Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 553: Vạn độc bất xâm
Không thể nói Vân Phi Dương không trúng độc. Bởi vì, vậy sẽ tạo thành đả kích rất tàn khốc đối với nội tâm Thác Nhĩ Đồ!
Hắn trúng độc.
Bất quá trúng độc chưa sâu.
Trong chương trước do lão tác câu chữ nên khi hắn vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, đã triệt để hóa giải độc tố.
Còn về trăm tên Linh Vương kia căn bản không trúng độc, nguyên nhân rất đơn giản, Huyết Tan Tán sáng tạo ra để hòa tan huyết dịch nhân loại, sau cùng khô cạn mà chết.
Hết lần này tới lần khác.
Trong thân thể Ma Linh Tộc chảy xuôi huyết dịch hoàn toàn khác biệt nhân loại, cho nên Huyết Tan Tán không có hiệu quả.
Đây chỉ là một nguyên nhân.
Thứ hai, coi như Huyết Tan Tán có thể hòa tan huyết dịch Ma Linh Tộc, nhưng cũng rất khó thẩm thấu vào thân thể họ. Dù sao, đám người trường tồn trong hoàn cảnh vô cùng ác liệt như mảnh đất thí luyện để bọn hắn có nhục thể cực mạnh.
Loại nhục thể này ở một mức độ nào đó có thể phân giải độc tố ngoại lai. Nếu không, trong hoàn cảnh u ám âm u, rất khó sinh tồn lâu dài.
Giả bộ trúng độc là thời điểm Vân Phi Dương triệu hoán họ ra cố ý dặn dò, nếu như đối phương phóng độc, dù yếu mạnh gì cũng đều phải biểu hiện ra bộ dáng rất thống khổ.
Nói thật.
Đây là một cự đại khảo nghiệm, dù sao không phải ai cũng giống như Vân Phi Dương - một diễn viên trời sinh.
Cũng may, bọn họ thuận lợi hoàn thành tuy có chút cứng ngắc.
Lăng Sa La triệt để cạn lời.
Vừa rồi nàng còn đang suy đoán, tên này có phải diễn kịch, nhưng nghĩ đến việc trăm tên Linh Vương cũng trúng độc, lần này có lẽ là thật.
Ai có thể ngờ.
Thật sự là diễn kịch!
Mà.
Một người diễn chưa đủ nghiền, còn lôi kéo một đám người diễn theo!
- Huynh!
Lăng Sa La cắn răng, bực tức nói:
- Có thể đứng đắn một chút hay không?!
Mặt ngoài nhìn như rất tức giận, nhưng trong lòng lại thở một hơi dài nhẹ nhõm, còn tốt, còn tốt, tên này không trúng độc.
Lăng Sa La nhẹ nhõm, Thác Nhĩ Đồ cùng mấy tên Trưởng lão bên này lại ngây người.
Cường đại độc thuật là kiêu ngạo của Vu tộc bọn họ, nhưng không thể hạ độc được những người này thật là một đả kích tàn khốc.
Dạ Phượng Kiều cũng có chút khó tin.
Người trẻ tuổi kia vừa rồi rõ ràng có hiện tượng trúng độc, bây giờ lại không có việc gì, nếu như giả vờ, cũng quá chân thực đi!
- Tốt rồi, nam nhân của nàng nghiêm túc cho nàng xem!
Vân Phi Dương nắm quyền, lạnh lùng nhìn về phía Thác Nhĩ Đồ, nói:
- Vu tộc độc thuật, quán tuyệt thiên hạ? Bản thành chủ hôm nay phải lĩnh giáo một phen thật tốt.
Nói rồi giẫm Quỷ Bộ tiến lên!
"Hô —— "
Vừa ra tay là thuần linh lực bốn ngàn trọng!
Thác Nhĩ Đồ thấy thế, sắc mặt đại biến, thực lực hắn cũng mới tới Vũ Hoàng sơ kỳ, bạo phát mạnh nhất cũng chỉ đến ba ngàn trọng, đâu dám nghênh đón, cho nên quyết định lui nhanh.
Cùng lúc đó.
Tay áo vung lên, sương độc lần nữa tuôn ra.
Lần này, Vân Phi Dương cảnh giác, Nghịch Thiên Quyết điên cuồng vận chuyển, độc tố dính vào người, nhất thời bị bốc hơi thành khói xanh!
Thác Nhĩ Đồ kinh hãi.
Độc mình vừa rồi ném ra còn mãnh liệt hơn Huyết Tan Tán nhiều!
"Xoát xoát!"
Hắn không tin tà, lần nữa ném ra nhiều loại độc tố cường đại, nhưng đều bị Vân Phi Dương hóa giải, hắn bị khói xanh bao phủ, nhìn qua có chút dọa người.
Lăng Sa La che lại miệng, cả kinh hô to.
- Thật sự vạn độc bất xâm a!
Mỗi một loại độc Thác Nhĩ Đồ ném ra đều là loại mình chưa đủ đẳng cấp để luyện đến, nhưng Vân Phi Dương có thể tuỳ tiện hóa giải, điều này quả thực thật đáng sợ, hắn quả thực là khắc tinh của Vu tộc!
- Cửu Âm Độc Sát chưởng!
Đột nhiên, Thác Nhĩ Đồ đối diện oanh tới.
Hắn thi triển ra Độc Kỹ mạnh nhất Vu tộc, muốn học loại vũ kỹ này, bàn tay nhất định phải tiếp nhận chín loại độc vật Chí Âm ăn mòn, trải qua chín chín tám mươi mốt ngày mới có thể thành công.
Từ xưa đến nay.
Có thể tu luyện thành công Cửu Âm Độc Sát chưởng không quá hai mươi người.
Cửu Âm Độc Sát chưởng mạnh nhất chỗ ở chỗ, chín loại Chí Âm độc tố cùng thuần linh lực hòa làm một thể, cùng đối thủ giao chiến, khó lòng phòng bị!
"Hô —— "
Thác Nhĩ Đồ vung một chưởng này đến, độc tố cùng thuần linh lực bạo phát, trong không khí nhất thời hiện ra mùi vị cổ quái.
- Hửm?
Vân Phi Dương ý thức được một chưởng này rất mạnh, nhưng lại không sợ lắm, quanh thân Ma khí bạo phát, ngưng tụ lại trong lòng bàn tay, ngang nhiên nghênh đón.
Dạ Phượng Kiều cả kinh hô to:
- Không xong!
Cửu Âm Độc Sát chưởng là vũ kỹ mạnh nhất Vu tộc, Vũ Thánh cấp cường giả cũng không dám ngạnh kháng, tên này làm thế, sợ sẽ có phiền phức.
Lăng Sa La cũng khẩn trương.
"Oanh!"
Vào lúc này, song chưởng Vân Phi Dương và Thác Nhĩ Đồ oanh vào nhau, cuồng bạo khí kình trong nháy mắt tràn ngập, kiến trúc cùng cây cối xung quanh không thể chống đỡ, ầm vang sụp đổ.
"Xoát!"
Thác Nhĩ Đồ bạo bay ra ngoài.
Khi hắn ổn định thân thể, phun ra một ngụm máu tươi.
Hiển nhiên, lần này đối bính, về mặt sức mạnh rơi vào thế hạ phong. Bất quá, khóe miệng hắn lại hiện ra nụ cười âm u.
Tiểu tử.
Lực lượng ngươi mạnh thì sao? Cửu Âm chi độc của bản Tộc trưởng đã dung nhập vào cơ thể ngươi, xem ngươi hóa giải như thế nào!
"Xoát."
Vân Phi Dương cũng lui lại mấy trượng.
Hắn treo giữa không trung, mày kiếm nhíu chặt, hữu chưởng đối chiêu hiện ra từng hắc tuyến, trong nháy mắt tràn ngập, bàn tay biến thành màu tím đen.
- Không ngờ Độc Kỹ Vu tộc này mạnh như thế.
Vân Phi Dương vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, áp chế độc tố lan tràn, tâm lý khiếp sợ không thôi.
- Xong rồi.
Dạ Phượng Kiều âm thầm lắc đầu.
Chỉ cần bị Cửu Âm chi độc thâm nhập, rất khó hóa giải.
Một khi độc tố lan tràn toàn thân, thì cũng sẽ giống như mình, độc phát thân vong, thần tiên cũng khó cứu.
"Ha ha ha!"
Thác Nhĩ Đồ cất tiếng cười to:
- Tiểu tử, trúng Cửu Âm Độc Sát chưởng của ta, ngươi chỉ có mấy canh giờ để sống sót thôi!
- Cắt.
Vân Phi Dương lạnh lùng nói:
- Thật sự cho rằng loại độc này có thể độc chết ta?
"Hô —— "
Đột nhiên, bàn tay hắn hiện ra hỏa diễm quỷ dị, cháy hừng hực lên, tên này dùng Nghịch Thiên Quyết gần như đã hóa giải hết, sau đó điều động Địa Hỏa luyện hóa tất cả.
Trên đời có Cửu Âm.
Tự nhiên cũng có Cửu Dương.
Địa Hỏa cũng là một trong Cửu Dương, lại có danh xưng Cửu Dương hỏa, tuy thua Tâm hỏa, nhưng vẫn có tác dụng thiêu hết thảy, dùng nó luyện hóa độc tố Cửu Âm, dễ như trở bàn tay.
"Vù vù —— "
Hỏa diễm nóng rực cháy hừng hực.
Cửu Âm độc tố tràn ngập trong bàn tay Vân Phi Dương sau bị bị đốt cháy và Nghịch Thiên Quyết luyện hóa, rất nhanh đã bị xua tan triệt để, bàn tay hắn khôi phục như lúc ban đầu.
- Cửu Âm Độc Sát chưởng?
Hắn thản nhiên nói:
- Quá bình thường.
- Sao… Làm sao có thể?!
Thác Nhĩ Đồ cứng người.
Độc Kỹ mạnh nhất trong Truyền Thừa Vu Tộc lại bị đối phương nháy mắt hóa giải, điều này quả thực sự khó có thể tưởng tượng!
Sắc mặt Dạ Phượng Kiều cũng tràn đầy rung động, nàng thầm nghĩ:
- Nam nhân của Sa La quá đáng sợ, ngay cả Độc Kỹ mạnh nhất Vu tộc ta cũng có thể hóa giải!
"Xoát!"
Đột nhiên, Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt Thác Nhĩ Đồ, lãnh đạm nói:
- Lão gia hỏa, còn độc hay vũ kỹ gì nữa thì xuất ra đi, bởi vì qua nửa canh giờ, ngươi sẽ không có cơ hội bày ra đâu.
Nửa canh giờ.
Là thời gian Vân Phi Dương cho Thác Nhĩ Đồ sống sót.
Lăng Sa La xa xa nhìn lấy cái bóng lưng kia, tâm thần có chút hoảng hốt.
Nàng không thể không thừa nhận, có thời gian, tên này rất tiện, nhưng khi hắn nghiêm túc, thì nghiêm túc, bá đạo như thế, phảng phất như đại Thần cao cao tại thượng!
Hắn trúng độc.
Bất quá trúng độc chưa sâu.
Trong chương trước do lão tác câu chữ nên khi hắn vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, đã triệt để hóa giải độc tố.
Còn về trăm tên Linh Vương kia căn bản không trúng độc, nguyên nhân rất đơn giản, Huyết Tan Tán sáng tạo ra để hòa tan huyết dịch nhân loại, sau cùng khô cạn mà chết.
Hết lần này tới lần khác.
Trong thân thể Ma Linh Tộc chảy xuôi huyết dịch hoàn toàn khác biệt nhân loại, cho nên Huyết Tan Tán không có hiệu quả.
Đây chỉ là một nguyên nhân.
Thứ hai, coi như Huyết Tan Tán có thể hòa tan huyết dịch Ma Linh Tộc, nhưng cũng rất khó thẩm thấu vào thân thể họ. Dù sao, đám người trường tồn trong hoàn cảnh vô cùng ác liệt như mảnh đất thí luyện để bọn hắn có nhục thể cực mạnh.
Loại nhục thể này ở một mức độ nào đó có thể phân giải độc tố ngoại lai. Nếu không, trong hoàn cảnh u ám âm u, rất khó sinh tồn lâu dài.
Giả bộ trúng độc là thời điểm Vân Phi Dương triệu hoán họ ra cố ý dặn dò, nếu như đối phương phóng độc, dù yếu mạnh gì cũng đều phải biểu hiện ra bộ dáng rất thống khổ.
Nói thật.
Đây là một cự đại khảo nghiệm, dù sao không phải ai cũng giống như Vân Phi Dương - một diễn viên trời sinh.
Cũng may, bọn họ thuận lợi hoàn thành tuy có chút cứng ngắc.
Lăng Sa La triệt để cạn lời.
Vừa rồi nàng còn đang suy đoán, tên này có phải diễn kịch, nhưng nghĩ đến việc trăm tên Linh Vương cũng trúng độc, lần này có lẽ là thật.
Ai có thể ngờ.
Thật sự là diễn kịch!
Mà.
Một người diễn chưa đủ nghiền, còn lôi kéo một đám người diễn theo!
- Huynh!
Lăng Sa La cắn răng, bực tức nói:
- Có thể đứng đắn một chút hay không?!
Mặt ngoài nhìn như rất tức giận, nhưng trong lòng lại thở một hơi dài nhẹ nhõm, còn tốt, còn tốt, tên này không trúng độc.
Lăng Sa La nhẹ nhõm, Thác Nhĩ Đồ cùng mấy tên Trưởng lão bên này lại ngây người.
Cường đại độc thuật là kiêu ngạo của Vu tộc bọn họ, nhưng không thể hạ độc được những người này thật là một đả kích tàn khốc.
Dạ Phượng Kiều cũng có chút khó tin.
Người trẻ tuổi kia vừa rồi rõ ràng có hiện tượng trúng độc, bây giờ lại không có việc gì, nếu như giả vờ, cũng quá chân thực đi!
- Tốt rồi, nam nhân của nàng nghiêm túc cho nàng xem!
Vân Phi Dương nắm quyền, lạnh lùng nhìn về phía Thác Nhĩ Đồ, nói:
- Vu tộc độc thuật, quán tuyệt thiên hạ? Bản thành chủ hôm nay phải lĩnh giáo một phen thật tốt.
Nói rồi giẫm Quỷ Bộ tiến lên!
"Hô —— "
Vừa ra tay là thuần linh lực bốn ngàn trọng!
Thác Nhĩ Đồ thấy thế, sắc mặt đại biến, thực lực hắn cũng mới tới Vũ Hoàng sơ kỳ, bạo phát mạnh nhất cũng chỉ đến ba ngàn trọng, đâu dám nghênh đón, cho nên quyết định lui nhanh.
Cùng lúc đó.
Tay áo vung lên, sương độc lần nữa tuôn ra.
Lần này, Vân Phi Dương cảnh giác, Nghịch Thiên Quyết điên cuồng vận chuyển, độc tố dính vào người, nhất thời bị bốc hơi thành khói xanh!
Thác Nhĩ Đồ kinh hãi.
Độc mình vừa rồi ném ra còn mãnh liệt hơn Huyết Tan Tán nhiều!
"Xoát xoát!"
Hắn không tin tà, lần nữa ném ra nhiều loại độc tố cường đại, nhưng đều bị Vân Phi Dương hóa giải, hắn bị khói xanh bao phủ, nhìn qua có chút dọa người.
Lăng Sa La che lại miệng, cả kinh hô to.
- Thật sự vạn độc bất xâm a!
Mỗi một loại độc Thác Nhĩ Đồ ném ra đều là loại mình chưa đủ đẳng cấp để luyện đến, nhưng Vân Phi Dương có thể tuỳ tiện hóa giải, điều này quả thực thật đáng sợ, hắn quả thực là khắc tinh của Vu tộc!
- Cửu Âm Độc Sát chưởng!
Đột nhiên, Thác Nhĩ Đồ đối diện oanh tới.
Hắn thi triển ra Độc Kỹ mạnh nhất Vu tộc, muốn học loại vũ kỹ này, bàn tay nhất định phải tiếp nhận chín loại độc vật Chí Âm ăn mòn, trải qua chín chín tám mươi mốt ngày mới có thể thành công.
Từ xưa đến nay.
Có thể tu luyện thành công Cửu Âm Độc Sát chưởng không quá hai mươi người.
Cửu Âm Độc Sát chưởng mạnh nhất chỗ ở chỗ, chín loại Chí Âm độc tố cùng thuần linh lực hòa làm một thể, cùng đối thủ giao chiến, khó lòng phòng bị!
"Hô —— "
Thác Nhĩ Đồ vung một chưởng này đến, độc tố cùng thuần linh lực bạo phát, trong không khí nhất thời hiện ra mùi vị cổ quái.
- Hửm?
Vân Phi Dương ý thức được một chưởng này rất mạnh, nhưng lại không sợ lắm, quanh thân Ma khí bạo phát, ngưng tụ lại trong lòng bàn tay, ngang nhiên nghênh đón.
Dạ Phượng Kiều cả kinh hô to:
- Không xong!
Cửu Âm Độc Sát chưởng là vũ kỹ mạnh nhất Vu tộc, Vũ Thánh cấp cường giả cũng không dám ngạnh kháng, tên này làm thế, sợ sẽ có phiền phức.
Lăng Sa La cũng khẩn trương.
"Oanh!"
Vào lúc này, song chưởng Vân Phi Dương và Thác Nhĩ Đồ oanh vào nhau, cuồng bạo khí kình trong nháy mắt tràn ngập, kiến trúc cùng cây cối xung quanh không thể chống đỡ, ầm vang sụp đổ.
"Xoát!"
Thác Nhĩ Đồ bạo bay ra ngoài.
Khi hắn ổn định thân thể, phun ra một ngụm máu tươi.
Hiển nhiên, lần này đối bính, về mặt sức mạnh rơi vào thế hạ phong. Bất quá, khóe miệng hắn lại hiện ra nụ cười âm u.
Tiểu tử.
Lực lượng ngươi mạnh thì sao? Cửu Âm chi độc của bản Tộc trưởng đã dung nhập vào cơ thể ngươi, xem ngươi hóa giải như thế nào!
"Xoát."
Vân Phi Dương cũng lui lại mấy trượng.
Hắn treo giữa không trung, mày kiếm nhíu chặt, hữu chưởng đối chiêu hiện ra từng hắc tuyến, trong nháy mắt tràn ngập, bàn tay biến thành màu tím đen.
- Không ngờ Độc Kỹ Vu tộc này mạnh như thế.
Vân Phi Dương vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, áp chế độc tố lan tràn, tâm lý khiếp sợ không thôi.
- Xong rồi.
Dạ Phượng Kiều âm thầm lắc đầu.
Chỉ cần bị Cửu Âm chi độc thâm nhập, rất khó hóa giải.
Một khi độc tố lan tràn toàn thân, thì cũng sẽ giống như mình, độc phát thân vong, thần tiên cũng khó cứu.
"Ha ha ha!"
Thác Nhĩ Đồ cất tiếng cười to:
- Tiểu tử, trúng Cửu Âm Độc Sát chưởng của ta, ngươi chỉ có mấy canh giờ để sống sót thôi!
- Cắt.
Vân Phi Dương lạnh lùng nói:
- Thật sự cho rằng loại độc này có thể độc chết ta?
"Hô —— "
Đột nhiên, bàn tay hắn hiện ra hỏa diễm quỷ dị, cháy hừng hực lên, tên này dùng Nghịch Thiên Quyết gần như đã hóa giải hết, sau đó điều động Địa Hỏa luyện hóa tất cả.
Trên đời có Cửu Âm.
Tự nhiên cũng có Cửu Dương.
Địa Hỏa cũng là một trong Cửu Dương, lại có danh xưng Cửu Dương hỏa, tuy thua Tâm hỏa, nhưng vẫn có tác dụng thiêu hết thảy, dùng nó luyện hóa độc tố Cửu Âm, dễ như trở bàn tay.
"Vù vù —— "
Hỏa diễm nóng rực cháy hừng hực.
Cửu Âm độc tố tràn ngập trong bàn tay Vân Phi Dương sau bị bị đốt cháy và Nghịch Thiên Quyết luyện hóa, rất nhanh đã bị xua tan triệt để, bàn tay hắn khôi phục như lúc ban đầu.
- Cửu Âm Độc Sát chưởng?
Hắn thản nhiên nói:
- Quá bình thường.
- Sao… Làm sao có thể?!
Thác Nhĩ Đồ cứng người.
Độc Kỹ mạnh nhất trong Truyền Thừa Vu Tộc lại bị đối phương nháy mắt hóa giải, điều này quả thực sự khó có thể tưởng tượng!
Sắc mặt Dạ Phượng Kiều cũng tràn đầy rung động, nàng thầm nghĩ:
- Nam nhân của Sa La quá đáng sợ, ngay cả Độc Kỹ mạnh nhất Vu tộc ta cũng có thể hóa giải!
"Xoát!"
Đột nhiên, Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt Thác Nhĩ Đồ, lãnh đạm nói:
- Lão gia hỏa, còn độc hay vũ kỹ gì nữa thì xuất ra đi, bởi vì qua nửa canh giờ, ngươi sẽ không có cơ hội bày ra đâu.
Nửa canh giờ.
Là thời gian Vân Phi Dương cho Thác Nhĩ Đồ sống sót.
Lăng Sa La xa xa nhìn lấy cái bóng lưng kia, tâm thần có chút hoảng hốt.
Nàng không thể không thừa nhận, có thời gian, tên này rất tiện, nhưng khi hắn nghiêm túc, thì nghiêm túc, bá đạo như thế, phảng phất như đại Thần cao cao tại thượng!