Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
uong-xuong-cong-220
Chương 220: Chuyển dạ
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Có điều, bây giờ Chương nhi đã trưởng thành, rất nhanh là có thể ra làm quan, nhà họ Cố sẽ rảnh tay rảnh chân hơn, có thể đánh bật rễ một số kẻ gây chướng mắt.
Cố Chương vẫn chưa nghĩ ra câu trả lời, chỉ có thể vô thức gật đầu.
Ông nội hắn ta tự tin như vậy, có lẽ Uống Ấn thật sự sẽ không chết được tử tế: Con quái vật khổng lồ Đề Xưởng cũng có thể bị đánh bại? Cố Kính Chỉ ở bên cạnh cười phụ họa: “Cha nói đúng ạ! Uống đốc chủ đầu thế giận cá chém thớt? Đây chẳng qua là chuyện ngoài ý muốn mà thôi, liên quan gì đến nhà họ Cố?” Cổ Chương tức thì hiểu ra, đúng vậy, nhiều việc phát sinh ngoài ý muốn, liên quan gì đến nhà họ Cố chứ?3Hắn cúi người với Cố Sùng và Cố Kính Chỉ, ngoan ngoãn đáp: “Cảm tạ ông nội và chú đã nhắc nhở, Chương nhi xin nhận sự dạy bảo.” Xem ra vẫn nên chuyên tâm đi theo ông nội, vì những điều hắn ta muốn học còn quá nhiều.
Diệp Tuy cảm thấy mí mắt giàn giật liên tục trong hai, ba ngày liền.
Nàng biết là bởi tâm trạng hồi hộp lo lắng.
Hôm qua, Đào thị gửi thư cho Diệp Tuy, ngoài việc căn dặn nàng chăm sóc bản thân ra thì còn nhắc đến chuyện sinh nở của Diệp Tự.
Mẹ và con gái liền tâm, cho dù gần đây Đào thị không vào cung, cũng không nắm bắt tin tức nhanh nhạy như Diệp Tuy nhưng sự lo lắng của bà dành cho Diệp Tự chỉ có hơn chứ không hề kém.
Ngày mới đến,2khi sắc trời chạng vạng, cùng với tiếng kêu đau đớn cấp bách của Diệp Tự, tim của tất cả nội thị và cung nữ trong điện Lâm Hoa như muốn vọt ra khỏi lồng ngực.
Nương nương chuyển dạ rồi! Ngay lập tức, người thì đi mời thái y, người chuẩn bị nước nóng, tất cả đều vội vàng, sắc mặt nặng nề căng thẳng, may mà hết thảy đã được sắp xếp ổn thỏa, tuy gấp nhưng không loạn.
Sau khi Thuần tần chuyển dạ được nửa canh giờ thì nàng đã hay tin.
Khi đó đang giờ cơm tối, nàng lo lắng đến nỗi ăn mất cả ngon, hận không thể lao ngay đến bên cạnh Diệp Tự, cùng chị gái mình vượt qua cửa sinh tử.
Nàng không tin quỷ thần, nhưng trong thâm tâm lúc này lại cầu trời khẩn Phật, cầu xin trời2Phật phù hộ và che chở cho chị gái được bình an vô sự.
Tim nàng đập dữ dội, không thể ngồi yên, cứ đứng dậy đi qua đi lại, dặn đám người Triệu Tam Nương chú ý sát sao đến tình hình trong cung, nếu có tin gì thì phải báo ngay.
Triệu Tam Nương gật đầu vâng lệnh, không nhịn được mà khuyên giải, an ủi nàng: “Phu nhân, Thuần tân nương nương là người tốt sẽ được ông trời giúp đỡ, sẽ không có chuyện gì đâu.
Trong điện Ngưng Hoa, Lương quý tần cũng đứng ngồi không yên, lại một lần nữa ra nghiêm lệnh với các cung nữ và nội thị của mình không được bén bảng đến gần điện Lâm Hoa.
Lúc này nàng ta không dám giở trò quỷ quái, vì Tạ Lộc Niên đã đánh tiếng: Thuần tần mà gặp phải9chuyện gì thì hai ông cháu nàng ta cũng gặp phải chuyện đó.
Lương quý tần tuy ngu ngốc nhưng chưa tới mức hết thuốc chữa.
Thế nên nàng ta không những không dám làm ầm ĩ nữa mà còn thầm cầu nguyện cho Thuần tân bình an, tránh liên lụy đến mình.
Nhờ Uống đốc chủ, tin tức của Diệp Tuy nhanh nhạy hơn bình thường.
Khi đó đang giờ cơm tối, nàng lo lắng đến nỗi ăn mất cả ngon, hận không thể lao ngay đến bên cạnh Diệp Tự, cùng chị gái mình vượt qua cửa sinh tử.
Nàng không tin quỷ thần, nhưng trong thâm tâm lúc này lại cầu trời khẩn Phật, cầu xin trời Phật phù hộ và che chở cho chị gái được bình an vô sự.
Tim nàng đập dữ dội, không thể ngồi yên, cứ đứng dậy đi qua đi lại, dặn đám4người Triệu Tam Nương chú ý sát sao đến tình hình trong cung, nếu có tin gì thì phải báo ngay.
Triệu Tam Nương gật đầu vâng lệnh, không nhịn được mà khuyên giải, an ủi nàng: “Phu nhân, Thuần tân nương nương là người tốt sẽ được ông trời giúp đỡ, sẽ không có chuyện gì đâu.
Phu nhân không cần lo lắng.” Thuần tân nương nương mang thai con so, giờ vừa mới chuyển dạ, nhất định còn cách lúc lâm bồn mấy canh giờ nữa.
Xem ra, phu nhân còn phải tiếp tục chịu đựng sự giày vò rồi.
Triệu Tam Nương đã thấy nhiều gia đình gia giàu có, chị em gái tranh giành bất hòa, thấy phu nhân và Thuần tân nương nương lại thân thiết, hòa thuận thế này thì trong lòng không khỏi thán phục.
Mãi đến khi Uông Ấn trở về, lòng Diệp Tuy mới dịu bớt phần nào.
Mấy ngày qua, mặc dù Uông Ấn bận rộn việc công nhưng nếu phòng Diệp Tuy vẫn sáng đèn thì sẽ luôn qua thăm năng chốc lát.
Còn Diệp Tuy cũng đã quen với hơi thở lãnh đạm trên người Uông đốc chủ hòa với mùi hương trà Diệm Khế phảng phất, nhờ đó nàng mới an giấc.
Tối nay, Uông Ấn cũng qua phòng nàng như thường lệ.
Thấy Uống Ẩn vén rèm bước vào, mắt Diệp Tuy liền sáng lên, không buồn nghĩ ngợi đã vội tiến tới: “Đại nhân, chị gái thiếp đã chuyển dạ rồi.” Nàng chạy quá nhanh, hoàn toàn không nhận ra mình đã đến quá gần, gần đến nỗi hai người chỉ cách nhau một bàn tay.
Chỉ cần khẽ cử động là sẽ chạm vào nhau.
Mùi thơm đặc biệt cuốn hút xộc vào khoang mũi Uông Ấn, khiến tim hắn thắt lại.
Quá gần, cô gái nhỏ đứng gần quá, điều này không ổn.
Hắn lặng lẽ lùi lại nửa bước, khẽ điều chỉnh hơi thở của mình rồi đáp: “Bổn tọa biết rồi.
Nàng yên tâm!” Hắn biết chuyện Thuần tần sắp sinh còn sớm hơn cả Diệp Tuy, chính vì sắp xếp Điện Trung Tỉnh nên hắn mới về muộn.
Thượng Thư Tỉnh ngoài cơ cấu nội thị trực thuộc ra, quan trọng còn có sáu cục như Thượng Thực Cục, Thượng Dược Cục.
Việc phi tần sinh nở liên quan mật thiết với Thượng Dược Cục.
Khâu thái, chăm lo quá trình mang thai của Thuần tần là một người tháo vát, giỏi y thuật, hơn nữa cái thai của Thuần tần ổn định và khỏe mạnh, nên hoàng tự* bình an chào đời không phải việc khó.
(*) Hoàng tự: Chỉ con cái của đế vương.
Nếu không có gì ngoài ý muốn...
Uông Ấn trong cung đã nhiều năm, quả thực quá rõ thủ đoạn ngấm ngầm xấu xa trong cung thế nào.
Điều hay xảy ra khi phi tần sinh con nhất chính là “ngoài ý muốn”.
Hắn đã ra tử lệnh: Bằng mọi giá phải bảo vệ mẹ con Thuận tân bình an! Nếu không, đám người thiếu giám, thừa giám của Điện Trung Tỉnh cứ xách đầu đến gặp hắn.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Cố Chương vẫn chưa nghĩ ra câu trả lời, chỉ có thể vô thức gật đầu.
Ông nội hắn ta tự tin như vậy, có lẽ Uống Ấn thật sự sẽ không chết được tử tế: Con quái vật khổng lồ Đề Xưởng cũng có thể bị đánh bại? Cố Kính Chỉ ở bên cạnh cười phụ họa: “Cha nói đúng ạ! Uống đốc chủ đầu thế giận cá chém thớt? Đây chẳng qua là chuyện ngoài ý muốn mà thôi, liên quan gì đến nhà họ Cố?” Cổ Chương tức thì hiểu ra, đúng vậy, nhiều việc phát sinh ngoài ý muốn, liên quan gì đến nhà họ Cố chứ?3Hắn cúi người với Cố Sùng và Cố Kính Chỉ, ngoan ngoãn đáp: “Cảm tạ ông nội và chú đã nhắc nhở, Chương nhi xin nhận sự dạy bảo.” Xem ra vẫn nên chuyên tâm đi theo ông nội, vì những điều hắn ta muốn học còn quá nhiều.
Diệp Tuy cảm thấy mí mắt giàn giật liên tục trong hai, ba ngày liền.
Nàng biết là bởi tâm trạng hồi hộp lo lắng.
Hôm qua, Đào thị gửi thư cho Diệp Tuy, ngoài việc căn dặn nàng chăm sóc bản thân ra thì còn nhắc đến chuyện sinh nở của Diệp Tự.
Mẹ và con gái liền tâm, cho dù gần đây Đào thị không vào cung, cũng không nắm bắt tin tức nhanh nhạy như Diệp Tuy nhưng sự lo lắng của bà dành cho Diệp Tự chỉ có hơn chứ không hề kém.
Ngày mới đến,2khi sắc trời chạng vạng, cùng với tiếng kêu đau đớn cấp bách của Diệp Tự, tim của tất cả nội thị và cung nữ trong điện Lâm Hoa như muốn vọt ra khỏi lồng ngực.
Nương nương chuyển dạ rồi! Ngay lập tức, người thì đi mời thái y, người chuẩn bị nước nóng, tất cả đều vội vàng, sắc mặt nặng nề căng thẳng, may mà hết thảy đã được sắp xếp ổn thỏa, tuy gấp nhưng không loạn.
Sau khi Thuần tần chuyển dạ được nửa canh giờ thì nàng đã hay tin.
Khi đó đang giờ cơm tối, nàng lo lắng đến nỗi ăn mất cả ngon, hận không thể lao ngay đến bên cạnh Diệp Tự, cùng chị gái mình vượt qua cửa sinh tử.
Nàng không tin quỷ thần, nhưng trong thâm tâm lúc này lại cầu trời khẩn Phật, cầu xin trời2Phật phù hộ và che chở cho chị gái được bình an vô sự.
Tim nàng đập dữ dội, không thể ngồi yên, cứ đứng dậy đi qua đi lại, dặn đám người Triệu Tam Nương chú ý sát sao đến tình hình trong cung, nếu có tin gì thì phải báo ngay.
Triệu Tam Nương gật đầu vâng lệnh, không nhịn được mà khuyên giải, an ủi nàng: “Phu nhân, Thuần tân nương nương là người tốt sẽ được ông trời giúp đỡ, sẽ không có chuyện gì đâu.
Trong điện Ngưng Hoa, Lương quý tần cũng đứng ngồi không yên, lại một lần nữa ra nghiêm lệnh với các cung nữ và nội thị của mình không được bén bảng đến gần điện Lâm Hoa.
Lúc này nàng ta không dám giở trò quỷ quái, vì Tạ Lộc Niên đã đánh tiếng: Thuần tần mà gặp phải9chuyện gì thì hai ông cháu nàng ta cũng gặp phải chuyện đó.
Lương quý tần tuy ngu ngốc nhưng chưa tới mức hết thuốc chữa.
Thế nên nàng ta không những không dám làm ầm ĩ nữa mà còn thầm cầu nguyện cho Thuần tân bình an, tránh liên lụy đến mình.
Nhờ Uống đốc chủ, tin tức của Diệp Tuy nhanh nhạy hơn bình thường.
Khi đó đang giờ cơm tối, nàng lo lắng đến nỗi ăn mất cả ngon, hận không thể lao ngay đến bên cạnh Diệp Tự, cùng chị gái mình vượt qua cửa sinh tử.
Nàng không tin quỷ thần, nhưng trong thâm tâm lúc này lại cầu trời khẩn Phật, cầu xin trời Phật phù hộ và che chở cho chị gái được bình an vô sự.
Tim nàng đập dữ dội, không thể ngồi yên, cứ đứng dậy đi qua đi lại, dặn đám4người Triệu Tam Nương chú ý sát sao đến tình hình trong cung, nếu có tin gì thì phải báo ngay.
Triệu Tam Nương gật đầu vâng lệnh, không nhịn được mà khuyên giải, an ủi nàng: “Phu nhân, Thuần tân nương nương là người tốt sẽ được ông trời giúp đỡ, sẽ không có chuyện gì đâu.
Phu nhân không cần lo lắng.” Thuần tân nương nương mang thai con so, giờ vừa mới chuyển dạ, nhất định còn cách lúc lâm bồn mấy canh giờ nữa.
Xem ra, phu nhân còn phải tiếp tục chịu đựng sự giày vò rồi.
Triệu Tam Nương đã thấy nhiều gia đình gia giàu có, chị em gái tranh giành bất hòa, thấy phu nhân và Thuần tân nương nương lại thân thiết, hòa thuận thế này thì trong lòng không khỏi thán phục.
Mãi đến khi Uông Ấn trở về, lòng Diệp Tuy mới dịu bớt phần nào.
Mấy ngày qua, mặc dù Uông Ấn bận rộn việc công nhưng nếu phòng Diệp Tuy vẫn sáng đèn thì sẽ luôn qua thăm năng chốc lát.
Còn Diệp Tuy cũng đã quen với hơi thở lãnh đạm trên người Uông đốc chủ hòa với mùi hương trà Diệm Khế phảng phất, nhờ đó nàng mới an giấc.
Tối nay, Uông Ấn cũng qua phòng nàng như thường lệ.
Thấy Uống Ẩn vén rèm bước vào, mắt Diệp Tuy liền sáng lên, không buồn nghĩ ngợi đã vội tiến tới: “Đại nhân, chị gái thiếp đã chuyển dạ rồi.” Nàng chạy quá nhanh, hoàn toàn không nhận ra mình đã đến quá gần, gần đến nỗi hai người chỉ cách nhau một bàn tay.
Chỉ cần khẽ cử động là sẽ chạm vào nhau.
Mùi thơm đặc biệt cuốn hút xộc vào khoang mũi Uông Ấn, khiến tim hắn thắt lại.
Quá gần, cô gái nhỏ đứng gần quá, điều này không ổn.
Hắn lặng lẽ lùi lại nửa bước, khẽ điều chỉnh hơi thở của mình rồi đáp: “Bổn tọa biết rồi.
Nàng yên tâm!” Hắn biết chuyện Thuần tần sắp sinh còn sớm hơn cả Diệp Tuy, chính vì sắp xếp Điện Trung Tỉnh nên hắn mới về muộn.
Thượng Thư Tỉnh ngoài cơ cấu nội thị trực thuộc ra, quan trọng còn có sáu cục như Thượng Thực Cục, Thượng Dược Cục.
Việc phi tần sinh nở liên quan mật thiết với Thượng Dược Cục.
Khâu thái, chăm lo quá trình mang thai của Thuần tần là một người tháo vát, giỏi y thuật, hơn nữa cái thai của Thuần tần ổn định và khỏe mạnh, nên hoàng tự* bình an chào đời không phải việc khó.
(*) Hoàng tự: Chỉ con cái của đế vương.
Nếu không có gì ngoài ý muốn...
Uông Ấn trong cung đã nhiều năm, quả thực quá rõ thủ đoạn ngấm ngầm xấu xa trong cung thế nào.
Điều hay xảy ra khi phi tần sinh con nhất chính là “ngoài ý muốn”.
Hắn đã ra tử lệnh: Bằng mọi giá phải bảo vệ mẹ con Thuận tân bình an! Nếu không, đám người thiếu giám, thừa giám của Điện Trung Tỉnh cứ xách đầu đến gặp hắn.