Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1101
Chương 1101
Sau một hồi giày vò, cuối cùng Thái hậu cũng bình thường trở lại, ngủ mê man đi dưới tác dụng của thuốc.
Lão ma ma ngồi bên cạnh không ngừng lau nước mắt, đến những người không hiểu về y thuật cũng biết rằng Thái hậu khó qua được mùa đông này.
Triệu Khương Lan chờ Thái hậu ngủ rồi mới ra khỏi nội điện, nàng bàn bạc đối sách với ngự y xong, mấy người Mộ Dung Bắc Uyên cùng chạy tới vây lấy nàng.
“Thế nào rồi? Thái hậu thế nào rồi?”
Triệu Khương Lan mệt mỏi xoa giữa trán: “Chúng ta cùng tới Tê Ngô điện đi, tới đó rồi ta sẽ nói rõ. Phụ hoàng và mẫu hậu vẫn còn đang đợi tin tức.”
Đến Tê Ngô điện, Viên hoàng hậu đang sốt ruột đi lại trong nội điện.
Nhìn thấy mấy người bọn họ tới liền vội vàng kéo Triệu Khương Lan lại: “Thái hậu thế nào rồi?”
“Nhi thần thân là thầy thuốc, không dám giấu diếm tình hình thực tế của bệnh nhân. Cho dù sau khi nói những lời này, phụ hoàng mẫu hậu sẽ đau lòng nhưng nhi thần nhất định phải nói”
Hoàng hậu sững sờ, Chiêu Vũ Đế cũng giật mình.
Câu này của Triệu Khương Lan đã khiến bọn họ chuẩn bị tâm lý cho tình huống xấu nhất.
“Mặc dù dùng các loại thuốc có thể làm dịu việc ho ra máu nhưng †ừ mạch tượng, nhi thần lại thấy rằng bệnh tình đã tiến sâu vào lục phủ ngũ tạng. Đây không phải là bệnh mà những loại thuốc bình thường có thể trị được từ tận gốc. Hơn nữa từ khi còn trẻ, thái hậu không dứt mang tâm bệnh, lại suy nghĩ thương đau nên cho dù bây giờ có chữa trị thì cũng muộn rồi.”
Chiêu Vũ Đế ảo não đập bàn: “Cả đời mẫu hậu lo lắng vất vả, trẫm là đế vương, là con của người, thấy được bệnh tình của mẫu thân lâm nguy nhưng lại không làm được gì.”
‘Viên hoàng hậu đứng sau lưng Chiêu Vũ Đế vuốt lưng giúp ông: “Thần thiếp biết hoàng thượng hiếu thuận, nhưng cho dù bây giờ có lo läng hơn nữa thì cũng phải kiên nhẫn để ngự y chữa trị. Y thuật của công chúa Nhã Lan cao thâm, trước đây đã không ít lần có thể kéo người từ quỷ môn quan trở về. Công chúa nhất định sẽ nỗ lực hết sức.
Hơn nữa Thái hậu có phúc tinh ở trên cao soi chiếu, cát nhân thiên tướng, thần thiếp tin Thái hậu nhất định vượt qua được kiếp nạn này”
Chiêu Vũ Đế lại không yên tâm lắm, hắn cân nhắc một chút rồi nói: “Hôm nay, Thái bốc lệnh tính cho một quẻ, theo như bọn chúng nói, nếu như cơ thể thái hậu không được an, trong số con cháu phải có một đứa nhanh chóng làm đám cưới, xung hỉ cho lão nhân gia. Trong dân gian cũng có rất nhiều chuyện thế này, nếu người già trong nhà bạo bệnh, có hậu bối xông hỷ nói không chừng trong không khí vui mừng như vậy, lão nhân gia sẽ có chuyển biến tốt”
Triệu Khương Lan mím môi, không phản bác.
Mặc dù những câu chuyện này có thể không chuẩn nhưng lại có ý nghĩa rất quan trọng với tinh thần của bệnh nhân.
Nhỡ đâu có hỉ sự, thái hậu vui mừng rồi khỏe lên thì không chừng.
Nhưng nói đến chuyện xung hi, tất cả ánh mắt của mọi người đều không hẹn mà cùng đổ dồn về phía của Mộ Dung Bắc Tô.
Sau một hồi giày vò, cuối cùng Thái hậu cũng bình thường trở lại, ngủ mê man đi dưới tác dụng của thuốc.
Lão ma ma ngồi bên cạnh không ngừng lau nước mắt, đến những người không hiểu về y thuật cũng biết rằng Thái hậu khó qua được mùa đông này.
Triệu Khương Lan chờ Thái hậu ngủ rồi mới ra khỏi nội điện, nàng bàn bạc đối sách với ngự y xong, mấy người Mộ Dung Bắc Uyên cùng chạy tới vây lấy nàng.
“Thế nào rồi? Thái hậu thế nào rồi?”
Triệu Khương Lan mệt mỏi xoa giữa trán: “Chúng ta cùng tới Tê Ngô điện đi, tới đó rồi ta sẽ nói rõ. Phụ hoàng và mẫu hậu vẫn còn đang đợi tin tức.”
Đến Tê Ngô điện, Viên hoàng hậu đang sốt ruột đi lại trong nội điện.
Nhìn thấy mấy người bọn họ tới liền vội vàng kéo Triệu Khương Lan lại: “Thái hậu thế nào rồi?”
“Nhi thần thân là thầy thuốc, không dám giấu diếm tình hình thực tế của bệnh nhân. Cho dù sau khi nói những lời này, phụ hoàng mẫu hậu sẽ đau lòng nhưng nhi thần nhất định phải nói”
Hoàng hậu sững sờ, Chiêu Vũ Đế cũng giật mình.
Câu này của Triệu Khương Lan đã khiến bọn họ chuẩn bị tâm lý cho tình huống xấu nhất.
“Mặc dù dùng các loại thuốc có thể làm dịu việc ho ra máu nhưng †ừ mạch tượng, nhi thần lại thấy rằng bệnh tình đã tiến sâu vào lục phủ ngũ tạng. Đây không phải là bệnh mà những loại thuốc bình thường có thể trị được từ tận gốc. Hơn nữa từ khi còn trẻ, thái hậu không dứt mang tâm bệnh, lại suy nghĩ thương đau nên cho dù bây giờ có chữa trị thì cũng muộn rồi.”
Chiêu Vũ Đế ảo não đập bàn: “Cả đời mẫu hậu lo lắng vất vả, trẫm là đế vương, là con của người, thấy được bệnh tình của mẫu thân lâm nguy nhưng lại không làm được gì.”
‘Viên hoàng hậu đứng sau lưng Chiêu Vũ Đế vuốt lưng giúp ông: “Thần thiếp biết hoàng thượng hiếu thuận, nhưng cho dù bây giờ có lo läng hơn nữa thì cũng phải kiên nhẫn để ngự y chữa trị. Y thuật của công chúa Nhã Lan cao thâm, trước đây đã không ít lần có thể kéo người từ quỷ môn quan trở về. Công chúa nhất định sẽ nỗ lực hết sức.
Hơn nữa Thái hậu có phúc tinh ở trên cao soi chiếu, cát nhân thiên tướng, thần thiếp tin Thái hậu nhất định vượt qua được kiếp nạn này”
Chiêu Vũ Đế lại không yên tâm lắm, hắn cân nhắc một chút rồi nói: “Hôm nay, Thái bốc lệnh tính cho một quẻ, theo như bọn chúng nói, nếu như cơ thể thái hậu không được an, trong số con cháu phải có một đứa nhanh chóng làm đám cưới, xung hỉ cho lão nhân gia. Trong dân gian cũng có rất nhiều chuyện thế này, nếu người già trong nhà bạo bệnh, có hậu bối xông hỷ nói không chừng trong không khí vui mừng như vậy, lão nhân gia sẽ có chuyển biến tốt”
Triệu Khương Lan mím môi, không phản bác.
Mặc dù những câu chuyện này có thể không chuẩn nhưng lại có ý nghĩa rất quan trọng với tinh thần của bệnh nhân.
Nhỡ đâu có hỉ sự, thái hậu vui mừng rồi khỏe lên thì không chừng.
Nhưng nói đến chuyện xung hi, tất cả ánh mắt của mọi người đều không hẹn mà cùng đổ dồn về phía của Mộ Dung Bắc Tô.