Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5. Người ngạo kiều rất dễ thương(2)
Họa Hy Lạc rất nhanh quay lại trên người là bộ váy trắng đơn giản nhưng khá sang trọng , nhìn qua là biết cô tuỳ tiện chọn lên mới nhanh như vậy . Họa Hy Lạc hai má vẫn còn ửng hồng , lúc này lại không rõ cô do chạy quá nhiều hay do cô ngại khi mặc váy
- Được chưa ?
- Thế này rất hợp _ Hứa Hoàng Âu Dương nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn thế này , hắn chưa bao giờ sai , gương mặt không trang điểm toát lên vẻ ngây ngô nhưng vẫn rất xinh , dáng người đang phát dục ẩn ẩn hiện hiện dưới bộ váy trắng trông vô cùng vừa mắt
Hợp cái con khỉ !? Có ai hỏi anh vấn đề đấy đâu
- Ý tôi là vào được chưa ? _ Cũng không đợi hắn mở cửa , cô trực tiếp gạt hắn sang mở cửa đi vào
Hứa Hoàng Âu Dương cười cười không có vẻ gì là bực , theo sau Hy Lạc đi vào .
Nhìn Hy Lạc không chút dáng vẻ thục nữ gục người trên bàn , tay xốc xốc thân váy , gương mặt nhăn nhó lúc nãy giờ thoải mái không chút phòng bị , ý cười trên mặt Hứa Hoàng Âu Dương đậm hơn . Hắn lịch sự ngồi xuống , phục vụ cầm mênu từ ngoài mang đến .
- Cô muốn ăn gì ?
- Anh trả tiền đúng không ?_ Cô từng rất nghèo nha , bây giờ có tiền nhưng là của ông già đó .
Như chỉ chờ Hứa Hoàng Âu Dương gật đầu , Họa Hy Lạc liền xổ ngay một tràng làm phục vụ toát mồ hồ
-Cho tôi một phi lê bò Kobe , cua nhện , le foie gras ( gan ngỗng ) , súp vi cá mập , món tráng miệng kem kim cương đen và cupcake chocolate .
Hứa Hoàng Âu Dương mặt không biến sắc đơn giản gọi rượu vang và bò bít tết Wagyu . Hắn biết mèo nhỏ này gọi những món đắt tiền nhất để trả thù chuyện lúc nãy nhưng hắn không thiếu tiền , chỉ một bữa ăn , không đáng ngại . Huống hồ hắn muốn xem cái bụng nhỏ kia sao có thể ăn nhiều như vậy .
Thức ăn được bày lên , Họa Hy Lạc giống như bị bỏ đói lâu năm gắp nhanh không chớp mắt nhưng dáng vẻ thuần thục, ưu nhã khiến người khác ngả mũ thán phục . Hứa Hoàng Âu Dương hơi bất ngờ , Hy Lạc vẫn là còn chút phong thái của tiểu thư khuê các , nếu bỏ đi tốc độ tiêu thụ thức ăn của cô .
Nhấp một ngụm rượu vang , Hứa Hoàng Âu Dương bắt đầu nghiêm túc
- Chắc cô cũng biết mục đích buổi gặp hôm nay rồi .
Hy Lạc đang cắm cúi ăn thì ngẩng đầu lên , vỗ vỗ ngực như bị nghẹn , liền cướp ly rượu vang trong tay Hứa Hoàng Âu Dương uống một hơi hết sạch .
- Đương nhiên biết rồi , lúc tôi chuẩn bị rời thành phố thì ông già lại đến nhận tôi , nghĩ xem bao nhiêu năm tôi khổ cực tự nuôi sống bản thân không tìm tôi , tự dưng lại thế thì thử hỏi xem không có mục đích ? Nhưng tôi lại cảm thấy bản thân không thiệt thòi lắm ( mới là lạ )_ Gả cho người như anh chính là bắt đầu bao nhiêu đau đớn
Hứa Hoàng Âu Dương chống cằm nhìn cô gái thản nhiên với hạnh phúc của chính mình , suy nghĩ thoải mái đến vậy đến việc chịu khổ rồi cha ruột lợi dụng mình cũng nói ra như thuận miệng ?
-Tại sao không thiệt thòi ?
- Mới không nói cho anh biết ! Còn kết hôn gì đó theo ý anh hết _ Ăn một thìa kem mát lạnh lấn át đi cảm giác nóng trong người , Họa Hy Lạc bộ dáng hoạt bát , đánh yêu giống trẻ con vô cùng , lời nói cũng vậy
Hứa Hoàng Âu Dương cũng không nói gì im lặng uống rượu , để ý kĩ thì ánh mắt của hắn thi thoảng liếc nhìn cô gái nhỏ nhắn đang chú tâm ăn uống . Hắn là đang muốn biết lời nói của cô gái này có phần nào không thật lòng . Hứa Hoàng Âu Dương quá xem thường Họa Hy Lạc này rồi , hắn là cáo già trên thương trường nhưng cô cũng đã trải qua hơn chục năm nhìn mặt người khác mà sống vốn dĩ không phải chim họa mi trong lồng son . Với lại , tính cách thật sự của cô là thế này , nửa điểm giả dối đâu ra ?
Bỗng cô nhìn sang Hứa Hoàng Âu Dương đúng lúc hắn đang liếc mình , hai ánh mắt chạm nhau , mặt cô hơi đỏ nhưng vành tai đã như cà chua chín , Hứa Hoàng Âu Dương vẻ mặt thích thú như bắt được kẻ trộm trong khi từ nãy đến giờ hắn mới là người liếc trộm cô
- Xem ra tôi trí tưởng tượng của tôi không quá phong phú đi .
- Được chưa ?
- Thế này rất hợp _ Hứa Hoàng Âu Dương nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn thế này , hắn chưa bao giờ sai , gương mặt không trang điểm toát lên vẻ ngây ngô nhưng vẫn rất xinh , dáng người đang phát dục ẩn ẩn hiện hiện dưới bộ váy trắng trông vô cùng vừa mắt
Hợp cái con khỉ !? Có ai hỏi anh vấn đề đấy đâu
- Ý tôi là vào được chưa ? _ Cũng không đợi hắn mở cửa , cô trực tiếp gạt hắn sang mở cửa đi vào
Hứa Hoàng Âu Dương cười cười không có vẻ gì là bực , theo sau Hy Lạc đi vào .
Nhìn Hy Lạc không chút dáng vẻ thục nữ gục người trên bàn , tay xốc xốc thân váy , gương mặt nhăn nhó lúc nãy giờ thoải mái không chút phòng bị , ý cười trên mặt Hứa Hoàng Âu Dương đậm hơn . Hắn lịch sự ngồi xuống , phục vụ cầm mênu từ ngoài mang đến .
- Cô muốn ăn gì ?
- Anh trả tiền đúng không ?_ Cô từng rất nghèo nha , bây giờ có tiền nhưng là của ông già đó .
Như chỉ chờ Hứa Hoàng Âu Dương gật đầu , Họa Hy Lạc liền xổ ngay một tràng làm phục vụ toát mồ hồ
-Cho tôi một phi lê bò Kobe , cua nhện , le foie gras ( gan ngỗng ) , súp vi cá mập , món tráng miệng kem kim cương đen và cupcake chocolate .
Hứa Hoàng Âu Dương mặt không biến sắc đơn giản gọi rượu vang và bò bít tết Wagyu . Hắn biết mèo nhỏ này gọi những món đắt tiền nhất để trả thù chuyện lúc nãy nhưng hắn không thiếu tiền , chỉ một bữa ăn , không đáng ngại . Huống hồ hắn muốn xem cái bụng nhỏ kia sao có thể ăn nhiều như vậy .
Thức ăn được bày lên , Họa Hy Lạc giống như bị bỏ đói lâu năm gắp nhanh không chớp mắt nhưng dáng vẻ thuần thục, ưu nhã khiến người khác ngả mũ thán phục . Hứa Hoàng Âu Dương hơi bất ngờ , Hy Lạc vẫn là còn chút phong thái của tiểu thư khuê các , nếu bỏ đi tốc độ tiêu thụ thức ăn của cô .
Nhấp một ngụm rượu vang , Hứa Hoàng Âu Dương bắt đầu nghiêm túc
- Chắc cô cũng biết mục đích buổi gặp hôm nay rồi .
Hy Lạc đang cắm cúi ăn thì ngẩng đầu lên , vỗ vỗ ngực như bị nghẹn , liền cướp ly rượu vang trong tay Hứa Hoàng Âu Dương uống một hơi hết sạch .
- Đương nhiên biết rồi , lúc tôi chuẩn bị rời thành phố thì ông già lại đến nhận tôi , nghĩ xem bao nhiêu năm tôi khổ cực tự nuôi sống bản thân không tìm tôi , tự dưng lại thế thì thử hỏi xem không có mục đích ? Nhưng tôi lại cảm thấy bản thân không thiệt thòi lắm ( mới là lạ )_ Gả cho người như anh chính là bắt đầu bao nhiêu đau đớn
Hứa Hoàng Âu Dương chống cằm nhìn cô gái thản nhiên với hạnh phúc của chính mình , suy nghĩ thoải mái đến vậy đến việc chịu khổ rồi cha ruột lợi dụng mình cũng nói ra như thuận miệng ?
-Tại sao không thiệt thòi ?
- Mới không nói cho anh biết ! Còn kết hôn gì đó theo ý anh hết _ Ăn một thìa kem mát lạnh lấn át đi cảm giác nóng trong người , Họa Hy Lạc bộ dáng hoạt bát , đánh yêu giống trẻ con vô cùng , lời nói cũng vậy
Hứa Hoàng Âu Dương cũng không nói gì im lặng uống rượu , để ý kĩ thì ánh mắt của hắn thi thoảng liếc nhìn cô gái nhỏ nhắn đang chú tâm ăn uống . Hắn là đang muốn biết lời nói của cô gái này có phần nào không thật lòng . Hứa Hoàng Âu Dương quá xem thường Họa Hy Lạc này rồi , hắn là cáo già trên thương trường nhưng cô cũng đã trải qua hơn chục năm nhìn mặt người khác mà sống vốn dĩ không phải chim họa mi trong lồng son . Với lại , tính cách thật sự của cô là thế này , nửa điểm giả dối đâu ra ?
Bỗng cô nhìn sang Hứa Hoàng Âu Dương đúng lúc hắn đang liếc mình , hai ánh mắt chạm nhau , mặt cô hơi đỏ nhưng vành tai đã như cà chua chín , Hứa Hoàng Âu Dương vẻ mặt thích thú như bắt được kẻ trộm trong khi từ nãy đến giờ hắn mới là người liếc trộm cô
- Xem ra tôi trí tưởng tượng của tôi không quá phong phú đi .