Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 269
Cung Quý Dương chẳng những không buông ra mà còn thuận thế nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô, một tay thì đặt lên vai cô, mặc kệ sự phản đối của Sầm Tử Tranh nhẹ nhàng giúp cô massage, xoa dịu sự đau nhức trên người.
'Là vợ chồng bao nhiêu năm rồi chẳng lẽ còn sợ anh nhìn hay2sao?'
Hắn cười thực ái muội vừa nói thân hình cao lớn vừa cúi xuống gần cô, hơi thở nóng rực phất qua bên tai cô ...
'Hơn nữa, thân thể của em có chỗ nào mà anh không quen thuộc chứ, anh còn hiểu thân thể của em hơn cả em!'
Câu nói này của hắn khiến mặt Sầm Tử Tranh càng đỏ,5cô huých vào ngực hắn: 'Anh ... làm cha người ta rồi mà chẳng đàng hoàng chút nào cả!'
Cung Quý Dương cũng chẳng né tránh cứ mặc cô đánh mình, một tay cầm lấy bàn tay cô trong tay mình nhấc lên, một dấu hôn đã in trên cánh tay trắng như tuyết của cô ...
'Nếu như anh đàng hoàng với6em thì làm sao có ba đứa tiểu quỷ kia?'
'Đáng ghét, đi ra đi, đừng làm phiền em!'
Sầm Tử Tranh đẩy hắn ra, cái nhìn nóng rực của hắn khiến cô càng thêm ngượng ngùng.
Thấy vẻ thẹn thùng yêu kiều của vợ, Cung Quý Dương bật cười ha hả, lúc này cô đúng là xinh đẹp cực kỳ, những đường cong5lung linh ẩn hiện dưới nước càng khiến đàn ông động lòng, những cánh hoa hồng được thả trong bồn tắm càng khiến làn da trắng nõn của cô thêm nổi bật, bộ ngực đầy đặn nhìn càng mê người, trên làn da trắng, những dấu hôn chi chít lại trở thành một loại kích thích không thể diễn tả thành3lời.
Hắn không để ý đến lời cô nói, bàn tay thuận thế trượt trong nước, chuẩn xác giữ chặt lấy eo cô, thân hình cũng chậm rãi cúi xuống, trầm thấp kề sát tai cô nói: 'Tranh Tranh, sinh thêm một cục cưng nữa cho anh, được không?'
'Anh ...'
Sầm Tử Tranh ngẩng đầu, lập tức rơi vào bẫy của hắn, một nụ hôn nóng rực đã chuẩn xác đáp xuống nơi gáy, bàn tay dày rộng thuần thục lướt xuống ....
'Quý Dương ... đừng ... đừng mà ...'
Dù đang ngâm mình trong bồn nhưng cô cũng không khó cảm thụ được nguồn nhiệt mà bàn tay hắn đang khơi dậy đang như muốn thiêu đốt cô khiến cô rúng động không thôi.
'Đừng cái gì? Anh muốn em!'
Ánh mắt thâm thúy của Cung Quý Dương đã nhuộm một tầng dục vọng, thân thể yêu kiều ẩn hiện trong nước khiến hắn khó mà nhịn được ...
Giọng nói đã có chút trầm đục và thô ráp ...
'Với lại, anh còn muốn một cục cưng nữa!'
Nói rồi bàn tay to càng thêm không thành thực, phủ lên nơi đầy đặn của cô, cùng lúc thân mình cũng thấp xuống, ngậm lấy một bên đầy đặn khác, đầu lưỡi không ngừng trêu đùa chiếc lưỡi thơm tho của cô.
Hô hấp của Sầm Tử Tranh bởi vì cử động của hắn mà dần trở nên hỗn độn, cô muốn đẩy hắn ra lại bởi vì bàn tay hắn không ngừng trêu chọc mà trở nên mềm nhũn ...
'Quý Dương ... anh ... điên rồi sao, chúng ta ... đã có ba đứa nhỏ ...'
'Không đủ ...'
Cung Quý Dương ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt đen bởi vì ham muốn mà càng thêm thâm ám ...
'Lại giúp anh sinh thêm một công chúa nữa, như vậy Ngữ Hòa sẽ không cô đơn nữa ...'
'Cái cớ này thật tệ, Tiểu Hòa đã có hai anh trai chơi với nó rồi, cô đơn thế nào được?'
Sầm Tử Tranh lần nữa đẩy hắn ra, nhìn thấy thần tình quen thuộc kia trên mặt hắn, cô nuốt một ngụm nước bọt, trong đầu bất giác lại thấp thoáng cảnh tượng kinh hãi tối qua.
Cung Quý Dương cười càng tà ác, hắn kề sát bên tai cô thấp giọng nói: 'Em cũng biết đó, Tiểu Tuyền với Liên Kiều đều đã mang thai, chẳng lẽ hai vợ chồng mình lại thua mấy cặp kia sao?'
'Anh thật là, loại chuyện này cũng có thể đem ra so bì sao?'
Sầm Tử Tranh quả thực muốn khóc không được muốn cười không xong, hắn bao nhiêu tuổi rồi chứ, lại là cha của ba đứa nhỏ rồi lại còn ghen tỵ với người khác làm gì?
'Đương nhiên là phải so bì rồi!' Cung Quý Dương lại không an phận cúi đầu hôn nhẹ lên gáy cô, thấp giọng thì thầm: 'Em xem giống như nhà Hoàng Phủ tốt biết mấy, đông đúc thịnh vượng, anh cũng muốn giống như vậy!'
Giọng điệu vừa bá đạo vừa trẻ con của hắn khiến Sầm Tử Tranh muốn cười mà không dám cười, không ngờ hắn lại hay so đo đến mức này!
'Em không muốn sinh nữa. Anh tưởng mang thai mười tháng dễ chịu lắm hay sao? Nỗi khổ này chỉ có phụ nữ mới biết mà thôi!
Cô cố ý xoay mặt sang một bên không thèm nhìn hắn cũng cố ý lờ đi bàn tay to đang chạy lung tung khắp người cô châm lửa.
Cung Quý Dương cười càng tà ác, hắn đứng dậy chậm rãi nói: 'Loại chuyện này ... không phải do em quyết định!'
Nói rồi hắn châm rãi cởi nút chiếc áo sơ mi, theo từng chiếc cúc áo được cởi ra, lồng ngực màu nâu rắn rỏi cũng dần lộ ra ...
'Anh làm gì vậy?'
Sầm Tử Tranh thấy hắn cười ung dung nhưng động tác đầy tính xâm lược, cô thảng thốt hỏi.
'Em nói thử xem? Anh đột nhiên nghĩ muốn cùng em tắm uyên ương!'
Nói dứt lời thì quần dài cũng đã cởi xong, đôi chân dài thong dong tiến vào trong bồn tắm.
'Ai ... ai nói muốn tắm uyên ương với anh chứ! Không thèm!'
Tim Sầm Tử Tranh đập càng lợi hại nhất là khi nhìn thấy vật nam tính đang kiêu ngạo đứng thẳng, cô lắp bắp nói không thành câu.
Khi hắn càng lúc càng áp sát cô, chiếc bồn tắm khổng lồ chợt trở nên vô cùng chật hẹp, cô vội vàng lách sang một phía khác của bồn tắm.
Cung Quý Dương cũng không vội đuổi theo cô mà lẳng lặng thu hết hình ảnh của người vợ thân thương vào đáy mắt rồi sau đó chỉ một cái vươn tay đã đem cô ôm chặt vào lòng.
'Còn muốn trốn đi đâu, hử?'
Giọng nói trầm thấp vang lên bên tai cô, sau đó một trận tê dại ập đến, vành tai nhỏ xinh của cô đã bị hắn ngậm vào trong miệng ...