Tiêu vốn dĩ còn muốn cố hết sức cứu vãn danh tiếng của nhà họ Diệp, không ngờ cháu trai Diệp Hướng Chinh của ông ta lại đi kiện cáo vào lúc này.



Hơn nữa, không phải kiện cáo bình thường mà là đi đánh trống Đăng Văn của phủ Kinh Triệu để thưa kiện.







Lúc nghe được tin tức này, hai mắt Diệp Cư Tiêu trợn to, sau đó ngã ngồi xuống ghế. Mặc dù không tận mắt nhìn thấy nhưng ông ta có thể tưởng tượng ra được bây giờ các quan viên ở Kinh Triệu nghĩ gì, bàn luận gì về nhà họ Diệp.



Cháu trai đi kiện thím, đây là vụ bê bối động trời của nhà họ Diệp.



Ông ta nhớ tới lời đánh giá của các quan viên trong triều về mình: Làm quan có đạo, trị gia có cách.



Trước những vụ tai tiếng hiện giờ của nhà họ Diệp, tám chữ này quả là sự châm chọc to lớn. Chắc hẳn lúc này có rất nhiều người đang thầm cười nhạo ông ta thì phải?



Gia phong như thế, bê bối như thế…



Diệp Cư Tiêu đưa hai tay che mặt, hoàn toàn không muốn chấp nhận sự thật này.



Lúc này, người quản sự đến bẩm bảo: “Lục thiếu gia bị phủ Kinh Triệu phạt đánh bằng gậy, đã được tên sai vặt đỡ về phủ, đang nằm nghỉ ngơi trong căn viện của mình…”



Nghe xong, trên cổ Diệp Cư Tiêu nổi rõ gân xanh, hung tợn nói: “Nó như vậy là đáng đời! Bảo nó đến đây ngay lập tức, ta phải hỏi thử xem. Ta muốn biết tại sao nó lại làm thế!”



Chẳng mấy chốc, Diệp Hướng Chinh được tên sai vặt dìu tới, rõ ràng là đi lại không được thuận tiện. Cũng phải, y vốn là người què chân, giờ lại bị phủ Kinh Triệu đánh bằng gậy nên tình hình dĩ nhiên là không được tốt lắm.



Đi cùng với Diệp Hướng Chinh đến viện Diên Quang còn có cả Diệp An Thái với sắc mặt cực kì khó coi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom