-
Chương 301-305
Chương 301 Chương 301. Cha giúp nghĩ cách cho các ngươi! (2)
Không bao lâu, một con ma thú Mị Ảnh Ma Điêu toàn thân quanh quẩn hơi khói màu xám dẫn đầu, bỏ xa những ma thú khác.
"Thắng!"
Sau khi Mị Ảnh Ma Điêu vọt tới điểm cuối cùng, trên đài, một thanh niên tuấn mỹ người mặc trường bào màu tím đen thiếp vàng hưng phấn nắm tay.
"Mị Ảnh Ma Điêu của bản thiếu gia đã liên tục thắng mười ván, vô địch thủ!"
Trịnh Vĩ Thánh ngạo nghễ liếc nhìn tất cả mọi người đang có mặt ở đây, vẻ mặt đắc ý.
Nói xong, hắn lấy một cái nạp giới ra ném cho Ngự Thú Sư Nguyễn Duệ đứng ở bên cạnh hắn.
"Trong này có năm trăm cái thượng phẩm linh thạch, là phần thưởng cho ngươi!"
"Đa tạ Thiếu chủ!" Nguyễn Duệ vẻ mặt hưng phấn.
Trịnh Vĩ Thánh chính là nhi tử của thân vương Trịnh Trạch, địa vị vô cùng tôn sùng ở Vạn Ma Quốc.
Mà vừa ra tay chính là năm trăm cái thượng phẩm linh thạch, cũng đủ thấy Trịnh Vĩ Thánh phú quý như thế nào.
Nguyễn Duệ vẻ mặt lấy lòng nói: "Thiếu chủ, hôm nay ngươi có thể chơi thỏa thích."
"Thuộc hạ cam đoan ngươi có thể một đường thắng đến cùng, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ!"
Phàm là ma thú ra sân tham gia thi đấu đều có Ngự Thú Sư thao túng bọn chúng.
Là Ngự Thú Sư tu luyện hơn một ngàn năm, có được cảnh giới Thần Phách Cảnh đỉnh phong. Điều khiển Mị Ảnh Ma Điêu thực lực đồng đẳng với Nhất giai Đại yêu, Nguyễn Duệ rất tự tin.
"Ừm!" Trịnh Vĩ Thánh cũng nghĩ như vậy, hết sức coi trọng Nguyễn Duệ: "Vậy hôm nay chúng ta giết thống khoái!"
Ngay khi hắn vừa nói dứt câu, một giọng nói hơi âm trầm vang lên: "Chỉ sợ ngươi sẽ không được như ý muốn!"
Trịnh Vĩ Thánh khẽ cau mày.
Quay người nhìn lại, thấy một thanh niên tuấn mỹ người mặc áo màu xanh đen tơ vàng, vẻ mặt căm hận mà nhìn mình.
"Kinh Luân!" Trong mắt Trịnh Vĩ Thánh lập tức hiện ra mấy đạo tơ máu.
…………………………………………
Nam tử tên Kinh Luân này là người mà Trịnh Vĩ Thánh thống hận nhất. Người này vốn là cháu ruột của Vô Sinh Quốc Vô Sinh Ma Quân. Sau khi Vô Sinh Quốc bị Đông Hoàng Tử U công phá, theo phụ thân gia nhập dưới trướng Đông Hoàng Tử U.
Đông Hoàng Tử U vì duy trì Vô Sinh Quốc ổn định, đại xá Vô Sinh Quốc. Lại cho Kinh Luân và phụ thân của hắn giữ vững địa vị và thân phận vốn có. Có thể nói, cuộc đời của Kinh Luân gần như giống y như Trịnh Vĩ Thánh.
Địa vị của hai người cũng không khác biệt, lực lượng ngang nhau. Mà nếu nói đến gút mắc giữa hai người, thật ra thì chỉ có một việc. Đó chính là hai tháng trước. Hai người đồng thời coi trọng hoa khôi Tử Nguyệt Ma Cơ trong một trong số Thập Đại Phong Nguyệt Lâu Anh Hoa Lâu trong Nam Vực Thiên Ma Giới.
Tử Nguyệt Ma Cơ tướng mạo có thể nói là đầy đặn xinh đẹp, thiên tư bách mị, rất có nữ nhân vị, vô cùng có sức hấp dẫn.
Lần đầu tiên nhìn thấy nàng. Trịnh Vĩ Thánh vung ra một ngàn cái thượng phẩm linh thạch, muốn chuộc nàng mang đi. Mà khi hắn cho là mình nắm chắc thắng lợi trong tay, Kinh Luân ném ra hai ngàn cái thượng phẩm linh thạch, hung hăng đâm một cước.
Trịnh Vĩ Thánh tức không nhịn nổi, tại chỗ bộc lộ ra thân phận của mình. Nào biết được Kinh Luân không sợ hãi chút nào, cũng lộ ra thân phận thế tử thân vương Vô Sinh Quốc.
Trong nháy mắt, toàn bộ Anh Hoa Lâu tràn ngập mùi thuốc súng cháy bỏng. Hai người ai cũng không phục ai, đều muốn mang Tử Nguyệt Ma Cơ đi, thế là tại chỗ đấu giá.
Không ngoài mấy hiệp, bảng giá tăng lên tới con số kinh người hai vạn năm ngàn cái thượng phẩm linh thạch.
Nhưng dù vậy, đấu giá vẫn không có dấu hiệu dừng lại. Mắt thấy như thế, hai người đều phát hỏa, kém chút rút đao khiêu chiến. Bởi vì biết được thân phận của hai người vô cùng tôn quý, sợ làm lớn chuyện, lão bản Anh Hoa Lâu đưa ra một đề nghị. Đó chính là để cho Tử Nguyệt Ma Cơ quyết định đi với ai, như vậy mới khiến cho hai người nguôi giận nhiều.
Mà Tử Nguyệt Ma Cơ sợ chọn bất kỳ bên nào đều sẽ đắc tội bên còn lại. Thế là cắn răng tự tổn, không chọn ai cả.
Trịnh Vĩ Thánh và Kinh Luân thấy thế thì hào hứng đại giảm, đành phải coi như thôi, chuyện này cũng tan rã trong không vui.
Nhưng mâu thuẫn giữa hai người lại không có giảm bớt. Hôm nay thấy mặt lần nữa, giống như kẻ thù, hết sức đỏ mắt.
Kinh Luân ngồi ở trên khán đài, nói với một nam tử trung niên áo đen sau lưng: "Hôm nay chúng ta dùng Tật Ảnh Ma Lang, đánh ngã tất cả đối thủ!"
Nam tử trung niên áo đen tên là Phù Phong, nghe vậy dẫn từ phía sau ra một con Ma Lang màu đen to lớn, gật gật đầu nói: "Được!"
Thấy thế, Trịnh Vĩ Thánh nói: "Nếu như muốn so, vậy chúng ta đưa ra tiền đặt cược đi!"
Hắn cảm nhận được Kinh Luân muốn nghiền ép Mị Ảnh Ma Điêu của mình.
Kinh Luân cười lạnh một tiếng: "Tiền đặt cược rất đơn giản, người nào thua thì cúi đầu gọi đối phương ba tiếng gia, ngươi có dám đánh cược hay không?"
Trịnh Vĩ Thánh không cần suy nghĩ lập tức đồng ý: "Được! Ba ván hai thắng!"
Sau khi hai người nói xong, toàn bộ sân thi đấu đều yên tĩnh trở lại. Làm thế tử thân vương hai nước, bọn họ đánh cược hiển nhiên rất có giá trị quan sát. Chớ nói chi là thủ hạ của Trịnh Vĩ Thánh Nguyễn Duệ đã liên tục thắng mười cục, đánh bại tất cả cao thủ ở đây.
Bây giờ người duy nhất có thể khiêu chiến hắn, thoạt nhìn cũng chỉ có Kinh Luân .
Mà sau khi Nguyễn Duệ và Phù Phong phái ra Mị Ảnh Ma Điêu và Tật Ảnh Ma Lang, chuẩn bị bắt đầu tỷ thí.
Lâm Hiên được Tây Môn Đồng dẫn đi vào sân thi đấu. Trong nháy mắt, mọi ánh mắt của tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều tập trung lên trên người hắn.
Một nam tử thật tuấn mỹ, đúng là độc nhất thiên hạ!
Tất cả mọi người nhịn không được nghĩ như vậy.
Bởi vì trước đó từng gặp Lâm Hiên ở Ma Cung, Trịnh Vĩ Thánh vội vàng tiến lên hành lễ: "Bái kiến Đế phu!"
Kinh Luân nghe được xưng hô thế này, cũng lập tức nhận ra thân phận của Lâm Hiên, cũng hành lễ theo: "Thế tử Vô Sinh Quốc Kinh Luân, bái kiến Đế phu!"
Nhìn thấy bọn họ hành lễ, toàn trường sợ hãi.
Hóa ra tuyệt thế mỹ nam tử này chính là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế.
"Bái kiến Đế phu!"
Chương 302 Chương 302. Đúng là đệ nhất thiên hạ!
Nghĩ đến đây, hơn mười vạn người đang có mặt ở đây vội vàng đứng lên hành lễ, sợ chậm trễ Lâm Hiên.
"Ừm." Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, sau đó nhìn về phía Trịnh Vĩ Thánh và Kinh Luân, nói ra: "Các ngươi tiếp tục."
Vừa rồi khi hắn vào cổng thì đã nghe được Trịnh Vĩ Thánh và Kinh Luân muốn đánh cược với nhau. Hơn nữa sau khi vào cửa, hắn nhìn ra hai người Nguyễn Duệ và Phù Phong đều là cao thủ ngự thú.
Nếu đã như vậy, vậy thì để nữ nhi bảo bối của mình thưởng thức cao thủ so chiêu đi.
"Rõ!"
Trịnh Vĩ Thánh và Kinh Luân lập tức gật đầu đáp ứng.
Lúc này hương vị cháy bỏng giữa bọn hắn càng đậm. Bởi vì bây giờ chẳng những dính đến vấn đề mặt mũi mà còn liên quan đến ai có thể biểu hiện trước mặt Lâm Hiên.
So sánh ra, có thể chiến thắng trước mặt Lâm Hiên khiến cho bọn họ cảm thấy mình có động lực hơn.
"Bắt đầu đi!"
Sau đó hai người liếc nhau, cùng lúc hạ lệnh cho Nguyễn Duệ và Phù Phong.
Hô ~
Mị Ảnh Ma Điêu và Tật Ảnh Ma Lang cùng lúc chạy.
Mà đường đua của bọn chúng chính là một cái trận pháp thời không. Nhìn như chỉ có chiều dài mười dặm nhưng thực tế lại có gần mười vạn dặm. Nhưng mà khoảng cách này đối với ma thú đẳng cấp cao thì hoàn toàn không tính là xa.
Chỉ sau một nén nhang ngắn ngủi, Tật Ảnh Ma Lang đã một ngựa đi đầu, xông qua điểm cuối cùng.
"Ván đầu tiên ta thắng, đã nhường!" Kinh Luân nhếch khóe miệng lên.
Trịnh Vĩ Thánh nhíu nhíu mày, nói với Nguyễn Duệ: "Đi giúp ta gọi Hoán đại sư đến!"
Hoán đại sư trong miệng hắn chính là Ngự Thú Sư mạnh nhất Vạn Ma Quốc Hoán Kiệt Tiêu.
Mắt thấy Nguyễn Duệ một ván lạc bại, Trịnh Vĩ Thánh cảm thấy chỉ có Hoán Kiệt Tiêu mới có thể cứu vãn xu hướng suy tàn.
Mà nghe được Trịnh Vĩ Thánh muốn đi mời Hoán Kiệt Tiêu.
Phù Phong đứng sau lưng Kinh Luân hơi lộ ra vẻ khinh miệt.
Không bao lâu, Hoán Kiệt Tiêu nhận được "Ma Thiểm" cưỡi ma thú phi hành đi tới sân thi đấu.
Sau khi vào cửa, hắn cung kính hành lễ với Lâm Hiên trước, sau đó đi tới trước mặt Trịnh Vĩ Thánh.
Trịnh Vĩ Thánh thấp giọng hỏi: "Hoán đại sư, ngươi có thể dùng Mị Ảnh Ma Điêu thắng Tật Ảnh Ma Lang của đối phương hay không?"
Hoán Kiệt Tiêu quan sát hai con ma thú một chút, phát hiện bọn chúng đều đồng đẳng với Nhất giai Đại yêu, gật đầu nói ra: "Hai con ma thú thực lực như nhau, thuộc hạ dựa vào tu vi của mình thì có thể để cho Mị Ảnh Ma Điêu chiến thắng."
"Vậy là tốt rồi!" Trịnh Vĩ Thánh sắc mặt giãn ra, lên tiếng nói ra: "Vậy làm phiền ngươi!"
"Ừm!" Hoán Kiệt Tiêu gật gật đầu, cưỡng chế khống chế tâm thần Mị Ảnh Ma Điêu, để cho nó nhận mình làm chủ.
Sau đó ván thứ hai chính thức bắt đầu!
Trải qua Hoán Kiệt Tiêu điều giáo, Mị Ảnh Ma Điêu bộc phát ra toàn bộ tiềm năng, tốc độ tăng nhiều.
Không có ngoài ý muốn, lần này Mị Ảnh Ma Điêu thắng Tật Ảnh Ma Lang.
"Đã nhường!" Trịnh Vĩ Thánh cũng ôm quyền với Kinh Luân.
Kinh Luân lộ ra nụ cười trêu chọc: "Lá bài tẩy của ngươi đã bại lộ hết rồi hả?"
Hắn chú ý tới sau khi Trịnh Vĩ Thánh thua trận, cũng không đổi ma thú mà trực tiếp mời Hoán Kiệt Tiêu tới. Điều này nói rõ Trịnh Vĩ Thánh cũng không có ma thú khác lợi hại hơn.
Trịnh Vĩ Thánh nói: "Lá bài tẩy của ta chính là Hoán đại sư, hắn chính là cao thủ ngự thú xếp hạng top năm Đông Vực Thiên Ma Giới."
"Có hắn ở đây, thắng lợi nắm chắc trong tay ta!"
"Ha ha."
Kinh Luân đột nhiên nở một nụ cười khinh thường lên tiếng nói ra: "Vậy chắc chắn là ngươi sẽ thua rất thảm!"
"Bởi vì Ngự Thú Sư của ta chính là Phù Phong xếp hạng top mười Thiên Ma Giới, Phù đại sư!"
Phù Phong!
Nghe được cái tên này, Hoán Kiệt Tiêu giật nảy cả mình: "Hóa ra hắn chính là Phù Phong!"
Theo như đồn đại, Phù Phong chính là một thiên tài ngự thú. Khi hắn một tuổi thì có thể tiến hành giao lưu tâm thần với nhiều loại ma thú yêu thú, thiên phú bộc lộ rõ.
Mà trong những năm tháng sau đó. Hắn dựa vào thiên phú yêu nghiệt của mình mà tu vi ngự thú một đường hát vang tiến mạnh. Trong vô số lần thiên kiêu tranh đoạt chiến hắn đánh đâu thắng đó tất cả mọi việc đều thuận lợi.
Phát huy kỹ năng ngự thú đến mức khiến cho người ta nhìn thấy mà kinh ngạc. Đến năm hắn chừng tám tuổi thì đã trở thành một trong số thập đại đỉnh cấp Ngự Thú Sư Thiên Ma Giới công nhận.
Đến nay đã trải qua hơn bảy nghìn năm, địa vị của hắn vẫn không có ai có thể rung chuyển!
So với hắn, thân là một trong số ngũ đại Ngự Thú Sư Đông Vực Thiên Ma Giới, Hoán Kiệt Tiêu cách cục nhỏ hơn nhiều.
Chỉ là...
"Nếu như hắn lợi hại như thế, tại sao ván này lại thua bởi chúng ta?" Trịnh Vĩ Thánh vẻ mặt chất vấn.
Phù Phong cười ha ha: "Đó là bởi vì Thiếu chủ muốn nâng cao các ngươi, sau đó để cho các ngươi rớt xuống thê thảm một chút!"
Trịnh Vĩ Thánh và Hoán Kiệt Tiêu nghe vậy không khỏi nhướng mày, không ngờ được là Kinh Luân lại tính toán như thế.
"Không sai, cho nên ta còn có một lá bài tẩy, cũng muốn cho các ngươi xem." Kinh Luân nở một nụ cười đắc thắng.
Lúc đầu, dựa vào năng lực của Phù Phong, hắn đã có niềm tin tuyệt đối đánh bại Trịnh Vĩ Thánh. Cho nên ván thứ hai này, hắn cố ý để Phù Phong bại bởi Hoán Kiệt Tiêu.
Bây giờ hắn cảm thấy nếu như Lâm Hiên ở đây, vậy thì có thể lộ ra một lá bài tẩy khác. Làm như thế, thật ra chính là vì để biểu hiện ở trước mặt Lâm Hiên.
Thủ hạ của mình mạnh mẽ cũng đại biểu cho mình mạnh mẽ, như vậy càng có 4 cách để cho Lâm Hiên coi trọng mấy phần!
Cũng ngay sau khi hắn nói xong, Phù Phong nhắm ngay Tật Ảnh Ma Lang vung tay lên.
Hô ~
Một đạo tử sắc quang ảnh huyền diệu bỗng nhiên trên người Tật Ảnh Ma Lang.
Trong nháy mắt.
Tật Ảnh Ma Lang tăng lên gấp hai.
Toàn thân tử khí dào dạt, cơ bắp bạo rạp, tràn ngập lực lượng kinh khủng.
"Nó lại không phải là Tật Ảnh Ma Lang!" Hoán Kiệt Tiêu thấy thế giật nảy cả mình: "Toàn thân tử sắc... hẳn là nó chính là Tử Huyết Ma Lang trong truyền thuyết? !"
Chương 303 Chương 303. Không hổ là nam nhân của vạn cổ Nữ Đế!
Tử Huyết Ma Lang, chính là vương giả chí tôn bên trong Ma Lang nhất tộc. Bọn chúng trời sinh có huyết khí dồi dào không gì sánh kịp.
Một khi tham dự chiến đấu hoặc là thi đấu. Huyết khí trong cơ thể bọn chúng sẽ bạo phát ra, hiện ra tử sắc, cho nên gọi là Tử Huyết Ma Lang.
Mà càng đáng sợ hơn là cho dù là Tử Huyết Ma Lang vừa mới sinh ra thì sức chiến đấu cũng có thể sánh ngang với một con Tam giai Đại yêu.
Mà trước mắt con Tử Huyết Ma Lang này cao hơn một trượng, rõ ràng đã là Ma Lang trưởng thành.
Dựa theo kinh nghiệm ngự thú nhiều năm của Hoán Kiệt Tiêu, thực lực của nó hoàn toàn có thể sánh với... Thất giai Yêu tướng!
Nói cách khác, nó tương đương với một cao thủ Tôn Giả đỉnh phong!
"Không sai, nó chính là Tử Huyết Ma Lang!"
Phù Phong ngạo nghễ nói: “Ma trận trong sân thi đấu này hoàn toàn không thể áp chế được tu vi của nó, là do ta áp chế nó!"
Tê ~
Nghe hắn nói như vậy chẳng những là Hoán Kiệt Tiêu, phàm là người hiểu được một chút tri thức ngự thú đang có mặt ở đây đều nhịn không được mà hít vào một hơi khí lạnh.
Không hổ là một trong số thập đại đỉnh cấp Ngự Thú Sư Thiên Ma Giới, Phù Phong đúng là tương đối lợi hại!
Giờ phút này Trịnh Vĩ Thánh nhịn không được âm thầm lắc đầu, cảm thấy hôm nay chắc chắn là mình phải thua.
Lâm Hiên đang đứng ở bên cạnh cũng âm thầm gật đầu, Phù Phong đúng là cưỡng chế chế trụ Tử Huyết Ma Lang.
Chuyện này rất khó làm được, đủ để chứng minh Phù Phong có tư cách trở thành Ngự Thú Tông sư.
Ngao! ! !
Đúng lúc này, một tiếng sói tru kinh thiên bỗng nhiên vang lên bên ngoài sân thi đấu.
Tất cả mọi người sau khi nghe xong đều tóc gáy dựng đứng, cảm thấy giống như có một con ma thú viễn cổ giáng lâm.
Ngao! ! !
Mà trong sân, Tử Huyết Ma Lang sau khi nghe được tiếng tru này thì lập tức lên tiếng đáp lại.
Tiếng kêu này khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây da đầu tê dại.
Mà chuyện đáng sợ hơn còn xảy ra.
Con Tử Huyết Ma Lang này đột nhiên giống như mất kiểm soát, một đạo ma khí kinh khủng từ trong cơ thể của nó bộc phát ra.
Móng vuốt của nó đánh mạnh lên trên hàng rào sắt thép trên đường đua.
Bành!
Sắt thép cứng rắn bị nó đánh cho hóa thành bột mịn.
Khi lãng kinh khủng chấn động đến quần chúng đang vây xem hoảng sợ không thôi.
"Không tốt, Tử Huyết Ma Lang nổi điên muốn giết người!"
Có người nhịn không được nghẹn ngào kinh hô.
"Súc sinh, dám làm loạn!" Phù Phong cắn răng một cái, vội vàng vận chuyển chân nguyên, bóp ra một đạo pháp quyết phong ấn ném về phía Tử Huyết Ma Lang.
Đây chính là bí pháp mà hắn dùng để khống chế Tử Huyết Ma Lang, có thể trong nháy mắt giam cầm dã tính của Tử Huyết Ma Lang, trấn áp nó.
Ngao! ! !
Nhưng mà pháp quyết còn chưa tới gần Tử Huyết Ma Lang thì bị nó rống một tiếng làm cho vở nát.
Sau đó Tử Huyết Ma Lang dùng ánh mắt bén nhọn khóa chặt Phù Phong, dẫn theo sát ý xông về phía Phù Phong.
"Súc sinh, ngươi lại dám phản kháng ta!"
Phù Phong lấy ra một thanh Linh cấp ma đao, trực tiếp đâm về phía ngực Tử Huyết Ma Lang. Đối với Ngự Thú Sư, bất kỳ ma thú yêu thú nào muốn công kích mình thì phải lập tức diệt trừ.
Bởi vì điều này đại biểu trong lòng những ma thú yêu thú này sinh ra địch ý với Ngự Thú Sư, đã không thể nào thu phục được nữa.
Nếu như giết chết nó muộn thì tuyệt đối sẽ gây ra hậu họa vô tận, sẽ bị bọn chúng tập kích bất cứ lúc nào.
Nhưng mà Phù Phong lại biết, đối mặt Tử Huyết Ma Lang đang phát điên thì phần thắng của mình cũng không nhiều.
Lúc trước hắn có thể áp chế Tử Huyết Ma Lang chính là dựa vào điều khiển tinh thần của nó.
Mà bây giờ Tử Huyết Ma Lang nổi điên, tâm thần mất khống chế, bạo phát ra sức chiến đấu cường hãn, đã vượt xa tu vi Tôn Giả sơ kỳ của Phù Phong.
Dù sao, ngự thú nhất đạo quan trọng ở chỗ câu thông tâm thần với thú mà không phải là chỉ dựa vào tu vi áp chế.
"Nằm xuống."
Ngay lúc Phù Phong sắp quyết chiến với Tử Huyết Ma Lang thì một giọng nói lạnh nhạt vang lên sau lưng.
Cũng ngay sau khi giọng nói này vang lên.
Tử Huyết Ma Lang giống như là gặp được quỷ thần, lập tức thu liễm lại sát khí toàn thân, lặng yên nằm dưới đất.
"A cái này? !"
Phù Phong giật nảy cả mình, vội vàng xoay người nhìn lại, thấy trong mắt Lâm Hiên có hai đạo kim quang chợt lóe lên.
Chỉ trong nháy mắt này, trong lòng Phù Phong rung động tới cực điểm.
"Hóa ra là Đế phu xuất thủ!"
Phù Phong vẻ mặt kính sợ.
Nếu không phải Lâm Hiên xuất thủ, hắn quyết chiến một trận với Tử Huyết Ma Lang, chắc chắn trận chiến này sẽ vô cùng thảm liệt thậm chí có khả năng nguy hiểm tới tính mạng.
Hoán Kiệt Tiêu lộ ra vẻ sùng bái, chắp tay nói: "Đế phu ngự thú tạo nghệ có thể xưng Tông sư, bởi vậy mới có thể ra lệnh một tiếng để cho Tử Huyết Ma Lang quỳ xuống đất thần phục."
Trịnh Vĩ Thánh cũng lên tiếng nói ra: "Ta từng tận mắt chứng kiến Đế phu một câu bức lui Hắc Lân Huyền Long, với Đế phu mà nói, chỉ là Tử Huyết Ma Lang không đủ gây sợ!"
Nghe được bọn họ nói như vậy, Kinh Luân, Phù Phong và mười mấy vạn nhận sĩ đang có mặt ở đây đều bừng tỉnh đại ngộ.
Hóa ra Đế phu còn là một ngự thú Tông sư tuyệt đỉnh, không hổ là nam nhân của vạn cổ Nữ Đế, đúng là rất ưu tú a!
……………………………………
"Không xong! Bên ngoài tụ một lượng lớn ma thú, ngăn chặn toàn bộ cửa chính!"
Lúc này một tiếng kinh hô vang lên ở ngoài cổng, trong giọng nói còn mang theo ý sợ hãi tê tâm liệt phế.
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây nghe xong thì trong lòng run lên.
Vừa rồi bọn họ nghe được một tiếng rống giống như là của Tử Huyết Ma Lang vang lên ở bên ngoài thì đã cảm thấy không ổn rồi. Không ngờ được là bây giờ lại có một lượng lớn ma thú ngăn cửa, đây là tín hiệu đang muốn phát động tấn công quy mô lớn!
"Mau đi ra ngoài xem!"
Phù Phong và Hoán Kiệt Tiêu dẫn đầu, nhanh chóng xông ra ngoài cổng.
Chương 304 Chương 304. Đế phu đúng là có hoành tảo thiên quân chi dũng!
Mắt thấy đấu thú cũng kết thúc hơn nữa bên ngoài tình huống không rõ.
Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh cũng dẫn theo mấy người Tuyền Châu cùng đi ra cửa.
Sau đó nhìn thấy trên đường lớn trước cửa của sân thi đấu toàn là Tử Huyết Ma Lang cao lớn cường hãn.
Tính sơ lược một chút thì có ít nhất hơn một ngàn con.
Tê ~
Nhìn thấy bọn chúng, tất cả mọi người đang có mặt ở đây nhịn không được mà hít vào một hơi khí lạnh.
Hơn một ngàn con Tử Huyết Ma Lang thành niên, vậy thì tương đương với hơn một ngàn tu sĩ Tôn Giả Cảnh.
Hơn nữa ánh mắt Ma Lang trời sinh vô cùng sắc bén. Dưới ánh nhìn chăm chú của bọn chúng bất kỳ người nào cũng khó tránh khỏi trong lòng có chút hoảng sợ bất an!
"Cha, nhiều Ma Lang như vậy, chúng nó đến tìm người nhà hay sao?"
Tuyền Hi chớp mắt to hỏi.
Người nhà mà nàng nói chính là còn Tử Huyết Ma Lang tham gia thi đấu lúc nãy.
Lúc này con Tử Huyết Ma Lang này đang ngoan ngoãn đứng bên cạnh Lâm Hiên. Có vẻ như nếu không có mệnh lệnh của Lâm Hiên thì nó hoàn toàn không dám động đậy.
"Đúng thế." Lâm Hiên cười gật gật đầu.
Mà nghe được hắn nói như vậy thì cái tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cảm thấy trong lòng ấm áp, cảm giác sợ hãi vừa rồi biến mất sạch sành sanh.
Có Đế phu thực lực ngự thú đứng hàng Tông sư ở đây, cho dù có nhiều Tử Huyết Ma Lang hơn nữa cũng không cần phải sợ hãi!
Quả nhiên!
Giống như tất cả mọi người nghĩ.
Lâm Hiên phóng ra La Sát Thần Niệm, lấy năng lực ngự thú cấp Tông sư, truyền mệnh lệnh của mình cho tất cả Tử Huyết Ma Lang.
"Nằm xuống."
Phốc!
Sau một tiếng vang nhẹ vang lên, tất cả Tử Huyết Ma Lang đều nằm rạp dưới mặt đất, dịu dàng ngoan ngoãn như chó.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ sùng bái.
Một ánh mắt khiến cho ngàn con ma thú cao giai cúi đầu, Đế phu đúng là có hoành tảo thiên quân chi dũng!
"Ha ha, dáng vẻ bọn chúng nằm xuống đúng là giống y chang như Thiên Cẩu Thú!"
"Ân ân ân, chỉ là không có đáng yêu giống như Thiên Cẩu Thú!"
"Hơn nữa chắc chắn không có tham ăn như Thiên Cẩu Thú!"
"Đúng đó, Thiên Cẩu Thú tham ăn nhất! Lần trước nó còn lét trộm bít tất của ta!"
Mà các tiểu nha đầu nhìn thấy nhiều Tử Huyết Ma Lang như vậy quỳ xuống đất không dậy nổi, lập tức liên tưởng đến Thiên Cẩu Thú đáng yêu.
Sau đó các nàng rời khỏi vòng tay của Lâm Hiên, ngẩng đầu hỏi: "Cha, chúng ta có thể đi sờ những Ma Lang này hay không?"
"Có thể, yên tâm đi thôi!" Lâm Hiên vẻ mặt cưng chiều nói.
Chúng nữ nhi đang trong cái tuổi muốn khám phá thế giới, đương nhiên Lâm Hiên sẽ cổ vũ.
Dù sao có hắn giám sát, bất kỳ Tử Huyết Ma Lang nào cũng không dám làm loạn.
Mộ Ấu Khanh đứng ở bên cạnh không khỏi cảm thấy. Là nữ nhi của biểu tỷ phu đúng là có thể muốn làm gì thì làm, thật là hạnh phúc!
Sau đó, các tiểu nha đầu đến bên cạnh đám Tử Huyết Ma Lang.
Thân thể nho nhỏ lộ ra vẻ cực kỳ mềm mại đáng yêu trước mà Ma Lang to lớn.
Nhưng mà khi các nàng đưa tay chạm đến cái mũi lỗ tai miệng của Ma Lang.
Những Ma Lang này ngoan ngoãn cực kỳ không tưởng tượng nổi, thoạt nhìn còn đáng yêu hơn cả các nàng.
Dù là Tuyền Ấu dùng hai tay nắm lấy cái đuôi Ma Lang, dùng sức kéo giống như là đang nhổ củ cải cũng hoàn toàn không có vấn đề gì.
Thấy cảnh này, Phù Phong và Hoán Kiệt Tiêu đều lắc đầu cười một tiếng.
Bọn họ đều là đỉnh cấp cao thủ tu luyện ngự thú mấy ngàn năm. Nhưng cho dù như thế nào cũng không dám càn rỡ đối đãi một con cao giai Tử Huyết Ma Lang như vậy.
Bọn họ cảm thấy bởi vì có Lâm Hiên xuất hiện, thế giới quan của bản thân bị triệt để lật đổ!
"Đế phu!"
Trong lúc các tiểu nha đầu đang chơi đùa với đàn Ma Lang.
Thân vương Vạn Ma Quốc Trịnh Trạch, còn có thân vương Vô Sinh Quốc Kinh Thái Uyên đồng thời đến.
"Khởi bẩm Đế phu, ngay vừa rồi, năm vạn dặm bên ngoài biên cảnh Vạn Ma Quốc có một lượng lớn ma thú xuất hiện!"
"Cùng lúc đó, mười vạn dặm bên ngoài biên cảnh Vô Sinh Quốc cũng xuất hiện một lượng lớn ma thú! Trước mắt đoán chừng số lượng có năm mươi vạn con!"
Trịnh Trạch và Kinh Thái Uyên một trước một sau nói với Lâm Hiên.
Nửa nén nhang trước, hai người đột nhiên nhận được tình báo nói là có một lượng ma thú cực kỳ lớn xuất hiện ở bên ngoài biên cảnh. Chuyện khác thường như thế khiến cho hai người đều cảm thấy chuyện hôm nay không thể coi thường.
Thế là hai người lần lượt ra lệnh cho một lượng lớn ma quân tiến về biên giới.
Cùng lúc đó.
Khi nghe nói Lâm Hiên đi tới Quan Hà Thành, bọn họ quyết định đến đây bẩm báo chuyện này lại cho Lâm Hiên.
Theo như bọn họ nghĩ thì nói không chừng bởi vì Lâm Hiên biết trước được hôm nay sắp có chuyện lớn xảy ra cho nên mới đột nhiên đi tới Thiên Ma Giới.
Lâm Hiên sau khi nghe xong thì trầm tư một hồi.
Có được Huyền Tuyệt Thiên Thư, hắn biết rõ vị trí của hai nước Vạn Ma Quốc và Vô Sinh Quốc như trong lòng bàn tay.
Căn cứ tình báo Trịnh Trạch và Kinh Thái Uyên cung cấp.
Lâm Hiên lớn mật phán đoán, một lượng lớn ma thú như thế rất có thể đều đến từ một chỗ.
Đó chính là Ma Thú Sơn Mạch cách hai nước khoảng tám trăm ngàn dặm!
Rặng núi này phạm vi trăm vạn dặm, có vô số ma thú, là một nơi thí luyện cực kỳ nổi danh ở khu vực phía nam Thiên Ma Giới.
Chỉ là dưới tình huống bình thường thì ma thú bên trong rặng núi này tuyệt đối sẽ không rời khỏi chỗ ở của mình.
Xem ra hôm nay nơi đó có chuyện cực kỳ bất thường xảy ra cho nên mới khiến cho bọn chúng xuất hiện với quy mô lớn như thế.
Ánh mắt rơi vào đám Tử Huyết Ma Lang.
Lâm Hiên cảm thấy những Tử Huyết Ma Lang này xuất hiện, chắc chắn cũng là có liên quan tới Ma Thú Sơn Mạch.
"Xem ra, bên trong Ma Thú Sơn Mạch đúng là đã xảy ra chuyện." Lâm Hiên từ tốn nói.
Trịnh Trạch và Kinh Thái Uyên sau khi nghe xong vội vàng gật đầu: "Đúng! Chúng ta căn cứ tình báo phân tích nhiều lần, sau đó cũng cho ra kết luận này!"
Chương 305 Chương 305. Đế phu chỉ định người đến!
Bọn họ nghĩ thầm, Đế phu quả là cũng vì việc này mà tới.
Nếu không cũng sẽ không nói toạc ra Ma Thú Sơn Mạch.
Mộ Ấu Khanh nói: "Biểu tỷ phu, bây giờ Vô Sinh Quốc và Vạn Ma Quốc thuộc về Bắc Huyền Thiên chúng ta, một khi số lượng lớn ma thú như vậy xâm nhập vào thành trì chắc chắn sẽ khiến cho sinh linh đồ tháng."
"Xem ra ngươi muốn đi Ma Thú Sơn Mạch một chuyến!"
Sau khi biết được đủ loại chuyện thần kỳ của Lâm Hiên, nàng vô cùng tin tưởng chắc chắn Lâm Hiên có thể hóa giải được nguy cơ lần này.
"Đương nhiên muốn đi." Lâm Hiên lạnh nhạt gật đầu.
Trịnh Trạch và Kinh Thái Uyên nghe hắn nói như vậy thì đồng loạt gật đầu, vẻ mặt cũng bình tĩnh trở lại.
Thật ra thì Vạn Ma Quốc và Vô Sinh Quốc chỉ là một nước nhỏ ở biên giới Thiên Ma Giới.
Nhưng dù vậy, một khi gặp được nguy cơ, Đế phu vẫn sẽ đích thân xuất thủ.
Hai nước có thể sinh tồn dưới sự cai quản của hắn và Huyền Băng Nữ Đế là một chuyện rất may mắn!
Không nói nhiều, sau đó Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh cùng nhau đi đến Ma Thú Sơn Mạch.
...
Bởi vì Vạn Ma Quốc và Vô Sinh Quốc ở cùng một vĩ tuyến.
Lúc này.
Hai nước phái ra tổng cộng một trăm năm mươi vạn ma quân tinh nhuệ. Đã dựng lên phòng tuyến ở chỗ cách biên giới hai nước một nghìn dặm địa phương.
Rống! ! !
Song khi các ma thú xuất hiện, phòng tuyến này trở nên vô cùng yếu kém.
Ngẩng đầu nhìn lại.
Nơi xa, trên những dãy núi liên miên mây đen cuồn cuộn.
Từng con ma thú cao giai to lớn giống như là thủy triều vượt qua đỉnh, như là ngân hà đổ xuống, vọt tới chỗ phòng tuyến.
Theo bọn chúng tới gần.
Bầu trời biến sắc, đại địa chấn động, khói bụi cuồn cuộn, ma khí ngập trời, cực kỳ kinh khủng!
"Từ xa nhìn lại, phạm vi ba mươi dặm đều là ma thú, mẹ nó rốt cuộc có bao nhiêu a!"
"Với kinh nghiệm của ta, có ít nhất trăm vạn con!"
"Càng đáng sợ hơn là tất cả đều là ma thú đẳng cấp cao, nhìn ma khí quanh người bọn chúng, chỉ sợ đa số đều có tu vi cao hơn những tướng lãnh chúng ta!"
...
Các tướng lĩnh hai nước sau khi quan sát đám ma thú thì đưa ra một kết luận đáng sợ như vậy.
………………………….…….
Cũng không phải là các ma tướng lâm trận sợ chiến mà là biết người biết ta. Nói cho thủ hạ các tướng sĩ, trận chiến này tình thế cực kỳ không lạc quan, chỉ có liều chết chiến một trận mới có chút hy vọng sống!
Hô ~
Ngay lúc trong lòng chúng ma tướng và chiến sĩ có chút hoảng sợ thì sau lưng ma khí bạo rạp.
Tất cả mọi người quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy ở trên không trung, mấy chục vạn cao thủ võ đạo ngự Ma Vân mà tới. Thủ lĩnh là một nữ tử váy lam, chừng hai mươi tuổi, dáng dấp xinh đẹp như Ma Tiên.
Có mấy ma tướng kiến thức bất phàm nhìn thấy nàng thì không khỏi mừng rỡ.
"Nữ tử này chính là Đế phu chỉ định võ đạo minh chủ Vạn Ma Quốc Tiêu Dạ Nhiễm!"
Đế phu chỉ định người đến!
Nghe được câu này, ba quân tướng sĩ hai nước đều cảm thấy rất phấn chấn. Từ khi Tiêu Dạ Nhiễm trở thành người dẫn đầu giới võ đạo Vạn Ma Quốc. Ngay cả giới võ đạo Vô Sinh Quốc đều có dấu hiệu lấy nàng vi tôn.
Không vì cái gì khác chỉ bởi vì nàng chính là người được Lâm Hiên chỉ định.
Tất cả mọi người trong hai nước đều biết, sau lưng Tiêu Dạ Nhiễm là một gốc đại thụ che trời Lâm Hiên.
Phục tùng Tiêu Dạ Nhiễm thì tương đương với phục tùng Lâm Hiên.
Cho nên nhìn thấy Tiêu Dạ Nhiễm xuất hiện.
Một trăm năm mươi vạn ma tướng chiến sĩ đang có mặt ở đây giống như là thấy được ánh hào quang vạn trượng của Lâm Hiên bao phủ chiến trường, khiến cho trong lòng của bọn họ tràn đầy đấu chí.
Cho dù phải đối mặt với ma thú giống như thủy triều vọt tới bọn họ cũng không sợ hãi!
Ma tướng hai nước đều giơ cao chiến đao hô to một tiếng: "Người của Đế phu đến, đều giữ vững tinh thần, chiến đấu với những ma thú này!"
Một trăm năm mươi vạn chiến sĩ đều vung tay gầm thét: "Chiến!"
Mà nghe được tiếng rống giận rung trời vang lên dưới chân.
Bọn người Huyết Ly Lão Tổ, Cô Tô Tịnh đi theo sau lưng Tiêu Dạ Nhiễm đều lên tiếng lấy lòng: "Minh chủ, bởi vì nhìn thấy ngươi đến cho nên đám binh sĩ hai nước đều vô cùng phấn chấn, đấu chí dạt dào!"
Tiêu Dạ Nhiễm nghe vậy không khỏi khẽ lắc đầu cười một tiếng: "Bọn họ không phải là vì ta mà trở nên như thế."
Huyết Ly Lão Tổ vội hỏi: "Vậy thì vì ai?"
Tiêu Dạ Nhiễm hít sâu một hơi, trong ánh mắt toát ra mấy phần sùng bái ái mộ, nở nụ cười xinh đẹp: "Ngươi cứ nói đi?"
Là Đế phu!
Mấy người Huyết Ly Lão Tổ, Cô Tô Tịnh lập tức nghĩ đến Lâm Hiên.
Bọn họ lập tức cảm khái không thôi.
Đúng vậy, cũng chỉ có tồn tại như Đế phu mới có thể vô hình khiến cho lòng người phấn chấn như thế.
Trong lúc nói chuyện, ma thú phía trước đã phi tốc tới gần, chỉ có không đến mười dặm.
Tiêu Dạ Nhiễm toàn lực vận chuyển chân nguyên, giọng nói như chuông bạc trở nên vô cùng cao vút: "Huyết Ly Lão Tổ, Cô Tô chưởng môn chia binh hai đường, từ hai bên trái phải công kích bầy ma thú, những người khác theo ta cùng đột kích từ giữa!"
"Trận chiến này, thà rằng chiến tử, cũng không cô phụ sự tín nhiệm của Đế phu dành cho chúng ta, biết không?"
"Nặc!"
Bọn người Huyết Ly Lão Tổ đều vung tay hô to, lập tức dựa theo mệnh lệnh Tiêu Dạ Nhiễm tách ra.
Nhao nhao vận chuyển chân nguyên, không muốn sống xông vào trong đàn ma thú.
Mà lúc này, trên mặt đất, một trăm năm mươi vạn đại quân cũng sát khí ngút trời.
Dưới sự dẫn dắt của Tiêu Dạ Nhiễm, cưỡng chế công tới vị trí trung tâm đại quân ma thú.
Trong lúc nhất thời.
Trên chiến trường ma quang nổi lên bốn phía, huyết khí trùng thiên. Tiếng sát phạt điếc tai nhức óc, tiếng binh qua không dứt bên tai.
Dựa vào đấu chí vô cùng cường đại.
Còn có cường giả Chuẩn Đế như Huyết Ly Lão Tổ, Cô Tô Tịnh hỗ trợ.
Ma quân hai nước nhanh chóng chiếm ưu thế, mà đại quân ma thú nhanh chóng lùi về thế yếu. Hơn một trăm vạn con ma thú, ngạnh sinh sinh bị buộc rút lui gần ba dặm.
Không bao lâu, một con ma thú Mị Ảnh Ma Điêu toàn thân quanh quẩn hơi khói màu xám dẫn đầu, bỏ xa những ma thú khác.
"Thắng!"
Sau khi Mị Ảnh Ma Điêu vọt tới điểm cuối cùng, trên đài, một thanh niên tuấn mỹ người mặc trường bào màu tím đen thiếp vàng hưng phấn nắm tay.
"Mị Ảnh Ma Điêu của bản thiếu gia đã liên tục thắng mười ván, vô địch thủ!"
Trịnh Vĩ Thánh ngạo nghễ liếc nhìn tất cả mọi người đang có mặt ở đây, vẻ mặt đắc ý.
Nói xong, hắn lấy một cái nạp giới ra ném cho Ngự Thú Sư Nguyễn Duệ đứng ở bên cạnh hắn.
"Trong này có năm trăm cái thượng phẩm linh thạch, là phần thưởng cho ngươi!"
"Đa tạ Thiếu chủ!" Nguyễn Duệ vẻ mặt hưng phấn.
Trịnh Vĩ Thánh chính là nhi tử của thân vương Trịnh Trạch, địa vị vô cùng tôn sùng ở Vạn Ma Quốc.
Mà vừa ra tay chính là năm trăm cái thượng phẩm linh thạch, cũng đủ thấy Trịnh Vĩ Thánh phú quý như thế nào.
Nguyễn Duệ vẻ mặt lấy lòng nói: "Thiếu chủ, hôm nay ngươi có thể chơi thỏa thích."
"Thuộc hạ cam đoan ngươi có thể một đường thắng đến cùng, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ!"
Phàm là ma thú ra sân tham gia thi đấu đều có Ngự Thú Sư thao túng bọn chúng.
Là Ngự Thú Sư tu luyện hơn một ngàn năm, có được cảnh giới Thần Phách Cảnh đỉnh phong. Điều khiển Mị Ảnh Ma Điêu thực lực đồng đẳng với Nhất giai Đại yêu, Nguyễn Duệ rất tự tin.
"Ừm!" Trịnh Vĩ Thánh cũng nghĩ như vậy, hết sức coi trọng Nguyễn Duệ: "Vậy hôm nay chúng ta giết thống khoái!"
Ngay khi hắn vừa nói dứt câu, một giọng nói hơi âm trầm vang lên: "Chỉ sợ ngươi sẽ không được như ý muốn!"
Trịnh Vĩ Thánh khẽ cau mày.
Quay người nhìn lại, thấy một thanh niên tuấn mỹ người mặc áo màu xanh đen tơ vàng, vẻ mặt căm hận mà nhìn mình.
"Kinh Luân!" Trong mắt Trịnh Vĩ Thánh lập tức hiện ra mấy đạo tơ máu.
…………………………………………
Nam tử tên Kinh Luân này là người mà Trịnh Vĩ Thánh thống hận nhất. Người này vốn là cháu ruột của Vô Sinh Quốc Vô Sinh Ma Quân. Sau khi Vô Sinh Quốc bị Đông Hoàng Tử U công phá, theo phụ thân gia nhập dưới trướng Đông Hoàng Tử U.
Đông Hoàng Tử U vì duy trì Vô Sinh Quốc ổn định, đại xá Vô Sinh Quốc. Lại cho Kinh Luân và phụ thân của hắn giữ vững địa vị và thân phận vốn có. Có thể nói, cuộc đời của Kinh Luân gần như giống y như Trịnh Vĩ Thánh.
Địa vị của hai người cũng không khác biệt, lực lượng ngang nhau. Mà nếu nói đến gút mắc giữa hai người, thật ra thì chỉ có một việc. Đó chính là hai tháng trước. Hai người đồng thời coi trọng hoa khôi Tử Nguyệt Ma Cơ trong một trong số Thập Đại Phong Nguyệt Lâu Anh Hoa Lâu trong Nam Vực Thiên Ma Giới.
Tử Nguyệt Ma Cơ tướng mạo có thể nói là đầy đặn xinh đẹp, thiên tư bách mị, rất có nữ nhân vị, vô cùng có sức hấp dẫn.
Lần đầu tiên nhìn thấy nàng. Trịnh Vĩ Thánh vung ra một ngàn cái thượng phẩm linh thạch, muốn chuộc nàng mang đi. Mà khi hắn cho là mình nắm chắc thắng lợi trong tay, Kinh Luân ném ra hai ngàn cái thượng phẩm linh thạch, hung hăng đâm một cước.
Trịnh Vĩ Thánh tức không nhịn nổi, tại chỗ bộc lộ ra thân phận của mình. Nào biết được Kinh Luân không sợ hãi chút nào, cũng lộ ra thân phận thế tử thân vương Vô Sinh Quốc.
Trong nháy mắt, toàn bộ Anh Hoa Lâu tràn ngập mùi thuốc súng cháy bỏng. Hai người ai cũng không phục ai, đều muốn mang Tử Nguyệt Ma Cơ đi, thế là tại chỗ đấu giá.
Không ngoài mấy hiệp, bảng giá tăng lên tới con số kinh người hai vạn năm ngàn cái thượng phẩm linh thạch.
Nhưng dù vậy, đấu giá vẫn không có dấu hiệu dừng lại. Mắt thấy như thế, hai người đều phát hỏa, kém chút rút đao khiêu chiến. Bởi vì biết được thân phận của hai người vô cùng tôn quý, sợ làm lớn chuyện, lão bản Anh Hoa Lâu đưa ra một đề nghị. Đó chính là để cho Tử Nguyệt Ma Cơ quyết định đi với ai, như vậy mới khiến cho hai người nguôi giận nhiều.
Mà Tử Nguyệt Ma Cơ sợ chọn bất kỳ bên nào đều sẽ đắc tội bên còn lại. Thế là cắn răng tự tổn, không chọn ai cả.
Trịnh Vĩ Thánh và Kinh Luân thấy thế thì hào hứng đại giảm, đành phải coi như thôi, chuyện này cũng tan rã trong không vui.
Nhưng mâu thuẫn giữa hai người lại không có giảm bớt. Hôm nay thấy mặt lần nữa, giống như kẻ thù, hết sức đỏ mắt.
Kinh Luân ngồi ở trên khán đài, nói với một nam tử trung niên áo đen sau lưng: "Hôm nay chúng ta dùng Tật Ảnh Ma Lang, đánh ngã tất cả đối thủ!"
Nam tử trung niên áo đen tên là Phù Phong, nghe vậy dẫn từ phía sau ra một con Ma Lang màu đen to lớn, gật gật đầu nói: "Được!"
Thấy thế, Trịnh Vĩ Thánh nói: "Nếu như muốn so, vậy chúng ta đưa ra tiền đặt cược đi!"
Hắn cảm nhận được Kinh Luân muốn nghiền ép Mị Ảnh Ma Điêu của mình.
Kinh Luân cười lạnh một tiếng: "Tiền đặt cược rất đơn giản, người nào thua thì cúi đầu gọi đối phương ba tiếng gia, ngươi có dám đánh cược hay không?"
Trịnh Vĩ Thánh không cần suy nghĩ lập tức đồng ý: "Được! Ba ván hai thắng!"
Sau khi hai người nói xong, toàn bộ sân thi đấu đều yên tĩnh trở lại. Làm thế tử thân vương hai nước, bọn họ đánh cược hiển nhiên rất có giá trị quan sát. Chớ nói chi là thủ hạ của Trịnh Vĩ Thánh Nguyễn Duệ đã liên tục thắng mười cục, đánh bại tất cả cao thủ ở đây.
Bây giờ người duy nhất có thể khiêu chiến hắn, thoạt nhìn cũng chỉ có Kinh Luân .
Mà sau khi Nguyễn Duệ và Phù Phong phái ra Mị Ảnh Ma Điêu và Tật Ảnh Ma Lang, chuẩn bị bắt đầu tỷ thí.
Lâm Hiên được Tây Môn Đồng dẫn đi vào sân thi đấu. Trong nháy mắt, mọi ánh mắt của tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều tập trung lên trên người hắn.
Một nam tử thật tuấn mỹ, đúng là độc nhất thiên hạ!
Tất cả mọi người nhịn không được nghĩ như vậy.
Bởi vì trước đó từng gặp Lâm Hiên ở Ma Cung, Trịnh Vĩ Thánh vội vàng tiến lên hành lễ: "Bái kiến Đế phu!"
Kinh Luân nghe được xưng hô thế này, cũng lập tức nhận ra thân phận của Lâm Hiên, cũng hành lễ theo: "Thế tử Vô Sinh Quốc Kinh Luân, bái kiến Đế phu!"
Nhìn thấy bọn họ hành lễ, toàn trường sợ hãi.
Hóa ra tuyệt thế mỹ nam tử này chính là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế.
"Bái kiến Đế phu!"
Chương 302 Chương 302. Đúng là đệ nhất thiên hạ!
Nghĩ đến đây, hơn mười vạn người đang có mặt ở đây vội vàng đứng lên hành lễ, sợ chậm trễ Lâm Hiên.
"Ừm." Lâm Hiên khẽ vuốt cằm, sau đó nhìn về phía Trịnh Vĩ Thánh và Kinh Luân, nói ra: "Các ngươi tiếp tục."
Vừa rồi khi hắn vào cổng thì đã nghe được Trịnh Vĩ Thánh và Kinh Luân muốn đánh cược với nhau. Hơn nữa sau khi vào cửa, hắn nhìn ra hai người Nguyễn Duệ và Phù Phong đều là cao thủ ngự thú.
Nếu đã như vậy, vậy thì để nữ nhi bảo bối của mình thưởng thức cao thủ so chiêu đi.
"Rõ!"
Trịnh Vĩ Thánh và Kinh Luân lập tức gật đầu đáp ứng.
Lúc này hương vị cháy bỏng giữa bọn hắn càng đậm. Bởi vì bây giờ chẳng những dính đến vấn đề mặt mũi mà còn liên quan đến ai có thể biểu hiện trước mặt Lâm Hiên.
So sánh ra, có thể chiến thắng trước mặt Lâm Hiên khiến cho bọn họ cảm thấy mình có động lực hơn.
"Bắt đầu đi!"
Sau đó hai người liếc nhau, cùng lúc hạ lệnh cho Nguyễn Duệ và Phù Phong.
Hô ~
Mị Ảnh Ma Điêu và Tật Ảnh Ma Lang cùng lúc chạy.
Mà đường đua của bọn chúng chính là một cái trận pháp thời không. Nhìn như chỉ có chiều dài mười dặm nhưng thực tế lại có gần mười vạn dặm. Nhưng mà khoảng cách này đối với ma thú đẳng cấp cao thì hoàn toàn không tính là xa.
Chỉ sau một nén nhang ngắn ngủi, Tật Ảnh Ma Lang đã một ngựa đi đầu, xông qua điểm cuối cùng.
"Ván đầu tiên ta thắng, đã nhường!" Kinh Luân nhếch khóe miệng lên.
Trịnh Vĩ Thánh nhíu nhíu mày, nói với Nguyễn Duệ: "Đi giúp ta gọi Hoán đại sư đến!"
Hoán đại sư trong miệng hắn chính là Ngự Thú Sư mạnh nhất Vạn Ma Quốc Hoán Kiệt Tiêu.
Mắt thấy Nguyễn Duệ một ván lạc bại, Trịnh Vĩ Thánh cảm thấy chỉ có Hoán Kiệt Tiêu mới có thể cứu vãn xu hướng suy tàn.
Mà nghe được Trịnh Vĩ Thánh muốn đi mời Hoán Kiệt Tiêu.
Phù Phong đứng sau lưng Kinh Luân hơi lộ ra vẻ khinh miệt.
Không bao lâu, Hoán Kiệt Tiêu nhận được "Ma Thiểm" cưỡi ma thú phi hành đi tới sân thi đấu.
Sau khi vào cửa, hắn cung kính hành lễ với Lâm Hiên trước, sau đó đi tới trước mặt Trịnh Vĩ Thánh.
Trịnh Vĩ Thánh thấp giọng hỏi: "Hoán đại sư, ngươi có thể dùng Mị Ảnh Ma Điêu thắng Tật Ảnh Ma Lang của đối phương hay không?"
Hoán Kiệt Tiêu quan sát hai con ma thú một chút, phát hiện bọn chúng đều đồng đẳng với Nhất giai Đại yêu, gật đầu nói ra: "Hai con ma thú thực lực như nhau, thuộc hạ dựa vào tu vi của mình thì có thể để cho Mị Ảnh Ma Điêu chiến thắng."
"Vậy là tốt rồi!" Trịnh Vĩ Thánh sắc mặt giãn ra, lên tiếng nói ra: "Vậy làm phiền ngươi!"
"Ừm!" Hoán Kiệt Tiêu gật gật đầu, cưỡng chế khống chế tâm thần Mị Ảnh Ma Điêu, để cho nó nhận mình làm chủ.
Sau đó ván thứ hai chính thức bắt đầu!
Trải qua Hoán Kiệt Tiêu điều giáo, Mị Ảnh Ma Điêu bộc phát ra toàn bộ tiềm năng, tốc độ tăng nhiều.
Không có ngoài ý muốn, lần này Mị Ảnh Ma Điêu thắng Tật Ảnh Ma Lang.
"Đã nhường!" Trịnh Vĩ Thánh cũng ôm quyền với Kinh Luân.
Kinh Luân lộ ra nụ cười trêu chọc: "Lá bài tẩy của ngươi đã bại lộ hết rồi hả?"
Hắn chú ý tới sau khi Trịnh Vĩ Thánh thua trận, cũng không đổi ma thú mà trực tiếp mời Hoán Kiệt Tiêu tới. Điều này nói rõ Trịnh Vĩ Thánh cũng không có ma thú khác lợi hại hơn.
Trịnh Vĩ Thánh nói: "Lá bài tẩy của ta chính là Hoán đại sư, hắn chính là cao thủ ngự thú xếp hạng top năm Đông Vực Thiên Ma Giới."
"Có hắn ở đây, thắng lợi nắm chắc trong tay ta!"
"Ha ha."
Kinh Luân đột nhiên nở một nụ cười khinh thường lên tiếng nói ra: "Vậy chắc chắn là ngươi sẽ thua rất thảm!"
"Bởi vì Ngự Thú Sư của ta chính là Phù Phong xếp hạng top mười Thiên Ma Giới, Phù đại sư!"
Phù Phong!
Nghe được cái tên này, Hoán Kiệt Tiêu giật nảy cả mình: "Hóa ra hắn chính là Phù Phong!"
Theo như đồn đại, Phù Phong chính là một thiên tài ngự thú. Khi hắn một tuổi thì có thể tiến hành giao lưu tâm thần với nhiều loại ma thú yêu thú, thiên phú bộc lộ rõ.
Mà trong những năm tháng sau đó. Hắn dựa vào thiên phú yêu nghiệt của mình mà tu vi ngự thú một đường hát vang tiến mạnh. Trong vô số lần thiên kiêu tranh đoạt chiến hắn đánh đâu thắng đó tất cả mọi việc đều thuận lợi.
Phát huy kỹ năng ngự thú đến mức khiến cho người ta nhìn thấy mà kinh ngạc. Đến năm hắn chừng tám tuổi thì đã trở thành một trong số thập đại đỉnh cấp Ngự Thú Sư Thiên Ma Giới công nhận.
Đến nay đã trải qua hơn bảy nghìn năm, địa vị của hắn vẫn không có ai có thể rung chuyển!
So với hắn, thân là một trong số ngũ đại Ngự Thú Sư Đông Vực Thiên Ma Giới, Hoán Kiệt Tiêu cách cục nhỏ hơn nhiều.
Chỉ là...
"Nếu như hắn lợi hại như thế, tại sao ván này lại thua bởi chúng ta?" Trịnh Vĩ Thánh vẻ mặt chất vấn.
Phù Phong cười ha ha: "Đó là bởi vì Thiếu chủ muốn nâng cao các ngươi, sau đó để cho các ngươi rớt xuống thê thảm một chút!"
Trịnh Vĩ Thánh và Hoán Kiệt Tiêu nghe vậy không khỏi nhướng mày, không ngờ được là Kinh Luân lại tính toán như thế.
"Không sai, cho nên ta còn có một lá bài tẩy, cũng muốn cho các ngươi xem." Kinh Luân nở một nụ cười đắc thắng.
Lúc đầu, dựa vào năng lực của Phù Phong, hắn đã có niềm tin tuyệt đối đánh bại Trịnh Vĩ Thánh. Cho nên ván thứ hai này, hắn cố ý để Phù Phong bại bởi Hoán Kiệt Tiêu.
Bây giờ hắn cảm thấy nếu như Lâm Hiên ở đây, vậy thì có thể lộ ra một lá bài tẩy khác. Làm như thế, thật ra chính là vì để biểu hiện ở trước mặt Lâm Hiên.
Thủ hạ của mình mạnh mẽ cũng đại biểu cho mình mạnh mẽ, như vậy càng có 4 cách để cho Lâm Hiên coi trọng mấy phần!
Cũng ngay sau khi hắn nói xong, Phù Phong nhắm ngay Tật Ảnh Ma Lang vung tay lên.
Hô ~
Một đạo tử sắc quang ảnh huyền diệu bỗng nhiên trên người Tật Ảnh Ma Lang.
Trong nháy mắt.
Tật Ảnh Ma Lang tăng lên gấp hai.
Toàn thân tử khí dào dạt, cơ bắp bạo rạp, tràn ngập lực lượng kinh khủng.
"Nó lại không phải là Tật Ảnh Ma Lang!" Hoán Kiệt Tiêu thấy thế giật nảy cả mình: "Toàn thân tử sắc... hẳn là nó chính là Tử Huyết Ma Lang trong truyền thuyết? !"
Chương 303 Chương 303. Không hổ là nam nhân của vạn cổ Nữ Đế!
Tử Huyết Ma Lang, chính là vương giả chí tôn bên trong Ma Lang nhất tộc. Bọn chúng trời sinh có huyết khí dồi dào không gì sánh kịp.
Một khi tham dự chiến đấu hoặc là thi đấu. Huyết khí trong cơ thể bọn chúng sẽ bạo phát ra, hiện ra tử sắc, cho nên gọi là Tử Huyết Ma Lang.
Mà càng đáng sợ hơn là cho dù là Tử Huyết Ma Lang vừa mới sinh ra thì sức chiến đấu cũng có thể sánh ngang với một con Tam giai Đại yêu.
Mà trước mắt con Tử Huyết Ma Lang này cao hơn một trượng, rõ ràng đã là Ma Lang trưởng thành.
Dựa theo kinh nghiệm ngự thú nhiều năm của Hoán Kiệt Tiêu, thực lực của nó hoàn toàn có thể sánh với... Thất giai Yêu tướng!
Nói cách khác, nó tương đương với một cao thủ Tôn Giả đỉnh phong!
"Không sai, nó chính là Tử Huyết Ma Lang!"
Phù Phong ngạo nghễ nói: “Ma trận trong sân thi đấu này hoàn toàn không thể áp chế được tu vi của nó, là do ta áp chế nó!"
Tê ~
Nghe hắn nói như vậy chẳng những là Hoán Kiệt Tiêu, phàm là người hiểu được một chút tri thức ngự thú đang có mặt ở đây đều nhịn không được mà hít vào một hơi khí lạnh.
Không hổ là một trong số thập đại đỉnh cấp Ngự Thú Sư Thiên Ma Giới, Phù Phong đúng là tương đối lợi hại!
Giờ phút này Trịnh Vĩ Thánh nhịn không được âm thầm lắc đầu, cảm thấy hôm nay chắc chắn là mình phải thua.
Lâm Hiên đang đứng ở bên cạnh cũng âm thầm gật đầu, Phù Phong đúng là cưỡng chế chế trụ Tử Huyết Ma Lang.
Chuyện này rất khó làm được, đủ để chứng minh Phù Phong có tư cách trở thành Ngự Thú Tông sư.
Ngao! ! !
Đúng lúc này, một tiếng sói tru kinh thiên bỗng nhiên vang lên bên ngoài sân thi đấu.
Tất cả mọi người sau khi nghe xong đều tóc gáy dựng đứng, cảm thấy giống như có một con ma thú viễn cổ giáng lâm.
Ngao! ! !
Mà trong sân, Tử Huyết Ma Lang sau khi nghe được tiếng tru này thì lập tức lên tiếng đáp lại.
Tiếng kêu này khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây da đầu tê dại.
Mà chuyện đáng sợ hơn còn xảy ra.
Con Tử Huyết Ma Lang này đột nhiên giống như mất kiểm soát, một đạo ma khí kinh khủng từ trong cơ thể của nó bộc phát ra.
Móng vuốt của nó đánh mạnh lên trên hàng rào sắt thép trên đường đua.
Bành!
Sắt thép cứng rắn bị nó đánh cho hóa thành bột mịn.
Khi lãng kinh khủng chấn động đến quần chúng đang vây xem hoảng sợ không thôi.
"Không tốt, Tử Huyết Ma Lang nổi điên muốn giết người!"
Có người nhịn không được nghẹn ngào kinh hô.
"Súc sinh, dám làm loạn!" Phù Phong cắn răng một cái, vội vàng vận chuyển chân nguyên, bóp ra một đạo pháp quyết phong ấn ném về phía Tử Huyết Ma Lang.
Đây chính là bí pháp mà hắn dùng để khống chế Tử Huyết Ma Lang, có thể trong nháy mắt giam cầm dã tính của Tử Huyết Ma Lang, trấn áp nó.
Ngao! ! !
Nhưng mà pháp quyết còn chưa tới gần Tử Huyết Ma Lang thì bị nó rống một tiếng làm cho vở nát.
Sau đó Tử Huyết Ma Lang dùng ánh mắt bén nhọn khóa chặt Phù Phong, dẫn theo sát ý xông về phía Phù Phong.
"Súc sinh, ngươi lại dám phản kháng ta!"
Phù Phong lấy ra một thanh Linh cấp ma đao, trực tiếp đâm về phía ngực Tử Huyết Ma Lang. Đối với Ngự Thú Sư, bất kỳ ma thú yêu thú nào muốn công kích mình thì phải lập tức diệt trừ.
Bởi vì điều này đại biểu trong lòng những ma thú yêu thú này sinh ra địch ý với Ngự Thú Sư, đã không thể nào thu phục được nữa.
Nếu như giết chết nó muộn thì tuyệt đối sẽ gây ra hậu họa vô tận, sẽ bị bọn chúng tập kích bất cứ lúc nào.
Nhưng mà Phù Phong lại biết, đối mặt Tử Huyết Ma Lang đang phát điên thì phần thắng của mình cũng không nhiều.
Lúc trước hắn có thể áp chế Tử Huyết Ma Lang chính là dựa vào điều khiển tinh thần của nó.
Mà bây giờ Tử Huyết Ma Lang nổi điên, tâm thần mất khống chế, bạo phát ra sức chiến đấu cường hãn, đã vượt xa tu vi Tôn Giả sơ kỳ của Phù Phong.
Dù sao, ngự thú nhất đạo quan trọng ở chỗ câu thông tâm thần với thú mà không phải là chỉ dựa vào tu vi áp chế.
"Nằm xuống."
Ngay lúc Phù Phong sắp quyết chiến với Tử Huyết Ma Lang thì một giọng nói lạnh nhạt vang lên sau lưng.
Cũng ngay sau khi giọng nói này vang lên.
Tử Huyết Ma Lang giống như là gặp được quỷ thần, lập tức thu liễm lại sát khí toàn thân, lặng yên nằm dưới đất.
"A cái này? !"
Phù Phong giật nảy cả mình, vội vàng xoay người nhìn lại, thấy trong mắt Lâm Hiên có hai đạo kim quang chợt lóe lên.
Chỉ trong nháy mắt này, trong lòng Phù Phong rung động tới cực điểm.
"Hóa ra là Đế phu xuất thủ!"
Phù Phong vẻ mặt kính sợ.
Nếu không phải Lâm Hiên xuất thủ, hắn quyết chiến một trận với Tử Huyết Ma Lang, chắc chắn trận chiến này sẽ vô cùng thảm liệt thậm chí có khả năng nguy hiểm tới tính mạng.
Hoán Kiệt Tiêu lộ ra vẻ sùng bái, chắp tay nói: "Đế phu ngự thú tạo nghệ có thể xưng Tông sư, bởi vậy mới có thể ra lệnh một tiếng để cho Tử Huyết Ma Lang quỳ xuống đất thần phục."
Trịnh Vĩ Thánh cũng lên tiếng nói ra: "Ta từng tận mắt chứng kiến Đế phu một câu bức lui Hắc Lân Huyền Long, với Đế phu mà nói, chỉ là Tử Huyết Ma Lang không đủ gây sợ!"
Nghe được bọn họ nói như vậy, Kinh Luân, Phù Phong và mười mấy vạn nhận sĩ đang có mặt ở đây đều bừng tỉnh đại ngộ.
Hóa ra Đế phu còn là một ngự thú Tông sư tuyệt đỉnh, không hổ là nam nhân của vạn cổ Nữ Đế, đúng là rất ưu tú a!
……………………………………
"Không xong! Bên ngoài tụ một lượng lớn ma thú, ngăn chặn toàn bộ cửa chính!"
Lúc này một tiếng kinh hô vang lên ở ngoài cổng, trong giọng nói còn mang theo ý sợ hãi tê tâm liệt phế.
Tất cả mọi người đang có mặt ở đây nghe xong thì trong lòng run lên.
Vừa rồi bọn họ nghe được một tiếng rống giống như là của Tử Huyết Ma Lang vang lên ở bên ngoài thì đã cảm thấy không ổn rồi. Không ngờ được là bây giờ lại có một lượng lớn ma thú ngăn cửa, đây là tín hiệu đang muốn phát động tấn công quy mô lớn!
"Mau đi ra ngoài xem!"
Phù Phong và Hoán Kiệt Tiêu dẫn đầu, nhanh chóng xông ra ngoài cổng.
Chương 304 Chương 304. Đế phu đúng là có hoành tảo thiên quân chi dũng!
Mắt thấy đấu thú cũng kết thúc hơn nữa bên ngoài tình huống không rõ.
Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh cũng dẫn theo mấy người Tuyền Châu cùng đi ra cửa.
Sau đó nhìn thấy trên đường lớn trước cửa của sân thi đấu toàn là Tử Huyết Ma Lang cao lớn cường hãn.
Tính sơ lược một chút thì có ít nhất hơn một ngàn con.
Tê ~
Nhìn thấy bọn chúng, tất cả mọi người đang có mặt ở đây nhịn không được mà hít vào một hơi khí lạnh.
Hơn một ngàn con Tử Huyết Ma Lang thành niên, vậy thì tương đương với hơn một ngàn tu sĩ Tôn Giả Cảnh.
Hơn nữa ánh mắt Ma Lang trời sinh vô cùng sắc bén. Dưới ánh nhìn chăm chú của bọn chúng bất kỳ người nào cũng khó tránh khỏi trong lòng có chút hoảng sợ bất an!
"Cha, nhiều Ma Lang như vậy, chúng nó đến tìm người nhà hay sao?"
Tuyền Hi chớp mắt to hỏi.
Người nhà mà nàng nói chính là còn Tử Huyết Ma Lang tham gia thi đấu lúc nãy.
Lúc này con Tử Huyết Ma Lang này đang ngoan ngoãn đứng bên cạnh Lâm Hiên. Có vẻ như nếu không có mệnh lệnh của Lâm Hiên thì nó hoàn toàn không dám động đậy.
"Đúng thế." Lâm Hiên cười gật gật đầu.
Mà nghe được hắn nói như vậy thì cái tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cảm thấy trong lòng ấm áp, cảm giác sợ hãi vừa rồi biến mất sạch sành sanh.
Có Đế phu thực lực ngự thú đứng hàng Tông sư ở đây, cho dù có nhiều Tử Huyết Ma Lang hơn nữa cũng không cần phải sợ hãi!
Quả nhiên!
Giống như tất cả mọi người nghĩ.
Lâm Hiên phóng ra La Sát Thần Niệm, lấy năng lực ngự thú cấp Tông sư, truyền mệnh lệnh của mình cho tất cả Tử Huyết Ma Lang.
"Nằm xuống."
Phốc!
Sau một tiếng vang nhẹ vang lên, tất cả Tử Huyết Ma Lang đều nằm rạp dưới mặt đất, dịu dàng ngoan ngoãn như chó.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ sùng bái.
Một ánh mắt khiến cho ngàn con ma thú cao giai cúi đầu, Đế phu đúng là có hoành tảo thiên quân chi dũng!
"Ha ha, dáng vẻ bọn chúng nằm xuống đúng là giống y chang như Thiên Cẩu Thú!"
"Ân ân ân, chỉ là không có đáng yêu giống như Thiên Cẩu Thú!"
"Hơn nữa chắc chắn không có tham ăn như Thiên Cẩu Thú!"
"Đúng đó, Thiên Cẩu Thú tham ăn nhất! Lần trước nó còn lét trộm bít tất của ta!"
Mà các tiểu nha đầu nhìn thấy nhiều Tử Huyết Ma Lang như vậy quỳ xuống đất không dậy nổi, lập tức liên tưởng đến Thiên Cẩu Thú đáng yêu.
Sau đó các nàng rời khỏi vòng tay của Lâm Hiên, ngẩng đầu hỏi: "Cha, chúng ta có thể đi sờ những Ma Lang này hay không?"
"Có thể, yên tâm đi thôi!" Lâm Hiên vẻ mặt cưng chiều nói.
Chúng nữ nhi đang trong cái tuổi muốn khám phá thế giới, đương nhiên Lâm Hiên sẽ cổ vũ.
Dù sao có hắn giám sát, bất kỳ Tử Huyết Ma Lang nào cũng không dám làm loạn.
Mộ Ấu Khanh đứng ở bên cạnh không khỏi cảm thấy. Là nữ nhi của biểu tỷ phu đúng là có thể muốn làm gì thì làm, thật là hạnh phúc!
Sau đó, các tiểu nha đầu đến bên cạnh đám Tử Huyết Ma Lang.
Thân thể nho nhỏ lộ ra vẻ cực kỳ mềm mại đáng yêu trước mà Ma Lang to lớn.
Nhưng mà khi các nàng đưa tay chạm đến cái mũi lỗ tai miệng của Ma Lang.
Những Ma Lang này ngoan ngoãn cực kỳ không tưởng tượng nổi, thoạt nhìn còn đáng yêu hơn cả các nàng.
Dù là Tuyền Ấu dùng hai tay nắm lấy cái đuôi Ma Lang, dùng sức kéo giống như là đang nhổ củ cải cũng hoàn toàn không có vấn đề gì.
Thấy cảnh này, Phù Phong và Hoán Kiệt Tiêu đều lắc đầu cười một tiếng.
Bọn họ đều là đỉnh cấp cao thủ tu luyện ngự thú mấy ngàn năm. Nhưng cho dù như thế nào cũng không dám càn rỡ đối đãi một con cao giai Tử Huyết Ma Lang như vậy.
Bọn họ cảm thấy bởi vì có Lâm Hiên xuất hiện, thế giới quan của bản thân bị triệt để lật đổ!
"Đế phu!"
Trong lúc các tiểu nha đầu đang chơi đùa với đàn Ma Lang.
Thân vương Vạn Ma Quốc Trịnh Trạch, còn có thân vương Vô Sinh Quốc Kinh Thái Uyên đồng thời đến.
"Khởi bẩm Đế phu, ngay vừa rồi, năm vạn dặm bên ngoài biên cảnh Vạn Ma Quốc có một lượng lớn ma thú xuất hiện!"
"Cùng lúc đó, mười vạn dặm bên ngoài biên cảnh Vô Sinh Quốc cũng xuất hiện một lượng lớn ma thú! Trước mắt đoán chừng số lượng có năm mươi vạn con!"
Trịnh Trạch và Kinh Thái Uyên một trước một sau nói với Lâm Hiên.
Nửa nén nhang trước, hai người đột nhiên nhận được tình báo nói là có một lượng ma thú cực kỳ lớn xuất hiện ở bên ngoài biên cảnh. Chuyện khác thường như thế khiến cho hai người đều cảm thấy chuyện hôm nay không thể coi thường.
Thế là hai người lần lượt ra lệnh cho một lượng lớn ma quân tiến về biên giới.
Cùng lúc đó.
Khi nghe nói Lâm Hiên đi tới Quan Hà Thành, bọn họ quyết định đến đây bẩm báo chuyện này lại cho Lâm Hiên.
Theo như bọn họ nghĩ thì nói không chừng bởi vì Lâm Hiên biết trước được hôm nay sắp có chuyện lớn xảy ra cho nên mới đột nhiên đi tới Thiên Ma Giới.
Lâm Hiên sau khi nghe xong thì trầm tư một hồi.
Có được Huyền Tuyệt Thiên Thư, hắn biết rõ vị trí của hai nước Vạn Ma Quốc và Vô Sinh Quốc như trong lòng bàn tay.
Căn cứ tình báo Trịnh Trạch và Kinh Thái Uyên cung cấp.
Lâm Hiên lớn mật phán đoán, một lượng lớn ma thú như thế rất có thể đều đến từ một chỗ.
Đó chính là Ma Thú Sơn Mạch cách hai nước khoảng tám trăm ngàn dặm!
Rặng núi này phạm vi trăm vạn dặm, có vô số ma thú, là một nơi thí luyện cực kỳ nổi danh ở khu vực phía nam Thiên Ma Giới.
Chỉ là dưới tình huống bình thường thì ma thú bên trong rặng núi này tuyệt đối sẽ không rời khỏi chỗ ở của mình.
Xem ra hôm nay nơi đó có chuyện cực kỳ bất thường xảy ra cho nên mới khiến cho bọn chúng xuất hiện với quy mô lớn như thế.
Ánh mắt rơi vào đám Tử Huyết Ma Lang.
Lâm Hiên cảm thấy những Tử Huyết Ma Lang này xuất hiện, chắc chắn cũng là có liên quan tới Ma Thú Sơn Mạch.
"Xem ra, bên trong Ma Thú Sơn Mạch đúng là đã xảy ra chuyện." Lâm Hiên từ tốn nói.
Trịnh Trạch và Kinh Thái Uyên sau khi nghe xong vội vàng gật đầu: "Đúng! Chúng ta căn cứ tình báo phân tích nhiều lần, sau đó cũng cho ra kết luận này!"
Chương 305 Chương 305. Đế phu chỉ định người đến!
Bọn họ nghĩ thầm, Đế phu quả là cũng vì việc này mà tới.
Nếu không cũng sẽ không nói toạc ra Ma Thú Sơn Mạch.
Mộ Ấu Khanh nói: "Biểu tỷ phu, bây giờ Vô Sinh Quốc và Vạn Ma Quốc thuộc về Bắc Huyền Thiên chúng ta, một khi số lượng lớn ma thú như vậy xâm nhập vào thành trì chắc chắn sẽ khiến cho sinh linh đồ tháng."
"Xem ra ngươi muốn đi Ma Thú Sơn Mạch một chuyến!"
Sau khi biết được đủ loại chuyện thần kỳ của Lâm Hiên, nàng vô cùng tin tưởng chắc chắn Lâm Hiên có thể hóa giải được nguy cơ lần này.
"Đương nhiên muốn đi." Lâm Hiên lạnh nhạt gật đầu.
Trịnh Trạch và Kinh Thái Uyên nghe hắn nói như vậy thì đồng loạt gật đầu, vẻ mặt cũng bình tĩnh trở lại.
Thật ra thì Vạn Ma Quốc và Vô Sinh Quốc chỉ là một nước nhỏ ở biên giới Thiên Ma Giới.
Nhưng dù vậy, một khi gặp được nguy cơ, Đế phu vẫn sẽ đích thân xuất thủ.
Hai nước có thể sinh tồn dưới sự cai quản của hắn và Huyền Băng Nữ Đế là một chuyện rất may mắn!
Không nói nhiều, sau đó Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh cùng nhau đi đến Ma Thú Sơn Mạch.
...
Bởi vì Vạn Ma Quốc và Vô Sinh Quốc ở cùng một vĩ tuyến.
Lúc này.
Hai nước phái ra tổng cộng một trăm năm mươi vạn ma quân tinh nhuệ. Đã dựng lên phòng tuyến ở chỗ cách biên giới hai nước một nghìn dặm địa phương.
Rống! ! !
Song khi các ma thú xuất hiện, phòng tuyến này trở nên vô cùng yếu kém.
Ngẩng đầu nhìn lại.
Nơi xa, trên những dãy núi liên miên mây đen cuồn cuộn.
Từng con ma thú cao giai to lớn giống như là thủy triều vượt qua đỉnh, như là ngân hà đổ xuống, vọt tới chỗ phòng tuyến.
Theo bọn chúng tới gần.
Bầu trời biến sắc, đại địa chấn động, khói bụi cuồn cuộn, ma khí ngập trời, cực kỳ kinh khủng!
"Từ xa nhìn lại, phạm vi ba mươi dặm đều là ma thú, mẹ nó rốt cuộc có bao nhiêu a!"
"Với kinh nghiệm của ta, có ít nhất trăm vạn con!"
"Càng đáng sợ hơn là tất cả đều là ma thú đẳng cấp cao, nhìn ma khí quanh người bọn chúng, chỉ sợ đa số đều có tu vi cao hơn những tướng lãnh chúng ta!"
...
Các tướng lĩnh hai nước sau khi quan sát đám ma thú thì đưa ra một kết luận đáng sợ như vậy.
………………………….…….
Cũng không phải là các ma tướng lâm trận sợ chiến mà là biết người biết ta. Nói cho thủ hạ các tướng sĩ, trận chiến này tình thế cực kỳ không lạc quan, chỉ có liều chết chiến một trận mới có chút hy vọng sống!
Hô ~
Ngay lúc trong lòng chúng ma tướng và chiến sĩ có chút hoảng sợ thì sau lưng ma khí bạo rạp.
Tất cả mọi người quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy ở trên không trung, mấy chục vạn cao thủ võ đạo ngự Ma Vân mà tới. Thủ lĩnh là một nữ tử váy lam, chừng hai mươi tuổi, dáng dấp xinh đẹp như Ma Tiên.
Có mấy ma tướng kiến thức bất phàm nhìn thấy nàng thì không khỏi mừng rỡ.
"Nữ tử này chính là Đế phu chỉ định võ đạo minh chủ Vạn Ma Quốc Tiêu Dạ Nhiễm!"
Đế phu chỉ định người đến!
Nghe được câu này, ba quân tướng sĩ hai nước đều cảm thấy rất phấn chấn. Từ khi Tiêu Dạ Nhiễm trở thành người dẫn đầu giới võ đạo Vạn Ma Quốc. Ngay cả giới võ đạo Vô Sinh Quốc đều có dấu hiệu lấy nàng vi tôn.
Không vì cái gì khác chỉ bởi vì nàng chính là người được Lâm Hiên chỉ định.
Tất cả mọi người trong hai nước đều biết, sau lưng Tiêu Dạ Nhiễm là một gốc đại thụ che trời Lâm Hiên.
Phục tùng Tiêu Dạ Nhiễm thì tương đương với phục tùng Lâm Hiên.
Cho nên nhìn thấy Tiêu Dạ Nhiễm xuất hiện.
Một trăm năm mươi vạn ma tướng chiến sĩ đang có mặt ở đây giống như là thấy được ánh hào quang vạn trượng của Lâm Hiên bao phủ chiến trường, khiến cho trong lòng của bọn họ tràn đầy đấu chí.
Cho dù phải đối mặt với ma thú giống như thủy triều vọt tới bọn họ cũng không sợ hãi!
Ma tướng hai nước đều giơ cao chiến đao hô to một tiếng: "Người của Đế phu đến, đều giữ vững tinh thần, chiến đấu với những ma thú này!"
Một trăm năm mươi vạn chiến sĩ đều vung tay gầm thét: "Chiến!"
Mà nghe được tiếng rống giận rung trời vang lên dưới chân.
Bọn người Huyết Ly Lão Tổ, Cô Tô Tịnh đi theo sau lưng Tiêu Dạ Nhiễm đều lên tiếng lấy lòng: "Minh chủ, bởi vì nhìn thấy ngươi đến cho nên đám binh sĩ hai nước đều vô cùng phấn chấn, đấu chí dạt dào!"
Tiêu Dạ Nhiễm nghe vậy không khỏi khẽ lắc đầu cười một tiếng: "Bọn họ không phải là vì ta mà trở nên như thế."
Huyết Ly Lão Tổ vội hỏi: "Vậy thì vì ai?"
Tiêu Dạ Nhiễm hít sâu một hơi, trong ánh mắt toát ra mấy phần sùng bái ái mộ, nở nụ cười xinh đẹp: "Ngươi cứ nói đi?"
Là Đế phu!
Mấy người Huyết Ly Lão Tổ, Cô Tô Tịnh lập tức nghĩ đến Lâm Hiên.
Bọn họ lập tức cảm khái không thôi.
Đúng vậy, cũng chỉ có tồn tại như Đế phu mới có thể vô hình khiến cho lòng người phấn chấn như thế.
Trong lúc nói chuyện, ma thú phía trước đã phi tốc tới gần, chỉ có không đến mười dặm.
Tiêu Dạ Nhiễm toàn lực vận chuyển chân nguyên, giọng nói như chuông bạc trở nên vô cùng cao vút: "Huyết Ly Lão Tổ, Cô Tô chưởng môn chia binh hai đường, từ hai bên trái phải công kích bầy ma thú, những người khác theo ta cùng đột kích từ giữa!"
"Trận chiến này, thà rằng chiến tử, cũng không cô phụ sự tín nhiệm của Đế phu dành cho chúng ta, biết không?"
"Nặc!"
Bọn người Huyết Ly Lão Tổ đều vung tay hô to, lập tức dựa theo mệnh lệnh Tiêu Dạ Nhiễm tách ra.
Nhao nhao vận chuyển chân nguyên, không muốn sống xông vào trong đàn ma thú.
Mà lúc này, trên mặt đất, một trăm năm mươi vạn đại quân cũng sát khí ngút trời.
Dưới sự dẫn dắt của Tiêu Dạ Nhiễm, cưỡng chế công tới vị trí trung tâm đại quân ma thú.
Trong lúc nhất thời.
Trên chiến trường ma quang nổi lên bốn phía, huyết khí trùng thiên. Tiếng sát phạt điếc tai nhức óc, tiếng binh qua không dứt bên tai.
Dựa vào đấu chí vô cùng cường đại.
Còn có cường giả Chuẩn Đế như Huyết Ly Lão Tổ, Cô Tô Tịnh hỗ trợ.
Ma quân hai nước nhanh chóng chiếm ưu thế, mà đại quân ma thú nhanh chóng lùi về thế yếu. Hơn một trăm vạn con ma thú, ngạnh sinh sinh bị buộc rút lui gần ba dặm.