-
Chương V
nghe cúc nói như vậy tự nhiên ghét cái thằng dok vô cùng luôn, nhưng mà nghĩ lại nhà mình nghèo như vậy làm sao mà bon chen lại với người ta được chứ. tôi chở cúc chạy vài vòng sân ủy ban rồi cũng về nhà luôn,trước khi về cúc còn hôn gió nữa chứ nói là ngày mai sẽ chờ tôi ở đầu ngõ nữa . tôi về ăn cơm xong thì tôi đi học bài, học khoảng 1 giờ thì xong bài, nhìn đồng hồ lúc này cũng 10 giờ kém, nên tôi đi ngủ sớm để sáng đi học, tắt đèn leo lên giường nằm mà không tài nào ngủ được, cứ nhắm mắt lại là thấy cúc xuất hiện, lúc dok tôi cũng không hiểu tại sao như vậy nữa chẳng lẻ mình có cảm tình với cúc ( mới học có lớp 4 thôi đấy hahaha). Nằm trằn trọc rồi ngủ lúc nào không hay, sáng mới có 5 giờ là tôi đã dậy rồi thấy tôi lục đục trong bếp cha hỏi.
cha: sao hôm nay con dậy sớm thế con, mọi bữa con ngủ tới 6 giờ mà
tôi: dạ tại hôm qua con ngủ hơi sớm ak( tính tôi là vậy có chuyện gì mà hồi hợp sắp diễn ra với tôi là coi như đêm dok chỉ nằm chơi thôi chứ không tài nào mà ngủ được)
cha: dậy sớm cũng tốt, thôi cha mẹ chuẩn bị ra đồng (ruộng) đây, con kêu em dậy rồi cho nó đi học luôn đi
tôi: dạ, cha mẹ đi làm đi cái việc dok để con
sau khi cha mẹ đi làm, tôi kêu thằng em dậy chuẩn bị cho nó đi học tại vì trường nó cũng gần nhà, sau dok tôi ra tới đầu ngõ chờ cúc, lúc này chỉ mới hơn 6 giờ một chút thôi, tôi chờ thêm lúc nữa thì xa xa có bóng người quen đang tiến lại gần tôi chắc khỏi nói thì các bạn cũng đã biết, thấy tôi từ xa là cúc đã tươi cười rồi, tôi làm bộ mặt nhăn nhó nhìn cúc và nói.
Tôi: làm gì mà đến trể quá vậy, biết người ta chờ lâu lắm chưa ( hơi bị chảnh cờ hó cho lắm, cúc mà giận là khỏi có xe đi đâu nghen con).
Cúc: nhà người ta xa chứ bộ, với lại mua đồ ăn sáng nữa nè, mới có hơn 6 giờ một chút chứ nhiêu, có phần của thanh luôn nè.
Lúc nhỏ nhà nghèo làm gì buổi sáng mà có bánh để ăn, bửa nào hên thì tối ăn còn dư chút cơm để dành sáng ăn cho đở đói thôi.( có thím nào giống tôi không)
Tôi: thanh không quen ăn sáng, thôi cúc ăn đi
Cúc: nhìn thanh ốm yếu quá hà không ăn sáng làm sao lên kg được.
Lúc nhỏ tôi mặt nhìn cực dể thương( cái này là tôi nói thật tại hôm bửa dọn nhà đón tết có đem ra xem thấy vui vl) nhưng mà tội cái là hơn ốm, chưa tới 30 kg ( cuộc đời là bể khổ)
Tôi: thôi cái vụ dok lên trường rồi tính giờ lo đi học nè không thì trể bây giờ, nghe tôi nói thế cúc gật đầu rồi lên xe tôi chở đi học.
Tôi lên xe với khí thế hừng hực, dắt xe ra chở cúc đến trường, lần đầu tiên tôi không thấy mình là một thằng nhà nghèo, được ngồi trên chiếc xe martin mới toan mà còn chở một bông hồng ngồi đằng sau nữa thì sướng thôi rồi, đang vi vu trên đường đến trường thì tôi bắt gặp được cái nhóm bọn hôm qua xem thường tôi, tôi lướt qua bọn nó mặt ngước lên với vẻ không quan tâm,một đứ trong nhóm thấy tôi liền nói cho mấy đứa kia, thấy tôi bọn nó xì sào.
Bọn nó: ê bây, hình như thằng dok là cái thằng hôm qua tụi mình chọc nó phải không bây, đù thấy ăn mặt vậy mà nhà có điều kiện ghê ha với con nhỏ ngồi đằng sao nó xinh tươi quá mạy
Tôi nghe tới hai chữ “ điều kiện “ thì bật cười lớn tiếng như thằng điên, mà rồi sao những tiếng cười dok, lòng tôi như thắt lại, cũng may là tôi cứng rắn nên nước mắt rơi xuống( nhém chút mất hình tượng rồi), điều kiện ak, tất cả những thứ này đâu phải của tôi, tôi chỉ là một thằng ăn bám chính cống nếu không có cúc tôi được như vậy không,( các thím đừng có nghỉ tôi lợi dụng cúc, cúc nói cái dok là do cúc tự nguyện làm chứ không ai ép buộc gì đâu nghen) bọn nó thấy tôi có xe mới là đánh giá nhà tôi giàu, thấy tôi mặt đồ cũ là chê tôi nghèo, đời sống này thật khó đoán .(lòng người còn khó đoán gấp nhiều lần hơn)
Thấy tôi tự nhiên phát cười như điên rồi im bật đi không nói điều gì, cúc liền gọi tên tôi
Cúc: thanh..thanh..thanh làm sao vậy.
Nghe được tiếng kêu của cúc tôi chợt tỉnh người, (đang chạy xe mà hồn để trên mây như vậy hoài là riết không có cái răng ăn cháo luôn quá.)
Tôi: ak..ak, thanh không sao, tại đang chạy xe nhớ lại chuyện vui lúc sáng rồi tự mắc cười thôi mà( tôi bịa ra thôi chứ sáng lo đi học thấy bà có gì đâu mà mắc cười).
Cúc: vậy hả, làm người ta sợ muốn chết vậy dok, thôi đi nhanh đến trường đi rồi con ăn sáng nữa nè.
Tôi: umk,biết rồi đang chạy nè
Cúc: hjhj, có người chở đi học thích ghê
Tôi: cho xuống xe luôn bây giờ ở dok thích với chả ghét.
Cúc: thôi mà… thôi mà, đừng bỏ cúc xuống mà(mặt cúc lúc này mà nhìn là muốn cắn một cái cho đã luôn, mặt max dễ thương), ak mà quên ha không biết xe của ai mà đuổi người ta xuống vậy hả bạn thanh kia( bộ mặt gian gian thấy ghét )
Tôi: ấy..ấy bên kia đừng nóng, tại hạ chỉ là lỡ miệng thôi hà
Thấy tôi đang vui vẽ trả lời cúc cũng lao vào theo
Cúc: ta cho nhà ngươi biết, chống với ta là ta không cho cưỡi ngữa sắt đâu nhé, lo lấy lòng ta đi
Tôi: dạ, tại hạ biết rồi ak
Sao khi tôi nói dứt câu thì cả 2 đứa bật cười như đang xem hài không bằng
Chạy đến trường tôi chở cúc đến nhà giữ xe, bọn bạn trong lớp thấy tôi chở cúc trên xe đạp martin của cúc bọn nó hò hét điên cuồng, thấy thế tôi vội gửi xe rồi nắm tay cúc chạy thẳng vào lớp ( cái này tinh thế bắt buộc thôi nhé), vậy mà bọn nó cũng không tha chạy theo tôi và cúc, lên tới lớp thì cái miệng của thằng lảm nó phán như đúng rồi, tao tuyên bố với chúng mày thằng thanh thích con cúc rồi, lúc nó nói xong thì bọn trong lớp gôm lại chỗ tôi và cúc như là “ruồi bu hột xoài ” lúc đok tôi mặt đỏ như gấc vậy( cái này là nghe cúc kể lại thôi chứ sao tôi thấy được mặt tôi lúc đok được), miệng thằng lảm tiếp tục bô bô.
Lảm: lúc nảy tao thấy chúng nó chở nhau tình cảm gớm lắm chúng mày ak
Nghe nói thế cúc liền lên tiếng để giải bày,
Cúc: không phải vậy đâu mà, tại vì nhà cúc chung đường với nhà thanh nên cho thanh có gian thôi mà.
Nghe cúc nói thế bọn con trai trong lớp nhào nhào lên ‘cúc cho bọn mình có gian với bọn mình cũng chung đường nữa nè nói xong bọn nó cười ầm lên, làm cúc cũng ngượng theo luôn, lúc dok tôi muốn đấm cho mỗi thằng một cái cho bỏ tức, nhưng nghĩ lại rồi thôi mình chỉ có một mình sao chơi lại một đám bọn nó, trong lúc dok không biết làm sao thì thằng lảm lại tiếp tục phán.
Lảm: tụi bây làm gì mà bu 2 đứa nó giữ vậy, bu vậy sao tụi nó thở được chứ, tránh ra để 2 dứa nó nói chuyện nào, sao khi nghe nó nói như thế thì bọn kia cũng giải tán hết( cũng khỏe nhẹ bớt gánh nặng), bọn nó mà đứng chút nữa là tôi thiếu oxi luôn quá.( chém chút thôi)
Lần đầu tiên thấy thằng này có ích được chút, trước giờ cái miệng của nó là để nhiều chuyện thôi, thấy bọn kia không còn nhìn chúng tôi nữa, cúc đem xôi ra cho tôi ăn
Cúc: xôi nè thanh ăn sáng đi, lúc nảy đến trường cúc mua rồi dok thanh ăn đi
Tôi: cúc ăn chưa mà cho thanh thế ( 1 năm tôi ăn xôi được 2,3 lần thôi, không phải tôi không thích ăn mà tại vị đâu koa mà ăn chỉ vào dịp đám tiệc gì dok trong họ hàng mới có ăn thôi),gia đình tôi thế nào thì tôi có kể ở phần trên rồi.
Cúc: vậy để cúc đem ra ăn chung luôn ha,hjhj( lại cười nữa chắc chết)
Cúc thật là hồn nhiên, gương mặt luôn tươi cười không chút phiền muộn thấy cúc vui tôi cũng vui theo luôn,( không biết cái dok gọi là gì ha các thím) 2 đứa vừa ăn xong là tiếng trống vừa vang lên, tiết đâu tiên là tiết toán
Ngày xưa tôi học môn này hơi bị ghê( thật dok) cứ đến giờ làm bài là tôi bận rộn trên bảng để giải bài tập của thầy cho các bạn chép vào, cũng như thường lệ ông thầy cho bài tập rồi gọi tôi lên bảng giải bài,( ak quên nhắc đến tôi được phân công làm lớp phó học tập trong lớp nhé)
Sau khi giải bài xong tôi về chỗ ngồi, ông thầy nhận xét bài tôi làm đúng, lúc dok cảm giác tự hào ghê,cúc nhìn tôi với ánh mắt ngưởng mộ hay sao dok tôi cũng không nhớ nữa chỉ nhớ câu cúc nói thôi,
Cúc: thanh giởi quá ak, cúc ngưỡng mộ thanh ghê, chỉ cúc làm bài này đi thanh
Cúc cũng thuộc top học giỏi dok chứ không phải vừa đâu, nhất là mấy môn xã hội, điểm cao trên núi không dok nhưng toán thì hơi yếu chút.tôi thì ngược lại với cúc, tôi ghét học văn lắm.
Tôi: umk, bài nào đâu đưa đây thanh chỉ cho.
Hai đứa tập trung giải bài toán, tôi thì hướng dẫn cho cúc làm,cúc tiếp thu nhanh lắm nói đến đâu là hiểu đến dok, khi ra đúng đáp án cúc vui lắm, cám ơn tôi rối rít, mặt cúc lúc cũng như mùa xuân vậy, đây là điểm mà tại sao tôi thích cúc,ở bên cúc tôi thấy mình tự tin hơn, bớt u phiền hơn, cái tuổi của tôi lúc dok là chỉ biết ăn, ngủ với học hành thôi mà tôi lại suy nghĩ quá nhiều chuyện nên không lúc nào thấy tôi vui cả, từ khi quen cúc tôi thấy cuộc đời màu đen của tôi đâu dok len lối màu hồng.
Giải bài xong thì cũng ra chơi luôn, bạn bè ngồi trong lớp không còn được bao nhiêu đứa, lúc này cúc cũng không có trong lớp, chắc là đi mua đồ ăn vặt rồi chứ gì, mới vừa nói xong thì y như rằng những lời tôi nói đúng hết 100% , cúc bước vào lớp với trên tay bánh kẹo nhiều quá trời khởi cần nói tôi cũng có phần trong dok( hahaha ăn ké hoài cũng ngại chứ…),cúc tiến lại chỗ tôi với gương mặt luôn tươi cười,( có nhiều lúc tôi hỏi sao cúc thấy thanh là cười hoài vậy cúc chỉ trả lời một chữ “ thích” tôi cũng bó tay luôn).
Cúc: cúc mua bánh cho thanh nè, cám ơn thanh lúc nảy đã chỉ bài cho cúc
( nói thiệt với mấy bạn trên VOZ, trước khi quen cúc tôi chưa bao giờ mơ ước với cái kiểu bánh trái nhiều như vậy,chỉ toàn nhìn thôi tại gia đình nghèo không có tiền mua gạo ăn nữa huống chi là ăn vặt,nhiều lúc mẹ dắt đi chợ mua gạo về ăn, trong chợ thì đồ ăn nhiều khỏi nói rồi như tôi biết hoàn cảnh gia đình nên thôi, nhiều khi mẹ tôi hiểu ý biết tôi thích ăn những món dok như vì không có đủ tiền nên mẹ cũng thôi luôn,tôi không trách gì mẹ cả mà thấy thương mẹ nhiều hơn,ăn cái gì ngon mẹ cũng nhường cho anh em tôi hết, cái này nói cho anh em trên VOZ hiểu rõ hơn thôi chứ không phải kể lễ gì cả).
Tôi: sau lúc nào cúc cũng mua nhiều quá vậy, thanh không thích ăn vặt như vậy đâu( thích bỏ mợ ra mà tại vì sỉ diện thôi)
Cúc; cúc mua ít mà có gì đâu mà nhiều, thanh ăn đi không có gì đâu,với lại…với lại…
Tôi: với lại cái gì hả cúc
Cúc: không koa gì đâu thanh
Nhìn vào đôi mắt của cúc là tôi thấy không phải tự nhiên cúc nói như vậy đâu,nên tôi quyết hỏi cho tới luôk
Tôi: cúc mà không nói là thanh không nói chuyện với cúc nữa đâu( mặt hình sự)
Cúc: thật ra ..thật ra cúc biết gia đình thanh nghèo không có điều kiện như nhà cúc nên cúc muốn giúp thanh thôi mà
(sỉ diện trong tôi nổi dậy),nhìn thẳng vào mặt của cúc và nói
tôi: bọn nhà giàu như cúc thì làm sao mà biết được nổi cơ cực của người nghèo chúng tôi chứ,umk, nhà tôi nghèo thật dok nhưng mà chỉ nghèo về vật chất thôi nhưng gia đình luôn vui vẽ đầm ấm,
( không biết tại sao tôi lại nói ra câu dok nữa,lúc nói xong rồi tôi còn không tin là mình đã từng nói câu dok nữa, chắc do cái động lực ngu người nào đok đang tìm ẩn trong người tôi nay có cơ hội bọc phát ra).
hình như bị chạm vào đúng nổi đau nên tôi phản ứng hơi mạnh bạo, lúc này mặt cúc không còn một chút máu tại vì quen nhau tới giờ đâu koa khi nào thấy tôi như vậy đâu, cúc nói với giọng nhỏ xíu và hàng nước mắt chực tuông ra,
cúc: hic hic…hic cúc xin lỗi, cúc không koa ý dok mà, thực sự cúc chỉ muốn giúp thanh thôi mà. hic hic..
lúc này bọn trong lớp thấy cúc khóc liền nhìn qua bàn tôi, mấy đứa con gái chạy lại để dỗ cho cúc không khóc nữa, nhiều thằng liếc nhìn tôi với ánh mắt như nói “mày làm cái gì mà để con người ta khóc vậy hả thằng khốn”, lúc này thì không thể thiếu thánh lảm được, cái mỏ nhọn của la nó la lên khắp phòng,
lảm: mày làm cài gì mà để con người ta khóc hả, đập chết cha nó tụi bây.
(cái thằng mắc dịch tụi nó mà đập tao chết chắc cúc không tha cho maj đâu)
tôi cũng biết là cúc cũng chỉ muốn giúp tôi thôi không có ý gì khác, nhưng do tôi sĩ diện nên phản ứng vậy thôi( các thím chửi tôi trẻ trâu tôi chịu nhưng do quen rồi không bỏ được)
bánh trái nhiều để đầy trên bàn nhưng không ai thèm đụng tới, tới giờ vào tiết tôi mới thu gôm hết đóng đồ ăn dok đúc vào ngăn bàn, trong mấy tiết còn lại tôi để ý cúc đã hết khóc nhưng chúng tôi không nói với nhau câu nào, thỉnh thoảng tôi thấy cúc liếc nhìn tôi, tôi quay mặt qua nhìn lại thì cúc liền quay chỗ khác, tiết học trở nên nhàn chán vô cùng, vật lộn với thời gian một chút nữa thì cũng đến giờ ra về. Hằng ngày nghe tiếng trống ra về này tôi háo hức lắm nhưng hôm nay không biết sao mà tôi lại không muốn về,bạn bè trong lớp cũng đã về hết, căn phòng trở nên yên lặng đến đáng sợ, tôi chậm rãi thu xếp cặp sách rồi bước ra lớp, và thu dọn đống đồ ăn lúc nảy chưa kịp ăn về luôn ( sợ bỏ phí đấy mà ), khi gần tới cửa thì tôi thật sự bất ngờ khi thấy cúc đang đứng ở dok,t ôi nhìn chằm chằm vào mặt cúc bắt gặp đươc ánh mắt lo sợ của cúc và tôi hỏi cúc.
Tôi: sao cúc còn đứng ở đây sao không chịu về đi ( mặt nghiêm như tượng)
Cúc: cúc chờ thanh về, nếu cúc về trước thì xe đây mà thanh về, lúc nảy tính ngồi chờ thanh trong lớp mà thấy thanh như vậy cúc sợ nên ra đây chờ thanh,
Nhìn cúc lúc này tôi thấy mình là một thằng tồi không hơn không kém,cúc ngây, lo lắng cho tôi như thế sợ tôi không có xe về nhà nên cố tình đợi tôi, vậy mà tôi nở đối sự với cúc như vậy.
Tôi: cúc cho thanh xin lỗi chuyện lúc nảy, thực sự thanh không muốn chuyện như vậy diễn ra đâu nhưng mà thanh kiềm chế không nỗi,( tỏ thấy độ tội nghiệp max lever luôn)
Cúc: không có gì đâu thanh, cúc cũng xin lỗi thanh về việc tự ý xen vào chuyện của thanh
Tôi: thôi cúc đừng nói vậy, thanh ngại lắm, ak thôi mình về đi cúc cũng trưa rồi dok ( mỗi khi tôi lúng túng trong cách giải thích một điều gì dok là tôi hay bắt chuyện khác để lảng đi)
Cúc: umk, thôi mình về đi cúc cũng đói bụng lắm rồi,hjhj( tay xoa xoa bụng)
Tôi: đồ ăn lúc này cúc mua nè mình đem ra ăn đi,
Cúc: ak, xén chút nữa cúc quên luôn rồi, hjhj
Chúng tôi đem ra ăn cho đở đói, thấy dáng vẻ cúc ăn trong rất vui (cúc là người dễ giận nhưng cũng dễ tha thứ), đang ăn thì cúc nói
Cúc: thôi mình về đi thanh, cũng trưa rồi,
Tôi: mới ăn mà còn nhiều đồ ăn lắm, chẳng lẻ bỏ hả
Cúc: đem về cho bé thoại ăn đi thanh,( nghe cúc nói bé thoại làm tôi xén chút nữa mắc nghẹn rồi, sao cúc lại biết em mình chứ)
Tôi: cúc vừa mới nói tên ai vậy dok( biết rồi mà hỏi cơ nè)
Cúc: bé thoại em của thanh chứ ai nữa
Tôi: làm sao cúc biết em của thanh vậy
Cúc: ak, thực ra cũng tình cờ thôi ak
Cúc kể lại là vài bửa trước đang trên đường đi qua nhà dì chơi thì thấy một thằng bé bị lũ bạn ăn hiếp thấy thế cúc liền dựng xe lại và đuổi dám nhóc đok đi, và đưa thằng nhóc dok( em tôi) về nhà của nó tại vì chung đường, trên đường đi về cúc hỏi tên tuổi của nó, nó nói nó tên thoại nhỏ hơn cúc 2 tuổi,khi chạy gần tới ngõ nhà tôi thì thằng nhỏ bảo cúc dựng xe, không biết lúc đok tại sao cúc lại hỏi thằng bé dok nữa.
Cúc: cưng sống ngõ này có biết ai tên thanh không vậy
Nhóc thoại: dạ biết ak, anh hai của em tên thanh dok chị, mà sao chị lại hỏi tên anh hai của em
Cúc : anh hai của cưng là bạn học chung lớp với chị dok
Từ dok cúc biết tên của em tôi, và em tôi cũng biết cúc luôn,thật là trùng hợp, chắc do trời định thôi.
Tôi: hay quá ha, sao trùng hợp vậy
Cúc: hjhj,cúc cũng không biết nữa, chắc tại có duyên thôi ak
Tôi: thôi về, trễ rồi kìa
Nói xong chúng tôi ra dắt xe rồi về nhà, trên đường về hai đứa nói chuyện với nhau bình thường như không koa gì xảy ra.
cuộc sống cứ thế diễn ra, sáng tôi đi học cùng với cúc, đôi khi đi chơi với cúc, trưa về nhà dạy thằng em học bài với phụ giúp gia đình, ngoài việc đi nhặt me tôi còn có thêm công việc mới nữa là cân cá cho vựa cá gần nhà( nhà tôi gần biển nhé mấy thím cách khoảng 3 km ), gia đình tôi từ khi ông nội cho nữa mẫu đất để canh tác thì cuộc sống cũng khá hơn trước,ngôi nhà được sửa lại từ ngôi nhà lá cấp 4 đã được thay thế bằng ngôi nhà tường chắc chắn, tôi bây giờ không còn sợ ăn khoai thay cơm nữa rồi.
cha: sao hôm nay con dậy sớm thế con, mọi bữa con ngủ tới 6 giờ mà
tôi: dạ tại hôm qua con ngủ hơi sớm ak( tính tôi là vậy có chuyện gì mà hồi hợp sắp diễn ra với tôi là coi như đêm dok chỉ nằm chơi thôi chứ không tài nào mà ngủ được)
cha: dậy sớm cũng tốt, thôi cha mẹ chuẩn bị ra đồng (ruộng) đây, con kêu em dậy rồi cho nó đi học luôn đi
tôi: dạ, cha mẹ đi làm đi cái việc dok để con
sau khi cha mẹ đi làm, tôi kêu thằng em dậy chuẩn bị cho nó đi học tại vì trường nó cũng gần nhà, sau dok tôi ra tới đầu ngõ chờ cúc, lúc này chỉ mới hơn 6 giờ một chút thôi, tôi chờ thêm lúc nữa thì xa xa có bóng người quen đang tiến lại gần tôi chắc khỏi nói thì các bạn cũng đã biết, thấy tôi từ xa là cúc đã tươi cười rồi, tôi làm bộ mặt nhăn nhó nhìn cúc và nói.
Tôi: làm gì mà đến trể quá vậy, biết người ta chờ lâu lắm chưa ( hơi bị chảnh cờ hó cho lắm, cúc mà giận là khỏi có xe đi đâu nghen con).
Cúc: nhà người ta xa chứ bộ, với lại mua đồ ăn sáng nữa nè, mới có hơn 6 giờ một chút chứ nhiêu, có phần của thanh luôn nè.
Lúc nhỏ nhà nghèo làm gì buổi sáng mà có bánh để ăn, bửa nào hên thì tối ăn còn dư chút cơm để dành sáng ăn cho đở đói thôi.( có thím nào giống tôi không)
Tôi: thanh không quen ăn sáng, thôi cúc ăn đi
Cúc: nhìn thanh ốm yếu quá hà không ăn sáng làm sao lên kg được.
Lúc nhỏ tôi mặt nhìn cực dể thương( cái này là tôi nói thật tại hôm bửa dọn nhà đón tết có đem ra xem thấy vui vl) nhưng mà tội cái là hơn ốm, chưa tới 30 kg ( cuộc đời là bể khổ)
Tôi: thôi cái vụ dok lên trường rồi tính giờ lo đi học nè không thì trể bây giờ, nghe tôi nói thế cúc gật đầu rồi lên xe tôi chở đi học.
Tôi lên xe với khí thế hừng hực, dắt xe ra chở cúc đến trường, lần đầu tiên tôi không thấy mình là một thằng nhà nghèo, được ngồi trên chiếc xe martin mới toan mà còn chở một bông hồng ngồi đằng sau nữa thì sướng thôi rồi, đang vi vu trên đường đến trường thì tôi bắt gặp được cái nhóm bọn hôm qua xem thường tôi, tôi lướt qua bọn nó mặt ngước lên với vẻ không quan tâm,một đứ trong nhóm thấy tôi liền nói cho mấy đứa kia, thấy tôi bọn nó xì sào.
Bọn nó: ê bây, hình như thằng dok là cái thằng hôm qua tụi mình chọc nó phải không bây, đù thấy ăn mặt vậy mà nhà có điều kiện ghê ha với con nhỏ ngồi đằng sao nó xinh tươi quá mạy
Tôi nghe tới hai chữ “ điều kiện “ thì bật cười lớn tiếng như thằng điên, mà rồi sao những tiếng cười dok, lòng tôi như thắt lại, cũng may là tôi cứng rắn nên nước mắt rơi xuống( nhém chút mất hình tượng rồi), điều kiện ak, tất cả những thứ này đâu phải của tôi, tôi chỉ là một thằng ăn bám chính cống nếu không có cúc tôi được như vậy không,( các thím đừng có nghỉ tôi lợi dụng cúc, cúc nói cái dok là do cúc tự nguyện làm chứ không ai ép buộc gì đâu nghen) bọn nó thấy tôi có xe mới là đánh giá nhà tôi giàu, thấy tôi mặt đồ cũ là chê tôi nghèo, đời sống này thật khó đoán .(lòng người còn khó đoán gấp nhiều lần hơn)
Thấy tôi tự nhiên phát cười như điên rồi im bật đi không nói điều gì, cúc liền gọi tên tôi
Cúc: thanh..thanh..thanh làm sao vậy.
Nghe được tiếng kêu của cúc tôi chợt tỉnh người, (đang chạy xe mà hồn để trên mây như vậy hoài là riết không có cái răng ăn cháo luôn quá.)
Tôi: ak..ak, thanh không sao, tại đang chạy xe nhớ lại chuyện vui lúc sáng rồi tự mắc cười thôi mà( tôi bịa ra thôi chứ sáng lo đi học thấy bà có gì đâu mà mắc cười).
Cúc: vậy hả, làm người ta sợ muốn chết vậy dok, thôi đi nhanh đến trường đi rồi con ăn sáng nữa nè.
Tôi: umk,biết rồi đang chạy nè
Cúc: hjhj, có người chở đi học thích ghê
Tôi: cho xuống xe luôn bây giờ ở dok thích với chả ghét.
Cúc: thôi mà… thôi mà, đừng bỏ cúc xuống mà(mặt cúc lúc này mà nhìn là muốn cắn một cái cho đã luôn, mặt max dễ thương), ak mà quên ha không biết xe của ai mà đuổi người ta xuống vậy hả bạn thanh kia( bộ mặt gian gian thấy ghét )
Tôi: ấy..ấy bên kia đừng nóng, tại hạ chỉ là lỡ miệng thôi hà
Thấy tôi đang vui vẽ trả lời cúc cũng lao vào theo
Cúc: ta cho nhà ngươi biết, chống với ta là ta không cho cưỡi ngữa sắt đâu nhé, lo lấy lòng ta đi
Tôi: dạ, tại hạ biết rồi ak
Sao khi tôi nói dứt câu thì cả 2 đứa bật cười như đang xem hài không bằng
Chạy đến trường tôi chở cúc đến nhà giữ xe, bọn bạn trong lớp thấy tôi chở cúc trên xe đạp martin của cúc bọn nó hò hét điên cuồng, thấy thế tôi vội gửi xe rồi nắm tay cúc chạy thẳng vào lớp ( cái này tinh thế bắt buộc thôi nhé), vậy mà bọn nó cũng không tha chạy theo tôi và cúc, lên tới lớp thì cái miệng của thằng lảm nó phán như đúng rồi, tao tuyên bố với chúng mày thằng thanh thích con cúc rồi, lúc nó nói xong thì bọn trong lớp gôm lại chỗ tôi và cúc như là “ruồi bu hột xoài ” lúc đok tôi mặt đỏ như gấc vậy( cái này là nghe cúc kể lại thôi chứ sao tôi thấy được mặt tôi lúc đok được), miệng thằng lảm tiếp tục bô bô.
Lảm: lúc nảy tao thấy chúng nó chở nhau tình cảm gớm lắm chúng mày ak
Nghe nói thế cúc liền lên tiếng để giải bày,
Cúc: không phải vậy đâu mà, tại vì nhà cúc chung đường với nhà thanh nên cho thanh có gian thôi mà.
Nghe cúc nói thế bọn con trai trong lớp nhào nhào lên ‘cúc cho bọn mình có gian với bọn mình cũng chung đường nữa nè nói xong bọn nó cười ầm lên, làm cúc cũng ngượng theo luôn, lúc dok tôi muốn đấm cho mỗi thằng một cái cho bỏ tức, nhưng nghĩ lại rồi thôi mình chỉ có một mình sao chơi lại một đám bọn nó, trong lúc dok không biết làm sao thì thằng lảm lại tiếp tục phán.
Lảm: tụi bây làm gì mà bu 2 đứa nó giữ vậy, bu vậy sao tụi nó thở được chứ, tránh ra để 2 dứa nó nói chuyện nào, sao khi nghe nó nói như thế thì bọn kia cũng giải tán hết( cũng khỏe nhẹ bớt gánh nặng), bọn nó mà đứng chút nữa là tôi thiếu oxi luôn quá.( chém chút thôi)
Lần đầu tiên thấy thằng này có ích được chút, trước giờ cái miệng của nó là để nhiều chuyện thôi, thấy bọn kia không còn nhìn chúng tôi nữa, cúc đem xôi ra cho tôi ăn
Cúc: xôi nè thanh ăn sáng đi, lúc nảy đến trường cúc mua rồi dok thanh ăn đi
Tôi: cúc ăn chưa mà cho thanh thế ( 1 năm tôi ăn xôi được 2,3 lần thôi, không phải tôi không thích ăn mà tại vị đâu koa mà ăn chỉ vào dịp đám tiệc gì dok trong họ hàng mới có ăn thôi),gia đình tôi thế nào thì tôi có kể ở phần trên rồi.
Cúc: vậy để cúc đem ra ăn chung luôn ha,hjhj( lại cười nữa chắc chết)
Cúc thật là hồn nhiên, gương mặt luôn tươi cười không chút phiền muộn thấy cúc vui tôi cũng vui theo luôn,( không biết cái dok gọi là gì ha các thím) 2 đứa vừa ăn xong là tiếng trống vừa vang lên, tiết đâu tiên là tiết toán
Ngày xưa tôi học môn này hơi bị ghê( thật dok) cứ đến giờ làm bài là tôi bận rộn trên bảng để giải bài tập của thầy cho các bạn chép vào, cũng như thường lệ ông thầy cho bài tập rồi gọi tôi lên bảng giải bài,( ak quên nhắc đến tôi được phân công làm lớp phó học tập trong lớp nhé)
Sau khi giải bài xong tôi về chỗ ngồi, ông thầy nhận xét bài tôi làm đúng, lúc dok cảm giác tự hào ghê,cúc nhìn tôi với ánh mắt ngưởng mộ hay sao dok tôi cũng không nhớ nữa chỉ nhớ câu cúc nói thôi,
Cúc: thanh giởi quá ak, cúc ngưỡng mộ thanh ghê, chỉ cúc làm bài này đi thanh
Cúc cũng thuộc top học giỏi dok chứ không phải vừa đâu, nhất là mấy môn xã hội, điểm cao trên núi không dok nhưng toán thì hơi yếu chút.tôi thì ngược lại với cúc, tôi ghét học văn lắm.
Tôi: umk, bài nào đâu đưa đây thanh chỉ cho.
Hai đứa tập trung giải bài toán, tôi thì hướng dẫn cho cúc làm,cúc tiếp thu nhanh lắm nói đến đâu là hiểu đến dok, khi ra đúng đáp án cúc vui lắm, cám ơn tôi rối rít, mặt cúc lúc cũng như mùa xuân vậy, đây là điểm mà tại sao tôi thích cúc,ở bên cúc tôi thấy mình tự tin hơn, bớt u phiền hơn, cái tuổi của tôi lúc dok là chỉ biết ăn, ngủ với học hành thôi mà tôi lại suy nghĩ quá nhiều chuyện nên không lúc nào thấy tôi vui cả, từ khi quen cúc tôi thấy cuộc đời màu đen của tôi đâu dok len lối màu hồng.
Giải bài xong thì cũng ra chơi luôn, bạn bè ngồi trong lớp không còn được bao nhiêu đứa, lúc này cúc cũng không có trong lớp, chắc là đi mua đồ ăn vặt rồi chứ gì, mới vừa nói xong thì y như rằng những lời tôi nói đúng hết 100% , cúc bước vào lớp với trên tay bánh kẹo nhiều quá trời khởi cần nói tôi cũng có phần trong dok( hahaha ăn ké hoài cũng ngại chứ…),cúc tiến lại chỗ tôi với gương mặt luôn tươi cười,( có nhiều lúc tôi hỏi sao cúc thấy thanh là cười hoài vậy cúc chỉ trả lời một chữ “ thích” tôi cũng bó tay luôn).
Cúc: cúc mua bánh cho thanh nè, cám ơn thanh lúc nảy đã chỉ bài cho cúc
( nói thiệt với mấy bạn trên VOZ, trước khi quen cúc tôi chưa bao giờ mơ ước với cái kiểu bánh trái nhiều như vậy,chỉ toàn nhìn thôi tại gia đình nghèo không có tiền mua gạo ăn nữa huống chi là ăn vặt,nhiều lúc mẹ dắt đi chợ mua gạo về ăn, trong chợ thì đồ ăn nhiều khỏi nói rồi như tôi biết hoàn cảnh gia đình nên thôi, nhiều khi mẹ tôi hiểu ý biết tôi thích ăn những món dok như vì không có đủ tiền nên mẹ cũng thôi luôn,tôi không trách gì mẹ cả mà thấy thương mẹ nhiều hơn,ăn cái gì ngon mẹ cũng nhường cho anh em tôi hết, cái này nói cho anh em trên VOZ hiểu rõ hơn thôi chứ không phải kể lễ gì cả).
Tôi: sau lúc nào cúc cũng mua nhiều quá vậy, thanh không thích ăn vặt như vậy đâu( thích bỏ mợ ra mà tại vì sỉ diện thôi)
Cúc; cúc mua ít mà có gì đâu mà nhiều, thanh ăn đi không có gì đâu,với lại…với lại…
Tôi: với lại cái gì hả cúc
Cúc: không koa gì đâu thanh
Nhìn vào đôi mắt của cúc là tôi thấy không phải tự nhiên cúc nói như vậy đâu,nên tôi quyết hỏi cho tới luôk
Tôi: cúc mà không nói là thanh không nói chuyện với cúc nữa đâu( mặt hình sự)
Cúc: thật ra ..thật ra cúc biết gia đình thanh nghèo không có điều kiện như nhà cúc nên cúc muốn giúp thanh thôi mà
(sỉ diện trong tôi nổi dậy),nhìn thẳng vào mặt của cúc và nói
tôi: bọn nhà giàu như cúc thì làm sao mà biết được nổi cơ cực của người nghèo chúng tôi chứ,umk, nhà tôi nghèo thật dok nhưng mà chỉ nghèo về vật chất thôi nhưng gia đình luôn vui vẽ đầm ấm,
( không biết tại sao tôi lại nói ra câu dok nữa,lúc nói xong rồi tôi còn không tin là mình đã từng nói câu dok nữa, chắc do cái động lực ngu người nào đok đang tìm ẩn trong người tôi nay có cơ hội bọc phát ra).
hình như bị chạm vào đúng nổi đau nên tôi phản ứng hơi mạnh bạo, lúc này mặt cúc không còn một chút máu tại vì quen nhau tới giờ đâu koa khi nào thấy tôi như vậy đâu, cúc nói với giọng nhỏ xíu và hàng nước mắt chực tuông ra,
cúc: hic hic…hic cúc xin lỗi, cúc không koa ý dok mà, thực sự cúc chỉ muốn giúp thanh thôi mà. hic hic..
lúc này bọn trong lớp thấy cúc khóc liền nhìn qua bàn tôi, mấy đứa con gái chạy lại để dỗ cho cúc không khóc nữa, nhiều thằng liếc nhìn tôi với ánh mắt như nói “mày làm cái gì mà để con người ta khóc vậy hả thằng khốn”, lúc này thì không thể thiếu thánh lảm được, cái mỏ nhọn của la nó la lên khắp phòng,
lảm: mày làm cài gì mà để con người ta khóc hả, đập chết cha nó tụi bây.
(cái thằng mắc dịch tụi nó mà đập tao chết chắc cúc không tha cho maj đâu)
tôi cũng biết là cúc cũng chỉ muốn giúp tôi thôi không có ý gì khác, nhưng do tôi sĩ diện nên phản ứng vậy thôi( các thím chửi tôi trẻ trâu tôi chịu nhưng do quen rồi không bỏ được)
bánh trái nhiều để đầy trên bàn nhưng không ai thèm đụng tới, tới giờ vào tiết tôi mới thu gôm hết đóng đồ ăn dok đúc vào ngăn bàn, trong mấy tiết còn lại tôi để ý cúc đã hết khóc nhưng chúng tôi không nói với nhau câu nào, thỉnh thoảng tôi thấy cúc liếc nhìn tôi, tôi quay mặt qua nhìn lại thì cúc liền quay chỗ khác, tiết học trở nên nhàn chán vô cùng, vật lộn với thời gian một chút nữa thì cũng đến giờ ra về. Hằng ngày nghe tiếng trống ra về này tôi háo hức lắm nhưng hôm nay không biết sao mà tôi lại không muốn về,bạn bè trong lớp cũng đã về hết, căn phòng trở nên yên lặng đến đáng sợ, tôi chậm rãi thu xếp cặp sách rồi bước ra lớp, và thu dọn đống đồ ăn lúc nảy chưa kịp ăn về luôn ( sợ bỏ phí đấy mà ), khi gần tới cửa thì tôi thật sự bất ngờ khi thấy cúc đang đứng ở dok,t ôi nhìn chằm chằm vào mặt cúc bắt gặp đươc ánh mắt lo sợ của cúc và tôi hỏi cúc.
Tôi: sao cúc còn đứng ở đây sao không chịu về đi ( mặt nghiêm như tượng)
Cúc: cúc chờ thanh về, nếu cúc về trước thì xe đây mà thanh về, lúc nảy tính ngồi chờ thanh trong lớp mà thấy thanh như vậy cúc sợ nên ra đây chờ thanh,
Nhìn cúc lúc này tôi thấy mình là một thằng tồi không hơn không kém,cúc ngây, lo lắng cho tôi như thế sợ tôi không có xe về nhà nên cố tình đợi tôi, vậy mà tôi nở đối sự với cúc như vậy.
Tôi: cúc cho thanh xin lỗi chuyện lúc nảy, thực sự thanh không muốn chuyện như vậy diễn ra đâu nhưng mà thanh kiềm chế không nỗi,( tỏ thấy độ tội nghiệp max lever luôn)
Cúc: không có gì đâu thanh, cúc cũng xin lỗi thanh về việc tự ý xen vào chuyện của thanh
Tôi: thôi cúc đừng nói vậy, thanh ngại lắm, ak thôi mình về đi cúc cũng trưa rồi dok ( mỗi khi tôi lúng túng trong cách giải thích một điều gì dok là tôi hay bắt chuyện khác để lảng đi)
Cúc: umk, thôi mình về đi cúc cũng đói bụng lắm rồi,hjhj( tay xoa xoa bụng)
Tôi: đồ ăn lúc này cúc mua nè mình đem ra ăn đi,
Cúc: ak, xén chút nữa cúc quên luôn rồi, hjhj
Chúng tôi đem ra ăn cho đở đói, thấy dáng vẻ cúc ăn trong rất vui (cúc là người dễ giận nhưng cũng dễ tha thứ), đang ăn thì cúc nói
Cúc: thôi mình về đi thanh, cũng trưa rồi,
Tôi: mới ăn mà còn nhiều đồ ăn lắm, chẳng lẻ bỏ hả
Cúc: đem về cho bé thoại ăn đi thanh,( nghe cúc nói bé thoại làm tôi xén chút nữa mắc nghẹn rồi, sao cúc lại biết em mình chứ)
Tôi: cúc vừa mới nói tên ai vậy dok( biết rồi mà hỏi cơ nè)
Cúc: bé thoại em của thanh chứ ai nữa
Tôi: làm sao cúc biết em của thanh vậy
Cúc: ak, thực ra cũng tình cờ thôi ak
Cúc kể lại là vài bửa trước đang trên đường đi qua nhà dì chơi thì thấy một thằng bé bị lũ bạn ăn hiếp thấy thế cúc liền dựng xe lại và đuổi dám nhóc đok đi, và đưa thằng nhóc dok( em tôi) về nhà của nó tại vì chung đường, trên đường đi về cúc hỏi tên tuổi của nó, nó nói nó tên thoại nhỏ hơn cúc 2 tuổi,khi chạy gần tới ngõ nhà tôi thì thằng nhỏ bảo cúc dựng xe, không biết lúc đok tại sao cúc lại hỏi thằng bé dok nữa.
Cúc: cưng sống ngõ này có biết ai tên thanh không vậy
Nhóc thoại: dạ biết ak, anh hai của em tên thanh dok chị, mà sao chị lại hỏi tên anh hai của em
Cúc : anh hai của cưng là bạn học chung lớp với chị dok
Từ dok cúc biết tên của em tôi, và em tôi cũng biết cúc luôn,thật là trùng hợp, chắc do trời định thôi.
Tôi: hay quá ha, sao trùng hợp vậy
Cúc: hjhj,cúc cũng không biết nữa, chắc tại có duyên thôi ak
Tôi: thôi về, trễ rồi kìa
Nói xong chúng tôi ra dắt xe rồi về nhà, trên đường về hai đứa nói chuyện với nhau bình thường như không koa gì xảy ra.
cuộc sống cứ thế diễn ra, sáng tôi đi học cùng với cúc, đôi khi đi chơi với cúc, trưa về nhà dạy thằng em học bài với phụ giúp gia đình, ngoài việc đi nhặt me tôi còn có thêm công việc mới nữa là cân cá cho vựa cá gần nhà( nhà tôi gần biển nhé mấy thím cách khoảng 3 km ), gia đình tôi từ khi ông nội cho nữa mẫu đất để canh tác thì cuộc sống cũng khá hơn trước,ngôi nhà được sửa lại từ ngôi nhà lá cấp 4 đã được thay thế bằng ngôi nhà tường chắc chắn, tôi bây giờ không còn sợ ăn khoai thay cơm nữa rồi.