Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Tương Tư Từ Lần Đầu Tiên - Chương 23: Trêu đùa lại anh
- - Hihi... anh...em.. chỉ.. là nói chơi thôi.. anh đừng có để ý
- - Hửm.. nói chơi sau còn anh coi nó là thật
- - Hihi.. thôi mà đùa thôi chứ có làm thật đâu
- - Em còn dám đợi làm thật sau
- - Ko có làm thật chắc chắn anh ko tha cho em
- - Vậy sao hửm.. giờ thì anh ko tha cho em được rồi
- - Sao chứ ko anh qua phòng khác mà ngủ hôm nay em muốn ngủ 1 mình
- - Quá muộn rồi hôm nay anh phải ngủ ở đây
- - A.. anh thả em xuống đi mà
Anh bắt đầu bế cô lên đóng cửa phòng lại rồi thảy cô xuống nệm làm cô ai oán nhìn anh ko những như vậy anh đè lên người cô
- - Lúc em đi mua sắm anh có nghe hết em cùng bạn em nói rồi sau ko chịu làm vợ anh chứ gì
- - Có ai như anh ko chứ anh là người có lỗi trước ko phải em tất nhiên em chưa tha anh thì hòng mà em chịu lấy anh
- - Em giận giai đến vậy sau
- - Ừm... chịu được thì chịu ko được thì thôi em ko cản
- - Ai nói ko chịu chứ em cứ việc giận còn lại anh sẽ cho em thấy có giận nữa hay ko mà còn chấp nhận làm vợ anh nữa kìa
- - Hơ để xem anh làm được gì em
- - Hử... em thách anh sau hửm... em nên biết đừng có thách thức người như anh thì thiệt thòi là em đó
- - Rồi sau anh tính làm gì hở em nói anh biết anh đang ở địa bàn em đó đừng có trêu em còn ko em sẽ lấy chổi chà đuổi anh đi bây giờ
Anh ko nói gì hết cô thấy anh im ko nói chắc là sợ nhưng cái tư thế này anh vẫn chưa ngồi dậy khỏi người cô anh im lặng ko nói gì thì vẻ mặt anh khó coi làm cô lấy tay che miệng mình lại mà cười ko dám lên tiếng suy nghĩ 1 lúc anh cảm nhận có gì đó đang rung nhìn xuống thấy cô đang cười thì anh biết cô đang ghẹo anh đây mà hôm nay cả gan dám ghẹo ngược lại anh cô thấy anh nhìn mình thì chỉnh lại trạng thái ban đầu cô tà hắn rồi nhìn anh nhưng thật sự cô ko nhịn được nữa mà bật cười ' haha ' trước mặt anh, anh thấy vậy thì chọc lét cô làm cô nhột mà cựa quậy dưới thân anh tiếng cười vang lên khắp phòng
- - Ahaha.... đừng... chọc nữa mà... nhột nhột quá. haha
- - Nảy giờ em cố ý sau hả
- - Haha.. ko đừng chọc nữa nhột quá
- - Ko nói anh chọc tiếp
- - Haha... đừng nhột em nói dừng đi đau bụng quá
- - Rồi mau nói lẹ
- - Thì thật ra là cái lúc em quay về trước bữa đua xe em có suy nghĩ chuyện giữa em và anh
- - Thì sau
- - Thì em nghĩ là em sẽ cho anh cơ hội qua tối đó em cố tình nói những lời chăm chọc anh nhưng anh lại ko để ý đến nên thôi bỏ ko nói chuyện với anh sạn về thì anh ôm lại khúc về sau anh biết rồi đó
- - Thì ra em cố tình
- - Ai cố tình chứ tại anh đêm đó ko phải anh quá đáng khi ko bắt em về nhà anh rồi còn hành em nữa nên ko nói cho anh tội lỗi vậy đó cho chừa
- - Rồi khúc đó do anh vậy là về sau em cố tình lạnh lùng rồi ko đếm xỉa tới anh đúng ko
- - Đúng là như vậy mà thật ra ghẹo anh cũng vui đó lúc vào nhà vệ sinh hay anh làm cái gì đó đều lén nhìn anh mà cười ấy chứ ko ngờ 1 tổng tài lại ngốc trong chuyện bị em trêu lại haha
- - A... thì ra là em tha cho anh rồi nhưng cố tình lừa anh được lắm bảo bối à em chết chắc rồi
- - Hihi thôi mà chuyện cũng qua rồi em cũng tha cho anh rồi ko còn gì nữa anh đừng có làm bậy đó
- - Nhưng anh ko chắc là mình làm được hay ko cả gan dám trêu ngược lại anh lun
- - Này là tại anh suốt ngày cứ trêu em
- - Ừm.. tại anh ko trách em được nhưng anh ko cho phép em rời xa anh
- - Được được ko rời xa anh, anh xuống người em đi em muốn đi tắm
- - Được rồi anh pha nước cho em
- - Được
Thế là cô và anh ko còn rào cản nào trong chuyện tình giữa 2 người cô cũng đã tha thứ cho anh buổi tối đó là buổi tối anh và cô cảm thấy hạnh phúc nhất 2 người cùng nhau ra ban công ngắm sao trời hít thở ko khí anh ôm cô từ đằng sau cô dựa vào ngực anh y như 1 căp vợ chồng mới cưới đang thân mật với nhau và tiếp sau đây sẽ có những biến đổi trong cuộc sống anh và cô chắc chắn rằng anh sẽ ko bao giờ để cô buồn hay khóc 1 lần nào nữa anh sẽ giữ tay cô thật chặc ko rời xa cô nữa bước cô đi đâu anh đi đó
- - Hửm.. nói chơi sau còn anh coi nó là thật
- - Hihi.. thôi mà đùa thôi chứ có làm thật đâu
- - Em còn dám đợi làm thật sau
- - Ko có làm thật chắc chắn anh ko tha cho em
- - Vậy sao hửm.. giờ thì anh ko tha cho em được rồi
- - Sao chứ ko anh qua phòng khác mà ngủ hôm nay em muốn ngủ 1 mình
- - Quá muộn rồi hôm nay anh phải ngủ ở đây
- - A.. anh thả em xuống đi mà
Anh bắt đầu bế cô lên đóng cửa phòng lại rồi thảy cô xuống nệm làm cô ai oán nhìn anh ko những như vậy anh đè lên người cô
- - Lúc em đi mua sắm anh có nghe hết em cùng bạn em nói rồi sau ko chịu làm vợ anh chứ gì
- - Có ai như anh ko chứ anh là người có lỗi trước ko phải em tất nhiên em chưa tha anh thì hòng mà em chịu lấy anh
- - Em giận giai đến vậy sau
- - Ừm... chịu được thì chịu ko được thì thôi em ko cản
- - Ai nói ko chịu chứ em cứ việc giận còn lại anh sẽ cho em thấy có giận nữa hay ko mà còn chấp nhận làm vợ anh nữa kìa
- - Hơ để xem anh làm được gì em
- - Hử... em thách anh sau hửm... em nên biết đừng có thách thức người như anh thì thiệt thòi là em đó
- - Rồi sau anh tính làm gì hở em nói anh biết anh đang ở địa bàn em đó đừng có trêu em còn ko em sẽ lấy chổi chà đuổi anh đi bây giờ
Anh ko nói gì hết cô thấy anh im ko nói chắc là sợ nhưng cái tư thế này anh vẫn chưa ngồi dậy khỏi người cô anh im lặng ko nói gì thì vẻ mặt anh khó coi làm cô lấy tay che miệng mình lại mà cười ko dám lên tiếng suy nghĩ 1 lúc anh cảm nhận có gì đó đang rung nhìn xuống thấy cô đang cười thì anh biết cô đang ghẹo anh đây mà hôm nay cả gan dám ghẹo ngược lại anh cô thấy anh nhìn mình thì chỉnh lại trạng thái ban đầu cô tà hắn rồi nhìn anh nhưng thật sự cô ko nhịn được nữa mà bật cười ' haha ' trước mặt anh, anh thấy vậy thì chọc lét cô làm cô nhột mà cựa quậy dưới thân anh tiếng cười vang lên khắp phòng
- - Ahaha.... đừng... chọc nữa mà... nhột nhột quá. haha
- - Nảy giờ em cố ý sau hả
- - Haha.. ko đừng chọc nữa nhột quá
- - Ko nói anh chọc tiếp
- - Haha... đừng nhột em nói dừng đi đau bụng quá
- - Rồi mau nói lẹ
- - Thì thật ra là cái lúc em quay về trước bữa đua xe em có suy nghĩ chuyện giữa em và anh
- - Thì sau
- - Thì em nghĩ là em sẽ cho anh cơ hội qua tối đó em cố tình nói những lời chăm chọc anh nhưng anh lại ko để ý đến nên thôi bỏ ko nói chuyện với anh sạn về thì anh ôm lại khúc về sau anh biết rồi đó
- - Thì ra em cố tình
- - Ai cố tình chứ tại anh đêm đó ko phải anh quá đáng khi ko bắt em về nhà anh rồi còn hành em nữa nên ko nói cho anh tội lỗi vậy đó cho chừa
- - Rồi khúc đó do anh vậy là về sau em cố tình lạnh lùng rồi ko đếm xỉa tới anh đúng ko
- - Đúng là như vậy mà thật ra ghẹo anh cũng vui đó lúc vào nhà vệ sinh hay anh làm cái gì đó đều lén nhìn anh mà cười ấy chứ ko ngờ 1 tổng tài lại ngốc trong chuyện bị em trêu lại haha
- - A... thì ra là em tha cho anh rồi nhưng cố tình lừa anh được lắm bảo bối à em chết chắc rồi
- - Hihi thôi mà chuyện cũng qua rồi em cũng tha cho anh rồi ko còn gì nữa anh đừng có làm bậy đó
- - Nhưng anh ko chắc là mình làm được hay ko cả gan dám trêu ngược lại anh lun
- - Này là tại anh suốt ngày cứ trêu em
- - Ừm.. tại anh ko trách em được nhưng anh ko cho phép em rời xa anh
- - Được được ko rời xa anh, anh xuống người em đi em muốn đi tắm
- - Được rồi anh pha nước cho em
- - Được
Thế là cô và anh ko còn rào cản nào trong chuyện tình giữa 2 người cô cũng đã tha thứ cho anh buổi tối đó là buổi tối anh và cô cảm thấy hạnh phúc nhất 2 người cùng nhau ra ban công ngắm sao trời hít thở ko khí anh ôm cô từ đằng sau cô dựa vào ngực anh y như 1 căp vợ chồng mới cưới đang thân mật với nhau và tiếp sau đây sẽ có những biến đổi trong cuộc sống anh và cô chắc chắn rằng anh sẽ ko bao giờ để cô buồn hay khóc 1 lần nào nữa anh sẽ giữ tay cô thật chặc ko rời xa cô nữa bước cô đi đâu anh đi đó