Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tương Tư Từ Lần Đầu Tiên - Chương 66: Kiếm chuyện
( ảnh minh họa trang phục của anh và cô)
Hôm sau cô và anh đi đến công ty được 1 lát thì cô rời khỏi công ty đến công ty của mình xử lý văn kiện hôm qua chưa xong làm hết cái này đến cái khác thật là mệt dù gì công việc nó đã như vậy cũng ko thể than vãn được nhiều lưu bu làm thì có người gõ cửa ' cốc cốc ' cô dùng giọng lạnh lùng trả lời
- - Vào
Người đó bước vào ko lên tiếng cô ko nghe tiếng động thì ngước lên nhìn thấy người đó cứ nhìn chằm chằm mình cô lên tiếng
- - Anh 2 anh làm gì vào mà ko nói gì hết vậy
- -Thấy em gái làm chăm chỉ như vậy nên ko lên tiếng
- - Được rồi anh về lúc nào thế
- - Trưa nay về là đến đây
- - Sao ko ai báo cho em biết hết
- - Anh kêu họ khỏi báo cho em đấy
- - Ồ.. bên đó ổn chứ
- - Rất ổn
- - Điều tra thế nào rồi
- - Sạn đang thực hiện
- - Hôm qua em thấy cô ta cùng 1 người lạ mặt đi vào nhà hàng nhưng ko nhìn thấy mặt
- - Anh biết đó là ai rồi
- - Anh biết sau
- - Đúng vậy, em còn nhớ 1 năm trước anh từng đấu thầu dự án thì công ty mình thắng dự án đó và còn 1 điều nữa là tụi anh là bạn thân với nhau
- - Vậy là người đó
- - Đúng vậy là anh ta,thù hận trong lòng nên anh ta đã cho người trà trộm vào tổng công ty nhưng ko thành bây giờ chuyển sang qua người thân của anh mà lại là em nên em phải cẩn thận
- - Được em biết rồi
Nói như vậy cô đã biết đáp án người đó là ai vì thứ ko giành được đành phải hại người sau thật quá tàn độc mà được 1 lúc sau anh trai cô có việc phải đi cô tiếp tục làm việc ký xong hết tài liệu cô đi ra ngoài mua ít đồ dùng rồi về nhà
Cô về nhà tắm rửa nghỉ ngơi ngủ 1 giấc ko đến công ty anh hiện tại cô mệt mỏi vừa nằm xuống giường thì đã thiếp đi
Bên anh sau khi nghe được người hôm qua đi cùng cô ta thì cũng ko có gì ngạc nhiên anh âm thầm sai người theo dõi có gì báo cho anh sau còn về việc này ko muốn cô lo lắng nên cũng ko nói cho cô biết cứ thế anh cứ làm việc qua mất thời gian công việc quá nhiều toàn dự án lớn nên ko có thời gian cho cô giải quyết hết việc chắc chắn sẽ đưa cô đi chơi cho thỏa thích
Cô đang ngủ đột nhiên tiếng chuông reo lên cô nhấn nút nghe giọng nói còn ngái ngủ
- - Alo
- - Hạ cậu rảnh ko chút nữa đi shopping
- - Các cậu đi đi mình đang ngủ
- - Giờ này ngủ gì nữa cậu phải đi đấy ko đi mình giận cậu
- - Cho thời gian địa điểm chút nữa đến
- - Ok mình nhắn sau
Nói chuyện xong với Mộc Tiểu Khiết cô tắt máy ném điện thoại qua 1 bên rồi tính ngủ tiếp thì tin nhắn đến cô ngồi dậy lết người đi vào phòng tắm vệ sinh xong thì thay đồ chỉnh chu lại tất cả rồi ra khỏi phòng xuống dưới nhà
( ảnh minh họa trang phục của cô)
Xuống nhà vào hầm xe chọn 1 chiếc rồi lên xe lái đi đến điểm hạn tung tăng trên đường hóng mát 1 chút đến nơi đây là 1 cửa hàng thời trang có tất cả những món mà con gái đều thích bước xuống thấy 3 cô nàng ở đó cô đi lại rồi cùng nhau vào cửa hàng cô thì ko thấy thứ gì hợp với mình nên mua đa số 3 cô nàng cứ lựa hết cái này đến cái khác cô đi vòng vòng trong khu này thì thấy 1 sợi dây chuyền rất đẹp hình hoa hồng cô kêu nhân viên lấy ra cho cô xem nó rất đẹp cô rất thích định thanh toán thì bỗng có 1 giọng chanh chua ko kém cạnh lên tiếng
- - Gói lại sợi dây chuyền đó cho tôi đi
- - Ơ.. thừa quý khách sợi dây chuyền này là của cô gái này rồi ạ
- - Thì sau tôi bảo là gói lại đồ quê mùa như cô ta cũng mua sau hư
- - Cô nói tôi quê mùa ko mua được vậy cô mua được sau
- - Đúng vậy còn phải hỏi
- - Ồ vậy rất tiếc cho cô tôi phải mua rồi
- - Cô... nè ko có tiền mà cũng mua sau tôi khuyên cô ko đủ tiền thì đừng có mua mất công tốn mấy đồng lẽ đó cô để mình mua mấy đồ rẻ ko phải sau
- - Đừng có khinh thường người khác như vậy nhìn bề ngoài mà đánh giá thì ko có gì hơn ai đâu tưởng cô giàu thì hay sau
- - Cô biết tôi là ai ko mà nói tôi như vậy
- - ko cần biết cô là ai khinh thường người khác thì ko bao giờ được tôn trọng
- - Cô... tôi nói cho cô biết tôi là con gái Ngọc gia tập đoàn Ngọc thị Ngọc An cô đắc tội với tôi thì cô liệu hồn đi
- - Con gái Ngọc gia thì đã làm sau cô nghĩ tôi sợ à còn nữa dù cô là con của mấy ông quan chức cao trong nước này thì ko dám làm gì tôi đâu
- - Cô.. được lắm người đâu mau lôi cô ta đánh cô ta cho tôi
- - Muốn đánh thì tôi đây hầu. Gói lại giúp tôi
- - Vâng thưa cô
Ả ta thấy cô bình thản ko sợ hãi gì mà thanh toán sợi dây chuyền đó ả ta tức muốn nhàu đến đánh cô nhưng sạn đi thì cô đưa ra tấm thẻ vip màu đen trên đó kí hiệu đăc biệt dành cho Hàn gia thì cô ta xanh mặc rồi cũng bình tĩnh lên tiếng
- - Thì ra là người được bao nuôi tưởng mình ngon sau
- - Cô nói ai bao nuôi
- - Ở đây có tôi với cô ko lẽ tôi nói mình sau còn mấy nhân viên đó làm gì mà có chứ
- - Cô nói đúng con bé được bao nuôi đấy. Hàn Thiên Vũ
Cô tính lên tiếng thì nghe giọng nam người đó là anh trai cô, cô phản xạ nhìn theo thì thấy có anh trai cô và còn có anh và bạn anh nữa lúc này cũng thấy 3 cô bạn đi lại chổ cô, ả ta thấy những người đàn ông này thì say đắm nhìn họ mà đăc biệt là nhìn anh cô nhìn ra ánh mắt đó thì ko khỏi khó chịu ra mặt
- - Nhìn đủ chưa
Anh nghe cô nói vậy thì biết cô đang ghen mà vui vẻ trong lòng anh đi lại chỗ cô ôm eo cô hôn lên trán cô màn ngọt ngào được diễn ra mọi người thấy thì ko khỏi tủm tỉm riêng cô ta thấy cảnh đó thì ứa gan lên nói
- - Chỉ là được người khác bao nuôi mà cũng lên đời dạy người khác. Ngọc An
- - Cô ăn nói cho cẩn thận đừng để tôi ra tay với phụ nữ.Lãnh Nam
- - Lãnh tổng cô ta được anh bao nuôi thôi cô có gì tốt hơn em chứ em cũng là gia đình danh danh giá so với cô ta tốt hơn nhiều. Ngọc An
- - Haha cô nói mình dang giá mà cư xử với người khác như mấy bà bán ở ngoài chợ vậy. Hàn Thiên Vũ
- - Nè anh... tôi thấy anh lịch sự mà dám nói tôi như vậy sau có tin công ty anh ko còn ko hả. Ngọc An
- - Nếu cô làm được. Hàn Thiên Vũ
- - Anh... chỉ vì cô ta được bao nuôi mà như vậy sau. Ngọc An
- - Con bé được bao nuôi từ nhỏ đến lớn đấy ganh tị à. Hàn Thiên Vũ
- - Anh 2 đừng nói nhiều với cô ta làm gì phí sức. Eolly
- - Ừm.. mua được món em thích rồi chứ. Hàn Thiên Vũ
- - Rồi ạ. Eolly
- - Thì ra là anh em à cũng là 1 loại thôi đẹp trai nhưng lại là trai được nuôi. Ngọc An
Định ko quan tâm đến nhưng ko ngờ cô ta còn ngang ngược như vậy còn dám nói anh trai cô như vậy nữa ko thể bỏ qua mà cô đến trước mặt cô ta cười mỉm chi làm cô ta lạnh đến sống lưng nhưng cô ta ko sợ mà khí thế hào hùng
- - Cô nói cô là con gái của Ngọc gia sau
- - Đúng vậy sợ rồi à
- - Trên đời này ko có gì tôi phải sợ người như cô thì càng ko
- - Cô....
Cô ko nói với cô ta nữa mà lấy điện thoại gọi cho ai đó với nội dung như sau
- - Chị à công ty mình có hợp tác với Ngọc thị ko vậy chị
- - Có đó em có chuyện gì à
- - Ồ em cho chị làm 1 việc rút ổ phần ko hợp tác với công ty đó nữa.
- - Được chị làm ngay
Cuộc nói chuyện kết thúc cô ta nghe vậy thì cười lớn
- - Haha cô tưởng mình là ai mà có thể làm như vậy nực cười
Cô ta nói xong lập tức chuông điện thoại reo lên cô ta hoảng hồn ko lẽ ko thể nào cô ta bình tỉnh nghe điện vừa nhấn nút đã bị bên kia chửi cho 1 trận lúc này cô ta mới tin là sự thật
- - Cô là ai dám làm công ty tôi như vậy hả
- - Muốn biết thì hãy hỏi cha cô là ai làm ra tôi ko rảnh nói chuyện với cô
Cô ta lập tức hỏi thì mới ngã ngửa ra người mà cô ta xúc phạm chính là nhị tiểu thư của Hàn gia Hàn Y Hạ vậy là người đứng phía sau cô là chủ tịch của Hàn thị Hàn Thiên Vũ lúc này cô ta tá hỏa ko biết làm gì mà khuỵ gối xuống sàn lạnh lẽo đó cô ta đắc tội với người ko đắc tội rồi
- - Tôi khuyên cô ra đường đừng nhìn bề ngoài mà đánh giá người khác để rồi cô phải nhận cái kết như vậy đấy. Eolly
3 cô bạn nghe vậy thì chỉ biết khinh bỉ cô ta rồi mọi người cùng nhau ra khỏi cửa hàng để lại cô ta ở đó ai đi qua đều thấy hết mọi việc mà khinh thường cô ta
Hôm sau cô và anh đi đến công ty được 1 lát thì cô rời khỏi công ty đến công ty của mình xử lý văn kiện hôm qua chưa xong làm hết cái này đến cái khác thật là mệt dù gì công việc nó đã như vậy cũng ko thể than vãn được nhiều lưu bu làm thì có người gõ cửa ' cốc cốc ' cô dùng giọng lạnh lùng trả lời
- - Vào
Người đó bước vào ko lên tiếng cô ko nghe tiếng động thì ngước lên nhìn thấy người đó cứ nhìn chằm chằm mình cô lên tiếng
- - Anh 2 anh làm gì vào mà ko nói gì hết vậy
- -Thấy em gái làm chăm chỉ như vậy nên ko lên tiếng
- - Được rồi anh về lúc nào thế
- - Trưa nay về là đến đây
- - Sao ko ai báo cho em biết hết
- - Anh kêu họ khỏi báo cho em đấy
- - Ồ.. bên đó ổn chứ
- - Rất ổn
- - Điều tra thế nào rồi
- - Sạn đang thực hiện
- - Hôm qua em thấy cô ta cùng 1 người lạ mặt đi vào nhà hàng nhưng ko nhìn thấy mặt
- - Anh biết đó là ai rồi
- - Anh biết sau
- - Đúng vậy, em còn nhớ 1 năm trước anh từng đấu thầu dự án thì công ty mình thắng dự án đó và còn 1 điều nữa là tụi anh là bạn thân với nhau
- - Vậy là người đó
- - Đúng vậy là anh ta,thù hận trong lòng nên anh ta đã cho người trà trộm vào tổng công ty nhưng ko thành bây giờ chuyển sang qua người thân của anh mà lại là em nên em phải cẩn thận
- - Được em biết rồi
Nói như vậy cô đã biết đáp án người đó là ai vì thứ ko giành được đành phải hại người sau thật quá tàn độc mà được 1 lúc sau anh trai cô có việc phải đi cô tiếp tục làm việc ký xong hết tài liệu cô đi ra ngoài mua ít đồ dùng rồi về nhà
Cô về nhà tắm rửa nghỉ ngơi ngủ 1 giấc ko đến công ty anh hiện tại cô mệt mỏi vừa nằm xuống giường thì đã thiếp đi
Bên anh sau khi nghe được người hôm qua đi cùng cô ta thì cũng ko có gì ngạc nhiên anh âm thầm sai người theo dõi có gì báo cho anh sau còn về việc này ko muốn cô lo lắng nên cũng ko nói cho cô biết cứ thế anh cứ làm việc qua mất thời gian công việc quá nhiều toàn dự án lớn nên ko có thời gian cho cô giải quyết hết việc chắc chắn sẽ đưa cô đi chơi cho thỏa thích
Cô đang ngủ đột nhiên tiếng chuông reo lên cô nhấn nút nghe giọng nói còn ngái ngủ
- - Alo
- - Hạ cậu rảnh ko chút nữa đi shopping
- - Các cậu đi đi mình đang ngủ
- - Giờ này ngủ gì nữa cậu phải đi đấy ko đi mình giận cậu
- - Cho thời gian địa điểm chút nữa đến
- - Ok mình nhắn sau
Nói chuyện xong với Mộc Tiểu Khiết cô tắt máy ném điện thoại qua 1 bên rồi tính ngủ tiếp thì tin nhắn đến cô ngồi dậy lết người đi vào phòng tắm vệ sinh xong thì thay đồ chỉnh chu lại tất cả rồi ra khỏi phòng xuống dưới nhà
( ảnh minh họa trang phục của cô)
Xuống nhà vào hầm xe chọn 1 chiếc rồi lên xe lái đi đến điểm hạn tung tăng trên đường hóng mát 1 chút đến nơi đây là 1 cửa hàng thời trang có tất cả những món mà con gái đều thích bước xuống thấy 3 cô nàng ở đó cô đi lại rồi cùng nhau vào cửa hàng cô thì ko thấy thứ gì hợp với mình nên mua đa số 3 cô nàng cứ lựa hết cái này đến cái khác cô đi vòng vòng trong khu này thì thấy 1 sợi dây chuyền rất đẹp hình hoa hồng cô kêu nhân viên lấy ra cho cô xem nó rất đẹp cô rất thích định thanh toán thì bỗng có 1 giọng chanh chua ko kém cạnh lên tiếng
- - Gói lại sợi dây chuyền đó cho tôi đi
- - Ơ.. thừa quý khách sợi dây chuyền này là của cô gái này rồi ạ
- - Thì sau tôi bảo là gói lại đồ quê mùa như cô ta cũng mua sau hư
- - Cô nói tôi quê mùa ko mua được vậy cô mua được sau
- - Đúng vậy còn phải hỏi
- - Ồ vậy rất tiếc cho cô tôi phải mua rồi
- - Cô... nè ko có tiền mà cũng mua sau tôi khuyên cô ko đủ tiền thì đừng có mua mất công tốn mấy đồng lẽ đó cô để mình mua mấy đồ rẻ ko phải sau
- - Đừng có khinh thường người khác như vậy nhìn bề ngoài mà đánh giá thì ko có gì hơn ai đâu tưởng cô giàu thì hay sau
- - Cô biết tôi là ai ko mà nói tôi như vậy
- - ko cần biết cô là ai khinh thường người khác thì ko bao giờ được tôn trọng
- - Cô... tôi nói cho cô biết tôi là con gái Ngọc gia tập đoàn Ngọc thị Ngọc An cô đắc tội với tôi thì cô liệu hồn đi
- - Con gái Ngọc gia thì đã làm sau cô nghĩ tôi sợ à còn nữa dù cô là con của mấy ông quan chức cao trong nước này thì ko dám làm gì tôi đâu
- - Cô.. được lắm người đâu mau lôi cô ta đánh cô ta cho tôi
- - Muốn đánh thì tôi đây hầu. Gói lại giúp tôi
- - Vâng thưa cô
Ả ta thấy cô bình thản ko sợ hãi gì mà thanh toán sợi dây chuyền đó ả ta tức muốn nhàu đến đánh cô nhưng sạn đi thì cô đưa ra tấm thẻ vip màu đen trên đó kí hiệu đăc biệt dành cho Hàn gia thì cô ta xanh mặc rồi cũng bình tĩnh lên tiếng
- - Thì ra là người được bao nuôi tưởng mình ngon sau
- - Cô nói ai bao nuôi
- - Ở đây có tôi với cô ko lẽ tôi nói mình sau còn mấy nhân viên đó làm gì mà có chứ
- - Cô nói đúng con bé được bao nuôi đấy. Hàn Thiên Vũ
Cô tính lên tiếng thì nghe giọng nam người đó là anh trai cô, cô phản xạ nhìn theo thì thấy có anh trai cô và còn có anh và bạn anh nữa lúc này cũng thấy 3 cô bạn đi lại chổ cô, ả ta thấy những người đàn ông này thì say đắm nhìn họ mà đăc biệt là nhìn anh cô nhìn ra ánh mắt đó thì ko khỏi khó chịu ra mặt
- - Nhìn đủ chưa
Anh nghe cô nói vậy thì biết cô đang ghen mà vui vẻ trong lòng anh đi lại chỗ cô ôm eo cô hôn lên trán cô màn ngọt ngào được diễn ra mọi người thấy thì ko khỏi tủm tỉm riêng cô ta thấy cảnh đó thì ứa gan lên nói
- - Chỉ là được người khác bao nuôi mà cũng lên đời dạy người khác. Ngọc An
- - Cô ăn nói cho cẩn thận đừng để tôi ra tay với phụ nữ.Lãnh Nam
- - Lãnh tổng cô ta được anh bao nuôi thôi cô có gì tốt hơn em chứ em cũng là gia đình danh danh giá so với cô ta tốt hơn nhiều. Ngọc An
- - Haha cô nói mình dang giá mà cư xử với người khác như mấy bà bán ở ngoài chợ vậy. Hàn Thiên Vũ
- - Nè anh... tôi thấy anh lịch sự mà dám nói tôi như vậy sau có tin công ty anh ko còn ko hả. Ngọc An
- - Nếu cô làm được. Hàn Thiên Vũ
- - Anh... chỉ vì cô ta được bao nuôi mà như vậy sau. Ngọc An
- - Con bé được bao nuôi từ nhỏ đến lớn đấy ganh tị à. Hàn Thiên Vũ
- - Anh 2 đừng nói nhiều với cô ta làm gì phí sức. Eolly
- - Ừm.. mua được món em thích rồi chứ. Hàn Thiên Vũ
- - Rồi ạ. Eolly
- - Thì ra là anh em à cũng là 1 loại thôi đẹp trai nhưng lại là trai được nuôi. Ngọc An
Định ko quan tâm đến nhưng ko ngờ cô ta còn ngang ngược như vậy còn dám nói anh trai cô như vậy nữa ko thể bỏ qua mà cô đến trước mặt cô ta cười mỉm chi làm cô ta lạnh đến sống lưng nhưng cô ta ko sợ mà khí thế hào hùng
- - Cô nói cô là con gái của Ngọc gia sau
- - Đúng vậy sợ rồi à
- - Trên đời này ko có gì tôi phải sợ người như cô thì càng ko
- - Cô....
Cô ko nói với cô ta nữa mà lấy điện thoại gọi cho ai đó với nội dung như sau
- - Chị à công ty mình có hợp tác với Ngọc thị ko vậy chị
- - Có đó em có chuyện gì à
- - Ồ em cho chị làm 1 việc rút ổ phần ko hợp tác với công ty đó nữa.
- - Được chị làm ngay
Cuộc nói chuyện kết thúc cô ta nghe vậy thì cười lớn
- - Haha cô tưởng mình là ai mà có thể làm như vậy nực cười
Cô ta nói xong lập tức chuông điện thoại reo lên cô ta hoảng hồn ko lẽ ko thể nào cô ta bình tỉnh nghe điện vừa nhấn nút đã bị bên kia chửi cho 1 trận lúc này cô ta mới tin là sự thật
- - Cô là ai dám làm công ty tôi như vậy hả
- - Muốn biết thì hãy hỏi cha cô là ai làm ra tôi ko rảnh nói chuyện với cô
Cô ta lập tức hỏi thì mới ngã ngửa ra người mà cô ta xúc phạm chính là nhị tiểu thư của Hàn gia Hàn Y Hạ vậy là người đứng phía sau cô là chủ tịch của Hàn thị Hàn Thiên Vũ lúc này cô ta tá hỏa ko biết làm gì mà khuỵ gối xuống sàn lạnh lẽo đó cô ta đắc tội với người ko đắc tội rồi
- - Tôi khuyên cô ra đường đừng nhìn bề ngoài mà đánh giá người khác để rồi cô phải nhận cái kết như vậy đấy. Eolly
3 cô bạn nghe vậy thì chỉ biết khinh bỉ cô ta rồi mọi người cùng nhau ra khỏi cửa hàng để lại cô ta ở đó ai đi qua đều thấy hết mọi việc mà khinh thường cô ta