Mod nhà sắc
Tác Giả
-
Chương 77
Đau, điều này có nghĩa là đây không phải ảo giác!!
Hùng Thần Giai kích động muốn rống to ra tiếng, nhưng lại sợ hù đến Tang Vãn Cách. Thế là hắn thay đổi sang cười đến vô cùng dâm đãng nói lãng sang chuyện khác: "Nếu như anh thật là một con gấu như lời em nói, vây người phụ nữ của gấu thì gọi là gì chứ? Một con gấu có thể làm cho em lên cao triều liên tục nhiều lần như vậy sao? Em xem em mỗi lần ở trên giường đều là ── ưmh ưmh ưmh ưmh ưmh!!"
Tang Vãn Cách mặt đỏ tới mang tai xông lên che che lại cái miệng rộng của hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn mắc cỡ đỏ bừng liều mạng nhìn chằm chằm hắn, "Anh đến tột cùng là có biết mắc cỡ hay không?!"
"Ưmh ưmh ưmh ──" Em phải buông tay ra anh mới có thể trả lời được chứ!
Thấy gương mặt của bạn gấu nào đó rất ư là vô tội sám hối, Tang Vãn Cách mới từ từ thu tay lại.
Vậy mà người kia vừa được giải phóng lại tiếp tục cãi: "Anh lại không có nói sai mà, anh không phải là làm cho em lên cao triều nhiều lần rồi mới buông thả mình sao? Ai kêu em vừa nhạy cảm lại thơm mềm như vậy a, bình thường làm anh nhẫn nhịn không ngừng ──"
Đoạn cuối biến mất vì ánh mắt Tang Vãn Cách như muốn phóng hỏa rồi. Hắn vội vàng ngậm miệng lại nhưng trong lòng lại vẫn đang không ngừng nói thầm.
Tang Vãn Cách hít sâu nhiều lần rồi mới miễn cưỡng đem tức giận trong lòng nuốt xuống, sau đó hết sức tỉnh táo mở miệng: "Rốt cuộc anh không mở cửa đúng không?"
"Vậy rốt cuộc em có thích anh hay không?" Rất dễ nhận thấy, Hùng Thần Giai cũng không phải là dĩa đèn cạn dầu, mắt hổ trừng lớn, bộ dáng tướng quân giữ cửa như muốn nói hôm nay em mà không nói em yêu thích anh thì em cũng đừng nghĩ đi ra khỏi cánh cửa này.
Ở trong lòng Tang Vãn Cách không biết đã tự nói với mình biết bao nhiêu lần rồi, chớ chấp nhặt cùng đầu gấu làm gì, chớ chấp nhặt cùng đầu gấu làm gì, chớ chấp nhặt cùng đầu gấu làm gì... Ông trời ơi, cô mới vừa nhận ra tình cảm của mình thôi, đầu gấu này có thể để cho cô một chút thời gian tiêu hóa hay không chứ?!
"Nói nhanh một chút, nói nhanh một chút, công chúa em rốt cuộc có thích anh hay không?" Anh bạn đầu gấu nào đó hết sức mong đợi mở đôi mắt hổ nhìn lên giai nhân trước mặt, cặp mắt cơ hồ đều muốn biến thành màu đỏ luôn rồi.
Đôi mắt lung linh chợt lóe, Tang Vãn Cách quay đầu từ trên cao nhìn xuống Hùng Thần Giai đang ngã ngồi ở trên giường, hỏi: "Anh cảm thấy anh có chỗ nào đáng giá để người ta thích chứ?"
"Rất nhiều nha!" Thế là Hùng Thần Giai lập tức bắt đầu khoác lác vô sỉ tự biên tự diễn, "Dáng dấp anh cao, thân thể rắn chắc, biết làm việc nhà có thể xuống phòng bếp, tiền cũng nhiều hơn anh em trong các môn đường nhiều, đàn ông tốt giống như anh có thể vừa vào được phòng bếp vừa lên được giường lớn như vậy em phải đi đâu mà tìm chứ? Hơn nữa dáng dấp anh rất an toàn, tuyệt đối sẽ không nuôi tiểu Tam hay bao vợ bé... phát sinh ra đầy rẫy hồng nhan tri kỉ gì đó, hôn nhân của chúng ta sẽ cực kỳ vô cùng ── An toàn, quan trọng nhất chính là ──" Hắn đột nhiên nghiêm trang nhìn chằm chằm Tang Vãn Cách mãnh liệt, "Trên thế giới này sẽ không có người nào yêu em nhiều hơn anh yêu em đâu!"
..."Oanh" một tiếng, mặt Tang Vãn Cách trong nháy mắt so với lúc trước càng thêm đỏ hơn!
Hai gò má cô đỏ hồng ngượng ngùng nhìn chằm chằm tên đầu gấu không biết xấu hổ nào đó, mấp máy miệng, nửa ngày cũng chưa nói ra được một chữ, sĩ diện của cô chính là điểm không tốt nhất a, cô vĩnh viễn là thủ hạ bại tướng dưới cái con gấu mặt dày kia.
"Em nói xem, một người đàn ông tốt như anh em đi nơi nào để tìm đây?" Hùng Thần Giai dương dương tự đắc nâng giá mình lên cao, sau đó nháy mắt mấy cái, "Cho nên...Ngày mai chúng ta ── không, sẽ đi ngay bây giờ đăng kí giấy hôn thú chứ?" Thấy Tang Vãn Cách không phản ứng, hắn càng khẳng định có thể mình cũng có địa vị trong lòng cô, thế là càng nói càng hăng như hận không thể lập tức đem công chúa trói đi đến cục dân chính đăng kí kết hôn.
Trong lòng mọi người đều có một vài chuyện kỳ quái, tỷ như thù phú (ghét nhà giàu) hoặc là theo phong trào cũng giống như vậy, khi người ta nhìn thấy một người vô cùng không biết xấu hổ ở trước mặt mình tự kiêu tự đại, người ta sẽ không thể khống chế mà dâng lên một loại cảm giác muốn đem hắn đi tiêu diệt!
Thế là Tang Vãn Cách ngây thơ hiếm thấy bắt đầu phản kích lần thứ hai.
Mắt đẹp nhíu lại, mày liễu hơi nhăn: "Anh đúng là có bộ dáng rất cao, nhưng có phải có chút quá cao rồi không? Cửa nhà của tôi anh nhắm chừng cũng không thể đi vào được. Anh đúng là biết làm việc nhà biết nấu ăn, nhưng tập quán sinh hoạt của anh lại vô cùng không tốt vì sáng sớm anh không thích đánh răng cơm nước xong thường gác chân lên bàn hơn nữa không thích lên lớp dạy học đúng giờ, còn nữa anh đặc biệt thích ngăn trở tôi đi lên lớp! Anh nói tiền anh nhiều hơn anh em trong các môn đường nhiều, nhưng tôi cũng đâu có nhìn thấy sổ tiết kiệm, chi phiếu, thẻ tín dụng, hay tiền gửi ngân hàng của anh, anh em chị em hay thân bằng hảo hữu của anh, nhân duyên giao tế quan hệ đồng nghiệp của anh ── tôi một chút cũng không biết gì cả! Anh nói dáng dấp anh an toàn nên hôn nhân về sau sẽ không có ẩn giấu hiểm họa tiềm tàng thì thật sự tôi cũng rất không đồng ý với anh, chẳng lẽ anh không phải biết chỉ cần có tiền người khác sẽ không quản anh có hình dáng giống Tây Môn Khánh hay là Vũ Đại Lang à? Cho tới chuyện lấy giấy hôn thú cái gì mà lấy, nếu như mà tôi nhớ không lầm thì thời gian làm việc bình thường của cục dân chính là từ thứ hai đến thứ sáu mà hôm nay chính là thứ bảy mà!" Lời nói Tang Vãn Cách cứ liên tiếp tuông ra như nước chảy mây trôi, mồm miệng rõ ràng lời nói sắc bén làm Hùng Thần Giai trợn mắt há mồm.
Hắn ── Cho tới bây giờ cũng không biết miệng của công chúa nhà mình cư nhiên lợi hại như vậy!
Tang Vãn Cách vốn là từ trên cao nhìn xuống quan sát con gấu nào đó đang bị đứng hình, nhưng khi nhìn đến trong mắt của hắn càng ngày càng sáng cô lại chợt thấy kinh hãi. Cô ── cô mới vừa nói những thứ gì vậy hả?!
A ────────── Cô không muốn sống nữa!
Cô chợt xoay người sang chỗ khác, hai tay nhỏ bé che lại khuôn mặt và hai má hồng nóng bỏng của mình, Tang Vãn Cách hối hận đến ruột đều xanh rồi, nếu như cho cô thêm một cơ hội nữa, đánh chết cô cũng sẽ không nói như vậy nha!
Ô ô... tu dưỡng của cô, nhân phẩm của cô...
Trái với với cô lệ rơi đầy mặt, Hùng Thần Giai lại vô cùng đắc chí. Hắn cười đến vô cùng bỉ ổi, bàn tay thừa dịp công chúa không hề phòng bị mà kéo cô vào trong ngực, đôi môi mỏng không nói một lời liền ấn xuống, vừa hôn vừa cười ha ha: "Anh biết ngay công chúa của anh không phải là người bình thường mà!"
"Buông tôi ra mau..." thanh âm nhỏ bé yếu ớt như ruồi muỗi từ trong ngực hắn truyền tới, cô mắc cỡ đến mức không còn thể diện gặp người, che mặt lại không cho phép Hùng Thần Giai hôn, cô mắc cỡ đến cái cổ phấn trắng cũng hồng cả lên.
"Không!" Hùng Thần Giai cười hắc hắc, cúi đầu chết cũng phải hôn cô, "Anh đã sửa lại chiều cao khung cửa rồi, hiện tại ra vào tuyệt đối sẽ không có hiểm họa nào, thói quen không tốt trong cuộc sống của anh cũng không phải là chuyện một ngày hai ngày nên đành phải nhờ đến lão bà là em để ý dạy bảo, có em ở bên cạnh anh tin tưởng nhất định có thể uốn nắn anh thành một người chồng hoàn mỹ sạch sẽ 100%! Anh bảo đảm về sau sẽ không tùy tiện quấy rầy em đọc sách nhưng mà em cũng phải đồng ý không thể giống như trước đây tìm anh gây chuyện coi thường anh, sổ tiết kiệm chi phiếu thẻ tín dụng tất cả của anh đều đưa cho em, chỉ cần em mỗi ngày đúng hạn cho anh chút tiền xài vặt là được rồi, a còn nữa ── tiền mua thức ăn cũng phải cùng nhau đưa, còn chuyện ba mẹ thân thích anh em bằng hữu của anh, chỉ cần em nói một tiếng anh lập tức dẫn bọn hắn tới gặp em! Dáng dấp tánh tình của anh, đứa bé nhìn thấy cũng có thể bị dọa cho khóc, hơi hung hăng một chút thì ngay cả một người đàn ông trưởng thành cũng phải run lên, tiền của anh đều cho em hết, cho nên hôn nhân của chúng ta là tuyệt đối an toàn, bởi vì lòng của anh vẫn luôn ở trên người em, những thứ chó hay mèo cái gì hoàn toàn là không vào được mắt của anh, cho nên công chúa em cứ yên tâm tuyệt đối! Hôm nay là thứ bảy nhưng anh cũng có biện pháp bắt bọn họ mở cửa cho chúng ta đăng kí, chỉ cần em không phản đối là được!" Dù thế nào đi nữa hắn cầu còn không được mà!
Lần này đổi thành Tang Vãn Cách giương mắt nhìn chằm chằm Hùng Thần Giai cứ thao thao bất tuyệt, làm đến nửa ngày cô mới biết cái người này đúng là cao thủ binh đến tướng chắn!
Hùng Thần Giai kích động muốn rống to ra tiếng, nhưng lại sợ hù đến Tang Vãn Cách. Thế là hắn thay đổi sang cười đến vô cùng dâm đãng nói lãng sang chuyện khác: "Nếu như anh thật là một con gấu như lời em nói, vây người phụ nữ của gấu thì gọi là gì chứ? Một con gấu có thể làm cho em lên cao triều liên tục nhiều lần như vậy sao? Em xem em mỗi lần ở trên giường đều là ── ưmh ưmh ưmh ưmh ưmh!!"
Tang Vãn Cách mặt đỏ tới mang tai xông lên che che lại cái miệng rộng của hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn mắc cỡ đỏ bừng liều mạng nhìn chằm chằm hắn, "Anh đến tột cùng là có biết mắc cỡ hay không?!"
"Ưmh ưmh ưmh ──" Em phải buông tay ra anh mới có thể trả lời được chứ!
Thấy gương mặt của bạn gấu nào đó rất ư là vô tội sám hối, Tang Vãn Cách mới từ từ thu tay lại.
Vậy mà người kia vừa được giải phóng lại tiếp tục cãi: "Anh lại không có nói sai mà, anh không phải là làm cho em lên cao triều nhiều lần rồi mới buông thả mình sao? Ai kêu em vừa nhạy cảm lại thơm mềm như vậy a, bình thường làm anh nhẫn nhịn không ngừng ──"
Đoạn cuối biến mất vì ánh mắt Tang Vãn Cách như muốn phóng hỏa rồi. Hắn vội vàng ngậm miệng lại nhưng trong lòng lại vẫn đang không ngừng nói thầm.
Tang Vãn Cách hít sâu nhiều lần rồi mới miễn cưỡng đem tức giận trong lòng nuốt xuống, sau đó hết sức tỉnh táo mở miệng: "Rốt cuộc anh không mở cửa đúng không?"
"Vậy rốt cuộc em có thích anh hay không?" Rất dễ nhận thấy, Hùng Thần Giai cũng không phải là dĩa đèn cạn dầu, mắt hổ trừng lớn, bộ dáng tướng quân giữ cửa như muốn nói hôm nay em mà không nói em yêu thích anh thì em cũng đừng nghĩ đi ra khỏi cánh cửa này.
Ở trong lòng Tang Vãn Cách không biết đã tự nói với mình biết bao nhiêu lần rồi, chớ chấp nhặt cùng đầu gấu làm gì, chớ chấp nhặt cùng đầu gấu làm gì, chớ chấp nhặt cùng đầu gấu làm gì... Ông trời ơi, cô mới vừa nhận ra tình cảm của mình thôi, đầu gấu này có thể để cho cô một chút thời gian tiêu hóa hay không chứ?!
"Nói nhanh một chút, nói nhanh một chút, công chúa em rốt cuộc có thích anh hay không?" Anh bạn đầu gấu nào đó hết sức mong đợi mở đôi mắt hổ nhìn lên giai nhân trước mặt, cặp mắt cơ hồ đều muốn biến thành màu đỏ luôn rồi.
Đôi mắt lung linh chợt lóe, Tang Vãn Cách quay đầu từ trên cao nhìn xuống Hùng Thần Giai đang ngã ngồi ở trên giường, hỏi: "Anh cảm thấy anh có chỗ nào đáng giá để người ta thích chứ?"
"Rất nhiều nha!" Thế là Hùng Thần Giai lập tức bắt đầu khoác lác vô sỉ tự biên tự diễn, "Dáng dấp anh cao, thân thể rắn chắc, biết làm việc nhà có thể xuống phòng bếp, tiền cũng nhiều hơn anh em trong các môn đường nhiều, đàn ông tốt giống như anh có thể vừa vào được phòng bếp vừa lên được giường lớn như vậy em phải đi đâu mà tìm chứ? Hơn nữa dáng dấp anh rất an toàn, tuyệt đối sẽ không nuôi tiểu Tam hay bao vợ bé... phát sinh ra đầy rẫy hồng nhan tri kỉ gì đó, hôn nhân của chúng ta sẽ cực kỳ vô cùng ── An toàn, quan trọng nhất chính là ──" Hắn đột nhiên nghiêm trang nhìn chằm chằm Tang Vãn Cách mãnh liệt, "Trên thế giới này sẽ không có người nào yêu em nhiều hơn anh yêu em đâu!"
..."Oanh" một tiếng, mặt Tang Vãn Cách trong nháy mắt so với lúc trước càng thêm đỏ hơn!
Hai gò má cô đỏ hồng ngượng ngùng nhìn chằm chằm tên đầu gấu không biết xấu hổ nào đó, mấp máy miệng, nửa ngày cũng chưa nói ra được một chữ, sĩ diện của cô chính là điểm không tốt nhất a, cô vĩnh viễn là thủ hạ bại tướng dưới cái con gấu mặt dày kia.
"Em nói xem, một người đàn ông tốt như anh em đi nơi nào để tìm đây?" Hùng Thần Giai dương dương tự đắc nâng giá mình lên cao, sau đó nháy mắt mấy cái, "Cho nên...Ngày mai chúng ta ── không, sẽ đi ngay bây giờ đăng kí giấy hôn thú chứ?" Thấy Tang Vãn Cách không phản ứng, hắn càng khẳng định có thể mình cũng có địa vị trong lòng cô, thế là càng nói càng hăng như hận không thể lập tức đem công chúa trói đi đến cục dân chính đăng kí kết hôn.
Trong lòng mọi người đều có một vài chuyện kỳ quái, tỷ như thù phú (ghét nhà giàu) hoặc là theo phong trào cũng giống như vậy, khi người ta nhìn thấy một người vô cùng không biết xấu hổ ở trước mặt mình tự kiêu tự đại, người ta sẽ không thể khống chế mà dâng lên một loại cảm giác muốn đem hắn đi tiêu diệt!
Thế là Tang Vãn Cách ngây thơ hiếm thấy bắt đầu phản kích lần thứ hai.
Mắt đẹp nhíu lại, mày liễu hơi nhăn: "Anh đúng là có bộ dáng rất cao, nhưng có phải có chút quá cao rồi không? Cửa nhà của tôi anh nhắm chừng cũng không thể đi vào được. Anh đúng là biết làm việc nhà biết nấu ăn, nhưng tập quán sinh hoạt của anh lại vô cùng không tốt vì sáng sớm anh không thích đánh răng cơm nước xong thường gác chân lên bàn hơn nữa không thích lên lớp dạy học đúng giờ, còn nữa anh đặc biệt thích ngăn trở tôi đi lên lớp! Anh nói tiền anh nhiều hơn anh em trong các môn đường nhiều, nhưng tôi cũng đâu có nhìn thấy sổ tiết kiệm, chi phiếu, thẻ tín dụng, hay tiền gửi ngân hàng của anh, anh em chị em hay thân bằng hảo hữu của anh, nhân duyên giao tế quan hệ đồng nghiệp của anh ── tôi một chút cũng không biết gì cả! Anh nói dáng dấp anh an toàn nên hôn nhân về sau sẽ không có ẩn giấu hiểm họa tiềm tàng thì thật sự tôi cũng rất không đồng ý với anh, chẳng lẽ anh không phải biết chỉ cần có tiền người khác sẽ không quản anh có hình dáng giống Tây Môn Khánh hay là Vũ Đại Lang à? Cho tới chuyện lấy giấy hôn thú cái gì mà lấy, nếu như mà tôi nhớ không lầm thì thời gian làm việc bình thường của cục dân chính là từ thứ hai đến thứ sáu mà hôm nay chính là thứ bảy mà!" Lời nói Tang Vãn Cách cứ liên tiếp tuông ra như nước chảy mây trôi, mồm miệng rõ ràng lời nói sắc bén làm Hùng Thần Giai trợn mắt há mồm.
Hắn ── Cho tới bây giờ cũng không biết miệng của công chúa nhà mình cư nhiên lợi hại như vậy!
Tang Vãn Cách vốn là từ trên cao nhìn xuống quan sát con gấu nào đó đang bị đứng hình, nhưng khi nhìn đến trong mắt của hắn càng ngày càng sáng cô lại chợt thấy kinh hãi. Cô ── cô mới vừa nói những thứ gì vậy hả?!
A ────────── Cô không muốn sống nữa!
Cô chợt xoay người sang chỗ khác, hai tay nhỏ bé che lại khuôn mặt và hai má hồng nóng bỏng của mình, Tang Vãn Cách hối hận đến ruột đều xanh rồi, nếu như cho cô thêm một cơ hội nữa, đánh chết cô cũng sẽ không nói như vậy nha!
Ô ô... tu dưỡng của cô, nhân phẩm của cô...
Trái với với cô lệ rơi đầy mặt, Hùng Thần Giai lại vô cùng đắc chí. Hắn cười đến vô cùng bỉ ổi, bàn tay thừa dịp công chúa không hề phòng bị mà kéo cô vào trong ngực, đôi môi mỏng không nói một lời liền ấn xuống, vừa hôn vừa cười ha ha: "Anh biết ngay công chúa của anh không phải là người bình thường mà!"
"Buông tôi ra mau..." thanh âm nhỏ bé yếu ớt như ruồi muỗi từ trong ngực hắn truyền tới, cô mắc cỡ đến mức không còn thể diện gặp người, che mặt lại không cho phép Hùng Thần Giai hôn, cô mắc cỡ đến cái cổ phấn trắng cũng hồng cả lên.
"Không!" Hùng Thần Giai cười hắc hắc, cúi đầu chết cũng phải hôn cô, "Anh đã sửa lại chiều cao khung cửa rồi, hiện tại ra vào tuyệt đối sẽ không có hiểm họa nào, thói quen không tốt trong cuộc sống của anh cũng không phải là chuyện một ngày hai ngày nên đành phải nhờ đến lão bà là em để ý dạy bảo, có em ở bên cạnh anh tin tưởng nhất định có thể uốn nắn anh thành một người chồng hoàn mỹ sạch sẽ 100%! Anh bảo đảm về sau sẽ không tùy tiện quấy rầy em đọc sách nhưng mà em cũng phải đồng ý không thể giống như trước đây tìm anh gây chuyện coi thường anh, sổ tiết kiệm chi phiếu thẻ tín dụng tất cả của anh đều đưa cho em, chỉ cần em mỗi ngày đúng hạn cho anh chút tiền xài vặt là được rồi, a còn nữa ── tiền mua thức ăn cũng phải cùng nhau đưa, còn chuyện ba mẹ thân thích anh em bằng hữu của anh, chỉ cần em nói một tiếng anh lập tức dẫn bọn hắn tới gặp em! Dáng dấp tánh tình của anh, đứa bé nhìn thấy cũng có thể bị dọa cho khóc, hơi hung hăng một chút thì ngay cả một người đàn ông trưởng thành cũng phải run lên, tiền của anh đều cho em hết, cho nên hôn nhân của chúng ta là tuyệt đối an toàn, bởi vì lòng của anh vẫn luôn ở trên người em, những thứ chó hay mèo cái gì hoàn toàn là không vào được mắt của anh, cho nên công chúa em cứ yên tâm tuyệt đối! Hôm nay là thứ bảy nhưng anh cũng có biện pháp bắt bọn họ mở cửa cho chúng ta đăng kí, chỉ cần em không phản đối là được!" Dù thế nào đi nữa hắn cầu còn không được mà!
Lần này đổi thành Tang Vãn Cách giương mắt nhìn chằm chằm Hùng Thần Giai cứ thao thao bất tuyệt, làm đến nửa ngày cô mới biết cái người này đúng là cao thủ binh đến tướng chắn!