-
Chương 286-290
Chương 286 Ngọc Tiểu Long chính trực
Người tới chính là Từ Ngạo Tuyết!
Cô ta nhìn thấy người mình vất vả lắm mới mời được, Shevchenko nguyện ý đầu tư xây dựng nhà máy ở tỉnh Đông Hải lại đang bị Tề Đẳng Nhàn hành hung?!
Đi theo Từ Ngạo Tuyết đến đây còn có thị trưởng thành phố Trung Hải Hoàng Văn Lãng, ông cũng thấy Tề Đẳng Nhàn đang hành hung khách ngoại quốc, điều này làm cho đầu óc của ông cũng ong ong.
"Chát!"
Tề Đẳng Nhàn căn bản không nghe, lại vung tay tát một cái, trực tiếp đánh Shevchenko ngã xuống đất.
Từ Ngạo Tuyết vô cùng phẫn nộ đi tới, tức giận nói: "Tề Đẳng Nhàn, anh đang làm gì vậy hả? Anh có biết Shevchenko là người tôi mời tới không, thế mà anh còn đánh anh ta?"
Tề Đẳng Nhàn nhún vai, nói: "Cô mời tới thì thế nào? Cho dù là mời thủ trưởng quốc gia tới, tôi cũng đánh hắn như thường."
Từ Ngạo Tuyết tức giận đến mức mắt tối sầm, cả người run lên, lạnh lùng nói: "Được được được, anh thật to gan, ngược lại tôi muốn nhìn xem, anh kết thúc như thế nào!"
Hoàng Văn Lãng cũng đen mặt nói: "Tề đại sư, cậu quá đáng lắm rồi đấy, đánh người ta thành bộ dáng thế này!"
Tề Đẳng Nhàn có chút bất mãn nhíu mày, cười lạnh.
"Các người chỉ thấy tôi đánh anh ta, lại không hỏi vì sao tôi lại đánh sao?"
"Tôi là một người biết đạo lý, nếu anh ta không đáng đánh, tôi cũng sẽ không ra tay."
Tề Đẳng Nhàn nhìn hai người, thản nhiên nói.
"Shevchenko tiên sinh là khách ngoại quốc, là khách quý của tỉnh Đông Hải chúng ta! Cậu đánh anh ta thành như vậy, nếu như anh ta làm ầm lên, đến lúc đó toàn bộ tỉnh Đông Hải chúng ta đều không còn mặt mũi!"
Tuy rằng quan hệ của ông và Tề Đẳng Nhàn rất tốt, nhưng hiện tại đã xảy ra chuyện lớn như vậy, nên thái độ vẫn là phải có.
Từ Ngạo Tuyết cũng lạnh lùng nói: "Không sai, anh chính là không thể chịu được việc tôi tìm được xí nghiệp đầu tư ưu tú nước ngoài, có thể đến Đông Hải xây dựng cảng nước sâu, cho nên mới dùng loại thủ đoạn đê tiện này để cản trở tôi!"
Tề Đẳng Nhàn trực tiếp đưa tay chỉ Dương Quan Quan, lạnh lùng nói: "Các người nhìn mặt thư ký của tôi xem, chính là bị tên này đánh. Tôi ra tay dạy dỗ anh ta không được hay sao?"
Từ Ngạo Tuyết tức giận nói: "Chỉ là một thư ký mà thôi!
Những lời này của Từ Ngạo Tuyết trực tiếp đối lập với thái độ của Hướng Đông Tình.
Hướng Đông Tình là một người phụ nữ máu lạnh, bây giờ xem ra, ai máu lạnh hơn ai?
Tề Đẳng Nhàn sau khi nghe nói như thế, lập tức nổi giận, ha hả cười hai tiếng, lạnh lùng nói: "Một thư ký mà thôi? Thư ký không phải là người hả? Chỉ có đại gia cô mời đến là người hay sao?"
Hoàng Văn Lãng nói: "Tề đại sư, chuyện cũng đã xảy ra, chúng ta có thể ngồi xuống thỏa thuận giải quyết cho thật tốt, không đáng phải động thủ."
"Tôi đi sờ mông của vợ ông, sau đó lại cho vợ của ông hai cái tát, rồi vẫn có thể ngồi xuống cùng ông thương lượng giải quyết có được không?" Tề Đẳng Nhàn bộc phá tính tình, ngoài cười nhưng trong không cười hỏi Hoàng Văn Lãng.
Hoàng Văn Lãng sửng sốt, những lời này của hắn khiến ông tức giận đến mức chết đi sống lại, mình đường đường là thủ trưởng thành phố, hắn dám nói chuyện với mình như vậy sao?!
"Sớm biết cậu là loại người này, lúc trước đúng là không nên cứu cái mạng chó này của cậu!"
Tề Đẳng Nhàn làm cho Hoàng Văn Lãng tức giận đến không chịu được, ông chẳng qua là muốn hòa hoãn một chút mâu thuẫn, nào biết đâu Tề Đẳng Nhàn nói hai ba câu liền trực tiếp đổ giận lên người ông?
"Thị trưởng Hoàng, không cần nhiều lời như vậy với mấy tên côn đồ! Tôi sẽ trấn an cảm xúc của Shevchenko tiên sinh cảm xúc trước, sau này hắn muốn giải quyết chuyện này như thế nào, đó chính là chuyện của hắn." Từ Ngạo Tuyết lạnh mặt nói.
Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói: "Nếu anh ta không xin lỗi, hôm nay cô cũng không có cách nào đưa anh ta bình yên vô sự rời khỏi đây."
Từ Ngạo Tuyết tức giận nói: "Vậy sao? Tôi cũng muốn xem anh có năng lực gì!"
Lúc hai bên giương cung bạt kiếm, Ngọc Tiểu Long đã tới.
Cô mặc thường phục, nhưng vẫn như cũ không có cách nào che nổi muôn trượng hào quang trên người cô, bất kể đi tới nơi nào, đều là đối tượng vạn người chú ý.
"Tiểu Long, cậu tới đúng lúc lắm, tên côn đồ Tề Đẳng Nhàn này thế mà lại đánh Shevchenko thành như vậy! Hơn nữa còn nói ra mấy lời ngông cuồng, ép anh ta phải xin lỗi, không xin lỗi sẽ giết chết anh ta." Từ Ngạo Tuyết bực bội nói.
"Tớ hiểu rõ tình huống rồi." Ngọc Tiểu Long mặt không chút thay đổi nói.
Tề Đẳng Nhàn nhìn Ngọc Tiểu Long, lạnh nhạt nói: "Cho nên sao nữa? Cô muốn nói cái gì? Lại muốn nói như Từ Ngạo Tuyết, chẳng qua cũng chỉ là một thư ký thôi sao?"
Ngọc Tiểu Long cũng không để ý tới Tề Đẳng Nhàn và những lời châm chọc mỉa mai của hắn, nói với Shevchenko: "Shevchenko tiên sinh, Hoa quốc của chúng tôi không phải là Tuyết Quốc của anh, anh làm chuyện vô lễ, hẳn là nên xin lỗi."
Lời này vừa nói ra, Từ Ngạo Tuyết trực tiếp ngây ngẩn cả người, không ngờ Ngọc Tiểu Long lại đứng về phía Tề Đẳng Nhàn!
Cô ta nắm chặt nắm đấm, nhưng cũng bất đắc dĩ, Ngọc Tiểu Long vẫn luôn là một người rất có nguyên tắc.
Hiển nhiên Ngọc Tiểu Long cảm thấy, chuyện này đã chạm tới điểm mấu chốt của cô, cô không thể đứng ở phe Shevchenko.
Shevchenko rất rõ thân phận của Ngọc Tiểu Long, là nữ chiến thần như mặt trời ban trưa của quân đội Hoa quốc!
"Được, tôi sẽ xin lỗi, nhưng mà, tôi vẫn sẽ bảo lưu quyền lợi truy cứu trách nhiệm của mình!" Shevchenko cắn răng, thấp giọng nói.
Anh ta cũng biết mình không có lý, tự dưng đùa giỡn nữ công dân Hoa quốc, hơn nữa còn động thủ, nhưng anh ta và vệ sĩ chung quy lại bị đánh thảm như vậy, hắn sẽ không cam tâm tình nguyện bỏ qua dễ dàng như vậy.
Ngọc Tiểu Long bình tĩnh gật đầu, nói: "Đây thật sự là quyền lợi của anh, tôi sẽ không làm phiền."
Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, không ngờ rằng Ngọc Tiểu Long lại là một người có nguyên tắc như vậy.
Chẳng qua, điều này cũng bình thường, nhiệm vụ của quân nhân vốn là bảo vệ quốc gia.
Chuyện này là Shevchenko làm sai, quân nhân chân chính như vị Ngọc Tiểu Long này sao có thể dung túng cho anh ta?
Điều này làm cho Tề Đẳng Nhàn sinh ra một chút tán thưởng đối với Ngọc Tiểu Long, lợi ích to lớn ở trước mặt, ít người có thể kiên trì với nguyên tắc của mình giống như Ngọc Tiểu Long.
"Vị tiểu thư này, tại đây tôi trịnh trọng xin lỗi cô, có lẽ là văn hóa của Tuyết Quốc chúng tôi không giống như văn hóa của Hoa quốc các cô, cho nên mới khiến tôi gây ra chuyện vô lễ như vậy." Shevchenko tạ lỗi với Dương Quan Quan.
Dương Quan Quan không nói gì, mặt của cô ta bây giờ còn đau, muốn cô ta tha thứ cho tên Tuyết Quốc lỗ mãng này, sao có thể dễ dàng như vậy chứ?
Sắc mặt Từ Ngạo Tuyết âm trầm, nhưng Ngọc Tiểu Long đã biểu lộ thái độ của bản thân, cô ta cũng không nói cái gì nữa, càng không có khả năng đối nghịch với Ngọc Tiểu Long.
"Nhớ kỹ, về sau không nên làm xằng làm bậy ở Hoa quốc của chúng ta , nơi này cũng không phải là Tuyết Quốc của các người!" Tề Đẳng Nhàn cười lạnh nhắc nhớ một câu.
Hướng Đông Tình nhìn đồng hồ của mình, vẻ mặt bình tĩnh lạnh lùng nói: "Đi thôi Tề tổng, đại hội thu hút đầu tư sắp bắt đầu rồi, chúng ta không thể đến muộn."
Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, nói: "Được, chúng ta đi."
Hắn chủ động đưa tay đỡ lấy Dương Quan Quan, có chút đau lòng cho cô ta, hai ngày liền bị người ta đánh hai lần, những người này thật đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc mà!
Dương Quan Quan rất tủi thân, nước mắt rơi làm hoa cả mắt, thấp giọng nói: "Cảm ơn Tề tổng."
"Trách tôi trách tôi, không nên để cô trả tiền." Tề Đẳng Nhàn tự trách, vỗ nhẹ lưng cô ta.
Kết quả, Dương Quan Quan lại khóc càng thêm thương tâm khổ sở, lúc trước cô ta còn có chút trách Tề Đẳng Nhàn, nhưng hiện tại chỉ trách số của mình quá khổ.
Chương 287 Ôm một lát
Sự việc kết thúc với lời xin lỗi của Shevchenko, đám người chứng kiến tại hiện trường cũng tỏ vẻ hài lòng, khiến cho Từ Ngạo Tuyết kiêu ngạo này phải cúi đầu, đây không phải khiến cho Ngọc tướng lĩnh phải đích thân ra mặt hay sao chứ!
Ngọc Tiểu Long vừa nhìn Shevchenko đã cảm thấy vô cùng đáng ghét, sau khi xử lý xong chuyện này, cô liền rời khỏi đây mà không chào hỏi lấy một câu.
Cô thậm chí còn cảm thấy có chút hối hận, tại sao mình lại vận dụng quan hệ để mời một kẻ như vậy tới đây chứ, thật là mất mặt!
Từ Ngạo Tuyết vẫn còn phải phụ thuộc vào số vốn đầu tư của Shevchenko, Hoàng Văn Lãng cũng phải dựa vào anh ta để dành thành tích về cho mình, nên cũng hỏi han rất mực ân cần.
“Không có vấn đề gì ư? Sao tôi có thể không có vấn đề gì, các ngươi nhìn mặt tôi xem?” Shevchenko nở nụ cười vô cùng dữ tợn, tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.
“Ngài Shevchenko…” Từ Ngạo Tuyết lên tiếng định nói gì đó.
“Khi nãy có phải cậu ta nói muốn tới tham dự đại hội kêu gọi đầu tư hay không?” Shevchenko đột nhiên hỏi.
“Đúng vậy.” Từ Ngạo Tuyết thoáng sửng sốt, sau đó khẽ gật đầu.
Shevchenko gật đầu một cách hung tợn, anh ta nói: “Được, vậy bây giờ chúng ta mau tới đại hội kêu gọi đầu tư thôi!”
“Tôi không chỉ muốn đầu tư xây dựng ở tỉnh Đông Hải, mà còn muốn tăng quy mô đầu tư lên gấp mười lần!”
“Tôi muốn nhìn thử xem quan chức ở tỉnh Đông Hải các người sẽ đứng về phía tôi, hay là đứng về phía cậu ta đây!”
“Cậu ta đã đắc tội tôi mà vẫn muốn được bình an vô sự sao? Đừng có mơ!”
Hoàng Văn Lãng không nhịn được mà cười khổ, ông ta còn lo sau sự việc này, Shevchenko sẽ rút vốn, không đầu tư cho tỉnh Đông Hải nữa, không thể ngờ chuyện như vậy còn khiến Shevchenko muốn đầu tư nhiều hơn.
Ông ta đột nhiên muốn tăng số vốn đầu tư, đẩy quy mô đầu tư lên gấp mười lần, chỉ vì muốn dạy cho Tề Đẳng Nhàn hung hăng kia một bài học thôi sao?
Từ Ngạo Tuyết không khỏi kinh ngạc, sau đó vô cùng phấn khởi, nếu Shevchenko thật sự tăng quy mô đầu tư lên gấp người lần như lời anh ta nói, vậy thì dự án xây dựng công trình cảng Nước Sâu của tỉnh Đông Hải chắc chắn sẽ rơi vào tay cô ta!
Nếu như nắm được quyền thi công cảng Nước Sâu ở tỉnh Đông Hải, vậy thì tập đoàn Hướng thị kia lấy cái gì ra đấu với cô ta được chứ? Công trình này có giá trị lên tới bảy trăm triệu nhân dân tệ lận đó!
“Mau, chúng ta mau vào thôi!” Shevchenko dùng khăn ướt lau vết mắt trên khuôn mặt mình, khuôn mặt anh ta đã sưng tấy, chẳng khác gì bị ong vò vẽ chích cho một cái, nom cực kỳ khó coi.
Shevchenko hạ quyết tâm, ông ta nhất định phải hạ được Tề Đẳng Nhàn trong đại hội kêu gọi đầu tư này, muốn hắn không còn chỗ dung thân ở tỉnh Đông Hải này!
Su khi cho hắn một bài học, anh ta sẽ lại đi tìm cô thư ký có vòng một khủng kia, để xem cô ta còn dám chống đối mình nữa hay không?
Sau khi ba người Tề Đẳng Nhàn, Hướng Đông Tinh và Dương Quan Quan tiến vào khách sạn, đại hội kêu gọi đầu tư vẫn còn chưa khai mạc, Tề Đẳng Nhàn bảo Dương Quan Quan đi vào nhà vệ sinh sửa sang, trang điểm lại một chút.
“So với Từ Ngạo Tuyết, Hướng tổng có vẻ được người ta yêu mến hơn nhiều đó.” Tề Đẳng Nhàn cười nói với Hướng Đông Tinh, vui vẻ hàn huyên với cô ta.
“Vậy sao?” Hướng Đông Tinh chỉ nhàn nhạt quét mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái.
Tề Đẳng Nhàn nói: “Có lẽ cô nên thay đổi phong cách của mình một chút đi, tươi cười nhiều lên một chút, và mặc những bộ trang phục phù hợp với trào lưu nữa.”
“Nếu cô làm như vậy, có lẽ sẽ khiến nhân viên của tập đoàn Hướng thị có chút cảm giác mới mẻ, nói không chừng bọn họ sẽ càng chăm chỉ làm việc hơn đó.”
“Nếu không tin, cô có thể thử xem.”
Hướng Đông Tinh khịt mũi coi thường những lời này của Tề Đẳng Nhàn, cô ta nói: “Tôi có thể nhìn ra, thư ký Dương kia của anh có vẻ rất tin tưởng anh, cũng rất ngưỡng mộ anh.”
Tề Đẳng Nhàn đưa tay sờ mũi của mình, hắn cảm thấy khá ngượng ngùng, Dương Quan Quan kia nếu không phải làm mặt quỷ sau lưng hắn, thì cũng suốt ngày mắng chửi hắn là tên biến thái háo sắc, ngưỡng mộ ở đâu ra chứ?
“Hình như cô ấy thích anh.” Hướng Đông Tinh nói.
“Thật sao? Làm gì có!” Tề Đẳng Nhàn tỏ vẻ kinh ngạc.
Hướng Đông Tinh nói: “Không ngờ Ngọc Tiểu Long lại là kẻ chính trực như thế, vậy mà lần này cô ấy còn đứng về phía anh!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Đúng là cô ta rất chính trực, có điều lần này cô ta không đứng về phía tôi, mà là đứng về phía cán cân công lý trong lòng cô ta. Cô ta là một quân nhân, bảo vệ quốc gia là sứ mệnh của cô ta!”
Hướng Đông Tinh cười đáp: “Cho dù như thế nào, cô ấy cũng là một người vô cùng đáng kính nể. Dẫu hai bên là đối thủ của nhan, tôi vẫn khá tôn trọng và đánh giá cao cô ấy.”
Tề Đẳng Nhàn nghĩ đoạn, cảm thấy Ngọc Tiểu Long kiêu ngạo này tiến bộ nhanh tới mức ấy, có thể ngồi lên địa vị cao như vậy, quả thực cũng không phải một người đơn giản.
Cô có chuẩn mực về cách xử sự của riêng mình, trong lòng lúc nào cũng có thước đo giữa đúng và sai, vẻ đẹp nhân cách này có một sức hấp dẫn vô cùng đặc biệt. Nếu không nhờ nhân cách cao đẹp, cô cũng không thể có được nhiều người ủng hộ như vậy.
Cũng như Ngọc Tiểu Long phát hiện mình đã xem thường Tề Đẳng Nhàn, lúc này Tề Đẳng Nhàn cũng nhận ra mình đã quá xem thường Ngọc Tiểu Long.
Dường như cả hai người đều đã hiểu rõ về đối phương thêm một chút.
Khoảng chừng vài phút sau, Dương Quan Quan bước ra từ nhà vệ sinh, cô ta đã trang điểm thêm một lớp, nhưng gò má vẫn còn sưng đỏ, hình như không có hiệu quả cho lắm.
“Xin lỗi vì đã để mọi người đợi lâu.” Dương Quan Quan đã điều chỉnh lại cảm xúc của mình, khom lưng xin lỗi Tề Đẳng Nhàn và Hướng Đông Tình.
“Cô đừng gập người nữa, vết thương trên eo của cô vẫn còn chưa khỏi đâu.” Tề Đẳng Nhàn ân cần đưa tay đỡ cô ta dậy: “Mặt còn đau không? Về đến nhà thì dùng đá lạnh chườm một lát, như vậy sẽ tiêu sưng.”
Dương Quan Quan khẽ khịt mũi, cô ta nói: “Cảm ơn Tề tổng, vết thương đó cũng không còn đau lắm, sẽ không ảnh hưởng đến công việc của tôi đâu.”
Tề Đẳng Nhàn vỗ vai cô ta, hắn nói: “Nếu như ông trời muốn giáng sứ mệnh lớn cho kẻ nào đó, nhất định sẽ khiến người này phải chịu nỗi khổ về tâm trí, sự mệt nhọc trong cơ thể, sự đói khát của thể xác… Thư ký Dương, cô chính là một nhân vật lớn sẽ gánh vác chuyện lớn trong tương lai đó!”
Dương Quan Quan bị mấy lời này của Tề Đẳng Nhàn chọc cho bật cười, cô ta biết rõ bản thân chẳng thể gánh vác được trọng trách gì, thậm chí còn để cho người ta bắt nạt thành như thế này…
Không hiểu sao Hướng Đông Tinh lại cảm thấy có chút gì ghen ghét, cô ta nói: “Tôi vào trong trước đây, một lát nữa hai người hãy vào, đừng vào trễ là được.”
Sau khi nói xong câu này, Hướng Đông Tình xoay người rời đi.
“Đừng buồn nữa nhé, dù sao tôi cũng trút giận giúp cô rồi, đám tây lông kia chẳng phải đã bị đánh gãy cả răng rồi sao?” Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Nếu như côn vẫn còn chưa hết giận, chờ tới khi đại hội kết thúc, tôi sẽ âm thầm tìm tên đó, đấm cho anh ta một trận nữa là được.”
“Không cần đâu, anh đã rất tuyệt rồi, tôi chưa từng nghĩ sẽ có người làm ra chuyện tày đình như vậy vì tôi.” Dương Quan Quan ngẩng đầu, giọng điệu vô cùng cảm kích, trong ánh mắt ẩn chứa chút tình cảm không thể đặt tên.
Tề Đẳng Nhàn “ừm” một tiếng rồi bảo: “Đừng khách sáo, cô là cấp dưới của tôi, bảo vệ cô là việc tôi nên làm. Sau này tôi sẽ không để chuyện như vậy xảy ra nữa đâu, yên tâm đi!”
Dương Quan Quan vươn tay ra.
Tề Đẳng Nhàn ngẩn người.
“Tôi mệt quá, muốn ôm một lát.” Dương Quan Quan đỏ mặt, lí nha lí nhí.
“Được thôi!” Tề Đẳng Nhàn vui vẻ đồng ý với lời đề nghị này, duỗi tay ôm lấy Dương Quan Quan.
Cái ôm giữa hai người giống như tình cảnh dưới sạp báo nhỏ trong hôm mưa ấy, ngập tràn cảm giác ấm áp. Điều khiến Dương Quan Quan cảm thấy đáng quý nhất chính là, lần này Tề Đẳng Nhàn không chĩa “súng” vào người mình nữa.
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy Dương Quan Quan vẫn mềm mại và đàn hồi nữa khi trước.
Một lát sau, Dương Quan Quan đẩy Tề Đẳng Nhàn ra, cảm động nói: “Cảm ơn.”
“Đừng khách sáo, nếu như cảm thấy mệt mỏi, cô có thể tìm tôi bất cứ lúc nào…” Tề Đẳng Nhàn nhe răng cười.
Dương Quan Quan thấy nụ cười của hắn, cứ cảm giác có chỗ nào không hợp lý cho lắm.
“Được rồi, mau vào trong thôi, cứ dùng dằng ở chỗ này như vậy mãi, chỉ e Hướng tổng sẽ hiểu lầm chúng ta đang làm gì không phải phép đó!”
“Dẫu sao thì cô cùng là thư ký, còn tôi là ông chủ…”
“Chuyện giữa thư ký và ông chủ, cô cũng hiểu mà!”
Khi nói chuyện, Tề Đẳng Nhàn còn nháy mắt một cách mờ ám.
“Cút mau, tên biến thái này!” Dương Quan Quan cảm thấy sự ấm áp trong lòng mình từ nãy đến giờ như bị đánh tan, tức tối giáng cho hắn một quả đấm.
Chương 288 Đại hội khai mạc
Khả năng gây mất hứng của Tề Đẳng Nhàn quả đúng là độc nhất vô nhị, nếu không cũng sẽ không có nhiều người hận hắn tới mức nghiến răng nghiến lợi như vậy.
Hắn đưa Dương Quan Quan tới một chiếc bàn, ngồi xuống bên cạnh Hướng Đông Tinh, không bao lâu sau, đám người Từ Ngạo Tuyết cũng đều yên vị trong đại hội.
Đại hội kêu gọi đầu tư chính thức khai mạc!
Đại hội được mở màn bởi bài phát biểu của lãnh đạo tỉnh trên sân khấu, nói rằng mấy năm nay tỉnh Đông Hải phát triển rất nhanh, sau đó cảm ơn tất cả những doanh nhân có mặt ở đây.
Sau khi bài phát biểu theo thông lệ kết thúc, Dương Lệnh Quang bắt đầu nói tới chuyện chính, ông ta nói: “Tỉnh Đông Hải chúng tôi vẫn nhiệt liệt hoan nghênh những nguồn đầu tư từ nước ngoài, vậy nên sau cuộc họp chính phủ gần đây, chúng tôi đã đưa ra quyết định như sau…”
“Tình hình kinh tế ở tỉnh Đông Hải đang phát triển với tốc độ chóng mặt, để tạo điều kiện thuận lợi cho việc vận chuyển hàng hóa số lượng lớn, tỉnh Đông Hải quyết định xây dựng cảng Nước Sâu ở vịnh Đông Hải.”
“Tổng giá trị của gói thầu xây dựng cảng nước sâu là bảy trăm trăm triệu nhân dân tệ.”
Khi nghe được lời tuyên bố này của Dương Lệnh Quang, mọi người đều không nhịn được mà nín thở.
Tỉnh Đông Hải chính là một tỉnh có nền kinh tế đứng đầu, cơ quan chính quyền của tỉnh cũng không thiếu ngân sách, cho nên khi nhận công trình này, bọn họ không phải lo không lấy được tiền.
“Trong việc xây dựng cảng Nước Sâu này, đương nhiên cơ quan chính quyền cũng rất muốn hợp tác với các vị doanh nhân thành đạt trên toàn tỉnh…”
“Cho nên chúng tôi đã tổ chức đại hội kêu gọi đầu tư ngày hôm nay.”
“Ai có thể thu hút thêm càng nhiều nguồn đầu tư nước ngoài lớn đến tỉnh Đông Hải chúng ta, người đó chính là người đảm nhiệm công trình cảng Nước Sâu ở vịnh Đông Hải, hơn nữa cũng sẽ dành được rất nhiều tài nguyên phong phú!”
Sau khi bài phát biểu của Dương Lệnh Quang kết thúc, hội trường nổi lên một tràng pháo tay nồng nhiệt.
Lãnh đạo phát biểu, bọn họ cũng không thể không cho ông ta mặt mũi, mọi người đều ra sức vỗ tay, nhưng tiếng vỗ tay dù to đến đâu cũng không bằng thể hiện thực lực trước bọn họ.
Các vị lãnh đạo khác cũng lần lượt lên sân khấu phát biểu, sau đó thuận tiện mô tả chi tiết đường lối phát triển của tỉnh Đông Hải trong tương lai.
Bọn họ phát biểu xong, đại hội tiến vào giai đoạn chính: kêu gọi đầu tư xây dựng!
Một vài doanh nhân dẫn theo các giám đốc điều hành cấp cao của các công ty nước ngoài mà họ đã mời gọi từ trước, những người này cũng có ý định đến Hoa Quốc để kinh doanh nên ai nấy đều đầu tư chút ít.
Tuy nhiên, Dương Lệnh Quang vẫn cau mày liên tục, không có lý do nào khác, chính là do mức độ phổ biến của những doanh nghiệp này quá thấp và số tiền bọn họ có thể đầu tư cũng chẳng đáng là bao.
Tề Đẳng Nhàn nói với Hướng Đông Tinh: “Tôi đi lên lầu trước đã. Bogdanov đã đồng ý đầu tư một tỷ USD. Chắc chắn không có ai ở đại hội này có số tiền lớn hơn cậu ta đâu.”
Khoản đầu tư của những doanh nhân nước ngoài này nằm trong khoảng từ vài triệu đến vài chục triệu, tất cả đều được đo bằng tiền tệ Hoa Quốc, đối với Dương Lệnh Quang mà, mấy khoản này đương nhiên không đủ để lấp đầy sự đói khát của ông ta.
Hướng Đông Tinh khẽ gật đầu, Tề Đẳng Nhàn vừa mới đi được hai bước, đã trông thấy Từ Ngạo Tuyết đưa Shevchenko vào hội trường.
“Chủ tịch tỉnh Dương, vị này chính là ngài Shevchenko, là ông chủ của tập đoàn trí tuệ khoa học đến từ Tuyết Quốc, lần này được tôi mời tới tỉnh Đông Hải để khảo sát đầu tư.” Từ Ngạo Tuyết giới thiệu với Dương Lệnh Quang.
Dương Lệnh Quang vừa nghe đã tỉnh hết cả người, trời hạ, tập đoàn trí tuệ khoa học, đây chính là công ty công nghệ cao của Tuyết Quốc vang danh khắp chốn đó!
Nếu có thể lôi kéo tập đoàn trí tuệ khoa học đến đầu tư và xây dựng tại tỉnh Đông Hải, vậy thì việc tạo dựng thương hiệu cho tỉnh Đông Hải sẽ là một điều vô cùng thuận lợi, và khoản đầu tư của bọn họ chắc chắn sẽ không nhỏ!
Vì thế, Dương Lệnh Quang vô cùng niềm nở bước về phía bọn họ, ông ta bắt tay với Từ Ngạo Tuyết trước tiên, sau đó lại tay bắt mặt mừng với Shevchenko, cười bảo: “Ngài Shevchenko, vô cùng hoan nghênh ngài tới Hoa Quốc!”
Ông ta để ý thấy vết bầm tím trên khuôn mặt Shevchenko, nụ cười trên miệng cũng cứng lại, đây có phải là bị người ta đánh không thế?
Điều này khiến cho Dương Lệnh Quang sững sờ, kẻ không biết trời cao đất dày nào lại dám ra tay với một nhân vật tầm cỡ như Shevchenko cơ chứ?
Từ Ngạo Tuyết bỗng liếc mắt nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, trên mặt xuất hiện nụ cười khinh khỉnh lãnh đạo, vẻ mặt như thể nói rằng: anh chết chắc rồi!
“Chuẩn bị hành động à? Vậy thì cũng cũng đừng trách tôi khiến cho tập đoàn Từ thị các người không lấy được một xu nào từ dự án xây dựng cảng Nước Sâu này!” Tề Đẳng Nhàn vừa nhìn thấy vẻ mặt này của Từ Ngạo Tuyết đã biết ngay chuyện cô ta định làm là gì, hắn cười khẩy.
Hướng Đông Tinh và Dương Quan Quan cũng trông thấy tình cảnh này, không nhịn được mà thầm lo.
Dù sao thì khuôn mặt của Shevchenko cũng đã bị Tề Đẳng Nhàn đánh ra nông nỗi ấy, nếu ông ta bằng lòng đầu tư, vậy thì sẽ trở thành khách quý của tỉnh Đông Hải.
Đến lúc đó, nếu ông ta yêu cầu Dương Lệnh Quang giúp mình trừng trị Tề Đẳng Nhàn, e rằng Dương Lệnh Quang cũng sẽ không từ chối.
“Hướng tổng, chắc là sẽ không sao đâu nhì… Dẫu sao thì Tề tổng cũng đã mời được ngài Bogdanov, một nhà đầu tư vô cùng lớn. Khả năng của ngài Bogdanov ắt hẳn sẽ trên cơ Shevchenko chứ nhỉ?” Dương Quan Quan tỏ vẻ lo lắng.
“Ừm… chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu! Thư ký Dương, cô cứ đứng đây xem kịch là được rồi, Tề Đẳng Nhàn có tính toán của anh ta.” Hướng Đông Tinh nói.
Cô ta vô cùng tin tưởng Tề Đẳng Nhàn, tuy rằng thi thoảng cách làm việc của tên này có phần hơi thái quá, nhưng lần nào cũng có thể xuất sắc đạt được mục đích, điều này có thể chứng minh, hắn không phải người đơn giản.
“Từ tổng quả nhiên thần thông quảng đại, vậy mà có thể mời ông chủ của tập đoàn trí tuệ khoa học Tuyết Quốc Shevchenko tới đây!”
“Tập đoàn trí tuệ khoa học Tuyết Quốc chính là doanh nghiệp sở hữu tài nguyên khí thiên nhiên của toàn vùng Đông Bắc Tuyết Quốc đó… Bọn họ có tài lực hùng hậu, hơn nữa thế lực cũng mạnh mẽ, cơ hội của chúng ta quả thực rất nhỏ.”
“Dù sao thì Từ tổng cùng là bạn của Ngọc tướng lĩnh, Ngọc tướng lĩnh có quyền lực lớn tới vậy, mời được nhân vật tầm cỡ như ngài Shevchenko tới đây đầu tư cũng là chuyện bình thường.”
“Xem ra lần này tập đoàn Hướng thị chắc chắn sẽ thất bại thảm hại, Tề Đẳng Nhàn đầu tư mười tỷ USD vào đó, sớm muộn gì cũng bị liên minh doanh nghiệp Từ thị cuỗm bằng sạch thôi.”
Mọi người có mặt ở đây đều lắc đầu ngao ngắn, cảm thấy thực lực của Từ Ngạo Tuyết vô cùng mạnh mẽ, chắc chắn không thể nào chống lại.
“Thôi bỏ đi, có Từ tổng ở đây, chúng ta cũng đừng mơ chiếm được của hời, chỉ cần được chia cho một chút canh rau mà húp đã là may mắn lắm rồi!”
“Đúng vậy, chúng ta có thể không chiếm được phần nhiều, nhưng chắc vẫn lấy được mấy chục triệu tiền đầu tư chứ nhỉ!”
Mọi người đều cảm thấy không nên tranh phần lời làm gì, từ khi Shevchenko xuất hiện ở hội trường, bên trúng thầu dự án xây dựng cảng Nước Sâu đã được định sẵn là tập đoàn Tự thị rồi.
“Sao tập đoàn Hướng thị không có chút động tĩnh nào vậy? Hay là bọn họ không mời được nhà đầu tư nước ngoài nào tới đây nhỉ?”
“Tôi cũng nghĩ như vậy, tập đoàn Hướng thị bây giờ gặp nạn thù trong giặc ngoài, vấn đề nội bộ đã rất nghiêm trọng rồi, làm sao mà mời được doanh nghiệp lợi hại nào tới đầu tư chứ?”
“Ha ha ha, không mời được cũng tốt, tôi đã đầu tư hơn năm mươi triệu nhân dân tệ vào đó, ít nhiều gì cũng sẽ được chia cho chút canh mà húp!”
Mọi người trông thấy Hướng Đông Tinh ngồi yên tại chỗ, không có bất cứ động tĩnh nào, đương nhiên nghĩ rằng tập đoàn Hướng thị đã chẳng còn trở mình được nữa.
Lúc này Từ Ngạo Tuyết đã quay lại hàn huyên với Dương Lệnh Quang. Cô ta không nhịn được mà mừng thầm: “Tề Đẳng Nhàn đúng là một tên ngu xuẩn, đã đánh thư ký Ivanov của ngài Bogdanov, còn dám đầm ngài Shevchenko thành ra như vậy!”
“Ngài Bogdanov sẽ không bỏ qua chuyện này, một lát nữa Shevchenko cũng sẽ chủ động đặt vấn đề.”
“Đến lúc đó, để xem anh ta thoát khỏi vụ này thế nào! Chắc chắn là không chết thì cũng trầy da tróc vảy!”
Nếu Shevchenko đưa ra vấn đề bị đánh trong một dịp như thế này, cho dù Dương Lệnh Quang có muốn giúp Tề Đẳng Nhàn che đậy cũng không được, ông ta nhất định phải đưa ra một quyết định công bằng.
Nếu không thì chắc chắn sẽ không dẹp được dư luận.
Shevchenko nhàn nhạt nói: “Vậy nên tôi có dự định đầu tư một tỷ cho tỉnh Đông Hải, nhằm sáng lập công ty, xây dựng nhà xưởng, ngoài mục đích thu lợi nhuận, còn có thể giúp được ít nhiều cho sự phát triển của tỉnh Đông Hải.”
Chương 289 Cáo trạng bị đánh
Một tỷ!
Shevchenko vừa dứt lời, hiện trường lập tức trở nên sôi sục.
Những chủ xí nghiệp nước ngoài được mời tới hôm nay không ít, thế nhưng mọi người đầu tư cùng lắm cũng chỉ mấy chục triệu, thậm chí còn chưa có cái giá mấy trăm triệu.
Shevchenko vừa mới lên sàn đã chuẩn bị đầu tư một tỷ, những người khác có thể không khiếp sợ hay sao?!
“Không hổ danh là Từ tổng, quả thực có tầm ảnh hưởng rất lớn, mời được một người trâu bò như thế này!”
“Một tỷ đó trời đất ơi, không biết bao nhiêu năm làm lụng mới đủ để tôi kiếm được một tỷ…”
“Không hổ là xí nghiệp đứng đầu, vừa ra tay đã vung ra một tỷ, có hào phóng quá không?”
Tất cả mọi người đều khiếp sợ cảm thán, họ biết Shevchenko sẽ đầu tư một khoản lớn, nhưng không ngờ anh ta lại đầu tư tận một tỷ!
Từ Ngạo Tuyết không kìm được mà cong môi nở một nụ cười đắc ý, có vốn đầu tư một tỷ của Shevchenko, chắc chắn hạng mục xây dựng cảng nước sâu ở Đông Hải sẽ về tay tập đoàn Từ thị!
Tập đoàn Từ thị hoàn toàn có thể nương theo hạng mục này để lôi kéo những xí nghiệp bản địa ở tỉnh Đông Hải, khiến họ càng thêm ủng hộ tập đoàn Từ thị.
Dương Lệnh Quang cũng cười như hoa nở, ông ta nói: “Một tỷ ư? Thưa ngài Shevchenko, không phải tôi muốn nghi ngờ ngài, mà tôi chỉ muốn xác nhận. Ngài thực lòng muốn đầu tư một tỷ chứ?”
Shevchenko thản nhiên trả lời: “Dĩ nhiên tôi không có ý định đùa giỡn ngài Dương chủ tịch tỉnh, đây là khoản vốn đầu tư mà trước đó tôi đã bàn bạc với cô Từ.”
Dương Lệnh Quang vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ vạn phần: “Vậy thì tốt quá, tỉnh Đông Hải chúng tôi xin nhiệt liệt hoan nghênh ngài Shevchenko, chúng tôi sẽ soạn thảo thêm nhiều chính sách ủng hộ và giúp đỡ ngài!”
Với một chủ tịch tỉnh như Dương Lệnh Quang, số vốn một tỷ này chưa khiến ông ta khiếp sợ đến mức phải trố mắt nghẹn họng. Có điều thanh danh của tập đoàn khoa học trí tuệ Tuyết quốc đáng giá hơn nhiều so với một tỷ.
Đến khi tin tức truyền ra, mọi người sẽ biết được ngay cả một tập đoàn khoa học trí tuệ của Tuyết quốc cũng rót vốn đầu tư vào tỉnh Đông Hải, vậy thì chắc chắn họ cũng sẽ cảm thấy đây là một địa phương tốt đáng để đầu tư, không chừng sẽ tranh nhau tìm đến.
Kể từ đó tỉnh Đông Hải sẽ phát triển vượt bậc, công lao của Dương Lệnh Quang lại càng không cần bàn đến nữa.
“Ngài Dương chủ tịch tỉnh, ông có thấy vết thương trên mặt tôi không?” Đúng lúc đó, Shevchenko vừa chỉ vào mặt mình vừa gọi Dương Lệnh Quang lại.
“Ơ? Có chuyện gì thế? Ngài Shevchenko, tại sao ngài lại bị thương trên mặt thế này?” Dương Lệnh Quang cau mày hỏi.
Shevchenko nở một nụ cười lạnh, nói: “Tôi bị một chủ xí nghiệp của tỉnh Đông Hải đánh đấy. Đại khái là cậu ta nghĩ tôi sẽ giúp cô Từ chiếm lợi bằng cách giành lấy hạng mục công trình cảng nước sâu, thế nên nhìn tôi không vừa mắt, đánh tôi một trận!”
“Ôi…”
Tất cả mọi người có mặt tại đây đều hít vào một hơi đầy kinh hãi.
Shevchenko có thân phận thế nào, địa vị ra sao? Huống chi anh ta còn là do Từ Ngạo Tuyết mời tới. Thế mà lại có người dám đánh anh ta? Hơn nữa còn đánh vào mặt, ra tay nặng đến mức này?
“Là kẻ nào mà to gan thế, ngay cả ngài Shevchenko cũng dám đánh? Tôi nghĩ hắn ta chán sống rồi!”
“Chẳng trách mặt ngài Shevchenko lại sưng vù lên, hóa ra là bị người khác đánh, hơn nữa còn là chủ xí nghiệp của tỉnh Đông Hải chúng ta sao?”
“To chuyện rồi đây, ngài Shevchenko đã báo chuyện này lên tận chủ tịch tỉnh, tên kia chết chắc rồi!”
Tất cả mọi người xôn xao bàn tán, ai cũng nghĩ kẻ đã ra tay đúng là không có mắt, hắn thực sự là ai cũng dám đắc tội à, không sợ chết sao?
Sắc mặt Dương Lệnh Quang đen sì sì, trông vô cùng xấu xí.
Ông ta cũng không ngờ lại có chuyện như vậy xảy ra, mà người xui xẻo bị đánh lại chính là Shevchenko!
Shevchenko là người rót vốn đầu tư một tỷ vào tỉnh Đông Hải đấy, một người như anh ta bị đánh đến mức này, nếu chuyện bị truyền ra thì còn ai muốn đến tỉnh Đông Hải đầu tư nữa đây? Liệu mọi người có đặt ra nghi vấn về vấn đề trị an của tỉnh Đông Hải hay không?
“Là ai?” Dương Lệnh Quang đen mặt hỏi.
“Là hắn ta!” Shevchenko quay đầu lại, giơ tay chỉ vào Tề Đẳng Nhàn rồi cười lạnh đáp.
Mọi người phía sau lập tức nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, ai cũng ngạc nhiên.
“Nếu là hắn ta thì cũng chẳng có gì lạ, tập đoàn Hướng thị và tập đoàn Từ thị cạnh tranh kịch liệt như vậy, có lẽ hắn ta không mời được chủ xí nghiệp lợi hại nào nên mới bất lực nổi điên đánh người mà thôi.”
“Chà, đúng là một tên lỗ mãng, làm thế chẳng những không giúp gì được cho tập đoàn Hướng thị mà còn trực tiếp đẩy tập đoàn Hướng thị xuống vực sâu, hắn ta không biết điều đó hay sao?”
“Tôi thấy hắn ta thuần túy chỉ là một thằng ngu, chẳng bao giờ biết suy nghĩ trước khi hành động, nếu không thì sao hắn ta có thể làm ra chuyện ngu xuẩn đến mức này?”
Tất cả mọi người đều lắc đầu ngao ngán, thầm nghĩ Tề Đẳng Nhàn đúng là một thằng ngu, ai cũng dám đánh.
Việc Tề Đẳng Nhàn tính tình không tốt, thích động tay động chân đã sớm bị truyền đi khắp thành phố Đông Hải, ai ai cũng biết, dù sao số lượng những nhân vật tai to mặt lớn bị hắn đánh cũng không phải là ít.
“Tôi nghe nói hắn ta còn gây chuyện với cả thư ký của ngài Bogdanov nữa cơ, cuối cùng người kia bị đánh rất thê thảm!”
“Đúng thế, mặt của Ivanov bị hắn đánh hỏng luôn rồi, ngài Bogdanov tuyệt đối sẽ không để yên đâu.”
“Có khi bây giờ ngài Bogdanov đã trực tiếp báo cáo lên phía đại sứ quán rồi ấy chứ, chắc chắn chẳng bao lâu nữa sẽ có quyết định xử lý hắn ta thôi!”
Mọi người lại nhắc đến chuyện Tề Đẳng Nhàn hành hung Ivanov lúc trước, những chủ xí nghiệp có mặt tại đây nghe được thì sợ hết hồn hết vía.
Thấy người đánh Shevchenko là Tề Đẳng Nhàn, Dương Lệnh Quang khó xử đến mức có cảm giác đầu mình to ra.
Tề Đẳng Nhàn chính là người mà ngay cả Phó Phong Vân cũng coi trọng, Phó Phong Vân là một trong những người có quyền thế nhất nước Hoa, dù là ông ta cũng tuyệt đối không thể đắc tội nổi.
Ông ta lại nghe được chuyện Tề Đẳng Nhàn thậm chí còn đánh cả thư ký của Bogdanov là Ivanov, chỉ thấy cái đầu vốn đã to ra nay như sắp nứt vỡ.
“Đánh Shevchenko thì thôi đi, ngay cả người của Bogdanov mà cậu cũng dám đánh?”
Dương Lệnh Quang choáng váng, nhất thời rơi vào thế bí không biết nên xử trí ra sao.
Nếu Bogdanov báo lên đại sứ quán, đến lúc đó người phía trên chắc chắn sẽ ra lệnh cho chủ tịch tỉnh là ông ta đích thân điều tra vụ việc, ông ta phải giải quyết chuyện này thế nào đây?
Ông ta hoảng loạn trong chốc lát rồi nhanh chóng bình tĩnh lại. Để giúp tỉnh Đông Hải phát triển, hẳn mình trừng phạt Tề Đẳng Nhàn một chút cũng không sao chứ?
Phó lão là người thông tình đạt lý, chắc chắn ông ấy sẽ lấy lợi ích của quốc gia làm trọng!
Nghĩ xong, Dương Lệnh Quang lập tức sầm mặt quay sang phía Tề Đẳng Nhàn: “Tề tổng, xin hỏi những gì mà ngài Shevchenko vừa nói có phải sự thật hay không?”
“Tôi có đánh anh ta, nhưng nguyên nhân tuyệt đối không phải do đố kỵ. Đơn thuần chỉ là vì anh ta quấy rối thư ký của tôi thôi.” Tề Đẳng Nhàn nhún vai, lạnh nhạt nói.
“Hơn nữa tôi cũng không cần đố kỵ với anh ta, vì tôi đã thu hút được một khoản đầu tư trị giá một tỷ đô la Mỹ.”
“Số tiền một tỷ nhân dân tệ của anh ta có đáng gì?”
Sau câu nói thứ nhất của Tề Đẳng Nhàn, phản ứng đầu tiên của mọi người là kinh ngạc vì không ngờ hắn lại thoải mái thừa nhận như thế.
Đến câu nói thứ hai và thứ ba, mọi người đều phá lên cười, lắc đầu nguầy nguậy.
Khoản đầu tư trị giá một tỷ đô la Mỹ? Hắn nói đã thu hút được là thu hút được thật đấy à?
Vị đại gia nào mà giàu có thế? Ai lại nguyện ý bỏ ra một tỷ đô la Mỹ để đầu tư vào tỉnh Đông Hải cơ?
Tất cả mọi người đều nghĩ Tề Đẳng Nhàn chỉ đang tìm cách thoát thân nên mới nói ra một số tiền đủ để khiến vị chủ tịch tỉnh họ Dương kia chấn động, khiến chủ tịch tỉnh ném chuột sợ vỡ đồ mà không tiện ra tay trừng phạt hắn.
Chỉ là chút mánh khóe nhỏ lừa bịp trẻ lên ba thôi, mọi người đều cười nhạo khinh thường hắn.
Từ Ngạo Tuyết cũng bật cười: “Không biết Tề tổng đã gọi được vốn đầu tư từ công ty nào thế? Một tỷ đô la Mỹ sao?”
Chương 290 Coi rẻ quyền thế
“Tập đoàn quốc tế Phi Tuyết.”
Tề Đẳng Nhàn mặt không đổi sắc nhìn Từ Ngạo Tuyết, nhàn nhạt nói ra sáu chữ.
“Ha ha ha ha…”
“Mẹ nói, hài hước thật!”
“Đúng là trò cười lớn nhất thiên hạ, anh em nhỉ!”
Từ Ngạo Tuyết còn chưa kịp phản ứng lại mà những chủ xí nghiệp xung quanh đã trực tiếp cười phá lên.
“Ha ha ha, thực sự rất thú vị, cậu đánh thư ký của Bogdanov một trận mà Bogdanov còn muốn bỏ vốn đầu tư sao?”
“Cậu đừng bịa chuyện ngu như thế nữa, rõ ràng cậu đã đánh Ivanov, kết quả là ông chủ của người ta còn muốn đầu tư cho cậu?”
“Hiểu rồi, giờ tôi sẽ bay sang Mỹ tìm Bill Gates đánh cho ông ta một trận, để ngày mai ông ta lập tức rót vốn đầu tư mười tỷ đô la Mỹ cho tôi!”
“Ha ha ha, lập hội cùng đi đi, anh đánh Bill Gates còn tôi đánh Mark Zuckerberg nhé.”
Nghe những lời này, Từ Ngạo Tuyết cũng không nhịn được mà cười ha ha, cô ta lắc đầu nói: “Tề Đẳng Nhàn, anh đừng giả ngốc ở đây. Dù anh có giả ngốc thì cũng không thoát nổi trách nhiệm đâu!”
Tề Đẳng Nhàn căn bản lười để ý đến họ, hắn chỉ nhìn Dương Lệnh Quang, nhàn nhạt hỏi: “Số vốn đầu tư ấy, Dương chủ tịch tỉnh có muốn hay không?”
Dương Lệnh Quang cau mày im lặng, không trả lời hắn.
Shevchenko ngồi một bên cười lạnh, nói: “Không ngờ mày lại to gan lớn mật đến thế, trước khi đánh tao còn dám ra tay đánh cả thư ký của ngài Bogdanov!”
“Mày có biết ngài Bogdanov là ai không đấy? Đó là tổng giám đốc của tập đoàn quốc tế Phi Tuyết, là con trai của ngài Gusinsky!”
“Loại rác rưởi như mày không thể tưởng tượng được quyền lực của ngài ấy ở Tuyết quốc đâu.”
Tề Đẳng Nhàn không biết nói gì hơn, Bogdanov thì có gì đặc biệt hơn người chứ, chẳng phải đến cha ruột anh ta còn đang bị giam trong nhà tù U Đô sao? Việc ông ta có được ăn đùi gà hay không còn phải xem sắc mặt của Tề Đẳng Nhàn đấy.
“Mày đánh thư ký của ngài Bogdanov mà ngài ấy còn rót vốn đầu tư cho mày? Tao dám khẳng định mày sẽ không được nhìn thấy mặt trời ngày mai đâu!” Shevchenko lạnh mặt nói.
Anh ta thực sự không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại to gan đến mức ấy, thậm chí còn đắc tội với Bogdanov trước cả khi đánh anh ta.
Bogdanov có thể coi như sếp lớn của anh ta, anh ta muốn làm gì cũng phải nhìn sắc mặt Bogdanov mà làm.
Không có tài nguyên dầu khí mà Gusinsky phân phối cho thì giờ đây anh ta cũng chỉ là người đứng đầu một mỏ quặng bé nhỏ.
Dương Lệnh Quang cũng sầm mặt nói: “Tề tổng, câu chuyện cười mà cậu vừa kể không hài hước chút nào!”
Tề Đẳng Nhàn nhún vai, họ đều nghĩ đây chỉ là một câu chuyện cười, vậy thì còn gì để nói nữa?
“Tôi còn tưởng Tề tổng cậu là người hiểu lễ nghĩa, không ngờ cậu lại lỗ mãng và thô bỉ đến vậy!” Dương Lệnh Quang nói bằng giọng điệu hết sức nghiêm nghị.
Shevchenko nở nụ cười đắc ý, nếu không thể dùng vũ lực để khuất phục mày thì đành lấy lực lượng quan chức địa phương của nước Hoa chúng mày ra xử lý mày thôi!
Anh ta không nghĩ rằng Tề Đẳng Nhàn lại là loại người mạnh mẽ đến mức có thể dùng thế lực của bản thân để chống lại quan chức quốc gia như Gusinsky, một chủ tịch tỉnh là quá đủ để trừng trị hắn.
Tề Đẳng Nhàn không cho là đúng: “Người ở Tuyết quốc đến nước Hoa này đầu tư thì có đặc quyền hay sao? Có thể tùy tiện quấy rối đàn bà con gái? Tôi không được phép dạy dỗ anh ta à?”
Shevchenko đáp trả: “Tao không quấy rối ai hết, chỉ tại mày nghĩ tập đoàn Từ thị sẽ dựa vào tao mà giành được hạng mục công trình xây dựng kia nên mới sinh hận, cuối cùng ra tay với tao.”
Tề Đẳng Nhàn cười xùy một tiếng: “Các người đều nghĩ lời của người Tây đáng tin hơn, thế thì sao nào, tôi đánh anh ta thì có sao?”
Lúc thốt ra những lời này, vẻ mặt hắn kiêu căng, ngữ khí lạnh nhạt, dường như tự cao tự đại đến nỗi bất cứ kẻ nào cũng không xứng đáng lọt vào tầm mắt hắn.
“Quá ngông cuồng, tên này đúng là quá ngông cuồng, sao ra tay hành hung người khác mà lại cho là mình có lý vậy nhỉ?”
“Phải lập tức bắt hắn ta lại rồi phạt nặng, nhất định phải khiến tên điên này trả một cái giá thật đắt mới được!”
“Đúng thế, nếu không bắt hắn ta lại làm gương thì sau này liệu còn ai nguyện ý đầu tư cho tỉnh Đông Hải chúng ta đây?”
“Xin Dương chủ tịch tỉnh hãy trừng phạt tên này ngay lập tức, đừng để hắn gây tổn hại đến danh dự của tỉnh Đông Hải chúng ta!”
Mọi người đều căm phẫn hô to đòi Dương Lệnh Quang ra tay xử lý.
Tề Đẳng Nhàn cũng cười lạnh: “Các người ủng hộ cái tên Tây lông Shevchenko này là vì anh ta đầu tư tận một tỷ chứ gì.”
“Nhưng tôi có thể thu hút vốn từ tập đoàn quốc tế Phi Tuyết, để họ đầu tư một tỷ đô la Mỹ!”
“Hơn nữa, danh tiếng của tập đoàn quốc tế Phi Tuyết lớn hơn tập đoàn khoa học trí tuệ gì gì đó nhiều.”
Nghe câu này của Tề Đẳng Nhàn, Dương Lệnh Quang không nhịn được mà nổi cả gân xanh trên trán.
Từ Ngạo Tuyết ngồi một bên lại cảm thấy rất thú vị, Tề Đẳng Nhàn giả vờ giả vịt cũng giỏi đấy, nhưng giờ hắn càng tỏ ra hung tợn thì sau này hắn sẽ chết càng thảm mà thôi!
Hoàng Văn Lãng toát mồ hôi lạnh thay cho Tề Đẳng Nhàn, nếu hắn nhận sai ngay từ đầu thì có lẽ vẫn còn cứu vãn được, đằng này hắn không chỉ không nhận sai mà thái độ còn rất ngông cuồng, thậm chí còn liên tục ăn nói vớ vẩn nữa, phỏng chừng kết cục sẽ vô cùng khó coi.
“Làm sao bây giờ thưa Hướng tổng, họ sắp ra tay với Tề tổng rồi!” Nghe đến đây, Dương Quan Quan cũng tỏ ra lo lắng.
“Đừng sốt ruột, anh ta thích làm những chuyện như thế đấy.” Hướng Đông Tinh liếc mắt nhìn Dương Quan Quan, lạnh nhạt nói.
Dương Quan Quan hỏi: “Tôi có cần đứng ra làm chứng rằng cái tên Tây đến từ Tuyết quốc kia đã ra tay với tôi trước không?”
Hướng Đông Tinh hỏi: “Cô định làm chứng bằng cách nào? Có video ghi hình không? Có chứng cứ không?”
Dương Quan Quan cụt hứng. Shevchenko đầu tư một tỷ, những người ở đây chỉ hận không thể quỳ xuống liếm chân anh ta, tất cả cùng một giuộc cấu kết với nhau muốn buộc tội Tề Đẳng Nhàn, quả là đáng giận!
“Sao cái tên Bogdanov kia còn chưa tới?!” Dương Quan Quan thầm lo lắng trong lòng, cô ta biết Bogdanov là người duy nhất có khả năng giúp Tề Đẳng Nhàn xoay chuyển tình thế.
Cuối cùng Dương Lệnh Quang hung hăng đập tay xuống bàn một cái, tiếng vang thật lớn khiến tất cả mọi người chấn động đến mức phải ngậm miệng.
“Tề tổng, cậu nghĩ tất cả mọi người ở đây đều là kẻ ngốc hay sao? Cậu tưởng mấy trò đùa của cậu vui lắm à?”
“Cậu đánh Ivanov, thư ký của tổng giám đốc tập đoàn quốc tế Phi Tuyết, chẳng lẽ tập đoàn quốc tế Phi Tuyết còn nguyện ý nghe lời cậu mà rót vốn đầu tư?”
“Một logic đơn giản như thế thôi mà cậu cũng không hiểu à?”
“Kể cả nếu cậu không đánh Ivanov, thì dựa vào đâu mà tập đoàn quốc tế Phi Tuyết phải bỏ vốn đầu tư cho cậu?”
Dương Lệnh Quang tức tối thầm nghĩ, Tề Đẳng Nhàn tỏ thái độ thế này thuần túy là bởi hắn muốn khiêu khích sự uy nghiêm của chủ tịch tỉnh là ông ta.
Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Dương Lệnh Quang, hờ hững nói: “Nếu ông cứ nhất quyết như thế thì tôi có chửi ông là thằng ngu cũng chẳng oan đâu!”
Câu nói này khiến mọi người ngạc nhiên đến nỗi tròng mắt suýt lọt cả ra ngoài.
Hắn dám nói vậy ư?
Hắn dám nói vậy với một vị chủ tịch tỉnh sao?
Từ trước tới nay Tề Đẳng Nhàn chưa từng để những quan chức này vào trong mắt, hắn tin vào thực lực của bản thân, cũng tin vào tư tưởng mạnh mẽ mà hắn đã tự trang bị cho mình!
Họ cũng chỉ là những người được nhân dân chọn ra để quản lý một khu vực nào đó thôi, nếu nhân dân không hài lòng thì đến phân họ còn chẳng có mà ăn, là nhân dân thì dựa vào đâu mà phải sợ quan chức?
Ngay cả Hướng Đông Tinh và Dương Quan Quan cũng phải nghẹn họng trừng mắt, không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại thốt ra một câu kinh hãi đến vậy.
Thử hỏi trên đời có ai dám mắng chửi một người quyền cao chức trọng như hắn không?!
Hoàng Văn Lãng cười khổ, lúc trước chính ông ta cũng bị Tề Đẳng Nhàn mắng chửi… Không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại to gan đến vậy, lại còn tiếp tục mắng chửi người chức to hơn!
Từ lâu ông ta đã nhìn ra được khí chất kiêu ngạo khinh người, coi rẻ quyền thế của Tề Đẳng Nhàn.
Kiều Thu Mộng đang ngồi trong một góc lẳng lặng theo dõi câu chuyện cũng khẽ thở dài. Nếu là trước đây, cô ta sẽ nghĩ rằng Tề Đẳng Nhàn là một tên ngu xuẩn không biết lựa lời mà nói.
Nhưng bây giờ cô ta lại phát hiện một điều, đó chính là điểm đặc biệt của riêng mình hắn…
Ta bất khuất cứng cỏi, thà gãy nát chứ nhất định không chịu bị bẻ cong.
Người tới chính là Từ Ngạo Tuyết!
Cô ta nhìn thấy người mình vất vả lắm mới mời được, Shevchenko nguyện ý đầu tư xây dựng nhà máy ở tỉnh Đông Hải lại đang bị Tề Đẳng Nhàn hành hung?!
Đi theo Từ Ngạo Tuyết đến đây còn có thị trưởng thành phố Trung Hải Hoàng Văn Lãng, ông cũng thấy Tề Đẳng Nhàn đang hành hung khách ngoại quốc, điều này làm cho đầu óc của ông cũng ong ong.
"Chát!"
Tề Đẳng Nhàn căn bản không nghe, lại vung tay tát một cái, trực tiếp đánh Shevchenko ngã xuống đất.
Từ Ngạo Tuyết vô cùng phẫn nộ đi tới, tức giận nói: "Tề Đẳng Nhàn, anh đang làm gì vậy hả? Anh có biết Shevchenko là người tôi mời tới không, thế mà anh còn đánh anh ta?"
Tề Đẳng Nhàn nhún vai, nói: "Cô mời tới thì thế nào? Cho dù là mời thủ trưởng quốc gia tới, tôi cũng đánh hắn như thường."
Từ Ngạo Tuyết tức giận đến mức mắt tối sầm, cả người run lên, lạnh lùng nói: "Được được được, anh thật to gan, ngược lại tôi muốn nhìn xem, anh kết thúc như thế nào!"
Hoàng Văn Lãng cũng đen mặt nói: "Tề đại sư, cậu quá đáng lắm rồi đấy, đánh người ta thành bộ dáng thế này!"
Tề Đẳng Nhàn có chút bất mãn nhíu mày, cười lạnh.
"Các người chỉ thấy tôi đánh anh ta, lại không hỏi vì sao tôi lại đánh sao?"
"Tôi là một người biết đạo lý, nếu anh ta không đáng đánh, tôi cũng sẽ không ra tay."
Tề Đẳng Nhàn nhìn hai người, thản nhiên nói.
"Shevchenko tiên sinh là khách ngoại quốc, là khách quý của tỉnh Đông Hải chúng ta! Cậu đánh anh ta thành như vậy, nếu như anh ta làm ầm lên, đến lúc đó toàn bộ tỉnh Đông Hải chúng ta đều không còn mặt mũi!"
Tuy rằng quan hệ của ông và Tề Đẳng Nhàn rất tốt, nhưng hiện tại đã xảy ra chuyện lớn như vậy, nên thái độ vẫn là phải có.
Từ Ngạo Tuyết cũng lạnh lùng nói: "Không sai, anh chính là không thể chịu được việc tôi tìm được xí nghiệp đầu tư ưu tú nước ngoài, có thể đến Đông Hải xây dựng cảng nước sâu, cho nên mới dùng loại thủ đoạn đê tiện này để cản trở tôi!"
Tề Đẳng Nhàn trực tiếp đưa tay chỉ Dương Quan Quan, lạnh lùng nói: "Các người nhìn mặt thư ký của tôi xem, chính là bị tên này đánh. Tôi ra tay dạy dỗ anh ta không được hay sao?"
Từ Ngạo Tuyết tức giận nói: "Chỉ là một thư ký mà thôi!
Những lời này của Từ Ngạo Tuyết trực tiếp đối lập với thái độ của Hướng Đông Tình.
Hướng Đông Tình là một người phụ nữ máu lạnh, bây giờ xem ra, ai máu lạnh hơn ai?
Tề Đẳng Nhàn sau khi nghe nói như thế, lập tức nổi giận, ha hả cười hai tiếng, lạnh lùng nói: "Một thư ký mà thôi? Thư ký không phải là người hả? Chỉ có đại gia cô mời đến là người hay sao?"
Hoàng Văn Lãng nói: "Tề đại sư, chuyện cũng đã xảy ra, chúng ta có thể ngồi xuống thỏa thuận giải quyết cho thật tốt, không đáng phải động thủ."
"Tôi đi sờ mông của vợ ông, sau đó lại cho vợ của ông hai cái tát, rồi vẫn có thể ngồi xuống cùng ông thương lượng giải quyết có được không?" Tề Đẳng Nhàn bộc phá tính tình, ngoài cười nhưng trong không cười hỏi Hoàng Văn Lãng.
Hoàng Văn Lãng sửng sốt, những lời này của hắn khiến ông tức giận đến mức chết đi sống lại, mình đường đường là thủ trưởng thành phố, hắn dám nói chuyện với mình như vậy sao?!
"Sớm biết cậu là loại người này, lúc trước đúng là không nên cứu cái mạng chó này của cậu!"
Tề Đẳng Nhàn làm cho Hoàng Văn Lãng tức giận đến không chịu được, ông chẳng qua là muốn hòa hoãn một chút mâu thuẫn, nào biết đâu Tề Đẳng Nhàn nói hai ba câu liền trực tiếp đổ giận lên người ông?
"Thị trưởng Hoàng, không cần nhiều lời như vậy với mấy tên côn đồ! Tôi sẽ trấn an cảm xúc của Shevchenko tiên sinh cảm xúc trước, sau này hắn muốn giải quyết chuyện này như thế nào, đó chính là chuyện của hắn." Từ Ngạo Tuyết lạnh mặt nói.
Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói: "Nếu anh ta không xin lỗi, hôm nay cô cũng không có cách nào đưa anh ta bình yên vô sự rời khỏi đây."
Từ Ngạo Tuyết tức giận nói: "Vậy sao? Tôi cũng muốn xem anh có năng lực gì!"
Lúc hai bên giương cung bạt kiếm, Ngọc Tiểu Long đã tới.
Cô mặc thường phục, nhưng vẫn như cũ không có cách nào che nổi muôn trượng hào quang trên người cô, bất kể đi tới nơi nào, đều là đối tượng vạn người chú ý.
"Tiểu Long, cậu tới đúng lúc lắm, tên côn đồ Tề Đẳng Nhàn này thế mà lại đánh Shevchenko thành như vậy! Hơn nữa còn nói ra mấy lời ngông cuồng, ép anh ta phải xin lỗi, không xin lỗi sẽ giết chết anh ta." Từ Ngạo Tuyết bực bội nói.
"Tớ hiểu rõ tình huống rồi." Ngọc Tiểu Long mặt không chút thay đổi nói.
Tề Đẳng Nhàn nhìn Ngọc Tiểu Long, lạnh nhạt nói: "Cho nên sao nữa? Cô muốn nói cái gì? Lại muốn nói như Từ Ngạo Tuyết, chẳng qua cũng chỉ là một thư ký thôi sao?"
Ngọc Tiểu Long cũng không để ý tới Tề Đẳng Nhàn và những lời châm chọc mỉa mai của hắn, nói với Shevchenko: "Shevchenko tiên sinh, Hoa quốc của chúng tôi không phải là Tuyết Quốc của anh, anh làm chuyện vô lễ, hẳn là nên xin lỗi."
Lời này vừa nói ra, Từ Ngạo Tuyết trực tiếp ngây ngẩn cả người, không ngờ Ngọc Tiểu Long lại đứng về phía Tề Đẳng Nhàn!
Cô ta nắm chặt nắm đấm, nhưng cũng bất đắc dĩ, Ngọc Tiểu Long vẫn luôn là một người rất có nguyên tắc.
Hiển nhiên Ngọc Tiểu Long cảm thấy, chuyện này đã chạm tới điểm mấu chốt của cô, cô không thể đứng ở phe Shevchenko.
Shevchenko rất rõ thân phận của Ngọc Tiểu Long, là nữ chiến thần như mặt trời ban trưa của quân đội Hoa quốc!
"Được, tôi sẽ xin lỗi, nhưng mà, tôi vẫn sẽ bảo lưu quyền lợi truy cứu trách nhiệm của mình!" Shevchenko cắn răng, thấp giọng nói.
Anh ta cũng biết mình không có lý, tự dưng đùa giỡn nữ công dân Hoa quốc, hơn nữa còn động thủ, nhưng anh ta và vệ sĩ chung quy lại bị đánh thảm như vậy, hắn sẽ không cam tâm tình nguyện bỏ qua dễ dàng như vậy.
Ngọc Tiểu Long bình tĩnh gật đầu, nói: "Đây thật sự là quyền lợi của anh, tôi sẽ không làm phiền."
Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, không ngờ rằng Ngọc Tiểu Long lại là một người có nguyên tắc như vậy.
Chẳng qua, điều này cũng bình thường, nhiệm vụ của quân nhân vốn là bảo vệ quốc gia.
Chuyện này là Shevchenko làm sai, quân nhân chân chính như vị Ngọc Tiểu Long này sao có thể dung túng cho anh ta?
Điều này làm cho Tề Đẳng Nhàn sinh ra một chút tán thưởng đối với Ngọc Tiểu Long, lợi ích to lớn ở trước mặt, ít người có thể kiên trì với nguyên tắc của mình giống như Ngọc Tiểu Long.
"Vị tiểu thư này, tại đây tôi trịnh trọng xin lỗi cô, có lẽ là văn hóa của Tuyết Quốc chúng tôi không giống như văn hóa của Hoa quốc các cô, cho nên mới khiến tôi gây ra chuyện vô lễ như vậy." Shevchenko tạ lỗi với Dương Quan Quan.
Dương Quan Quan không nói gì, mặt của cô ta bây giờ còn đau, muốn cô ta tha thứ cho tên Tuyết Quốc lỗ mãng này, sao có thể dễ dàng như vậy chứ?
Sắc mặt Từ Ngạo Tuyết âm trầm, nhưng Ngọc Tiểu Long đã biểu lộ thái độ của bản thân, cô ta cũng không nói cái gì nữa, càng không có khả năng đối nghịch với Ngọc Tiểu Long.
"Nhớ kỹ, về sau không nên làm xằng làm bậy ở Hoa quốc của chúng ta , nơi này cũng không phải là Tuyết Quốc của các người!" Tề Đẳng Nhàn cười lạnh nhắc nhớ một câu.
Hướng Đông Tình nhìn đồng hồ của mình, vẻ mặt bình tĩnh lạnh lùng nói: "Đi thôi Tề tổng, đại hội thu hút đầu tư sắp bắt đầu rồi, chúng ta không thể đến muộn."
Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, nói: "Được, chúng ta đi."
Hắn chủ động đưa tay đỡ lấy Dương Quan Quan, có chút đau lòng cho cô ta, hai ngày liền bị người ta đánh hai lần, những người này thật đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc mà!
Dương Quan Quan rất tủi thân, nước mắt rơi làm hoa cả mắt, thấp giọng nói: "Cảm ơn Tề tổng."
"Trách tôi trách tôi, không nên để cô trả tiền." Tề Đẳng Nhàn tự trách, vỗ nhẹ lưng cô ta.
Kết quả, Dương Quan Quan lại khóc càng thêm thương tâm khổ sở, lúc trước cô ta còn có chút trách Tề Đẳng Nhàn, nhưng hiện tại chỉ trách số của mình quá khổ.
Chương 287 Ôm một lát
Sự việc kết thúc với lời xin lỗi của Shevchenko, đám người chứng kiến tại hiện trường cũng tỏ vẻ hài lòng, khiến cho Từ Ngạo Tuyết kiêu ngạo này phải cúi đầu, đây không phải khiến cho Ngọc tướng lĩnh phải đích thân ra mặt hay sao chứ!
Ngọc Tiểu Long vừa nhìn Shevchenko đã cảm thấy vô cùng đáng ghét, sau khi xử lý xong chuyện này, cô liền rời khỏi đây mà không chào hỏi lấy một câu.
Cô thậm chí còn cảm thấy có chút hối hận, tại sao mình lại vận dụng quan hệ để mời một kẻ như vậy tới đây chứ, thật là mất mặt!
Từ Ngạo Tuyết vẫn còn phải phụ thuộc vào số vốn đầu tư của Shevchenko, Hoàng Văn Lãng cũng phải dựa vào anh ta để dành thành tích về cho mình, nên cũng hỏi han rất mực ân cần.
“Không có vấn đề gì ư? Sao tôi có thể không có vấn đề gì, các ngươi nhìn mặt tôi xem?” Shevchenko nở nụ cười vô cùng dữ tợn, tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.
“Ngài Shevchenko…” Từ Ngạo Tuyết lên tiếng định nói gì đó.
“Khi nãy có phải cậu ta nói muốn tới tham dự đại hội kêu gọi đầu tư hay không?” Shevchenko đột nhiên hỏi.
“Đúng vậy.” Từ Ngạo Tuyết thoáng sửng sốt, sau đó khẽ gật đầu.
Shevchenko gật đầu một cách hung tợn, anh ta nói: “Được, vậy bây giờ chúng ta mau tới đại hội kêu gọi đầu tư thôi!”
“Tôi không chỉ muốn đầu tư xây dựng ở tỉnh Đông Hải, mà còn muốn tăng quy mô đầu tư lên gấp mười lần!”
“Tôi muốn nhìn thử xem quan chức ở tỉnh Đông Hải các người sẽ đứng về phía tôi, hay là đứng về phía cậu ta đây!”
“Cậu ta đã đắc tội tôi mà vẫn muốn được bình an vô sự sao? Đừng có mơ!”
Hoàng Văn Lãng không nhịn được mà cười khổ, ông ta còn lo sau sự việc này, Shevchenko sẽ rút vốn, không đầu tư cho tỉnh Đông Hải nữa, không thể ngờ chuyện như vậy còn khiến Shevchenko muốn đầu tư nhiều hơn.
Ông ta đột nhiên muốn tăng số vốn đầu tư, đẩy quy mô đầu tư lên gấp mười lần, chỉ vì muốn dạy cho Tề Đẳng Nhàn hung hăng kia một bài học thôi sao?
Từ Ngạo Tuyết không khỏi kinh ngạc, sau đó vô cùng phấn khởi, nếu Shevchenko thật sự tăng quy mô đầu tư lên gấp người lần như lời anh ta nói, vậy thì dự án xây dựng công trình cảng Nước Sâu của tỉnh Đông Hải chắc chắn sẽ rơi vào tay cô ta!
Nếu như nắm được quyền thi công cảng Nước Sâu ở tỉnh Đông Hải, vậy thì tập đoàn Hướng thị kia lấy cái gì ra đấu với cô ta được chứ? Công trình này có giá trị lên tới bảy trăm triệu nhân dân tệ lận đó!
“Mau, chúng ta mau vào thôi!” Shevchenko dùng khăn ướt lau vết mắt trên khuôn mặt mình, khuôn mặt anh ta đã sưng tấy, chẳng khác gì bị ong vò vẽ chích cho một cái, nom cực kỳ khó coi.
Shevchenko hạ quyết tâm, ông ta nhất định phải hạ được Tề Đẳng Nhàn trong đại hội kêu gọi đầu tư này, muốn hắn không còn chỗ dung thân ở tỉnh Đông Hải này!
Su khi cho hắn một bài học, anh ta sẽ lại đi tìm cô thư ký có vòng một khủng kia, để xem cô ta còn dám chống đối mình nữa hay không?
Sau khi ba người Tề Đẳng Nhàn, Hướng Đông Tinh và Dương Quan Quan tiến vào khách sạn, đại hội kêu gọi đầu tư vẫn còn chưa khai mạc, Tề Đẳng Nhàn bảo Dương Quan Quan đi vào nhà vệ sinh sửa sang, trang điểm lại một chút.
“So với Từ Ngạo Tuyết, Hướng tổng có vẻ được người ta yêu mến hơn nhiều đó.” Tề Đẳng Nhàn cười nói với Hướng Đông Tinh, vui vẻ hàn huyên với cô ta.
“Vậy sao?” Hướng Đông Tinh chỉ nhàn nhạt quét mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái.
Tề Đẳng Nhàn nói: “Có lẽ cô nên thay đổi phong cách của mình một chút đi, tươi cười nhiều lên một chút, và mặc những bộ trang phục phù hợp với trào lưu nữa.”
“Nếu cô làm như vậy, có lẽ sẽ khiến nhân viên của tập đoàn Hướng thị có chút cảm giác mới mẻ, nói không chừng bọn họ sẽ càng chăm chỉ làm việc hơn đó.”
“Nếu không tin, cô có thể thử xem.”
Hướng Đông Tinh khịt mũi coi thường những lời này của Tề Đẳng Nhàn, cô ta nói: “Tôi có thể nhìn ra, thư ký Dương kia của anh có vẻ rất tin tưởng anh, cũng rất ngưỡng mộ anh.”
Tề Đẳng Nhàn đưa tay sờ mũi của mình, hắn cảm thấy khá ngượng ngùng, Dương Quan Quan kia nếu không phải làm mặt quỷ sau lưng hắn, thì cũng suốt ngày mắng chửi hắn là tên biến thái háo sắc, ngưỡng mộ ở đâu ra chứ?
“Hình như cô ấy thích anh.” Hướng Đông Tinh nói.
“Thật sao? Làm gì có!” Tề Đẳng Nhàn tỏ vẻ kinh ngạc.
Hướng Đông Tinh nói: “Không ngờ Ngọc Tiểu Long lại là kẻ chính trực như thế, vậy mà lần này cô ấy còn đứng về phía anh!”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Đúng là cô ta rất chính trực, có điều lần này cô ta không đứng về phía tôi, mà là đứng về phía cán cân công lý trong lòng cô ta. Cô ta là một quân nhân, bảo vệ quốc gia là sứ mệnh của cô ta!”
Hướng Đông Tinh cười đáp: “Cho dù như thế nào, cô ấy cũng là một người vô cùng đáng kính nể. Dẫu hai bên là đối thủ của nhan, tôi vẫn khá tôn trọng và đánh giá cao cô ấy.”
Tề Đẳng Nhàn nghĩ đoạn, cảm thấy Ngọc Tiểu Long kiêu ngạo này tiến bộ nhanh tới mức ấy, có thể ngồi lên địa vị cao như vậy, quả thực cũng không phải một người đơn giản.
Cô có chuẩn mực về cách xử sự của riêng mình, trong lòng lúc nào cũng có thước đo giữa đúng và sai, vẻ đẹp nhân cách này có một sức hấp dẫn vô cùng đặc biệt. Nếu không nhờ nhân cách cao đẹp, cô cũng không thể có được nhiều người ủng hộ như vậy.
Cũng như Ngọc Tiểu Long phát hiện mình đã xem thường Tề Đẳng Nhàn, lúc này Tề Đẳng Nhàn cũng nhận ra mình đã quá xem thường Ngọc Tiểu Long.
Dường như cả hai người đều đã hiểu rõ về đối phương thêm một chút.
Khoảng chừng vài phút sau, Dương Quan Quan bước ra từ nhà vệ sinh, cô ta đã trang điểm thêm một lớp, nhưng gò má vẫn còn sưng đỏ, hình như không có hiệu quả cho lắm.
“Xin lỗi vì đã để mọi người đợi lâu.” Dương Quan Quan đã điều chỉnh lại cảm xúc của mình, khom lưng xin lỗi Tề Đẳng Nhàn và Hướng Đông Tình.
“Cô đừng gập người nữa, vết thương trên eo của cô vẫn còn chưa khỏi đâu.” Tề Đẳng Nhàn ân cần đưa tay đỡ cô ta dậy: “Mặt còn đau không? Về đến nhà thì dùng đá lạnh chườm một lát, như vậy sẽ tiêu sưng.”
Dương Quan Quan khẽ khịt mũi, cô ta nói: “Cảm ơn Tề tổng, vết thương đó cũng không còn đau lắm, sẽ không ảnh hưởng đến công việc của tôi đâu.”
Tề Đẳng Nhàn vỗ vai cô ta, hắn nói: “Nếu như ông trời muốn giáng sứ mệnh lớn cho kẻ nào đó, nhất định sẽ khiến người này phải chịu nỗi khổ về tâm trí, sự mệt nhọc trong cơ thể, sự đói khát của thể xác… Thư ký Dương, cô chính là một nhân vật lớn sẽ gánh vác chuyện lớn trong tương lai đó!”
Dương Quan Quan bị mấy lời này của Tề Đẳng Nhàn chọc cho bật cười, cô ta biết rõ bản thân chẳng thể gánh vác được trọng trách gì, thậm chí còn để cho người ta bắt nạt thành như thế này…
Không hiểu sao Hướng Đông Tinh lại cảm thấy có chút gì ghen ghét, cô ta nói: “Tôi vào trong trước đây, một lát nữa hai người hãy vào, đừng vào trễ là được.”
Sau khi nói xong câu này, Hướng Đông Tình xoay người rời đi.
“Đừng buồn nữa nhé, dù sao tôi cũng trút giận giúp cô rồi, đám tây lông kia chẳng phải đã bị đánh gãy cả răng rồi sao?” Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Nếu như côn vẫn còn chưa hết giận, chờ tới khi đại hội kết thúc, tôi sẽ âm thầm tìm tên đó, đấm cho anh ta một trận nữa là được.”
“Không cần đâu, anh đã rất tuyệt rồi, tôi chưa từng nghĩ sẽ có người làm ra chuyện tày đình như vậy vì tôi.” Dương Quan Quan ngẩng đầu, giọng điệu vô cùng cảm kích, trong ánh mắt ẩn chứa chút tình cảm không thể đặt tên.
Tề Đẳng Nhàn “ừm” một tiếng rồi bảo: “Đừng khách sáo, cô là cấp dưới của tôi, bảo vệ cô là việc tôi nên làm. Sau này tôi sẽ không để chuyện như vậy xảy ra nữa đâu, yên tâm đi!”
Dương Quan Quan vươn tay ra.
Tề Đẳng Nhàn ngẩn người.
“Tôi mệt quá, muốn ôm một lát.” Dương Quan Quan đỏ mặt, lí nha lí nhí.
“Được thôi!” Tề Đẳng Nhàn vui vẻ đồng ý với lời đề nghị này, duỗi tay ôm lấy Dương Quan Quan.
Cái ôm giữa hai người giống như tình cảnh dưới sạp báo nhỏ trong hôm mưa ấy, ngập tràn cảm giác ấm áp. Điều khiến Dương Quan Quan cảm thấy đáng quý nhất chính là, lần này Tề Đẳng Nhàn không chĩa “súng” vào người mình nữa.
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy Dương Quan Quan vẫn mềm mại và đàn hồi nữa khi trước.
Một lát sau, Dương Quan Quan đẩy Tề Đẳng Nhàn ra, cảm động nói: “Cảm ơn.”
“Đừng khách sáo, nếu như cảm thấy mệt mỏi, cô có thể tìm tôi bất cứ lúc nào…” Tề Đẳng Nhàn nhe răng cười.
Dương Quan Quan thấy nụ cười của hắn, cứ cảm giác có chỗ nào không hợp lý cho lắm.
“Được rồi, mau vào trong thôi, cứ dùng dằng ở chỗ này như vậy mãi, chỉ e Hướng tổng sẽ hiểu lầm chúng ta đang làm gì không phải phép đó!”
“Dẫu sao thì cô cùng là thư ký, còn tôi là ông chủ…”
“Chuyện giữa thư ký và ông chủ, cô cũng hiểu mà!”
Khi nói chuyện, Tề Đẳng Nhàn còn nháy mắt một cách mờ ám.
“Cút mau, tên biến thái này!” Dương Quan Quan cảm thấy sự ấm áp trong lòng mình từ nãy đến giờ như bị đánh tan, tức tối giáng cho hắn một quả đấm.
Chương 288 Đại hội khai mạc
Khả năng gây mất hứng của Tề Đẳng Nhàn quả đúng là độc nhất vô nhị, nếu không cũng sẽ không có nhiều người hận hắn tới mức nghiến răng nghiến lợi như vậy.
Hắn đưa Dương Quan Quan tới một chiếc bàn, ngồi xuống bên cạnh Hướng Đông Tinh, không bao lâu sau, đám người Từ Ngạo Tuyết cũng đều yên vị trong đại hội.
Đại hội kêu gọi đầu tư chính thức khai mạc!
Đại hội được mở màn bởi bài phát biểu của lãnh đạo tỉnh trên sân khấu, nói rằng mấy năm nay tỉnh Đông Hải phát triển rất nhanh, sau đó cảm ơn tất cả những doanh nhân có mặt ở đây.
Sau khi bài phát biểu theo thông lệ kết thúc, Dương Lệnh Quang bắt đầu nói tới chuyện chính, ông ta nói: “Tỉnh Đông Hải chúng tôi vẫn nhiệt liệt hoan nghênh những nguồn đầu tư từ nước ngoài, vậy nên sau cuộc họp chính phủ gần đây, chúng tôi đã đưa ra quyết định như sau…”
“Tình hình kinh tế ở tỉnh Đông Hải đang phát triển với tốc độ chóng mặt, để tạo điều kiện thuận lợi cho việc vận chuyển hàng hóa số lượng lớn, tỉnh Đông Hải quyết định xây dựng cảng Nước Sâu ở vịnh Đông Hải.”
“Tổng giá trị của gói thầu xây dựng cảng nước sâu là bảy trăm trăm triệu nhân dân tệ.”
Khi nghe được lời tuyên bố này của Dương Lệnh Quang, mọi người đều không nhịn được mà nín thở.
Tỉnh Đông Hải chính là một tỉnh có nền kinh tế đứng đầu, cơ quan chính quyền của tỉnh cũng không thiếu ngân sách, cho nên khi nhận công trình này, bọn họ không phải lo không lấy được tiền.
“Trong việc xây dựng cảng Nước Sâu này, đương nhiên cơ quan chính quyền cũng rất muốn hợp tác với các vị doanh nhân thành đạt trên toàn tỉnh…”
“Cho nên chúng tôi đã tổ chức đại hội kêu gọi đầu tư ngày hôm nay.”
“Ai có thể thu hút thêm càng nhiều nguồn đầu tư nước ngoài lớn đến tỉnh Đông Hải chúng ta, người đó chính là người đảm nhiệm công trình cảng Nước Sâu ở vịnh Đông Hải, hơn nữa cũng sẽ dành được rất nhiều tài nguyên phong phú!”
Sau khi bài phát biểu của Dương Lệnh Quang kết thúc, hội trường nổi lên một tràng pháo tay nồng nhiệt.
Lãnh đạo phát biểu, bọn họ cũng không thể không cho ông ta mặt mũi, mọi người đều ra sức vỗ tay, nhưng tiếng vỗ tay dù to đến đâu cũng không bằng thể hiện thực lực trước bọn họ.
Các vị lãnh đạo khác cũng lần lượt lên sân khấu phát biểu, sau đó thuận tiện mô tả chi tiết đường lối phát triển của tỉnh Đông Hải trong tương lai.
Bọn họ phát biểu xong, đại hội tiến vào giai đoạn chính: kêu gọi đầu tư xây dựng!
Một vài doanh nhân dẫn theo các giám đốc điều hành cấp cao của các công ty nước ngoài mà họ đã mời gọi từ trước, những người này cũng có ý định đến Hoa Quốc để kinh doanh nên ai nấy đều đầu tư chút ít.
Tuy nhiên, Dương Lệnh Quang vẫn cau mày liên tục, không có lý do nào khác, chính là do mức độ phổ biến của những doanh nghiệp này quá thấp và số tiền bọn họ có thể đầu tư cũng chẳng đáng là bao.
Tề Đẳng Nhàn nói với Hướng Đông Tinh: “Tôi đi lên lầu trước đã. Bogdanov đã đồng ý đầu tư một tỷ USD. Chắc chắn không có ai ở đại hội này có số tiền lớn hơn cậu ta đâu.”
Khoản đầu tư của những doanh nhân nước ngoài này nằm trong khoảng từ vài triệu đến vài chục triệu, tất cả đều được đo bằng tiền tệ Hoa Quốc, đối với Dương Lệnh Quang mà, mấy khoản này đương nhiên không đủ để lấp đầy sự đói khát của ông ta.
Hướng Đông Tinh khẽ gật đầu, Tề Đẳng Nhàn vừa mới đi được hai bước, đã trông thấy Từ Ngạo Tuyết đưa Shevchenko vào hội trường.
“Chủ tịch tỉnh Dương, vị này chính là ngài Shevchenko, là ông chủ của tập đoàn trí tuệ khoa học đến từ Tuyết Quốc, lần này được tôi mời tới tỉnh Đông Hải để khảo sát đầu tư.” Từ Ngạo Tuyết giới thiệu với Dương Lệnh Quang.
Dương Lệnh Quang vừa nghe đã tỉnh hết cả người, trời hạ, tập đoàn trí tuệ khoa học, đây chính là công ty công nghệ cao của Tuyết Quốc vang danh khắp chốn đó!
Nếu có thể lôi kéo tập đoàn trí tuệ khoa học đến đầu tư và xây dựng tại tỉnh Đông Hải, vậy thì việc tạo dựng thương hiệu cho tỉnh Đông Hải sẽ là một điều vô cùng thuận lợi, và khoản đầu tư của bọn họ chắc chắn sẽ không nhỏ!
Vì thế, Dương Lệnh Quang vô cùng niềm nở bước về phía bọn họ, ông ta bắt tay với Từ Ngạo Tuyết trước tiên, sau đó lại tay bắt mặt mừng với Shevchenko, cười bảo: “Ngài Shevchenko, vô cùng hoan nghênh ngài tới Hoa Quốc!”
Ông ta để ý thấy vết bầm tím trên khuôn mặt Shevchenko, nụ cười trên miệng cũng cứng lại, đây có phải là bị người ta đánh không thế?
Điều này khiến cho Dương Lệnh Quang sững sờ, kẻ không biết trời cao đất dày nào lại dám ra tay với một nhân vật tầm cỡ như Shevchenko cơ chứ?
Từ Ngạo Tuyết bỗng liếc mắt nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, trên mặt xuất hiện nụ cười khinh khỉnh lãnh đạo, vẻ mặt như thể nói rằng: anh chết chắc rồi!
“Chuẩn bị hành động à? Vậy thì cũng cũng đừng trách tôi khiến cho tập đoàn Từ thị các người không lấy được một xu nào từ dự án xây dựng cảng Nước Sâu này!” Tề Đẳng Nhàn vừa nhìn thấy vẻ mặt này của Từ Ngạo Tuyết đã biết ngay chuyện cô ta định làm là gì, hắn cười khẩy.
Hướng Đông Tinh và Dương Quan Quan cũng trông thấy tình cảnh này, không nhịn được mà thầm lo.
Dù sao thì khuôn mặt của Shevchenko cũng đã bị Tề Đẳng Nhàn đánh ra nông nỗi ấy, nếu ông ta bằng lòng đầu tư, vậy thì sẽ trở thành khách quý của tỉnh Đông Hải.
Đến lúc đó, nếu ông ta yêu cầu Dương Lệnh Quang giúp mình trừng trị Tề Đẳng Nhàn, e rằng Dương Lệnh Quang cũng sẽ không từ chối.
“Hướng tổng, chắc là sẽ không sao đâu nhì… Dẫu sao thì Tề tổng cũng đã mời được ngài Bogdanov, một nhà đầu tư vô cùng lớn. Khả năng của ngài Bogdanov ắt hẳn sẽ trên cơ Shevchenko chứ nhỉ?” Dương Quan Quan tỏ vẻ lo lắng.
“Ừm… chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu! Thư ký Dương, cô cứ đứng đây xem kịch là được rồi, Tề Đẳng Nhàn có tính toán của anh ta.” Hướng Đông Tinh nói.
Cô ta vô cùng tin tưởng Tề Đẳng Nhàn, tuy rằng thi thoảng cách làm việc của tên này có phần hơi thái quá, nhưng lần nào cũng có thể xuất sắc đạt được mục đích, điều này có thể chứng minh, hắn không phải người đơn giản.
“Từ tổng quả nhiên thần thông quảng đại, vậy mà có thể mời ông chủ của tập đoàn trí tuệ khoa học Tuyết Quốc Shevchenko tới đây!”
“Tập đoàn trí tuệ khoa học Tuyết Quốc chính là doanh nghiệp sở hữu tài nguyên khí thiên nhiên của toàn vùng Đông Bắc Tuyết Quốc đó… Bọn họ có tài lực hùng hậu, hơn nữa thế lực cũng mạnh mẽ, cơ hội của chúng ta quả thực rất nhỏ.”
“Dù sao thì Từ tổng cùng là bạn của Ngọc tướng lĩnh, Ngọc tướng lĩnh có quyền lực lớn tới vậy, mời được nhân vật tầm cỡ như ngài Shevchenko tới đây đầu tư cũng là chuyện bình thường.”
“Xem ra lần này tập đoàn Hướng thị chắc chắn sẽ thất bại thảm hại, Tề Đẳng Nhàn đầu tư mười tỷ USD vào đó, sớm muộn gì cũng bị liên minh doanh nghiệp Từ thị cuỗm bằng sạch thôi.”
Mọi người có mặt ở đây đều lắc đầu ngao ngắn, cảm thấy thực lực của Từ Ngạo Tuyết vô cùng mạnh mẽ, chắc chắn không thể nào chống lại.
“Thôi bỏ đi, có Từ tổng ở đây, chúng ta cũng đừng mơ chiếm được của hời, chỉ cần được chia cho một chút canh rau mà húp đã là may mắn lắm rồi!”
“Đúng vậy, chúng ta có thể không chiếm được phần nhiều, nhưng chắc vẫn lấy được mấy chục triệu tiền đầu tư chứ nhỉ!”
Mọi người đều cảm thấy không nên tranh phần lời làm gì, từ khi Shevchenko xuất hiện ở hội trường, bên trúng thầu dự án xây dựng cảng Nước Sâu đã được định sẵn là tập đoàn Tự thị rồi.
“Sao tập đoàn Hướng thị không có chút động tĩnh nào vậy? Hay là bọn họ không mời được nhà đầu tư nước ngoài nào tới đây nhỉ?”
“Tôi cũng nghĩ như vậy, tập đoàn Hướng thị bây giờ gặp nạn thù trong giặc ngoài, vấn đề nội bộ đã rất nghiêm trọng rồi, làm sao mà mời được doanh nghiệp lợi hại nào tới đầu tư chứ?”
“Ha ha ha, không mời được cũng tốt, tôi đã đầu tư hơn năm mươi triệu nhân dân tệ vào đó, ít nhiều gì cũng sẽ được chia cho chút canh mà húp!”
Mọi người trông thấy Hướng Đông Tinh ngồi yên tại chỗ, không có bất cứ động tĩnh nào, đương nhiên nghĩ rằng tập đoàn Hướng thị đã chẳng còn trở mình được nữa.
Lúc này Từ Ngạo Tuyết đã quay lại hàn huyên với Dương Lệnh Quang. Cô ta không nhịn được mà mừng thầm: “Tề Đẳng Nhàn đúng là một tên ngu xuẩn, đã đánh thư ký Ivanov của ngài Bogdanov, còn dám đầm ngài Shevchenko thành ra như vậy!”
“Ngài Bogdanov sẽ không bỏ qua chuyện này, một lát nữa Shevchenko cũng sẽ chủ động đặt vấn đề.”
“Đến lúc đó, để xem anh ta thoát khỏi vụ này thế nào! Chắc chắn là không chết thì cũng trầy da tróc vảy!”
Nếu Shevchenko đưa ra vấn đề bị đánh trong một dịp như thế này, cho dù Dương Lệnh Quang có muốn giúp Tề Đẳng Nhàn che đậy cũng không được, ông ta nhất định phải đưa ra một quyết định công bằng.
Nếu không thì chắc chắn sẽ không dẹp được dư luận.
Shevchenko nhàn nhạt nói: “Vậy nên tôi có dự định đầu tư một tỷ cho tỉnh Đông Hải, nhằm sáng lập công ty, xây dựng nhà xưởng, ngoài mục đích thu lợi nhuận, còn có thể giúp được ít nhiều cho sự phát triển của tỉnh Đông Hải.”
Chương 289 Cáo trạng bị đánh
Một tỷ!
Shevchenko vừa dứt lời, hiện trường lập tức trở nên sôi sục.
Những chủ xí nghiệp nước ngoài được mời tới hôm nay không ít, thế nhưng mọi người đầu tư cùng lắm cũng chỉ mấy chục triệu, thậm chí còn chưa có cái giá mấy trăm triệu.
Shevchenko vừa mới lên sàn đã chuẩn bị đầu tư một tỷ, những người khác có thể không khiếp sợ hay sao?!
“Không hổ danh là Từ tổng, quả thực có tầm ảnh hưởng rất lớn, mời được một người trâu bò như thế này!”
“Một tỷ đó trời đất ơi, không biết bao nhiêu năm làm lụng mới đủ để tôi kiếm được một tỷ…”
“Không hổ là xí nghiệp đứng đầu, vừa ra tay đã vung ra một tỷ, có hào phóng quá không?”
Tất cả mọi người đều khiếp sợ cảm thán, họ biết Shevchenko sẽ đầu tư một khoản lớn, nhưng không ngờ anh ta lại đầu tư tận một tỷ!
Từ Ngạo Tuyết không kìm được mà cong môi nở một nụ cười đắc ý, có vốn đầu tư một tỷ của Shevchenko, chắc chắn hạng mục xây dựng cảng nước sâu ở Đông Hải sẽ về tay tập đoàn Từ thị!
Tập đoàn Từ thị hoàn toàn có thể nương theo hạng mục này để lôi kéo những xí nghiệp bản địa ở tỉnh Đông Hải, khiến họ càng thêm ủng hộ tập đoàn Từ thị.
Dương Lệnh Quang cũng cười như hoa nở, ông ta nói: “Một tỷ ư? Thưa ngài Shevchenko, không phải tôi muốn nghi ngờ ngài, mà tôi chỉ muốn xác nhận. Ngài thực lòng muốn đầu tư một tỷ chứ?”
Shevchenko thản nhiên trả lời: “Dĩ nhiên tôi không có ý định đùa giỡn ngài Dương chủ tịch tỉnh, đây là khoản vốn đầu tư mà trước đó tôi đã bàn bạc với cô Từ.”
Dương Lệnh Quang vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ vạn phần: “Vậy thì tốt quá, tỉnh Đông Hải chúng tôi xin nhiệt liệt hoan nghênh ngài Shevchenko, chúng tôi sẽ soạn thảo thêm nhiều chính sách ủng hộ và giúp đỡ ngài!”
Với một chủ tịch tỉnh như Dương Lệnh Quang, số vốn một tỷ này chưa khiến ông ta khiếp sợ đến mức phải trố mắt nghẹn họng. Có điều thanh danh của tập đoàn khoa học trí tuệ Tuyết quốc đáng giá hơn nhiều so với một tỷ.
Đến khi tin tức truyền ra, mọi người sẽ biết được ngay cả một tập đoàn khoa học trí tuệ của Tuyết quốc cũng rót vốn đầu tư vào tỉnh Đông Hải, vậy thì chắc chắn họ cũng sẽ cảm thấy đây là một địa phương tốt đáng để đầu tư, không chừng sẽ tranh nhau tìm đến.
Kể từ đó tỉnh Đông Hải sẽ phát triển vượt bậc, công lao của Dương Lệnh Quang lại càng không cần bàn đến nữa.
“Ngài Dương chủ tịch tỉnh, ông có thấy vết thương trên mặt tôi không?” Đúng lúc đó, Shevchenko vừa chỉ vào mặt mình vừa gọi Dương Lệnh Quang lại.
“Ơ? Có chuyện gì thế? Ngài Shevchenko, tại sao ngài lại bị thương trên mặt thế này?” Dương Lệnh Quang cau mày hỏi.
Shevchenko nở một nụ cười lạnh, nói: “Tôi bị một chủ xí nghiệp của tỉnh Đông Hải đánh đấy. Đại khái là cậu ta nghĩ tôi sẽ giúp cô Từ chiếm lợi bằng cách giành lấy hạng mục công trình cảng nước sâu, thế nên nhìn tôi không vừa mắt, đánh tôi một trận!”
“Ôi…”
Tất cả mọi người có mặt tại đây đều hít vào một hơi đầy kinh hãi.
Shevchenko có thân phận thế nào, địa vị ra sao? Huống chi anh ta còn là do Từ Ngạo Tuyết mời tới. Thế mà lại có người dám đánh anh ta? Hơn nữa còn đánh vào mặt, ra tay nặng đến mức này?
“Là kẻ nào mà to gan thế, ngay cả ngài Shevchenko cũng dám đánh? Tôi nghĩ hắn ta chán sống rồi!”
“Chẳng trách mặt ngài Shevchenko lại sưng vù lên, hóa ra là bị người khác đánh, hơn nữa còn là chủ xí nghiệp của tỉnh Đông Hải chúng ta sao?”
“To chuyện rồi đây, ngài Shevchenko đã báo chuyện này lên tận chủ tịch tỉnh, tên kia chết chắc rồi!”
Tất cả mọi người xôn xao bàn tán, ai cũng nghĩ kẻ đã ra tay đúng là không có mắt, hắn thực sự là ai cũng dám đắc tội à, không sợ chết sao?
Sắc mặt Dương Lệnh Quang đen sì sì, trông vô cùng xấu xí.
Ông ta cũng không ngờ lại có chuyện như vậy xảy ra, mà người xui xẻo bị đánh lại chính là Shevchenko!
Shevchenko là người rót vốn đầu tư một tỷ vào tỉnh Đông Hải đấy, một người như anh ta bị đánh đến mức này, nếu chuyện bị truyền ra thì còn ai muốn đến tỉnh Đông Hải đầu tư nữa đây? Liệu mọi người có đặt ra nghi vấn về vấn đề trị an của tỉnh Đông Hải hay không?
“Là ai?” Dương Lệnh Quang đen mặt hỏi.
“Là hắn ta!” Shevchenko quay đầu lại, giơ tay chỉ vào Tề Đẳng Nhàn rồi cười lạnh đáp.
Mọi người phía sau lập tức nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, ai cũng ngạc nhiên.
“Nếu là hắn ta thì cũng chẳng có gì lạ, tập đoàn Hướng thị và tập đoàn Từ thị cạnh tranh kịch liệt như vậy, có lẽ hắn ta không mời được chủ xí nghiệp lợi hại nào nên mới bất lực nổi điên đánh người mà thôi.”
“Chà, đúng là một tên lỗ mãng, làm thế chẳng những không giúp gì được cho tập đoàn Hướng thị mà còn trực tiếp đẩy tập đoàn Hướng thị xuống vực sâu, hắn ta không biết điều đó hay sao?”
“Tôi thấy hắn ta thuần túy chỉ là một thằng ngu, chẳng bao giờ biết suy nghĩ trước khi hành động, nếu không thì sao hắn ta có thể làm ra chuyện ngu xuẩn đến mức này?”
Tất cả mọi người đều lắc đầu ngao ngán, thầm nghĩ Tề Đẳng Nhàn đúng là một thằng ngu, ai cũng dám đánh.
Việc Tề Đẳng Nhàn tính tình không tốt, thích động tay động chân đã sớm bị truyền đi khắp thành phố Đông Hải, ai ai cũng biết, dù sao số lượng những nhân vật tai to mặt lớn bị hắn đánh cũng không phải là ít.
“Tôi nghe nói hắn ta còn gây chuyện với cả thư ký của ngài Bogdanov nữa cơ, cuối cùng người kia bị đánh rất thê thảm!”
“Đúng thế, mặt của Ivanov bị hắn đánh hỏng luôn rồi, ngài Bogdanov tuyệt đối sẽ không để yên đâu.”
“Có khi bây giờ ngài Bogdanov đã trực tiếp báo cáo lên phía đại sứ quán rồi ấy chứ, chắc chắn chẳng bao lâu nữa sẽ có quyết định xử lý hắn ta thôi!”
Mọi người lại nhắc đến chuyện Tề Đẳng Nhàn hành hung Ivanov lúc trước, những chủ xí nghiệp có mặt tại đây nghe được thì sợ hết hồn hết vía.
Thấy người đánh Shevchenko là Tề Đẳng Nhàn, Dương Lệnh Quang khó xử đến mức có cảm giác đầu mình to ra.
Tề Đẳng Nhàn chính là người mà ngay cả Phó Phong Vân cũng coi trọng, Phó Phong Vân là một trong những người có quyền thế nhất nước Hoa, dù là ông ta cũng tuyệt đối không thể đắc tội nổi.
Ông ta lại nghe được chuyện Tề Đẳng Nhàn thậm chí còn đánh cả thư ký của Bogdanov là Ivanov, chỉ thấy cái đầu vốn đã to ra nay như sắp nứt vỡ.
“Đánh Shevchenko thì thôi đi, ngay cả người của Bogdanov mà cậu cũng dám đánh?”
Dương Lệnh Quang choáng váng, nhất thời rơi vào thế bí không biết nên xử trí ra sao.
Nếu Bogdanov báo lên đại sứ quán, đến lúc đó người phía trên chắc chắn sẽ ra lệnh cho chủ tịch tỉnh là ông ta đích thân điều tra vụ việc, ông ta phải giải quyết chuyện này thế nào đây?
Ông ta hoảng loạn trong chốc lát rồi nhanh chóng bình tĩnh lại. Để giúp tỉnh Đông Hải phát triển, hẳn mình trừng phạt Tề Đẳng Nhàn một chút cũng không sao chứ?
Phó lão là người thông tình đạt lý, chắc chắn ông ấy sẽ lấy lợi ích của quốc gia làm trọng!
Nghĩ xong, Dương Lệnh Quang lập tức sầm mặt quay sang phía Tề Đẳng Nhàn: “Tề tổng, xin hỏi những gì mà ngài Shevchenko vừa nói có phải sự thật hay không?”
“Tôi có đánh anh ta, nhưng nguyên nhân tuyệt đối không phải do đố kỵ. Đơn thuần chỉ là vì anh ta quấy rối thư ký của tôi thôi.” Tề Đẳng Nhàn nhún vai, lạnh nhạt nói.
“Hơn nữa tôi cũng không cần đố kỵ với anh ta, vì tôi đã thu hút được một khoản đầu tư trị giá một tỷ đô la Mỹ.”
“Số tiền một tỷ nhân dân tệ của anh ta có đáng gì?”
Sau câu nói thứ nhất của Tề Đẳng Nhàn, phản ứng đầu tiên của mọi người là kinh ngạc vì không ngờ hắn lại thoải mái thừa nhận như thế.
Đến câu nói thứ hai và thứ ba, mọi người đều phá lên cười, lắc đầu nguầy nguậy.
Khoản đầu tư trị giá một tỷ đô la Mỹ? Hắn nói đã thu hút được là thu hút được thật đấy à?
Vị đại gia nào mà giàu có thế? Ai lại nguyện ý bỏ ra một tỷ đô la Mỹ để đầu tư vào tỉnh Đông Hải cơ?
Tất cả mọi người đều nghĩ Tề Đẳng Nhàn chỉ đang tìm cách thoát thân nên mới nói ra một số tiền đủ để khiến vị chủ tịch tỉnh họ Dương kia chấn động, khiến chủ tịch tỉnh ném chuột sợ vỡ đồ mà không tiện ra tay trừng phạt hắn.
Chỉ là chút mánh khóe nhỏ lừa bịp trẻ lên ba thôi, mọi người đều cười nhạo khinh thường hắn.
Từ Ngạo Tuyết cũng bật cười: “Không biết Tề tổng đã gọi được vốn đầu tư từ công ty nào thế? Một tỷ đô la Mỹ sao?”
Chương 290 Coi rẻ quyền thế
“Tập đoàn quốc tế Phi Tuyết.”
Tề Đẳng Nhàn mặt không đổi sắc nhìn Từ Ngạo Tuyết, nhàn nhạt nói ra sáu chữ.
“Ha ha ha ha…”
“Mẹ nói, hài hước thật!”
“Đúng là trò cười lớn nhất thiên hạ, anh em nhỉ!”
Từ Ngạo Tuyết còn chưa kịp phản ứng lại mà những chủ xí nghiệp xung quanh đã trực tiếp cười phá lên.
“Ha ha ha, thực sự rất thú vị, cậu đánh thư ký của Bogdanov một trận mà Bogdanov còn muốn bỏ vốn đầu tư sao?”
“Cậu đừng bịa chuyện ngu như thế nữa, rõ ràng cậu đã đánh Ivanov, kết quả là ông chủ của người ta còn muốn đầu tư cho cậu?”
“Hiểu rồi, giờ tôi sẽ bay sang Mỹ tìm Bill Gates đánh cho ông ta một trận, để ngày mai ông ta lập tức rót vốn đầu tư mười tỷ đô la Mỹ cho tôi!”
“Ha ha ha, lập hội cùng đi đi, anh đánh Bill Gates còn tôi đánh Mark Zuckerberg nhé.”
Nghe những lời này, Từ Ngạo Tuyết cũng không nhịn được mà cười ha ha, cô ta lắc đầu nói: “Tề Đẳng Nhàn, anh đừng giả ngốc ở đây. Dù anh có giả ngốc thì cũng không thoát nổi trách nhiệm đâu!”
Tề Đẳng Nhàn căn bản lười để ý đến họ, hắn chỉ nhìn Dương Lệnh Quang, nhàn nhạt hỏi: “Số vốn đầu tư ấy, Dương chủ tịch tỉnh có muốn hay không?”
Dương Lệnh Quang cau mày im lặng, không trả lời hắn.
Shevchenko ngồi một bên cười lạnh, nói: “Không ngờ mày lại to gan lớn mật đến thế, trước khi đánh tao còn dám ra tay đánh cả thư ký của ngài Bogdanov!”
“Mày có biết ngài Bogdanov là ai không đấy? Đó là tổng giám đốc của tập đoàn quốc tế Phi Tuyết, là con trai của ngài Gusinsky!”
“Loại rác rưởi như mày không thể tưởng tượng được quyền lực của ngài ấy ở Tuyết quốc đâu.”
Tề Đẳng Nhàn không biết nói gì hơn, Bogdanov thì có gì đặc biệt hơn người chứ, chẳng phải đến cha ruột anh ta còn đang bị giam trong nhà tù U Đô sao? Việc ông ta có được ăn đùi gà hay không còn phải xem sắc mặt của Tề Đẳng Nhàn đấy.
“Mày đánh thư ký của ngài Bogdanov mà ngài ấy còn rót vốn đầu tư cho mày? Tao dám khẳng định mày sẽ không được nhìn thấy mặt trời ngày mai đâu!” Shevchenko lạnh mặt nói.
Anh ta thực sự không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại to gan đến mức ấy, thậm chí còn đắc tội với Bogdanov trước cả khi đánh anh ta.
Bogdanov có thể coi như sếp lớn của anh ta, anh ta muốn làm gì cũng phải nhìn sắc mặt Bogdanov mà làm.
Không có tài nguyên dầu khí mà Gusinsky phân phối cho thì giờ đây anh ta cũng chỉ là người đứng đầu một mỏ quặng bé nhỏ.
Dương Lệnh Quang cũng sầm mặt nói: “Tề tổng, câu chuyện cười mà cậu vừa kể không hài hước chút nào!”
Tề Đẳng Nhàn nhún vai, họ đều nghĩ đây chỉ là một câu chuyện cười, vậy thì còn gì để nói nữa?
“Tôi còn tưởng Tề tổng cậu là người hiểu lễ nghĩa, không ngờ cậu lại lỗ mãng và thô bỉ đến vậy!” Dương Lệnh Quang nói bằng giọng điệu hết sức nghiêm nghị.
Shevchenko nở nụ cười đắc ý, nếu không thể dùng vũ lực để khuất phục mày thì đành lấy lực lượng quan chức địa phương của nước Hoa chúng mày ra xử lý mày thôi!
Anh ta không nghĩ rằng Tề Đẳng Nhàn lại là loại người mạnh mẽ đến mức có thể dùng thế lực của bản thân để chống lại quan chức quốc gia như Gusinsky, một chủ tịch tỉnh là quá đủ để trừng trị hắn.
Tề Đẳng Nhàn không cho là đúng: “Người ở Tuyết quốc đến nước Hoa này đầu tư thì có đặc quyền hay sao? Có thể tùy tiện quấy rối đàn bà con gái? Tôi không được phép dạy dỗ anh ta à?”
Shevchenko đáp trả: “Tao không quấy rối ai hết, chỉ tại mày nghĩ tập đoàn Từ thị sẽ dựa vào tao mà giành được hạng mục công trình xây dựng kia nên mới sinh hận, cuối cùng ra tay với tao.”
Tề Đẳng Nhàn cười xùy một tiếng: “Các người đều nghĩ lời của người Tây đáng tin hơn, thế thì sao nào, tôi đánh anh ta thì có sao?”
Lúc thốt ra những lời này, vẻ mặt hắn kiêu căng, ngữ khí lạnh nhạt, dường như tự cao tự đại đến nỗi bất cứ kẻ nào cũng không xứng đáng lọt vào tầm mắt hắn.
“Quá ngông cuồng, tên này đúng là quá ngông cuồng, sao ra tay hành hung người khác mà lại cho là mình có lý vậy nhỉ?”
“Phải lập tức bắt hắn ta lại rồi phạt nặng, nhất định phải khiến tên điên này trả một cái giá thật đắt mới được!”
“Đúng thế, nếu không bắt hắn ta lại làm gương thì sau này liệu còn ai nguyện ý đầu tư cho tỉnh Đông Hải chúng ta đây?”
“Xin Dương chủ tịch tỉnh hãy trừng phạt tên này ngay lập tức, đừng để hắn gây tổn hại đến danh dự của tỉnh Đông Hải chúng ta!”
Mọi người đều căm phẫn hô to đòi Dương Lệnh Quang ra tay xử lý.
Tề Đẳng Nhàn cũng cười lạnh: “Các người ủng hộ cái tên Tây lông Shevchenko này là vì anh ta đầu tư tận một tỷ chứ gì.”
“Nhưng tôi có thể thu hút vốn từ tập đoàn quốc tế Phi Tuyết, để họ đầu tư một tỷ đô la Mỹ!”
“Hơn nữa, danh tiếng của tập đoàn quốc tế Phi Tuyết lớn hơn tập đoàn khoa học trí tuệ gì gì đó nhiều.”
Nghe câu này của Tề Đẳng Nhàn, Dương Lệnh Quang không nhịn được mà nổi cả gân xanh trên trán.
Từ Ngạo Tuyết ngồi một bên lại cảm thấy rất thú vị, Tề Đẳng Nhàn giả vờ giả vịt cũng giỏi đấy, nhưng giờ hắn càng tỏ ra hung tợn thì sau này hắn sẽ chết càng thảm mà thôi!
Hoàng Văn Lãng toát mồ hôi lạnh thay cho Tề Đẳng Nhàn, nếu hắn nhận sai ngay từ đầu thì có lẽ vẫn còn cứu vãn được, đằng này hắn không chỉ không nhận sai mà thái độ còn rất ngông cuồng, thậm chí còn liên tục ăn nói vớ vẩn nữa, phỏng chừng kết cục sẽ vô cùng khó coi.
“Làm sao bây giờ thưa Hướng tổng, họ sắp ra tay với Tề tổng rồi!” Nghe đến đây, Dương Quan Quan cũng tỏ ra lo lắng.
“Đừng sốt ruột, anh ta thích làm những chuyện như thế đấy.” Hướng Đông Tinh liếc mắt nhìn Dương Quan Quan, lạnh nhạt nói.
Dương Quan Quan hỏi: “Tôi có cần đứng ra làm chứng rằng cái tên Tây đến từ Tuyết quốc kia đã ra tay với tôi trước không?”
Hướng Đông Tinh hỏi: “Cô định làm chứng bằng cách nào? Có video ghi hình không? Có chứng cứ không?”
Dương Quan Quan cụt hứng. Shevchenko đầu tư một tỷ, những người ở đây chỉ hận không thể quỳ xuống liếm chân anh ta, tất cả cùng một giuộc cấu kết với nhau muốn buộc tội Tề Đẳng Nhàn, quả là đáng giận!
“Sao cái tên Bogdanov kia còn chưa tới?!” Dương Quan Quan thầm lo lắng trong lòng, cô ta biết Bogdanov là người duy nhất có khả năng giúp Tề Đẳng Nhàn xoay chuyển tình thế.
Cuối cùng Dương Lệnh Quang hung hăng đập tay xuống bàn một cái, tiếng vang thật lớn khiến tất cả mọi người chấn động đến mức phải ngậm miệng.
“Tề tổng, cậu nghĩ tất cả mọi người ở đây đều là kẻ ngốc hay sao? Cậu tưởng mấy trò đùa của cậu vui lắm à?”
“Cậu đánh Ivanov, thư ký của tổng giám đốc tập đoàn quốc tế Phi Tuyết, chẳng lẽ tập đoàn quốc tế Phi Tuyết còn nguyện ý nghe lời cậu mà rót vốn đầu tư?”
“Một logic đơn giản như thế thôi mà cậu cũng không hiểu à?”
“Kể cả nếu cậu không đánh Ivanov, thì dựa vào đâu mà tập đoàn quốc tế Phi Tuyết phải bỏ vốn đầu tư cho cậu?”
Dương Lệnh Quang tức tối thầm nghĩ, Tề Đẳng Nhàn tỏ thái độ thế này thuần túy là bởi hắn muốn khiêu khích sự uy nghiêm của chủ tịch tỉnh là ông ta.
Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Dương Lệnh Quang, hờ hững nói: “Nếu ông cứ nhất quyết như thế thì tôi có chửi ông là thằng ngu cũng chẳng oan đâu!”
Câu nói này khiến mọi người ngạc nhiên đến nỗi tròng mắt suýt lọt cả ra ngoài.
Hắn dám nói vậy ư?
Hắn dám nói vậy với một vị chủ tịch tỉnh sao?
Từ trước tới nay Tề Đẳng Nhàn chưa từng để những quan chức này vào trong mắt, hắn tin vào thực lực của bản thân, cũng tin vào tư tưởng mạnh mẽ mà hắn đã tự trang bị cho mình!
Họ cũng chỉ là những người được nhân dân chọn ra để quản lý một khu vực nào đó thôi, nếu nhân dân không hài lòng thì đến phân họ còn chẳng có mà ăn, là nhân dân thì dựa vào đâu mà phải sợ quan chức?
Ngay cả Hướng Đông Tinh và Dương Quan Quan cũng phải nghẹn họng trừng mắt, không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại thốt ra một câu kinh hãi đến vậy.
Thử hỏi trên đời có ai dám mắng chửi một người quyền cao chức trọng như hắn không?!
Hoàng Văn Lãng cười khổ, lúc trước chính ông ta cũng bị Tề Đẳng Nhàn mắng chửi… Không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại to gan đến vậy, lại còn tiếp tục mắng chửi người chức to hơn!
Từ lâu ông ta đã nhìn ra được khí chất kiêu ngạo khinh người, coi rẻ quyền thế của Tề Đẳng Nhàn.
Kiều Thu Mộng đang ngồi trong một góc lẳng lặng theo dõi câu chuyện cũng khẽ thở dài. Nếu là trước đây, cô ta sẽ nghĩ rằng Tề Đẳng Nhàn là một tên ngu xuẩn không biết lựa lời mà nói.
Nhưng bây giờ cô ta lại phát hiện một điều, đó chính là điểm đặc biệt của riêng mình hắn…
Ta bất khuất cứng cỏi, thà gãy nát chứ nhất định không chịu bị bẻ cong.