Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1205
Chương 1205
“Không có không có, đương nhiên sẽ không” Mộ Dung Bắc Uyên ôm nàng lần nữa.
“Mặc kệ nàng là ai, ta đã định nàng là vương phi của ta rồi, sao ta phải sợ hãi chứ? Ta chỉ là không ngờ rằng, chân tướng thế mà sẽ như vậy… còn nàng, nàng chẳng phải đã là hoàng hậu của Vinh Dương rồi sao?”
“Đúng vậy, cho nên ta mới không muốn tiếp tục làm hoàng hậu của hẳn ta nữa. Tên Lý Mặc kia ích kỷ, cứ luôn nghĩ cho bản thân, chưa bao giờ cân nhắc đến cảm nhận của ta”
“Nàng cùng hẳn ta quen biết thế nào?”
“Khi ta còn nhỏ cha mẹ và huynh trưởng bởi vì trong một lần ngoài ý muốn mà qua đời. Hắn ta phát hiện ta có năng lực không tầm thường nên đưa ta vào cung, cũng coi như tốn công tốn sức nuôi dạy ta, bởi vậy có thể coi là ta lớn lên bên cạnh hẳn ta”
“Cho nên, hai người là thanh mai trúc mã sao?” Mộ Dung Bắc Uyên có chút ghen tị nói.
Triệu Khương Lan kỳ lạ nhìn hắn hỏi: “Có thể xem là như vậy, làm sao thế?”
“Hắn ta dựa vào cái gì có thể ở chung với nàng lâu như vậy! Còn có thể nhìn thấy dáng vẻ lúc nhỏ của nàng nữa? Hản ta được lợi mà”
“Mộ Dung Bắc Uyên, ngài sẽ không vì chuyện này mà ghen tuông chứ, chuyện này không phải là chuyện ta có thể quyết định được”
Hắn kiên định mà nhìn nàng: “Tóm lại ta tuyệt đối sẽ không cho hẳn ta cơ hội cướp nàng đi nữa, ta muốn ở bên cạnh nàng cả đời, mãi cho đến già, mãi mãi cũng không xa rời”
Vẻ mặt Triệu Khương Lan lộ vẻ ưu sầu: “Nhưng nếu Vinh Dương không chịu bỏ qua thì phải làm sao bây giờ”
“Cùng lắm thì theo bọn họ đánh một trận, Lý Mặc thân là vua lại đoạt vương phi của người khác, chuyện như vậy mà bị truyền ra ngoài, Vinh Dương của hắn ta làm gì còn mặt mũi mà tồn tại? Người trong thiên hạ cũng sẽ chỉ cảm thấy hẳn ta gây sự vô lý”
“Nếu như phụ hoàng cũng không chịu.. “
Mộ Dung Bắc Uyên cầm tay Triệu Khương Lan: “Đi, chúng ta đi gặp mặt phụ hoàng, ta muốn nói chuyện rõ ràng với người”
Chuyện đã đến nước này rồi Triệu Khương Lan cũng không cần nhượng bộ nữa.
Kết quả của việc thử nhượng bộ, chính là nàng hết lân này đến lần khác làm tổn thương người mình yêu, điều này hoàn toàn sai với ước nguyện ban đầu của nàng.
Gió mưa nếu muốn đến thì cùng nhau đối mặt đi!
Chiêu Vũ đế lúc này đã nghe hết tất cả những chuyện xảy ra ở Thần vương phủ.
Hắn ta thấy Mộ Dung Bắc Uyên không vào triều sớm, thì biết chắc.
Mộ Dung Bắc Uyên đi tìm Triệu Khương Lan.
Chiêu Vũ đế mệt mỏi ở trong thư phòng xoa mày, thì nghe được Lưu công công bẩm báo: “Hoàng Thượng, Thần vương điện hạ với công chúa Nhã Lan đến đây, hơn nữa hai người bọn họ còn nắm tay nhau tới.”
Nghe được câu cuối cùng, Chiêu Vũ đế càng bực bội hơn.
Hắn ta không biết tại sao mọi chuyện sao lại biến thành thế này!
Rõ ràng đã chuẩn bị xong hết rồi thì hai người kia lại tiếp tục dây dưa với nhau, không cách nào tách ra được.
“Cho bọn họ vào đi”
Lúc bước vào cánh cửa này, Triệu Khương Lan nháy mắt có chút do dự.
“Không có không có, đương nhiên sẽ không” Mộ Dung Bắc Uyên ôm nàng lần nữa.
“Mặc kệ nàng là ai, ta đã định nàng là vương phi của ta rồi, sao ta phải sợ hãi chứ? Ta chỉ là không ngờ rằng, chân tướng thế mà sẽ như vậy… còn nàng, nàng chẳng phải đã là hoàng hậu của Vinh Dương rồi sao?”
“Đúng vậy, cho nên ta mới không muốn tiếp tục làm hoàng hậu của hẳn ta nữa. Tên Lý Mặc kia ích kỷ, cứ luôn nghĩ cho bản thân, chưa bao giờ cân nhắc đến cảm nhận của ta”
“Nàng cùng hẳn ta quen biết thế nào?”
“Khi ta còn nhỏ cha mẹ và huynh trưởng bởi vì trong một lần ngoài ý muốn mà qua đời. Hắn ta phát hiện ta có năng lực không tầm thường nên đưa ta vào cung, cũng coi như tốn công tốn sức nuôi dạy ta, bởi vậy có thể coi là ta lớn lên bên cạnh hẳn ta”
“Cho nên, hai người là thanh mai trúc mã sao?” Mộ Dung Bắc Uyên có chút ghen tị nói.
Triệu Khương Lan kỳ lạ nhìn hắn hỏi: “Có thể xem là như vậy, làm sao thế?”
“Hắn ta dựa vào cái gì có thể ở chung với nàng lâu như vậy! Còn có thể nhìn thấy dáng vẻ lúc nhỏ của nàng nữa? Hản ta được lợi mà”
“Mộ Dung Bắc Uyên, ngài sẽ không vì chuyện này mà ghen tuông chứ, chuyện này không phải là chuyện ta có thể quyết định được”
Hắn kiên định mà nhìn nàng: “Tóm lại ta tuyệt đối sẽ không cho hẳn ta cơ hội cướp nàng đi nữa, ta muốn ở bên cạnh nàng cả đời, mãi cho đến già, mãi mãi cũng không xa rời”
Vẻ mặt Triệu Khương Lan lộ vẻ ưu sầu: “Nhưng nếu Vinh Dương không chịu bỏ qua thì phải làm sao bây giờ”
“Cùng lắm thì theo bọn họ đánh một trận, Lý Mặc thân là vua lại đoạt vương phi của người khác, chuyện như vậy mà bị truyền ra ngoài, Vinh Dương của hắn ta làm gì còn mặt mũi mà tồn tại? Người trong thiên hạ cũng sẽ chỉ cảm thấy hẳn ta gây sự vô lý”
“Nếu như phụ hoàng cũng không chịu.. “
Mộ Dung Bắc Uyên cầm tay Triệu Khương Lan: “Đi, chúng ta đi gặp mặt phụ hoàng, ta muốn nói chuyện rõ ràng với người”
Chuyện đã đến nước này rồi Triệu Khương Lan cũng không cần nhượng bộ nữa.
Kết quả của việc thử nhượng bộ, chính là nàng hết lân này đến lần khác làm tổn thương người mình yêu, điều này hoàn toàn sai với ước nguyện ban đầu của nàng.
Gió mưa nếu muốn đến thì cùng nhau đối mặt đi!
Chiêu Vũ đế lúc này đã nghe hết tất cả những chuyện xảy ra ở Thần vương phủ.
Hắn ta thấy Mộ Dung Bắc Uyên không vào triều sớm, thì biết chắc.
Mộ Dung Bắc Uyên đi tìm Triệu Khương Lan.
Chiêu Vũ đế mệt mỏi ở trong thư phòng xoa mày, thì nghe được Lưu công công bẩm báo: “Hoàng Thượng, Thần vương điện hạ với công chúa Nhã Lan đến đây, hơn nữa hai người bọn họ còn nắm tay nhau tới.”
Nghe được câu cuối cùng, Chiêu Vũ đế càng bực bội hơn.
Hắn ta không biết tại sao mọi chuyện sao lại biến thành thế này!
Rõ ràng đã chuẩn bị xong hết rồi thì hai người kia lại tiếp tục dây dưa với nhau, không cách nào tách ra được.
“Cho bọn họ vào đi”
Lúc bước vào cánh cửa này, Triệu Khương Lan nháy mắt có chút do dự.