-
Chương III
Tôi đứng giữa lớp và nói với giọng hùng hồ,
‘mình tên là NGUYỄN MINH THANH , từ dưới xã chuyển lên học trên đây mong được làm quen với các bạn’ sao khi dứt câu chúng nó vỗ tay rần rần,tới giờ tôi cũng không hiểu,khi tôi nói câu đok ra có gì đâu mà bọn nó vỗ tay khí thế như vậy, sao màn giới thiệu là màn xắp cho ngồi, do lúc nhỏ tôi nhìn tôi nhỏ con lắm nên không có quyền chọn chổ ngồi mà cô chỉ định sẳn luôn, TH em ngồi bàn nhất với bạn CÚC nhé( người mà tới chết tôi cũng không quên, anh không quên en đâu cúc ak), tả về cúc một chút nhé cúc cao khoảng chừng bằng tôi 1.35m( thời điểm học lớp 4 nhé) gương mặt thì lúc nào cũng vui vẽ hòa đồng,lại còn má lúng hai bên nửa chứ, lúc cười lên thì ôi chết rồi( cái này là thật nhé mấy thím), nhà cúc giàu có lắm chẳng như nhà tôi, tùy nhà giàu có nhưng cúc không tỏ ra chảnh chọe như những cậu ấm cô chiêu, cúc còn một bà chị nữa, bà này gương mặt cũng giống cúc lắm nhưng tôi không thích cho lắm( ae nào muốn biết thêm thông tin về bà này thì gặp riêng tôi).Sau khi cô nói xong thì tôi tiến lại gần cúc và ngồi xuống, chia sẽ với mấy thím điều này lúc nhỏ tôi nhát lắm, huống hồ gì là ngồi gần gái đẹp thì thôi rồi( bật chế độ phô tượng luôn) ngồi xuống một lúc lâu hai đứa không ai với với ai câu nào,khi vào tiết đang chăm chú nghe giảng thì một giọng nói trong veo nhưng còn e dè cất lên khe khẻ bên tai.
Cúc: thanh…ơiiii ( giọng ngọt vl làm như quen biết lâu lắm rồi hà gì mà kêu ngọt quá vậy)
Tôi giật mình nhìn sang thì bắt gặp nụ cười trên gương mặt của cúc
Cúc: làm gì mà ngạc nhiên giữ vậy hả
Tôi: sao bạn lại biết tên của mình vậy
Cúc: thì mới lúc nảy bạn mới giới thiệu tên của mình rồi còn gì( gương mặt cúc lúc này max ngây thỏ luôn)
Tôi: ak mình quên, mà bạn kêu mình có chuyện gì không vậy( mặt nghiêm túc)
Cúc: không có gì tại minh thấy tên bạn hay hay nên mình thích gọi vậy thôi ak,
trong đầu tôi thầm chửi(con điên rảnh rổi không koa việc gì làm thì ngủ đi cho người ta còn học) anh xin lỗi em.
tôi: có gì đâu mà hay hả bạn, chỉ là cái tên thôi mà
cúc: tên hay mà người cũng dể thuong nữa dok, nói xong câu dok là cúc quay mặt qua chổ khác liền giống như cái kiểu e ngại dok mà.
Sau đó hai đứa lo nghe giảng bài cũng không koa nói chuyện gì với nhau nữa, học thêm một chút nữa thì có tiếng trống báo hiệu ra chơi,cả lớp ào ào ra lớp như chạy giặc vậy, có tôi và một vài đứa ngồi trong lớp, ngoài cổng trường bao nhiêu bánh kẹo bày đầy ra đấy thấy mà mê luôn, tôi nghĩ những món bánh dok thật là xa xỉ đối với tôi, gia đình tôi ngày được hai bửa cơm xem như ngày dok là hạnh phúc lắm rồi,
Ngồi trong lớp tôi lấy sách ra đọc, không koa gì làm đọc giết thời gian thôi chứ trước khi đi học là tôi học thuộc hết rồi, đang cào cấu cuốn sách toán thì có giọng quen quen cất lên
Cúc: thanh chăm chỉ quá ha, học như vậy sao người ta học cho lại được chứ
Tôi: tại rảnh đem ra đọc thôi ak, lúc này để ý trên tay cúc cầm rất nhiều đồ ăn, có những thứ mà tôi chưa được ăn bao giờ ( đúng là nhà giàu có khác).
Cúc: thôi thanh đừng khiêm tốn nữa, cúc nghe cô nói về học lực của thanh rồi, nhiều năm liền học sinh giỏi mà dấu ak.
Tôi: mình chỉ học hết khả năng thôi ak
Lúc này cúc đặt số đồ ăn trên bàn và ngồi xuống chổ ghế gần tôi, tôi ái ngại nên lùi xa ra một tí, hình như cúc hiểu ý hay sao ấy rồi nói
Cúc: mình con gái không ngại thì thôi làm gì mà bạn phải ngại chứ, nói xong cúc lấy bánh mời tôi ăn,( mới quen mà làm như thân lắm không chừng, mà còn mời ăn bánh nữa,chắc kết tôi rồi hay sao ấy ) chém gió chút thôi maj thím đừng thím đừng thông tôi
Là một thằng đàn ông tôi không cho phép mình ăn chực như vậy ( lòng tự cao đang dâng lên dok mà),nên tôi đã ra quyết định
Tôi : thôi cúc ăn đi mà.mình không thích ăn vật
Cúc: thanh chê đồ của cúc hả( mặt giận hờn max dể thương luôn)
Tôi: thanh không có ý dok mà
Cúc: vậy ý gì hả ( giọng bực tức)
Tôi cũng bực bội lắm,tự nhiên tới mời ăn uống làm phiền người ta lại còn giận hờn vô cớ nữa chứ, đúng là bệnh mà ( lại một lần nữa anh xl e anh chỉ nói đúng sự thật thôi mong em đừng trách anh).nhưng rồi nghĩ lại, không nên bực tức với con gái như vậy, nên tôi hạ giọng.
Tôi: vậy giờ cúc muốn sao mới hết giận mình đây
Cúc: mặt đang giận hờn bổng thay đổi 180 độ, thiệt hả vậy thanh ăn cùng cúc đi
Tôi đành phải nghe theo lời cúc và bay vào chiến số đồ ăn mà cúc mua,hai đứa đang ăn vui vẻ thi có tiếng của thằng lảm( cái thằng miệng đàn bà đấy) vang lên,
Lảm: tụi bây ơi thằng thanh với con cúc ăn bánh chung kìa, khi nghe nó gào lên thì tui trong lớp cũng bắt đầu chú ý đến hai đứa, làm tôi ngại không biết chui vào đâu,ước gì lúc đó có cái lỗ nào để tôi chui vào đó cho đở nhục,
Bọn trong lớp gào thét lên điện cuồn vang động cả các lớp xung quanh làm bọn nó chạy qua đông kính cả phòng học của tôi
‘mình tên là NGUYỄN MINH THANH , từ dưới xã chuyển lên học trên đây mong được làm quen với các bạn’ sao khi dứt câu chúng nó vỗ tay rần rần,tới giờ tôi cũng không hiểu,khi tôi nói câu đok ra có gì đâu mà bọn nó vỗ tay khí thế như vậy, sao màn giới thiệu là màn xắp cho ngồi, do lúc nhỏ tôi nhìn tôi nhỏ con lắm nên không có quyền chọn chổ ngồi mà cô chỉ định sẳn luôn, TH em ngồi bàn nhất với bạn CÚC nhé( người mà tới chết tôi cũng không quên, anh không quên en đâu cúc ak), tả về cúc một chút nhé cúc cao khoảng chừng bằng tôi 1.35m( thời điểm học lớp 4 nhé) gương mặt thì lúc nào cũng vui vẽ hòa đồng,lại còn má lúng hai bên nửa chứ, lúc cười lên thì ôi chết rồi( cái này là thật nhé mấy thím), nhà cúc giàu có lắm chẳng như nhà tôi, tùy nhà giàu có nhưng cúc không tỏ ra chảnh chọe như những cậu ấm cô chiêu, cúc còn một bà chị nữa, bà này gương mặt cũng giống cúc lắm nhưng tôi không thích cho lắm( ae nào muốn biết thêm thông tin về bà này thì gặp riêng tôi).Sau khi cô nói xong thì tôi tiến lại gần cúc và ngồi xuống, chia sẽ với mấy thím điều này lúc nhỏ tôi nhát lắm, huống hồ gì là ngồi gần gái đẹp thì thôi rồi( bật chế độ phô tượng luôn) ngồi xuống một lúc lâu hai đứa không ai với với ai câu nào,khi vào tiết đang chăm chú nghe giảng thì một giọng nói trong veo nhưng còn e dè cất lên khe khẻ bên tai.
Cúc: thanh…ơiiii ( giọng ngọt vl làm như quen biết lâu lắm rồi hà gì mà kêu ngọt quá vậy)
Tôi giật mình nhìn sang thì bắt gặp nụ cười trên gương mặt của cúc
Cúc: làm gì mà ngạc nhiên giữ vậy hả
Tôi: sao bạn lại biết tên của mình vậy
Cúc: thì mới lúc nảy bạn mới giới thiệu tên của mình rồi còn gì( gương mặt cúc lúc này max ngây thỏ luôn)
Tôi: ak mình quên, mà bạn kêu mình có chuyện gì không vậy( mặt nghiêm túc)
Cúc: không có gì tại minh thấy tên bạn hay hay nên mình thích gọi vậy thôi ak,
trong đầu tôi thầm chửi(con điên rảnh rổi không koa việc gì làm thì ngủ đi cho người ta còn học) anh xin lỗi em.
tôi: có gì đâu mà hay hả bạn, chỉ là cái tên thôi mà
cúc: tên hay mà người cũng dể thuong nữa dok, nói xong câu dok là cúc quay mặt qua chổ khác liền giống như cái kiểu e ngại dok mà.
Sau đó hai đứa lo nghe giảng bài cũng không koa nói chuyện gì với nhau nữa, học thêm một chút nữa thì có tiếng trống báo hiệu ra chơi,cả lớp ào ào ra lớp như chạy giặc vậy, có tôi và một vài đứa ngồi trong lớp, ngoài cổng trường bao nhiêu bánh kẹo bày đầy ra đấy thấy mà mê luôn, tôi nghĩ những món bánh dok thật là xa xỉ đối với tôi, gia đình tôi ngày được hai bửa cơm xem như ngày dok là hạnh phúc lắm rồi,
Ngồi trong lớp tôi lấy sách ra đọc, không koa gì làm đọc giết thời gian thôi chứ trước khi đi học là tôi học thuộc hết rồi, đang cào cấu cuốn sách toán thì có giọng quen quen cất lên
Cúc: thanh chăm chỉ quá ha, học như vậy sao người ta học cho lại được chứ
Tôi: tại rảnh đem ra đọc thôi ak, lúc này để ý trên tay cúc cầm rất nhiều đồ ăn, có những thứ mà tôi chưa được ăn bao giờ ( đúng là nhà giàu có khác).
Cúc: thôi thanh đừng khiêm tốn nữa, cúc nghe cô nói về học lực của thanh rồi, nhiều năm liền học sinh giỏi mà dấu ak.
Tôi: mình chỉ học hết khả năng thôi ak
Lúc này cúc đặt số đồ ăn trên bàn và ngồi xuống chổ ghế gần tôi, tôi ái ngại nên lùi xa ra một tí, hình như cúc hiểu ý hay sao ấy rồi nói
Cúc: mình con gái không ngại thì thôi làm gì mà bạn phải ngại chứ, nói xong cúc lấy bánh mời tôi ăn,( mới quen mà làm như thân lắm không chừng, mà còn mời ăn bánh nữa,chắc kết tôi rồi hay sao ấy ) chém gió chút thôi maj thím đừng thím đừng thông tôi
Là một thằng đàn ông tôi không cho phép mình ăn chực như vậy ( lòng tự cao đang dâng lên dok mà),nên tôi đã ra quyết định
Tôi : thôi cúc ăn đi mà.mình không thích ăn vật
Cúc: thanh chê đồ của cúc hả( mặt giận hờn max dể thương luôn)
Tôi: thanh không có ý dok mà
Cúc: vậy ý gì hả ( giọng bực tức)
Tôi cũng bực bội lắm,tự nhiên tới mời ăn uống làm phiền người ta lại còn giận hờn vô cớ nữa chứ, đúng là bệnh mà ( lại một lần nữa anh xl e anh chỉ nói đúng sự thật thôi mong em đừng trách anh).nhưng rồi nghĩ lại, không nên bực tức với con gái như vậy, nên tôi hạ giọng.
Tôi: vậy giờ cúc muốn sao mới hết giận mình đây
Cúc: mặt đang giận hờn bổng thay đổi 180 độ, thiệt hả vậy thanh ăn cùng cúc đi
Tôi đành phải nghe theo lời cúc và bay vào chiến số đồ ăn mà cúc mua,hai đứa đang ăn vui vẻ thi có tiếng của thằng lảm( cái thằng miệng đàn bà đấy) vang lên,
Lảm: tụi bây ơi thằng thanh với con cúc ăn bánh chung kìa, khi nghe nó gào lên thì tui trong lớp cũng bắt đầu chú ý đến hai đứa, làm tôi ngại không biết chui vào đâu,ước gì lúc đó có cái lỗ nào để tôi chui vào đó cho đở nhục,
Bọn trong lớp gào thét lên điện cuồn vang động cả các lớp xung quanh làm bọn nó chạy qua đông kính cả phòng học của tôi