-
Chap 2
Hành động ra sao, tôi hoàn toàn mù tịt. Người phụ nữ đầu tiên mà tôi nắm tay là mẹ tôi, còn nụ hôn đầu tiên mà tôi trao là dành cho con chó nhà tôi. Tôi không thể tìm thấy ai có thể giúp tôi. Bỗng dưng tôi chợt nghĩ ra một cách vô cùng điên rồ: Gọi 1080.
Cuộc gọi đầu tiên...
"Tút..." - Âm thanh nghe ngắn, nhanh, chắc ai đó sẽ nhấc máy ngay thôi.
"Tút..." - Âm thanh thứ hai có vẻ dài hơn, tôi hồi hộp chờ đợi.
"Tút..." - Âm thanh thứ ba sao dài lê thê, tôi nín thở, lẽ nào có điềm xấu chăng?
- TỔNG ĐÀI 1080 XIN CHÀO QUÝ KHÁCH. Đây là tư vấn viên số 69, quý khách muốn hỏi gì, chúng tôi sẽ giải đáp.
Khi nó nói đến đây thì tôi cũng đang đi mò điện thoại. Âm thanh quá to làm tôi bị giật mình.
- A, à, chào chị, chị có giải pháp tư vấn về tình yêu không ạ? - Tôi ngập ngừng.
- Có, em muốn tư vấn về điều gì? - Giọng bên kia khúc khích cười.
- A, vâng, chị cho em hỏi là hôm qua em lỡ đánh rơi quả sim Viettel vào bát nước mắm, hôm nay em lắp sim vào máy nó hiện ra logo Nam Ngư - Chinsu Food là sao ạ?
F*ck, tôi đang nói cái quái gì vậy? Ngày xưa tôi hay gọi điện trêu tổng đài. Giờ thì nó đang phản chủ đây. Cứ mỗi lần gọi 1080 là lại thế.
- WTF? CLGT? Gặp phải óc chó rồi.
- Ơ chị ơi, mọi chuyện không như chị nghĩ đâu, chị làm ơn...
"Tút... Tút... Tút..."
"Để làm cái quái gì chứ!" - Tôi nghĩ. 1080 chỉ dành cho người già thôi. Tôi liền quăng điện thoại vào xó giường.
---
Lại nghĩ: "Cái gì không biết thì tra google". Tôi bèn lên mạng. F*ck, cũng chẳng có ích gì. Quanh đi quẩn lại cũng chỉ có vài cách cổ lỗ sĩ: đi ăn, đi chơi, dạo công viên, nhà nghỉ... Thậm chí còn có cả cái "Hướng dẫn sử dụng phụ nữ" nữa chứ! Chả có ích gì, tôi lại ngồi ngẩn ngơ.
---
Tôi nhận ra rằng: Việc của con người thì chỉ con người mới có thể giải quyết, công nghệ bây giờ thì chỉ vứt đi. Nghĩ vậy, tôi liền... lên Facebook chat với thằng bạn chí cốt.
- Ê mày!
- Ờ, gì hả con cờ hó?
- Tao có chuyện khó nói với mày.
- Lại đến kỳ kinh à? Khổ, mua Kotex đi.
- Mày tin tao nhét ngay cả gói Đia - a - na (Diana) vào mõm mày không? >:
- Uầy, căng, có gì thế?
- Tao yêu rồi, nhưng chẳng biết phải hành động như thế nào.
- Chịch là thượng sách.
- Bố thông ass mày bây giờ. Tao còn tính chuyện sau này.
- Ờ ờ, tao hiểu rồi. Trông mày ngu thế mà ngu phết. Đầu tiên mày phải hỏi các vấn đề mà mọi đứa con gái đều thích, đó là: Ẩm thực, gia đình, thiên nhiên. Cứ làm đi rồi tao chỉ các bước sau cho.
- Ờ, thanks cu, tao làm thử ngay.
---
Tôi liền đi tìm một cô gái trên Facebook để thử. Và tôi gặp một cô gái tên là Vy. Tôi bắt chuyện ngay:
- Vy ơi, em tên là gì?
- Em tên là Vy anh ạ? Hihi.
- Em có thích ăn rau dền không?
- Có, nó rất tốt cho sức khỏe.
- Thế anh trai em có thích ăn rau dền không?
- Em không có anh trai.
- Vậy em nghĩ sao về cây rau dền?
- ...
- Ơ em ơi...
---
- Mày ơi, tao thất bại rồi.
- Ủa, hiệu quả lắm cơ mà. Mày nói ra sao, up lên đây tao xem.
- Ừ, tao hỏi "Vy ơi em tên gì?"
- Thôi, cút. Tao biết ngay là mày ngu người mà. FA đến già đi con.
Vậy là, lại một hành động nữa thất bại.
*
Hết chap 2
Cuộc gọi đầu tiên...
"Tút..." - Âm thanh nghe ngắn, nhanh, chắc ai đó sẽ nhấc máy ngay thôi.
"Tút..." - Âm thanh thứ hai có vẻ dài hơn, tôi hồi hộp chờ đợi.
"Tút..." - Âm thanh thứ ba sao dài lê thê, tôi nín thở, lẽ nào có điềm xấu chăng?
- TỔNG ĐÀI 1080 XIN CHÀO QUÝ KHÁCH. Đây là tư vấn viên số 69, quý khách muốn hỏi gì, chúng tôi sẽ giải đáp.
Khi nó nói đến đây thì tôi cũng đang đi mò điện thoại. Âm thanh quá to làm tôi bị giật mình.
- A, à, chào chị, chị có giải pháp tư vấn về tình yêu không ạ? - Tôi ngập ngừng.
- Có, em muốn tư vấn về điều gì? - Giọng bên kia khúc khích cười.
- A, vâng, chị cho em hỏi là hôm qua em lỡ đánh rơi quả sim Viettel vào bát nước mắm, hôm nay em lắp sim vào máy nó hiện ra logo Nam Ngư - Chinsu Food là sao ạ?
F*ck, tôi đang nói cái quái gì vậy? Ngày xưa tôi hay gọi điện trêu tổng đài. Giờ thì nó đang phản chủ đây. Cứ mỗi lần gọi 1080 là lại thế.
- WTF? CLGT? Gặp phải óc chó rồi.
- Ơ chị ơi, mọi chuyện không như chị nghĩ đâu, chị làm ơn...
"Tút... Tút... Tút..."
"Để làm cái quái gì chứ!" - Tôi nghĩ. 1080 chỉ dành cho người già thôi. Tôi liền quăng điện thoại vào xó giường.
---
Lại nghĩ: "Cái gì không biết thì tra google". Tôi bèn lên mạng. F*ck, cũng chẳng có ích gì. Quanh đi quẩn lại cũng chỉ có vài cách cổ lỗ sĩ: đi ăn, đi chơi, dạo công viên, nhà nghỉ... Thậm chí còn có cả cái "Hướng dẫn sử dụng phụ nữ" nữa chứ! Chả có ích gì, tôi lại ngồi ngẩn ngơ.
---
Tôi nhận ra rằng: Việc của con người thì chỉ con người mới có thể giải quyết, công nghệ bây giờ thì chỉ vứt đi. Nghĩ vậy, tôi liền... lên Facebook chat với thằng bạn chí cốt.
- Ê mày!
- Ờ, gì hả con cờ hó?
- Tao có chuyện khó nói với mày.
- Lại đến kỳ kinh à? Khổ, mua Kotex đi.
- Mày tin tao nhét ngay cả gói Đia - a - na (Diana) vào mõm mày không? >:
- Uầy, căng, có gì thế?
- Tao yêu rồi, nhưng chẳng biết phải hành động như thế nào.
- Chịch là thượng sách.
- Bố thông ass mày bây giờ. Tao còn tính chuyện sau này.
- Ờ ờ, tao hiểu rồi. Trông mày ngu thế mà ngu phết. Đầu tiên mày phải hỏi các vấn đề mà mọi đứa con gái đều thích, đó là: Ẩm thực, gia đình, thiên nhiên. Cứ làm đi rồi tao chỉ các bước sau cho.
- Ờ, thanks cu, tao làm thử ngay.
---
Tôi liền đi tìm một cô gái trên Facebook để thử. Và tôi gặp một cô gái tên là Vy. Tôi bắt chuyện ngay:
- Vy ơi, em tên là gì?
- Em tên là Vy anh ạ? Hihi.
- Em có thích ăn rau dền không?
- Có, nó rất tốt cho sức khỏe.
- Thế anh trai em có thích ăn rau dền không?
- Em không có anh trai.
- Vậy em nghĩ sao về cây rau dền?
- ...
- Ơ em ơi...
---
- Mày ơi, tao thất bại rồi.
- Ủa, hiệu quả lắm cơ mà. Mày nói ra sao, up lên đây tao xem.
- Ừ, tao hỏi "Vy ơi em tên gì?"
- Thôi, cút. Tao biết ngay là mày ngu người mà. FA đến già đi con.
Vậy là, lại một hành động nữa thất bại.
*
Hết chap 2
Last edited by a moderator: