Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1489
Chương 1489
Chuyện đi đến nước này, người Vinh Dương cho dù có tức giận đi nữa cũng không làm được gì. Bọn hắn tuyệt đối không thể đem thi thể này về giao nộp được.
Nhưng không thể làm gì khác chỉ có thể rời đi như vậy. Bọn họ lại lo lắng đến chuyện sau khi quay về Vinh Dương sẽ bị Lý Mặc phạt nặng.
Cho nên sứ thần liền nhắc nhở Thịnh Khang nhanh chóng tìm ra được chân tướng, ít nhất cũng phải xác định công chúa đúng thật là bởi vì mộng du mà bất hạnh rơi xuống giếng, hay là có người cố ý giết nàng.
Nhân lúc bọn họ còn thời gian ở lại Kinh Thành, Thần Vương phủ lại truyền ra tin tức, nói là Vương phi đột nhiên sinh bệnh nặng, không kịp chữa trị mà qua đời.
Kể từ đây, toàn bộ Kinh Thành đều chấn động.
Hai vị nữ tử này, đều là những nữ nhân có thân phận được tôn kính nhất.
Một người là công chúa, một người là Vương phi, làm sao lại đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn vậy?
Sứ thần của Vinh Dương cũng cảm thấy rất đỗi kinh ngạc, thậm chí có người không nhịn được mà nghĩ rằng, trong chuyện này có phải có yêu ma quấy phá hay không? Không biết là ai trong Kinh thành đã nghe được mấy lời đồn đại nhảm nhí. Có người nói, sở dĩ công chúa Nhã Lan chết đột ngột là do trước đó đã phạm vào điều cấm kị của vị Hoàng hậu nương nương Lý Hân kia.
Ai cũng biết, lúc trước vị hoàng hậu kia chính là đệ nhất Vu y.
Nàng ấy có sức mạnh trời ban nhưng thân phận lại không rõ ràng.
Đồng thời nàng ấy cũng bị Hoàng thượng của Vinh Dương ban thuốc độc chết. Nhất định trong lòng còn mang oán hận.
Nói không chừng sau khi chết đã để lại lời nguyền rủa gì đó, vậy nên sau khi công chúa Nhã Lan sắp trở thành hoàng hậu xong đã bị lời nguyền rủa này làm cho đang sống sờ sờ bỗng dưng nguyền chết.
Nếu không thì thật sự là chẳng có cách nào để giải thích. Vì sao một nữ nhân cao quý đang khoẻ mạnh lại không có một dấu hiệu nào đã mất mạng. Lại có người liên tưởng đến cái chết của Thái hậu lúc trước.
Vì giữ trọn đạo hiếu với Thái hậu, việc của công chúa đã hoãn lại ba tháng.
Không ngờ sau ba tháng lại còn xảy ra biến cố
Có thể nhìn thấy một chuyến đi đến Vinh Dương hòa thân này của công chúa vô cùng trắc trở, mọi điều không thuận lợi.
Rõ ràng là có thứ gì đó ẩn trong tối quấy nhiễu. Bởi vì có nhiều người lưu truyền nhau cho nên ngay cả sứ thần Vinh Dương cũng tin rồi.
Sau khi Chiêu Vũ Đế xác nhận với bọn họ là công chúa mộng du rồi rơi xuống giếng xong, nhóm sứ thần này cũng không dám tiếp tục ở lại Thịnh Khang nữa. Bọn hắn vội vàng khởi hành quay về Vinh Dương, sau đó đi đến báo cáo cho Lý Mặc. Cho đến giờ phút này, Mộ Dung Bắc Quý mới nhận thức được bọn họ đã bày ra ý định quái quỷ gì.
Trách không được hôm đó lúc hắn ta gặp Mộ Dung Bắc Uyên thấy vẻ mặt của hắn chẳng lộ ra bất cứ vẻ hoảng hốt nào. Nhìn qua chẳng giống với dáng vẻ như thể chuẩn bị mất đi Triệu Khương Lan.
Hóa ra Mộ Dung Bắc Uyên đã âm thầm bàn bạc cách giải quyết xong xuôi với Phụ hoàng chính là cách tuyên bố ra bên ngoài là công chúa Nhã Lan chết đột ngột sao?
Mộ Dung Bắc Quý quả thật giận quá hóa cười.
Đáng thương cho bọn họ mãi mới nghĩ ra chiêu thức tổn hại này, vốn dĩ hắn chẳng tin người chết chính là Triệu Khương Lan.
Điều xấu nhất là để có thể làm cho Hoàng đế của Vinh Dương tin chắc rằng Triệu Khương Lan không còn trên đời này, Thân Vương phủ cũng tuyên bố ra bên ngoài là Thần Vương phi đã qua đời à?
Một chiêu ve sầu thoát xác này thật sự khiến cho người ta nhìn vào mà cảm thán.
Vì không muốn gả đến Vinh Dương, vậy mà Triệu Khương Lan kia không cần làm Thần Vương phi luôn. Có chuyện gì mà bọn họ không làm được không? Mộ Dung Bắc Quý càng nghĩ càng thấy tình hình không ổn lắm.
Nếu như Vinh Dương thật sự tin mấy lời ma quỷ này, vậy thì không thể nào tùy tiện xuất binh đánh Thịnh Khang. Dù sao thì bây giờ Thịnh Khang từ chối việc hòa thân chính là danh chính ngôn thuận.
Không thể nào gả người chết đi.
Chuyện đi đến nước này, người Vinh Dương cho dù có tức giận đi nữa cũng không làm được gì. Bọn hắn tuyệt đối không thể đem thi thể này về giao nộp được.
Nhưng không thể làm gì khác chỉ có thể rời đi như vậy. Bọn họ lại lo lắng đến chuyện sau khi quay về Vinh Dương sẽ bị Lý Mặc phạt nặng.
Cho nên sứ thần liền nhắc nhở Thịnh Khang nhanh chóng tìm ra được chân tướng, ít nhất cũng phải xác định công chúa đúng thật là bởi vì mộng du mà bất hạnh rơi xuống giếng, hay là có người cố ý giết nàng.
Nhân lúc bọn họ còn thời gian ở lại Kinh Thành, Thần Vương phủ lại truyền ra tin tức, nói là Vương phi đột nhiên sinh bệnh nặng, không kịp chữa trị mà qua đời.
Kể từ đây, toàn bộ Kinh Thành đều chấn động.
Hai vị nữ tử này, đều là những nữ nhân có thân phận được tôn kính nhất.
Một người là công chúa, một người là Vương phi, làm sao lại đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn vậy?
Sứ thần của Vinh Dương cũng cảm thấy rất đỗi kinh ngạc, thậm chí có người không nhịn được mà nghĩ rằng, trong chuyện này có phải có yêu ma quấy phá hay không? Không biết là ai trong Kinh thành đã nghe được mấy lời đồn đại nhảm nhí. Có người nói, sở dĩ công chúa Nhã Lan chết đột ngột là do trước đó đã phạm vào điều cấm kị của vị Hoàng hậu nương nương Lý Hân kia.
Ai cũng biết, lúc trước vị hoàng hậu kia chính là đệ nhất Vu y.
Nàng ấy có sức mạnh trời ban nhưng thân phận lại không rõ ràng.
Đồng thời nàng ấy cũng bị Hoàng thượng của Vinh Dương ban thuốc độc chết. Nhất định trong lòng còn mang oán hận.
Nói không chừng sau khi chết đã để lại lời nguyền rủa gì đó, vậy nên sau khi công chúa Nhã Lan sắp trở thành hoàng hậu xong đã bị lời nguyền rủa này làm cho đang sống sờ sờ bỗng dưng nguyền chết.
Nếu không thì thật sự là chẳng có cách nào để giải thích. Vì sao một nữ nhân cao quý đang khoẻ mạnh lại không có một dấu hiệu nào đã mất mạng. Lại có người liên tưởng đến cái chết của Thái hậu lúc trước.
Vì giữ trọn đạo hiếu với Thái hậu, việc của công chúa đã hoãn lại ba tháng.
Không ngờ sau ba tháng lại còn xảy ra biến cố
Có thể nhìn thấy một chuyến đi đến Vinh Dương hòa thân này của công chúa vô cùng trắc trở, mọi điều không thuận lợi.
Rõ ràng là có thứ gì đó ẩn trong tối quấy nhiễu. Bởi vì có nhiều người lưu truyền nhau cho nên ngay cả sứ thần Vinh Dương cũng tin rồi.
Sau khi Chiêu Vũ Đế xác nhận với bọn họ là công chúa mộng du rồi rơi xuống giếng xong, nhóm sứ thần này cũng không dám tiếp tục ở lại Thịnh Khang nữa. Bọn hắn vội vàng khởi hành quay về Vinh Dương, sau đó đi đến báo cáo cho Lý Mặc. Cho đến giờ phút này, Mộ Dung Bắc Quý mới nhận thức được bọn họ đã bày ra ý định quái quỷ gì.
Trách không được hôm đó lúc hắn ta gặp Mộ Dung Bắc Uyên thấy vẻ mặt của hắn chẳng lộ ra bất cứ vẻ hoảng hốt nào. Nhìn qua chẳng giống với dáng vẻ như thể chuẩn bị mất đi Triệu Khương Lan.
Hóa ra Mộ Dung Bắc Uyên đã âm thầm bàn bạc cách giải quyết xong xuôi với Phụ hoàng chính là cách tuyên bố ra bên ngoài là công chúa Nhã Lan chết đột ngột sao?
Mộ Dung Bắc Quý quả thật giận quá hóa cười.
Đáng thương cho bọn họ mãi mới nghĩ ra chiêu thức tổn hại này, vốn dĩ hắn chẳng tin người chết chính là Triệu Khương Lan.
Điều xấu nhất là để có thể làm cho Hoàng đế của Vinh Dương tin chắc rằng Triệu Khương Lan không còn trên đời này, Thân Vương phủ cũng tuyên bố ra bên ngoài là Thần Vương phi đã qua đời à?
Một chiêu ve sầu thoát xác này thật sự khiến cho người ta nhìn vào mà cảm thán.
Vì không muốn gả đến Vinh Dương, vậy mà Triệu Khương Lan kia không cần làm Thần Vương phi luôn. Có chuyện gì mà bọn họ không làm được không? Mộ Dung Bắc Quý càng nghĩ càng thấy tình hình không ổn lắm.
Nếu như Vinh Dương thật sự tin mấy lời ma quỷ này, vậy thì không thể nào tùy tiện xuất binh đánh Thịnh Khang. Dù sao thì bây giờ Thịnh Khang từ chối việc hòa thân chính là danh chính ngôn thuận.
Không thể nào gả người chết đi.