Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 522: Ta là nữ nhân của chàng
Phá Đa La này khiến Vân Phi Dương rất không hiểu, bởi vì hắn không chỉ bắt Công Lương đưa tới, mà còn chủ động yêu cầu tiến vào Luyện Hồn Chung, tiếp nhận nỗi khổ bị luyện hóa.
- Vân ca ca!
Trên đường đi thông hướng cung điện, Phá Đa La ngây thơ nói:
- Linh Hồn Nguyên Thần của ta đều đã giao cho huynh, có thể tin tưởng ta chưa?
- Tiểu quỷ.
Vân Phi Dương dừng lại, cười nói:
- Ngươi đến cùng có mục đích gì?
Hắn thực không rõ Linh Hoàng nhìn như hài đồng nhưng đã sống mấy trăm năm này rốt cuộc muốn làm gì?
Chẳng lẽ.
Mỹ mạo của ca còn hấp dẫn bé trai?
Ai.
Vân Phi Dương đưa mắt nhìn lên trời, nói thầm:
- Quả nhiên, đẹp trai quá cũng là một cái tội a.
- Cái này à.
Phá Đa La gãi đầu, cười nói:
- Chờ sau khi Hạ Lan tỷ tỷ xưng Đế, Ma Linh Tộc nhất thống thì ta sẽ nói.
- Chỉ là…!
Hắn nói bổ sung:
- Vân ca ca xin yên tâm, ta không có ác ý!
Vân Phi Dương cũng không sợ hắn có ác ý, dù sao bây giờ cũng đã chưởng khống Linh Hồn Nguyên Thần hắn, trong khoảnh khắc đã có thể mạt sát.
Chúng Hoàng ước hẹn lần này không có cử hành.
Về sau.
Cũng không xuất hiện nữa!
Bởi vì, sau khi Vân Phi Dương khống chế tất cả Linh Hoàng đã bảo mỗi người trở lại về bộ lạc, tuyên bố với tộc nhân mình cam nguyện Hạ Lan Phi xưng đế.
Toàn bộ mảnh đất thí luyện vỡ òa, tất cả Ma Linh không ngờ bảy đại Linh Hoàng hội cúi đầu xưng thần!
Có các đại bộ lạc dẫn đầu, rất nhiều bộ lạc nhỏ không dám phản kháng, vẻn vẹn chỉ một tháng, tất cả bộ lạc đều thần phục nữ Đế.
Ma Linh Tộc sụp đổ mấy ngàn năm, lấy phương thức không đánh mà thắng thống nhất lần hai, thật có chỗ không dám tưởng tượng.
Phải biết.
Tám ngàn năm trước.
Nhất đại kiêu hùng A Tu La chinh phục toàn bộ Ma Linh Tộc mất hai mươi năm, ác chiến lớn nhỏ không dưới trăm tràng.
Ma Linh Tộc nếu có Sử Quan thì lần đại nhất thống này sẽ lưu truyền Thiên Cổ.
Đương nhiên, cái tên Vân Phi Dương sẽ vang vọng lịch sử, bởi vì vị quốc sư này phụ tá Hạ Lan Phi hoàn thành nhất thống.
Mà hắn có một thân phận khác, chính là đệ tử A Tu La!
- Thế nào?
Vân Phi Dương đứng trước cửa sổ tẩm cung, nói:
- Nói được thì làm được, giúp nàng nhất thống Ma Linh Tộc.
Hạ Lan Phi không đáp.
Giờ phút này nàng đang sứt đầu mẻ trán.
Bảy đại Linh Hoàng thần phục, Bộ Lạc lớn nhỏ quy thuận, cần phải kế hoạch thật tốt, mấy ngày nay nàng đã không ngủ rồi.
Quả nhiên.
Làm Đế Vương rất mệt mỏi.
Mà làm Đế Vương tốt còn mệt mỏi hơn.
- Nàng đang làm gì thế?
Vân Phi Dương đi tới.
Hạ Lan Phi để bút xuống, xoa xoa huyệt Thái Dương, nói:
- Bộ lạc lớn nhỏ gì cũng phải quy hoạch thật tốt.
Vân Phi Dương ôm nàng vào ngực, cười nói:
- Thế giới ác liệt này có cái gì tốt mà phân chia.
Hạ Lan Phi cười khổ nói:
- Ác liệt thì ác liệt những nó là nơi để Ma Linh Tộc chúng ta sinh tồn.
Vân Phi Dương theo sát tới, ngón tay nhẹ nhàng sờ lên gương mặt trắng noãn của Hạ Lan Phi, nói:
- Có muốn mang theo tộc nhân rời khỏi thế giới ác liệt này?
Hạ Lan Phi ngạc nhiên.
Nàng biết bên ngoài thế giới của mình còn có rất nhiều thế giới, nhưng không nghĩ đến việc sẽ rời đi.
Vân Phi Dương nói:
- Mang theo tộc nhân mình theo ta, ta sẽ vì các nàng cung cấp một thế giới thật tốt, để cho các nàng không bị u ám và cát bụi xâm nhập nữa.
Hạ Lan Phi nâng đầu nhìn hắn, trong đôi mắt đẹp lóe ra vẻ mờ mịt.
- Buông lỏng tâm thần.
Vân Phi Dương bắt lấy tay nhỏ của nàng nói:
- Không nên phản kháng, ta dẫn nàng đi một chỗ.
Một phương thế giới.
Vân Phi Dương thao túng Linh Niệm để Hạ Lan Phi tiến vào biển hoa dưới trời nắng vạn lý, nàng thật lâu còn chưa hoàn hồn.
Nơi này không có u ám, không có bụi đất, sạch sẽ mà mỹ lệ, nàng nằm mơ cũng không mơ tới.
- Đây là thế giới của ta.
Vân Phi Dương cười nói:
- Nàng và tộc nhân có thể vĩnh viễn ở lại đây!
- Thật sao?
Hạ Lan Phi vui mừng thốt.
Một thế giới mỹ lệ như thế, nếu như mang theo tộc nhân ở lại thì hạnh phúc biết dường nào.
- Thật.
Vân Phi Dương nói:
- Ta sẽ không lừa gạt nữ nhân của mình.
Hạ Lan Phi không khỏi cảm động.
Nàng và hắn mặc dù phát sinh quan hệ, nhưng cũng chỉ là xã giao, lợi dụng lẫn nhau.
Nhưng.
Từ sau khi Đại trưởng lão chính biến, tâm tính Hạ Lan Phi chậm rãi thay đổi, nàng cho rằng mình đã tìm được một nam nhân chân chính, đáng để dựa vào.
- Vân Phi Dương.
Hạ Lan Phi nhìn chăm chú hắn, nói:
- Có thể trả lời ta một chuyện không?
Vân Phi Dương nói:
- Chuyện gì?
Hạ Lan Phi chân thành hỏi.
- Chàng có phải đệ tử A Tu La?
- Không phải.
Vân Phi Dương thẳng thắn đáp.
Hạ Lan Phi tiếp tục hỏi:
- Chàng thật là nhân loại?
Vân Phi Dương đáp.
- Xem như thế đi.
Chuyện cho tới bây giờ không tất yếu giấu diếm, bởi vì bảy đại Linh Hoàng đã thần phục, tất cả bộ lạc đã quy thuận.
Hạ Lan Phi cười khổ nói:
- Nguyên lai, Thác Bạt Lưu nói thật, ta còn tưởng rằng chàng cố ý biên ra lời nói dối chứ.
"Khụ khụ."
Vân Phi Dương có chút cứng ngắc.
Mới vừa rồi còn nói khoác mà không biết ngượng nói sẽ không lừa gạt nữ nhân của mình đây mà giờ lòi ra chuyện này.
Hạ Lan Phi nói:
- Mục đích chàng giúp ta là để ta mang theo tộc nhân tiến vào thế giới này?
- Cái này...
Vân Phi Dương nói:
- Xem như thế đi.
Đến mảnh đất thí luyện, hắn lập mục tiêu chinh phục Ma Linh Tộc. Lập Hạ Lan Phi xưng đế, hoàn thành đại nhất thống cũng coi như hoàn thành.
Hạ Lan Phi nói:
- Cho nên, đây hết thảy đều là kế hoạch của chàng.
Vân Phi Dương theo sát đi tới, cười nói:
- Giữa chúng ta không phải có giao dịch à, ta giúp nàng hoàn thành nhất thống, nàng trở thành nữ nhân của ta.
Hạ Lan Phi nhìn hắn, nói:
- Sau đó khống chế ta, chẳng khác nào khống chế toàn bộ Ma Linh Tộc.
IQ nữ nhân này quá cao.
Vân Phi Dương không phản bác được, bởi vì hắn thật nghĩ như vậy.
- Phi nhi.
Hắn chân thành nói:
- Thực không dám giấu, ta có rất nhiều địch nhân tại Phàm Giới, cần nhờ lực lượng Ma Linh Tộc các nàng.
Hạ Lan Phi nói:
- Ta mang theo tộc nhân tiến vào thế giới này sau đó đến Phàm Giới chém giết cừu nhân của chàng?
- Không sai.
Vân Phi Dương gật đầu.
Hạ Lan Phi cười khổ nói:
- Nói như vậy, chàng giúp ta nhất thống Ma Linh Tộc chỉ để ta dẫn theo tộc nhân làm pháo hôi cho chàng?
- Không phải pháo hôi.
Vân Phi Dương chân thành nói:
- Ma Linh Tộc là dân tộc chiến đấu trời sinh, ta để các nàng tiến vào tân thế giới này để các nàng ngày càng cường đại.
Nói đùa.
Tộc loại do Thần sáng tạo ra có nhục thể còn cường tráng hơn nhân loại, sao lấy ra làm pháo hôi.
- Vân Phi Dương.
Hạ Lan Phi nói:
- Chúng ta làm một giao dịch đi.
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
- Giao dịch gì?
- Ta mang theo Ma Linh Tộc nhờ cậy chàng, nếu chàng có thể để cho chúng ta càng thêm cường đại.
- Ma Linh Tộc sẽ giúp chàng vô điều kiện.
- Được.
Vân Phi Dương đồng ý.
Hạ Lan Phi dựa người vào ngực hắn, nói khẽ:
- Đương nhiên, nếu chàng làm không được thì chúng ta cũng sẽ giúp chàng vô điều kiện, bởi vì ta là nữ nhân của chàng!
- Vân ca ca!
Trên đường đi thông hướng cung điện, Phá Đa La ngây thơ nói:
- Linh Hồn Nguyên Thần của ta đều đã giao cho huynh, có thể tin tưởng ta chưa?
- Tiểu quỷ.
Vân Phi Dương dừng lại, cười nói:
- Ngươi đến cùng có mục đích gì?
Hắn thực không rõ Linh Hoàng nhìn như hài đồng nhưng đã sống mấy trăm năm này rốt cuộc muốn làm gì?
Chẳng lẽ.
Mỹ mạo của ca còn hấp dẫn bé trai?
Ai.
Vân Phi Dương đưa mắt nhìn lên trời, nói thầm:
- Quả nhiên, đẹp trai quá cũng là một cái tội a.
- Cái này à.
Phá Đa La gãi đầu, cười nói:
- Chờ sau khi Hạ Lan tỷ tỷ xưng Đế, Ma Linh Tộc nhất thống thì ta sẽ nói.
- Chỉ là…!
Hắn nói bổ sung:
- Vân ca ca xin yên tâm, ta không có ác ý!
Vân Phi Dương cũng không sợ hắn có ác ý, dù sao bây giờ cũng đã chưởng khống Linh Hồn Nguyên Thần hắn, trong khoảnh khắc đã có thể mạt sát.
Chúng Hoàng ước hẹn lần này không có cử hành.
Về sau.
Cũng không xuất hiện nữa!
Bởi vì, sau khi Vân Phi Dương khống chế tất cả Linh Hoàng đã bảo mỗi người trở lại về bộ lạc, tuyên bố với tộc nhân mình cam nguyện Hạ Lan Phi xưng đế.
Toàn bộ mảnh đất thí luyện vỡ òa, tất cả Ma Linh không ngờ bảy đại Linh Hoàng hội cúi đầu xưng thần!
Có các đại bộ lạc dẫn đầu, rất nhiều bộ lạc nhỏ không dám phản kháng, vẻn vẹn chỉ một tháng, tất cả bộ lạc đều thần phục nữ Đế.
Ma Linh Tộc sụp đổ mấy ngàn năm, lấy phương thức không đánh mà thắng thống nhất lần hai, thật có chỗ không dám tưởng tượng.
Phải biết.
Tám ngàn năm trước.
Nhất đại kiêu hùng A Tu La chinh phục toàn bộ Ma Linh Tộc mất hai mươi năm, ác chiến lớn nhỏ không dưới trăm tràng.
Ma Linh Tộc nếu có Sử Quan thì lần đại nhất thống này sẽ lưu truyền Thiên Cổ.
Đương nhiên, cái tên Vân Phi Dương sẽ vang vọng lịch sử, bởi vì vị quốc sư này phụ tá Hạ Lan Phi hoàn thành nhất thống.
Mà hắn có một thân phận khác, chính là đệ tử A Tu La!
- Thế nào?
Vân Phi Dương đứng trước cửa sổ tẩm cung, nói:
- Nói được thì làm được, giúp nàng nhất thống Ma Linh Tộc.
Hạ Lan Phi không đáp.
Giờ phút này nàng đang sứt đầu mẻ trán.
Bảy đại Linh Hoàng thần phục, Bộ Lạc lớn nhỏ quy thuận, cần phải kế hoạch thật tốt, mấy ngày nay nàng đã không ngủ rồi.
Quả nhiên.
Làm Đế Vương rất mệt mỏi.
Mà làm Đế Vương tốt còn mệt mỏi hơn.
- Nàng đang làm gì thế?
Vân Phi Dương đi tới.
Hạ Lan Phi để bút xuống, xoa xoa huyệt Thái Dương, nói:
- Bộ lạc lớn nhỏ gì cũng phải quy hoạch thật tốt.
Vân Phi Dương ôm nàng vào ngực, cười nói:
- Thế giới ác liệt này có cái gì tốt mà phân chia.
Hạ Lan Phi cười khổ nói:
- Ác liệt thì ác liệt những nó là nơi để Ma Linh Tộc chúng ta sinh tồn.
Vân Phi Dương theo sát tới, ngón tay nhẹ nhàng sờ lên gương mặt trắng noãn của Hạ Lan Phi, nói:
- Có muốn mang theo tộc nhân rời khỏi thế giới ác liệt này?
Hạ Lan Phi ngạc nhiên.
Nàng biết bên ngoài thế giới của mình còn có rất nhiều thế giới, nhưng không nghĩ đến việc sẽ rời đi.
Vân Phi Dương nói:
- Mang theo tộc nhân mình theo ta, ta sẽ vì các nàng cung cấp một thế giới thật tốt, để cho các nàng không bị u ám và cát bụi xâm nhập nữa.
Hạ Lan Phi nâng đầu nhìn hắn, trong đôi mắt đẹp lóe ra vẻ mờ mịt.
- Buông lỏng tâm thần.
Vân Phi Dương bắt lấy tay nhỏ của nàng nói:
- Không nên phản kháng, ta dẫn nàng đi một chỗ.
Một phương thế giới.
Vân Phi Dương thao túng Linh Niệm để Hạ Lan Phi tiến vào biển hoa dưới trời nắng vạn lý, nàng thật lâu còn chưa hoàn hồn.
Nơi này không có u ám, không có bụi đất, sạch sẽ mà mỹ lệ, nàng nằm mơ cũng không mơ tới.
- Đây là thế giới của ta.
Vân Phi Dương cười nói:
- Nàng và tộc nhân có thể vĩnh viễn ở lại đây!
- Thật sao?
Hạ Lan Phi vui mừng thốt.
Một thế giới mỹ lệ như thế, nếu như mang theo tộc nhân ở lại thì hạnh phúc biết dường nào.
- Thật.
Vân Phi Dương nói:
- Ta sẽ không lừa gạt nữ nhân của mình.
Hạ Lan Phi không khỏi cảm động.
Nàng và hắn mặc dù phát sinh quan hệ, nhưng cũng chỉ là xã giao, lợi dụng lẫn nhau.
Nhưng.
Từ sau khi Đại trưởng lão chính biến, tâm tính Hạ Lan Phi chậm rãi thay đổi, nàng cho rằng mình đã tìm được một nam nhân chân chính, đáng để dựa vào.
- Vân Phi Dương.
Hạ Lan Phi nhìn chăm chú hắn, nói:
- Có thể trả lời ta một chuyện không?
Vân Phi Dương nói:
- Chuyện gì?
Hạ Lan Phi chân thành hỏi.
- Chàng có phải đệ tử A Tu La?
- Không phải.
Vân Phi Dương thẳng thắn đáp.
Hạ Lan Phi tiếp tục hỏi:
- Chàng thật là nhân loại?
Vân Phi Dương đáp.
- Xem như thế đi.
Chuyện cho tới bây giờ không tất yếu giấu diếm, bởi vì bảy đại Linh Hoàng đã thần phục, tất cả bộ lạc đã quy thuận.
Hạ Lan Phi cười khổ nói:
- Nguyên lai, Thác Bạt Lưu nói thật, ta còn tưởng rằng chàng cố ý biên ra lời nói dối chứ.
"Khụ khụ."
Vân Phi Dương có chút cứng ngắc.
Mới vừa rồi còn nói khoác mà không biết ngượng nói sẽ không lừa gạt nữ nhân của mình đây mà giờ lòi ra chuyện này.
Hạ Lan Phi nói:
- Mục đích chàng giúp ta là để ta mang theo tộc nhân tiến vào thế giới này?
- Cái này...
Vân Phi Dương nói:
- Xem như thế đi.
Đến mảnh đất thí luyện, hắn lập mục tiêu chinh phục Ma Linh Tộc. Lập Hạ Lan Phi xưng đế, hoàn thành đại nhất thống cũng coi như hoàn thành.
Hạ Lan Phi nói:
- Cho nên, đây hết thảy đều là kế hoạch của chàng.
Vân Phi Dương theo sát đi tới, cười nói:
- Giữa chúng ta không phải có giao dịch à, ta giúp nàng hoàn thành nhất thống, nàng trở thành nữ nhân của ta.
Hạ Lan Phi nhìn hắn, nói:
- Sau đó khống chế ta, chẳng khác nào khống chế toàn bộ Ma Linh Tộc.
IQ nữ nhân này quá cao.
Vân Phi Dương không phản bác được, bởi vì hắn thật nghĩ như vậy.
- Phi nhi.
Hắn chân thành nói:
- Thực không dám giấu, ta có rất nhiều địch nhân tại Phàm Giới, cần nhờ lực lượng Ma Linh Tộc các nàng.
Hạ Lan Phi nói:
- Ta mang theo tộc nhân tiến vào thế giới này sau đó đến Phàm Giới chém giết cừu nhân của chàng?
- Không sai.
Vân Phi Dương gật đầu.
Hạ Lan Phi cười khổ nói:
- Nói như vậy, chàng giúp ta nhất thống Ma Linh Tộc chỉ để ta dẫn theo tộc nhân làm pháo hôi cho chàng?
- Không phải pháo hôi.
Vân Phi Dương chân thành nói:
- Ma Linh Tộc là dân tộc chiến đấu trời sinh, ta để các nàng tiến vào tân thế giới này để các nàng ngày càng cường đại.
Nói đùa.
Tộc loại do Thần sáng tạo ra có nhục thể còn cường tráng hơn nhân loại, sao lấy ra làm pháo hôi.
- Vân Phi Dương.
Hạ Lan Phi nói:
- Chúng ta làm một giao dịch đi.
Vân Phi Dương ngạc nhiên.
- Giao dịch gì?
- Ta mang theo Ma Linh Tộc nhờ cậy chàng, nếu chàng có thể để cho chúng ta càng thêm cường đại.
- Ma Linh Tộc sẽ giúp chàng vô điều kiện.
- Được.
Vân Phi Dương đồng ý.
Hạ Lan Phi dựa người vào ngực hắn, nói khẽ:
- Đương nhiên, nếu chàng làm không được thì chúng ta cũng sẽ giúp chàng vô điều kiện, bởi vì ta là nữ nhân của chàng!