-
Chương 61-65
Chương 61 Trêu đùa
Đầu óc Kiều Thu Mộng mơ hồ, khó xử nói "Tôi tưởng cô sẽ nhớ đến tình cảm khi là bạn cùng lớp với nhau..."
"Bạn cùng lớp? Ai là bạn cùng lớp với cô, là bạn cùng lớp với người như cô, tôi cảm thấy là một điều sỉ nhục đây! ”
"Nghe nói gần đây cô kết hôn với một giám ngục nhỏ? Ha ha ha, không nghĩ tới lúc trước ở trường học là hoa hậu giảng đường cao cao tại thượng, lại có thể lưu lạc đến hoàn cảnh này. ”
Kiều Thu Mộng đau khổ "Cô không muốn thì thôi, có cần phải cố ý đùa giỡn tôi, thậm chí còn nói những lời đó cười nhạo tôi? ”
Lâm Vãn Thu hừ lạnh một tiếng, hờ hững nói: "Bây giờ tôi đã là một ngôi sao hạng A rồi, chạm tay có thể bỏng! ”
"Cô là cái gì, cũng xứng nói với tôi những lời này? Còn muốn tôi làm người đại diện cho cô sao? ”
"Phí làm đại diện của tôi, cô có đủ không? Hơn nữa, đại diện cho tập đoàn các cô, đó là hạ thấp giá trị và địa vị của tôi! ”
Lý Vân Uyển ở một bên nghe được những lời này cũng có chút không nhịn được lửa giận, trầm giọng nói: "Lâm Vãn Thu, cô quá đáng rồi! Sau khi nổi tiếng rồi liền hống hách đúng không, ngay cả bạn học cũ cũng muốn bắt nạt? ”
Lâm Vãn Thu cười nhạo một tiếng: "Tôi bắt nạt cô ta thì sao? Cô ta không có bản lĩnh, không phải là để tôi bắt nạt sao? Có bản lĩnh thì cô tài giỏi như Hướng tổng đi, vậy tôi lập tức quỳ xuống liếm chân cô ấy! ”
Tề Đẳng Nhàn không biết từ lúc nào từ một bên đi tới, trong tay bưng đồ ăn, thản nhiên nói, "Cô quỳ liếm chân cho Thu Mộng, đúng là không xứng. ”
"Anh chính là tên giám ngục đó?"
"Thật đúng là người như tên, giống như một kẻ đầu đường xó chợ. Hoặc là nói như vậy cũng không đúng, quả thực chính là tên rác rưởi. ”
"Nhìn quần áo của anh xem, thật sự là làm cho người ta không cả muốn chửi bới, đến tham gia tiệc rượu sang trọng như vậy, lại có thể ăn mặc giống như tên ăn mày."
"Tập đoàn Kiều thị sắp phải phá sản à, Kiều Thu Mộng ngay cả tiền mua cho anh một bộ trang phục vừa vặn cũng không có?"
"Tôi nể tình năm đó tôi và Kiều Thu Mộng là bạn học cũ, anh quỳ xuống liếm sạch sẽ giày của tôi, tôi sẽ mở lòng từ bi tặng anh một bộ!"
Lâm Vãn Thu nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đi tới, ôm hai cánh tay, cười lạnh mở miệng vẻ mặt khinh thường cùng chán ghét.
Lâm Vãn Thu bỗng nhiên cười ha ha đứng lên: "Mọi người lại đây xem toàn cảnh tổng giám đốc tập đoàn Kiều thị đi ăn xin! ”
"Nói là muốn tôi niệm tình năm đó là bạn học cũ, để tôi làm đại diện thương hiệu miễn phí cho cô ta, có người như vậy sao?"
Mọi người nghe nói như vậy, ánh mắt nhìn về phía Kiều Thu Mộng đều mang theo vài phần khinh thường.
Tất cả ở đây đều là người kinh doanh, ân huệ qua lại giữa hai bên là bình thường, nhưng hở ra là muốn xin xỏ miễn phí, quả thực có chút làm cho người ta chán ghét cùng khinh thường.
Kiều Thu Mộng cuống quít giải thích, "Tôi không nói miễn phí. Tôi nói giá cả có thể thương lượng! ”
"Tập đoàn Kiều thị? Cái doanh nghiệp rác rưởi nào vậy, chưa bao giờ nghe nói qua! Đừng nói là một công ty trái phép nha, bây giờ ngay cả công ty chui cũng có thể thành lập tập đoàn? ”
"Một công ty nhỏ có vốn thị trường không quá mấy trăm triệu đi, ở bất động sản làm ăn lẻ tẻ, muốn làm một vài ngành công thương nghiệp nhỏ, không có tiếng tăm gì."
"Ha ha ha, cô Lâm chính là người nổi tiếng chụp quảng cáo cho các công ty như Nike, Dell, đại diện cho loại doanh nghiệp rác rưởi như tập đoàn Kiều thị, không phải là tự hạ thấp vị trí sao?"
"Càng buồn cười chính là, Kiều Thu Mộng này thế mà còn yêu cầu cô Lâm làm miễn phí, mặt cô ta có bao nhiêu quý trọng?"
Bọn họ rõ ràng không đem lời của Kiều Thu Mộng đặt ở trong lỗ tai, đều nhao nhao cười nhạo tập đoàn Kiều thị không biết tự lượng sức mình.
Mặt Kiều Thu Mộng đỏ bừng, một câu cũng không nói nổi.
Lâm Vãn Thu nhìn dáng vẻ quẫn bách của Kiều Thu, không khỏi bật cười, giẫm lên người từng là hoa khôi trường học, thật sự là một chuyện vui vẻ!
"Mấy người nhìn xem, tập đoàn Kiều thị nghèo kiết hủ lậu, còn muốn mời cô Lâm làm đại diện! Nhìn chồng cô ấy ăn mặc như một người ăn xin, quần áo chật chội như vậy, còn tới tham gia yến hội, giả bộ giàu có sao? ”
"Ha ha, nghe nói Kiều Thu Mộng kết hôn với một cai ngục nhỏ, tôi còn không tin, nhưng hiện tại xem ra lời này không sai!"
"Kiều Thu Mộng thật đúng là keo kiệt hết sức, ngay cả tiền mua quần áo cho chồng mình cũng không muốn bỏ ra, khó trách muốn cô Lâm người ta miễn phí cho, đúng là đồ không biết xấu hổ!"
Kiều Thu Mộng thật không ngờ, quần áo Tề Đẳng Nhàn lại trở thành lý do để những người này công kích mình.
Lâm Vãn Thu đảo mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn, cười tủm tỉm nói, "Anh có muốn quỳ xuống liếm giày cho tôi không, tôi sẽ chọn cho anh một bộ âu phục hàng hiệu, Armani thì sao ”
Tề Đẳng Nhàn quay đầu lại, nghiêm túc nói với Lâm Vãn Thu, "Cô phải chịu trách nhiệm về lời nói và hành động của mình, lập tức xin lỗi Thu Mộng! ”
"Cái gì? Tôi không nghe nhầm đúng không? Cái tên chết tiệt này cũng muốn tôi xin lỗi tiện nhân Kiều Thu Mộng sao? Cô ta nhận nổi sao? ”
"Tôi sợ sau khi tôi xin lỗi, cô ta sẽ chết thọ năm mươi năm nha! Đến lúc đó, chỉ sợ anh sẽ phải độc thân. ”
"Ha ha ha, thật sự là buồn cười. Một tên giám ngục nhỏ bé bắt tôi xin lỗi? ”
Lâm Vãn Thu bật cười rạng rỡ, nước mắt sắp chảy ra.
Kiều Thu Mộng cắn răng nói, "Lâm Vãn Thu, cô đủ rồi, cô sỉ nhục chúng tôi, đối với cô có lợi ích gì không? ”
Lâm Vãn Thu nhún nhún vai, lắc đầu nói: "Không có lợi nhưng tôi vui vẻ, không được sao? Bởi vì, nhìn thấy loại ngu ngốc này xuất hiện ở bữa tiệc như này, làm cho tôi cảm thấy khó chịu. ”
Kiều Thu Mộng đột nhiên xoay người, sải bước đi ra khỏi ngoài phòng tiệc.
Ở lại cũng chỉ bị người ta nhục nhã, sao không ung dung mà rời đi trước? Chờ ngày sau có sức mạnh, lại hung hăng trở về trả thù là được!
"Mộng Mộng!" Lý Vân Uyển vội vàng tiến lên, muốn an ủi cô.
"Cậu không cần an ủi tớ, tớ về trước lấy lại bình tĩnh, yên tâm, chút nhục nhã này đối với tớ mà nói không tính là cái gì cả." Kiều Thu Mộng đỏ mắt nói, răng cắn rách môi.
Lý Vân Uyển bất đắc dĩ dừng bước, nhìn theo Kiều Thu Mộng rời khỏi nơi này.
Kiều Thu Mộng quay đầu lại, nói với Tề Đẳng: "Anh có đi không?! ”
"Hả? Tôi vẫn chưa ăn no." Tề Đẳng Nhàn sờ sờ bụng mình, giống như có điều suy nghĩ.
"Anh..."Kiều Thu Mộng nghẹn lời, hung hăng gật đầu, xoay người rời đi, không do dự nữa.
Nàng muốn nhắc nhở Tề Đẳng Nhàn không nên ở lại chỗ này tự rước lấy nhục, nhưng không thể tưởng được Tề Đẳng Nhàn giống như một túi cơm túi rượu, thế mà nói hắn ăn chưa no, muốn ăn xong rồi đi.
“Ha ha ha ——"
"Mẹ kiếp, anh bạn này cũng quá buồn cười, ở đâu ra tên quê mùa trà trộn đến bữa tiệc ăn uống ?"
"Tôi cũng không biết cái tên nông thôn này từ đâu tới, quá buồn cười. Cùng Kiều Thu Mộng là một người phụ nữ không biết xấu hổ ghép thành một đôi, thật đúng là xứng đôi a! ”
"Thật sự là chuyện kì lạ năm nào cũng có, hôm nay lại đặc biệt nhiều! Chẳng lẽ thật sự có người tới dự bữa tiệc tầm cỡ này để ăn uống sao?"
Tề Đẳng Nhàn lại một lần nữa bị các tầng lớp người có danh vọng giễu cợt.
Tề Đẳng Nhàn vẫn chậm rãi đem theo một miếng thịt nướng bỏ vào miệng mình, nói với Lý Vân Uyển, "Vừa rồi cô ta đồng ý sẽ ký với Thu Mộng chứ? ”
"Đúng thế. Nhưng cô ta cố tình chơi khăm.” Lý Vân Uyển sửng sốt một chút, sau đó khẽ gật đầu, thở dài nói.
"Tôi đùa giỡn cô ta, đó là đáng đời! Cô ta hẳn là biết rõ ràng, sự chênh lệch thân phận giữa chúng ta! Loại rác rưởi này, còn muốn tôi làm đại sứ thương hiệu? Đánh giày cho tôi, cô ta còn không xứng đáng! "Vẻ mặt Lâm Vãn Thu cao ngạo.
Tề Đẳng Nhàn nuốt xuống miếng thịt nướng trong miệng, sau đó chậm rãi nói, "Như vậy được rồi, tôi cho cô một cơ hội, ngoan ngoãn đến tập đoàn Kiều thị ký hợp đồng làm đại diện, sau đó thành thành thật thật xin lỗi Thu Mộng. ”
Chương 62 Có hậu quả gì
Thấy dáng vẻ của Tề Đẳng Nhàn, Lý Vân Uyển biết tên nhãi này muốn quậy phá, vội vàng kéo hắn lại.
“Này, đừng có nháo, đây là bữa tiệc chiêu đãi khách quý của Hướng Đông Tinh tổ chức, anh tới gây sự là muốn tự sát sao?” Lý Vân Uyển trầm giọng nói.
Mặc dù cô ấy cũng biết rất rõ rằng Tề Đẳng Nhàn, người có thể sống trong sơn trang Vân Đỉnh, phải là người có một chút bối cảnh, nhưng tập đoàn Hướng thị là một doanh nghiệp hàng đầu ở Trung Hải và rất nổi tiếng.
Tề Đẳng Nhàn không để ý đến lời nói của Lý Vân Uyển, im lặng ăn hết thức ăn trên bàn và đặt đĩa sang một bên.
"Anh nói cái gì? Nói lại lần nữa?" Lâm Vãn Thu sửng sốt một lúc, dường như không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại nói ra những lời "ngốc nghếch" như vậy.
"Người này điên rồi sao, dám uy hiếp cô Lâm?"
"Đồ ngu dốt... Tài sản của tập đoàn Kiều thị có thể còn không bằng bản thân cô Lâm kiếm được, anh ta còn ép cô Lâm đi làm người đại diện?"
"Đầu óc có vấn đề rồi, dám uy hiếp khách quý trong bữa tiệc tối do tập đoàn Hướng thị tổ chức, thật sự là không sợ hại chết tập đoàn Kiều thị, ha ha..."
"Cô Lâm được Triệu tổng của Hắc Long thương hội nâng đỡ, lại dám dùng thủ đoạn xã hội đen uy hiếp cô Lâm? Cô Lâm xoay người là có thể dạy cho hắn làm người như thế nào!"
Mọi người nghe rõ ràng lời của Tề Đẳng Nhàn, đều không nhịn được cười, cho rằng đầu óc Tề Đẳng Nhàn hỏng rồi.
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh cầm khăn ướt lau tay, sau đó nghiêm túc nói: "Tôi muốn cô thực hiện lời hứa vừa rồi, thành thật ký vào hợp đồng hợp tác!"
Lâm Vãn Thu cười ha ha thành tiếng: "Có phải anh so với Kiều Thu Mộng ngu ngốc còn ngu ngốc hơn không? Mẹ đồ ngốc mở cửa cho đồ ngốc để đồ ngốc về đến nhà?"
"Tôi sẽ không giữ lời hứa, anh có thể làm gì?"
"Anh muốn uy hiếp tôi? Vậy tôi khuyên anh trước khi uy hiếp tôi nên điều tra lai lịch xem tôi là ai!"
Lý Vân Uyển mím môi kéo nhẹ Tề Đẳng Nhàn: "Nhiều một chuyện không bằng ít đi một chuyện. Nếu anh thực sự gây rối trong bữa tiệc, Hướng Đông Tinh chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh và tập đoàn Kiều thị. Anh có thể không sợ, nhưng tập đoàn Hướng thị chỉ cần một câu để phá hủy tập đoàn Kiều thị..."
Tề Mặc nhàn nhạt xua tay, nói: "Hướng Đông Tinh không làm gì được tôi, cô ta hiện tại còn phải nhờ tôi giúp."
"Phốc!"
Những lời này vừa nói ra, rất nhiều người phun sâm panh từ trong miệng ra ngoài.
"Mẹ nó tai của tôi nhất định là có vấn đề rồi. Hướng tổng, người nổi tiếng có giá trị mấy chục tỷ, cần một tên giám ngục nhỏ đến giúp đỡ?"
"Ha ha ha... Trong một vòng tròn thiên nga lại có con cóc khoác lác thật là hài hước! Phải cảm ơn Kiều Thu Mộng đêm nay dẫn chồng tới, mang đến cho chúng ta nhiều niềm vui như vậy!"
"Tôi thực sự không biết khoe khoang về sự ngầu lòi này thì có ý nghĩa gì. Ngoài việc tăng thêm trò cười thì còn có lợi ích gì nữa không? Kiều Thu Mộng bị mù à, cô ấy đã yêu một người đàn ông như vậy."
"Cái loại ngu xuẩn, vô dụng, đồ rác rưởi chỉ biết mạnh miệng, nếu muốn bắt chuyện với tôi, tôi có thể một phát tát chết hắn!"
Lý Vân Uyển cũng trợn mắt há hốc mồm, Tề Đẳng Nhàn chỉ nói vài câu, thật đúng là không dọa chết người thì không muốn dừng lại, cô ta cũng không biết nên tiếp tục như thế nào.
Lâm Vãn Thu cười khúc khích: "Dù sao cũng là anh đến giúp cô ta, anh giúp cô ta xách giày hay là giúp cô ta cọ rửa bồn cầu của công ty?"
Tề Đẳng Nhàn không để ý đến, tự mình nói: "Hiện tại cô có hai con đường để lựa chọn, một là làm theo lời tôi nói, hai là tiếp tục giống như một tên hề nhảy nhót. ”
Lâm Vãn Thu lắc đầu nói: "Anh nghĩ là có thể không? Anh là cái gì, cũng xứng nói chuyện với tôi như vậy?"
"Tôi cho cô cơ hội ở trước mặt tôi nói nhiều lời như vậy, đều đã là vinh hạnh của tổ tiên cô thắp hương được!”
"Bây giờ, những lời nhảm nhí của anh đã nói xong, đến lượt tôi cho anh điều kiện."
“Không phải anh ăn rất khỏe sao? Tôi muốn anh ăn sạch sẽ con heo sữa quay này, một cái xương cũng không được bỏ sót lại. Sau đó, bò ra khỏi đây như một con chó, để không hạ thấp phong cách của bữa tiệc này!"
"Nếu không, tôi sẽ dùng tất cả các mối quan hệ của mình để bao vây và tiêu trừ tập đoàn Kiều thị, khiến nó phá sản trong vòng ba ngày!"
Lâm Vãn Thu nhìn chằm chằm Tề Đẳng Nhàn và đưa ra điều kiện của riêng mình.
Những người nổi tiếng xung quanh không thể nhịn được cười, Lâm Vãn Thu đúng thật là có khả năng này.
Là một ngôi sao nổi tiếng hàng đầu, cô ấy quen biết với không ít ông chủ lớn, hơn nữa sau lưng cô ấy là một thế lực hùng mạnh như thương hội Hắc Long, muốn phá hủy tập đoàn Kiều thị chỉ trong vài phút.
"Cái tên Tề Đẳng Nhàn bây giờ có lẽ là hối hận muốn chết, hắn nói năng vui vẻ không chút kiềm chế, chọc giận cô Lâm rồi!"
"Đối với một ngôi sao lớn như cô Lâm, những doanh nghiệp làm ăn bình thường sẽ không dám đắc tội với cô ấy. Một cái tập đoàn Kiều thị nhỏ bé ở trước mặt cô ấy giả vờ giỏi giang, đó không phải là tặng mạng người sao?"
"Vừa rồi Kiều Thu Mộng chẳng qua là mất mặt một chút, hiện tại lại sắp mất cả lớp vải lót! Tôi đoán, nếu như Kiều Thu Mộng có mặt ở đây, sẽ có cả ý đồ giết chồng."
Sau khi nghe Lâm Vãn Thu nói một cách nhàn nhã, Tề Đẳng Nhàn hơi nhướng mày, rồi bật cười.
"Này, tên giám ngục kia, nếu tôi là anh, tôi sẽ nhanh chóng làm theo lời cô Lâm."
"Vừa rồi giám ngục nhỏ không phải ăn rất vui vẻ sao, nhanh lên, ăn hết con heo quay này, sau đó bò ra ngoài."
"Cô Lâm thật là hiểu chuyện, đây chỉ là một con heo sữa nặng chừng hai mươi cân, nếu là dùng sức chống đỡ, nôn ra mấy lần nữa, nói không chừng còn có cơ hội!"
Lâm Vãn Thu khoanh tay kiêu ngạo nhìn Tề Đẳng Nhàn, như thể cô ta đang nhìn một con kiến.
Tề Đẳng Nhàn sau một lúc lâu mới cười nói: "Không thương lượng?"
“Không bàn, hôm nay nếu anh không no chết ở chỗ này, chỉ sợ là không ra được cửa!” Lâm Vãn Thu lạnh lùng nói.
"Ôi, sợ quá..." Tề Đẳng Nhàn gật đầu.
Những người xung quanh không nhịn được cười, hiện tại biết mình sợ, không phải hơi muộn sao?
Lý Vân Uyển không nhịn được thầm đổ mồ hôi, bây giờ Tề Đẳng Nhàn đang ở thế khó đâm lao phải theo lao.
“Vạn Thu, thôi quên đi, cô và Thu Mông dù sao cũng là bạn học cũ, làm cô ấy xấu hổ là đủ rồi, cần gì phải không buông tha?” Lý Vân Uyển tiến lên khuyên nhủ cô ta.
“Cút đi, cô là cái gì, cũng xứng tới khuyên tôi?” Lâm Vãn Thu vẻ mặt lạnh lùng, giơ tay tát thẳng vào mặt Lý Vân Uyển.
Lý Vân Uyển che mặt lùi lại hai bước, vẻ mặt không thể tin được, cô không ngờ rằng Lâm Vãn Thu sẽ đánh cô!
Tề Đẳng Nhàn đưa tay đỡ lưng Lý Vân Uyển, nụ cười trên mặt nhạt đi, cả người lạnh lùng, chậm rãi nói: “Cô tốt nhất nên xin lỗi, sau đó để bạn của tôi trả lại cái tát này, nếu không, hôm nay người không ra được khỏi cửa này sẽ là cô!"
Lâm Vãn Thu sửng sốt một lúc, sau đó khinh thường cười nói: "Thằng rác rưởi chỉ biết nói nhiều, không nhìn ra anh có thể làm được gì!"
"Anh phải biết rõ, đây là bữa tiệc do cô Hướng Đông Tinh từ tập đoàn Hướng thị tổ chức!"
"Càng phải rõ ràng, tôi hiện tại là đối tác lâu dài của tập đoàn Hướng thị, và tôi sẽ là người đại diện quay chụp rất nhiều quảng cáo cho tập đoàn Hướng thị!"
"Ngay cả khi tôi để cô ta đánh tôi, anh có nghĩ rằng cô ta dám không?"
"Hay là nói, anh biết ở chỗ này đụng vào tôi sẽ có hậu quả gì sao? !"
Lý Vân Uyển lắc đầu với Tề Đẳng Nhàn, dễ nhận ra cô không muốn làm mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn là ai?
Anh ta không quen với Lâm Vãn Thu, anh ta bước tới, một cái bạt tai lớn của anh ta rơi thẳng vào mặt Lâm Vãn Thu!
"Nào, nói cho tôi biết, hậu quả là gì!" Tề Đẳng Nhàn thẳng tay tát Lâm Vãn Thu ngã xuống đất.
Ở bữa tối do tập đoàn hướng thị tổ chức, Lâm Vãn Thu, một nữ diễn viên nổi tiếng hạng nhất, chạm tay có thể bỏng, vừa có được hàng loạt hợp tác với tập đoàn Hướng thị, đã bị Tề Đẳng Nhàn cho một cái tát ngã xuống đất
Cái tát này không khác gì một tiếng sét bất ngờ khi trời đang trong trẻo.
Khi mọi người nhìn thấy cảnh này, không nhịn được bị chấn động, một đám sững sờ trợn mắt há hốc mồm, không nói nên lời.
Vẻ mặt của Lâm Vãn Thu cũng tê liệt, cô không biết nên nói gì, bản thân cô cũng định nuốt giận vào trong, nhưng Tề Đẳng Nhàn không nhẹ tay với Lâm Vãn thu.
"Ha ha, thật sự là không biết sống chết, lại có thể ra tay!"
"Lát nữa Hướng tổng sẽ tới, người này hơn phân nửa là chết chắc rồi."
"Dám động đến cô Lâm? Cho dù hôm nay tập đoàn Hướng thị không trừng trị hắn, thương hội Hắc Long nhất định sẽ không buông tha hắn."
Một số người tỉnh táo lại, giọng điệu trở nên rất giễu cợt, dù sao thân phận của Lâm Vãn Thu cũng đã rất rõ ràng.
Tề Đẳng Nhàn một tên giám ngục nhỏ không quyền không thế, chỉ dựa vào một tập đoàn Kiều thị, mà dám hung hăng ngang ngược như vậy?
Nói thẳng ra, đó là đơn thuần tìm đường chết.
Lâm Vãn Thu che má, xúc động gầm lên: "Anh dám đánh tôi? Sao anh dám đánh tôi?"
"Anh có biết từ nhỏ đến lớn cha mẹ ta chưa từng đánh tôi!"
"Tôi bây giờ là sao nổi tiếng hạng nhất, anh dám đánh tôi, tôi sẽ làm cho anh mất hết danh dự, làm cho tập đoàn Kiều thị phải phá sản"
"Bất kì kẻ nào có mối quan hệ với anh, đều sẽ bởi vì anh lỗ mãng mà gặp xui xẻo, tôi sẽ làm cho anh vĩnh viễn không thể xoay người!"
Tề Đẳng Nhàn nghe xong những lời này sau, khóe miệng hiện lên một nụ cười khinh thường, nói: "Chỉ bằng cô, thật đúng là không xứng!"
Không chần chừ thêm nữa, Lâm Vãn Thu lấy điện thoại di động ra gọi điện, phàn nàn: "Phó tổng giám đốc Hướng, em bị đánh trong bữa tiệc tối của anh, anh mau đến đây đòi lại công lý cho em đi!"
Cuộc gọi của cô Lâm là cho phó tổng giám đốc điều hành Hướng Vân, là em họ xa của Hướng tổng và giữ một vị trí quan trọng trong công ty.
"Như chúng ta đều biết, phó tổng giám đốc Hướng là một người hâm mộ cô Lâm. Anh ấy rất ngưỡng mộ cô Lâm, thậm chí còn bao hết cả rạp để xem phim của cô ấy."
"Đúng vậy, cô Lâm cùng phó tổng giám đốc Hướng ký hợp đồng! Huống chi, phó tổng giám đốc Hướng cũng không phải người dễ chọc."
"À... Tôi nghe nói rằng có mâu thuẫn giữa phó tổng giám đốc Hướng và một ông chủ than đến từ tỉnh Tây Tấn, cuối cùng, ông trùm than leo lên máy bay trở về tỉnh Tây Tấn với hai chân bị gãy."
Danh tiếng của Hướng Vân mọi người đều đã nghe nói, dù sao anh ta cũng là phó tổng giám đốc điều hành của tập đoàn Hướng thị, đối với cả tập đoàn vẫn rất có uy quyền.
Hơn nữa, anh ta là một fan hâm mộ của Lâm Vãn Thu, và anh ta rất ngưỡng mộ Lâm Vãn Thu, nếu xúc phạm Lâm Vãn Thu và khiêu khích anh ta, đó là tìm đến cái chết!
"Không xong, Hướng Vân này thật đúng là không dễ khiêu khích. Hắn là điển hình của cậu ấm, hành sự lại không kiêng nể gì... Theo tôi, hiện tại chúng ta nên đi trước, tạm thời tránh mũi nhọn rồi nói sau!" Lý Vân Uyển kéo ống tay áo của Tề Đẳng Nhàn, thấp giọng nói.
"Vội vã cái gì? Chẳng lẽ khiến cho cô bị con chó cái này vô cớ tát một cái sao?" Tề Đẳng Nhàn nói.
"Cô ta tìm phó tổng giám đốc Hướng đến..." Lý Vân Uyển có chút chột dạ nói.
“Phó tổng giám đốc thì có gì đặc biệt, tôi còn là phó bộ trưởng mà!” Tề Đẳng Nhàn lộ ra vẻ mặt khinh thường nói.
Lý Vân Uyển không nói nên lời, anh là một tên phó giám đốc bộ phận an ninh, anh có thể ngang hàng với phó giám đốc điều hành sao?
Lâm Vãn Thu cười một cách dữ tợn và nói: "Bây giờ còn muốn chạy à? Anh cho rằng trên đời còn có chuyện tốt như vậy sao?"
"Hôm nay trốn được, ngày mai trốn không nổi, hòa thượng trốn không thoát được chùa!"
"Anh có thể chạy, tập đoàn Kiều thị có thể chạy sao? Tôi muốn cho tập đoàn Kiều thị phá sản, chỉ là vấn đề một câu nói!"
Chương 63 Hướng Vân
Tề Đẳng Nhàn hỏi ngược lại: "Ngu dốt, ai nói tôi muốn chạy? Tôi đang chờ cô gọi ai đó đến để chỉnh đốn tôi đây. ”
"Hôm nay nếu có thể để cho người ta dẫm chết tôi, vậy cô muốn đem tôi chà xát xoa nát gì cũng tùy cô."
"Đương nhiên, nếu cô không dẫm chết tôi, vậy thì thật ngại quá, hôm nay cô nhất định phải xin lỗi Vân Uyển, sau đó lại đi xin lỗi Thu Mộng, thành thành thật thật ký hợp đồng."
"Hơn nữa, phải như cô đã nói lúc trước ——"
"Miễn phí!"
Giọng điệu Tề Đẳng Nhàn thật sự không nhỏ, dáng vẻ không quan tâm Lâm Vãn Thu đi tìm người giúp.
"Một tên giám ngục nhỏ, lại có giọng điệu lớn như vậy, cũng không biết là ai cho hắn dũng khí như vậy?"
"Tên giám ngục nhỏ cứ như vậy ngang ngược, nếu như để hắn làm giám ngục trưởng gì đó, vậy hắn còn không lên trời sao? Chỉ sợ là còn muốn làm thủ lĩnh quốc gia? ”
"Ha ha, cô Lâm nổi giận, tôi đều phải nhượng bộ rút lui, một tên giám ngục nhỏ lại không biết tốt xấu gì! Vậy xem ra, khối tài sản hơn triệu này của ta, còn không bằng mang đi quyên góp, đi làm giám ngục coi như xong. ”
Mọi người nghe được Tề Đẳng Nhàn nói những lời này, đều nhịn không được bật cười.
Giám ngục, xem như là nhân viên tầng dưới cùng trong hệ thống công vụ.
Loại địa phương như nhà tù, trong ấn tượng của mọi người, thuộc về sự tồn tại bẩn thỉu, lộn xộn, hỗn loạn, cất giấu bụi bẩn, người bên trong không có một ai tốt.
Hơn nữa, làm giám ngục, cũng nhất định không có tương lai gì, đỉnh điểm là thăng chức lên giám ngục trưởng, giám ngục trưởng cũng chỉ có thể ở trong ngục giam, sức ảnh hưởng quá hạn chế.
“Phó tổng giám đốc Hướng tới rồi!”
Không biết là ai hô một tiếng, mọi người quay đầu nhìn lại, thấy được Hướng Vân đang tới.
Hướng Vân mặc một bộ âu phục màu trắng, trên chân cũng là giày da màu trắng, đeo kính vàng, cả người có vẻ phong độ nhẹ nhàng, đang chậm rãi đi tới chỗ này.
“Phó tổng giám đốc Hướng, anh tới rồi, nơi này có một tên lang thang nhảy tới nhảy lui, thậm chí bắt nạt cô Lâm, quả thực không biết sống chết!”
"Phó tổng giám đốc Hướng ra tay, nhất định là có thể dễ dàng giải quyết vấn đề, mọi người ngồi chờ họ Tề bị giết chết là được rồi."
Mọi người nhìn thấy Hướng Vân xuất hiện, đều cảm thấy kết cục đã rõ, Tề Đẳng Nhàn không còn đường sống nữa.
Lâm Vãn Thu ôm gò má sưng đỏ của mình thoáng cái chạy đến bên cạnh Hướng Vân, ủy khuất nói: "Anh Hướng! Anh xem mặt em, bị người ta đánh sưng lên! ”
"Ô ô ô ô... Hắn ỷ vào tập đoàn Kiều thị làm chỗ dựa cho hắn, liền ép buộc em đi làm đại diện cho tập đoàn Kiều thị chụp quảng cáo miễn phí, em không đáp ứng, hắn liền thẳng tay đánh em..."
"Còn nói cái gì, tập đoàn Hướng thị không dám làm gì hắn, ngay cả Hướng Đông Tinh cũng phải dựa vào hắn."
Hướng Vân sau khi nhìn thấy gò má sưng đỏ của Lâm Vãn Thu, trên mặt không khỏi lóe lên vẻ tức giận, trầm giọng nói: "Là ai?! ”
“Chính là hắn!” Lâm Vãn Thu đưa tay chỉ vào Tề Đẳng Nhàn.
Nhìn thấy lửa giận trên mặt Hướng Vân, có người nhịn không được thấp giọng nói, "Lần trước có người ở sau lưng nghị luận cô Lâm, kết quả bị phó tổng giám đốc Hướng nghe được, mọi người thiếu chút nữa không còn... mồm miệng bị phó tổng giám đốc Hướng sai người đi đánh cho nát nhừ, hiện tại mỗi ngày cũng chỉ có thể ăn cháo sống lay lắt. ”
"Họ Tề ra tay đánh cô Lâm một cái, kết cục này, không chừng sẽ càng thảm hơn..."
Hướng Vân trực tiếp đi tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn, lạnh lùng nói: "Quỳ xuống! ”
Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, sau đó cười nói: "Phó tổng giám đốc Hướng không cần hỏi tôi vì sao đánh cô ta? Hoặc tại sao cô ta bị tôi đánh? ”
“Quỳ xuống!” Hướng Vân chỉ lặp lại hai chữ này.
Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn híp lại, tiếp theo, ý cười càng đậm, chậm rãi nói "Ngu dốt! ”
Ánh mắt Hướng Vân trong nháy mắt càng thêm sắc bén.
Lâm Vãn Thu ở một bên đắc ý nhìn, tên lang thang này, trước mặt Hướng Vân còn dám giả vờ như vậy, lần này chết chắc rồi!
Chương 64 Bớt nói nhảm
“Chó má, cậu nói cái gì?”
Hướng Vân tức giận, sắc mặt âm trầm, ánh mắt rất sắc bén.
Tề Đẳng Nhàn nhịn không được bật cười, nói, “Tôi còn tưởng cậu nghe không hiểu tiếng người chứ!”
Hướng Vân lạnh lùng nói, “Tôi là phó chủ tịch điều hành tập đoàn Hướng Thị, ở chỗ này, lời tôi nói, chính là pháp, chính là lý!”
“Bất cứ điều gì cậu nói đều là vô nghĩa, tôi không cần hỏi, cũng không cần phải hiểu, tôi chỉ biết cậu đã thô lỗ với cô Lâm tiểu thư.”
“Nếu đã như vậy, như vậy, chào đón cậu chỉ có một kết cục, đó chính là thành thành thật thật quỳ xuống, chờ đợi xử trí!”
Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói, “Rõ ràng là Lâm tiểu thư của cậu khi dễ người trước.”
Nghe được những lời này của Tề Đẳng Nhàn , cộng thêm nụ cười trên mặt hắn, mọi người đều cảm thấy hắn đang kinh sợ, không xuống đài được, cho nên chuẩn bị nói đạo lý với Hướng Vân.
Tuy nhiên, Hướng Vân hiển nhiên tương đối bá đạo, căn bản không nghe những lời giải thích này của hắn, định thu thập hắn trước rồi nói sau.
“Lâm tiểu thư khi dễ cậu, đó là điều đương nhiên, cô ấy là khách quý của tập đoàn Hướng Thị chúng tôi, khi dễ cậu thì làm sao?”
“Đừng nói là khi dễ cậu, cho dù là chặt đứt tay chân cậu, cậu cũng nên mang ơn quỳ xuống cảm tạ cô ấy!”
“Bây giờ, quỳ xuống!”
“Sự bất quá tam, tôi sẽ không nói lần thứ tư.”
Hướng Vân vung tay lên, nghiễm nhiên là một bộ dáng tổng tài bá đạo.
Lý Vân Uyển trong miệng đắng cay, vừa rồi rõ ràng là Lâm Vãn Thu tát cô trước một cái, Tề Đẳng Nhàn nhìn không nổi nên mới ra tay.
Nhưng tất cả những điều này, đến trong miệng của Hướng Vân, dường như đã trở thành chuyện không còn đạo lý.
“Phó tổng Hướng, tôi cũng là người của công ty, là phó bộ trưởng bộ phận an ninh, cậu không giúp người của công ty nói chuyện mà lại đi giúp đỡ một người ngoài?” Tề Đẳng Nhàn nói, mặc dù đối phương rất không nói đạo lý, nhưng hắn quyết định, vẫn phải nói rõ đạo lý trước mới được.
Đây dù sao cũng là công ty của Hướng Đông Tình.
Sắc mặt Hướng Vân lạnh lùng, nói, “A? Anh chính là phó bộ trưởng bộ phận an ninh mới đến đúng không?”
“Ha ha, cho dù là như vậy, cậu là cái thá gì?”
“Nói dễ nghe là bộ phận an ninh, nói không dễ nghe, thì chỉ là bảo vệ mà thôi.”
“Một cái bảo vệ thối như cậu cũng dám đắc tội với khách quý của tập đoàn chúng tôi, bây giờ còn dong dài với tôi ở đây?”
Tề Đẳng Nhàn thu liễm nụ cười trên mặt, thần sắc trở nên nghiêm túc, khẽ gật đầu, nói, “Xem ra phó tổng Hướng luôn thật sự không định giảng đạo lý!”
Mọi người nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, đều là ha ha cười rộ lên, sớm biết có hôm nay, trước đó cần gì phải làm vậy chứ?
Cho rằng mình lên làm phó bộ trưởng bộ phận an ninh tập đoàn Hướng Thị là có thể hung hăng ngang ngược? Bộ phận an ninh, không phải là bộ phận quản lý an ninh sao? Một tên thủ lĩnh bảo vệ mà thôi, cũng dám càn rỡ!
“Họ Tề hoàn toàn sợ hãi, hiện tại phó tổng Hướng không có ý định buông tha anh ta, cũng không biết lát nữa anh ta làm sao xuống đài?”
“Xuống đài? Sợ là anh ta không xuống đài được, cái mạng này có thể giữ được hay không cũng không nhất định.”
“Mọi người đã thấy rõ ràng đi, đây là kết cục của việc không coi ai ra gì, phải lấy đó làm gương, miễn cho đi vào vết xe đổ.”
Hoàn cảnh hiện tại của Tề Đẳng Nhàn khiến tất cả mọi người không nhịn được có chút hả hê khi thấy người gặp họa.
Lâm Vãn Thu càng không kiềm chế được nữa, trầm giọng nói: “Anh Hướng, mau bảo anh ta quỳ xuống tự sát! Để anh ta tự chặt đứt hai tay, nhận sai bồi tội với tôi!”
Hướng Vân gật gật đầu, lạnh lùng nói, “Cậu không xứng nói hai chữ đạo lý này với tôi, Lâm tiểu thư nói như thế nào, cậu liền làm như thế đó.”
“Xem ra cậu đúng là một tên ngốc, cá mè một lứa với Lâm Vãn Thu.” Tề Đẳng Nhàn thở dài, nói.
Hướng Vân giận dữ, giơ tay lên, quát: “Đứng vững cho tôi, vừa rồi cậu đánh Lâm tiểu thư như thế nào, tôi sẽ trả lại cho cậu như thế đó!”
“Ngu ngốc! Trả lại con mẹ mày!”
Hướng Vân còn chưa ra tay, Tề Đẳng Nhàn đã tát vào mặt anh ta một cái
Ba!
Kính gọng vàng của Hướng Vân trực tiếp bay ra ngoài, má anh ta như bị rách da, có máu chảy ra, khóe mặt đều bị nứt ra.
“Tê ——”
Tại hiện trường, chỉ còn lại một mảnh âm thanh hít vào ngụm khí lạnh.
Phó chủ tịch điều hành tập đoàn Hướng Thị, em họ của chủ tịch Hướng Đông Tình Hướng Vân, thế nhưng lại bị tên giám ngục tên bảo vệ thối Tề Đẳng Nhàn, tát một cái ngã xuống đất.
Lâm Vãn Thu cũng ngây ngẩn cả người, cô ta thật không ngờ Tề Đẳng Nhàn dám đánh cô ta thì thôi đi, thế mà hắn lại còn dám đánh cả Hướng Vân, không khỏi cũng quá mức không kiêng nể gì!
“Cậu không muốn nói đạo lý thì cũng không sao,vừa đúng lúc tôi cũng là một người không thích nói đạo lý cho lắm. Chuyện có thể ra tay thì tại sao lại phải nói nhảm chứ?” Tề Đẳng Nhàn nhún vai một cái, như không có gì xảy ra, thu tay lại.
Sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía Lý Vân Uyển với vẻ mặt ngốc trệ, cười tủm tỉm hỏi,”Cô nói xem tôi nói có đúng không?”
Lý Vân Uyển phục hồi tinh thần lại, theo bản năng nói, “Ách, đúng vậy...”
Nhà tù U Đô đương nhiên không phải là nơi giảng đạo lý, đi giảng đạo lý với những kẻ hung ác kia? Được rồi, chờ cho đến khi bị xé thành từng mảnh đi.
Sở dĩ Tề Đẳng Nhàn muốn nói đạo lý là vì cha hắn đã nhắc nhở hắn, ở trong nhà tù U Đô, nắm đấm của ai lớn thì người đó chính là đạo lý, nhưng đi ra bên ngoài, vẫn phải nói một chút đạo lý.
Có lý đi khắp thiên hạ, vô lý nửa bước khó đi.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn phát hiện, đôi khi thế giới bên ngoài dường như còn vô lý hơn trong nhà tù U Đô.
Cho nên, hắn rất vui lòng nói cho những người không nói đạo lý này biết mình đã từng là một người “nói đạo lý” cỡ nào..
“Anh xong rồi, anh lại dám ra tay đánh phó chủ tịch điều hành tập đoàn Hướng Thị trong bữa tiệc tối do tập đoàn Hướng Thị chuẩn bị, hơn nữa, còn anh ta còn là em họ của tiểu thư Hướng Đông Tình!” Lâm Vãn Thu hét lớn.
“Lần này không cần tôi nói gì thì tập đoàn Hướng thị nhất định sẽ làm cho tập đoàn Kiều thị hoàn toàn phá sản.”
“Còn có anh, tên cuồng đồ này, tập đoàn Hướng thị cũng sẽ không bỏ qua cho anh!”
“Anh thừa dịp hiện tại còn có mạng ở đây, mau về nhà thành thành thật thật chuẩn bị quan tài đi, cả nhà anh đều bị anh hại chết!”
Tề Đẳng Nhàn quay đầu cười nói, “Chuyện có thể ra tay, tại sao lại phải lải nhải? Cô nói nhiều như vậy, nhưng tôi vẫn tốt lắm, cho nên, mau gọi người đi.”
“Nào, đến giết chết tôi đi!”
Thái độ ngông cuồng của Tề Đẳng Nhàn khiến mọi người không khỏi có chút da đầu tê dại, tên này là ăn thuốc nổ rồi đến sao, sao lại nóng nảy như vậy? Không hề để tập đoàn Hướng Thị và Lâm Vãn Thu vào mắt?
“Con mẹ nó... Tôi xác định, cậu thực sự muốn chết!” Hướng Vân muốn đứng dậy từ mặt đất.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn lại đi tới, hung hăng đè vai anh ta lại, ầm một tiếng, hai đầu gối của Hướng Vân đập xuống mặt đất, chợt nghe hai tiếng rắc rắc giòn tan, khi hai đầu gối va chạm với mặt đất, thoáng cái nát bấy!
Hướng Vân đau đến run rẩy, cả người gần như muốn ngất đi.
“Cậu xem, vừa rồi cậu bảo tôi quỳ xuống, nhưng từ đầu đến cuối cậu chỉ lải nhải bên miệng.”
“Cậu nhìn tôi đi, tôi và cậu không giống nhau, tôi muốn cậu quỳ xuống, trực tiếp ra tay là xong việc.”
Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc cảnh cáo Hướng Vân, rất nghiêm túc nói, “Cho nên nói, nếu cậu không nói đạo lý, có thể ra tay thì đừng nói nhảm. Bằng không, rất dễ dàng bị thiệt thòi!”
Mọi người vây xem, lại một lần nữa kinh ngạc đến rớt cằm...
Con mẹ nó, đây là xuất hiện ảo giác sao? Tại sao Hướng Vân luôn luôn phong quang vô hạn lại bị một giám ngục nhỏ giày vò thành bộ dáng này?
“Mẹ nó tôi nhất định phải giết chết cậu...” Hướng Vân kêu rên nói.
“Cậu nhìn xem, lại chỉ nói trên miệng.” Tề Đẳng Nhàn tát Hướng Vân một cái, khiến anh ta trực tiếp ngã xuống đất, “Tôi vừa mới dạy cậu, sao cậu lại quên nhanh như vậy chứ?”
Lâm Vãn Thu lúc này không khỏi rùng mình, nhưng đột nhiên, nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp đang nhanh chóng đi về phía nơi này.
“Hướng tổng!”
Lâm Vãn Thu nhịn không được hô lên.
Tiếng “Hướng tổng” này đương nhiên không phải là gọi Hướng Vân, như vậy thì cũng chỉ có thể là một người khác ——
Hướng Đông Tình!
Chương 65 Thủ đoạn quyết liệt
Hướng Đông Tình là người được người trong giới ca ngợi là người phụ nữ lạnh từ trong xương.
“Hướng tổng tới!”
Khi mọi người nhìn thấy Hướng Đông Tình, trong nháy mắt theo bản năng quên thở, một đám nhìn cô ấy chăm chú.
Khí tràng của người phụ nữ này quá mạnh mẽ, hơn nữa quá mức lạnh như băng, cho dù cô ấy chưa từng mấy chuyện như chặt tay chặt chân hay là diệt cả nhà người khác.
Nhưng cỗ máu lạnh từ trong xương cốt cô ấy, lại làm cho người ta cảm thấy không rét mà run!
Một người phụ nữ có thể ôm hộp tro cốt tới đoạn quyền hội đồng quản trị vào ngày cha mẹ qua đời...
“Cha mẹ tôi đã hỏa táng, hài cốt sẽ không lạnh!”
Hướng Đông Tình nói ra những lời này, nhất định sẽ bị khắc lên hai chữ “máu lạnh” làm nhãn hiệu, mà cô ấy lấy hai chữ này làm nhãn hiệu, cho dù là thủ đoạn trong kinh doanh cũng làm cho người ta cảm nhận được sự máu lạnh của cô ấy.
“Hướng tổng ghét nhất là loại nhân viên không hiểu quy củ này, họ Tề chính là phó bộ trưởng bộ phận an ninh, nhưng Hướng Vân lại là phó chủ tịch điều hành, cậu ta lại dám phạm thượng!”
“Thủ đoạn của Hướng tổng, để cho tôi ngẫm lại cũng cảm thấy cả người hơi phát lạnh, không nghĩ tới chuyện này nháo đến cuối cùng, thế mà lại kinh động cô ấy.”
“Khụ khụ. Hướng tổng chính là người phụ nữ duy nhất có thể cứng rắn với tập đoàn Hổ Môn nha! ”
Hướng Đông Tình hiện thân, trực tiếp khiến mức độ kịch liệt của trận xung đột này bị đẩy lên cao trào.
Khi đối mặt với Hướng Đông Tình, cho dù là người phụ nữ ngạo mạn như Lâm Vãn Thu thì cũng không dám có nửa điểm chậm trễ, vội vàng chào hỏi, sau đó nói: “Hướng tổng, ngài đến rồi! ”
Hướng Đông Tình khẽ gật đầu, quét một vòng, hỏi: “Có chuyện gì xảy ra?”
“Tôi đang dạy cô ta thế nào là nói đạo lý, thế nào là không nói đạo lý.” Tề Đẳng Nhàn cười với Hướng Đông Tình, nói.
Nghe Tề Đẳng Nhàn nói qua loa tùy ý như vậy, mọi người không khỏi muốn ngất đi.
Tên này nghĩ mình đang nói chuyện với ai vậy? Đây chính là đang nói chuyện với Hướng Đông Tình nha, dùng giọng điệu tùy ý như vậy, không sợ xảy ra chuyện sao?
“Bữa tiệc tối này là do tôi tổ chức!” Hướng Đông Tình đen mặt nói.
“Quả nhiên, cho dù chuyện này phó tổng Hướng và Lâm tiểu thư không chiếm lý, nhưng Tề Đẳng Nhàn gây sự ở bữa tiệc, mọi chuyện còn thành ra như vậy, vẫn làm tổn hại thể diện của Hướng tổng.”
“Hướng tổng khẳng định sẽ không bỏ qua cho cậu ta, bữa tiệc này mời nhiều nhân vật nổi tiếng mà lại nháo thành như vậy, cậu ta có thể có trái tốt để ăn sao?”
“Tôi đánh cuộc một trăm đồng, họ Tề sẽ bị miễn chức ngay tại chỗ, sau đó tập đoàn Hướng thị sẽ khiến tập đoàn Kiều thị phá sản, sau đó, họ Tề có thể sẽ quỳ xuống rồi bò từ nơi này ra ngoài...”
Tề Đẳng Nhàn gật đầu với Hướng Đông Tình, nói, “Tôi biết!”
Khóe miệng Hướng Đông Tình nhịn không được khẽ giật một cái.
Hướng Vân đã bắt đầu cáo trạng, kêu lên, “Hướng tổng, tên cuồng đồ này ỷ mình là phó bộ trưởng bộ phận an ninh mà uy hiếp Lâm tiểu thư! Tôi nhìn không nổi nên đã ra mặt để giải quyết vấn đề, kết quả là cậu ta trực tiếp tát tôi đến mức mặt đầy máu, sau đó đụng nát đầu gối của tôi ... Cậu ta căn bản không đặt tập đoàn Hướng thị chúng ta vào mắt! ”
Lâm Vãn Thu cũng đi theo một bên nói: “Hướng tổng, phó tổng giám đốc Hướng Vân nói đạo lý, không thiên vị, hoàn toàn là do Tề Đẳng Nhàn gây sự! ”
Hướng Đông Tình nhìn Tề Đẳng Nhàn nói: “Anh nói như thế nào? ”
“Ông đây lười tranh cãi với loại rác rưởi như bọn họ.” Tề Đẳng Nhàn kéo Lý Vân Uyển đến bên mình rồi đưa tay chỉ hai gò má sưng đỏ của cô ta.
Nghe Tề Đẳng Nhàn nói như vậy, lòng Lý Vân Uyển cũng không khỏi lạnh đi một nửa, cho dù Hướng Đông Tình là người giảng đạo lý, nghe thấy giọng điệu này của hắn, phỏng chừng sẽ giận tím mặt phải không?
Hướng Vân lớn tiếng kêu lên, “Tên khốn, sao cậu lại có thể nói chuyện với Hướng tổng như vậy? Chú ý thái độ của cậu!”
Lâm Vãn Thu cũng cười lạnh nói: “Hướng tổng cao quý cỡ nào, tài sản trăm tỷ, doanh nhân nổi tiếng cả nước! Tên khốn, lại dám nói bậy trước mặt Hướng tổng, miệng không sạch sẽ, thật sự nên chém ngàn đao vạn quả!”
“Ha ha, cậu ta thật sự là đủ ngông cuồng, đánh người trong bữa tiệc tối của tập đoàn Hướng thị, Hướng tổng tự mình hỏi cậu ta, vậy mà cậu ta lại dám nói chuyện vô lễ như vậy!”
“Loại người này chính là trời sinh miệng thối, nếu không được giáo dục đàng hoàng, về sau còn phải tiếp tục...”
“Tôi cảm thấy lần này Hướng tổng chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cậu ta, cho dù Hướng tổng thật sự là một người giảng đạo lý thì cô ấy nhất định sẽ làm cho cậu ta nếm mùi đau khổ!”
Chẳng qua điều làm cho người khác cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Hướng Đông Tình không đổ thừa cho Tề Đẳng Nhàn, mà là nói với Lý Vân Uyển, “Lý tiểu thư, là ai ra tay trước?”
“Cô ta.” Lý Vân Uyển đưa tay chỉ Lâm Vãn Thu, thấp giọng nói.
Hướng Đông Tình gật đầu, sau đó lạnh lùng tuyên bố: “Từ giờ trở đi, tập đoàn Hướng Thị chấm dứt tất cả các dự án hợp tác với tiểu thư Lâm Vãn Thu!”
“Đồng thời, bởi vì Lâm tiểu thư gây sự trong bữa tiệc tối do tập đoàn Hướng thị tổ chức nên tập đoàn Hướng thị sẽ truy cứu trách nhiệm pháp lý, hơn nữa, sẽ thông báo cho tất cả đối tác của tập đoàn Hướng thị, tiến hành phong sát Lâm tiểu thư!”
“Ngoài ra, phó chủ tịch điều hành Hướng Vân lấy quyền mưu tư, lôi kéo thiên vị, làm tổn hại đến hình tượng công bằng nghiêm minh của tập đoàn Hướng Thị. Ngay lập tức bãi nhiệm chức vụ tổng giám đốc, ngày mai tự mình đến phòng tài chính thành toán tiền lương.”
Lời nói của Hướng Đông Tình không khác gì thả một quả bom ở trong hiện trường.
Vương Hổ ở xa chứng kiến mọi chuyện thần sắc lạnh lùng, sớm đã có dự liệu.
Tề Đẳng Nhàn đã trợ giúp Hướng Đông Tình trong cuộc đối đầu với tập đoàn Hổ Môn bảo vệ mảnh đất trị giá ngàn vàng của thế kỷ mới này, chỉ sợ Hướng Đông Tình đang cung phụng hắn như bảo bối.
Đàn bà ngu xuẩn Lâm Vãn Thu đi nhục nhã vợ Tề Đẳng Nhàn, Hướng Vân ỷ vào thân phận của mình mà đi chèn ép người ta, không bị Hướng Đông Tình xử lý thì mới lạ.
“Hướng tổng, cô...” Lâm Vãn Thu vô cùng khiếp sợ nhìn Hướng Đông Tình, không ngờ kết quả lại thành ra như vậy.
“Nếu cô có điều gì không phục, có thể liên lạc với thư ký của tôi, tôi không muốn nói nhảm với cô.” Hướng Đông Tình nói, “Đuổi người này ra ngoài, đừng để cô ta tiếp tục đắc tội khách nhân của tập đoàn Hướng thị chúng ta!”
Các nhân viên bảo vệ đồng loạt xông lên, mời Lâm Vãn Thu ra ngoài.
Lâm Vãn Thu cắn chặt răng, vẻ mặt không phục, nhưng cô ta không có lá gan cứng rắn với Hướng Đông Tình.
“Tề Đẳng Nhàn, cậu nhớ kỹ cho tôi, tôi quay đầu sẽ tìm hội trưởng Triệu thu thập cậu! Hội trưởng Triệu giết chết một cái phó bộ trưởng an ninh của tập đoàn Hướng Thị, khẳng định không thành vấn đề! Hướng Đông Tình cũng tuyệt đối sẽ không vì cậu mà trở mặt với loại quái vật khổng lồ như thương hội Hắc Long, cô ta cũng không giữ được cậu!” Lâm Vãn Thu cắn răng rống giận.
“Được, tôi chờ.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói.
Tất cả mọi người đều âm thầm hít một hơi. Lâm Vãn Thu muốn phóng chiêu lớn rồi, muốn lấy ra chỗ dựa của mình!
Thanh danh của Triệu Hắc Long, mọi người đều biết!
Tuy rằng tài lực của thương hội Hắc Long có hơi không bằng tập đoàn Hướng thị, nhưng thế lực khổng lồ, hơn nữa Triệu Hắc Long người này, hắc bạch ăn sạch, thủ đoạn quyết liệt hơn người, còn ngồi xổm ở nhà tù mấy năm, rất hung tàn.
Cho dù là Hướng Đông Tình, cũng tuyệt đối sẽ không nguyện ý chủ động đi trêu chọc thương hội Hắc Long.
Hướng Vân cũng hét lớn, “Hướng Đông Tình, cô đừng quên, tôi và cô là thân thích... Bây giờ cô vì một người ngoài, lại tự động dao đối với người thân của mình, cô cảm thấy người trong nhà sẽ đối xử với cô như thế nào?”
“Bọn họ đối xử với tôi như thế nào, không phải cậu đã sớm biết sao? Máu lạnh, vô tình, độc ác, đê tiện.”
“Tôi đã sớm muốn rút cậu, chẳng qua, là chính cậu tự đưa dao tới trong tay tôi.”
“Cái này thì cậu không thể trách tôi được.”
Sắc mặt Hướng Đông Tình không chút thay đổi, phất tay, bảo bảo vệ trực tiếp mang Hướng Vân đi.
Tề Đẳng Nhàn thấy vậy, trong miệng không khỏi chậc chậc tán thưởng.
“Anh tốt nhất nên cẩn thận cân nhắc làm thế nào ứng phó với thương hội Hắc Long, tôi sẽ không vì anh mà trở mặt với Triệu Hắc Long.” Hướng Đông Tình lạnh lùng nói với Tề Đẳng Nhàn.
Đầu óc Kiều Thu Mộng mơ hồ, khó xử nói "Tôi tưởng cô sẽ nhớ đến tình cảm khi là bạn cùng lớp với nhau..."
"Bạn cùng lớp? Ai là bạn cùng lớp với cô, là bạn cùng lớp với người như cô, tôi cảm thấy là một điều sỉ nhục đây! ”
"Nghe nói gần đây cô kết hôn với một giám ngục nhỏ? Ha ha ha, không nghĩ tới lúc trước ở trường học là hoa hậu giảng đường cao cao tại thượng, lại có thể lưu lạc đến hoàn cảnh này. ”
Kiều Thu Mộng đau khổ "Cô không muốn thì thôi, có cần phải cố ý đùa giỡn tôi, thậm chí còn nói những lời đó cười nhạo tôi? ”
Lâm Vãn Thu hừ lạnh một tiếng, hờ hững nói: "Bây giờ tôi đã là một ngôi sao hạng A rồi, chạm tay có thể bỏng! ”
"Cô là cái gì, cũng xứng nói với tôi những lời này? Còn muốn tôi làm người đại diện cho cô sao? ”
"Phí làm đại diện của tôi, cô có đủ không? Hơn nữa, đại diện cho tập đoàn các cô, đó là hạ thấp giá trị và địa vị của tôi! ”
Lý Vân Uyển ở một bên nghe được những lời này cũng có chút không nhịn được lửa giận, trầm giọng nói: "Lâm Vãn Thu, cô quá đáng rồi! Sau khi nổi tiếng rồi liền hống hách đúng không, ngay cả bạn học cũ cũng muốn bắt nạt? ”
Lâm Vãn Thu cười nhạo một tiếng: "Tôi bắt nạt cô ta thì sao? Cô ta không có bản lĩnh, không phải là để tôi bắt nạt sao? Có bản lĩnh thì cô tài giỏi như Hướng tổng đi, vậy tôi lập tức quỳ xuống liếm chân cô ấy! ”
Tề Đẳng Nhàn không biết từ lúc nào từ một bên đi tới, trong tay bưng đồ ăn, thản nhiên nói, "Cô quỳ liếm chân cho Thu Mộng, đúng là không xứng. ”
"Anh chính là tên giám ngục đó?"
"Thật đúng là người như tên, giống như một kẻ đầu đường xó chợ. Hoặc là nói như vậy cũng không đúng, quả thực chính là tên rác rưởi. ”
"Nhìn quần áo của anh xem, thật sự là làm cho người ta không cả muốn chửi bới, đến tham gia tiệc rượu sang trọng như vậy, lại có thể ăn mặc giống như tên ăn mày."
"Tập đoàn Kiều thị sắp phải phá sản à, Kiều Thu Mộng ngay cả tiền mua cho anh một bộ trang phục vừa vặn cũng không có?"
"Tôi nể tình năm đó tôi và Kiều Thu Mộng là bạn học cũ, anh quỳ xuống liếm sạch sẽ giày của tôi, tôi sẽ mở lòng từ bi tặng anh một bộ!"
Lâm Vãn Thu nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đi tới, ôm hai cánh tay, cười lạnh mở miệng vẻ mặt khinh thường cùng chán ghét.
Lâm Vãn Thu bỗng nhiên cười ha ha đứng lên: "Mọi người lại đây xem toàn cảnh tổng giám đốc tập đoàn Kiều thị đi ăn xin! ”
"Nói là muốn tôi niệm tình năm đó là bạn học cũ, để tôi làm đại diện thương hiệu miễn phí cho cô ta, có người như vậy sao?"
Mọi người nghe nói như vậy, ánh mắt nhìn về phía Kiều Thu Mộng đều mang theo vài phần khinh thường.
Tất cả ở đây đều là người kinh doanh, ân huệ qua lại giữa hai bên là bình thường, nhưng hở ra là muốn xin xỏ miễn phí, quả thực có chút làm cho người ta chán ghét cùng khinh thường.
Kiều Thu Mộng cuống quít giải thích, "Tôi không nói miễn phí. Tôi nói giá cả có thể thương lượng! ”
"Tập đoàn Kiều thị? Cái doanh nghiệp rác rưởi nào vậy, chưa bao giờ nghe nói qua! Đừng nói là một công ty trái phép nha, bây giờ ngay cả công ty chui cũng có thể thành lập tập đoàn? ”
"Một công ty nhỏ có vốn thị trường không quá mấy trăm triệu đi, ở bất động sản làm ăn lẻ tẻ, muốn làm một vài ngành công thương nghiệp nhỏ, không có tiếng tăm gì."
"Ha ha ha, cô Lâm chính là người nổi tiếng chụp quảng cáo cho các công ty như Nike, Dell, đại diện cho loại doanh nghiệp rác rưởi như tập đoàn Kiều thị, không phải là tự hạ thấp vị trí sao?"
"Càng buồn cười chính là, Kiều Thu Mộng này thế mà còn yêu cầu cô Lâm làm miễn phí, mặt cô ta có bao nhiêu quý trọng?"
Bọn họ rõ ràng không đem lời của Kiều Thu Mộng đặt ở trong lỗ tai, đều nhao nhao cười nhạo tập đoàn Kiều thị không biết tự lượng sức mình.
Mặt Kiều Thu Mộng đỏ bừng, một câu cũng không nói nổi.
Lâm Vãn Thu nhìn dáng vẻ quẫn bách của Kiều Thu, không khỏi bật cười, giẫm lên người từng là hoa khôi trường học, thật sự là một chuyện vui vẻ!
"Mấy người nhìn xem, tập đoàn Kiều thị nghèo kiết hủ lậu, còn muốn mời cô Lâm làm đại diện! Nhìn chồng cô ấy ăn mặc như một người ăn xin, quần áo chật chội như vậy, còn tới tham gia yến hội, giả bộ giàu có sao? ”
"Ha ha, nghe nói Kiều Thu Mộng kết hôn với một cai ngục nhỏ, tôi còn không tin, nhưng hiện tại xem ra lời này không sai!"
"Kiều Thu Mộng thật đúng là keo kiệt hết sức, ngay cả tiền mua quần áo cho chồng mình cũng không muốn bỏ ra, khó trách muốn cô Lâm người ta miễn phí cho, đúng là đồ không biết xấu hổ!"
Kiều Thu Mộng thật không ngờ, quần áo Tề Đẳng Nhàn lại trở thành lý do để những người này công kích mình.
Lâm Vãn Thu đảo mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn, cười tủm tỉm nói, "Anh có muốn quỳ xuống liếm giày cho tôi không, tôi sẽ chọn cho anh một bộ âu phục hàng hiệu, Armani thì sao ”
Tề Đẳng Nhàn quay đầu lại, nghiêm túc nói với Lâm Vãn Thu, "Cô phải chịu trách nhiệm về lời nói và hành động của mình, lập tức xin lỗi Thu Mộng! ”
"Cái gì? Tôi không nghe nhầm đúng không? Cái tên chết tiệt này cũng muốn tôi xin lỗi tiện nhân Kiều Thu Mộng sao? Cô ta nhận nổi sao? ”
"Tôi sợ sau khi tôi xin lỗi, cô ta sẽ chết thọ năm mươi năm nha! Đến lúc đó, chỉ sợ anh sẽ phải độc thân. ”
"Ha ha ha, thật sự là buồn cười. Một tên giám ngục nhỏ bé bắt tôi xin lỗi? ”
Lâm Vãn Thu bật cười rạng rỡ, nước mắt sắp chảy ra.
Kiều Thu Mộng cắn răng nói, "Lâm Vãn Thu, cô đủ rồi, cô sỉ nhục chúng tôi, đối với cô có lợi ích gì không? ”
Lâm Vãn Thu nhún nhún vai, lắc đầu nói: "Không có lợi nhưng tôi vui vẻ, không được sao? Bởi vì, nhìn thấy loại ngu ngốc này xuất hiện ở bữa tiệc như này, làm cho tôi cảm thấy khó chịu. ”
Kiều Thu Mộng đột nhiên xoay người, sải bước đi ra khỏi ngoài phòng tiệc.
Ở lại cũng chỉ bị người ta nhục nhã, sao không ung dung mà rời đi trước? Chờ ngày sau có sức mạnh, lại hung hăng trở về trả thù là được!
"Mộng Mộng!" Lý Vân Uyển vội vàng tiến lên, muốn an ủi cô.
"Cậu không cần an ủi tớ, tớ về trước lấy lại bình tĩnh, yên tâm, chút nhục nhã này đối với tớ mà nói không tính là cái gì cả." Kiều Thu Mộng đỏ mắt nói, răng cắn rách môi.
Lý Vân Uyển bất đắc dĩ dừng bước, nhìn theo Kiều Thu Mộng rời khỏi nơi này.
Kiều Thu Mộng quay đầu lại, nói với Tề Đẳng: "Anh có đi không?! ”
"Hả? Tôi vẫn chưa ăn no." Tề Đẳng Nhàn sờ sờ bụng mình, giống như có điều suy nghĩ.
"Anh..."Kiều Thu Mộng nghẹn lời, hung hăng gật đầu, xoay người rời đi, không do dự nữa.
Nàng muốn nhắc nhở Tề Đẳng Nhàn không nên ở lại chỗ này tự rước lấy nhục, nhưng không thể tưởng được Tề Đẳng Nhàn giống như một túi cơm túi rượu, thế mà nói hắn ăn chưa no, muốn ăn xong rồi đi.
“Ha ha ha ——"
"Mẹ kiếp, anh bạn này cũng quá buồn cười, ở đâu ra tên quê mùa trà trộn đến bữa tiệc ăn uống ?"
"Tôi cũng không biết cái tên nông thôn này từ đâu tới, quá buồn cười. Cùng Kiều Thu Mộng là một người phụ nữ không biết xấu hổ ghép thành một đôi, thật đúng là xứng đôi a! ”
"Thật sự là chuyện kì lạ năm nào cũng có, hôm nay lại đặc biệt nhiều! Chẳng lẽ thật sự có người tới dự bữa tiệc tầm cỡ này để ăn uống sao?"
Tề Đẳng Nhàn lại một lần nữa bị các tầng lớp người có danh vọng giễu cợt.
Tề Đẳng Nhàn vẫn chậm rãi đem theo một miếng thịt nướng bỏ vào miệng mình, nói với Lý Vân Uyển, "Vừa rồi cô ta đồng ý sẽ ký với Thu Mộng chứ? ”
"Đúng thế. Nhưng cô ta cố tình chơi khăm.” Lý Vân Uyển sửng sốt một chút, sau đó khẽ gật đầu, thở dài nói.
"Tôi đùa giỡn cô ta, đó là đáng đời! Cô ta hẳn là biết rõ ràng, sự chênh lệch thân phận giữa chúng ta! Loại rác rưởi này, còn muốn tôi làm đại sứ thương hiệu? Đánh giày cho tôi, cô ta còn không xứng đáng! "Vẻ mặt Lâm Vãn Thu cao ngạo.
Tề Đẳng Nhàn nuốt xuống miếng thịt nướng trong miệng, sau đó chậm rãi nói, "Như vậy được rồi, tôi cho cô một cơ hội, ngoan ngoãn đến tập đoàn Kiều thị ký hợp đồng làm đại diện, sau đó thành thành thật thật xin lỗi Thu Mộng. ”
Chương 62 Có hậu quả gì
Thấy dáng vẻ của Tề Đẳng Nhàn, Lý Vân Uyển biết tên nhãi này muốn quậy phá, vội vàng kéo hắn lại.
“Này, đừng có nháo, đây là bữa tiệc chiêu đãi khách quý của Hướng Đông Tinh tổ chức, anh tới gây sự là muốn tự sát sao?” Lý Vân Uyển trầm giọng nói.
Mặc dù cô ấy cũng biết rất rõ rằng Tề Đẳng Nhàn, người có thể sống trong sơn trang Vân Đỉnh, phải là người có một chút bối cảnh, nhưng tập đoàn Hướng thị là một doanh nghiệp hàng đầu ở Trung Hải và rất nổi tiếng.
Tề Đẳng Nhàn không để ý đến lời nói của Lý Vân Uyển, im lặng ăn hết thức ăn trên bàn và đặt đĩa sang một bên.
"Anh nói cái gì? Nói lại lần nữa?" Lâm Vãn Thu sửng sốt một lúc, dường như không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại nói ra những lời "ngốc nghếch" như vậy.
"Người này điên rồi sao, dám uy hiếp cô Lâm?"
"Đồ ngu dốt... Tài sản của tập đoàn Kiều thị có thể còn không bằng bản thân cô Lâm kiếm được, anh ta còn ép cô Lâm đi làm người đại diện?"
"Đầu óc có vấn đề rồi, dám uy hiếp khách quý trong bữa tiệc tối do tập đoàn Hướng thị tổ chức, thật sự là không sợ hại chết tập đoàn Kiều thị, ha ha..."
"Cô Lâm được Triệu tổng của Hắc Long thương hội nâng đỡ, lại dám dùng thủ đoạn xã hội đen uy hiếp cô Lâm? Cô Lâm xoay người là có thể dạy cho hắn làm người như thế nào!"
Mọi người nghe rõ ràng lời của Tề Đẳng Nhàn, đều không nhịn được cười, cho rằng đầu óc Tề Đẳng Nhàn hỏng rồi.
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh cầm khăn ướt lau tay, sau đó nghiêm túc nói: "Tôi muốn cô thực hiện lời hứa vừa rồi, thành thật ký vào hợp đồng hợp tác!"
Lâm Vãn Thu cười ha ha thành tiếng: "Có phải anh so với Kiều Thu Mộng ngu ngốc còn ngu ngốc hơn không? Mẹ đồ ngốc mở cửa cho đồ ngốc để đồ ngốc về đến nhà?"
"Tôi sẽ không giữ lời hứa, anh có thể làm gì?"
"Anh muốn uy hiếp tôi? Vậy tôi khuyên anh trước khi uy hiếp tôi nên điều tra lai lịch xem tôi là ai!"
Lý Vân Uyển mím môi kéo nhẹ Tề Đẳng Nhàn: "Nhiều một chuyện không bằng ít đi một chuyện. Nếu anh thực sự gây rối trong bữa tiệc, Hướng Đông Tinh chắc chắn sẽ không bỏ qua cho anh và tập đoàn Kiều thị. Anh có thể không sợ, nhưng tập đoàn Hướng thị chỉ cần một câu để phá hủy tập đoàn Kiều thị..."
Tề Mặc nhàn nhạt xua tay, nói: "Hướng Đông Tinh không làm gì được tôi, cô ta hiện tại còn phải nhờ tôi giúp."
"Phốc!"
Những lời này vừa nói ra, rất nhiều người phun sâm panh từ trong miệng ra ngoài.
"Mẹ nó tai của tôi nhất định là có vấn đề rồi. Hướng tổng, người nổi tiếng có giá trị mấy chục tỷ, cần một tên giám ngục nhỏ đến giúp đỡ?"
"Ha ha ha... Trong một vòng tròn thiên nga lại có con cóc khoác lác thật là hài hước! Phải cảm ơn Kiều Thu Mộng đêm nay dẫn chồng tới, mang đến cho chúng ta nhiều niềm vui như vậy!"
"Tôi thực sự không biết khoe khoang về sự ngầu lòi này thì có ý nghĩa gì. Ngoài việc tăng thêm trò cười thì còn có lợi ích gì nữa không? Kiều Thu Mộng bị mù à, cô ấy đã yêu một người đàn ông như vậy."
"Cái loại ngu xuẩn, vô dụng, đồ rác rưởi chỉ biết mạnh miệng, nếu muốn bắt chuyện với tôi, tôi có thể một phát tát chết hắn!"
Lý Vân Uyển cũng trợn mắt há hốc mồm, Tề Đẳng Nhàn chỉ nói vài câu, thật đúng là không dọa chết người thì không muốn dừng lại, cô ta cũng không biết nên tiếp tục như thế nào.
Lâm Vãn Thu cười khúc khích: "Dù sao cũng là anh đến giúp cô ta, anh giúp cô ta xách giày hay là giúp cô ta cọ rửa bồn cầu của công ty?"
Tề Đẳng Nhàn không để ý đến, tự mình nói: "Hiện tại cô có hai con đường để lựa chọn, một là làm theo lời tôi nói, hai là tiếp tục giống như một tên hề nhảy nhót. ”
Lâm Vãn Thu lắc đầu nói: "Anh nghĩ là có thể không? Anh là cái gì, cũng xứng nói chuyện với tôi như vậy?"
"Tôi cho cô cơ hội ở trước mặt tôi nói nhiều lời như vậy, đều đã là vinh hạnh của tổ tiên cô thắp hương được!”
"Bây giờ, những lời nhảm nhí của anh đã nói xong, đến lượt tôi cho anh điều kiện."
“Không phải anh ăn rất khỏe sao? Tôi muốn anh ăn sạch sẽ con heo sữa quay này, một cái xương cũng không được bỏ sót lại. Sau đó, bò ra khỏi đây như một con chó, để không hạ thấp phong cách của bữa tiệc này!"
"Nếu không, tôi sẽ dùng tất cả các mối quan hệ của mình để bao vây và tiêu trừ tập đoàn Kiều thị, khiến nó phá sản trong vòng ba ngày!"
Lâm Vãn Thu nhìn chằm chằm Tề Đẳng Nhàn và đưa ra điều kiện của riêng mình.
Những người nổi tiếng xung quanh không thể nhịn được cười, Lâm Vãn Thu đúng thật là có khả năng này.
Là một ngôi sao nổi tiếng hàng đầu, cô ấy quen biết với không ít ông chủ lớn, hơn nữa sau lưng cô ấy là một thế lực hùng mạnh như thương hội Hắc Long, muốn phá hủy tập đoàn Kiều thị chỉ trong vài phút.
"Cái tên Tề Đẳng Nhàn bây giờ có lẽ là hối hận muốn chết, hắn nói năng vui vẻ không chút kiềm chế, chọc giận cô Lâm rồi!"
"Đối với một ngôi sao lớn như cô Lâm, những doanh nghiệp làm ăn bình thường sẽ không dám đắc tội với cô ấy. Một cái tập đoàn Kiều thị nhỏ bé ở trước mặt cô ấy giả vờ giỏi giang, đó không phải là tặng mạng người sao?"
"Vừa rồi Kiều Thu Mộng chẳng qua là mất mặt một chút, hiện tại lại sắp mất cả lớp vải lót! Tôi đoán, nếu như Kiều Thu Mộng có mặt ở đây, sẽ có cả ý đồ giết chồng."
Sau khi nghe Lâm Vãn Thu nói một cách nhàn nhã, Tề Đẳng Nhàn hơi nhướng mày, rồi bật cười.
"Này, tên giám ngục kia, nếu tôi là anh, tôi sẽ nhanh chóng làm theo lời cô Lâm."
"Vừa rồi giám ngục nhỏ không phải ăn rất vui vẻ sao, nhanh lên, ăn hết con heo quay này, sau đó bò ra ngoài."
"Cô Lâm thật là hiểu chuyện, đây chỉ là một con heo sữa nặng chừng hai mươi cân, nếu là dùng sức chống đỡ, nôn ra mấy lần nữa, nói không chừng còn có cơ hội!"
Lâm Vãn Thu khoanh tay kiêu ngạo nhìn Tề Đẳng Nhàn, như thể cô ta đang nhìn một con kiến.
Tề Đẳng Nhàn sau một lúc lâu mới cười nói: "Không thương lượng?"
“Không bàn, hôm nay nếu anh không no chết ở chỗ này, chỉ sợ là không ra được cửa!” Lâm Vãn Thu lạnh lùng nói.
"Ôi, sợ quá..." Tề Đẳng Nhàn gật đầu.
Những người xung quanh không nhịn được cười, hiện tại biết mình sợ, không phải hơi muộn sao?
Lý Vân Uyển không nhịn được thầm đổ mồ hôi, bây giờ Tề Đẳng Nhàn đang ở thế khó đâm lao phải theo lao.
“Vạn Thu, thôi quên đi, cô và Thu Mông dù sao cũng là bạn học cũ, làm cô ấy xấu hổ là đủ rồi, cần gì phải không buông tha?” Lý Vân Uyển tiến lên khuyên nhủ cô ta.
“Cút đi, cô là cái gì, cũng xứng tới khuyên tôi?” Lâm Vãn Thu vẻ mặt lạnh lùng, giơ tay tát thẳng vào mặt Lý Vân Uyển.
Lý Vân Uyển che mặt lùi lại hai bước, vẻ mặt không thể tin được, cô không ngờ rằng Lâm Vãn Thu sẽ đánh cô!
Tề Đẳng Nhàn đưa tay đỡ lưng Lý Vân Uyển, nụ cười trên mặt nhạt đi, cả người lạnh lùng, chậm rãi nói: “Cô tốt nhất nên xin lỗi, sau đó để bạn của tôi trả lại cái tát này, nếu không, hôm nay người không ra được khỏi cửa này sẽ là cô!"
Lâm Vãn Thu sửng sốt một lúc, sau đó khinh thường cười nói: "Thằng rác rưởi chỉ biết nói nhiều, không nhìn ra anh có thể làm được gì!"
"Anh phải biết rõ, đây là bữa tiệc do cô Hướng Đông Tinh từ tập đoàn Hướng thị tổ chức!"
"Càng phải rõ ràng, tôi hiện tại là đối tác lâu dài của tập đoàn Hướng thị, và tôi sẽ là người đại diện quay chụp rất nhiều quảng cáo cho tập đoàn Hướng thị!"
"Ngay cả khi tôi để cô ta đánh tôi, anh có nghĩ rằng cô ta dám không?"
"Hay là nói, anh biết ở chỗ này đụng vào tôi sẽ có hậu quả gì sao? !"
Lý Vân Uyển lắc đầu với Tề Đẳng Nhàn, dễ nhận ra cô không muốn làm mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn là ai?
Anh ta không quen với Lâm Vãn Thu, anh ta bước tới, một cái bạt tai lớn của anh ta rơi thẳng vào mặt Lâm Vãn Thu!
"Nào, nói cho tôi biết, hậu quả là gì!" Tề Đẳng Nhàn thẳng tay tát Lâm Vãn Thu ngã xuống đất.
Ở bữa tối do tập đoàn hướng thị tổ chức, Lâm Vãn Thu, một nữ diễn viên nổi tiếng hạng nhất, chạm tay có thể bỏng, vừa có được hàng loạt hợp tác với tập đoàn Hướng thị, đã bị Tề Đẳng Nhàn cho một cái tát ngã xuống đất
Cái tát này không khác gì một tiếng sét bất ngờ khi trời đang trong trẻo.
Khi mọi người nhìn thấy cảnh này, không nhịn được bị chấn động, một đám sững sờ trợn mắt há hốc mồm, không nói nên lời.
Vẻ mặt của Lâm Vãn Thu cũng tê liệt, cô không biết nên nói gì, bản thân cô cũng định nuốt giận vào trong, nhưng Tề Đẳng Nhàn không nhẹ tay với Lâm Vãn thu.
"Ha ha, thật sự là không biết sống chết, lại có thể ra tay!"
"Lát nữa Hướng tổng sẽ tới, người này hơn phân nửa là chết chắc rồi."
"Dám động đến cô Lâm? Cho dù hôm nay tập đoàn Hướng thị không trừng trị hắn, thương hội Hắc Long nhất định sẽ không buông tha hắn."
Một số người tỉnh táo lại, giọng điệu trở nên rất giễu cợt, dù sao thân phận của Lâm Vãn Thu cũng đã rất rõ ràng.
Tề Đẳng Nhàn một tên giám ngục nhỏ không quyền không thế, chỉ dựa vào một tập đoàn Kiều thị, mà dám hung hăng ngang ngược như vậy?
Nói thẳng ra, đó là đơn thuần tìm đường chết.
Lâm Vãn Thu che má, xúc động gầm lên: "Anh dám đánh tôi? Sao anh dám đánh tôi?"
"Anh có biết từ nhỏ đến lớn cha mẹ ta chưa từng đánh tôi!"
"Tôi bây giờ là sao nổi tiếng hạng nhất, anh dám đánh tôi, tôi sẽ làm cho anh mất hết danh dự, làm cho tập đoàn Kiều thị phải phá sản"
"Bất kì kẻ nào có mối quan hệ với anh, đều sẽ bởi vì anh lỗ mãng mà gặp xui xẻo, tôi sẽ làm cho anh vĩnh viễn không thể xoay người!"
Tề Đẳng Nhàn nghe xong những lời này sau, khóe miệng hiện lên một nụ cười khinh thường, nói: "Chỉ bằng cô, thật đúng là không xứng!"
Không chần chừ thêm nữa, Lâm Vãn Thu lấy điện thoại di động ra gọi điện, phàn nàn: "Phó tổng giám đốc Hướng, em bị đánh trong bữa tiệc tối của anh, anh mau đến đây đòi lại công lý cho em đi!"
Cuộc gọi của cô Lâm là cho phó tổng giám đốc điều hành Hướng Vân, là em họ xa của Hướng tổng và giữ một vị trí quan trọng trong công ty.
"Như chúng ta đều biết, phó tổng giám đốc Hướng là một người hâm mộ cô Lâm. Anh ấy rất ngưỡng mộ cô Lâm, thậm chí còn bao hết cả rạp để xem phim của cô ấy."
"Đúng vậy, cô Lâm cùng phó tổng giám đốc Hướng ký hợp đồng! Huống chi, phó tổng giám đốc Hướng cũng không phải người dễ chọc."
"À... Tôi nghe nói rằng có mâu thuẫn giữa phó tổng giám đốc Hướng và một ông chủ than đến từ tỉnh Tây Tấn, cuối cùng, ông trùm than leo lên máy bay trở về tỉnh Tây Tấn với hai chân bị gãy."
Danh tiếng của Hướng Vân mọi người đều đã nghe nói, dù sao anh ta cũng là phó tổng giám đốc điều hành của tập đoàn Hướng thị, đối với cả tập đoàn vẫn rất có uy quyền.
Hơn nữa, anh ta là một fan hâm mộ của Lâm Vãn Thu, và anh ta rất ngưỡng mộ Lâm Vãn Thu, nếu xúc phạm Lâm Vãn Thu và khiêu khích anh ta, đó là tìm đến cái chết!
"Không xong, Hướng Vân này thật đúng là không dễ khiêu khích. Hắn là điển hình của cậu ấm, hành sự lại không kiêng nể gì... Theo tôi, hiện tại chúng ta nên đi trước, tạm thời tránh mũi nhọn rồi nói sau!" Lý Vân Uyển kéo ống tay áo của Tề Đẳng Nhàn, thấp giọng nói.
"Vội vã cái gì? Chẳng lẽ khiến cho cô bị con chó cái này vô cớ tát một cái sao?" Tề Đẳng Nhàn nói.
"Cô ta tìm phó tổng giám đốc Hướng đến..." Lý Vân Uyển có chút chột dạ nói.
“Phó tổng giám đốc thì có gì đặc biệt, tôi còn là phó bộ trưởng mà!” Tề Đẳng Nhàn lộ ra vẻ mặt khinh thường nói.
Lý Vân Uyển không nói nên lời, anh là một tên phó giám đốc bộ phận an ninh, anh có thể ngang hàng với phó giám đốc điều hành sao?
Lâm Vãn Thu cười một cách dữ tợn và nói: "Bây giờ còn muốn chạy à? Anh cho rằng trên đời còn có chuyện tốt như vậy sao?"
"Hôm nay trốn được, ngày mai trốn không nổi, hòa thượng trốn không thoát được chùa!"
"Anh có thể chạy, tập đoàn Kiều thị có thể chạy sao? Tôi muốn cho tập đoàn Kiều thị phá sản, chỉ là vấn đề một câu nói!"
Chương 63 Hướng Vân
Tề Đẳng Nhàn hỏi ngược lại: "Ngu dốt, ai nói tôi muốn chạy? Tôi đang chờ cô gọi ai đó đến để chỉnh đốn tôi đây. ”
"Hôm nay nếu có thể để cho người ta dẫm chết tôi, vậy cô muốn đem tôi chà xát xoa nát gì cũng tùy cô."
"Đương nhiên, nếu cô không dẫm chết tôi, vậy thì thật ngại quá, hôm nay cô nhất định phải xin lỗi Vân Uyển, sau đó lại đi xin lỗi Thu Mộng, thành thành thật thật ký hợp đồng."
"Hơn nữa, phải như cô đã nói lúc trước ——"
"Miễn phí!"
Giọng điệu Tề Đẳng Nhàn thật sự không nhỏ, dáng vẻ không quan tâm Lâm Vãn Thu đi tìm người giúp.
"Một tên giám ngục nhỏ, lại có giọng điệu lớn như vậy, cũng không biết là ai cho hắn dũng khí như vậy?"
"Tên giám ngục nhỏ cứ như vậy ngang ngược, nếu như để hắn làm giám ngục trưởng gì đó, vậy hắn còn không lên trời sao? Chỉ sợ là còn muốn làm thủ lĩnh quốc gia? ”
"Ha ha, cô Lâm nổi giận, tôi đều phải nhượng bộ rút lui, một tên giám ngục nhỏ lại không biết tốt xấu gì! Vậy xem ra, khối tài sản hơn triệu này của ta, còn không bằng mang đi quyên góp, đi làm giám ngục coi như xong. ”
Mọi người nghe được Tề Đẳng Nhàn nói những lời này, đều nhịn không được bật cười.
Giám ngục, xem như là nhân viên tầng dưới cùng trong hệ thống công vụ.
Loại địa phương như nhà tù, trong ấn tượng của mọi người, thuộc về sự tồn tại bẩn thỉu, lộn xộn, hỗn loạn, cất giấu bụi bẩn, người bên trong không có một ai tốt.
Hơn nữa, làm giám ngục, cũng nhất định không có tương lai gì, đỉnh điểm là thăng chức lên giám ngục trưởng, giám ngục trưởng cũng chỉ có thể ở trong ngục giam, sức ảnh hưởng quá hạn chế.
“Phó tổng giám đốc Hướng tới rồi!”
Không biết là ai hô một tiếng, mọi người quay đầu nhìn lại, thấy được Hướng Vân đang tới.
Hướng Vân mặc một bộ âu phục màu trắng, trên chân cũng là giày da màu trắng, đeo kính vàng, cả người có vẻ phong độ nhẹ nhàng, đang chậm rãi đi tới chỗ này.
“Phó tổng giám đốc Hướng, anh tới rồi, nơi này có một tên lang thang nhảy tới nhảy lui, thậm chí bắt nạt cô Lâm, quả thực không biết sống chết!”
"Phó tổng giám đốc Hướng ra tay, nhất định là có thể dễ dàng giải quyết vấn đề, mọi người ngồi chờ họ Tề bị giết chết là được rồi."
Mọi người nhìn thấy Hướng Vân xuất hiện, đều cảm thấy kết cục đã rõ, Tề Đẳng Nhàn không còn đường sống nữa.
Lâm Vãn Thu ôm gò má sưng đỏ của mình thoáng cái chạy đến bên cạnh Hướng Vân, ủy khuất nói: "Anh Hướng! Anh xem mặt em, bị người ta đánh sưng lên! ”
"Ô ô ô ô... Hắn ỷ vào tập đoàn Kiều thị làm chỗ dựa cho hắn, liền ép buộc em đi làm đại diện cho tập đoàn Kiều thị chụp quảng cáo miễn phí, em không đáp ứng, hắn liền thẳng tay đánh em..."
"Còn nói cái gì, tập đoàn Hướng thị không dám làm gì hắn, ngay cả Hướng Đông Tinh cũng phải dựa vào hắn."
Hướng Vân sau khi nhìn thấy gò má sưng đỏ của Lâm Vãn Thu, trên mặt không khỏi lóe lên vẻ tức giận, trầm giọng nói: "Là ai?! ”
“Chính là hắn!” Lâm Vãn Thu đưa tay chỉ vào Tề Đẳng Nhàn.
Nhìn thấy lửa giận trên mặt Hướng Vân, có người nhịn không được thấp giọng nói, "Lần trước có người ở sau lưng nghị luận cô Lâm, kết quả bị phó tổng giám đốc Hướng nghe được, mọi người thiếu chút nữa không còn... mồm miệng bị phó tổng giám đốc Hướng sai người đi đánh cho nát nhừ, hiện tại mỗi ngày cũng chỉ có thể ăn cháo sống lay lắt. ”
"Họ Tề ra tay đánh cô Lâm một cái, kết cục này, không chừng sẽ càng thảm hơn..."
Hướng Vân trực tiếp đi tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn, lạnh lùng nói: "Quỳ xuống! ”
Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, sau đó cười nói: "Phó tổng giám đốc Hướng không cần hỏi tôi vì sao đánh cô ta? Hoặc tại sao cô ta bị tôi đánh? ”
“Quỳ xuống!” Hướng Vân chỉ lặp lại hai chữ này.
Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn híp lại, tiếp theo, ý cười càng đậm, chậm rãi nói "Ngu dốt! ”
Ánh mắt Hướng Vân trong nháy mắt càng thêm sắc bén.
Lâm Vãn Thu ở một bên đắc ý nhìn, tên lang thang này, trước mặt Hướng Vân còn dám giả vờ như vậy, lần này chết chắc rồi!
Chương 64 Bớt nói nhảm
“Chó má, cậu nói cái gì?”
Hướng Vân tức giận, sắc mặt âm trầm, ánh mắt rất sắc bén.
Tề Đẳng Nhàn nhịn không được bật cười, nói, “Tôi còn tưởng cậu nghe không hiểu tiếng người chứ!”
Hướng Vân lạnh lùng nói, “Tôi là phó chủ tịch điều hành tập đoàn Hướng Thị, ở chỗ này, lời tôi nói, chính là pháp, chính là lý!”
“Bất cứ điều gì cậu nói đều là vô nghĩa, tôi không cần hỏi, cũng không cần phải hiểu, tôi chỉ biết cậu đã thô lỗ với cô Lâm tiểu thư.”
“Nếu đã như vậy, như vậy, chào đón cậu chỉ có một kết cục, đó chính là thành thành thật thật quỳ xuống, chờ đợi xử trí!”
Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói, “Rõ ràng là Lâm tiểu thư của cậu khi dễ người trước.”
Nghe được những lời này của Tề Đẳng Nhàn , cộng thêm nụ cười trên mặt hắn, mọi người đều cảm thấy hắn đang kinh sợ, không xuống đài được, cho nên chuẩn bị nói đạo lý với Hướng Vân.
Tuy nhiên, Hướng Vân hiển nhiên tương đối bá đạo, căn bản không nghe những lời giải thích này của hắn, định thu thập hắn trước rồi nói sau.
“Lâm tiểu thư khi dễ cậu, đó là điều đương nhiên, cô ấy là khách quý của tập đoàn Hướng Thị chúng tôi, khi dễ cậu thì làm sao?”
“Đừng nói là khi dễ cậu, cho dù là chặt đứt tay chân cậu, cậu cũng nên mang ơn quỳ xuống cảm tạ cô ấy!”
“Bây giờ, quỳ xuống!”
“Sự bất quá tam, tôi sẽ không nói lần thứ tư.”
Hướng Vân vung tay lên, nghiễm nhiên là một bộ dáng tổng tài bá đạo.
Lý Vân Uyển trong miệng đắng cay, vừa rồi rõ ràng là Lâm Vãn Thu tát cô trước một cái, Tề Đẳng Nhàn nhìn không nổi nên mới ra tay.
Nhưng tất cả những điều này, đến trong miệng của Hướng Vân, dường như đã trở thành chuyện không còn đạo lý.
“Phó tổng Hướng, tôi cũng là người của công ty, là phó bộ trưởng bộ phận an ninh, cậu không giúp người của công ty nói chuyện mà lại đi giúp đỡ một người ngoài?” Tề Đẳng Nhàn nói, mặc dù đối phương rất không nói đạo lý, nhưng hắn quyết định, vẫn phải nói rõ đạo lý trước mới được.
Đây dù sao cũng là công ty của Hướng Đông Tình.
Sắc mặt Hướng Vân lạnh lùng, nói, “A? Anh chính là phó bộ trưởng bộ phận an ninh mới đến đúng không?”
“Ha ha, cho dù là như vậy, cậu là cái thá gì?”
“Nói dễ nghe là bộ phận an ninh, nói không dễ nghe, thì chỉ là bảo vệ mà thôi.”
“Một cái bảo vệ thối như cậu cũng dám đắc tội với khách quý của tập đoàn chúng tôi, bây giờ còn dong dài với tôi ở đây?”
Tề Đẳng Nhàn thu liễm nụ cười trên mặt, thần sắc trở nên nghiêm túc, khẽ gật đầu, nói, “Xem ra phó tổng Hướng luôn thật sự không định giảng đạo lý!”
Mọi người nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, đều là ha ha cười rộ lên, sớm biết có hôm nay, trước đó cần gì phải làm vậy chứ?
Cho rằng mình lên làm phó bộ trưởng bộ phận an ninh tập đoàn Hướng Thị là có thể hung hăng ngang ngược? Bộ phận an ninh, không phải là bộ phận quản lý an ninh sao? Một tên thủ lĩnh bảo vệ mà thôi, cũng dám càn rỡ!
“Họ Tề hoàn toàn sợ hãi, hiện tại phó tổng Hướng không có ý định buông tha anh ta, cũng không biết lát nữa anh ta làm sao xuống đài?”
“Xuống đài? Sợ là anh ta không xuống đài được, cái mạng này có thể giữ được hay không cũng không nhất định.”
“Mọi người đã thấy rõ ràng đi, đây là kết cục của việc không coi ai ra gì, phải lấy đó làm gương, miễn cho đi vào vết xe đổ.”
Hoàn cảnh hiện tại của Tề Đẳng Nhàn khiến tất cả mọi người không nhịn được có chút hả hê khi thấy người gặp họa.
Lâm Vãn Thu càng không kiềm chế được nữa, trầm giọng nói: “Anh Hướng, mau bảo anh ta quỳ xuống tự sát! Để anh ta tự chặt đứt hai tay, nhận sai bồi tội với tôi!”
Hướng Vân gật gật đầu, lạnh lùng nói, “Cậu không xứng nói hai chữ đạo lý này với tôi, Lâm tiểu thư nói như thế nào, cậu liền làm như thế đó.”
“Xem ra cậu đúng là một tên ngốc, cá mè một lứa với Lâm Vãn Thu.” Tề Đẳng Nhàn thở dài, nói.
Hướng Vân giận dữ, giơ tay lên, quát: “Đứng vững cho tôi, vừa rồi cậu đánh Lâm tiểu thư như thế nào, tôi sẽ trả lại cho cậu như thế đó!”
“Ngu ngốc! Trả lại con mẹ mày!”
Hướng Vân còn chưa ra tay, Tề Đẳng Nhàn đã tát vào mặt anh ta một cái
Ba!
Kính gọng vàng của Hướng Vân trực tiếp bay ra ngoài, má anh ta như bị rách da, có máu chảy ra, khóe mặt đều bị nứt ra.
“Tê ——”
Tại hiện trường, chỉ còn lại một mảnh âm thanh hít vào ngụm khí lạnh.
Phó chủ tịch điều hành tập đoàn Hướng Thị, em họ của chủ tịch Hướng Đông Tình Hướng Vân, thế nhưng lại bị tên giám ngục tên bảo vệ thối Tề Đẳng Nhàn, tát một cái ngã xuống đất.
Lâm Vãn Thu cũng ngây ngẩn cả người, cô ta thật không ngờ Tề Đẳng Nhàn dám đánh cô ta thì thôi đi, thế mà hắn lại còn dám đánh cả Hướng Vân, không khỏi cũng quá mức không kiêng nể gì!
“Cậu không muốn nói đạo lý thì cũng không sao,vừa đúng lúc tôi cũng là một người không thích nói đạo lý cho lắm. Chuyện có thể ra tay thì tại sao lại phải nói nhảm chứ?” Tề Đẳng Nhàn nhún vai một cái, như không có gì xảy ra, thu tay lại.
Sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía Lý Vân Uyển với vẻ mặt ngốc trệ, cười tủm tỉm hỏi,”Cô nói xem tôi nói có đúng không?”
Lý Vân Uyển phục hồi tinh thần lại, theo bản năng nói, “Ách, đúng vậy...”
Nhà tù U Đô đương nhiên không phải là nơi giảng đạo lý, đi giảng đạo lý với những kẻ hung ác kia? Được rồi, chờ cho đến khi bị xé thành từng mảnh đi.
Sở dĩ Tề Đẳng Nhàn muốn nói đạo lý là vì cha hắn đã nhắc nhở hắn, ở trong nhà tù U Đô, nắm đấm của ai lớn thì người đó chính là đạo lý, nhưng đi ra bên ngoài, vẫn phải nói một chút đạo lý.
Có lý đi khắp thiên hạ, vô lý nửa bước khó đi.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn phát hiện, đôi khi thế giới bên ngoài dường như còn vô lý hơn trong nhà tù U Đô.
Cho nên, hắn rất vui lòng nói cho những người không nói đạo lý này biết mình đã từng là một người “nói đạo lý” cỡ nào..
“Anh xong rồi, anh lại dám ra tay đánh phó chủ tịch điều hành tập đoàn Hướng Thị trong bữa tiệc tối do tập đoàn Hướng Thị chuẩn bị, hơn nữa, còn anh ta còn là em họ của tiểu thư Hướng Đông Tình!” Lâm Vãn Thu hét lớn.
“Lần này không cần tôi nói gì thì tập đoàn Hướng thị nhất định sẽ làm cho tập đoàn Kiều thị hoàn toàn phá sản.”
“Còn có anh, tên cuồng đồ này, tập đoàn Hướng thị cũng sẽ không bỏ qua cho anh!”
“Anh thừa dịp hiện tại còn có mạng ở đây, mau về nhà thành thành thật thật chuẩn bị quan tài đi, cả nhà anh đều bị anh hại chết!”
Tề Đẳng Nhàn quay đầu cười nói, “Chuyện có thể ra tay, tại sao lại phải lải nhải? Cô nói nhiều như vậy, nhưng tôi vẫn tốt lắm, cho nên, mau gọi người đi.”
“Nào, đến giết chết tôi đi!”
Thái độ ngông cuồng của Tề Đẳng Nhàn khiến mọi người không khỏi có chút da đầu tê dại, tên này là ăn thuốc nổ rồi đến sao, sao lại nóng nảy như vậy? Không hề để tập đoàn Hướng Thị và Lâm Vãn Thu vào mắt?
“Con mẹ nó... Tôi xác định, cậu thực sự muốn chết!” Hướng Vân muốn đứng dậy từ mặt đất.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn lại đi tới, hung hăng đè vai anh ta lại, ầm một tiếng, hai đầu gối của Hướng Vân đập xuống mặt đất, chợt nghe hai tiếng rắc rắc giòn tan, khi hai đầu gối va chạm với mặt đất, thoáng cái nát bấy!
Hướng Vân đau đến run rẩy, cả người gần như muốn ngất đi.
“Cậu xem, vừa rồi cậu bảo tôi quỳ xuống, nhưng từ đầu đến cuối cậu chỉ lải nhải bên miệng.”
“Cậu nhìn tôi đi, tôi và cậu không giống nhau, tôi muốn cậu quỳ xuống, trực tiếp ra tay là xong việc.”
Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc cảnh cáo Hướng Vân, rất nghiêm túc nói, “Cho nên nói, nếu cậu không nói đạo lý, có thể ra tay thì đừng nói nhảm. Bằng không, rất dễ dàng bị thiệt thòi!”
Mọi người vây xem, lại một lần nữa kinh ngạc đến rớt cằm...
Con mẹ nó, đây là xuất hiện ảo giác sao? Tại sao Hướng Vân luôn luôn phong quang vô hạn lại bị một giám ngục nhỏ giày vò thành bộ dáng này?
“Mẹ nó tôi nhất định phải giết chết cậu...” Hướng Vân kêu rên nói.
“Cậu nhìn xem, lại chỉ nói trên miệng.” Tề Đẳng Nhàn tát Hướng Vân một cái, khiến anh ta trực tiếp ngã xuống đất, “Tôi vừa mới dạy cậu, sao cậu lại quên nhanh như vậy chứ?”
Lâm Vãn Thu lúc này không khỏi rùng mình, nhưng đột nhiên, nhìn thấy một bóng dáng xinh đẹp đang nhanh chóng đi về phía nơi này.
“Hướng tổng!”
Lâm Vãn Thu nhịn không được hô lên.
Tiếng “Hướng tổng” này đương nhiên không phải là gọi Hướng Vân, như vậy thì cũng chỉ có thể là một người khác ——
Hướng Đông Tình!
Chương 65 Thủ đoạn quyết liệt
Hướng Đông Tình là người được người trong giới ca ngợi là người phụ nữ lạnh từ trong xương.
“Hướng tổng tới!”
Khi mọi người nhìn thấy Hướng Đông Tình, trong nháy mắt theo bản năng quên thở, một đám nhìn cô ấy chăm chú.
Khí tràng của người phụ nữ này quá mạnh mẽ, hơn nữa quá mức lạnh như băng, cho dù cô ấy chưa từng mấy chuyện như chặt tay chặt chân hay là diệt cả nhà người khác.
Nhưng cỗ máu lạnh từ trong xương cốt cô ấy, lại làm cho người ta cảm thấy không rét mà run!
Một người phụ nữ có thể ôm hộp tro cốt tới đoạn quyền hội đồng quản trị vào ngày cha mẹ qua đời...
“Cha mẹ tôi đã hỏa táng, hài cốt sẽ không lạnh!”
Hướng Đông Tình nói ra những lời này, nhất định sẽ bị khắc lên hai chữ “máu lạnh” làm nhãn hiệu, mà cô ấy lấy hai chữ này làm nhãn hiệu, cho dù là thủ đoạn trong kinh doanh cũng làm cho người ta cảm nhận được sự máu lạnh của cô ấy.
“Hướng tổng ghét nhất là loại nhân viên không hiểu quy củ này, họ Tề chính là phó bộ trưởng bộ phận an ninh, nhưng Hướng Vân lại là phó chủ tịch điều hành, cậu ta lại dám phạm thượng!”
“Thủ đoạn của Hướng tổng, để cho tôi ngẫm lại cũng cảm thấy cả người hơi phát lạnh, không nghĩ tới chuyện này nháo đến cuối cùng, thế mà lại kinh động cô ấy.”
“Khụ khụ. Hướng tổng chính là người phụ nữ duy nhất có thể cứng rắn với tập đoàn Hổ Môn nha! ”
Hướng Đông Tình hiện thân, trực tiếp khiến mức độ kịch liệt của trận xung đột này bị đẩy lên cao trào.
Khi đối mặt với Hướng Đông Tình, cho dù là người phụ nữ ngạo mạn như Lâm Vãn Thu thì cũng không dám có nửa điểm chậm trễ, vội vàng chào hỏi, sau đó nói: “Hướng tổng, ngài đến rồi! ”
Hướng Đông Tình khẽ gật đầu, quét một vòng, hỏi: “Có chuyện gì xảy ra?”
“Tôi đang dạy cô ta thế nào là nói đạo lý, thế nào là không nói đạo lý.” Tề Đẳng Nhàn cười với Hướng Đông Tình, nói.
Nghe Tề Đẳng Nhàn nói qua loa tùy ý như vậy, mọi người không khỏi muốn ngất đi.
Tên này nghĩ mình đang nói chuyện với ai vậy? Đây chính là đang nói chuyện với Hướng Đông Tình nha, dùng giọng điệu tùy ý như vậy, không sợ xảy ra chuyện sao?
“Bữa tiệc tối này là do tôi tổ chức!” Hướng Đông Tình đen mặt nói.
“Quả nhiên, cho dù chuyện này phó tổng Hướng và Lâm tiểu thư không chiếm lý, nhưng Tề Đẳng Nhàn gây sự ở bữa tiệc, mọi chuyện còn thành ra như vậy, vẫn làm tổn hại thể diện của Hướng tổng.”
“Hướng tổng khẳng định sẽ không bỏ qua cho cậu ta, bữa tiệc này mời nhiều nhân vật nổi tiếng mà lại nháo thành như vậy, cậu ta có thể có trái tốt để ăn sao?”
“Tôi đánh cuộc một trăm đồng, họ Tề sẽ bị miễn chức ngay tại chỗ, sau đó tập đoàn Hướng thị sẽ khiến tập đoàn Kiều thị phá sản, sau đó, họ Tề có thể sẽ quỳ xuống rồi bò từ nơi này ra ngoài...”
Tề Đẳng Nhàn gật đầu với Hướng Đông Tình, nói, “Tôi biết!”
Khóe miệng Hướng Đông Tình nhịn không được khẽ giật một cái.
Hướng Vân đã bắt đầu cáo trạng, kêu lên, “Hướng tổng, tên cuồng đồ này ỷ mình là phó bộ trưởng bộ phận an ninh mà uy hiếp Lâm tiểu thư! Tôi nhìn không nổi nên đã ra mặt để giải quyết vấn đề, kết quả là cậu ta trực tiếp tát tôi đến mức mặt đầy máu, sau đó đụng nát đầu gối của tôi ... Cậu ta căn bản không đặt tập đoàn Hướng thị chúng ta vào mắt! ”
Lâm Vãn Thu cũng đi theo một bên nói: “Hướng tổng, phó tổng giám đốc Hướng Vân nói đạo lý, không thiên vị, hoàn toàn là do Tề Đẳng Nhàn gây sự! ”
Hướng Đông Tình nhìn Tề Đẳng Nhàn nói: “Anh nói như thế nào? ”
“Ông đây lười tranh cãi với loại rác rưởi như bọn họ.” Tề Đẳng Nhàn kéo Lý Vân Uyển đến bên mình rồi đưa tay chỉ hai gò má sưng đỏ của cô ta.
Nghe Tề Đẳng Nhàn nói như vậy, lòng Lý Vân Uyển cũng không khỏi lạnh đi một nửa, cho dù Hướng Đông Tình là người giảng đạo lý, nghe thấy giọng điệu này của hắn, phỏng chừng sẽ giận tím mặt phải không?
Hướng Vân lớn tiếng kêu lên, “Tên khốn, sao cậu lại có thể nói chuyện với Hướng tổng như vậy? Chú ý thái độ của cậu!”
Lâm Vãn Thu cũng cười lạnh nói: “Hướng tổng cao quý cỡ nào, tài sản trăm tỷ, doanh nhân nổi tiếng cả nước! Tên khốn, lại dám nói bậy trước mặt Hướng tổng, miệng không sạch sẽ, thật sự nên chém ngàn đao vạn quả!”
“Ha ha, cậu ta thật sự là đủ ngông cuồng, đánh người trong bữa tiệc tối của tập đoàn Hướng thị, Hướng tổng tự mình hỏi cậu ta, vậy mà cậu ta lại dám nói chuyện vô lễ như vậy!”
“Loại người này chính là trời sinh miệng thối, nếu không được giáo dục đàng hoàng, về sau còn phải tiếp tục...”
“Tôi cảm thấy lần này Hướng tổng chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cậu ta, cho dù Hướng tổng thật sự là một người giảng đạo lý thì cô ấy nhất định sẽ làm cho cậu ta nếm mùi đau khổ!”
Chẳng qua điều làm cho người khác cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Hướng Đông Tình không đổ thừa cho Tề Đẳng Nhàn, mà là nói với Lý Vân Uyển, “Lý tiểu thư, là ai ra tay trước?”
“Cô ta.” Lý Vân Uyển đưa tay chỉ Lâm Vãn Thu, thấp giọng nói.
Hướng Đông Tình gật đầu, sau đó lạnh lùng tuyên bố: “Từ giờ trở đi, tập đoàn Hướng Thị chấm dứt tất cả các dự án hợp tác với tiểu thư Lâm Vãn Thu!”
“Đồng thời, bởi vì Lâm tiểu thư gây sự trong bữa tiệc tối do tập đoàn Hướng thị tổ chức nên tập đoàn Hướng thị sẽ truy cứu trách nhiệm pháp lý, hơn nữa, sẽ thông báo cho tất cả đối tác của tập đoàn Hướng thị, tiến hành phong sát Lâm tiểu thư!”
“Ngoài ra, phó chủ tịch điều hành Hướng Vân lấy quyền mưu tư, lôi kéo thiên vị, làm tổn hại đến hình tượng công bằng nghiêm minh của tập đoàn Hướng Thị. Ngay lập tức bãi nhiệm chức vụ tổng giám đốc, ngày mai tự mình đến phòng tài chính thành toán tiền lương.”
Lời nói của Hướng Đông Tình không khác gì thả một quả bom ở trong hiện trường.
Vương Hổ ở xa chứng kiến mọi chuyện thần sắc lạnh lùng, sớm đã có dự liệu.
Tề Đẳng Nhàn đã trợ giúp Hướng Đông Tình trong cuộc đối đầu với tập đoàn Hổ Môn bảo vệ mảnh đất trị giá ngàn vàng của thế kỷ mới này, chỉ sợ Hướng Đông Tình đang cung phụng hắn như bảo bối.
Đàn bà ngu xuẩn Lâm Vãn Thu đi nhục nhã vợ Tề Đẳng Nhàn, Hướng Vân ỷ vào thân phận của mình mà đi chèn ép người ta, không bị Hướng Đông Tình xử lý thì mới lạ.
“Hướng tổng, cô...” Lâm Vãn Thu vô cùng khiếp sợ nhìn Hướng Đông Tình, không ngờ kết quả lại thành ra như vậy.
“Nếu cô có điều gì không phục, có thể liên lạc với thư ký của tôi, tôi không muốn nói nhảm với cô.” Hướng Đông Tình nói, “Đuổi người này ra ngoài, đừng để cô ta tiếp tục đắc tội khách nhân của tập đoàn Hướng thị chúng ta!”
Các nhân viên bảo vệ đồng loạt xông lên, mời Lâm Vãn Thu ra ngoài.
Lâm Vãn Thu cắn chặt răng, vẻ mặt không phục, nhưng cô ta không có lá gan cứng rắn với Hướng Đông Tình.
“Tề Đẳng Nhàn, cậu nhớ kỹ cho tôi, tôi quay đầu sẽ tìm hội trưởng Triệu thu thập cậu! Hội trưởng Triệu giết chết một cái phó bộ trưởng an ninh của tập đoàn Hướng Thị, khẳng định không thành vấn đề! Hướng Đông Tình cũng tuyệt đối sẽ không vì cậu mà trở mặt với loại quái vật khổng lồ như thương hội Hắc Long, cô ta cũng không giữ được cậu!” Lâm Vãn Thu cắn răng rống giận.
“Được, tôi chờ.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói.
Tất cả mọi người đều âm thầm hít một hơi. Lâm Vãn Thu muốn phóng chiêu lớn rồi, muốn lấy ra chỗ dựa của mình!
Thanh danh của Triệu Hắc Long, mọi người đều biết!
Tuy rằng tài lực của thương hội Hắc Long có hơi không bằng tập đoàn Hướng thị, nhưng thế lực khổng lồ, hơn nữa Triệu Hắc Long người này, hắc bạch ăn sạch, thủ đoạn quyết liệt hơn người, còn ngồi xổm ở nhà tù mấy năm, rất hung tàn.
Cho dù là Hướng Đông Tình, cũng tuyệt đối sẽ không nguyện ý chủ động đi trêu chọc thương hội Hắc Long.
Hướng Vân cũng hét lớn, “Hướng Đông Tình, cô đừng quên, tôi và cô là thân thích... Bây giờ cô vì một người ngoài, lại tự động dao đối với người thân của mình, cô cảm thấy người trong nhà sẽ đối xử với cô như thế nào?”
“Bọn họ đối xử với tôi như thế nào, không phải cậu đã sớm biết sao? Máu lạnh, vô tình, độc ác, đê tiện.”
“Tôi đã sớm muốn rút cậu, chẳng qua, là chính cậu tự đưa dao tới trong tay tôi.”
“Cái này thì cậu không thể trách tôi được.”
Sắc mặt Hướng Đông Tình không chút thay đổi, phất tay, bảo bảo vệ trực tiếp mang Hướng Vân đi.
Tề Đẳng Nhàn thấy vậy, trong miệng không khỏi chậc chậc tán thưởng.
“Anh tốt nhất nên cẩn thận cân nhắc làm thế nào ứng phó với thương hội Hắc Long, tôi sẽ không vì anh mà trở mặt với Triệu Hắc Long.” Hướng Đông Tình lạnh lùng nói với Tề Đẳng Nhàn.