-
Chương 231-235
Chương 231 Chương 231. Nữ nhân này đúng là quá độc ác! (2)
Những nơi mà nó đi qua, tất cả mọi thứ trong phạm vi năm dặm đều hóa thành bột mịn!
Hít ~
Giờ khắc này, tất cả giáo chúng Huyết Linh Giáo đều kinh hãi.
Mẹ nó, tập hợp lại một chỗ bị miểu sát, phân tán ra vẫn bị miểu sát, không thể nào né tránh được!
"Đông Hoàng Tử U, ngươi quá làm càn!"
Lúc này Độc Cô Cương dẫn theo quỷ khí đầy trời rào rạt mà tới. Vô số oán linh ác quỷ lấp kín không gian trong phạm vi mười dặm.
Đông Hoàng Tử U trở tay cầm kiếm đứng ở trên không trung, con ngươi xinh đẹp dò xét Độc Cô Cương một lát, sau đó lên tiếng nói ra: "Ta đọc qua cổ sử, xem lại chuyện hơn ba vạn năm trước, Huyết Linh Giáo các ngươi muốn chiếm đoạt Bắc Huyền Thiên chúng ta, khiến cho Địa Ngục tái hiện nhân gian."
"Hôm nay, ta ăn miếng trả miếng, đưa các ngươi vào Địa Ngục!"
Hô!
Toàn thân nàng lóe ra một đạo tử quang hoa mỹ, tay áo tung bay. Dưới sát khí kinh khủng bao phủ. Trong lúc nhất thời, nàng như thần như ma!
Thấy thế, Độc Cô Cương không khỏi nhíu mày. Không hổ là vạn cổ Nữ Đế, Tiên Ma đồng tu, thiên phú đúng là hiếm thấy trên đời. May mắn mình có Huyết Sơn làm chỗ dựa, cũng không e ngại Nữ Đế yêu nghiệt như thế!
...
Ở một chỗ cách Huyết Linh Giáo ba trăm vạn dặm. Đại trưởng lão Kinh Âu, dẫn theo một đội cao thủ tinh nhuệ hơn trăm người và đám quỷ vật bao gồm Ngũ Hành Thi nhanh chóng bay về phía Bắc Huyền Thiên.
Bỗng nhiên hắn giật nảy mình, phát hiện huyết châu mình mang theo người phát sáng lên. Hắn tranh thủ lấy huyết châu ra. Dùng tay nắn một cái, sau đó nghe được giọng nói của Độc Cô Cương vọng ra từ trong đó: "Đông Hoàng Tử U đã tới Huyết Linh Giáo ta, ngươi sau khi đến Huyền Băng Cung thì lập tức động thủ!"
Cất huyết châu, sắc mặt Kinh Âu không khỏi lộ ra vẻ vui mừng: "Đông Hoàng Tử U, chắc chắn ngươi có nằm mờ cũng không ngờ được là giáo chủ lại chơi chiêu như thế này đúng không!"
Đám tùy tùng bên cạnh hắn cũng lộ ra vẻ phách lối.
"Ha ha, chờ đánh hạ Huyền Băng Cung, mỹ nhân tài phú, chúng ta muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu!"
"Đông Hoàng Tử U được xưng là cửu thiên đệ nhất mỹ nhân, chỉ đáng tiếc là hồng nhan bạc mệnh, lần này chắc chắn nàng sẽ gãy trên tay giáo chủ của chúng ta!"
Một đám người nói xong thì nhịn không được cười lên ha hả.
Có đông đảo Thi Quỷ mạnh mẽ như thế trợ trận, bọn họ cảm thấy lần này cường công Huyền Băng Cung có thể nói là thắng lợi đã nằm trong tầm tay.
Mà đúng lúc này, một giọng nói có chút trào phúng vang lên: "Đến cùng là ai cho các ngươi tự tin như vậy?"
Một đạo bạch quang ngăn cản bọn người Kinh Âu.
Bọn họ tập trung nhìn lại, chỉ thấy trước mặt là một nam tử dáng dấp như thiên thần, khí chất siêu phàm, tuấn mỹ đến khiến cho nam nhân cũng thèm nhỏ dãi.
Kinh Âu không khỏi nhướng mày, lớn gan suy đoán: "Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
…………………………..
Bắc Huyền Thiên Đế phu!
Nghe được xưng hô thế này, những người còn lại của Huyết Linh Giáo đều lộ ra vẻ mặt cảnh giác. Huyền Băng Nữ Đế chính là cường giả mọi người đều biết, nam nhân của nàng chắc chắn cũng cực kỳ lợi hại.
Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn bọn họ: "Là ta, cho nên các ngươi không cần phải vượt đèo lội suối đến đó, chết ở chỗ này là được rồi."
Nghe được Lâm Hiên hùng hổ dọa người như thế, trong mắt Kinh Âu sát ý bạo tăng, lên tiếng nói ra: "Giỏi cho một Bắc Huyền Thiên Đế phu cuồng vọng, quả nhiên là một đôi trời sinh với Huyền Băng Nữ Đế."
"Huyền Băng Nữ Đế độc xông Huyết Linh Giáo chúng ta, mà ngươi lại đơn thương độc mã ngăn cản chúng ta, đủ cuồng!"
Lâm Hiên nở một nụ cười châm chọc. Hóa ra Đông Hoàng Tử U đã xuống tay với Huyết Linh Giáo trước.
Chuyện này cũng không trách được. Đông Hoàng Tử U bác học đa thức, chắc chắn từ cũng biết được nguyên nhân trận quỷ loạn hơn ba vạn năm trước từ trong một ít cổ sử.
Mà gần đây nhiều nước trong Bắc Huyền Thiên xảy ra quỷ loạn. Với năng lực của nàng, tìm hiểu nguồn gốc tra được Huyết Linh Giáo cũng chẳng có gì lạ.
"Xem ra hôm nay đã được định trước là ngày tận thế của Huyết Linh Giáo các ngươi."
Lâm Hiên điên cuồng vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, trong nháy mắt bộc phát ra một cỗ khí thế cực kỳ đáng sợ. Dưới uy áp của cỗ khí thế này, bọn người Kinh Âu trong lúc nhất thời trong lòng cuồng loạn.
Kinh Âu nhìn thoáng qua Ngũ Hành Thi, lập tức hạ lệnh: "Giết Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Vừa rồi Độc Cô Cương có nói, năm Ngũ Hành Thi này chính là tu vi Chuẩn Đế Cảnh. Mà bọn họ thân kiêm Ngũ Hành Chi Lực, thực lực mạnh mẽ đến gần vô hạn Thi Vương. Trước mặt lấy năm đánh một, cho dù không thể giết Lâm Hiên thì ít nhất cũng có thể trọng thương hắn.
Mà kế tiếp còn có gần một trăm Đồng Giáp Thi và Ngân Giáp Thi. Kinh Âu tự tin mình chơi xa luân chiến, cuối cùng chắc chắn có thể tru sát Lâm Hiên!
Hô! Hô!
Không đợi Ngũ Hành Thi xuất động, hai đạo kim sáng sáng chói bỗng nhiên chiếu sáng toàn bộ bầu trời đêm.
Bọn người Kinh Âu khiếp sợ nhìn thấy. Trong hai mắt Lâm Hiên có kim quang sáng tỏ, sau đó hóa thành hai ánh lửa kinh khủng trào ra. Hai ánh lửa này hóa thành hỏa long to lớn.
Trong khoảnh khắc rơi vào trên người Ngũ Hành Thi, thiêu bọn chúng thành tro tàn.
"A cái này? Ly Hỏa Kim Đồng!"
"Ông trời ơi, Bắc Huyền Thiên Đế phu lại có thể chất nghịch thiên như thế này!"
"Đại trưởng lão, mau cho Ngân Giáp Thi và Đồng Giáp Thi lên!"
Trong nháy mắt đám người của Huyết Linh Giáo lâm vào bối rối, bị Ly Hỏa Kim Đồng của Lâm Hiên làm cho hoảng hốt lui lại ít nhất nửa dặm.
Sợ bị Lâm Hiên truy sát, Kinh Âu vội vàng hạ lệnh tất cả Ngân Giáp Thi và Đồng Giáp Thi vây công Lâm Hiên.
"Một đám cá thối tôm nát, các ngươi lại xem bọn chúng là bảo vật." Lâm Hiên khinh thường nói.
Hắn thu hồi Ly Hỏa Kim Đồng, lấy bốn thanh chuẩn tiên kiếm của các cô con gái của mình ra, bốn kiếm lơ lửng giữa không trung. Đồng Giáp Thi và Ngân Giáp Thi nhục thân đều như đồng như sắt, không có yếu ớt như Ngũ Hành Thi. Cho nên, lấy bọn chúng làm vật liệu mài kiếm cho các cô con gái của mình đi.
Chương 232 Chương 232. Huyền Băng Nữ Đế quả nhiên danh bất hư truyền!
"Chết đi!"
Đối mặt quỷ vật ùa lên. Lâm Hiên hai tay chụp lại tạo thành một cái ấn quyết Ngũ Hành Thần Lôi lớn.
Sau khi chia ấn quyết này ra làm bốn, trong nháy mắt trên bốn thanh chuẩn tiên kiếm bị bốn con Điện Long to lớn quấn lấy.
Ngang! ! !
Bốn con Điện Long đồng thời gào thét, theo chuẩn tiên kiếm bắn nhanh ra. Lôi điện ánh lửa xé rách bầu trời đêm, khí thế như hồng, chớp mắt là đến!
Bành bành bành bành bành ~
Sau đó là từng tiếng vang đinh tai nhức óc vang lên. Kiếm khí kinh khủng và lôi điện ánh lửa kinh khủng đồng thời nổ tung, tạo ra từng luồng sóng xung kích sáng ngời trong đám quỷ vật.
Thấy thế, bọn người Kinh Âu đều con ngươi co rụt lại. Bọn họ có dự cảm mãnh liệt rằng đêm nay Huyết Linh Giáo sẽ gặp tai hoạ ngập đầu.
Bởi vì Lâm Hiên mạnh mẽ vượt qua khỏi tưởng tượng của bọn họ. Sau khi suy nghĩ trong chốc lát, Kinh Âu quyết định tránh phong mang của Lâm Hiên.
Lập tức trở về Huyết Linh Giáo, để giáo chủ Độc Cô Cương phán đoán một lần nữa xem có nên đối cứng với vợ chồng Lâm Hiên Đông Hoàng Tử U hay không.
"Mọi người mau sử dụng Quỷ Độn!"
Nghĩ tới đây. Kinh Âu vội vàng vận chuyển chân nguyên toàn thân, xé rách một cái không gian thông đạo ở giữa không trung.
Pháp thuật này chính là độn thuật mà quỷ tu am hiểu nhất, tên là Quỷ Độn. Ý chỉ đến vô tung đi vô ảnh, nhanh như thần quỷ.
"Muốn chạy trốn?" Lâm Hiên thấy thế không khỏi cười lạnh một tiếng, nâng tay phải lên búng tay một cái.
Hô!
Phạm vi mười dặm lập tức kim quang đại phóng, trong chớp mắt đã hình thành một cái trận pháp hình cầu. Mà lúc đầu, bọn người Kinh Âu đã thông qua Quỷ Độn ẩn nấp đi nhưng bây giờ lại cảm thấy trán chấn động mạnh một cái, đau đến bọn họ suýt chút ngất đi.
Lấy lại tinh thần kiểm tra lại. Tất cả bọn họ đều bị vây ở trong trận pháp kim sắc này, giống như là bị tường đồng vách sắt vây lại.
"Ông trời ơi! Vê chỉ thành trận, Bắc Huyền Thiên Đế phu đúng là một đại yêu nghiệt a!"
Kinh Âu và những người khác trong lòng không nhịn được kêu rên.
Mà dưới ánh mắt vô cùng hoảng sợ của bọn họ, Lâm Hiên lại bóp ra một đạo lôi quyết, ném lên trên không trung.
Chỉ trong nháy mắt, một đoàn ngũ thải lôi vân có phạm vi mười dặm che khuất đỉnh đầu của đám người Kinh Âu.
Một tiếng ầm ầm vang lên!
Trong nháy mắt có vạn đạo thần lôi rơi xuống. Cùng nhau xông về phía bọn người Kinh Âu, đánh cho tất cả bọn họ nổ thành bột mịn.
Lâm Hiên vẻ mặt bình thản nhìn nơi bọn người Kinh Âu chết đi. Xác nhận bọn họ không một ai sống sót, sau đó đi thẳng đến chỗ Huyết Linh Giáo.
Lúc này.
Sau khi trải qua mấy lần giao thủ, Độc Cô Cương đã bị thương hơn mười chỗ. Hắn ngẩng đầu, ánh mắt có chút kính sợ nhìn mỹ nhân váy tím Đông Hoàng Tử U cách đó không xa: "Nữ nhân này phải nói là mạnh mẽ đến đáng sợ."
"Có thể làm nam nhân của nàng là một chuyện khiến cho người ta vừa nghĩ tới là đã rất hưng phấn!"
Hít sâu một hơi, Độc Cô Cương ánh mắt lạnh lẽo lên tiếng nói ra: "Huyền Băng Nữ Đế quả nhiên danh bất hư truyền!"
Đông Hoàng Tử U hơi nhếch khóe môi lên nói: "Có phải là ngươi muốn nói là ngươi vẫn có thể đối phó ta được đúng không?"
"Ngươi quả nhiên thông minh lanh lợi." Độc Cô Cương xoay xoay cổ.
"Ta đã gây họa cho Bắc Huyền Thiên các ngươi, đương nhiên cũng đã suy tính đến tình cảnh xấu nhất."
"Nói một cách khác thì tất cả đều ở trong lòng bàn tay ta, đại nghiệm mà lão tổ chúng ta chưa hoàn thành sẽ được ta đích thân hoàn thành!"
"Ha ha."
Đông Hoàng Tử U cười lạnh hai tiếng.
"Hơn ba vạn năm trước, Huyết Linh Lão Tổ các ngươi đã thất bại một lần."
"Ta vốn nghĩ đám người Huyết Linh Giáo các ngươi sẽ học được một bài học, hiện tại xem ra các ngươi vẫn ngu dốt không chịu nổi!"
Độc Cô Cương vẻ mặt lạnh lẽo lên tiếng nói ra: "Vậy ta sẽ để cho ngươi xem một chút ta dựa vào cái gì mà có thể khống chế tất cả!"
Hai tay của hắn chụp ra một cái huyết sắc ấn quyết lớn. Sau khi cái ấn quyết này xuất hiện, ngàn dặm bầu trời biến sắc.
Vầng minh nguyệt nhiễm lên huyết sắc trong khoảnh khắc, dường như huyết nguyệt địa ngục giáng lâm.
"Vạn Quỷ QuyTông!"
Một tiếng ầm ầm vang lên, toàn bộ Huyết Sơn bỗng nhiên bỗng nhiên lắc một cái. Vô số dòng máu chói mắt chảy từ đỉnh núi xuống. Trong chớp mắt biến thành từng cỗ Huyết Thi toàn thân máu me đầm đìa.
Không đến năm hơi, Độc Cô Cương đã hút tất cả những Huyết Thi này vào trong cơ thể. Lúc này, hắn đỉnh đầu có huyết nguyệt, toàn thân huyết quang đại tác, sát khí bạo rạp.
Sau khi cảm nhận khí tức của Độc Cô Cương, Đông Hoàng Tử U không khỏi hơi nhíu lông mày: "Bây giờ thực lực của hắn đã đến gần vô hạn Đại Thánh Cảnh."
Có thể nói, bây giờ thực lực của Độc Cô Cương đã xem xem với Đông Hoàng Tử U. Chuyện này khiến cho Đông Hoàng Tử U lộ ra vẻ mặt cảnh giác hiếm thấy.
Nàng phán đoán, có được Huyết Thi bên trong Huyết Sơn gia trì, thực lực chân chính của Độc Cô Cương sợ là không chỉ như thế thôi đâu.
Nghĩ đến đây, nàng nắm chặt ngọc thủ lại.
Bành một tiếng.
Một đạo tử quang lóa mắt chiếu sáng phạm vi mười dặm bầu trời đêm. Hư ảnh một đóa Bỉ Ngạn Hoa vô cùng to lớn xuất hiện xoay tròn quanh người nàng. Khiến cho nàng trở nên vô cùng thê mỹ đồng thời cũng bộc phát ra uy lực hủy diệt thiên địa.
Độc Cô Cương nhìn nàng chằm chằm trong chốc lát, ánh mắt không khỏi khẽ run lên: "Đây là... Tu La Ma Thể!"
…………………………..
Tu La Ma Thể chính là một trong thập đại thể chất Thần cấp ở Ma Giới. Ma Thể mang theo "Tu La" chi danh. Ý là loại thể chất này dũng mãnh thiện chiến, mặc kệ sinh tử. Có được Tu La Ma Thể như là có được một tòa tu la đồ tràng, sát lục cực mạnh.
Mà hư ảnh tử sắc Bỉ Ngạn Hoa chính là biểu tượng trực tiếp của Tu La Ma Thể.
Bỉ Ngạn Hoa, ngụ ý sinh tử bỉ ngạn.
Cho nên Tu La Ma Thể xuất hiện, sinh tử chỉ cách nhau một đường!
Chương 233 Chương 233. Một phần đại lễ!
"Chết đi cho ta!" Đông Hoàng Tử U lập tức thôi động chân nguyên trong cơ thể. Tu La Ma Thể mạnh mẽ bộc phát ra khí thế cực kỳ bá đạo, cầm Huyền Băng Kiếm trong tay đâm ra như thiểm điện.
Bành!
Kiếm quang xuyên thấu mười dặm!
Thân thể Độc Cô Cương bị đâm thủng một cái lỗ máu lớn. Cả người hắn cũng đâm vào Huyết Sơn sau lưng. Nhưng mà quỷ dị là trong nháy mắt, thương thế của hắn lại hoàn toàn phục hồi như cũ.
"Ha ha ha, Đông Hoàng Tử U, nơi này là sân nhà của ta, ngươi cho dù có mạnh thì đã sao?"
Độc Cô Cương cuồng tiếu một tiếng, quanh thân huyết quang đại tác, sát khí trùng thiên.
"Muốn giết ta, không dễ dàng như vậy!"
"Cửu Cực Luyện Ngục Quyền!"
Bành!
Nắm đấm của hắn phá vỡ hư không, dẫn theo một tia lực lượng pháp tắc, điên cuồng hút hết thảy quỷ khí xung quanh vào.
Đông Hoàng Tử U nhìn thấy quyền ảnh của hắn hóa thành đầu lâu to lớn nổ bắn đến, đôi mắt đẹp phát lạnh, giơ Huyền Băng Kiếm lên đón đầu đâm ra.
Bành!
Quyền kiếm va nhau, phạm vi mười dặm, không khí chấn động mạnh một cái. Đông Hoàng Tử U cảm thấy cổ tay hơi đau, hiển nhiên một quyền này của Độc Cô Cương lực đạo cực kỳ mạnh.
Nhìn thoáng qua Huyết Sơn sau lưng Độc Cô Cương, Đông Hoàng Tử U nhanh chóng suy nghĩ biện pháp đối phó.
"Nhìn điệu bộ này, hàng trăm triệu Huyết Thi bên trong Huyết Sơn chính là lực lượng và sức sống cuồn cuộn không dứt của hắn."
"Muốn giết hắn, biện pháp tốt nhất là chặt đứt liên hệ giữa hắn và Huyết Sơn, cũng chính là hủy Huyết Sơn."
"Nhưng mà... Huyết Sơn cao tới trăm vạn trượng, làm sao có thể triệt để phá hủy nó trong thời gian ngắn?"
Suy nghĩ chốc lát, sau đó Đông Hoàng Tử U quyết định dụ dỗ Độc Cô Cương rời xa Huyết Sơn. Làm yếu bớt liên hệ giữa Độc Cô Cương và Huyết Sơn, sau đó tìm kiếm sơ hở của hắn.
Sau đó. Đông Hoàng Tử U đọc thuộc lòng binh thư, lập tức khai thác chiến thuật dẫn xà xuất động.
Không đến mười chiêu. Nàng đã dẫn dụ Độc Cô Cương rời xa Huyết Sơn mấy trăm dặm. Nàng phát hiện, quả nhiên liên hệ giữa Độc Cô Cương và Huyết Sơn giảm bớt.
Mà Độc Cô Cương vẫn không có phát hiện mình đã rơi vào bẫy của Đông Hoàng Tử U.
...
Phía sau Huyết Sơn có một tòa tế đàn phạm vi năm dặm. Đài cao chính giữa tế đàn được xây dựng bằng Huyết Thạch.
Mỗi đến khi tế điện tổ sư gia. Toàn thể giáo chúng Huyết Linh Giáo sẽ dùng máu tươi ngâm khối Huyết Thạch máu thạch, tiến hành hiến tế và cầu nguyện.
Răng rắc! Một tiếng. Huyết Thạch nặng đến vạn cân lại nứt ra mà không có không có dấu hiệu nào.
Rất nhanh, vết nứt trên Huyết Thạch không ngừng mở rộng, một đạo huyết quang kinh khủng bay thẳng mây xanh.
Phạm vi trăm dặm xung quanh Huyết Sơn nhanh chóng bị một cỗ uy áp vô cùng đáng sợ bao phủ. Trong không khí có vô số huyết sắc đầu lâu, dữ tợn mở ra cái miệng lớn đỏ như máu tru lên.
Cảm nhận được khí tức đáng sợ như vậy, tất cả giáo chúng Huyết Linh Giáo đều trong lòng điên cuồng rung động.
"Huyết quang ngập trời như thế, không phải là lão tổ Huyết Linh Giáo chúng ta sống lại đó chứ?"
"Hít! Cỗ khí tức này rất quen thuộc, lại vô cùng mạnh mẽ, so với giáo chủ thì còn mạnh hơn không chỉ gấp mười lần, chắc chắn là lão tổ sống lại!"
"Các ngươi nhìn, huyết quang xuất hiện từ tế đàn sau núi, không phải lão tổ thì còn có thể là ai?"
Giờ khắc này, trong lòng mọi người trong Huyết Linh Giáo tràn ngập hưng phấn.
Vừa rồi khi Độc Cô Cương đối mặt Đông Hoàng Tử U, rơi xuống hạ phong, chuyện này khiến cho bọn họ không khỏi cảm thấy lo lắng.
Bây giờ thì tốt rồi!
Huyết Linh Lão Tổ rời núi, chắc chắn có thể quét ngang Đông Hoàng Tử U và Bắc Huyền Thiên a!
Mà ở mấy trăm dặm bên ngoài.
Đông Hoàng Tử U và Độc Cô Cương cũng đồng thời chú ý tới huyết quang đầy trời xa xa.
Độc Cô Cương lập tức đại hỉ: "Ha ha, huyết quang khô lâu đầy trời, đây là dấu hiệu lão tổ xuất thế a!"
"Không ngờ được là lão tổ vẫn còn sống, Đông Hoàng Tử U, hôm nay là tử kỳ của ngươi!"
Đông Hoàng Tử U nghe vậy không khỏi nhăn lông mày lại. Mặc dù Độc Cô Cương có Huyết Sơn tương trợ nhưng nàng vẫn có thể tru sát hắn. Nhưng nếu như bây giờ lại xuất hiện một Huyết Linh Lão Tổ, chuyện sẽ rất khó làm.
Từ một tia khí tức mà nàng cảm nhận được lúc này, Huyết Linh Lão Tổ mạnh hơn Độc Cô Cương ít nhất gấp mười lần. Nói cách khác, rất có thể Huyết Linh Lão Tổ chính là một cường giả Đại Thánh Cảnh.
Nếu như hắn liên thủ với Độc Cô Cương...
Đông Hoàng Tử U tuyệt đối không thể nào chiến thắng được.
"Không thể để cho bọn họ liên thủ!"
Đông Hoàng Tử U quyết định thật nhanh, điên cuồng thôi động chân nguyên trong cơ thể, kích phát tiềm năng của mình đến hạn mức cao nhất. Bây giờ, nàng muốn bộc phát ra thực lực mạnh nhất, tốc chiến tốc thắng.
Giải quyết Độc Cô Cương trước, sau đó tiêu diệt Huyết Linh Lão Tổ. Nàng tự tin chỉ cần mình tạo thành tổn thương cho Độc Cô Cương lớn hơn tốc độ khôi phục của hắn. Như vậy, tối đa năm chiêu là có thể khiến cho Độc Cô Cương hôi phi yên diệt!
Bành!
Theo một đạo khí lãng kinh khủng nổ tung, kim quang sáng chói chiếu sáng phạm vi trăm dặm bầu trời.
Một con Kim Sắc Thần Phượng vô cung to lớn từ trong cơ thể Đông Hoàng Tử U xông ra, tùy ý bay lượn trên không trung.
"Cửu Chuyển Thần Phượng Thể!" Độc Cô Cương thấy thế bỗng nhiên nuốt một ngụm nước bọt: "Nữ nhân này muốn ta không thể liên thủ với lão tổ!"
Đông Hoàng Tử U liên tục kích phát hai loại thể chất một thần một ma đến hạn mức cao nhất, Độc Cô Cương cho dù có ngu như thế nào đi nữa thì cũng biết được nàng muốn làm gì.
"Trốn!"
Độc Cô Cương vội vàng xoay người phóng tới Huyết Sơn. Chỉ cần đến Huyết Sơn. Hắn có thể mượn lực lượng của Huyết Sơn đồng thời liên thủ với Huyết Linh Lão Tổ cùng nhau đưa Đông Hoàng Tử U vào chỗ chết.
"Muốn chạy trốn?" Trong mắt Đông Hoàng Tử U hàn ý đại thịnh.
Nàng lóe lên một cái, cản trước mặt Độc Cô Cương.
Hai loại thể chất một thần một ma điên cuồng hấp thu Thiên Đạo Chi Lực, hóa thành hai đạo hỏa quang một thần một ma, từ trong Huyền Băng Kiếm của nàng bắn ra.
Chương 234 Chương 234. Một phần đại lễ! (2)
Phốc phốc!
Kiếm thứ nhất, vỡ nát ngực phải của Độc Cô Cương. Độc Cô Cương đau đến đổ mồ hôi lạnh, hoảng sợ tột đỉnh: "Nữ nhân này đúng là yêu nghiệt!"
Mà lúc này.
Trong tế đàn phía sau Huyết Sơn, một bóng người toàn thân huyết quang phá vỡ Huyết Thi, đứng ở nơi đó.
Hắn chính là người sáng lập Huyết Linh Giáo, Huyết Linh Lão Tổ.
Bởi vì vị trí của Huyết Thi chính là nơi tốt nhất ở Huyết Sơn, cách mỗi năm năm đều có huyết thủy ngâm Huyết Thạch.
Huyết Linh Lão Tổ vẫn luôn giấu kín trong Huyết Thạch bế quan tu luyện. Mấy vạn năm nay, mượn lực lượng giáo chúng hiến tế tăng thực lực lên. Nhưng vừa rồi, hắn phát hiện Độc Cô Cương giao phong với Đông Hoàng Tử U rơi xuống hạ phong, cho nên hắn ngồi không yên nữa.
Vì bảo vệ Huyết Linh Giáo mà mình sáng lập, hắn không thể không cưỡng chế phá thạch mà ra.
"Huyền Băng Nữ Đế, ngươi dám giết tới sơn môn Huyết Linh Giáo ta, lão tổ ta khiến cho ngươi chết không có chỗ chôn!"
Trong con ngươi màu đỏ ngòm của Huyết Linh Lão Tổ tràn đầy sát ý.
Lúc này một đạo bạch quang hiện lên.
Bóng dáng Lâm Hiên lặng yên xuất hiện trước mặt Huyết Linh Lão Tổ.
"Ừm?"
Huyết Linh Lão Tổ kinh ngạc nhìn về phía Lâm Hiên, vừa rồi hắn không có phát hiện Lâm Hiên xuất hiện. Trong nháy mắt, trên mặt Huyết Linh Lão Tổ lộ ra vẻ cảnh giác.
Hắn có dự cảm mãnh liệt rằng thanh niên tuấn mỹ áo trắng trước mặt mình có thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Liên tưởng đến Huyền Băng Nữ Đế giết đến tận cửa, Lâm Hiên lại vô cùng tuấn mỹ, khí chất cũng hiếm thấy trên đời.
Huyết Linh Lão Tổ lên tiếng hỏi thăm: "Hẳn là ngươi là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế?"
"Vâng." Lâm Hiên nở một nụ cười nghiền ngẫm: "Cho nên món quà lớn tiếp theo ngươi phải nhận lấy đó."
Hắn ở vị trí cách Huyết Sơn ngàn dặm, thả La Sát Thần Niệm ra quan sát, biết hết tất cả mọi chuyện xảy ra ở đây. Nhất là tình hình chiến đấu giữa Đông Hoàng Tử U và Độc Cô Cương.
Bởi vậy, hắn cũng không nói nhảm. Hai tay chụp lại, kết xuất một cái ấn quyết Ngũ Hành Thần Lôi vô cùng to lớn.
Hô ~
Thần lôi ấn quyết bị hắn ném lên không trung, trong chốc lát, ngũ thải quang mang lộng lẫy loá mắt. Một đoàn ngũ thải lôi vân phạm vi ít nhất ngàn dặm cưỡng chế phong tỏ huyết quang sáng tỏ, lấp lánh trên đỉnh đầu tất cả mọi người.
Nhìn thấy đoàn lôi vân này, Huyết Linh Lão Tổ và mấy chục vạn giáo chúng Huyết Linh Giáo đều con ngươi co rụt lại.
"Ngũ Hành Thần Lôi!"
"Lôi vân thật là lớn, đây là muốn san bằng Huyết Sơn chúng ta hay sao?"
Trong lúc nhất thời, trái tim tất cả mọi người rụt lại, sợ hãi không thôi.
Mà xa xa, Đông Hoàng Tử U và Độc Cô Cương cũng nằm trong phạm vi lôi vân che phủ.
Ngẩng đầu nhìn lôi vân trôi nổi trên trời cao vạn dặm. Chẳng những Độc Cô Cương, ngay cả Đông Hoàng Tử U đều lộ ra một tia kính sợ.
Có thể thúc đẩy một đoàn Ngũ Hành Thần Lôi to lớn như vậy, người xuất thủ có thể nói là đại năng kinh thiên a!
Mà trong đầu Đông Hoàng Tử U chợt lóe lên, bỗng nhiên nghĩ đến mấy ngày trước, mười vạn tinh nhuệ Vô Sinh Quốc bị một đoàn lôi vân đánh nổ thành bột mịn.
"Đây chỉ là trùng hợp sao?"
Đông Hoàng Tử U nhất thời giật mình.
Ầm ầm! ! !
Dưới ánh mắt cực kỳ sợ hãi của tất cả mọi người đang có mặt ở đây.
Ức vạn đạo thiểm điện trong ngũ thải lôi vân rơi xuống, hóa thành vô số Điện Long cực lớn cùng nhau đánh xuống Huyết Sơn.
Theo từng tiếng bạo liệt vang lên.
Trong lúc nhất thời toàn bộ Huyết Sơn đá vụn bắn tung trời, sóng lớn quét qua, điện quang giao thoa, ánh lửa ngút trời.
Cả ngọn núi nhanh chóng thấp xuống với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Mà những nơi lôi điện đi qua, toàn bộ giáo chúng Huyết Linh Giáo như là sâu kiến, bị Lôi Hỏa đốt thành tro bụi!
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi mau dừng tay! Chuyện gì cũng từ từ!"
Thấy cảnh này, Huyết Linh Lão Tổ lên tiếng cầu khẩn.
Hắn có nằm mơ cũng không ngờ được là Lâm Hiên có thể tiện tay dẫn đến Ngũ Hành Thần Lôi khủng bố như thế. Càng chết hơn là Lâm Hiên vừa ra tay thì đã nhắm ngay Huyết Sơn.
Phải biết, Huyết Sơn này chính là Già Thiên Thi Vương thời đại Thái Cổ biến thành, ẩn chứa vô cùng vô tận quỷ khí và thi lực. Có thể nói ngọn núi này chính là một cái thượng cổ Thần khí vô cùng to lớn.
Bất kỳ quỷ tu nào ở lại trên này đều có thể tăng tốc độ tu luyện lên trên diện rộng. Thậm chí đạt tới Đế Cảnh trở lên. Còn có thể mượn lực lượng Huyết Sơn khôi phục thương thế như thiểm điện, đồng thời điên cuồng tăng tiềm năng của mình lên.
Bây giờ Lâm Hiên dùng Ngũ Hành Thần Lôi điên cuồng oanh tạc Huyết Sơn, đây chính là muốn đoạn mất căn bản của toàn bộ Huyết Linh Giáo!
"Nhìn thấy ngươi đau lòng khó chịu như thế, ta thấy rất thoải mái." Lâm Hiên lại cười lạnh.
Căn cứ Huyền Tuyệt Thiên Thư ghi chép. Bắc Huyền Thiên chính là cực bắc, là nơi giá lạnh, thích hợp cho tất cả quỷ tu và quỷ vật sinh tồn tu hành.
Thế là hơn ba vạn năm trước. Huyết Linh Giáo được Huyết Linh Lão Tổ dẫn dắt, muốn chiếm đoạt Bắc Huyền Thiên, khiến cho địa ngục tái hiện Cửu Thiên Tiên Vực.
Đáng tiếc là lúc đó Huyết Linh Lão Tổ còn quá trẻ khí thịnh, cho nên bị Bắc Huyền Thiên Đông Hoàng nhất tộc đánh bại. Từ đó hắn hành quân lặng lẽ, cẩu bên trong Huyết Sơn. Mà lúc đó Bắc Huyền Thiên Đông Hoàng tộc bởi vì đang bị mấy phương thiên địa khác đè ép. Không có dư tinh lực đuổi tận giết tuyệt Huyết Linh Giáo, cho nên mới để cho bọn họ sinh tồn cho đến bây giờ.
Lần này, bọn họ dám xuất động, lại rơi vào trong tay Lâm Hiên, đương nhiên Lâm Hiên phải nhổ cỏ tận gốc!
Huyết Linh Lão Tổ bị Lâm Hiên chọc tức đến khóe mắt run rẩy, bạo hống một tiếng: "Ta muốn giết ngươi!"
Toàn thân hắn huyết quang hội tụ thành một thanh huyết kiếm khổng lồ, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lâm Hiên, chém vào đầu hắn.
Bành!
Nhưng huyết kiếm kinh khủng vừa mới đi vào "Vô Địch Cấm Vực" của Lâm Hiên thì đã bị một cỗ thần lực triệt để xoắn thành bột mịn.
Chương 235 Chương 235. Ngay cả mẫu thân
"Chuyện gì xảy ra thế?" Huyết Linh Lão Tổ quá sợ hãi.
Vừa rồi rõ ràng hắn cảm nhận được một kích toàn lực của mình bị một cỗ thần lực đánh cho hóa thành vô hình. Chuyện này khiến hắn triệt để ý thức được mình gây nhầm người!
Toàn bộ Huyết Linh Giáo đều gây nhầm người!
Lúc này, Huyết Linh Lão Tổ bỗng nhiên cổ mát lạnh, khu hắn kịp phản ứng lại thì Lâm Hiên đã một kiếm đâm xuyên cổ họng của hắn.
"Ngươi sao dám?"
Huyết Linh Lão Tổ che yết hầu, vẻ mặt chấn kinh: "Ta chính là Hắc Phong Âm Thần chi tử, ta có một hồn một phách nằm ở trong tay của hắn, ngươi giết ta, hắn nhất định sẽ tới tìm ngươi!"
Hơn ba vạn năm trước. Hắn bởi vì hờn dỗi Hắc Phong Âm Thần, cho nên rời khỏi Minh giới, đi vào Cửu Thiên Tiên Vực, muốn xông ra một mảnh thiên địa của mình.
Không ngờ được là đại công chưa thành, bây giờ lại phải chết trong tay Lâm Hiên.
Lâm Hiên nghe vậy nở một nụ cười châm chọc: "Vậy ta để cho phần hồn phách này của ngươi tan thành mây khói trước!"
Nói xong, hắn lập tức thả La Sát Thần Niệm ra. Cưỡng chế nghiền nát hai hồn sáu phách còn lại của Huyết Linh Lão Tổ.
Sau đó bóp một đạo lôi quyết, trích dẫn Lôi Hỏa đốt rụi Huyết Linh Lão Tổ.
Tiếp tục mở rộng thần niệm, Lâm Hiên phát hiện Đông Hoàng Tử U đã hoàn toàn nghiền ép Độc Cô Cương. Vì giúp Đông Hoàng Tử U mau chóng giải quyết Độc Cô Cương, Lâm Hiên búng tay một cái.
Ầm ầm! ! !
Trong nháy mắt ức vạn con Điện Long hội tụ thành một con Diệt Thế Cự Long.
Trên không trung vạn dặm phát ra tiếng long khiếu kinh thiên động địa, lập tức đâm vào Huyết Sơn.
Mà theo một tiếng vang thật lớn vang lên. Mười vạn trượng Huyết Sơn còn sót lại sụp đổ, vỡ nát trong khoảnh khắc.
Phàm là tất cả người và kiến trúc trên Huyết Sơn đều hóa thành bột mịn.
"Xong việc." Lâm Hiên nở một nụ cười.
Nghĩ đến các cô con gái của mình còn đợi ở Thủy Tinh Cung, hắn không dừng lại thêm, vội vàng hóa thành một đạo quang ảnh biến mất.
Bành!
Một tiếng nổ tung.
Đông Hoàng Tử U vận dụng Huyền Băng kiếm đông cứng hồn phách của Độc Cô Cương, sau đó một kiếm mất mạng, đánh hắn nổ thành bột phấn.
Thu kiếm, Đông Hoàng Tử U vội vàng buông ra thần niệm của mình, điên cuồng khuếch tán ra bên ngoài. Vừa rồi trong nháy mắt, nàng cảm nhận được có một đạo viễn cổ thần niệm đang dòm ngó mình.
Mà dưới uy áp của đạo thần niệm này, nàng lại không thể lập tức buông thần niệm ra điều tra đối phương. Bây giờ, nàng muốn dựa vào thần niệm mạnh mẽ của mình tìm được dấu vết đối phương để lại.
Thế là nàng vừa buông thần niệm ra quan sát tất cả mọi thứ xung quanh vừa lấy tốc độ nhanh nhất phóng tới chỗ Huyết Linh Lão Tổ xuất hiện.
Vừa rồi Huyết Linh Lão Tổ sau khi hiện thân, lại nhanh chóng biến mất. Đông Hoàng Tử U kết luận, chắc chắn là hắn bị đại năng triệu hoán ra Ngũ Hành Thần Lôi giết chết.
Nàng cảm thấy, có lẽ từ chỗ Huyết Linh Lão Tổ, mình có thể phát hiện được chút gì đó.
Nhưng mà...
Đến nơi Huyết Sơn bị san bằng, Đông Hoàng Tử U đào sâu ba thước mà vẫn không thu hoạch được gì.
"Đến cùng vẫn là ngươi càng mạnh hơn!"
Ngẩng đầu nhìn về phía hư không, Đông Hoàng Tử U có chút bất đắc dĩ.
Sau đó nhớ đến còn có một số quốc gia trong Bắc Huyền Thiên đang bị quỷ loạn, nàng cũng vội vàng rời khỏi.
...
Ngày kế tiếp, sáng sớm, Thủy Tinh Cung.
Bởi vì tối hôm qua diệt Huyết Linh Giáo, lại bình định quỷ loạn trong vòng một đêm, Đông Hoàng Tử U tâm tình thật tốt.
Mới vừa sáng, nàng đã dậy, chải chuốt tỉ mỉ sau đó mặc phượng bào vô cùng lộng lẫy đến đây.
"Bệ hạ thánh an!"
Ngủ cửa cung, người hầu vội vàng thỉnh an nàng.
Đông Hoàng Tử U nhìn thoáng qua cửa lớn tẩm cung đóng chặt, không có lên tiếng. Nàng kinh ngạc phát hiện, mình nhìn thấy Lâm Hiên muộn như vậy mà còn chưa chịu rời giường nhưng lại không nổi nóng chút nào.
Chẳng lẽ mình đã thành thói quen với thân phận phàm nhân của hắn?
Đông Hoàng Tử U có chút cạn lời, nâng ngón tay ngọc lên, xoa huyệt Thái Dương.
Mà người hầu thì len lén liếc nhìn sắc mặt Đông Hoàng Tử U một cái. Trước kia bệ hạ nhìn thấy Đế phu muộn như vậy còn chưa chịu rời giường thì sẽ ngay lập tức lộ ra vẻ không thích. Mà bây giờ sắc mặt bệ hạ rất lạnh nhạt.
Như vậy chắc chắn bệ hạ đã hoàn toàn tiếp nhận Đế phu. Cũng thế, Đế phu có mị lực như vậy, nữ nhân nào nhìn thấy hắn mà không thích? Đâu ai nỡ trách móc hắn chứ?
Rất nhanh, trong tẩm cung vang lên từng tiếng cười vui sướng.
Lâm Hiên và các tiểu nha đầu vừa đùa với nhau vừa mở cửa.
Sau đó nhìn thấy dưới ánh mặt trời.
Bóng dáng yểu điệu yêu kiều của Đông Hoàng Tử U thon dài mà đẹp đẽ.
Một bộ phượng bào được cắt may đến hoàn mỹ phát huy đường cong linh lung của nàng vô cùng tinh tế.
Đã có vũ mị xinh đẹp của nữ nhân, lại không mất Đế Hoàng vương giả chi khí.
"Hôm qua có người tiến cống một nhóm linh quả trân quý đến Huyền Băng Cung, ta đem một chút đến cho bọn nhỏ."
Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt nhìn Lâm Hiên một chút. Ngọc thủ vung lên, có một giỏ trái cây tinh xảo xuất hiện trong tay nàng.
Lâm Hiên nhìn thoáng qua.
Trong giỏ có mấy chục loại linh quả trân quý như Phỉ Thúy Vũ Quả, Thánh Vân Quả, Bích Tỉ Ngạc Lý.
"Vừa khéo, ta định làm bữa sáng bằng hoa quả cho bọn nhỏ." Lâm Hiên cầm lấy giỏ trái cây từ trong tay của Đông Hoàng Tử U.
"Mẫu thân, ngươi mau vào đi!"
Sau đó các tiểu nha đầu vui vẻ kéo Đông Hoàng Tử U vào trong tẩm cung.
Đợi đến khi Lâm Hiên và các tiểu nha đầu đều rửa mặt xong, Lâm Hiên bắt đầu làm điểm tâm cho các nàng.
Không bao lâu sau.
Một đĩa salad lớn, dinh dưỡng phong phú, trang trí đẹp đẽ được Lâm Hiên bưng ra.
"Oa, nhìn có vẻ như là rất ngon!"
Các tiểu nha đầu đều hưng phấn khoa tay múa chân.
Linh quả ngũ thải tân phân được cắt thành hình dạng đẹp mắt, được Lâm Hiên phối hợp lại với nhau rất tinh tế. Không chỉ nhìn rất đẹp mà còn khiến cho người ta rất muốn ăn.
Những nơi mà nó đi qua, tất cả mọi thứ trong phạm vi năm dặm đều hóa thành bột mịn!
Hít ~
Giờ khắc này, tất cả giáo chúng Huyết Linh Giáo đều kinh hãi.
Mẹ nó, tập hợp lại một chỗ bị miểu sát, phân tán ra vẫn bị miểu sát, không thể nào né tránh được!
"Đông Hoàng Tử U, ngươi quá làm càn!"
Lúc này Độc Cô Cương dẫn theo quỷ khí đầy trời rào rạt mà tới. Vô số oán linh ác quỷ lấp kín không gian trong phạm vi mười dặm.
Đông Hoàng Tử U trở tay cầm kiếm đứng ở trên không trung, con ngươi xinh đẹp dò xét Độc Cô Cương một lát, sau đó lên tiếng nói ra: "Ta đọc qua cổ sử, xem lại chuyện hơn ba vạn năm trước, Huyết Linh Giáo các ngươi muốn chiếm đoạt Bắc Huyền Thiên chúng ta, khiến cho Địa Ngục tái hiện nhân gian."
"Hôm nay, ta ăn miếng trả miếng, đưa các ngươi vào Địa Ngục!"
Hô!
Toàn thân nàng lóe ra một đạo tử quang hoa mỹ, tay áo tung bay. Dưới sát khí kinh khủng bao phủ. Trong lúc nhất thời, nàng như thần như ma!
Thấy thế, Độc Cô Cương không khỏi nhíu mày. Không hổ là vạn cổ Nữ Đế, Tiên Ma đồng tu, thiên phú đúng là hiếm thấy trên đời. May mắn mình có Huyết Sơn làm chỗ dựa, cũng không e ngại Nữ Đế yêu nghiệt như thế!
...
Ở một chỗ cách Huyết Linh Giáo ba trăm vạn dặm. Đại trưởng lão Kinh Âu, dẫn theo một đội cao thủ tinh nhuệ hơn trăm người và đám quỷ vật bao gồm Ngũ Hành Thi nhanh chóng bay về phía Bắc Huyền Thiên.
Bỗng nhiên hắn giật nảy mình, phát hiện huyết châu mình mang theo người phát sáng lên. Hắn tranh thủ lấy huyết châu ra. Dùng tay nắn một cái, sau đó nghe được giọng nói của Độc Cô Cương vọng ra từ trong đó: "Đông Hoàng Tử U đã tới Huyết Linh Giáo ta, ngươi sau khi đến Huyền Băng Cung thì lập tức động thủ!"
Cất huyết châu, sắc mặt Kinh Âu không khỏi lộ ra vẻ vui mừng: "Đông Hoàng Tử U, chắc chắn ngươi có nằm mờ cũng không ngờ được là giáo chủ lại chơi chiêu như thế này đúng không!"
Đám tùy tùng bên cạnh hắn cũng lộ ra vẻ phách lối.
"Ha ha, chờ đánh hạ Huyền Băng Cung, mỹ nhân tài phú, chúng ta muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu!"
"Đông Hoàng Tử U được xưng là cửu thiên đệ nhất mỹ nhân, chỉ đáng tiếc là hồng nhan bạc mệnh, lần này chắc chắn nàng sẽ gãy trên tay giáo chủ của chúng ta!"
Một đám người nói xong thì nhịn không được cười lên ha hả.
Có đông đảo Thi Quỷ mạnh mẽ như thế trợ trận, bọn họ cảm thấy lần này cường công Huyền Băng Cung có thể nói là thắng lợi đã nằm trong tầm tay.
Mà đúng lúc này, một giọng nói có chút trào phúng vang lên: "Đến cùng là ai cho các ngươi tự tin như vậy?"
Một đạo bạch quang ngăn cản bọn người Kinh Âu.
Bọn họ tập trung nhìn lại, chỉ thấy trước mặt là một nam tử dáng dấp như thiên thần, khí chất siêu phàm, tuấn mỹ đến khiến cho nam nhân cũng thèm nhỏ dãi.
Kinh Âu không khỏi nhướng mày, lớn gan suy đoán: "Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
…………………………..
Bắc Huyền Thiên Đế phu!
Nghe được xưng hô thế này, những người còn lại của Huyết Linh Giáo đều lộ ra vẻ mặt cảnh giác. Huyền Băng Nữ Đế chính là cường giả mọi người đều biết, nam nhân của nàng chắc chắn cũng cực kỳ lợi hại.
Lâm Hiên lạnh nhạt nhìn bọn họ: "Là ta, cho nên các ngươi không cần phải vượt đèo lội suối đến đó, chết ở chỗ này là được rồi."
Nghe được Lâm Hiên hùng hổ dọa người như thế, trong mắt Kinh Âu sát ý bạo tăng, lên tiếng nói ra: "Giỏi cho một Bắc Huyền Thiên Đế phu cuồng vọng, quả nhiên là một đôi trời sinh với Huyền Băng Nữ Đế."
"Huyền Băng Nữ Đế độc xông Huyết Linh Giáo chúng ta, mà ngươi lại đơn thương độc mã ngăn cản chúng ta, đủ cuồng!"
Lâm Hiên nở một nụ cười châm chọc. Hóa ra Đông Hoàng Tử U đã xuống tay với Huyết Linh Giáo trước.
Chuyện này cũng không trách được. Đông Hoàng Tử U bác học đa thức, chắc chắn từ cũng biết được nguyên nhân trận quỷ loạn hơn ba vạn năm trước từ trong một ít cổ sử.
Mà gần đây nhiều nước trong Bắc Huyền Thiên xảy ra quỷ loạn. Với năng lực của nàng, tìm hiểu nguồn gốc tra được Huyết Linh Giáo cũng chẳng có gì lạ.
"Xem ra hôm nay đã được định trước là ngày tận thế của Huyết Linh Giáo các ngươi."
Lâm Hiên điên cuồng vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, trong nháy mắt bộc phát ra một cỗ khí thế cực kỳ đáng sợ. Dưới uy áp của cỗ khí thế này, bọn người Kinh Âu trong lúc nhất thời trong lòng cuồng loạn.
Kinh Âu nhìn thoáng qua Ngũ Hành Thi, lập tức hạ lệnh: "Giết Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
Vừa rồi Độc Cô Cương có nói, năm Ngũ Hành Thi này chính là tu vi Chuẩn Đế Cảnh. Mà bọn họ thân kiêm Ngũ Hành Chi Lực, thực lực mạnh mẽ đến gần vô hạn Thi Vương. Trước mặt lấy năm đánh một, cho dù không thể giết Lâm Hiên thì ít nhất cũng có thể trọng thương hắn.
Mà kế tiếp còn có gần một trăm Đồng Giáp Thi và Ngân Giáp Thi. Kinh Âu tự tin mình chơi xa luân chiến, cuối cùng chắc chắn có thể tru sát Lâm Hiên!
Hô! Hô!
Không đợi Ngũ Hành Thi xuất động, hai đạo kim sáng sáng chói bỗng nhiên chiếu sáng toàn bộ bầu trời đêm.
Bọn người Kinh Âu khiếp sợ nhìn thấy. Trong hai mắt Lâm Hiên có kim quang sáng tỏ, sau đó hóa thành hai ánh lửa kinh khủng trào ra. Hai ánh lửa này hóa thành hỏa long to lớn.
Trong khoảnh khắc rơi vào trên người Ngũ Hành Thi, thiêu bọn chúng thành tro tàn.
"A cái này? Ly Hỏa Kim Đồng!"
"Ông trời ơi, Bắc Huyền Thiên Đế phu lại có thể chất nghịch thiên như thế này!"
"Đại trưởng lão, mau cho Ngân Giáp Thi và Đồng Giáp Thi lên!"
Trong nháy mắt đám người của Huyết Linh Giáo lâm vào bối rối, bị Ly Hỏa Kim Đồng của Lâm Hiên làm cho hoảng hốt lui lại ít nhất nửa dặm.
Sợ bị Lâm Hiên truy sát, Kinh Âu vội vàng hạ lệnh tất cả Ngân Giáp Thi và Đồng Giáp Thi vây công Lâm Hiên.
"Một đám cá thối tôm nát, các ngươi lại xem bọn chúng là bảo vật." Lâm Hiên khinh thường nói.
Hắn thu hồi Ly Hỏa Kim Đồng, lấy bốn thanh chuẩn tiên kiếm của các cô con gái của mình ra, bốn kiếm lơ lửng giữa không trung. Đồng Giáp Thi và Ngân Giáp Thi nhục thân đều như đồng như sắt, không có yếu ớt như Ngũ Hành Thi. Cho nên, lấy bọn chúng làm vật liệu mài kiếm cho các cô con gái của mình đi.
Chương 232 Chương 232. Huyền Băng Nữ Đế quả nhiên danh bất hư truyền!
"Chết đi!"
Đối mặt quỷ vật ùa lên. Lâm Hiên hai tay chụp lại tạo thành một cái ấn quyết Ngũ Hành Thần Lôi lớn.
Sau khi chia ấn quyết này ra làm bốn, trong nháy mắt trên bốn thanh chuẩn tiên kiếm bị bốn con Điện Long to lớn quấn lấy.
Ngang! ! !
Bốn con Điện Long đồng thời gào thét, theo chuẩn tiên kiếm bắn nhanh ra. Lôi điện ánh lửa xé rách bầu trời đêm, khí thế như hồng, chớp mắt là đến!
Bành bành bành bành bành ~
Sau đó là từng tiếng vang đinh tai nhức óc vang lên. Kiếm khí kinh khủng và lôi điện ánh lửa kinh khủng đồng thời nổ tung, tạo ra từng luồng sóng xung kích sáng ngời trong đám quỷ vật.
Thấy thế, bọn người Kinh Âu đều con ngươi co rụt lại. Bọn họ có dự cảm mãnh liệt rằng đêm nay Huyết Linh Giáo sẽ gặp tai hoạ ngập đầu.
Bởi vì Lâm Hiên mạnh mẽ vượt qua khỏi tưởng tượng của bọn họ. Sau khi suy nghĩ trong chốc lát, Kinh Âu quyết định tránh phong mang của Lâm Hiên.
Lập tức trở về Huyết Linh Giáo, để giáo chủ Độc Cô Cương phán đoán một lần nữa xem có nên đối cứng với vợ chồng Lâm Hiên Đông Hoàng Tử U hay không.
"Mọi người mau sử dụng Quỷ Độn!"
Nghĩ tới đây. Kinh Âu vội vàng vận chuyển chân nguyên toàn thân, xé rách một cái không gian thông đạo ở giữa không trung.
Pháp thuật này chính là độn thuật mà quỷ tu am hiểu nhất, tên là Quỷ Độn. Ý chỉ đến vô tung đi vô ảnh, nhanh như thần quỷ.
"Muốn chạy trốn?" Lâm Hiên thấy thế không khỏi cười lạnh một tiếng, nâng tay phải lên búng tay một cái.
Hô!
Phạm vi mười dặm lập tức kim quang đại phóng, trong chớp mắt đã hình thành một cái trận pháp hình cầu. Mà lúc đầu, bọn người Kinh Âu đã thông qua Quỷ Độn ẩn nấp đi nhưng bây giờ lại cảm thấy trán chấn động mạnh một cái, đau đến bọn họ suýt chút ngất đi.
Lấy lại tinh thần kiểm tra lại. Tất cả bọn họ đều bị vây ở trong trận pháp kim sắc này, giống như là bị tường đồng vách sắt vây lại.
"Ông trời ơi! Vê chỉ thành trận, Bắc Huyền Thiên Đế phu đúng là một đại yêu nghiệt a!"
Kinh Âu và những người khác trong lòng không nhịn được kêu rên.
Mà dưới ánh mắt vô cùng hoảng sợ của bọn họ, Lâm Hiên lại bóp ra một đạo lôi quyết, ném lên trên không trung.
Chỉ trong nháy mắt, một đoàn ngũ thải lôi vân có phạm vi mười dặm che khuất đỉnh đầu của đám người Kinh Âu.
Một tiếng ầm ầm vang lên!
Trong nháy mắt có vạn đạo thần lôi rơi xuống. Cùng nhau xông về phía bọn người Kinh Âu, đánh cho tất cả bọn họ nổ thành bột mịn.
Lâm Hiên vẻ mặt bình thản nhìn nơi bọn người Kinh Âu chết đi. Xác nhận bọn họ không một ai sống sót, sau đó đi thẳng đến chỗ Huyết Linh Giáo.
Lúc này.
Sau khi trải qua mấy lần giao thủ, Độc Cô Cương đã bị thương hơn mười chỗ. Hắn ngẩng đầu, ánh mắt có chút kính sợ nhìn mỹ nhân váy tím Đông Hoàng Tử U cách đó không xa: "Nữ nhân này phải nói là mạnh mẽ đến đáng sợ."
"Có thể làm nam nhân của nàng là một chuyện khiến cho người ta vừa nghĩ tới là đã rất hưng phấn!"
Hít sâu một hơi, Độc Cô Cương ánh mắt lạnh lẽo lên tiếng nói ra: "Huyền Băng Nữ Đế quả nhiên danh bất hư truyền!"
Đông Hoàng Tử U hơi nhếch khóe môi lên nói: "Có phải là ngươi muốn nói là ngươi vẫn có thể đối phó ta được đúng không?"
"Ngươi quả nhiên thông minh lanh lợi." Độc Cô Cương xoay xoay cổ.
"Ta đã gây họa cho Bắc Huyền Thiên các ngươi, đương nhiên cũng đã suy tính đến tình cảnh xấu nhất."
"Nói một cách khác thì tất cả đều ở trong lòng bàn tay ta, đại nghiệm mà lão tổ chúng ta chưa hoàn thành sẽ được ta đích thân hoàn thành!"
"Ha ha."
Đông Hoàng Tử U cười lạnh hai tiếng.
"Hơn ba vạn năm trước, Huyết Linh Lão Tổ các ngươi đã thất bại một lần."
"Ta vốn nghĩ đám người Huyết Linh Giáo các ngươi sẽ học được một bài học, hiện tại xem ra các ngươi vẫn ngu dốt không chịu nổi!"
Độc Cô Cương vẻ mặt lạnh lẽo lên tiếng nói ra: "Vậy ta sẽ để cho ngươi xem một chút ta dựa vào cái gì mà có thể khống chế tất cả!"
Hai tay của hắn chụp ra một cái huyết sắc ấn quyết lớn. Sau khi cái ấn quyết này xuất hiện, ngàn dặm bầu trời biến sắc.
Vầng minh nguyệt nhiễm lên huyết sắc trong khoảnh khắc, dường như huyết nguyệt địa ngục giáng lâm.
"Vạn Quỷ QuyTông!"
Một tiếng ầm ầm vang lên, toàn bộ Huyết Sơn bỗng nhiên bỗng nhiên lắc một cái. Vô số dòng máu chói mắt chảy từ đỉnh núi xuống. Trong chớp mắt biến thành từng cỗ Huyết Thi toàn thân máu me đầm đìa.
Không đến năm hơi, Độc Cô Cương đã hút tất cả những Huyết Thi này vào trong cơ thể. Lúc này, hắn đỉnh đầu có huyết nguyệt, toàn thân huyết quang đại tác, sát khí bạo rạp.
Sau khi cảm nhận khí tức của Độc Cô Cương, Đông Hoàng Tử U không khỏi hơi nhíu lông mày: "Bây giờ thực lực của hắn đã đến gần vô hạn Đại Thánh Cảnh."
Có thể nói, bây giờ thực lực của Độc Cô Cương đã xem xem với Đông Hoàng Tử U. Chuyện này khiến cho Đông Hoàng Tử U lộ ra vẻ mặt cảnh giác hiếm thấy.
Nàng phán đoán, có được Huyết Thi bên trong Huyết Sơn gia trì, thực lực chân chính của Độc Cô Cương sợ là không chỉ như thế thôi đâu.
Nghĩ đến đây, nàng nắm chặt ngọc thủ lại.
Bành một tiếng.
Một đạo tử quang lóa mắt chiếu sáng phạm vi mười dặm bầu trời đêm. Hư ảnh một đóa Bỉ Ngạn Hoa vô cùng to lớn xuất hiện xoay tròn quanh người nàng. Khiến cho nàng trở nên vô cùng thê mỹ đồng thời cũng bộc phát ra uy lực hủy diệt thiên địa.
Độc Cô Cương nhìn nàng chằm chằm trong chốc lát, ánh mắt không khỏi khẽ run lên: "Đây là... Tu La Ma Thể!"
…………………………..
Tu La Ma Thể chính là một trong thập đại thể chất Thần cấp ở Ma Giới. Ma Thể mang theo "Tu La" chi danh. Ý là loại thể chất này dũng mãnh thiện chiến, mặc kệ sinh tử. Có được Tu La Ma Thể như là có được một tòa tu la đồ tràng, sát lục cực mạnh.
Mà hư ảnh tử sắc Bỉ Ngạn Hoa chính là biểu tượng trực tiếp của Tu La Ma Thể.
Bỉ Ngạn Hoa, ngụ ý sinh tử bỉ ngạn.
Cho nên Tu La Ma Thể xuất hiện, sinh tử chỉ cách nhau một đường!
Chương 233 Chương 233. Một phần đại lễ!
"Chết đi cho ta!" Đông Hoàng Tử U lập tức thôi động chân nguyên trong cơ thể. Tu La Ma Thể mạnh mẽ bộc phát ra khí thế cực kỳ bá đạo, cầm Huyền Băng Kiếm trong tay đâm ra như thiểm điện.
Bành!
Kiếm quang xuyên thấu mười dặm!
Thân thể Độc Cô Cương bị đâm thủng một cái lỗ máu lớn. Cả người hắn cũng đâm vào Huyết Sơn sau lưng. Nhưng mà quỷ dị là trong nháy mắt, thương thế của hắn lại hoàn toàn phục hồi như cũ.
"Ha ha ha, Đông Hoàng Tử U, nơi này là sân nhà của ta, ngươi cho dù có mạnh thì đã sao?"
Độc Cô Cương cuồng tiếu một tiếng, quanh thân huyết quang đại tác, sát khí trùng thiên.
"Muốn giết ta, không dễ dàng như vậy!"
"Cửu Cực Luyện Ngục Quyền!"
Bành!
Nắm đấm của hắn phá vỡ hư không, dẫn theo một tia lực lượng pháp tắc, điên cuồng hút hết thảy quỷ khí xung quanh vào.
Đông Hoàng Tử U nhìn thấy quyền ảnh của hắn hóa thành đầu lâu to lớn nổ bắn đến, đôi mắt đẹp phát lạnh, giơ Huyền Băng Kiếm lên đón đầu đâm ra.
Bành!
Quyền kiếm va nhau, phạm vi mười dặm, không khí chấn động mạnh một cái. Đông Hoàng Tử U cảm thấy cổ tay hơi đau, hiển nhiên một quyền này của Độc Cô Cương lực đạo cực kỳ mạnh.
Nhìn thoáng qua Huyết Sơn sau lưng Độc Cô Cương, Đông Hoàng Tử U nhanh chóng suy nghĩ biện pháp đối phó.
"Nhìn điệu bộ này, hàng trăm triệu Huyết Thi bên trong Huyết Sơn chính là lực lượng và sức sống cuồn cuộn không dứt của hắn."
"Muốn giết hắn, biện pháp tốt nhất là chặt đứt liên hệ giữa hắn và Huyết Sơn, cũng chính là hủy Huyết Sơn."
"Nhưng mà... Huyết Sơn cao tới trăm vạn trượng, làm sao có thể triệt để phá hủy nó trong thời gian ngắn?"
Suy nghĩ chốc lát, sau đó Đông Hoàng Tử U quyết định dụ dỗ Độc Cô Cương rời xa Huyết Sơn. Làm yếu bớt liên hệ giữa Độc Cô Cương và Huyết Sơn, sau đó tìm kiếm sơ hở của hắn.
Sau đó. Đông Hoàng Tử U đọc thuộc lòng binh thư, lập tức khai thác chiến thuật dẫn xà xuất động.
Không đến mười chiêu. Nàng đã dẫn dụ Độc Cô Cương rời xa Huyết Sơn mấy trăm dặm. Nàng phát hiện, quả nhiên liên hệ giữa Độc Cô Cương và Huyết Sơn giảm bớt.
Mà Độc Cô Cương vẫn không có phát hiện mình đã rơi vào bẫy của Đông Hoàng Tử U.
...
Phía sau Huyết Sơn có một tòa tế đàn phạm vi năm dặm. Đài cao chính giữa tế đàn được xây dựng bằng Huyết Thạch.
Mỗi đến khi tế điện tổ sư gia. Toàn thể giáo chúng Huyết Linh Giáo sẽ dùng máu tươi ngâm khối Huyết Thạch máu thạch, tiến hành hiến tế và cầu nguyện.
Răng rắc! Một tiếng. Huyết Thạch nặng đến vạn cân lại nứt ra mà không có không có dấu hiệu nào.
Rất nhanh, vết nứt trên Huyết Thạch không ngừng mở rộng, một đạo huyết quang kinh khủng bay thẳng mây xanh.
Phạm vi trăm dặm xung quanh Huyết Sơn nhanh chóng bị một cỗ uy áp vô cùng đáng sợ bao phủ. Trong không khí có vô số huyết sắc đầu lâu, dữ tợn mở ra cái miệng lớn đỏ như máu tru lên.
Cảm nhận được khí tức đáng sợ như vậy, tất cả giáo chúng Huyết Linh Giáo đều trong lòng điên cuồng rung động.
"Huyết quang ngập trời như thế, không phải là lão tổ Huyết Linh Giáo chúng ta sống lại đó chứ?"
"Hít! Cỗ khí tức này rất quen thuộc, lại vô cùng mạnh mẽ, so với giáo chủ thì còn mạnh hơn không chỉ gấp mười lần, chắc chắn là lão tổ sống lại!"
"Các ngươi nhìn, huyết quang xuất hiện từ tế đàn sau núi, không phải lão tổ thì còn có thể là ai?"
Giờ khắc này, trong lòng mọi người trong Huyết Linh Giáo tràn ngập hưng phấn.
Vừa rồi khi Độc Cô Cương đối mặt Đông Hoàng Tử U, rơi xuống hạ phong, chuyện này khiến cho bọn họ không khỏi cảm thấy lo lắng.
Bây giờ thì tốt rồi!
Huyết Linh Lão Tổ rời núi, chắc chắn có thể quét ngang Đông Hoàng Tử U và Bắc Huyền Thiên a!
Mà ở mấy trăm dặm bên ngoài.
Đông Hoàng Tử U và Độc Cô Cương cũng đồng thời chú ý tới huyết quang đầy trời xa xa.
Độc Cô Cương lập tức đại hỉ: "Ha ha, huyết quang khô lâu đầy trời, đây là dấu hiệu lão tổ xuất thế a!"
"Không ngờ được là lão tổ vẫn còn sống, Đông Hoàng Tử U, hôm nay là tử kỳ của ngươi!"
Đông Hoàng Tử U nghe vậy không khỏi nhăn lông mày lại. Mặc dù Độc Cô Cương có Huyết Sơn tương trợ nhưng nàng vẫn có thể tru sát hắn. Nhưng nếu như bây giờ lại xuất hiện một Huyết Linh Lão Tổ, chuyện sẽ rất khó làm.
Từ một tia khí tức mà nàng cảm nhận được lúc này, Huyết Linh Lão Tổ mạnh hơn Độc Cô Cương ít nhất gấp mười lần. Nói cách khác, rất có thể Huyết Linh Lão Tổ chính là một cường giả Đại Thánh Cảnh.
Nếu như hắn liên thủ với Độc Cô Cương...
Đông Hoàng Tử U tuyệt đối không thể nào chiến thắng được.
"Không thể để cho bọn họ liên thủ!"
Đông Hoàng Tử U quyết định thật nhanh, điên cuồng thôi động chân nguyên trong cơ thể, kích phát tiềm năng của mình đến hạn mức cao nhất. Bây giờ, nàng muốn bộc phát ra thực lực mạnh nhất, tốc chiến tốc thắng.
Giải quyết Độc Cô Cương trước, sau đó tiêu diệt Huyết Linh Lão Tổ. Nàng tự tin chỉ cần mình tạo thành tổn thương cho Độc Cô Cương lớn hơn tốc độ khôi phục của hắn. Như vậy, tối đa năm chiêu là có thể khiến cho Độc Cô Cương hôi phi yên diệt!
Bành!
Theo một đạo khí lãng kinh khủng nổ tung, kim quang sáng chói chiếu sáng phạm vi trăm dặm bầu trời.
Một con Kim Sắc Thần Phượng vô cung to lớn từ trong cơ thể Đông Hoàng Tử U xông ra, tùy ý bay lượn trên không trung.
"Cửu Chuyển Thần Phượng Thể!" Độc Cô Cương thấy thế bỗng nhiên nuốt một ngụm nước bọt: "Nữ nhân này muốn ta không thể liên thủ với lão tổ!"
Đông Hoàng Tử U liên tục kích phát hai loại thể chất một thần một ma đến hạn mức cao nhất, Độc Cô Cương cho dù có ngu như thế nào đi nữa thì cũng biết được nàng muốn làm gì.
"Trốn!"
Độc Cô Cương vội vàng xoay người phóng tới Huyết Sơn. Chỉ cần đến Huyết Sơn. Hắn có thể mượn lực lượng của Huyết Sơn đồng thời liên thủ với Huyết Linh Lão Tổ cùng nhau đưa Đông Hoàng Tử U vào chỗ chết.
"Muốn chạy trốn?" Trong mắt Đông Hoàng Tử U hàn ý đại thịnh.
Nàng lóe lên một cái, cản trước mặt Độc Cô Cương.
Hai loại thể chất một thần một ma điên cuồng hấp thu Thiên Đạo Chi Lực, hóa thành hai đạo hỏa quang một thần một ma, từ trong Huyền Băng Kiếm của nàng bắn ra.
Chương 234 Chương 234. Một phần đại lễ! (2)
Phốc phốc!
Kiếm thứ nhất, vỡ nát ngực phải của Độc Cô Cương. Độc Cô Cương đau đến đổ mồ hôi lạnh, hoảng sợ tột đỉnh: "Nữ nhân này đúng là yêu nghiệt!"
Mà lúc này.
Trong tế đàn phía sau Huyết Sơn, một bóng người toàn thân huyết quang phá vỡ Huyết Thi, đứng ở nơi đó.
Hắn chính là người sáng lập Huyết Linh Giáo, Huyết Linh Lão Tổ.
Bởi vì vị trí của Huyết Thi chính là nơi tốt nhất ở Huyết Sơn, cách mỗi năm năm đều có huyết thủy ngâm Huyết Thạch.
Huyết Linh Lão Tổ vẫn luôn giấu kín trong Huyết Thạch bế quan tu luyện. Mấy vạn năm nay, mượn lực lượng giáo chúng hiến tế tăng thực lực lên. Nhưng vừa rồi, hắn phát hiện Độc Cô Cương giao phong với Đông Hoàng Tử U rơi xuống hạ phong, cho nên hắn ngồi không yên nữa.
Vì bảo vệ Huyết Linh Giáo mà mình sáng lập, hắn không thể không cưỡng chế phá thạch mà ra.
"Huyền Băng Nữ Đế, ngươi dám giết tới sơn môn Huyết Linh Giáo ta, lão tổ ta khiến cho ngươi chết không có chỗ chôn!"
Trong con ngươi màu đỏ ngòm của Huyết Linh Lão Tổ tràn đầy sát ý.
Lúc này một đạo bạch quang hiện lên.
Bóng dáng Lâm Hiên lặng yên xuất hiện trước mặt Huyết Linh Lão Tổ.
"Ừm?"
Huyết Linh Lão Tổ kinh ngạc nhìn về phía Lâm Hiên, vừa rồi hắn không có phát hiện Lâm Hiên xuất hiện. Trong nháy mắt, trên mặt Huyết Linh Lão Tổ lộ ra vẻ cảnh giác.
Hắn có dự cảm mãnh liệt rằng thanh niên tuấn mỹ áo trắng trước mặt mình có thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Liên tưởng đến Huyền Băng Nữ Đế giết đến tận cửa, Lâm Hiên lại vô cùng tuấn mỹ, khí chất cũng hiếm thấy trên đời.
Huyết Linh Lão Tổ lên tiếng hỏi thăm: "Hẳn là ngươi là nam nhân của Huyền Băng Nữ Đế?"
"Vâng." Lâm Hiên nở một nụ cười nghiền ngẫm: "Cho nên món quà lớn tiếp theo ngươi phải nhận lấy đó."
Hắn ở vị trí cách Huyết Sơn ngàn dặm, thả La Sát Thần Niệm ra quan sát, biết hết tất cả mọi chuyện xảy ra ở đây. Nhất là tình hình chiến đấu giữa Đông Hoàng Tử U và Độc Cô Cương.
Bởi vậy, hắn cũng không nói nhảm. Hai tay chụp lại, kết xuất một cái ấn quyết Ngũ Hành Thần Lôi vô cùng to lớn.
Hô ~
Thần lôi ấn quyết bị hắn ném lên không trung, trong chốc lát, ngũ thải quang mang lộng lẫy loá mắt. Một đoàn ngũ thải lôi vân phạm vi ít nhất ngàn dặm cưỡng chế phong tỏ huyết quang sáng tỏ, lấp lánh trên đỉnh đầu tất cả mọi người.
Nhìn thấy đoàn lôi vân này, Huyết Linh Lão Tổ và mấy chục vạn giáo chúng Huyết Linh Giáo đều con ngươi co rụt lại.
"Ngũ Hành Thần Lôi!"
"Lôi vân thật là lớn, đây là muốn san bằng Huyết Sơn chúng ta hay sao?"
Trong lúc nhất thời, trái tim tất cả mọi người rụt lại, sợ hãi không thôi.
Mà xa xa, Đông Hoàng Tử U và Độc Cô Cương cũng nằm trong phạm vi lôi vân che phủ.
Ngẩng đầu nhìn lôi vân trôi nổi trên trời cao vạn dặm. Chẳng những Độc Cô Cương, ngay cả Đông Hoàng Tử U đều lộ ra một tia kính sợ.
Có thể thúc đẩy một đoàn Ngũ Hành Thần Lôi to lớn như vậy, người xuất thủ có thể nói là đại năng kinh thiên a!
Mà trong đầu Đông Hoàng Tử U chợt lóe lên, bỗng nhiên nghĩ đến mấy ngày trước, mười vạn tinh nhuệ Vô Sinh Quốc bị một đoàn lôi vân đánh nổ thành bột mịn.
"Đây chỉ là trùng hợp sao?"
Đông Hoàng Tử U nhất thời giật mình.
Ầm ầm! ! !
Dưới ánh mắt cực kỳ sợ hãi của tất cả mọi người đang có mặt ở đây.
Ức vạn đạo thiểm điện trong ngũ thải lôi vân rơi xuống, hóa thành vô số Điện Long cực lớn cùng nhau đánh xuống Huyết Sơn.
Theo từng tiếng bạo liệt vang lên.
Trong lúc nhất thời toàn bộ Huyết Sơn đá vụn bắn tung trời, sóng lớn quét qua, điện quang giao thoa, ánh lửa ngút trời.
Cả ngọn núi nhanh chóng thấp xuống với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Mà những nơi lôi điện đi qua, toàn bộ giáo chúng Huyết Linh Giáo như là sâu kiến, bị Lôi Hỏa đốt thành tro bụi!
"Bắc Huyền Thiên Đế phu, ngươi mau dừng tay! Chuyện gì cũng từ từ!"
Thấy cảnh này, Huyết Linh Lão Tổ lên tiếng cầu khẩn.
Hắn có nằm mơ cũng không ngờ được là Lâm Hiên có thể tiện tay dẫn đến Ngũ Hành Thần Lôi khủng bố như thế. Càng chết hơn là Lâm Hiên vừa ra tay thì đã nhắm ngay Huyết Sơn.
Phải biết, Huyết Sơn này chính là Già Thiên Thi Vương thời đại Thái Cổ biến thành, ẩn chứa vô cùng vô tận quỷ khí và thi lực. Có thể nói ngọn núi này chính là một cái thượng cổ Thần khí vô cùng to lớn.
Bất kỳ quỷ tu nào ở lại trên này đều có thể tăng tốc độ tu luyện lên trên diện rộng. Thậm chí đạt tới Đế Cảnh trở lên. Còn có thể mượn lực lượng Huyết Sơn khôi phục thương thế như thiểm điện, đồng thời điên cuồng tăng tiềm năng của mình lên.
Bây giờ Lâm Hiên dùng Ngũ Hành Thần Lôi điên cuồng oanh tạc Huyết Sơn, đây chính là muốn đoạn mất căn bản của toàn bộ Huyết Linh Giáo!
"Nhìn thấy ngươi đau lòng khó chịu như thế, ta thấy rất thoải mái." Lâm Hiên lại cười lạnh.
Căn cứ Huyền Tuyệt Thiên Thư ghi chép. Bắc Huyền Thiên chính là cực bắc, là nơi giá lạnh, thích hợp cho tất cả quỷ tu và quỷ vật sinh tồn tu hành.
Thế là hơn ba vạn năm trước. Huyết Linh Giáo được Huyết Linh Lão Tổ dẫn dắt, muốn chiếm đoạt Bắc Huyền Thiên, khiến cho địa ngục tái hiện Cửu Thiên Tiên Vực.
Đáng tiếc là lúc đó Huyết Linh Lão Tổ còn quá trẻ khí thịnh, cho nên bị Bắc Huyền Thiên Đông Hoàng nhất tộc đánh bại. Từ đó hắn hành quân lặng lẽ, cẩu bên trong Huyết Sơn. Mà lúc đó Bắc Huyền Thiên Đông Hoàng tộc bởi vì đang bị mấy phương thiên địa khác đè ép. Không có dư tinh lực đuổi tận giết tuyệt Huyết Linh Giáo, cho nên mới để cho bọn họ sinh tồn cho đến bây giờ.
Lần này, bọn họ dám xuất động, lại rơi vào trong tay Lâm Hiên, đương nhiên Lâm Hiên phải nhổ cỏ tận gốc!
Huyết Linh Lão Tổ bị Lâm Hiên chọc tức đến khóe mắt run rẩy, bạo hống một tiếng: "Ta muốn giết ngươi!"
Toàn thân hắn huyết quang hội tụ thành một thanh huyết kiếm khổng lồ, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lâm Hiên, chém vào đầu hắn.
Bành!
Nhưng huyết kiếm kinh khủng vừa mới đi vào "Vô Địch Cấm Vực" của Lâm Hiên thì đã bị một cỗ thần lực triệt để xoắn thành bột mịn.
Chương 235 Chương 235. Ngay cả mẫu thân
"Chuyện gì xảy ra thế?" Huyết Linh Lão Tổ quá sợ hãi.
Vừa rồi rõ ràng hắn cảm nhận được một kích toàn lực của mình bị một cỗ thần lực đánh cho hóa thành vô hình. Chuyện này khiến hắn triệt để ý thức được mình gây nhầm người!
Toàn bộ Huyết Linh Giáo đều gây nhầm người!
Lúc này, Huyết Linh Lão Tổ bỗng nhiên cổ mát lạnh, khu hắn kịp phản ứng lại thì Lâm Hiên đã một kiếm đâm xuyên cổ họng của hắn.
"Ngươi sao dám?"
Huyết Linh Lão Tổ che yết hầu, vẻ mặt chấn kinh: "Ta chính là Hắc Phong Âm Thần chi tử, ta có một hồn một phách nằm ở trong tay của hắn, ngươi giết ta, hắn nhất định sẽ tới tìm ngươi!"
Hơn ba vạn năm trước. Hắn bởi vì hờn dỗi Hắc Phong Âm Thần, cho nên rời khỏi Minh giới, đi vào Cửu Thiên Tiên Vực, muốn xông ra một mảnh thiên địa của mình.
Không ngờ được là đại công chưa thành, bây giờ lại phải chết trong tay Lâm Hiên.
Lâm Hiên nghe vậy nở một nụ cười châm chọc: "Vậy ta để cho phần hồn phách này của ngươi tan thành mây khói trước!"
Nói xong, hắn lập tức thả La Sát Thần Niệm ra. Cưỡng chế nghiền nát hai hồn sáu phách còn lại của Huyết Linh Lão Tổ.
Sau đó bóp một đạo lôi quyết, trích dẫn Lôi Hỏa đốt rụi Huyết Linh Lão Tổ.
Tiếp tục mở rộng thần niệm, Lâm Hiên phát hiện Đông Hoàng Tử U đã hoàn toàn nghiền ép Độc Cô Cương. Vì giúp Đông Hoàng Tử U mau chóng giải quyết Độc Cô Cương, Lâm Hiên búng tay một cái.
Ầm ầm! ! !
Trong nháy mắt ức vạn con Điện Long hội tụ thành một con Diệt Thế Cự Long.
Trên không trung vạn dặm phát ra tiếng long khiếu kinh thiên động địa, lập tức đâm vào Huyết Sơn.
Mà theo một tiếng vang thật lớn vang lên. Mười vạn trượng Huyết Sơn còn sót lại sụp đổ, vỡ nát trong khoảnh khắc.
Phàm là tất cả người và kiến trúc trên Huyết Sơn đều hóa thành bột mịn.
"Xong việc." Lâm Hiên nở một nụ cười.
Nghĩ đến các cô con gái của mình còn đợi ở Thủy Tinh Cung, hắn không dừng lại thêm, vội vàng hóa thành một đạo quang ảnh biến mất.
Bành!
Một tiếng nổ tung.
Đông Hoàng Tử U vận dụng Huyền Băng kiếm đông cứng hồn phách của Độc Cô Cương, sau đó một kiếm mất mạng, đánh hắn nổ thành bột phấn.
Thu kiếm, Đông Hoàng Tử U vội vàng buông ra thần niệm của mình, điên cuồng khuếch tán ra bên ngoài. Vừa rồi trong nháy mắt, nàng cảm nhận được có một đạo viễn cổ thần niệm đang dòm ngó mình.
Mà dưới uy áp của đạo thần niệm này, nàng lại không thể lập tức buông thần niệm ra điều tra đối phương. Bây giờ, nàng muốn dựa vào thần niệm mạnh mẽ của mình tìm được dấu vết đối phương để lại.
Thế là nàng vừa buông thần niệm ra quan sát tất cả mọi thứ xung quanh vừa lấy tốc độ nhanh nhất phóng tới chỗ Huyết Linh Lão Tổ xuất hiện.
Vừa rồi Huyết Linh Lão Tổ sau khi hiện thân, lại nhanh chóng biến mất. Đông Hoàng Tử U kết luận, chắc chắn là hắn bị đại năng triệu hoán ra Ngũ Hành Thần Lôi giết chết.
Nàng cảm thấy, có lẽ từ chỗ Huyết Linh Lão Tổ, mình có thể phát hiện được chút gì đó.
Nhưng mà...
Đến nơi Huyết Sơn bị san bằng, Đông Hoàng Tử U đào sâu ba thước mà vẫn không thu hoạch được gì.
"Đến cùng vẫn là ngươi càng mạnh hơn!"
Ngẩng đầu nhìn về phía hư không, Đông Hoàng Tử U có chút bất đắc dĩ.
Sau đó nhớ đến còn có một số quốc gia trong Bắc Huyền Thiên đang bị quỷ loạn, nàng cũng vội vàng rời khỏi.
...
Ngày kế tiếp, sáng sớm, Thủy Tinh Cung.
Bởi vì tối hôm qua diệt Huyết Linh Giáo, lại bình định quỷ loạn trong vòng một đêm, Đông Hoàng Tử U tâm tình thật tốt.
Mới vừa sáng, nàng đã dậy, chải chuốt tỉ mỉ sau đó mặc phượng bào vô cùng lộng lẫy đến đây.
"Bệ hạ thánh an!"
Ngủ cửa cung, người hầu vội vàng thỉnh an nàng.
Đông Hoàng Tử U nhìn thoáng qua cửa lớn tẩm cung đóng chặt, không có lên tiếng. Nàng kinh ngạc phát hiện, mình nhìn thấy Lâm Hiên muộn như vậy mà còn chưa chịu rời giường nhưng lại không nổi nóng chút nào.
Chẳng lẽ mình đã thành thói quen với thân phận phàm nhân của hắn?
Đông Hoàng Tử U có chút cạn lời, nâng ngón tay ngọc lên, xoa huyệt Thái Dương.
Mà người hầu thì len lén liếc nhìn sắc mặt Đông Hoàng Tử U một cái. Trước kia bệ hạ nhìn thấy Đế phu muộn như vậy còn chưa chịu rời giường thì sẽ ngay lập tức lộ ra vẻ không thích. Mà bây giờ sắc mặt bệ hạ rất lạnh nhạt.
Như vậy chắc chắn bệ hạ đã hoàn toàn tiếp nhận Đế phu. Cũng thế, Đế phu có mị lực như vậy, nữ nhân nào nhìn thấy hắn mà không thích? Đâu ai nỡ trách móc hắn chứ?
Rất nhanh, trong tẩm cung vang lên từng tiếng cười vui sướng.
Lâm Hiên và các tiểu nha đầu vừa đùa với nhau vừa mở cửa.
Sau đó nhìn thấy dưới ánh mặt trời.
Bóng dáng yểu điệu yêu kiều của Đông Hoàng Tử U thon dài mà đẹp đẽ.
Một bộ phượng bào được cắt may đến hoàn mỹ phát huy đường cong linh lung của nàng vô cùng tinh tế.
Đã có vũ mị xinh đẹp của nữ nhân, lại không mất Đế Hoàng vương giả chi khí.
"Hôm qua có người tiến cống một nhóm linh quả trân quý đến Huyền Băng Cung, ta đem một chút đến cho bọn nhỏ."
Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt nhìn Lâm Hiên một chút. Ngọc thủ vung lên, có một giỏ trái cây tinh xảo xuất hiện trong tay nàng.
Lâm Hiên nhìn thoáng qua.
Trong giỏ có mấy chục loại linh quả trân quý như Phỉ Thúy Vũ Quả, Thánh Vân Quả, Bích Tỉ Ngạc Lý.
"Vừa khéo, ta định làm bữa sáng bằng hoa quả cho bọn nhỏ." Lâm Hiên cầm lấy giỏ trái cây từ trong tay của Đông Hoàng Tử U.
"Mẫu thân, ngươi mau vào đi!"
Sau đó các tiểu nha đầu vui vẻ kéo Đông Hoàng Tử U vào trong tẩm cung.
Đợi đến khi Lâm Hiên và các tiểu nha đầu đều rửa mặt xong, Lâm Hiên bắt đầu làm điểm tâm cho các nàng.
Không bao lâu sau.
Một đĩa salad lớn, dinh dưỡng phong phú, trang trí đẹp đẽ được Lâm Hiên bưng ra.
"Oa, nhìn có vẻ như là rất ngon!"
Các tiểu nha đầu đều hưng phấn khoa tay múa chân.
Linh quả ngũ thải tân phân được cắt thành hình dạng đẹp mắt, được Lâm Hiên phối hợp lại với nhau rất tinh tế. Không chỉ nhìn rất đẹp mà còn khiến cho người ta rất muốn ăn.