Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 6
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
vietwriter.vn vietwriter.vn
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
Chương 6: Dị biến
Ngô Vũ cũng đoán được loại quả màu vàng đất kia là gì, nhưng thay vì lấy nó, anh lại cầm phong thư lên.
Kể từ khi biết được tin dữ của cha mẹ, Ngô Vũ vẫn luôn tự trách mình vì đã không kiểm tra đồ vật trong hộp.
Cho đến khi nhìn thấy phong thư bên trong, anh vẫn còn có chút ngạc nhiên, cảm thấy nghi ngờ rồi lẩm bẩm với bản thân:
"Không phải nói cha mẹ gặp nguy hiểm sao? Sao lại có thời gian viết thư, chẳng lẽ chú Trương lừa mình sao?"
Nhưng khi nghĩ đến tình bạn giữa chú Trương và cha mẹ, Ngô Vũ lại cảm thấy không thể như vậy được?
Nghĩ đến đây, anh vội vàng mở phong thư ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, trên giấy không có nhiều chữ, trông rất nguệch ngoạc, nhưng anh biết chắc đó chính là chữ viết tay của cha mẹ mình.
vietwriter.vn
Nhìn nét chữ trên đó, anh có thể cảm nhận được tình hình lúc đó, lẽ ra phải vội vàng học hỏi cha anh.
"Vũ Nhi, khi con đọc được bức thư này thì có lẽ cha mẹ có thể sẽ không bao giờ quay lại nữa! Trong hộp chính là huyền dược do cha và mẹ để lại, nhưng đó không phải là quả thiên nguyên, mà là quả huyền linh!"
“Quả huyền linh!”, ngay khi đọc xong, trong lòng Ngô Vũ chợt dậy sóng!
Nhiều năm qua, do thể chất của mình nên Ngô Vũ không thể tu luyện thành võ sĩ, nhưng anh vẫn biết rất rõ các kiến thức của một võ sĩ.
Ở Lục địa Huyền Vũ có một thư tịch ghi chép vạn vật mang linh khí của trời đất, gọi là “Thiên địa linh vật chí!”, nó ghi lại tất cả các loại linh vật trên Lục địa Huyền Vũ, phải có đến mấy chục nghìn loại.
Còn về việc thư tịch này xuất hiện khi nào thì không có thông tin gì cả, tóm lại là sau khi xuất hiện, nó đã được sao chép ngay lập tức, rồi truyền đi khắp nơi trên lục địa, còn Ngô Vũ đã chăm chỉ đọc hết tất cả mọi thứ trong thư tịch.
vietwriter.vn
Quả huyền linh là một linh vật nổi tiếng trong đó, nó được xếp vào top ba trăm, quả huyền linh không thể gọi là huyền dược, mà đây chính là linh vật của đất trời, làm sao có thể không làm anh kinh ngạc!
Sau đó Ngô Vũ vội vàng đọc tiếp.
"Không phải vì không có thiên phú nên không thể tu luyện, mà bởi vì thiên phú của con quá tốt, lại còn là một trong những thể chất mạnh nhất trên thế giới, chí tôn thể!"
"Nhưng rất khó để khai phá được thiên phú của chí tôn thể, cha và mẹ đã thử vô số phương pháp nhưng vẫn không thành công, quả huyền linh này chính là kỳ vật của trời đất, có lẽ nó sẽ giúp con khai phá được huyết mạch của chí tôn thể”.
"Chính bởi vì sự quý giá của quả huyền linh này, cho nên con tuyệt đối không được nói ra, cha sẽ để cho chú Trương mang về...”
Bức thư đến đây là hết, nhưng rõ ràng cha còn định viết đoạn sau, nhưng không biết tại sao cuối cùng lại viết không xong?
Ngô Vũ thở dài sau khi đọc xong bức thư, anh biết cha mẹ mình vẫn chưa chết.
Bây giờ nghĩ lại, chú Trương hình như không hề nói cha mẹ đã chết, chú chỉ nói sẽ không bao giờ trở lại mà thôi, nhưng vẻ mặt đầy đau thương của chú Trương khiến mọi người đều nghĩ rằng cha mẹ anh đã chết.
Ngô Vũ không dám chắc chắn một trăm phần trăm, cho nên anh muốn tìm chú Trương để hỏi cho rõ.
Nhưng anh lại cảm thấy mình nên xử lý quả huyền linh trước, người nhà họ Ngô chắc chắn sẽ không từ bỏ, nếu như giữ lại, thì có lẽ sẽ bị bọn họ lấy đi mất.
"Nhưng chí tôn thể là loại thể chất như thế nào chứ?"
Ngô Vũ thầm tự hỏi, cố gắng tìm kiếm ký ức trong đầu nhưng lại không nhớ ra, anh cũng chưa từng nghe qua thứ gì có liên quan đến chí tôn thể, vậy nên mới cảm thấy có chút nghi ngờ.
Đột nhiên, Ngô Vũ vội vàng lấy quả huyền linh ra, cả căn phòng đều tràn ngập một mùi hương nồng đậm, ngoài hương thơm kỳ quái, nó còn chứa đựng một nguồn sức sống vô cùng lớn!
Huyền khí nồng đậm tỏa ra, hơn nữa còn rất đặc biệt, dường như bên trong còn có một luồng năng lượng nào đó, vô cùng huyền bí, luồng năng lượng huyền khí kia gần như lấp đầy toàn bộ căn phòng!
Cảm nhận được huyền khí nồng đậm bên trong quả huyền linh, vẻ mặt Ngô Vũ có chút thay đổi, huyền khí quá lớn, thậm chí anh còn không chắc mình có thể sống sót sau khi nuốt nó hay không!
Đây chính là lý do tại sao người nhà họ Ngô chắc chắn anh vẫn chưa nuốt nó, bởi vì cho dù có là quả thiên nguyên, thì đối với Ngô Vũ cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên người nhà họ Ngô căn bản không hề biết trước đó anh đã uống không ít linh dược, nếu nó thật sự là quả thiên nguyên, thì khi Ngô Vũ nuốt vào cũng chẳng có chuyện gì xảy ra cả.
Ngô Vũ hít sâu một hơi, quả huyền linh tỏa ra một hơi thở kỳ lạ của sự sống, có một luồng khí ấm áp đang di chuyển trong cơ thể anh, cuối cùng hội tụ tại phần bụng.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, cơn đau và chấn thương nặng nề mà Ngô Vũ vừa trải qua đã đỡ hơn một cách đáng ngạc nhiên!
Nhìn quả huyền linh trong tay, anh nhất thời không hạ được quyết tâm, nhưng từ cảm giác vừa rồi, năng lượng chứa đựng trong quả huyền linh này thật sự quá lớn!
Bởi vì nguồn năng lượng của quả huyền linh quá lớn nên nó mới cực kỳ nguy hiểm, phải biết trên lục địa có không ít người sau khi nuốt huyền dược và huyền quả xong dẫn đến thân thể bị nổ tung, hơn nữa đó đều là những kẻ mạnh, chứ đừng nói đến người bình thường như anh!
Nhưng khi nghĩ đến cha mẹ tin mình có thể làm được, Ngô Vũ liền quyết định được lựa chọn của mình.
Sau này anh phải tự dựa vào chính mình, phải đánh một canh bạc, thành công đương nhiên là tốt, nhưng nếu không thành công thì sau này Ngô Vũ sẽ rất khó để trở thành võ sĩ, căn bản là không thể.
Vậy nên cho dù muốn hay không, canh bạc này anh đều phải đánh.
Ngô Vũ cầm quả huyền linh trong tay, có hơi khựng lại, nhưng giây tiếp theo, anh không chút do dự bỏ vào miệng rồi cắn vài cái, quả huyền linh trong chớp mắt đã chui tọt xuống bụng anh.
Ngay khi uống xong quả huyền linh, một luồng năng lượng khổng lồ bỗng toát ra từ trong cơ thể!
Ngô Vũ cảm thấy bụng mình đang phồng lên, như thể chứa biển cả trong bụng, nguồn năng lượng vô tận khuấy động trong cơ thể, đã vậy còn phát ra tiếng sóng vỗ!
Bụng của anh giống hệt như một người phụ nữ đang mang thai tháng thứ mười, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục phồng lên!
vietwriter.vn vietwriter.vn