Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 177
Đợi đến lúc Tang Vãn Cách tỉnh lại, thân thể của cô đã được lau rửa sạch sẽ, trên người là một bộ đồ ngủ mới. Cô ngồi dậy, ngáp một cái, mắt to liếc một cái lên chiếc đồng hồ để ở đầu giường, mới phát hiện đã là trưa ngày hôm sau rồi. Cô đã ngủ một giấc thật lâu.
Dụi dụi con mắt, Tang Vãn Cách trừng mắt nhìn, vẫn cảm thấy hốc mắt thật chua xót. Hai tay chống xuống giường, bên người dĩ nhiên sẽ không có người, vì bạn gấu nào đó rất ít khi ngủ nướng.
Đang lúc cô chuẩn bị rời giường rửa mặt, cửa phòng ngủ đã bị mở ra. Hùng Thần Giai bưng một cái khay đi vào, trên khay còn có một ly sữa tươi nóng hổi cùng hai quả trứng luộc đã bóc vỏ, trừ hai món đó ra còn có mấy quả táo được cắt tỉa thật đẹp. Cái miệng nhỏ nhắn cong lên: "Em muốn ăn kem."
Hùng Thần Giai không chút nghĩ ngợi trực tiếp cự tuyệt: "Không được."
"... Tại sao?" Cô mở mắt thật to không phục nhìn hắn.
"Buổi sáng không thể ăn đồ lạnh, hơn nữa hôm qua em đã ăn rồi. Còn nữa, ăn quá nhiều đồ lạnh đối với thân thể không tốt đâu." Hùng Thần Giai đi tới bên giường để cái khay xuống. Bàn tay bắt lấy một cái gối đầu lót ở sau lưng Tang Vãn Cách, để cho cô có một tư thế ngồi thoải mái hơn, sau đó hắn liền đem ly sữa tươi đưa tới bên môi cô, ý bảo cô há miệng ra. Tang Vãn Cách dĩ nhiên không muốn, ai bảo hắn không cho cô ăn kem chứ? Vì vậy cô không chỉ có không có hé miệng, thậm chí còn quay đầu nhỏ qua chỗ khác, đem cái ót nhắm ngay mặt của Hùng Thần Giai, sau đó dùng sức hừ một tiếng.
Hùng Thần Giai thấy buồn cười, nhưng không giống như trước đi dụ dỗ cô, mà chỉ an tĩnh ngồi kế bên Tang Vãn Cách im lặng. Tang Vãn Cách càng nghĩ càng thấy không đúng. Lúc dự cảm chẳng lành lên cao đến đỉnh điểm, một bàn tay có lực từ phía sau đã duỗi tới, nắm chặt lấy bả vai mảnh khảnh, không cần tốn nhiều sức liền đem cả người cô xoay về. Sau đó đôi môi nóng bỏng liền in dấu xuống, hương vị sữa tươi đậm đà cũng theo sự xâm lược của Hùng Thần Giai chảy vào trong miệng Tang Vãn Cách. Cô ô ô giùng giằng. Hai tay nhỏ bé chống đỡ trên bả vai của hắn muốn đẩy hắn ra, nhưng Hùng Thần Giai chỉ cần một cái tay liền đem cả người cô ấn chặt, không thể động đậy. Cuối cùng, Tang Vãn Cách không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn há mồm ra, từng ngụm từng ngụm nuốt dòng sữa tươi ấm áp xuống, nhưng trong đôi mắt đẹp lại tràn đầy hơi nước, một bộ dạng uất ức tới cực điểm.
Cho đến khi cô uống xong nửa ly, Hùng Thần Giai mới dừng lại. Cuối cùng hắn còn hôn lên môi hồng một cái, rồi để ly sữa tươi xuống, lấy ra một quả táo đã được khắc thành hình một chú chim nhỏ đưa đến trước mặt Tang Vãn Cách. Thấy cô còn hờn dỗi không muốn ăn, hắn thích thú cười nhẹ một tiếng: "Vậy không bằng anh lại mớm cho em ăn tiếp nha, công chúa?"
Tang Vãn Cách lập tức cứng đờ. Lấy phương pháp cho ăn của bạn gấu nào đó, sữa tươi cũng còn may, dù sao nó cũng là chất lỏng, nhưng còn quả táo... Ác, cô cũng không phải là con nít. Cô mới không muốn ăn trái táo đã bị người ta nhai nát ra đút cho đâu! Nghĩ tới đây, cái miệng nhỏ nhắn lập tức há to ra, a ô cắn một miếng trên quả táo. Nhưng vì lửa giận vẫn chưa tan biến hết trong lòng, nên Tang Vãn Cách cố ý đem miệng há đến lớn nhất, đem cả ngón tay của Hùng Thần Giai cũng gặm vào trong miệng luôn. Cô dùng hàm răng nho nhỏ dùng sức cọ xát ngón tay hắn, giống như là một con mèo con mới vừa thay răng, bắt được cái gì vật cứng liền gặm vậy.
Hùng Thần Giai không khỏi buồn cười, trên tay hắn tràn đầy vết chai, đừng nói cô cắn không nổi, mà coi như cô có thể cắn được, cô cũng sẽ không dùng lực cắn hắn. Hai hàm răng ma sát mài tới mài lui đốt ngón tay thô to của hắn, nhưng chỉ gây cảm giác hơi ngứa chút. Mặc dù hắn chưa từng nuôi qua động vật nhỏ gì, nhưng hắn thực sự cảm thấy cô gái nhỏ trong ngực mình giống như một con thú nhỏ vừa đáng yêu lại vừa thích làm nũng và cũng hay nổi giận nào đó nha, thật sự là dáng vẻ chọc người đáng yêu dễ thương vô cùng mà.
Đang cố gắng chiến đấu hăng hái muốn đem một bàn tay gấu nào đó cắn xuống, đột nhiên cô thấy sợ hết hồn. Nguyên nhân không gì khác, mà là vì cái con gấu nào đó bị cô cắn mà không chỉ không có rụt tay trở về, thậm chí còn duỗi thẳng ngón tay giữa ra, sờ xoạng bốn phía trong khoang miệng ấm áp của cô. Thỉnh thoảng khi cô mỏi miệng không cắn nổi hắn còn có thể giúp cô mài mài một cái!
Cô vội vã nhả ngón tay trong miệng ra, sau đó phồng má nghiến răng nhìn chằm chằm một con gấu nào đó. Một hồi lâu sau, Tang Vãn Cách không khỏi bực mình, cô chu môi, tự giác bắt đầu nhai quả táo, không thèm quan tâm đến Hùng Thần Giai nữa.
Hắn đưa bàn tay quơ quơ trước mặt Tang Vãn Cách, nhưng cô làm bộ như không nhìn thấy.
Hùng Thần Giai bật cười, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô dùng sức hôn một cái, nhỏ giọng hỏi: "Có chỗ nào không thoải mái không?" Mặc dù tối hôm qua hắn đã tận lực khắc chế, nhưng vẫn khó chắc chắn không có sai sót gì.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tang Vãn Cách đỏ lên, lắc đầu một cái, trong đầu buồn bực dùng sức gặm quả táo.
Hùng Thần Giai cầm lên một quả trứng luộc, ngón tay thô to cũng không làm giảm sự linh hoạt của bàn tay. Hắn bắt đầu đem lòng đỏ trứng cùng lòng trắng trứng tách rời ra, sau đó đem lòng đỏ trứng xắn vụn, thả vào trong đĩa nhỏ, rồi lại lấy muỗng, muốn đút Tang Vãn Cách.
... Cô cũng không phải là không có tay nha.
Tang Vãn Cách im lặng, cô không muốn nhận, nhưng bạn gấu nào đó lại không để cho cô từ chối, nhất định đút cô ăn. Cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên: "Em có thể tự ăn." Bình thường tất cả cô cũng tự ăn được mà.
Tròng mắt đen nhìn về phía cổ của cô, phía trên vẫn như cũ còn sót lại đầy những dấu hôn của hắn. "Không được, tối ngày hôm qua em nhất định đã mệt mỏi, để anh đút em ăn."
Tú tài gặp quan, bị để ý nhưng không nói được. Trong lòng cô biết Hùng Thần Giai mặc dù cưng chiều mình đến vô pháp vô thiên, nhưng khi gặp mấy vấn đề ảnh hưởng đến cô hắn tuyệt đối sẽ không nhượng bộ. Tang Vãn Cách thở dài, không thể làm gì khác hơn là nghe theo hắn. Cái miệng nhỏ nhắn mở ra, từng miếng từng miếng đem lòng đỏ trứng nuốt xuống —— thật ra thì so với trứng luộc, cô thích trứng chiên hơn, nhưng chỉ đành trách bữa sáng của phụ nữ có thai tốt nhất không nên quá dầu mỡ, cho nên trứng chiên một tuần lễ cũng chỉ có thể ăn được một lần.
Thấy Tang Vãn Cách một chút lại một chút mím môi nuốt lòng đỏ trứng, Hùng Thần Giai vội vàng bưng qua sữa tươi để cho cô uống một hớp, sau đó liền nghiêm túc chăm chỉ tỉ mỉ tiếp tục đút lòng đỏ trứng, nhưng mà chỉ ăn thêm vài miếng Tang Vãn Cách cũng không chịu ăn nữa. "Sao vậy, sao em chỉ ăn một chút vậy chứ?" Để đĩa nhỏ xuống, Hùng Thần Giai lo lắng đưa tay sờ sờ trán Tang Vãn Cách. Tối ngày hôm qua hoan ái điên cuồng quá mức, cô bây giờ là phụ nữ có thai rất mỏng manh, sơ ý một chút có thể sẽ ngã bệnh.
"Em không đói bụng." Tang Vãn Cách lắc đầu một cái, tay nhỏ bé lôi kéo cánh tay rắn chắc của Hùng Thần Giai, mềm mại năn nỉ: "Em muốn ăn kem."
Hùng Thần Giai hiếm khi sưng mặt lên: "Không thể."
Tang Vãn Cách chu môi: "Nhưng mà người ta muốn ăn nha, Gấu ~~~"
Thanh âm ngọt ngào mềm mại tới cực điểm làm xương cốt Hùng Thần Giai muốn rụng rời. Kém chút là đầu óc hắn bị mê muội đầu hàng mà đồng ý với cô rồi, nhưng cũng may còn chút lý trí sót lại kéo giữ hắn: " Tuyệt đối không được."
"Gấu ~~~" Tang Vãn Cách không ngừng cố gắng, không đạt tới mục đích không chịu bỏ qua.
Xong rồi... Hắn đã sắp không chịu nổi... mặt Hùng Thần Giai lộ ra vẻ khổ sở, công chúa chính là biết hắn không chịu nổi cô làm nũng mới cố ý làm như vậy... Nhưng mới sáng sớm đã ăn đồ lạnh thật sự không tốt... Hơn nữa hiện tại cũng đã là mùa đông rồi... Thân thể cô cũng không phải là tốt lắm... Trời ạ ai tới cứu hắn ra khỏi biển lửa này đi... Hắn không nên để hai mẹ rời đi... Như thế tốt rồi... Chiếm một đêm tiện nghi... sau đó lại phải đối mặt với lựa chọn khó khăn như vậy a...
Mắt thấy Hùng Thần Giai sắp phải đầu hàng, Tang Vãn Cách mím môi cười, vừa định không ngừng cố gắng tiếp, liền nghe thấy giọng nữ có vẻ bén nhọn: "Người phụ nữ này sao có thể không hiểu chuyện như vậy chứ?!"
Dụi dụi con mắt, Tang Vãn Cách trừng mắt nhìn, vẫn cảm thấy hốc mắt thật chua xót. Hai tay chống xuống giường, bên người dĩ nhiên sẽ không có người, vì bạn gấu nào đó rất ít khi ngủ nướng.
Đang lúc cô chuẩn bị rời giường rửa mặt, cửa phòng ngủ đã bị mở ra. Hùng Thần Giai bưng một cái khay đi vào, trên khay còn có một ly sữa tươi nóng hổi cùng hai quả trứng luộc đã bóc vỏ, trừ hai món đó ra còn có mấy quả táo được cắt tỉa thật đẹp. Cái miệng nhỏ nhắn cong lên: "Em muốn ăn kem."
Hùng Thần Giai không chút nghĩ ngợi trực tiếp cự tuyệt: "Không được."
"... Tại sao?" Cô mở mắt thật to không phục nhìn hắn.
"Buổi sáng không thể ăn đồ lạnh, hơn nữa hôm qua em đã ăn rồi. Còn nữa, ăn quá nhiều đồ lạnh đối với thân thể không tốt đâu." Hùng Thần Giai đi tới bên giường để cái khay xuống. Bàn tay bắt lấy một cái gối đầu lót ở sau lưng Tang Vãn Cách, để cho cô có một tư thế ngồi thoải mái hơn, sau đó hắn liền đem ly sữa tươi đưa tới bên môi cô, ý bảo cô há miệng ra. Tang Vãn Cách dĩ nhiên không muốn, ai bảo hắn không cho cô ăn kem chứ? Vì vậy cô không chỉ có không có hé miệng, thậm chí còn quay đầu nhỏ qua chỗ khác, đem cái ót nhắm ngay mặt của Hùng Thần Giai, sau đó dùng sức hừ một tiếng.
Hùng Thần Giai thấy buồn cười, nhưng không giống như trước đi dụ dỗ cô, mà chỉ an tĩnh ngồi kế bên Tang Vãn Cách im lặng. Tang Vãn Cách càng nghĩ càng thấy không đúng. Lúc dự cảm chẳng lành lên cao đến đỉnh điểm, một bàn tay có lực từ phía sau đã duỗi tới, nắm chặt lấy bả vai mảnh khảnh, không cần tốn nhiều sức liền đem cả người cô xoay về. Sau đó đôi môi nóng bỏng liền in dấu xuống, hương vị sữa tươi đậm đà cũng theo sự xâm lược của Hùng Thần Giai chảy vào trong miệng Tang Vãn Cách. Cô ô ô giùng giằng. Hai tay nhỏ bé chống đỡ trên bả vai của hắn muốn đẩy hắn ra, nhưng Hùng Thần Giai chỉ cần một cái tay liền đem cả người cô ấn chặt, không thể động đậy. Cuối cùng, Tang Vãn Cách không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn há mồm ra, từng ngụm từng ngụm nuốt dòng sữa tươi ấm áp xuống, nhưng trong đôi mắt đẹp lại tràn đầy hơi nước, một bộ dạng uất ức tới cực điểm.
Cho đến khi cô uống xong nửa ly, Hùng Thần Giai mới dừng lại. Cuối cùng hắn còn hôn lên môi hồng một cái, rồi để ly sữa tươi xuống, lấy ra một quả táo đã được khắc thành hình một chú chim nhỏ đưa đến trước mặt Tang Vãn Cách. Thấy cô còn hờn dỗi không muốn ăn, hắn thích thú cười nhẹ một tiếng: "Vậy không bằng anh lại mớm cho em ăn tiếp nha, công chúa?"
Tang Vãn Cách lập tức cứng đờ. Lấy phương pháp cho ăn của bạn gấu nào đó, sữa tươi cũng còn may, dù sao nó cũng là chất lỏng, nhưng còn quả táo... Ác, cô cũng không phải là con nít. Cô mới không muốn ăn trái táo đã bị người ta nhai nát ra đút cho đâu! Nghĩ tới đây, cái miệng nhỏ nhắn lập tức há to ra, a ô cắn một miếng trên quả táo. Nhưng vì lửa giận vẫn chưa tan biến hết trong lòng, nên Tang Vãn Cách cố ý đem miệng há đến lớn nhất, đem cả ngón tay của Hùng Thần Giai cũng gặm vào trong miệng luôn. Cô dùng hàm răng nho nhỏ dùng sức cọ xát ngón tay hắn, giống như là một con mèo con mới vừa thay răng, bắt được cái gì vật cứng liền gặm vậy.
Hùng Thần Giai không khỏi buồn cười, trên tay hắn tràn đầy vết chai, đừng nói cô cắn không nổi, mà coi như cô có thể cắn được, cô cũng sẽ không dùng lực cắn hắn. Hai hàm răng ma sát mài tới mài lui đốt ngón tay thô to của hắn, nhưng chỉ gây cảm giác hơi ngứa chút. Mặc dù hắn chưa từng nuôi qua động vật nhỏ gì, nhưng hắn thực sự cảm thấy cô gái nhỏ trong ngực mình giống như một con thú nhỏ vừa đáng yêu lại vừa thích làm nũng và cũng hay nổi giận nào đó nha, thật sự là dáng vẻ chọc người đáng yêu dễ thương vô cùng mà.
Đang cố gắng chiến đấu hăng hái muốn đem một bàn tay gấu nào đó cắn xuống, đột nhiên cô thấy sợ hết hồn. Nguyên nhân không gì khác, mà là vì cái con gấu nào đó bị cô cắn mà không chỉ không có rụt tay trở về, thậm chí còn duỗi thẳng ngón tay giữa ra, sờ xoạng bốn phía trong khoang miệng ấm áp của cô. Thỉnh thoảng khi cô mỏi miệng không cắn nổi hắn còn có thể giúp cô mài mài một cái!
Cô vội vã nhả ngón tay trong miệng ra, sau đó phồng má nghiến răng nhìn chằm chằm một con gấu nào đó. Một hồi lâu sau, Tang Vãn Cách không khỏi bực mình, cô chu môi, tự giác bắt đầu nhai quả táo, không thèm quan tâm đến Hùng Thần Giai nữa.
Hắn đưa bàn tay quơ quơ trước mặt Tang Vãn Cách, nhưng cô làm bộ như không nhìn thấy.
Hùng Thần Giai bật cười, ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô dùng sức hôn một cái, nhỏ giọng hỏi: "Có chỗ nào không thoải mái không?" Mặc dù tối hôm qua hắn đã tận lực khắc chế, nhưng vẫn khó chắc chắn không có sai sót gì.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tang Vãn Cách đỏ lên, lắc đầu một cái, trong đầu buồn bực dùng sức gặm quả táo.
Hùng Thần Giai cầm lên một quả trứng luộc, ngón tay thô to cũng không làm giảm sự linh hoạt của bàn tay. Hắn bắt đầu đem lòng đỏ trứng cùng lòng trắng trứng tách rời ra, sau đó đem lòng đỏ trứng xắn vụn, thả vào trong đĩa nhỏ, rồi lại lấy muỗng, muốn đút Tang Vãn Cách.
... Cô cũng không phải là không có tay nha.
Tang Vãn Cách im lặng, cô không muốn nhận, nhưng bạn gấu nào đó lại không để cho cô từ chối, nhất định đút cô ăn. Cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên: "Em có thể tự ăn." Bình thường tất cả cô cũng tự ăn được mà.
Tròng mắt đen nhìn về phía cổ của cô, phía trên vẫn như cũ còn sót lại đầy những dấu hôn của hắn. "Không được, tối ngày hôm qua em nhất định đã mệt mỏi, để anh đút em ăn."
Tú tài gặp quan, bị để ý nhưng không nói được. Trong lòng cô biết Hùng Thần Giai mặc dù cưng chiều mình đến vô pháp vô thiên, nhưng khi gặp mấy vấn đề ảnh hưởng đến cô hắn tuyệt đối sẽ không nhượng bộ. Tang Vãn Cách thở dài, không thể làm gì khác hơn là nghe theo hắn. Cái miệng nhỏ nhắn mở ra, từng miếng từng miếng đem lòng đỏ trứng nuốt xuống —— thật ra thì so với trứng luộc, cô thích trứng chiên hơn, nhưng chỉ đành trách bữa sáng của phụ nữ có thai tốt nhất không nên quá dầu mỡ, cho nên trứng chiên một tuần lễ cũng chỉ có thể ăn được một lần.
Thấy Tang Vãn Cách một chút lại một chút mím môi nuốt lòng đỏ trứng, Hùng Thần Giai vội vàng bưng qua sữa tươi để cho cô uống một hớp, sau đó liền nghiêm túc chăm chỉ tỉ mỉ tiếp tục đút lòng đỏ trứng, nhưng mà chỉ ăn thêm vài miếng Tang Vãn Cách cũng không chịu ăn nữa. "Sao vậy, sao em chỉ ăn một chút vậy chứ?" Để đĩa nhỏ xuống, Hùng Thần Giai lo lắng đưa tay sờ sờ trán Tang Vãn Cách. Tối ngày hôm qua hoan ái điên cuồng quá mức, cô bây giờ là phụ nữ có thai rất mỏng manh, sơ ý một chút có thể sẽ ngã bệnh.
"Em không đói bụng." Tang Vãn Cách lắc đầu một cái, tay nhỏ bé lôi kéo cánh tay rắn chắc của Hùng Thần Giai, mềm mại năn nỉ: "Em muốn ăn kem."
Hùng Thần Giai hiếm khi sưng mặt lên: "Không thể."
Tang Vãn Cách chu môi: "Nhưng mà người ta muốn ăn nha, Gấu ~~~"
Thanh âm ngọt ngào mềm mại tới cực điểm làm xương cốt Hùng Thần Giai muốn rụng rời. Kém chút là đầu óc hắn bị mê muội đầu hàng mà đồng ý với cô rồi, nhưng cũng may còn chút lý trí sót lại kéo giữ hắn: " Tuyệt đối không được."
"Gấu ~~~" Tang Vãn Cách không ngừng cố gắng, không đạt tới mục đích không chịu bỏ qua.
Xong rồi... Hắn đã sắp không chịu nổi... mặt Hùng Thần Giai lộ ra vẻ khổ sở, công chúa chính là biết hắn không chịu nổi cô làm nũng mới cố ý làm như vậy... Nhưng mới sáng sớm đã ăn đồ lạnh thật sự không tốt... Hơn nữa hiện tại cũng đã là mùa đông rồi... Thân thể cô cũng không phải là tốt lắm... Trời ạ ai tới cứu hắn ra khỏi biển lửa này đi... Hắn không nên để hai mẹ rời đi... Như thế tốt rồi... Chiếm một đêm tiện nghi... sau đó lại phải đối mặt với lựa chọn khó khăn như vậy a...
Mắt thấy Hùng Thần Giai sắp phải đầu hàng, Tang Vãn Cách mím môi cười, vừa định không ngừng cố gắng tiếp, liền nghe thấy giọng nữ có vẻ bén nhọn: "Người phụ nữ này sao có thể không hiểu chuyện như vậy chứ?!"