-
Chương 46-50
Chương 46 Phó quản gia
Trên thực tế, người của Kiều gia rất tuyệt vọng.
Bởi vì Khang Học Quyền đánh tiếng nói muốn để toàn bộ Kiều gia chôn cùng Tề Đẳng Nhàn, cứ cho là đám người Kiều Quốc Đống và Kiều Thanh Vũ không oán không thù gì với anh ta thì anh ta cũng sẽ tuyệt đối không bỏ qua!
Cái này thuộc về việc không có cách nào phản kích được, là tai họa ngập đầu của toàn bộ Kiều gia.
“Tự sát tạ tội quá khoa trương rồi, chỉ là một Khang Học Quyền mà thôi, đáng giá để các người hưng sư động chúng như vậy sao? Tôi nói rồi, chuyện này tôi sẽ giải quyết!” Tề Đẳng Nhàn bình đạm nói.
“Chỉ là một Khang Học Quyền mà thôi?” Kiều Thanh Vũ hận không thể xông lên tát cho Tề Đẳng Nhàn hai cái.
Khuôn mặt Kiều Quốc Đống âm trầm xuống “Khang Học Quyền đã gọi cho phó quản gia của Khang gia từ Đế Đô tới, cậu có biết phó quản gia của Khang gia là ai không?”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu.
Kiều Quốc Đống giận dữ nói “Là Khang Hướng Vinh, phá nhà diệt môn Khang Hướng Vinh! Ông ta chuyên môn vì Khang gia làm một ít chuyện này đó không thể lộ ra ngoài của Khang gia, phàm là ai bị ông ta theo dõi đều không hề có kết cục tốt!”
Tề Đẳng Nhàn hững hờ nói “Chưa từng nghe qua cái tên này, là nhân vật nhỏ ở nơi nào.”
“Cậu!”
Nhóm thân thích Kiều gia đều có loại cảm giác muốn ngất đi, người này rốt cuộc nghĩ mình là ai vậy, ngay cả loại lời nói cuồng ngôn như vậy cũng có thể nói ra.
Kiều Thu Mộng lau lau nước mắt của mình “Tề Đẳng Nhàn, anh bớt tranh cãi mạnh mồm lại đi, mọi người chúng ta đều xong đời rồi….”
“Nếu anh có thể chạy thì hiện giờ chạy nhanh đi, tôi cũng sẽ không ngăn cản anh, có thể sống được ngày nào hay ngày ấy.”
“Thực xin lỗi mọi người, đều là tôi không tốt….Ô ô ô….”
Tuy rằng Kiều Thu Mộng đang xin lỗi nhưng mọi người đều không cho là đúng, lúc này xin lỗi còn có tác dụng gì sao?
Khang Học Quyền gọi Khang Hướng Vinh tới vậy tức là chuẩn bị khiến toàn bộ Kiều gia đều chôn theo Tề Đẳng Nhàn, nói xin lỗi nhiều như vậy thì có thể vãn hồi sao?
Kiều Quốc Đống thở dài thật sâu, không nói nữa.
“Ba, con….con không muốn chết!” Kiều Thanh Vũ sợ hãi đầy mặt nhìn Kiều Quốc Đống “Ba mau tìm biện pháp đi! Chúng ta, chúng ta đi cầu xin ông nội một chút?”
Kiều Quốc Đống lắc lắc đầu “Đi cầu xin ông nội con cũng vô dụng thôi, đó là Khang gia, là Khang gia ở Đế Đô! Ai cũng không cứu được chúng ta!”
Nói tới đây ông ta sầu thảm cười, không tiếp tục nói nữa.
Kiều Thanh Vũ nói với Tề Đẳng Nhàn “Tề Đẳng Nhàn, hiện tại anh tự tìm đường chết, tự sát tạ tội đi, nói không chừng Khang gia có thể bỏ qua cho chúng ta!”
Tề Đẳng Nhàn lười lặp lại lời nói, trực tiếp ngồi xuống sofa, chờ người Khang gia tới cửa tìm phiền toái.
“Người tới lần này thật sự là Khang Hướng Vinh sao?!” Kiều Quốc Đào nhấp môi hỏi.
“Không thì chú nghĩ là ai?” Kiều Quốc Đống tức giận đáp lại.
Kiều Quốc Đào cảm thấy đầu ong ong kêu, nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn thở dài “Thu Mộng nói cũng không sai, cháu nhanh rời khỏi đây, chạy được càng xa càng tốt.”
“Kiều gia chúng ta nhiều người như vậy sẽ chạy không thoát được….”
“Nhưng một mình cháu có thể còn có cơ hội.”
Tề Đẳng Nhàn lại lắc đầu, đùa cái gì vậy, chỉ là một tên nhãi nhép Khang Học Quyền mà thôi, đáng để hắn phải chạy trốn sao?
Nếu để những tên nhóc kia trong ngục giam biết mình bị một tên ngốc dọa sợ tới mức phải chạy trốn thì về sau sao có thể đảm đương làm Nhị đương gia tiếp, còn quản giáo bọn họ thế nào được?
Ngón tay của Bàng Tú Vân run rẩy chỉ vào Tề Đẳng Nhàn nói “Đều tại cậu….Đều tại cậu! Cậu thật không phải là cái thứ gì tốt cả, nếu không phải tại cậu thì Kiều gia chúng tôi sẽ gặp phải tai họa như vậy hay sao?”
“Người tới chính là Khang Hướng Vinh đấy….Vậy mà cậu còn dám nói là nhân vật nhỏ!”
“Cậu biết Khang Hướng Vinh là ai sao?”
“Một nhà mười tám người của doanh nhân ở phương bắc chết như nào cậu có biết không?!”
“Chẳng những cậu đắc tội Khang Học Quyền còn đâm xuyên qua tay anh ta, còn dám nhục nhã người ta….Cậu cậu cậu….”
Người của Kiều gia cũng đều tức giận trợn mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn, hận không thể đánh chết hắn.
Chỉ là một cảnh ngục nhỏ mà thôi, lại càn rỡ như thể mình là thủ lĩnh một quốc gia không bằng, nơi nơi gây chuyện thị phi, thậm chí chọc tới Khang gia còn giống như chẳng hề để ý.
Cũng đúng lúc này, máy bay tư nhân của Khang gia đáp xuống ở sân bay Trung Hải.
Một lão già tóc bạc mặc trang phục thời đường màu đen, quần cũng màu đen, đi giày vải trắng chậm rãi từ trên máy bay đi xuống.
Hốc mắt của ông ta trũng sâu, mũi ưng môi mỏng, gương mặt tựa như đao tước rìu khắc, khí chất cả người đầy vẻ âm trầm!
Ông ta chính là phó quản gia của Khang gia – – Khang Hướng Vinh!
Cái tên Khang Hướng Vinh này có thể ngăn tiếng trẻ con khóc, người lớn ở Khang gia thường xuyên nói với lũ trẻ con rằng “Nếu con còn khóc thì lát nữa sẽ cho con ngủ chung với phó quản gia!”
“Phó quản gia!”
Sắc mặt của tam thiếu gia Khang Học Quyền lập tức trở nên nghiêm túc sau khi nhìn thấy Khang Hướng Vinh, cung cung kính kính ôm quyền khom lưng.
“Tam thiếu gia.” Khang Hướng Vinh cười cười duỗi tay đỡ Khang Học Quyền dậy “Tam thiếu gia làm đại lễ lớn như vậy thì sao tôi đảm đương nổi?”
Khang Học Quyền nói “Phó quản gia, thật xin lỗi ông, chưa nói gì đã gọi ông tới đây.”
Khang Hướng Vinh chú ý tới thương tích trên tay Khang Học Quyền, sắc mặt trầm xuống nói “Tam thiếu gia không cần khách khí như vậy, tôi là phó quản gia của Khang gia, làm bất cứ điều gì giúp tam thiếu gia cũng là bổn phận!”
Nhóm con nhà giàu xung quanh Khang Học Quyền đều run lên, một đám dùng ánh mắt kính sợ nhìn Khang Hướng Vinh.
Có người từng nói Khang Hướng Vinh từng là xã hội đen, sau bị Khang gia thu phục….
Còn có người nói Khang Hướng Vinh từng là thủ lĩnh của tổ chức nào đó….
Cũng có người nói Khang Hướng Vinh đã từng là chiến sĩ bộ đội đặc chủng, từng giết rất nhiều đầu sỏ bên địch.
Lời đồn đại có rất nhiều nhưng tất cả mọi người đều biết rõ một việc, đó là – – ngàn vạn lần không thể trêu chọc tới loại người Khang Hướng Vinh này!
“Xem ra lão già ta rất nhiều năm không lộ mặt khiến cho có người dám ngang nhiên đụng tới tam thiếu Khang gia bọn ta!” Khang Hướng Vinh lạnh lùng nói, khóe miệng kéo lên một độ cong lãnh khốc khiến người loáng thoáng cảm giác được sát khí.
“Người đụng tới tôi là….” Khang Học Quyền muốn giải thích rõ ràng với Khang Hướng Vinh.
“Không cần nhiều lời với tôi đâu, nếu hắn đã dám động tới tam thiếu gia cậu thì phải chuẩn bị thật tốt nhận toàn bộ lửa giận của Khang gia chúng ta!” Khang Hướng Vinh lạnh giọng nói “Lão phu không cần biết thị phi đúng sai là gì, dám can đảm đụng tới người của Khang gia, vậy hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!”
Khang Học Quyền cũng không nhiều lời nữa, mời Khang Hướng Vinh lên xe “Phó quản gia, mời.”
Mọi người đều nhìn ra được rằng địa vị của phó quản gia Khang Hướng Vinh ở Khang gia rất phi phàm, ngay cả Khang Học Quyền ăn chơi trác táng như vậy cũng phải cung cung kính kính với ông ta như vậy.
Quản gia, chung quy lại cũng chỉ là người làm mà thôi, nhưng có thể khiến thiếu gia trong nhà cung cung kính kính như vậy thì nhất định là có chỗ hơn người!
“Ô ô ô – –”
Tiếng động cơ ô tô vù vù tiến về hướng Kiều gia.
Thanh âm vù vù này như tiếng kèn tử thần thổi lên lúc muốn tới thu hoạch đầu người.
Không lâu sau đó cả đoàn người tới cửa Kiều gia rồi ngừng lại.
Khang Hướng Vinh xuống xe, híp mắt nhìn về phía cửa lớn Kiều gia, sải chân đá ra một cước!
“Oanh!”
Cửa lớn mật mã phòng trộm mấy trăm cân trong nháy mắt bị một cước của lão già gầy trơ xương đá bay ra ngoài giống như giấy, càng giống như bị đạn pháo oanh tạc hơn!
“Tề Đẳng Nhàn, không phải cậu nói giỏi lắm sao?”
“Hy vọng lát nữa lúc thấy phó quản gia, cậu còn có thể tự tin nói như ở trước mặt tôi vậy!”
“Hôm nay không để cậu biết chữ chết viết như nào, tôi đây sẽ không mang họ khang nữa!”
Khang Học Quyền liếm liếm môi theo Khang Hướng Vinh đi vào trong sân.
Khang Hướng Vinh bước qua cửa lớn lạnh lùng nói “Khang gia Khang Hướng Vinh tới đây lấy mạng của các người!”
Chương 47 Tai họa ngập đầu
Khang Hướng Vinh nói chính là “Lấy mạng”, thái độ này vừa xem đã hiểu!
Khang Học Quyền nói muốn để toàn bộ Kiều gia chôn cùng Tề Đẳng Nhàn thì thật sự muốn làm như vậy.
“Tới rồi, diêm vương thật sự tới rồi….” Bàng Tú Vân sợ tới mức thân thể nhũn ra, gần như tê liệt ngã ở trên mặt đất.
Một đám người ở Kiều gia cũng không nhịn được run lên bần bật, không nghĩ tới có một ngày sẽ chọc phải thế lực lớn như Khang gia.
Đối với Kiều gia mà nói thì giờ khắc này như tận thế buông xuống vậy!
Loại quái vật khổng lồ như Khang gia này bọn họ căn bản không trêu chọc nổi, ngay cả tư cách phản kháng ở trước mặt Khang gia cũng không có.
Theo bước chân đám người Khang Học Quyền đi vào đại sảnh, mọi người Kiều gia đều có loại cảm giác tồi tệ bị mây đen áp đỉnh.
Mà nhất cử nhất động của lão già gầy yếu kia càng khiến cho bọn họ cảm thấy hãi hùng khiếp vía, đây chính là Khang Hướng Vinh phá nhà diệt môn!
“Khang Khang Khang Khang…..Khang thiếu….” Môi Kiều Quốc Đống tím lại, nơm nớp lo sợ nói.
Khang Học Quyền lại lười phải liếc mắt nhìn ông ta một cái, loại gia tộc nhỏ bé như Kiều gia này búng tay là có thể diệt, nếu không phải lần này mất mặt quá lớn thì anh ta thậm chí còn không muốn gọi Khang Hướng Vinh tới mà có thể tự mình chỉnh chết Tề Đẳng Nhàn và toàn bộ Kiều gia!
Kiều Thu Mộng cũng nói “Khang thiếu….Tất cả đều do tôi không đúng, có chuyện gì anh nhắm vào tôi là được, tôi nguyện ý gánh chịu hết thảy!”
Khang Học Quyền khinh thường đầy mặt, lãnh đạm nói “Lão tử nguyện ý bỏ thuốc muốn ngủ với cô là cho cô cơ hội bám vào đùi Khang gia chúng ta, không nghĩ tới chồng của cô lại không biết điều như vậy!”
Thân thể Kiều Thu Mộng run run, cuối cùng cũng biết rõ lý do Tề Đẳng Nhàn xung đột với Khang Học Quyền.
Nhưng mà biết rõ thì lại làm sao? Tề Đẳng Nhàn quá xúc động, đại gia tộc như Khang gia này không phải là nơi bọn họ có thể trêu chọc vào.
Tề Đẳng Nhàn toét miệng cười, như suy tư gì đó mà nói “Không phải dùng vũ lực thì là bỏ thuốc….Xem ra các người đều cảm thấy cơm lớn khoan hồng trước mặt không thể ăn, cứ một hai phải ăn cơm tù mới thơm đấy!”
Ánh mắt đầy sát khí của Khang Học Quyền trực tiếp khóa ở trên người Tề Đẳng Nhàn.
Anh ta lớn như này, lần đầu tiên ăn lỗ nặng như vậy!
Ngày thường đều là anh ta khi dễ người ta, hơn nữa những người bị anh ta khinh qua còn phải lì lợm cầu xin anh ta tha thứ!
Nhưng đúng lúc này anh ta lại bị Tề Đẳng Nhàn đánh, trực tiếp xuyên đinh qua lòng bàn tay, còn bị ép uống hết thuốc vốn chuẩn bị cho Kiều Thu Mộng, hiện tại ‘người anh em’ vẫn còn nóng rát đau đớn đấy.
“Để bố anh ở đây chống mắt lên xem!” Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười nói với Khang Học Quyền.
Mọi người ở Kiều gia sau khi nghe thấy câu nói đấy đều trực tiếp suýt ngất đi, đã là lúc nào rồi mà Tề Đẳng Nhàn còn dám dùng loại khẩu khí lớn như vậy tới nhục nhã Khang Học Quyền?!
Sắc mặt Khang Hướng Vinh lại đột ngột biến đổi lúc này, hừ lạnh một tiếng “Đều quỳ xuống hết cho tôi!”
Khí thế khủng bố của ông ta tỏa ra, người xung quanh đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía, cho dù là mấy tên nhà giàu đi theo sau Khang Học Quyền cũng không chịu được mà lui về phía sau vài bước.
Mọi người ở Kiều gia càng không dám phản kháng, một đám ủ rũ cụp đuôi quỳ rạp xuống đất.
Nhìn người Kiều gia xôn xao quỳ xuống đất một mảng lớn, trong lòng Khang Học Quyền hơi hơi đắc ý.
Nhóm con nhà giàu thấy một màn này thì nội tâm chấn động, Kiều gia nói như nào cũng có chút danh tiếng và địa vị ở Trung Hải này, vậy mà phó quản gia quát một cái đã khiến bọn họ ngay cả một câu phản bác cũng không có, động tác giống nhau lập tức quỳ xuống!
Khang Hướng Vinh nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn vẫn đứng, hơn nữa giữa hai đầu mày mang theo một chút bấn mãn và lạnh lẽo thì hừ lạnh một tiếng.
“Tề Đẳng Nhàn cậu mau quỳ xuống, cậu con mẹ nó muốn hại chết cả nhà chúng tôi phải không?!” Kiều Thanh Vũ có chút phát điên cuồng loạn hét lớn.
“Đẳng Nhàn….Nhịn một chút gió êm sóng lặng, không cần thiết phải chống chọi lại Khang gia, quỳ xuống đi….Nói không chừng còn có thể có một con đường sống.” Kiều Quốc Đào thở dài, trầm giọng nói.
Khang Học Quyền nhếch miệng cười “Không sai, toàn bộ quỳ xuống thành thành thật thật ba quỳ chín lạy với lão tử, nói không chừng tâm tình tôi tốt buông tha mấy người trong các người đâu?”
Kiều Thu Mộng cắn răng nói với Tề Đẳng Nhàn “Nếu lúc trước anh có gan gây chuyện thì phải có gan gánh vác, mau mau quỳ xuống đi!”
Lúc nói chuyện cô ta rơi lệ đầy mặt, đối mặt với Khang gia cường thế như vậy căn bản đường sống để phản kháng cũng không có.
“Tất nhiên tôi sẽ gánh vác nhưng không phải dùng loại phương thức mềm yếu này.” Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu nói.
Khang Hướng Vinh lúc này lại ha hả cười nói với Tề Đẳng Nhàn “Cậu chính là phế vật khiến tam thiếu gia nhà ta bị thương?”
“Lão già ghẻ, tôi thấy ông mới là phế vật đấy?” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày có chút không vui hỏi lại.
Lời này vừa ra khiến Khang Học Quyền cũng phải ngẩn người.
Lần đầu tiên anh ta nghe thấy có người dám nói như vậy với Khang Hướng Vinh!
“Tề Đẳng Nhàn, anh chính là chuyên tới gây họa cho Kiều gia chúng tôi, không hại chết Kiều gia chúng tôi thì anh không vui!”
“Anh có biết Khang Hướng Vinh là ai không? Anh dám nói như vậy với ông ấy? Cả nhà chúng tôi đều bị tên phế vật như anh hại.”
“Kiều Quốc Đào, ông có đứa con rể tốt thật, không khiến chúng ta cửa nát nhà tan thì hắn không yên tâm a!”
Khang Hướng Vinh bỗng nhiên đi lên trước một bước, cỗ sát khí trên người càng thêm dọa người, ép tới mức khiến mọi người gần như không thở nổi.
Tề Đẳng Nhàn lại hề không dao động, chỉ có chút khí thế như này? So với ‘Đồ tể’ giết mấy vạn tù binh mà nói thì vẫn kém xa quá xa rồi!
Khang Học Quyền lại mở miệng ngay lúc này, nhìn Tề Đẳng Nhàn chậm rãi nói “Tề Đẳng Nhàn, cậu cũng đừng nói Khang gia chúng tôi ỷ thế hiếp người, không cho các người cơ hội.”
“Hiện tại tôi cho cậu một cơ hội, hy vọng cậu quý trọng nó, không cần phụ ý tốt của tôi.”
“Con người của tôi từ trước tới nay rất ít khi cho người khác nhiều cơ hội như vậy.”
Một tên hay nịnh hót Khang Học Quyền lập tức nhảy ra, quát “Khang thiếu chiếu cố mày như vậy, mày còn không nhanh quỳ xuống cảm tạ Khang thiếu?”
“Không phải cậu rất để ý tới vợ mình sao? Kiều Thu Mộng, hiện tại tôi muốn cô ở trước mặt mọi người cởi sạch sẽ đồ trên người xuống, sau đó giống như chó bò tới bên chân tôi.” Khang Học Quyền liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, sau đó lại nhìn Kiều Thu Mộng mỉm cười nói.
“Nếu cô cởi đủ nhanh, cởi đủ sạch, lời nói cũng khiến tôi vừa lòng, vậy tôi cũng không phải không thể suy xét hơi chút giơ cao đánh khẽ, hơi buông tha một chút.”
“Nhưng nếu cô cởi không đủ nhanh, bò không được tốt, vậy không chừng tôi sẽ càng thêm tức giận đấy!”
Khang Học Quyền cười, Kiều Thu Mộng là vợ của Tề Đẳng Nhàn, anh ta muốn ném mặt mũi của Tề Đẳng Nhàn đi quét rác.
Kiều Thanh Vũ lập tức lạnh giọng nói “Kiều Thu Mộng, cô còn không nhanh chóng dựa theo lời Khang thiếu mà làm?!”
Sắc mặt của Kiều Thu Mộng tái nhợt lại, không nghĩ tới Khang Học Quyền sẽ ra một điều kiện hà khắc như vậy!
“Muốn nhìn phụ nữ như vậy thì về nhà mà nhìn mẹ anh ấy?” Tề Đẳng Nhàn bước lên phía trước một bước lạnh nhạt nói.
Ánh mặt Khang Học Quyền lạnh xuống “Đồ chó má không biết lựa lời, cho mày cơ hội mày không biết quý trọng, xem ra là thật sự muốn cả nhà chết sạch?!”
Kiều Thu Mộng ngậm nước mắt khuất nhục mở miệng “Khang thiếu….Nếu tôi làm tốt thì có thể buông tha cho người nhà của tôi hay không?”
“Cái này thì phải xem tâm tình của tôi.” Khang Học Quyền liếc mắt nhìn Kiều Thu Mộng một cái, nói.
Tề Đẳng Nhàn không kiên nhẫn nhíu nhíu mày đi qua hướng Khang Học Quyền….
Chương 48 Sấm sét
Tề Đẳng Nhàn đứng ở trước mặt Khang Học Quyền nhưng sắc mặt của Khang Học Quyền cũng chẳng đổi.
Phó quản gia Khang Hướng Vinh đứng bên cạnh hắn, có vị phó quản gia này ở đây, chẳng sợ đối phương có vũ lực cao như thế nào thì cũng chỉ giống như gà chó ngoài vườn mà thôi.
Tề Đẳng Nhàn nhìn Khang Học Quyền nói “Hiện tại tôi cũng cho anh một cơ hội, nếu không thì tôi cũng mặc kệ anh có phải là cái gì Khang thiếu gia hay không.”
“Chính cậu cởi sạch sẽ quần áo của mình ra, sau đó giống như chó vòng quanh nhà lớn Kiều gia ba vòng, thành thành thật thật xin lỗi Kiều gia.”
“Còn vị phó quản gia này, tôi không thích, tự phế tay của mình đi.”
“Như vậy tôi còn có thể để các người bình yên vô sự rời khỏi Kiều gia!”
Lời này của Tề Đẳng Nhàn vừa ra, hiện trường lập tức rơi vào một mảnh yên tĩnh.
Người ở Kiều gia đều trợn tròn mắt, Tề Đẳng Nhàn này có phải tim thật sự có bảy ngăn hay không vậy, đến lúc này rồi vẫn còn dám nói loại lời nói này.
Chưa tính để Khang Học Quyền cởi quần áo giống như chó bò ba vòng, còn muốn đại nhân vật như Khang Hướng Vinh tự mình phế đôi tay? Hắn cho rằng mình là ai vậy, thủ lĩnh quốc gia sao?
Này, tỉnh tỉnh lại đi, cậu chẳng qua chỉ là một cảnh ngục nhỏ thôi!
Nhóm người nịnh nót Khang Học Quyền cũng ngây ngẩn cả người, sau đó một đám cười ha hả lên.
“Tề Đẳng Nhàn, cậu còn nghĩ mình là đại thiếu gia năm đó của dòng chính Tề gia sao?”
“Cậu con mẹ nó cái gì cũng không phải, chỉ là một cảnh ngục nhỏ bé mà thôi, vậy mà dám nói như vậy với Khang thiếu, còn dám để phó quản gia tự mình phế đôi tay?”
“Thời buổi này đúng thật là loại chim gì cũng có, không nghĩ tới anh ta vậy mà là một tên điên như vậy.”
Khang Học Quyền và Khang Hướng Vinh liếc nhìn nhau, sau đó đều nhịn không được mà cười ha ha.
Khang Học Quyền lãnh đạm nói với Tề Đẳng Nhàn “Có lẽ mày có chút thân thủ, nhưng về cái thân thủ này của mày ở trước mặt phó quản gia căn bản không đủ xem!”
“Tao hạ thuốc vợ mày chuẩn bị ngủ cô ta đó là vinh hạnh của cô ta, mày không nên ngăn cản.”
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói “Trong ngục giam của chúng tôi cũng giam giữ hai người phụ nữ dùng thủ đoạn rác rưởi, ngày qua ngày của bọn họ thật sự rất thảm.”
Khang Học Quyền cười nhạo nói “Tao để vợ mày bồi ngủ, để cô ta cởi hết quần áo tới lấy lòng tao đó là việc thiên kinh địa nghĩa!”
“Tao là người Khang gia, lời nói của tao chính là phép tắc!”
“Nếu mày không phục, muốn phản kích, đó chính là biết pháp phạm pháp!”
“Tao muốn đối xử với mày thế nào thì mày phải bình thản chịu đựng, thành thành thật thật chịu, tốt nhất là đừng có đánh trả.”
“Bởi vì nếu mày phản kháng, cho dù không bị phó quản gia đánh chết thì cũng phải ngồi tù đến sông cạn đá mòn.”
Khi nói chuyện, Khang Học Quyền cười cười nói với Kiều Thu Mộng “Cô còn không nhanh cởi quần áo đi? Chờ đến lúc tôi ra lệnh một tiếng khiến toàn bộ Kiều gia của cô diệt môn sạch sao?!”
Tề Đẳng Nhàn rất nghiêm túc gật gật đầu “Tôi đã xác định xong rồi, anh chính là muốn tìm đường chết!”
“Tao cứ tìm đường chết đấy thì sao, diêm vương cũng không dám nhận tao đâu! Có phó quản gia ở chỗ này, mày dám động vào tao sao? Chạm vào một sợi tóc của tao, tao sẽ khiến cho từng người Kiều gia chết ở trước mặt mày!” Khang Học Quyền cười dữ tợn nói.
Tề Đẳng Nhàn lại đột ngột ra tay ngay lúc này, một phen bóp cổ Khang Học Quyền, bàn tay to như kìm sắt vậy, chỉ cần hơi dùng chút sức là có thể khiến Khang Học Quyền chết ngay lập tức.
Khang Hướng Vinh cả kinh, không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn lại thật sự to gan lớn mật như vậy, dám can đảm động thủ ở trước mặt Khang Hướng Vinh mình như vậy.
“Dừng tay, nếu cậu dám động vào tam thiếu gia, tôi lập tức khiến cho Kiều gia máu chảy thành sông! Đồng thời cái mạng chó của cậu tôi cũng sẽ lấy luôn!” Trong mắt Khang Hướng Vinh lập lòe sát khí, tức giận quát lớn.
Mọi người Kiều gia đều bị dọa cho suýt ngất, sôi nổi quát lớn Tề Đẳng Nhàn nhanh tay buông Khang Học Quyền ra.
Kiều Thu Mộng rưng rưng nói “Tề Đẳng Nhàn, anh mau chóng thả Khang thiếu ra đi, lời anh ta nói tôi làm theo là được….”
Cô ta biết rằng hiện giờ làm theo thì về sau sẽ chẳng còn mặt mũi gặp người, nhưng việc cấp bách hiện tại là bảo toàn tính mạng của người nhà.
Sau khi làm loại sự tình tổn hại mặt mũi này thì cùng lắm tự tuyệt hậu thế, xong hết mọi chuyện thì ai dám bắt cô ta chịu đựng một người chồng như Tề Đẳng Nhàn nữa đây?
Nhưng những lời này của Kiều Thu Mộng vẫn chưa khiến Tề Đẳng Nhàn phải để ý tới.
“Phải vậy không? Tôi muốn nhìn thử xem chút, tôi động anh ta thì ông có thể làm được gì!” Mặt Tề Đẳng Nhàn lạnh xuống, vươn tay nện xuống một quyền ở trên mặt Khang Học Quyền.
“Bang!”
Một đấm này vang tiếng giòn tan, không thua gì thời điểm trời nắng bỗng nhiên lại bị một tiếng sét đánh!
“Vương bát đản, mày mau buông Khang thiếu ra đi, nếu không sẽ không đơn thuần chỉ để Kiều gia chôn cùng mày mà ngay cả bạn bè thân thích cũng sẽ đều cả nhà diệt môn!”
“Mày cái đồ con kiến hèn mọn này, cũng dám đánh quý nhân như Khang thiếu, hôm nay dù cho thiên vương gia tới cũng không cứu nổi mày!”
“Mày còn dám động Khang thiếu thêm một chút thì tao liều mạng với mày!”
Tề Đẳng Nhàn đối với mấy người nịnh nọt đều đầy mặt khinh thường, duỗi tay lại nện thêm một quyền vào mặt Khang Học Quyền.
Sau đó, hắn ngạo mạn mà lại không thú vị nhìn một đám chuyên nịnh nọt và Khang Hướng Vinh, hỏi “Như vậy có được tính là tôi đã động vào anh ta không?”
Sắc mặt của Khang Hướng Vinh trầm xuống, bước chân hơi động chút khiến mặt đất rung động sàn sạt, tùy thời đều có thể tìm đúng thời cơ ra tay một kích giết chết Tề Đẳng Nhàn.
“Không phải nói tôi động vào anh ta một chút thì sẽ có hậu quả sao? Vậy sao hiện giờ tôi vẫn còn tốt vậy?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.
Thấy mọi người ngoại trừ khiếp sợ chính là thờ ơ, vì thế nhắm tới đầu gối và bụng của Khang Học Quyền hung hăng nện một quyền.
“Nôn!”
Khang Học Quyền hét thảm một tiếng, trong miệng phun ra một búng máu, ruột gan lẫn lộn lại với nhau, khó chịu xanh tím đầy mặt.
Tề Đẳng Nhàn như suy tư gì đó hỏi “Vậy thì như này có được tính là động tới Khang thiếu của các người không?!”
“Bang!”
Tề Đẳng Nhàn giơ tay lại nện thêm một quyền ở trên mặt Khang Học Quyền, trên mặt lạnh lùng nói “Hạ thuốc vợ của tôi?”
“Bang!”
Lại thêm một đấm “Muốn để Kiều gia chôn cùng tôi?”
“Bang!”
Tề Đẳng Nhàn khinh thường đầy mặt “Tôi không dám động vào anh?”
“Bang!”
“Khi dễ vợ của tôi là để mắt tới cô ấy? Muốn tôi phải nhịn?”
“Bang!”
“Tôi con mẹ nó ngay cả nói nặng lời với cô ấy cũng không dám, vậy mà anh dám khinh nhục cô ấy?!”
Liên tiếp vài đấm rơi xuống, đánh đến mức cả khuôn mặt của Khang Học Quyền sưng vù lên, nơi nơi là máu.
Khang Hướng Vinh ở một bên xem đến mức hai mắt đỏ bừng, Khang Học Quyền cũng rất kiên cường, cắn răng nói “Loại người như mày hôm nay nhất định phải đánh chết tao! Nếu như tao không chết được, tao nhất định sẽ trơ mắt nhìn cả nhà mày tử tuyệt.”
Khang Hướng Vinh cả giận nói “Là đàn ông thì động khẩu không động thủ mau buông tam thiếu gia ra, nếu không….”
“Nếu không thì sao? Ông có thể làm gì được tôi?” Tề Đẳng Nhàn khinh thường đầy mặt “Vậy được, tôi cho ông một cơ hội!”
Nói xong lời này hắn tiện tay ném một cái, bang một tiếng quẳng Khang Học Quyền qua một bên.
Mọi người Kiều gia đều đã cúi thấp người xuống, cả người run bần bật, thậm chí không dám giương mắt lên xem một chút tình cảnh hiện tại.
“Phó quản gia, đừng giết hắn, bắt hắn lại, đánh gãy tứ chi của hắn, tôi muốn đích thân tiễn hắn lên đường!” Khang Học Quyền thống khổ bất kham kêu lên, hận ý trong lòng đã sôi trào tới cực điểm.
Trong mũi Khang Hướng Vinh phun ra một hơi hừ lạnh, hai chân hoạt động, đã làm tốt chuẩn bị phát lực.
Tề Đẳng Nhàn một tay cắm túi, một tay rũ ở bên người lạnh nhạt nhìn Khang Hướng Vinh.
“Họ Tề kia hơn nửa là biết mình khó thoát chết nên vừa rồi mới bắt cóc Khang thiếu, chỉ là đầu óc hắn có vấn đề lại thả Khang thiếu ra, hiện tại hắn chết chắc rồi!”
“Phó quản gia Khang Hướng Vinh chính là đại sát khí của Khang gia, mấy năm nay ông ta rất ít khi ra tay….”
“Nói cũng không sai, lúc này phó quản gia thật sự bạo nộ rồi, tên nhãi này hơn nửa sẽ rất nhanh bị tóm được, vặn gãy tứ chi, đến lúc đó mọi người cùng nhau đưa hắn lên đường giúp Khang thiếu hết giận!”
“Đàn ông Kiều gia toàn bộ bán đến Nam Dương làm nô lệ, để bọn họ bị tra tấn đến chết, phụ nữ để lại, đẹp thì chúng ta chia nhau, khó coi toàn bộ bán đến Nam Dương!”
Chương 49 Không còn liên quan
Vừa rồi lúc Tề Đẳng Nhàn bắt Khang Học Quyền khiến Khang Hướng Vinh ném chuột sợ vỡ bình, nhưng hiện tại hắn đã buông người ra rồi, Khang Hướng Vinh không còn gì để kiêng kỵ nữa.
Vào lúc đang chuẩn bị ra tay thì Khang Hướng Vinh bỗng nhiên cảm giác được một cỗ hơi thở vô cùng khiếp người từ bên ngoài tới.
“Ngọc Ngọc Ngọc….Ngọc tướng quân!”
Mọi người Kiều gia thấy rõ người tới thì kinh ngạc đến ngây người, nói chuyện cũng nói lắp.
Người từ bên ngoài đi vào đúng là Ngọc Tiểu Long một thân quân trang màu đen, không đội mũ, tóc dài buộc gọn lên thành đuổi ngựa, hai bên vai trái phải phân biệt khảm hai viên sao ánh vàng rực rỡ!
“Ngọc Tiểu Long?!” Sau khi Khang Học Quyền thấy cô cũng hung hăng ngẩn ra, kinh ngạc nói.
Tề Đẳng Nhàn rõ ràng đã bị Ngọc Tiểu Long đá rồi, nhưng vì sao Ngọc Tiểu Long lại xuất hiện ở đâu?
Sắc mặt của Ngọc Tiểu Long bình tĩnh, nhàn nhạt nói “Mọi người quỳ gì vậy? Hiện tại cũng không phải xã hội phong kiến, đều đứng dậy nói chuyện đi.”
Mọi người Kiều gia hai mặt nhìn nhau không dám đứng dậy, có chút kiêng kỵ thái độ của Khang gia.
“Không nghe thấy lời tôi nói sao?” Ngọc Tiểu Long hỏi, ngữ khí có chứa bất mãn.
Mọi người Kiều gia lúc này mới chết lặng đứng dậy, có người thậm chí cúi xuống xoa xoa đầu gối có chút đau đớn của mình.
Tề Đẳng Nhàn bĩu nhẹ môi, không nghĩ tới ả đàn bà Ngọc Tiểu Long này lại tới đây trộn lẫn chuyện của hắn, có chút phiền chán lùi về sau hai bước.
Kiều Thu Mộng nhìn ở trong mắt, hung hăng nhíu mày, trong lòng có chút phẫn nộ “Người này tám ngày lại chọc ra một họa lớn, hiện tại kinh động tới cả Ngọc tướng quân thì hắn mới biết được sợ hãi? Phế vật dám làm không dám nhận!”
Ngọc Tiểu Long đầy mặt lãnh đạm quét qua một vòng rồi không nói gì nữa.
Mọi người Kiều gia lo sợ bất an, không biết Ngọc Tiểu Long tới đây làm gì, chỉ là hình như không có ác ý.
“Việc ngày hôm nay dừng ở đây!” Sau một lúc lâu, Ngọc Tiểu Long mở miệng nói chuyện.
Cô xuất hiện khiến cô trong nháy mắt giống như biến thành trung tâm của thế giới, ánh mắt của mọi người đều nhìn cô, chờ cô nói chuyện.
Khang Học Quyền nghe thấy lời này của Ngọc Tiểu Long thì hô hấp tạm dừng một chút, sau đó tức giận nói “Ngọc tướng quân, cô xem bộ dạng hiện tại của tôi xem, cô để mọi chuyện dừng ở đây?!”
Khang Hướng Vinh cũng nói “Ngọc tướng quân, như vậy không hợp quy củ!”
Ngọc Tiểu Long lạnh nhạt nói “Sự tình tôi đều đã hỏi thăm rõ ràng, Khang Học Quyền anh có ý đồ xấu đối với Kiều Thu Mộng, lúc này mới dẫn ra nhiều chuyện tiếp theo như vậy.”
“Chuyện này là do anh làm sai trước, không cần thiết phải bay ra bộ dáng mình ăn mệt mình có lý, tôi không nghe đâu.”
Khang Học Quyền cười lạnh nói “Họ Tề làm nhục tôi, cô để tôi thôi là thôi? Cô để thể diện của Khang gia tôi ở nơi nào?”
Tề Đẳng Nhàn đã lùi chân đến góc phòng, hiển nhiên là không nghĩ sẽ có thêm bất cứ giao thoa gì với Ngọc Tiểu Long, chỉ là bộ dạng này ở trong mắt người ngoài lại giống như hắn đang sợ hãi.
“Ngọc tướng quân làm việc như vậy có chút không nói đạo lý.” Khang Hướng Vinh cũng nói.
Ngọc Tiểu Long hừ lạnh một tiếng, ánh mắt như điện nhìn về phía Khang Hướng Vinh hỏi “Nếu không ông tới dạy tôi làm việc như nào cho đúng đi?!”
Khang Hướng Vinh hung thần ác sát đối mặt với nữ chiến thần của Hoa quốc cũng không dám lỗ mãng, kêu một tiếng không dám đáp lời.
“Là anh có sai trước nên bị đánh cũng đáng, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì thanh danh của Khang gia cũng không dễ nghe. Hơn nữa nếu tôi đã nói dừng ở đây thì có ai dám không nghe? Không nghe thì có thể thử xem.” Ngọc Tiểu Long nói chuyện có nhịp điệu, thanh âm quanh quẩn ở mọi ngóc ngách trong nhà.
Thanh âm của cô nghe có vẻ bình tĩnh nhưng lại bá đạo không thể phản bác, cũng khiến người ta không thể sinh ra tâm tư đối kháng cùng cô.
Cô là một người có thể lấy thân phận phụ nữ ép cho đám đàn ông trên thế giới không dám ngẩng đầu nhìn!
Khang Học Quyền hung hăng cắn chặt răng, Ngọc Tiểu Long nháo việc thành như vậy, hơn nữa nói đến mức bá đạo như vậy, nếu anh ta vẫn không chịu bỏ qua, đến lúc đó khẳng định là chính mình chịu thiệt!
Hơn nữa sự tình nháo đến mức này cũng là do anh ta lòng mang ý xấu với Kiều Thu Mộng, đến lúc đó Ngọc Tiểu Long truyền việc này ra ngoài thì thể diện của toàn bộ Khang gia cũng khó coi.
Tính phải tính trái đều bị thiệt!
“Được được được, hôm nay tôi cho Ngọc tướng quân cô mặt mũi, cô muốn tôi buông tha tên phế vật này cùng với Kiều gia tôi không có ý kiến!”
“Nhưng nếu lần sau tên phế vật này lại tới trêu chọc tôi thì dù là thiên vương gia tới cũng đừng trách tôi không cho mặt mũi!”
“Thể diện của Khang gia chúng tôi không phải ai cũng có thể ném!”
Khang Học Quyền chỉ có thể thả ra lời nói tàn nhẫn, trong lòng sinh ra ý thoái lui.
Trong lòng mọi người đều âm thầm kinh ngạc, Ngọc Tiểu Long này rốt cuộc có quan hệ gì với Tề Đẳng Nhàn? Vậy mà cô tự mình tới đây giúp hắn giải quyết nguy cơ!
Khang Học Quyền vung tay lên dẫn theo người của mình rời khỏi Kiều gia.
“Khang thiếu, có phải việc Ngọc Tiểu Long đá Tề Đẳng Nhàn chỉ là tin vịt thôi hay không?” Một tên nịnh hót nhịn không được hỏi.
“Tên phế vật Tề Đẳng Nhàn này đều đã tới Kiều gia ở rể rồi thì sao có thể là tin đồn nhảm được? Hơn phân nửa là Ngọc Tiểu Long đơn phương xé bỏ hôn ước nên thẹn trong lòng, lúc này tới giúp hắn một lần mà thôi.” Khang Học Quyền cắn răng nói.
Khang Hướng Vinh ở một bên gật gật đầu, cảm thấy hẳn là đạo lý này.
“Chuyện này cứ tính như vậy thôi sao?” Một tên nịnh hót khác cảm thấy rất không cam lòng, trầm giọng hỏi.
Mặt Khang Học Quyền dữ tợn, lắc đầu nói “Thôi? Sao có thể thôi như vậy được, hắn đánh tôi thảm như vậy, nếu không chơi chết hắn, về sau sao tôi còn mặt mũi gặp người được?”
“Nhưng mặt mũi của Ngọc tướng quân không thể không cho được….” Có người nhỏ giọng nói.
Khang Học Quyền hừ lạnh một tiếng nói với Khang Hướng Vinh “Phó quản gia, tìm một cơ hội phế hắn đi!”
Khang Hướng Vinh gật gật đầu đồng ý.
Đám người Khang Học Quyền vừa đi, mọi người Kiều gia tức khắc thở phào nhẹ nhõm.
“Đa tạ Ngọc tướng quân chủ trì công đạo giúp chúng tôi!” Kiều Quốc Đào trực tiếp chắp tay thi lễ đối với Ngọc Tiểu Long, nếu không nhờ có Ngọc Tiểu Long thì Kiều gia lần này thật sự xong đời rồi.
Ngọc Tiểu Long trầm mặc gật đầu nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, bình tĩnh nói “Chuyện này tới đây thôi, sau này không ai nợ ai, hy vọng anh và tôi không còn liên quan gì nữa.”
Tề Đẳng Nhàn khó chịu đầy mặt, cảm thấy Ngọc Tiểu Long chính là một cây gậy thọc cứt, nếu không phải cô tới gãi đúng chỗ ngứa thì hôm nay ra sao cũng phải chơi chết hai người Khang Học Quyền và Khang Hướng Vinh ở chỗ này.
Mọi người nghe thấy lời này thì cả kinh, sôi nổi nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn.
“Đẳng Nhàn từng là thiếu gia Tề gia, từng có một đoạn quan hệ với Ngọc tướng quân.” Kiều Quốc Đào ho khan một tiếng giải thích.
Mọi người nghe xong hiểu rõ, trong lòng ngược lại càng thêm khinh thường, hiện tại Tề Đẳng Nhàn đã không phải là thiếu gia Tề gia, hơn nữa dùng hết nhân tình với Ngọc Tiểu Long rồi, về sau còn dám càn rỡ như vậy hay không?!
Kiều Quốc Đào còn muốn mời Ngọc Tiểu Long ở lại ăn cơm nhưng Ngọc Tiểu Long lắc lắc đầu, lập tức rời khỏi.
“Hóa ra là như vậy….” Kiều Thu Mộng xuất thần nhìn bóng dáng của Ngọc Tiểu Long, sau đó dùng sức nắm chặt nắm tay “Chung quy cũng sẽ có một ngày tôi trở thành người như vậy, người đàn ông cô khinh thường vì cái gì tôi phải nhặt lại?!”
Nguy cơ qua đi thì nội đấu lại tới, mọi người Kiều gia đều ồn ào muốn Kiều Quốc Đào trục xuất Tề Đẳng Nhàn khỏi gia môn.
Kiều Quốc Đào lại nghiêm túc nói “Chuyện này nháo đến mức lớn như vậy xét đến cùng là do Khang Học Quyền sai trước, hơn nữa Ngọc tướng quân cũng đã giúp chúng ta đối mặt rồi!”
“Đẳng Nhàn ra tay với Khang Học Quyền hoàn toàn là vì an nguy của Thu Mộng, tôi cảm thấy rất hợp tình hợp lý, chuyện này tôi không đồng ý!”
Bàng Tú Vân ở một bên nói “Lão Kiều, ông quá cố chấp rồi….Thu Mộng, con có quyền lên tiếng nhất, con tới nói thử xem!”
“Con cảm thấy ba nói rất đúng, chúng ta không thể lấy oán trả ơn.” Sắc mặt Kiều Thu Mộng lãnh đạm nói.
Chương 50 Tập đoàn Hướng thị
Bàng Tú Vân nghe thấy Kiều Thu Mộng nói vậy thì trợn tròn mắt, không nghĩ tới khuê nữ vậy mà lại phản đối ly hôn với Tề Đẳng Nhàn?
Mọi người không hề nghĩ tới tâm tư của Kiều Thu Mộng đều là cô ta muốn trở thành người phụ nữ ưu tú như Ngọc Tiểu Long vậy, khiến Tề Đẳng Nhàn tự biết xấu hổ rời đi!
Kiều Thanh Vũ lãnh trào nói “Phế vật này của nhà cô quá biết gây chuyện rồi, lần này hắn chọc phải người của Khang gia, tiêu hết nhân tình của Ngọc tướng quân rồi, vậy nếu có lần sau thì sao?”
Kiều Quốc Đống cũng nói “Không tồi, tôi cảm thấy một nhà các người cần phải thận trọng suy xét! Nhưng tôi không muốn vì hắn mà Kiều gia lại bị liên lụy thêm mấy chuyện như này.”
Nhóm thân thích cũng nôi sổi mở miệng nói chuyện chỉ trích Tề Đẳng Nhàn quá biết gây chuyện, phải nhanh chóng phân rõ giới hạn một chút.
“Đẳng Nhàn, lần sau đừng xúc động như vậy, đừng nghĩ dùng thủ đoạn kịch liệt như vậy tới giải quyết vấn đề. Lần này là vận khí tốt có Ngọc tướng quân xuất đầu lộ diện, lần sau không nhất định sẽ gặp chuyện tốt như vậy.” Kiều Quốc Đào thấm thía nói với Tề Đẳng Nhàn.
“Cháu đã biết, cảm ơn chú Kiều dạy bảo.” Tề Đẳng Nhàn sẽ không biện giải cái gì với Kiều Quốc Đào, nhàn nhạt cười đồng ý.
Kiều Quốc Đào lại hỏi “Công việc của cháu như thế nào rồi?”
Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, nói “Có, hiện tại cháu làm việc ở tập đoàn Hướng thị.”
“Tập đoàn Hướng thị?!”
Mọi người ở Kiều gia ngẩn ra, tập đoàn Hướng thị chính là xí nghiệp đứng đầu Trung Hải, vậy mà Tề Đẳng Nhàn tìm được công việc ở tập đoàn Hướng thị?
“Cậu làm cái gì, không phải là nhân viên vệ sinh quét dọn WC chứ?!” Bàng Tú Vân khinh thường đầy mặt hỏi “Hay là nói chính là làm bảo an? Cũng vừa lúc phù hợp với thân phận cảnh ngục!”
Kiều Thu Mộng lắc lắc đầu “Tề Đẳng Nhàn, anh không cần phải không biết tốt xấu như vậy, anh hai bàn tay trắng, ba tôi dìu dắt anh, anh cũng thành thành thật thật nghe ông ấy an bài đi! Anh cảm thấy bản thân ở tập đoàn Hướng thị làm một bảo an không có tiền đồ có mặt mũi hơn so với tới làm việc ở tập đoàn Kiều thị sao?”
“Ở tập đoàn Kiều thị tuy rằng chỉ làm nghiệp vụ từ dưới chót đi lên nhưng có không gian cho anh phát triển, sau khi anh tích lũy đủ kinh nghiệm cũng không phải không thể tiến vào trung tầng.”
“Anh cứ ương ngạnh cương quyết như vậy thì có ý nghĩa gì chứ!”
Tuy rằng Kiều Thu Mộng không thích Tề Đẳng Nhàn nhưng Tề Đẳng Nhàn tốt xấu gì cũng xuất đầu lộ diện giúp cô ta hai lần, nói chuyện cũng không còn khắc nghiệt như trước nữa.
“Ai nói tôi ở tập đoàn Hướng thị làm nhân viên quét dọn vệ sinh và bảo an? Tôi là phó trưởng phòng.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói.
Kiều Quốc Đống lúc này lại cười lạnh nói “Quốc Đào, chú thấy đấy, đây là con rể tốt của chú đấy, ngoại trừ gây chuyện và khoác lác ra thì còn làm được cái gì!”
Kiều Thanh Vũ cũng khinh thường nói “Chú thật đúng là biết cách tìm con rể nha! Trương thiếu tốt như vậy không cần, lại đi cần cái tên cảnh ngục nhỏ phế vật này….”
“Vừa rồi cháu vẫn thấy rõ được, lúc Ngọc Tiểu Long tướng quân xuất hiện hắn còn lui từng bước về sau đâu!”
“Loại người không có tâm đảm đương không có trách nhiệm như vậy, lại chỉ lo gây chuyện và khoác lác thì giữ lại làm gì?”
Bàng Tú Vân và Kiều Thu Mộng hai người đều cảm thấy không biết nên giấu mặt vào đâu.
“Ha ha ha, một cảnh ngục nhỏ mà thôi, còn đảm nhiệm chức vị phó trưởng phòng ở tập đoàn Hướng thị? Thật là khôi hài!”
“Người có thể nhận chức nhân viên ở tập đoàn Hướng thị ít nhiều đều có bằng cấp khoa chính quy, muốn đảm nhiệm tầng quản lý vậy thì càng yêu cầu bằng cấp 985, 211, hoặc là có thành tựu và năng lực nhất định ở thương giới! Anh nhìn bộ dáng nghèo kiết hủ lậu của anh xem, có tư cách gì để tập đoàn Hướng thị mời anh làm phó trưởng phòng?”
“Không tồi, phó trưởng phòng tập đoàn Hướng thị lương một năm ít nhất cũng là năm mươi vạn trở lên. Anh cảm thấy do mặt anh đẹp đáng giá để Hướng tổng mỗi năm bỏ ra năm mươi vạn để nuôi một bình hoa như anh?”
“Nếu anh có thể làm phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị thì tôi còn có thể lên chức nhà giàu số một cả nước đấy!”
Nhóm thân thích cũng đều sôi nổi chế nhạo và trào phúng, Tề Đẳng Nhàn đã sớm không còn là đại thiếu gia Tề gia, ở trước mặt bọn họ cái gì cũng không phải.
Kiều Thu Mộng đen mặt nói “Tề Đẳng Nhàn, anh đã quên lúc trước ba tôi nói như nào với anh rồi sao?”
“Đàn ông, có thể không có bản lĩnh nhưng nhất định phải có tâm đảm đương và trách nhiệm! Đã làm thì phải làm đến nơi đến chốn!”
“Anh gọi cái này là làm đến nơi đến chốn? Anh luôn miệng nói tôn trọng ba tôi, nhưng anh tôn trọng như vậy sao?”
Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ đầy mặt, buông tay nói “Đây do Hướng Đông Tinh chính miệng đề bạt, nếu mọi người có nghi vấn thì có thể đi hỏi cô ta mà!”
“Nha, xem ra tốn không ít công phu đâu, còn biết cả tên của Hướng tổng nữa cơ! Mặt mũi của anh cũng lớn thật, Hướng tổng tự mình tiếp đãi một cảnh ngục nhỏ như anh, hơn nữa còn đề bạt anh, ghê gớm thật!” Kiều Thanh Vũ âm dương quái khí nói.
Tề Đẳng Nhàn bình đạm nói “Có vấn đề?”
Kiều Thanh Vũ cười lạnh “Nếu anh có thể lấy ra chứng cứ anh là phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị thì tôi lập tức quỳ xuống gọi anh là ba!”
“Đinh linh linh – –”
Di động của Tề Đẳng Nhàn lại vang lên đúng lúc này.
Tề Đẳng Nhàn cầm lấy di động tiếp điện thoại “Hướng tổng, có việc gì sao?”
Hướng Đông Tinh trầm ngâm một lát, nói “Anh có rảnh không thì tới công ty một chuyến, tôi có chút tư liệu muốn gửi cho anh.”
“Ồ….” Tề Đẳng Nhàn đáp.
Kiều Thanh Vũ trực tiếp ha ha cười to “Thật đúng là biết cách làm bộ làm tịch, anh không cho rằng chúng tôi sẽ thật sự tin tưởng chứ?”
“Quá buồn cười rồi, thật đúng là nực cười, đại nhân vật như Hướng tổng sẽ gọi điện thoại cho một cảnh ngục nhỏ như hắn sao?”
“Phỏng chừng hắn vẫn chưa đi ra khỏi từ bóng ma năm đó, còn nghĩ rằng chính mình là đại thiếu gia Tề gia sao? Nực cười!”
“Nếu Hướng tổng thật sự gọi điện thoại cho hắn, vậy ngày mai thủ trưởng Đế Đô nhất định sẽ gọi điện thoại cho tôi nha ha ha ha….”
Hướng Đông Tinh nhíu mày hỏi “Anh làm gì ở bên đó thế, sao lại ồn như vậy?!”
“Không có gì, chỉ là chó sủa bậy mà thôi.” Tề Đẳng Nhàn vừa chậm rãi nói vừa rời khỏi Kiều gia.
Những thân thích này đó của Kiều gia bị những lời này Tề Đẳng Nhàn làm tức giận đến mức xanh mặt, trong phòng rất nhanh lại ồn ào trở lại.
“Quốc Đào, ông nhìn đứa con rể này của ông xem có thái độ gì vậy? Bị chúng ta vạch trần còn mắng ngược lại?”
“Cái loại rác rưởi không biết lựa lời gì vậy! Người như vậy khẳng định sẽ còn rước thêm đại họa….”
“Ông xem hắn nhân mô cẩu dạng như vậy là loại người có thể đảm nhiệm chức vụ phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị? Mau chóng để Thu Mộng ly hôn với hắn đi!”
Kiều Quốc Đào cũng bất đắc dĩ thở dài vẫy vẫy tay, có chút kiệt sức nói “Mọi người đều trở về đi, sự tình hôm nay nháo đến khiến mọi người đều mệt mỏi….”
Cả nhà tan rã trong không vui.
Tề Đẳng Nhàn bên kia lười biếng rời khỏi Kiều gia đi đến tập đoàn Hướng thị, cầm một ít tư liệu trong tay Hướng Đông Tinh.
Hắn tiện tay gọi một cuộc điện thoại tới ngục giam, cảnh ngục nịnh nọt đáp “Nhị đương gia!”
“Nga….Đưa điện thoại cho Cổ Tân Tư Cơ đi!” Tề Đẳng Nhàn nghĩ nghĩ rồi nói.
Cổ Tân Tư Cơ, một đầu sỏ ở Tuyết quốc với khối tài sản hàng trăm tỷ là siêu siêu cấp đại lão!
“Ngỗng đầu to, nơi này của tôi có chút việc muốn tìm anh cố vấn một chút, nhân tiện mượn chút tài nguyên không thành vấn đề đi? Quay lại tôi cho người phát thêm cho anh một cây xì gà và hai bao mì gói.” Tề Đẳng Nhàn bình đạm nói.
“Cổ Tân Tư Cơ” ở tuyết quốc phiên dịch về chính là “Ngỗng Lớn”.
“Không thành vấn đề thưa Nhị đương gia! Có chuyện gì cậu cứ nói là được, tôi nhất định sẽ hỗ trợ!” Cổ Tân Tư Cơ ha hả cười.
Nhà tù U Đô tương đương với ô dù của anh ta, bên ngoài thời thời khắc khắc đều có người đang chờ lấy mạng anh ta, một khi đi ra ngoài thì sinh mệnh đều luôn luôn trong thời kỳ nguy hiểm.
Nghe xong lời tường thuật của Tề Đẳng Nhàn, Cổ Tân Tư Cơ nói “Nhị đương gia, chuyện này đơn giản, tôi lập tức cho người đi tìm chuyên gia tài chính hàng đầu về, nhân tiện lấy ra từ tài sản của tôi hai mươi tỷ cũng không thành vấn đề!”
Tề Đẳng Nhàn vừa lòng nói “Không tồi, không tồi, lại cho anh thêm ba mươi phút thời gian hít thở không khí!”
“Cảm ơn Nhị đương gia.” Cổ Tân Tư Cơ dở khóc dở cười nói.
Bước chân của Tề Đẳng Nhàn bỗng nhiên dừng lại một chút, treo điện thoại rồi tựa tiếu phi tiếu nhìn người trước mặt, hỏi “Tới tìm chết sao?”
Trên thực tế, người của Kiều gia rất tuyệt vọng.
Bởi vì Khang Học Quyền đánh tiếng nói muốn để toàn bộ Kiều gia chôn cùng Tề Đẳng Nhàn, cứ cho là đám người Kiều Quốc Đống và Kiều Thanh Vũ không oán không thù gì với anh ta thì anh ta cũng sẽ tuyệt đối không bỏ qua!
Cái này thuộc về việc không có cách nào phản kích được, là tai họa ngập đầu của toàn bộ Kiều gia.
“Tự sát tạ tội quá khoa trương rồi, chỉ là một Khang Học Quyền mà thôi, đáng giá để các người hưng sư động chúng như vậy sao? Tôi nói rồi, chuyện này tôi sẽ giải quyết!” Tề Đẳng Nhàn bình đạm nói.
“Chỉ là một Khang Học Quyền mà thôi?” Kiều Thanh Vũ hận không thể xông lên tát cho Tề Đẳng Nhàn hai cái.
Khuôn mặt Kiều Quốc Đống âm trầm xuống “Khang Học Quyền đã gọi cho phó quản gia của Khang gia từ Đế Đô tới, cậu có biết phó quản gia của Khang gia là ai không?”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu.
Kiều Quốc Đống giận dữ nói “Là Khang Hướng Vinh, phá nhà diệt môn Khang Hướng Vinh! Ông ta chuyên môn vì Khang gia làm một ít chuyện này đó không thể lộ ra ngoài của Khang gia, phàm là ai bị ông ta theo dõi đều không hề có kết cục tốt!”
Tề Đẳng Nhàn hững hờ nói “Chưa từng nghe qua cái tên này, là nhân vật nhỏ ở nơi nào.”
“Cậu!”
Nhóm thân thích Kiều gia đều có loại cảm giác muốn ngất đi, người này rốt cuộc nghĩ mình là ai vậy, ngay cả loại lời nói cuồng ngôn như vậy cũng có thể nói ra.
Kiều Thu Mộng lau lau nước mắt của mình “Tề Đẳng Nhàn, anh bớt tranh cãi mạnh mồm lại đi, mọi người chúng ta đều xong đời rồi….”
“Nếu anh có thể chạy thì hiện giờ chạy nhanh đi, tôi cũng sẽ không ngăn cản anh, có thể sống được ngày nào hay ngày ấy.”
“Thực xin lỗi mọi người, đều là tôi không tốt….Ô ô ô….”
Tuy rằng Kiều Thu Mộng đang xin lỗi nhưng mọi người đều không cho là đúng, lúc này xin lỗi còn có tác dụng gì sao?
Khang Học Quyền gọi Khang Hướng Vinh tới vậy tức là chuẩn bị khiến toàn bộ Kiều gia đều chôn theo Tề Đẳng Nhàn, nói xin lỗi nhiều như vậy thì có thể vãn hồi sao?
Kiều Quốc Đống thở dài thật sâu, không nói nữa.
“Ba, con….con không muốn chết!” Kiều Thanh Vũ sợ hãi đầy mặt nhìn Kiều Quốc Đống “Ba mau tìm biện pháp đi! Chúng ta, chúng ta đi cầu xin ông nội một chút?”
Kiều Quốc Đống lắc lắc đầu “Đi cầu xin ông nội con cũng vô dụng thôi, đó là Khang gia, là Khang gia ở Đế Đô! Ai cũng không cứu được chúng ta!”
Nói tới đây ông ta sầu thảm cười, không tiếp tục nói nữa.
Kiều Thanh Vũ nói với Tề Đẳng Nhàn “Tề Đẳng Nhàn, hiện tại anh tự tìm đường chết, tự sát tạ tội đi, nói không chừng Khang gia có thể bỏ qua cho chúng ta!”
Tề Đẳng Nhàn lười lặp lại lời nói, trực tiếp ngồi xuống sofa, chờ người Khang gia tới cửa tìm phiền toái.
“Người tới lần này thật sự là Khang Hướng Vinh sao?!” Kiều Quốc Đào nhấp môi hỏi.
“Không thì chú nghĩ là ai?” Kiều Quốc Đống tức giận đáp lại.
Kiều Quốc Đào cảm thấy đầu ong ong kêu, nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn thở dài “Thu Mộng nói cũng không sai, cháu nhanh rời khỏi đây, chạy được càng xa càng tốt.”
“Kiều gia chúng ta nhiều người như vậy sẽ chạy không thoát được….”
“Nhưng một mình cháu có thể còn có cơ hội.”
Tề Đẳng Nhàn lại lắc đầu, đùa cái gì vậy, chỉ là một tên nhãi nhép Khang Học Quyền mà thôi, đáng để hắn phải chạy trốn sao?
Nếu để những tên nhóc kia trong ngục giam biết mình bị một tên ngốc dọa sợ tới mức phải chạy trốn thì về sau sao có thể đảm đương làm Nhị đương gia tiếp, còn quản giáo bọn họ thế nào được?
Ngón tay của Bàng Tú Vân run rẩy chỉ vào Tề Đẳng Nhàn nói “Đều tại cậu….Đều tại cậu! Cậu thật không phải là cái thứ gì tốt cả, nếu không phải tại cậu thì Kiều gia chúng tôi sẽ gặp phải tai họa như vậy hay sao?”
“Người tới chính là Khang Hướng Vinh đấy….Vậy mà cậu còn dám nói là nhân vật nhỏ!”
“Cậu biết Khang Hướng Vinh là ai sao?”
“Một nhà mười tám người của doanh nhân ở phương bắc chết như nào cậu có biết không?!”
“Chẳng những cậu đắc tội Khang Học Quyền còn đâm xuyên qua tay anh ta, còn dám nhục nhã người ta….Cậu cậu cậu….”
Người của Kiều gia cũng đều tức giận trợn mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn, hận không thể đánh chết hắn.
Chỉ là một cảnh ngục nhỏ mà thôi, lại càn rỡ như thể mình là thủ lĩnh một quốc gia không bằng, nơi nơi gây chuyện thị phi, thậm chí chọc tới Khang gia còn giống như chẳng hề để ý.
Cũng đúng lúc này, máy bay tư nhân của Khang gia đáp xuống ở sân bay Trung Hải.
Một lão già tóc bạc mặc trang phục thời đường màu đen, quần cũng màu đen, đi giày vải trắng chậm rãi từ trên máy bay đi xuống.
Hốc mắt của ông ta trũng sâu, mũi ưng môi mỏng, gương mặt tựa như đao tước rìu khắc, khí chất cả người đầy vẻ âm trầm!
Ông ta chính là phó quản gia của Khang gia – – Khang Hướng Vinh!
Cái tên Khang Hướng Vinh này có thể ngăn tiếng trẻ con khóc, người lớn ở Khang gia thường xuyên nói với lũ trẻ con rằng “Nếu con còn khóc thì lát nữa sẽ cho con ngủ chung với phó quản gia!”
“Phó quản gia!”
Sắc mặt của tam thiếu gia Khang Học Quyền lập tức trở nên nghiêm túc sau khi nhìn thấy Khang Hướng Vinh, cung cung kính kính ôm quyền khom lưng.
“Tam thiếu gia.” Khang Hướng Vinh cười cười duỗi tay đỡ Khang Học Quyền dậy “Tam thiếu gia làm đại lễ lớn như vậy thì sao tôi đảm đương nổi?”
Khang Học Quyền nói “Phó quản gia, thật xin lỗi ông, chưa nói gì đã gọi ông tới đây.”
Khang Hướng Vinh chú ý tới thương tích trên tay Khang Học Quyền, sắc mặt trầm xuống nói “Tam thiếu gia không cần khách khí như vậy, tôi là phó quản gia của Khang gia, làm bất cứ điều gì giúp tam thiếu gia cũng là bổn phận!”
Nhóm con nhà giàu xung quanh Khang Học Quyền đều run lên, một đám dùng ánh mắt kính sợ nhìn Khang Hướng Vinh.
Có người từng nói Khang Hướng Vinh từng là xã hội đen, sau bị Khang gia thu phục….
Còn có người nói Khang Hướng Vinh từng là thủ lĩnh của tổ chức nào đó….
Cũng có người nói Khang Hướng Vinh đã từng là chiến sĩ bộ đội đặc chủng, từng giết rất nhiều đầu sỏ bên địch.
Lời đồn đại có rất nhiều nhưng tất cả mọi người đều biết rõ một việc, đó là – – ngàn vạn lần không thể trêu chọc tới loại người Khang Hướng Vinh này!
“Xem ra lão già ta rất nhiều năm không lộ mặt khiến cho có người dám ngang nhiên đụng tới tam thiếu Khang gia bọn ta!” Khang Hướng Vinh lạnh lùng nói, khóe miệng kéo lên một độ cong lãnh khốc khiến người loáng thoáng cảm giác được sát khí.
“Người đụng tới tôi là….” Khang Học Quyền muốn giải thích rõ ràng với Khang Hướng Vinh.
“Không cần nhiều lời với tôi đâu, nếu hắn đã dám động tới tam thiếu gia cậu thì phải chuẩn bị thật tốt nhận toàn bộ lửa giận của Khang gia chúng ta!” Khang Hướng Vinh lạnh giọng nói “Lão phu không cần biết thị phi đúng sai là gì, dám can đảm đụng tới người của Khang gia, vậy hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!”
Khang Học Quyền cũng không nhiều lời nữa, mời Khang Hướng Vinh lên xe “Phó quản gia, mời.”
Mọi người đều nhìn ra được rằng địa vị của phó quản gia Khang Hướng Vinh ở Khang gia rất phi phàm, ngay cả Khang Học Quyền ăn chơi trác táng như vậy cũng phải cung cung kính kính với ông ta như vậy.
Quản gia, chung quy lại cũng chỉ là người làm mà thôi, nhưng có thể khiến thiếu gia trong nhà cung cung kính kính như vậy thì nhất định là có chỗ hơn người!
“Ô ô ô – –”
Tiếng động cơ ô tô vù vù tiến về hướng Kiều gia.
Thanh âm vù vù này như tiếng kèn tử thần thổi lên lúc muốn tới thu hoạch đầu người.
Không lâu sau đó cả đoàn người tới cửa Kiều gia rồi ngừng lại.
Khang Hướng Vinh xuống xe, híp mắt nhìn về phía cửa lớn Kiều gia, sải chân đá ra một cước!
“Oanh!”
Cửa lớn mật mã phòng trộm mấy trăm cân trong nháy mắt bị một cước của lão già gầy trơ xương đá bay ra ngoài giống như giấy, càng giống như bị đạn pháo oanh tạc hơn!
“Tề Đẳng Nhàn, không phải cậu nói giỏi lắm sao?”
“Hy vọng lát nữa lúc thấy phó quản gia, cậu còn có thể tự tin nói như ở trước mặt tôi vậy!”
“Hôm nay không để cậu biết chữ chết viết như nào, tôi đây sẽ không mang họ khang nữa!”
Khang Học Quyền liếm liếm môi theo Khang Hướng Vinh đi vào trong sân.
Khang Hướng Vinh bước qua cửa lớn lạnh lùng nói “Khang gia Khang Hướng Vinh tới đây lấy mạng của các người!”
Chương 47 Tai họa ngập đầu
Khang Hướng Vinh nói chính là “Lấy mạng”, thái độ này vừa xem đã hiểu!
Khang Học Quyền nói muốn để toàn bộ Kiều gia chôn cùng Tề Đẳng Nhàn thì thật sự muốn làm như vậy.
“Tới rồi, diêm vương thật sự tới rồi….” Bàng Tú Vân sợ tới mức thân thể nhũn ra, gần như tê liệt ngã ở trên mặt đất.
Một đám người ở Kiều gia cũng không nhịn được run lên bần bật, không nghĩ tới có một ngày sẽ chọc phải thế lực lớn như Khang gia.
Đối với Kiều gia mà nói thì giờ khắc này như tận thế buông xuống vậy!
Loại quái vật khổng lồ như Khang gia này bọn họ căn bản không trêu chọc nổi, ngay cả tư cách phản kháng ở trước mặt Khang gia cũng không có.
Theo bước chân đám người Khang Học Quyền đi vào đại sảnh, mọi người Kiều gia đều có loại cảm giác tồi tệ bị mây đen áp đỉnh.
Mà nhất cử nhất động của lão già gầy yếu kia càng khiến cho bọn họ cảm thấy hãi hùng khiếp vía, đây chính là Khang Hướng Vinh phá nhà diệt môn!
“Khang Khang Khang Khang…..Khang thiếu….” Môi Kiều Quốc Đống tím lại, nơm nớp lo sợ nói.
Khang Học Quyền lại lười phải liếc mắt nhìn ông ta một cái, loại gia tộc nhỏ bé như Kiều gia này búng tay là có thể diệt, nếu không phải lần này mất mặt quá lớn thì anh ta thậm chí còn không muốn gọi Khang Hướng Vinh tới mà có thể tự mình chỉnh chết Tề Đẳng Nhàn và toàn bộ Kiều gia!
Kiều Thu Mộng cũng nói “Khang thiếu….Tất cả đều do tôi không đúng, có chuyện gì anh nhắm vào tôi là được, tôi nguyện ý gánh chịu hết thảy!”
Khang Học Quyền khinh thường đầy mặt, lãnh đạm nói “Lão tử nguyện ý bỏ thuốc muốn ngủ với cô là cho cô cơ hội bám vào đùi Khang gia chúng ta, không nghĩ tới chồng của cô lại không biết điều như vậy!”
Thân thể Kiều Thu Mộng run run, cuối cùng cũng biết rõ lý do Tề Đẳng Nhàn xung đột với Khang Học Quyền.
Nhưng mà biết rõ thì lại làm sao? Tề Đẳng Nhàn quá xúc động, đại gia tộc như Khang gia này không phải là nơi bọn họ có thể trêu chọc vào.
Tề Đẳng Nhàn toét miệng cười, như suy tư gì đó mà nói “Không phải dùng vũ lực thì là bỏ thuốc….Xem ra các người đều cảm thấy cơm lớn khoan hồng trước mặt không thể ăn, cứ một hai phải ăn cơm tù mới thơm đấy!”
Ánh mắt đầy sát khí của Khang Học Quyền trực tiếp khóa ở trên người Tề Đẳng Nhàn.
Anh ta lớn như này, lần đầu tiên ăn lỗ nặng như vậy!
Ngày thường đều là anh ta khi dễ người ta, hơn nữa những người bị anh ta khinh qua còn phải lì lợm cầu xin anh ta tha thứ!
Nhưng đúng lúc này anh ta lại bị Tề Đẳng Nhàn đánh, trực tiếp xuyên đinh qua lòng bàn tay, còn bị ép uống hết thuốc vốn chuẩn bị cho Kiều Thu Mộng, hiện tại ‘người anh em’ vẫn còn nóng rát đau đớn đấy.
“Để bố anh ở đây chống mắt lên xem!” Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười nói với Khang Học Quyền.
Mọi người ở Kiều gia sau khi nghe thấy câu nói đấy đều trực tiếp suýt ngất đi, đã là lúc nào rồi mà Tề Đẳng Nhàn còn dám dùng loại khẩu khí lớn như vậy tới nhục nhã Khang Học Quyền?!
Sắc mặt Khang Hướng Vinh lại đột ngột biến đổi lúc này, hừ lạnh một tiếng “Đều quỳ xuống hết cho tôi!”
Khí thế khủng bố của ông ta tỏa ra, người xung quanh đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía, cho dù là mấy tên nhà giàu đi theo sau Khang Học Quyền cũng không chịu được mà lui về phía sau vài bước.
Mọi người ở Kiều gia càng không dám phản kháng, một đám ủ rũ cụp đuôi quỳ rạp xuống đất.
Nhìn người Kiều gia xôn xao quỳ xuống đất một mảng lớn, trong lòng Khang Học Quyền hơi hơi đắc ý.
Nhóm con nhà giàu thấy một màn này thì nội tâm chấn động, Kiều gia nói như nào cũng có chút danh tiếng và địa vị ở Trung Hải này, vậy mà phó quản gia quát một cái đã khiến bọn họ ngay cả một câu phản bác cũng không có, động tác giống nhau lập tức quỳ xuống!
Khang Hướng Vinh nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn vẫn đứng, hơn nữa giữa hai đầu mày mang theo một chút bấn mãn và lạnh lẽo thì hừ lạnh một tiếng.
“Tề Đẳng Nhàn cậu mau quỳ xuống, cậu con mẹ nó muốn hại chết cả nhà chúng tôi phải không?!” Kiều Thanh Vũ có chút phát điên cuồng loạn hét lớn.
“Đẳng Nhàn….Nhịn một chút gió êm sóng lặng, không cần thiết phải chống chọi lại Khang gia, quỳ xuống đi….Nói không chừng còn có thể có một con đường sống.” Kiều Quốc Đào thở dài, trầm giọng nói.
Khang Học Quyền nhếch miệng cười “Không sai, toàn bộ quỳ xuống thành thành thật thật ba quỳ chín lạy với lão tử, nói không chừng tâm tình tôi tốt buông tha mấy người trong các người đâu?”
Kiều Thu Mộng cắn răng nói với Tề Đẳng Nhàn “Nếu lúc trước anh có gan gây chuyện thì phải có gan gánh vác, mau mau quỳ xuống đi!”
Lúc nói chuyện cô ta rơi lệ đầy mặt, đối mặt với Khang gia cường thế như vậy căn bản đường sống để phản kháng cũng không có.
“Tất nhiên tôi sẽ gánh vác nhưng không phải dùng loại phương thức mềm yếu này.” Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu nói.
Khang Hướng Vinh lúc này lại ha hả cười nói với Tề Đẳng Nhàn “Cậu chính là phế vật khiến tam thiếu gia nhà ta bị thương?”
“Lão già ghẻ, tôi thấy ông mới là phế vật đấy?” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày có chút không vui hỏi lại.
Lời này vừa ra khiến Khang Học Quyền cũng phải ngẩn người.
Lần đầu tiên anh ta nghe thấy có người dám nói như vậy với Khang Hướng Vinh!
“Tề Đẳng Nhàn, anh chính là chuyên tới gây họa cho Kiều gia chúng tôi, không hại chết Kiều gia chúng tôi thì anh không vui!”
“Anh có biết Khang Hướng Vinh là ai không? Anh dám nói như vậy với ông ấy? Cả nhà chúng tôi đều bị tên phế vật như anh hại.”
“Kiều Quốc Đào, ông có đứa con rể tốt thật, không khiến chúng ta cửa nát nhà tan thì hắn không yên tâm a!”
Khang Hướng Vinh bỗng nhiên đi lên trước một bước, cỗ sát khí trên người càng thêm dọa người, ép tới mức khiến mọi người gần như không thở nổi.
Tề Đẳng Nhàn lại hề không dao động, chỉ có chút khí thế như này? So với ‘Đồ tể’ giết mấy vạn tù binh mà nói thì vẫn kém xa quá xa rồi!
Khang Học Quyền lại mở miệng ngay lúc này, nhìn Tề Đẳng Nhàn chậm rãi nói “Tề Đẳng Nhàn, cậu cũng đừng nói Khang gia chúng tôi ỷ thế hiếp người, không cho các người cơ hội.”
“Hiện tại tôi cho cậu một cơ hội, hy vọng cậu quý trọng nó, không cần phụ ý tốt của tôi.”
“Con người của tôi từ trước tới nay rất ít khi cho người khác nhiều cơ hội như vậy.”
Một tên hay nịnh hót Khang Học Quyền lập tức nhảy ra, quát “Khang thiếu chiếu cố mày như vậy, mày còn không nhanh quỳ xuống cảm tạ Khang thiếu?”
“Không phải cậu rất để ý tới vợ mình sao? Kiều Thu Mộng, hiện tại tôi muốn cô ở trước mặt mọi người cởi sạch sẽ đồ trên người xuống, sau đó giống như chó bò tới bên chân tôi.” Khang Học Quyền liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, sau đó lại nhìn Kiều Thu Mộng mỉm cười nói.
“Nếu cô cởi đủ nhanh, cởi đủ sạch, lời nói cũng khiến tôi vừa lòng, vậy tôi cũng không phải không thể suy xét hơi chút giơ cao đánh khẽ, hơi buông tha một chút.”
“Nhưng nếu cô cởi không đủ nhanh, bò không được tốt, vậy không chừng tôi sẽ càng thêm tức giận đấy!”
Khang Học Quyền cười, Kiều Thu Mộng là vợ của Tề Đẳng Nhàn, anh ta muốn ném mặt mũi của Tề Đẳng Nhàn đi quét rác.
Kiều Thanh Vũ lập tức lạnh giọng nói “Kiều Thu Mộng, cô còn không nhanh chóng dựa theo lời Khang thiếu mà làm?!”
Sắc mặt của Kiều Thu Mộng tái nhợt lại, không nghĩ tới Khang Học Quyền sẽ ra một điều kiện hà khắc như vậy!
“Muốn nhìn phụ nữ như vậy thì về nhà mà nhìn mẹ anh ấy?” Tề Đẳng Nhàn bước lên phía trước một bước lạnh nhạt nói.
Ánh mặt Khang Học Quyền lạnh xuống “Đồ chó má không biết lựa lời, cho mày cơ hội mày không biết quý trọng, xem ra là thật sự muốn cả nhà chết sạch?!”
Kiều Thu Mộng ngậm nước mắt khuất nhục mở miệng “Khang thiếu….Nếu tôi làm tốt thì có thể buông tha cho người nhà của tôi hay không?”
“Cái này thì phải xem tâm tình của tôi.” Khang Học Quyền liếc mắt nhìn Kiều Thu Mộng một cái, nói.
Tề Đẳng Nhàn không kiên nhẫn nhíu nhíu mày đi qua hướng Khang Học Quyền….
Chương 48 Sấm sét
Tề Đẳng Nhàn đứng ở trước mặt Khang Học Quyền nhưng sắc mặt của Khang Học Quyền cũng chẳng đổi.
Phó quản gia Khang Hướng Vinh đứng bên cạnh hắn, có vị phó quản gia này ở đây, chẳng sợ đối phương có vũ lực cao như thế nào thì cũng chỉ giống như gà chó ngoài vườn mà thôi.
Tề Đẳng Nhàn nhìn Khang Học Quyền nói “Hiện tại tôi cũng cho anh một cơ hội, nếu không thì tôi cũng mặc kệ anh có phải là cái gì Khang thiếu gia hay không.”
“Chính cậu cởi sạch sẽ quần áo của mình ra, sau đó giống như chó vòng quanh nhà lớn Kiều gia ba vòng, thành thành thật thật xin lỗi Kiều gia.”
“Còn vị phó quản gia này, tôi không thích, tự phế tay của mình đi.”
“Như vậy tôi còn có thể để các người bình yên vô sự rời khỏi Kiều gia!”
Lời này của Tề Đẳng Nhàn vừa ra, hiện trường lập tức rơi vào một mảnh yên tĩnh.
Người ở Kiều gia đều trợn tròn mắt, Tề Đẳng Nhàn này có phải tim thật sự có bảy ngăn hay không vậy, đến lúc này rồi vẫn còn dám nói loại lời nói này.
Chưa tính để Khang Học Quyền cởi quần áo giống như chó bò ba vòng, còn muốn đại nhân vật như Khang Hướng Vinh tự mình phế đôi tay? Hắn cho rằng mình là ai vậy, thủ lĩnh quốc gia sao?
Này, tỉnh tỉnh lại đi, cậu chẳng qua chỉ là một cảnh ngục nhỏ thôi!
Nhóm người nịnh nót Khang Học Quyền cũng ngây ngẩn cả người, sau đó một đám cười ha hả lên.
“Tề Đẳng Nhàn, cậu còn nghĩ mình là đại thiếu gia năm đó của dòng chính Tề gia sao?”
“Cậu con mẹ nó cái gì cũng không phải, chỉ là một cảnh ngục nhỏ bé mà thôi, vậy mà dám nói như vậy với Khang thiếu, còn dám để phó quản gia tự mình phế đôi tay?”
“Thời buổi này đúng thật là loại chim gì cũng có, không nghĩ tới anh ta vậy mà là một tên điên như vậy.”
Khang Học Quyền và Khang Hướng Vinh liếc nhìn nhau, sau đó đều nhịn không được mà cười ha ha.
Khang Học Quyền lãnh đạm nói với Tề Đẳng Nhàn “Có lẽ mày có chút thân thủ, nhưng về cái thân thủ này của mày ở trước mặt phó quản gia căn bản không đủ xem!”
“Tao hạ thuốc vợ mày chuẩn bị ngủ cô ta đó là vinh hạnh của cô ta, mày không nên ngăn cản.”
Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói “Trong ngục giam của chúng tôi cũng giam giữ hai người phụ nữ dùng thủ đoạn rác rưởi, ngày qua ngày của bọn họ thật sự rất thảm.”
Khang Học Quyền cười nhạo nói “Tao để vợ mày bồi ngủ, để cô ta cởi hết quần áo tới lấy lòng tao đó là việc thiên kinh địa nghĩa!”
“Tao là người Khang gia, lời nói của tao chính là phép tắc!”
“Nếu mày không phục, muốn phản kích, đó chính là biết pháp phạm pháp!”
“Tao muốn đối xử với mày thế nào thì mày phải bình thản chịu đựng, thành thành thật thật chịu, tốt nhất là đừng có đánh trả.”
“Bởi vì nếu mày phản kháng, cho dù không bị phó quản gia đánh chết thì cũng phải ngồi tù đến sông cạn đá mòn.”
Khi nói chuyện, Khang Học Quyền cười cười nói với Kiều Thu Mộng “Cô còn không nhanh cởi quần áo đi? Chờ đến lúc tôi ra lệnh một tiếng khiến toàn bộ Kiều gia của cô diệt môn sạch sao?!”
Tề Đẳng Nhàn rất nghiêm túc gật gật đầu “Tôi đã xác định xong rồi, anh chính là muốn tìm đường chết!”
“Tao cứ tìm đường chết đấy thì sao, diêm vương cũng không dám nhận tao đâu! Có phó quản gia ở chỗ này, mày dám động vào tao sao? Chạm vào một sợi tóc của tao, tao sẽ khiến cho từng người Kiều gia chết ở trước mặt mày!” Khang Học Quyền cười dữ tợn nói.
Tề Đẳng Nhàn lại đột ngột ra tay ngay lúc này, một phen bóp cổ Khang Học Quyền, bàn tay to như kìm sắt vậy, chỉ cần hơi dùng chút sức là có thể khiến Khang Học Quyền chết ngay lập tức.
Khang Hướng Vinh cả kinh, không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn lại thật sự to gan lớn mật như vậy, dám can đảm động thủ ở trước mặt Khang Hướng Vinh mình như vậy.
“Dừng tay, nếu cậu dám động vào tam thiếu gia, tôi lập tức khiến cho Kiều gia máu chảy thành sông! Đồng thời cái mạng chó của cậu tôi cũng sẽ lấy luôn!” Trong mắt Khang Hướng Vinh lập lòe sát khí, tức giận quát lớn.
Mọi người Kiều gia đều bị dọa cho suýt ngất, sôi nổi quát lớn Tề Đẳng Nhàn nhanh tay buông Khang Học Quyền ra.
Kiều Thu Mộng rưng rưng nói “Tề Đẳng Nhàn, anh mau chóng thả Khang thiếu ra đi, lời anh ta nói tôi làm theo là được….”
Cô ta biết rằng hiện giờ làm theo thì về sau sẽ chẳng còn mặt mũi gặp người, nhưng việc cấp bách hiện tại là bảo toàn tính mạng của người nhà.
Sau khi làm loại sự tình tổn hại mặt mũi này thì cùng lắm tự tuyệt hậu thế, xong hết mọi chuyện thì ai dám bắt cô ta chịu đựng một người chồng như Tề Đẳng Nhàn nữa đây?
Nhưng những lời này của Kiều Thu Mộng vẫn chưa khiến Tề Đẳng Nhàn phải để ý tới.
“Phải vậy không? Tôi muốn nhìn thử xem chút, tôi động anh ta thì ông có thể làm được gì!” Mặt Tề Đẳng Nhàn lạnh xuống, vươn tay nện xuống một quyền ở trên mặt Khang Học Quyền.
“Bang!”
Một đấm này vang tiếng giòn tan, không thua gì thời điểm trời nắng bỗng nhiên lại bị một tiếng sét đánh!
“Vương bát đản, mày mau buông Khang thiếu ra đi, nếu không sẽ không đơn thuần chỉ để Kiều gia chôn cùng mày mà ngay cả bạn bè thân thích cũng sẽ đều cả nhà diệt môn!”
“Mày cái đồ con kiến hèn mọn này, cũng dám đánh quý nhân như Khang thiếu, hôm nay dù cho thiên vương gia tới cũng không cứu nổi mày!”
“Mày còn dám động Khang thiếu thêm một chút thì tao liều mạng với mày!”
Tề Đẳng Nhàn đối với mấy người nịnh nọt đều đầy mặt khinh thường, duỗi tay lại nện thêm một quyền vào mặt Khang Học Quyền.
Sau đó, hắn ngạo mạn mà lại không thú vị nhìn một đám chuyên nịnh nọt và Khang Hướng Vinh, hỏi “Như vậy có được tính là tôi đã động vào anh ta không?”
Sắc mặt của Khang Hướng Vinh trầm xuống, bước chân hơi động chút khiến mặt đất rung động sàn sạt, tùy thời đều có thể tìm đúng thời cơ ra tay một kích giết chết Tề Đẳng Nhàn.
“Không phải nói tôi động vào anh ta một chút thì sẽ có hậu quả sao? Vậy sao hiện giờ tôi vẫn còn tốt vậy?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.
Thấy mọi người ngoại trừ khiếp sợ chính là thờ ơ, vì thế nhắm tới đầu gối và bụng của Khang Học Quyền hung hăng nện một quyền.
“Nôn!”
Khang Học Quyền hét thảm một tiếng, trong miệng phun ra một búng máu, ruột gan lẫn lộn lại với nhau, khó chịu xanh tím đầy mặt.
Tề Đẳng Nhàn như suy tư gì đó hỏi “Vậy thì như này có được tính là động tới Khang thiếu của các người không?!”
“Bang!”
Tề Đẳng Nhàn giơ tay lại nện thêm một quyền ở trên mặt Khang Học Quyền, trên mặt lạnh lùng nói “Hạ thuốc vợ của tôi?”
“Bang!”
Lại thêm một đấm “Muốn để Kiều gia chôn cùng tôi?”
“Bang!”
Tề Đẳng Nhàn khinh thường đầy mặt “Tôi không dám động vào anh?”
“Bang!”
“Khi dễ vợ của tôi là để mắt tới cô ấy? Muốn tôi phải nhịn?”
“Bang!”
“Tôi con mẹ nó ngay cả nói nặng lời với cô ấy cũng không dám, vậy mà anh dám khinh nhục cô ấy?!”
Liên tiếp vài đấm rơi xuống, đánh đến mức cả khuôn mặt của Khang Học Quyền sưng vù lên, nơi nơi là máu.
Khang Hướng Vinh ở một bên xem đến mức hai mắt đỏ bừng, Khang Học Quyền cũng rất kiên cường, cắn răng nói “Loại người như mày hôm nay nhất định phải đánh chết tao! Nếu như tao không chết được, tao nhất định sẽ trơ mắt nhìn cả nhà mày tử tuyệt.”
Khang Hướng Vinh cả giận nói “Là đàn ông thì động khẩu không động thủ mau buông tam thiếu gia ra, nếu không….”
“Nếu không thì sao? Ông có thể làm gì được tôi?” Tề Đẳng Nhàn khinh thường đầy mặt “Vậy được, tôi cho ông một cơ hội!”
Nói xong lời này hắn tiện tay ném một cái, bang một tiếng quẳng Khang Học Quyền qua một bên.
Mọi người Kiều gia đều đã cúi thấp người xuống, cả người run bần bật, thậm chí không dám giương mắt lên xem một chút tình cảnh hiện tại.
“Phó quản gia, đừng giết hắn, bắt hắn lại, đánh gãy tứ chi của hắn, tôi muốn đích thân tiễn hắn lên đường!” Khang Học Quyền thống khổ bất kham kêu lên, hận ý trong lòng đã sôi trào tới cực điểm.
Trong mũi Khang Hướng Vinh phun ra một hơi hừ lạnh, hai chân hoạt động, đã làm tốt chuẩn bị phát lực.
Tề Đẳng Nhàn một tay cắm túi, một tay rũ ở bên người lạnh nhạt nhìn Khang Hướng Vinh.
“Họ Tề kia hơn nửa là biết mình khó thoát chết nên vừa rồi mới bắt cóc Khang thiếu, chỉ là đầu óc hắn có vấn đề lại thả Khang thiếu ra, hiện tại hắn chết chắc rồi!”
“Phó quản gia Khang Hướng Vinh chính là đại sát khí của Khang gia, mấy năm nay ông ta rất ít khi ra tay….”
“Nói cũng không sai, lúc này phó quản gia thật sự bạo nộ rồi, tên nhãi này hơn nửa sẽ rất nhanh bị tóm được, vặn gãy tứ chi, đến lúc đó mọi người cùng nhau đưa hắn lên đường giúp Khang thiếu hết giận!”
“Đàn ông Kiều gia toàn bộ bán đến Nam Dương làm nô lệ, để bọn họ bị tra tấn đến chết, phụ nữ để lại, đẹp thì chúng ta chia nhau, khó coi toàn bộ bán đến Nam Dương!”
Chương 49 Không còn liên quan
Vừa rồi lúc Tề Đẳng Nhàn bắt Khang Học Quyền khiến Khang Hướng Vinh ném chuột sợ vỡ bình, nhưng hiện tại hắn đã buông người ra rồi, Khang Hướng Vinh không còn gì để kiêng kỵ nữa.
Vào lúc đang chuẩn bị ra tay thì Khang Hướng Vinh bỗng nhiên cảm giác được một cỗ hơi thở vô cùng khiếp người từ bên ngoài tới.
“Ngọc Ngọc Ngọc….Ngọc tướng quân!”
Mọi người Kiều gia thấy rõ người tới thì kinh ngạc đến ngây người, nói chuyện cũng nói lắp.
Người từ bên ngoài đi vào đúng là Ngọc Tiểu Long một thân quân trang màu đen, không đội mũ, tóc dài buộc gọn lên thành đuổi ngựa, hai bên vai trái phải phân biệt khảm hai viên sao ánh vàng rực rỡ!
“Ngọc Tiểu Long?!” Sau khi Khang Học Quyền thấy cô cũng hung hăng ngẩn ra, kinh ngạc nói.
Tề Đẳng Nhàn rõ ràng đã bị Ngọc Tiểu Long đá rồi, nhưng vì sao Ngọc Tiểu Long lại xuất hiện ở đâu?
Sắc mặt của Ngọc Tiểu Long bình tĩnh, nhàn nhạt nói “Mọi người quỳ gì vậy? Hiện tại cũng không phải xã hội phong kiến, đều đứng dậy nói chuyện đi.”
Mọi người Kiều gia hai mặt nhìn nhau không dám đứng dậy, có chút kiêng kỵ thái độ của Khang gia.
“Không nghe thấy lời tôi nói sao?” Ngọc Tiểu Long hỏi, ngữ khí có chứa bất mãn.
Mọi người Kiều gia lúc này mới chết lặng đứng dậy, có người thậm chí cúi xuống xoa xoa đầu gối có chút đau đớn của mình.
Tề Đẳng Nhàn bĩu nhẹ môi, không nghĩ tới ả đàn bà Ngọc Tiểu Long này lại tới đây trộn lẫn chuyện của hắn, có chút phiền chán lùi về sau hai bước.
Kiều Thu Mộng nhìn ở trong mắt, hung hăng nhíu mày, trong lòng có chút phẫn nộ “Người này tám ngày lại chọc ra một họa lớn, hiện tại kinh động tới cả Ngọc tướng quân thì hắn mới biết được sợ hãi? Phế vật dám làm không dám nhận!”
Ngọc Tiểu Long đầy mặt lãnh đạm quét qua một vòng rồi không nói gì nữa.
Mọi người Kiều gia lo sợ bất an, không biết Ngọc Tiểu Long tới đây làm gì, chỉ là hình như không có ác ý.
“Việc ngày hôm nay dừng ở đây!” Sau một lúc lâu, Ngọc Tiểu Long mở miệng nói chuyện.
Cô xuất hiện khiến cô trong nháy mắt giống như biến thành trung tâm của thế giới, ánh mắt của mọi người đều nhìn cô, chờ cô nói chuyện.
Khang Học Quyền nghe thấy lời này của Ngọc Tiểu Long thì hô hấp tạm dừng một chút, sau đó tức giận nói “Ngọc tướng quân, cô xem bộ dạng hiện tại của tôi xem, cô để mọi chuyện dừng ở đây?!”
Khang Hướng Vinh cũng nói “Ngọc tướng quân, như vậy không hợp quy củ!”
Ngọc Tiểu Long lạnh nhạt nói “Sự tình tôi đều đã hỏi thăm rõ ràng, Khang Học Quyền anh có ý đồ xấu đối với Kiều Thu Mộng, lúc này mới dẫn ra nhiều chuyện tiếp theo như vậy.”
“Chuyện này là do anh làm sai trước, không cần thiết phải bay ra bộ dáng mình ăn mệt mình có lý, tôi không nghe đâu.”
Khang Học Quyền cười lạnh nói “Họ Tề làm nhục tôi, cô để tôi thôi là thôi? Cô để thể diện của Khang gia tôi ở nơi nào?”
Tề Đẳng Nhàn đã lùi chân đến góc phòng, hiển nhiên là không nghĩ sẽ có thêm bất cứ giao thoa gì với Ngọc Tiểu Long, chỉ là bộ dạng này ở trong mắt người ngoài lại giống như hắn đang sợ hãi.
“Ngọc tướng quân làm việc như vậy có chút không nói đạo lý.” Khang Hướng Vinh cũng nói.
Ngọc Tiểu Long hừ lạnh một tiếng, ánh mắt như điện nhìn về phía Khang Hướng Vinh hỏi “Nếu không ông tới dạy tôi làm việc như nào cho đúng đi?!”
Khang Hướng Vinh hung thần ác sát đối mặt với nữ chiến thần của Hoa quốc cũng không dám lỗ mãng, kêu một tiếng không dám đáp lời.
“Là anh có sai trước nên bị đánh cũng đáng, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì thanh danh của Khang gia cũng không dễ nghe. Hơn nữa nếu tôi đã nói dừng ở đây thì có ai dám không nghe? Không nghe thì có thể thử xem.” Ngọc Tiểu Long nói chuyện có nhịp điệu, thanh âm quanh quẩn ở mọi ngóc ngách trong nhà.
Thanh âm của cô nghe có vẻ bình tĩnh nhưng lại bá đạo không thể phản bác, cũng khiến người ta không thể sinh ra tâm tư đối kháng cùng cô.
Cô là một người có thể lấy thân phận phụ nữ ép cho đám đàn ông trên thế giới không dám ngẩng đầu nhìn!
Khang Học Quyền hung hăng cắn chặt răng, Ngọc Tiểu Long nháo việc thành như vậy, hơn nữa nói đến mức bá đạo như vậy, nếu anh ta vẫn không chịu bỏ qua, đến lúc đó khẳng định là chính mình chịu thiệt!
Hơn nữa sự tình nháo đến mức này cũng là do anh ta lòng mang ý xấu với Kiều Thu Mộng, đến lúc đó Ngọc Tiểu Long truyền việc này ra ngoài thì thể diện của toàn bộ Khang gia cũng khó coi.
Tính phải tính trái đều bị thiệt!
“Được được được, hôm nay tôi cho Ngọc tướng quân cô mặt mũi, cô muốn tôi buông tha tên phế vật này cùng với Kiều gia tôi không có ý kiến!”
“Nhưng nếu lần sau tên phế vật này lại tới trêu chọc tôi thì dù là thiên vương gia tới cũng đừng trách tôi không cho mặt mũi!”
“Thể diện của Khang gia chúng tôi không phải ai cũng có thể ném!”
Khang Học Quyền chỉ có thể thả ra lời nói tàn nhẫn, trong lòng sinh ra ý thoái lui.
Trong lòng mọi người đều âm thầm kinh ngạc, Ngọc Tiểu Long này rốt cuộc có quan hệ gì với Tề Đẳng Nhàn? Vậy mà cô tự mình tới đây giúp hắn giải quyết nguy cơ!
Khang Học Quyền vung tay lên dẫn theo người của mình rời khỏi Kiều gia.
“Khang thiếu, có phải việc Ngọc Tiểu Long đá Tề Đẳng Nhàn chỉ là tin vịt thôi hay không?” Một tên nịnh hót nhịn không được hỏi.
“Tên phế vật Tề Đẳng Nhàn này đều đã tới Kiều gia ở rể rồi thì sao có thể là tin đồn nhảm được? Hơn phân nửa là Ngọc Tiểu Long đơn phương xé bỏ hôn ước nên thẹn trong lòng, lúc này tới giúp hắn một lần mà thôi.” Khang Học Quyền cắn răng nói.
Khang Hướng Vinh ở một bên gật gật đầu, cảm thấy hẳn là đạo lý này.
“Chuyện này cứ tính như vậy thôi sao?” Một tên nịnh hót khác cảm thấy rất không cam lòng, trầm giọng hỏi.
Mặt Khang Học Quyền dữ tợn, lắc đầu nói “Thôi? Sao có thể thôi như vậy được, hắn đánh tôi thảm như vậy, nếu không chơi chết hắn, về sau sao tôi còn mặt mũi gặp người được?”
“Nhưng mặt mũi của Ngọc tướng quân không thể không cho được….” Có người nhỏ giọng nói.
Khang Học Quyền hừ lạnh một tiếng nói với Khang Hướng Vinh “Phó quản gia, tìm một cơ hội phế hắn đi!”
Khang Hướng Vinh gật gật đầu đồng ý.
Đám người Khang Học Quyền vừa đi, mọi người Kiều gia tức khắc thở phào nhẹ nhõm.
“Đa tạ Ngọc tướng quân chủ trì công đạo giúp chúng tôi!” Kiều Quốc Đào trực tiếp chắp tay thi lễ đối với Ngọc Tiểu Long, nếu không nhờ có Ngọc Tiểu Long thì Kiều gia lần này thật sự xong đời rồi.
Ngọc Tiểu Long trầm mặc gật đầu nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, bình tĩnh nói “Chuyện này tới đây thôi, sau này không ai nợ ai, hy vọng anh và tôi không còn liên quan gì nữa.”
Tề Đẳng Nhàn khó chịu đầy mặt, cảm thấy Ngọc Tiểu Long chính là một cây gậy thọc cứt, nếu không phải cô tới gãi đúng chỗ ngứa thì hôm nay ra sao cũng phải chơi chết hai người Khang Học Quyền và Khang Hướng Vinh ở chỗ này.
Mọi người nghe thấy lời này thì cả kinh, sôi nổi nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn.
“Đẳng Nhàn từng là thiếu gia Tề gia, từng có một đoạn quan hệ với Ngọc tướng quân.” Kiều Quốc Đào ho khan một tiếng giải thích.
Mọi người nghe xong hiểu rõ, trong lòng ngược lại càng thêm khinh thường, hiện tại Tề Đẳng Nhàn đã không phải là thiếu gia Tề gia, hơn nữa dùng hết nhân tình với Ngọc Tiểu Long rồi, về sau còn dám càn rỡ như vậy hay không?!
Kiều Quốc Đào còn muốn mời Ngọc Tiểu Long ở lại ăn cơm nhưng Ngọc Tiểu Long lắc lắc đầu, lập tức rời khỏi.
“Hóa ra là như vậy….” Kiều Thu Mộng xuất thần nhìn bóng dáng của Ngọc Tiểu Long, sau đó dùng sức nắm chặt nắm tay “Chung quy cũng sẽ có một ngày tôi trở thành người như vậy, người đàn ông cô khinh thường vì cái gì tôi phải nhặt lại?!”
Nguy cơ qua đi thì nội đấu lại tới, mọi người Kiều gia đều ồn ào muốn Kiều Quốc Đào trục xuất Tề Đẳng Nhàn khỏi gia môn.
Kiều Quốc Đào lại nghiêm túc nói “Chuyện này nháo đến mức lớn như vậy xét đến cùng là do Khang Học Quyền sai trước, hơn nữa Ngọc tướng quân cũng đã giúp chúng ta đối mặt rồi!”
“Đẳng Nhàn ra tay với Khang Học Quyền hoàn toàn là vì an nguy của Thu Mộng, tôi cảm thấy rất hợp tình hợp lý, chuyện này tôi không đồng ý!”
Bàng Tú Vân ở một bên nói “Lão Kiều, ông quá cố chấp rồi….Thu Mộng, con có quyền lên tiếng nhất, con tới nói thử xem!”
“Con cảm thấy ba nói rất đúng, chúng ta không thể lấy oán trả ơn.” Sắc mặt Kiều Thu Mộng lãnh đạm nói.
Chương 50 Tập đoàn Hướng thị
Bàng Tú Vân nghe thấy Kiều Thu Mộng nói vậy thì trợn tròn mắt, không nghĩ tới khuê nữ vậy mà lại phản đối ly hôn với Tề Đẳng Nhàn?
Mọi người không hề nghĩ tới tâm tư của Kiều Thu Mộng đều là cô ta muốn trở thành người phụ nữ ưu tú như Ngọc Tiểu Long vậy, khiến Tề Đẳng Nhàn tự biết xấu hổ rời đi!
Kiều Thanh Vũ lãnh trào nói “Phế vật này của nhà cô quá biết gây chuyện rồi, lần này hắn chọc phải người của Khang gia, tiêu hết nhân tình của Ngọc tướng quân rồi, vậy nếu có lần sau thì sao?”
Kiều Quốc Đống cũng nói “Không tồi, tôi cảm thấy một nhà các người cần phải thận trọng suy xét! Nhưng tôi không muốn vì hắn mà Kiều gia lại bị liên lụy thêm mấy chuyện như này.”
Nhóm thân thích cũng nôi sổi mở miệng nói chuyện chỉ trích Tề Đẳng Nhàn quá biết gây chuyện, phải nhanh chóng phân rõ giới hạn một chút.
“Đẳng Nhàn, lần sau đừng xúc động như vậy, đừng nghĩ dùng thủ đoạn kịch liệt như vậy tới giải quyết vấn đề. Lần này là vận khí tốt có Ngọc tướng quân xuất đầu lộ diện, lần sau không nhất định sẽ gặp chuyện tốt như vậy.” Kiều Quốc Đào thấm thía nói với Tề Đẳng Nhàn.
“Cháu đã biết, cảm ơn chú Kiều dạy bảo.” Tề Đẳng Nhàn sẽ không biện giải cái gì với Kiều Quốc Đào, nhàn nhạt cười đồng ý.
Kiều Quốc Đào lại hỏi “Công việc của cháu như thế nào rồi?”
Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, nói “Có, hiện tại cháu làm việc ở tập đoàn Hướng thị.”
“Tập đoàn Hướng thị?!”
Mọi người ở Kiều gia ngẩn ra, tập đoàn Hướng thị chính là xí nghiệp đứng đầu Trung Hải, vậy mà Tề Đẳng Nhàn tìm được công việc ở tập đoàn Hướng thị?
“Cậu làm cái gì, không phải là nhân viên vệ sinh quét dọn WC chứ?!” Bàng Tú Vân khinh thường đầy mặt hỏi “Hay là nói chính là làm bảo an? Cũng vừa lúc phù hợp với thân phận cảnh ngục!”
Kiều Thu Mộng lắc lắc đầu “Tề Đẳng Nhàn, anh không cần phải không biết tốt xấu như vậy, anh hai bàn tay trắng, ba tôi dìu dắt anh, anh cũng thành thành thật thật nghe ông ấy an bài đi! Anh cảm thấy bản thân ở tập đoàn Hướng thị làm một bảo an không có tiền đồ có mặt mũi hơn so với tới làm việc ở tập đoàn Kiều thị sao?”
“Ở tập đoàn Kiều thị tuy rằng chỉ làm nghiệp vụ từ dưới chót đi lên nhưng có không gian cho anh phát triển, sau khi anh tích lũy đủ kinh nghiệm cũng không phải không thể tiến vào trung tầng.”
“Anh cứ ương ngạnh cương quyết như vậy thì có ý nghĩa gì chứ!”
Tuy rằng Kiều Thu Mộng không thích Tề Đẳng Nhàn nhưng Tề Đẳng Nhàn tốt xấu gì cũng xuất đầu lộ diện giúp cô ta hai lần, nói chuyện cũng không còn khắc nghiệt như trước nữa.
“Ai nói tôi ở tập đoàn Hướng thị làm nhân viên quét dọn vệ sinh và bảo an? Tôi là phó trưởng phòng.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói.
Kiều Quốc Đống lúc này lại cười lạnh nói “Quốc Đào, chú thấy đấy, đây là con rể tốt của chú đấy, ngoại trừ gây chuyện và khoác lác ra thì còn làm được cái gì!”
Kiều Thanh Vũ cũng khinh thường nói “Chú thật đúng là biết cách tìm con rể nha! Trương thiếu tốt như vậy không cần, lại đi cần cái tên cảnh ngục nhỏ phế vật này….”
“Vừa rồi cháu vẫn thấy rõ được, lúc Ngọc Tiểu Long tướng quân xuất hiện hắn còn lui từng bước về sau đâu!”
“Loại người không có tâm đảm đương không có trách nhiệm như vậy, lại chỉ lo gây chuyện và khoác lác thì giữ lại làm gì?”
Bàng Tú Vân và Kiều Thu Mộng hai người đều cảm thấy không biết nên giấu mặt vào đâu.
“Ha ha ha, một cảnh ngục nhỏ mà thôi, còn đảm nhiệm chức vị phó trưởng phòng ở tập đoàn Hướng thị? Thật là khôi hài!”
“Người có thể nhận chức nhân viên ở tập đoàn Hướng thị ít nhiều đều có bằng cấp khoa chính quy, muốn đảm nhiệm tầng quản lý vậy thì càng yêu cầu bằng cấp 985, 211, hoặc là có thành tựu và năng lực nhất định ở thương giới! Anh nhìn bộ dáng nghèo kiết hủ lậu của anh xem, có tư cách gì để tập đoàn Hướng thị mời anh làm phó trưởng phòng?”
“Không tồi, phó trưởng phòng tập đoàn Hướng thị lương một năm ít nhất cũng là năm mươi vạn trở lên. Anh cảm thấy do mặt anh đẹp đáng giá để Hướng tổng mỗi năm bỏ ra năm mươi vạn để nuôi một bình hoa như anh?”
“Nếu anh có thể làm phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị thì tôi còn có thể lên chức nhà giàu số một cả nước đấy!”
Nhóm thân thích cũng đều sôi nổi chế nhạo và trào phúng, Tề Đẳng Nhàn đã sớm không còn là đại thiếu gia Tề gia, ở trước mặt bọn họ cái gì cũng không phải.
Kiều Thu Mộng đen mặt nói “Tề Đẳng Nhàn, anh đã quên lúc trước ba tôi nói như nào với anh rồi sao?”
“Đàn ông, có thể không có bản lĩnh nhưng nhất định phải có tâm đảm đương và trách nhiệm! Đã làm thì phải làm đến nơi đến chốn!”
“Anh gọi cái này là làm đến nơi đến chốn? Anh luôn miệng nói tôn trọng ba tôi, nhưng anh tôn trọng như vậy sao?”
Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ đầy mặt, buông tay nói “Đây do Hướng Đông Tinh chính miệng đề bạt, nếu mọi người có nghi vấn thì có thể đi hỏi cô ta mà!”
“Nha, xem ra tốn không ít công phu đâu, còn biết cả tên của Hướng tổng nữa cơ! Mặt mũi của anh cũng lớn thật, Hướng tổng tự mình tiếp đãi một cảnh ngục nhỏ như anh, hơn nữa còn đề bạt anh, ghê gớm thật!” Kiều Thanh Vũ âm dương quái khí nói.
Tề Đẳng Nhàn bình đạm nói “Có vấn đề?”
Kiều Thanh Vũ cười lạnh “Nếu anh có thể lấy ra chứng cứ anh là phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị thì tôi lập tức quỳ xuống gọi anh là ba!”
“Đinh linh linh – –”
Di động của Tề Đẳng Nhàn lại vang lên đúng lúc này.
Tề Đẳng Nhàn cầm lấy di động tiếp điện thoại “Hướng tổng, có việc gì sao?”
Hướng Đông Tinh trầm ngâm một lát, nói “Anh có rảnh không thì tới công ty một chuyến, tôi có chút tư liệu muốn gửi cho anh.”
“Ồ….” Tề Đẳng Nhàn đáp.
Kiều Thanh Vũ trực tiếp ha ha cười to “Thật đúng là biết cách làm bộ làm tịch, anh không cho rằng chúng tôi sẽ thật sự tin tưởng chứ?”
“Quá buồn cười rồi, thật đúng là nực cười, đại nhân vật như Hướng tổng sẽ gọi điện thoại cho một cảnh ngục nhỏ như hắn sao?”
“Phỏng chừng hắn vẫn chưa đi ra khỏi từ bóng ma năm đó, còn nghĩ rằng chính mình là đại thiếu gia Tề gia sao? Nực cười!”
“Nếu Hướng tổng thật sự gọi điện thoại cho hắn, vậy ngày mai thủ trưởng Đế Đô nhất định sẽ gọi điện thoại cho tôi nha ha ha ha….”
Hướng Đông Tinh nhíu mày hỏi “Anh làm gì ở bên đó thế, sao lại ồn như vậy?!”
“Không có gì, chỉ là chó sủa bậy mà thôi.” Tề Đẳng Nhàn vừa chậm rãi nói vừa rời khỏi Kiều gia.
Những thân thích này đó của Kiều gia bị những lời này Tề Đẳng Nhàn làm tức giận đến mức xanh mặt, trong phòng rất nhanh lại ồn ào trở lại.
“Quốc Đào, ông nhìn đứa con rể này của ông xem có thái độ gì vậy? Bị chúng ta vạch trần còn mắng ngược lại?”
“Cái loại rác rưởi không biết lựa lời gì vậy! Người như vậy khẳng định sẽ còn rước thêm đại họa….”
“Ông xem hắn nhân mô cẩu dạng như vậy là loại người có thể đảm nhiệm chức vụ phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị? Mau chóng để Thu Mộng ly hôn với hắn đi!”
Kiều Quốc Đào cũng bất đắc dĩ thở dài vẫy vẫy tay, có chút kiệt sức nói “Mọi người đều trở về đi, sự tình hôm nay nháo đến khiến mọi người đều mệt mỏi….”
Cả nhà tan rã trong không vui.
Tề Đẳng Nhàn bên kia lười biếng rời khỏi Kiều gia đi đến tập đoàn Hướng thị, cầm một ít tư liệu trong tay Hướng Đông Tinh.
Hắn tiện tay gọi một cuộc điện thoại tới ngục giam, cảnh ngục nịnh nọt đáp “Nhị đương gia!”
“Nga….Đưa điện thoại cho Cổ Tân Tư Cơ đi!” Tề Đẳng Nhàn nghĩ nghĩ rồi nói.
Cổ Tân Tư Cơ, một đầu sỏ ở Tuyết quốc với khối tài sản hàng trăm tỷ là siêu siêu cấp đại lão!
“Ngỗng đầu to, nơi này của tôi có chút việc muốn tìm anh cố vấn một chút, nhân tiện mượn chút tài nguyên không thành vấn đề đi? Quay lại tôi cho người phát thêm cho anh một cây xì gà và hai bao mì gói.” Tề Đẳng Nhàn bình đạm nói.
“Cổ Tân Tư Cơ” ở tuyết quốc phiên dịch về chính là “Ngỗng Lớn”.
“Không thành vấn đề thưa Nhị đương gia! Có chuyện gì cậu cứ nói là được, tôi nhất định sẽ hỗ trợ!” Cổ Tân Tư Cơ ha hả cười.
Nhà tù U Đô tương đương với ô dù của anh ta, bên ngoài thời thời khắc khắc đều có người đang chờ lấy mạng anh ta, một khi đi ra ngoài thì sinh mệnh đều luôn luôn trong thời kỳ nguy hiểm.
Nghe xong lời tường thuật của Tề Đẳng Nhàn, Cổ Tân Tư Cơ nói “Nhị đương gia, chuyện này đơn giản, tôi lập tức cho người đi tìm chuyên gia tài chính hàng đầu về, nhân tiện lấy ra từ tài sản của tôi hai mươi tỷ cũng không thành vấn đề!”
Tề Đẳng Nhàn vừa lòng nói “Không tồi, không tồi, lại cho anh thêm ba mươi phút thời gian hít thở không khí!”
“Cảm ơn Nhị đương gia.” Cổ Tân Tư Cơ dở khóc dở cười nói.
Bước chân của Tề Đẳng Nhàn bỗng nhiên dừng lại một chút, treo điện thoại rồi tựa tiếu phi tiếu nhìn người trước mặt, hỏi “Tới tìm chết sao?”