Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1261
Chương 1261
Công chúa Văn Hi nghe xong, vẻ mặt lập tức thay đổi.
“Con nói cái gì, con nói là An Hinh hại chết mẫu thân của con.
Không có khả năng, một đứa trẻ tốt như An Hinh tuyệt đối không thể làm ra chuyện như vậy được.”
Triệu An Hinh bò đến bên cạnh công chúa Văn Hi, ôm lấy chân của bà ta.
*Ngoại tổ mẫu, cầu xin người cứu tôn nhi. Chỉ là trong chốc lát tôn nhi bị mê muội nên mới phạm phải sai lâm này, người cho con một cơ hội nữa đi!”
“Chẳng lẽ thật sự là con?”
Công chúa Văn Hi lập tức không ngừng rơi lệ: “Sao con có thể làm như vậy hả! Nó là mẫu thân của con mài!”
“Chỉ là con hận năm đó bà ta đã hại chết mẹ ruột của con, trong thâm tâm con không thể giải tỏa được căm phần, cho nên con mới ra tay với bà ta. Con cũng là có nỗi khổ mình mài”
“Mẹ ruột của con? Cái người mẹ ruột kia của con chẳng qua cũng chỉ là một tỳ nữ, nàng ta ngoài việc cho con chào đời không mấy vinh quang ra còn có thế cho con được những gì? Con cho rằng nếu nàng ta không chết, cuộc sống của con sẽ tốt hơn bây giờ sao, bổn cung nói cho con biết, tuyệt đối sẽ không khả năng đó! Nếu thật sự như vậy, mọi người trong Quý phủ đều sẽ không coi trọng con, sẽ không thật lòng kính trọng con, họ sẽ cho rằng con chỉ là thứ con hoang.”
Triệu An Hinh khóc rống lên: “Bây giờ có nói cái gì thì cũng đều đã muộn, mẫu thân đã mất rồi, dù cho con có muốn bồi đắp thì cũng không có khả năng xoay chuyển trời đất. Con chỉ hi vọng tỷ tỷ và ngoại tổ mẫu sẽ không nói chân tướng này với người bên ngoài, nếu không con sẽ không sống nổi mất!”
Công chúa Văn Hi cầm cây gậy lên, đánh mạnh hắn mấy cái.
Triệu An Hinh cũng không dám né tránh, tùy ý đế bà ta trút giận.
Đợi công chúa Văn Hi đánh mệt rồi, dựa vào tường thở dốc, trừng mắt nhìn hẳn.
Hắn tiếp tục dập đầu tạ tội: “Đừng giao con ra mà, cầu xin người ngoại tổ mẫu. Không phải người cũng ghét Triệu Khương Lan sao, khiến cho ả có thể ngồi vào tù không phải là điều mà người muốn thấy sao?”
Động tác của công chúa Văn Hi dừng lại.
Nhìn thấy bà ta hình như có thay đổi, Triệu An Hinh nói tiếp: “Bảng.
không để ả quay về, cái Quý phủ này sẽ bị ả và Thích phu nhân điều khiển. Quận chúa vừa chết, nhị tỷ lại không còn là thái tử phi, ai có thể chống lại mẹ con họ? An Cẩm còn nhỏ như vậy, người hy vọng thằng bé bị người ta bắt nạt sao?”
Triệu An Hinh nói đến đây, công chúa Văn Hi nắm chặt ngón tay.
Một lúc sau, bà ta mới mệt mỏi nhắm hai mắt lại.
“Hôm nay con phạm phải lỗi sai, nhà họ Triệu không thể tha thứ cho con được, bổn cung cũng không muốn nhìn thấy con ở trong kinh thành. Cho nên con lập tức cút ra khỏi kinh thành cho bổn cung, đến ngôi chùa ở phía nam mà tu hành! Cả đời ăn chay niệm Phật cầu phúc cho mẫu thân con, nghe chưa!”
Triệu An Hinh vội vàng đồng ý: “Được, con đồng ý với người, con sẽ đến chùa để tu hành, cả đời ăn chay niệm Phật, cầu phúc cho mẫu thân”
Triệu An Linh không dám tin nhìn công chúa Văn Hi: “Ngoại tổ mẫu, người có ý gì? Chẳng lẽ người không tính toán chuyện hản giết hại mãu thân hay sao?”
Công chúa Văn Hi nghe xong, vẻ mặt lập tức thay đổi.
“Con nói cái gì, con nói là An Hinh hại chết mẫu thân của con.
Không có khả năng, một đứa trẻ tốt như An Hinh tuyệt đối không thể làm ra chuyện như vậy được.”
Triệu An Hinh bò đến bên cạnh công chúa Văn Hi, ôm lấy chân của bà ta.
*Ngoại tổ mẫu, cầu xin người cứu tôn nhi. Chỉ là trong chốc lát tôn nhi bị mê muội nên mới phạm phải sai lâm này, người cho con một cơ hội nữa đi!”
“Chẳng lẽ thật sự là con?”
Công chúa Văn Hi lập tức không ngừng rơi lệ: “Sao con có thể làm như vậy hả! Nó là mẫu thân của con mài!”
“Chỉ là con hận năm đó bà ta đã hại chết mẹ ruột của con, trong thâm tâm con không thể giải tỏa được căm phần, cho nên con mới ra tay với bà ta. Con cũng là có nỗi khổ mình mài”
“Mẹ ruột của con? Cái người mẹ ruột kia của con chẳng qua cũng chỉ là một tỳ nữ, nàng ta ngoài việc cho con chào đời không mấy vinh quang ra còn có thế cho con được những gì? Con cho rằng nếu nàng ta không chết, cuộc sống của con sẽ tốt hơn bây giờ sao, bổn cung nói cho con biết, tuyệt đối sẽ không khả năng đó! Nếu thật sự như vậy, mọi người trong Quý phủ đều sẽ không coi trọng con, sẽ không thật lòng kính trọng con, họ sẽ cho rằng con chỉ là thứ con hoang.”
Triệu An Hinh khóc rống lên: “Bây giờ có nói cái gì thì cũng đều đã muộn, mẫu thân đã mất rồi, dù cho con có muốn bồi đắp thì cũng không có khả năng xoay chuyển trời đất. Con chỉ hi vọng tỷ tỷ và ngoại tổ mẫu sẽ không nói chân tướng này với người bên ngoài, nếu không con sẽ không sống nổi mất!”
Công chúa Văn Hi cầm cây gậy lên, đánh mạnh hắn mấy cái.
Triệu An Hinh cũng không dám né tránh, tùy ý đế bà ta trút giận.
Đợi công chúa Văn Hi đánh mệt rồi, dựa vào tường thở dốc, trừng mắt nhìn hẳn.
Hắn tiếp tục dập đầu tạ tội: “Đừng giao con ra mà, cầu xin người ngoại tổ mẫu. Không phải người cũng ghét Triệu Khương Lan sao, khiến cho ả có thể ngồi vào tù không phải là điều mà người muốn thấy sao?”
Động tác của công chúa Văn Hi dừng lại.
Nhìn thấy bà ta hình như có thay đổi, Triệu An Hinh nói tiếp: “Bảng.
không để ả quay về, cái Quý phủ này sẽ bị ả và Thích phu nhân điều khiển. Quận chúa vừa chết, nhị tỷ lại không còn là thái tử phi, ai có thể chống lại mẹ con họ? An Cẩm còn nhỏ như vậy, người hy vọng thằng bé bị người ta bắt nạt sao?”
Triệu An Hinh nói đến đây, công chúa Văn Hi nắm chặt ngón tay.
Một lúc sau, bà ta mới mệt mỏi nhắm hai mắt lại.
“Hôm nay con phạm phải lỗi sai, nhà họ Triệu không thể tha thứ cho con được, bổn cung cũng không muốn nhìn thấy con ở trong kinh thành. Cho nên con lập tức cút ra khỏi kinh thành cho bổn cung, đến ngôi chùa ở phía nam mà tu hành! Cả đời ăn chay niệm Phật cầu phúc cho mẫu thân con, nghe chưa!”
Triệu An Hinh vội vàng đồng ý: “Được, con đồng ý với người, con sẽ đến chùa để tu hành, cả đời ăn chay niệm Phật, cầu phúc cho mẫu thân”
Triệu An Linh không dám tin nhìn công chúa Văn Hi: “Ngoại tổ mẫu, người có ý gì? Chẳng lẽ người không tính toán chuyện hản giết hại mãu thân hay sao?”