Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 519: Ta sớm nên nghĩ đến!
Đan Vu Linh Hoàng bất ngờ không đề phòng bị mô phỏng Luyện Hồn Chung trấn áp trên mặt đất.
Trong quá trình này, bốn Linh Hoàng khác chỉ hiện ra vẻ chấn kinh, không có bất cứ cơ hội nào ra tay.
- Mô phỏng…mô phỏng Luyện Hồn Chung!
Sau một lát, Tử Xa Linh Hoàng kinh hô.
Thần sắc mấy người Hô Duyên Linh Hoàng cũng đại biến, ánh mắt khóa chặt trên người Vân Phi Dương, nét mặt hiện vẻ kiêng kị.
Chẳng lẽ tên này là đệ tử A Tu La?
Thần không biết quỷ không hay cấp tốc trấn áp Đan Vu Linh Hoàng, chẳng lẽ hắn đã thành công nắm giữ mô phỏng Luyện Hồn Chung!?
Hạ Lan Phi cũng kinh ngạc không thôi.
Thời điểm Vân Phi Dương trấn áp Thác Bạt Linh Hoàng nàng cũng ở hiện trường, khi đó hắn đâu có thuần thục thao túng Luyện Hồn Chung như hiện tại.
Đây là khẳng định.
Sau khi đột phá đến Linh Hoàng, thực lực và linh hồn rút ngắn không ít, kết hợp lẫn nhau khống chế mô phỏng Luyện Hồn Chung càng thoải mái hơn.
Chí ít, sau khi trấn áp Đan Vu Linh Hoàng, mặt hắn không đổi sắc, phong khinh vân đạm!
- Chư vị.
Vân Phi Dương thản nhiên nói:
- Ta lần này phụng mệnh sư tôn xuống núi để phụ tá một Linh Hoàng, hoàn thành đại nghiệp thống nhất, Hạ Lan Phi chính là người ta lựa chọn.
Tên này diễn kịch phát nghiện.
- Cho nên.
Ánh mắt hắn dần lạnh lẽo, nói:
- Bất kỳ nào người nghi ngờ cũng đang chất vấn sư tôn ta, A Tu La đại nhân!
Ánh mắt này rất sắc bén, Hoàng giả khí tức bại lộ không thể nghi ngờ.
Tứ đại Linh Hoàng rung động trong lòng, kẻ này nhìn qua nhiều nhất chỉ đến 30, vậy mà đạt tới Linh Hoàng, không hổ là đệ tử A Tu La đại nhân.
Vân Phi Dương bạo phát thực lực Linh Hoàng cấp khiến tứ đại Linh Hoàng chấn động, trong lúc nhất thời cũng không dám trở mặt.
Việc tốt như thế làm sao lại được Hạ Lan Phi chiếm rồi, sao không đến phiên mình chứ!
- Xin khuyên bốn vị.
Vân Phi Dương tiếp tục nói:
- Ma Linh Tộc nhất thống là thiên mệnh không thể nghịch chuyển, các ngươi chớ có mưu toan chống cự, nếu không, ta tất diệt trừ tất cả bọn ngươi.
Mới vừa rồi là đe dọa, hiện tại là uy hiếp!
Tứ đại Linh Hoàng thật giận, nhưng vừa nghĩ đến việc Đan Vu Linh Hoàng bị trấn áp thần tốc, từng người lại trầm mặc.
"Xoát!"
Nhưng vào lúc này, Thác Bạt Linh Hoàng từ đằng xa bay tới.
Hắn phẫn nộ chỉ Vân Phi Dương quát.
- Đừng nghe tên này, hắn không phải đệ tử A Tu La đại nhân, chỉ dưới cơ duyên xảo hợp thu hoạch được Địa Hỏa và Luyện Hồn Chung thôi!
Vân Phi Dương nhíu mày.
Tên này làm sao tới đây, hắn chọc thủng thì mình còn thế nào tiếp tục!
Hô Duyên Linh Hoàng ngạc nhiên nói:
- Thác Bạt Linh Hoàng, đến cùng xảy ra chuyện gì?
Thác Bạt Linh Hoàng lúc này kể lại chuyện khảo nghiệm tại đại hoang mạc.
Sau khi Tứ đại Linh Hoàng biết, nhất thời hiểu rõ, nguyên lai tên này gọi Vân Phi Dương, được A Tu La đại nhân lưu lại cơ duyên mới thu hoạch được bảo vật, cũng không phải đệ tử gì cả!
Càng kình bạo là.
Tên này không phải Ma Linh Tộc, là một nhân loại!
Mỗi một câu của Thác Bạt Linh Hoàng đều truyền lại trên không Hạ Lan bộ lạc, mỗi tộc nhân đều nghe được.
Đã từng là Tế tự, Quốc Sư hiện tại là nhân loại?
Thần sắc bọn họ ngốc trệ.
Sự thật này rất khó tiếp nhận, dù sao trong mảnh đất thí luyện, Ma Linh Tộc rất cừu địch nhân loại!
- Tốt!
Hô Duyên Linh Hoàng giận dữ hét:
- Tiểu tử, ngươi dám gạt ta!
Tam Hoàng khác cũng giận không nhịn nổi. Nếu như không phải Thác Bạt Linh Hoàng xuất hiện vạch trần, bọn họ thật sự tin tên này là đệ tử A Tu La đại nhân.
- Chư vị!
Thác Bạt Linh Hoàng phẫn nộ nói:
- Người này chưởng khống Luyện Hồn Chung có hạn, nhiều nhất trấn áp một người, chúng ta cùng ra tay, bắt giữ hắn đoạt lại Địa Hỏa và Luyện Hồn Chung!
Câu nói sau cùng, tràn ngập dụ hoặc to lớn, trong ánh mắt cả đám lộ vẻ tham lam.
- Vân Phi Dương.
Nhưng vào lúc này, Hạ Lan Phi hỏi.
- Thác Bạt Lưu nói thật?
Cho tới nay, nàng xem Vân Phi Dương như đệ tử A Tu La, chưa từng nghĩ đây là một âm mưu, hơn nữa còn là một tên nhân loại.
- Nàng tin tưởng hắn?
Vân Phi Dương hỏi lại.
Trên mặt xinh đẹp của Hạ Lan Phi hiện ra giãy dụa. Cuối cùng phảng phất như làm ra quyết định, nói:
- Ta tin chàng.
Vân Phi Dương cười nói:
- Phải vậy chứ.
- Hạ Lan Phi!
Thác Bạt Linh Hoàng cả giận nói:
- Hắn là một tên nhân loại, là cừu địch của chúng ta, ngươi tin tưởng hắn, chẳng khác nào phản bội Ma Linh Tộc!
- Im miệng!
Hạ Lan Phi lạnh lùng nói:
- Ngươi nói hắn là nhân loại, có chứng cớ gì?
- Cái này…
Thác Bạt Linh Hoàng yên lặng, chứng cứ tốt nhất để phân biệt nhân loại là mùi vị, nhưng tên kia không có.
"Hô ——"
Đột nhiên, hắn bạo phát tu vi, nói:
- Chư vị, còn chờ cái gì nữa, động thủ đi thôi!
Tứ đại Linh Hoàng cùng lúc bộc phát tu vi, ánh mắt khóa chặt trên thân Vân Phi Dương.
Bọn họ hiện tại cũng mặc kệ Vân Phi Dương có phải nhân loại hay không, bọn họ chỉ để ý đến Địa Hỏa và mô phỏng Luyện Hồn Chung!
- Chậm đã!
Hạ Lan Phi lạnh lùng nói:
- Ra ngoài đánh.
Cường giả Linh Hoàng một khi động thủ, động tĩnh cực lớn, cho nên nhất định phải đi chỗ khác đánh nhau.
Bên ngoài Hạ Lan bộ lạc năm trăm dặm là một mảnh hoang vu khu vực, Vân Phi Dương cùng Hạ Lan Phi treo giữa không trung, đối diện bọn họ là năm Linh Hoàng.
Hai đối năm.
Có chút khó chơi.
- Tiểu tử!
Hô Duyên Linh Hoàng lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi chủ động giao ra Địa Hỏa và Luyện Hồn Chung, chúng ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết.
Có thể dùng miệng giải quyết, hắn vẫn không muốn động thủ, vạn nhất đánh tên này cho tàn phế, bảo vật có tổn thương thì được không bù mất.
Vân Phi Dương cười nói:
- Muốn bảo vật của ta thì phải xem ngươi có thực lực đó hay không?
- Chư vị, lên đi!
Thác Bạt Linh Hoàng tiến lên đầu tiên.
Tứ đại Linh Hoàng cũng nhao nhao theo, bọn họ sợ đi trễ một bước, tiểu tử này rơi vào trong tay người khác thì sẽ rất bị động.
"Xoát!"
Vân Phi Dương mục quang lãnh lệ, quanh thân xuất hiện hỏa diễm nóng rực, hỏa diễm dung hợp với Ma khí hiện ra màu đỏ sậm, lộ ra vẻ âm u.
- Ngày hôm nay!
Hắn lạnh lùng nói:
- Để các ngươi kiến thức một chút Địa Hỏa chi uy của lão tử…
"Bành —— "
Đột nhiên, đằng sau truyền đến tiếng bạo hưởng.
"Sưu ——"
Vân Phi Dương như đạn pháo bay đập xuống mặt đất.
Địa Hỏa quanh người hắn thu liễm, lật người phun ra một ngụm máu, phẫn nộ nhìn về phía Hạ Lan Phi.
Ngũ đại Linh Hoàng đang công tới nhao nhao dừng lại, thần sắc hoảng hốt, hiển nhiên không ngờ nữ nhân này lại đột nhiên đánh lén tên kia.
"Xoát."
Hạ Lan Phi nhẹ nhàng rơi xuống, nắm Vân Phi Dương thụ thương giơ lên, đặt tay lên mạch môn hắn, lạnh nhạt nói:
- Vân Phi Dương, ngươi cho rằng bản Hoàng sẽ tin tưởng ngươi?
Nữ nhân này giống như thay đổi thành một người khác, trở nên lạnh lùng âm u.
Vân Phi Dương cười thảm.
- Lưu Linh Hồn Nguyên Thần của Thác Bạt bị cô khống chế, không thể đi ra vạch trần, hắn đã dám đến, nhất định do cô chỉ thị, ta sớm nên nghĩ đến!
- Đáng tiếc.
Hạ Lan Phi theo sát đi tới, nói:
- Ngươi hiện tại nhớ tới đã muộn.
"Ha ha ha!"
Vân Phi Dương dữ tợn cười quát.
- Vân Phi Dương ta ngang dọc cả đời, không nghĩ tới hôm nay thua trong tay một nữ nhân!
Trong quá trình này, bốn Linh Hoàng khác chỉ hiện ra vẻ chấn kinh, không có bất cứ cơ hội nào ra tay.
- Mô phỏng…mô phỏng Luyện Hồn Chung!
Sau một lát, Tử Xa Linh Hoàng kinh hô.
Thần sắc mấy người Hô Duyên Linh Hoàng cũng đại biến, ánh mắt khóa chặt trên người Vân Phi Dương, nét mặt hiện vẻ kiêng kị.
Chẳng lẽ tên này là đệ tử A Tu La?
Thần không biết quỷ không hay cấp tốc trấn áp Đan Vu Linh Hoàng, chẳng lẽ hắn đã thành công nắm giữ mô phỏng Luyện Hồn Chung!?
Hạ Lan Phi cũng kinh ngạc không thôi.
Thời điểm Vân Phi Dương trấn áp Thác Bạt Linh Hoàng nàng cũng ở hiện trường, khi đó hắn đâu có thuần thục thao túng Luyện Hồn Chung như hiện tại.
Đây là khẳng định.
Sau khi đột phá đến Linh Hoàng, thực lực và linh hồn rút ngắn không ít, kết hợp lẫn nhau khống chế mô phỏng Luyện Hồn Chung càng thoải mái hơn.
Chí ít, sau khi trấn áp Đan Vu Linh Hoàng, mặt hắn không đổi sắc, phong khinh vân đạm!
- Chư vị.
Vân Phi Dương thản nhiên nói:
- Ta lần này phụng mệnh sư tôn xuống núi để phụ tá một Linh Hoàng, hoàn thành đại nghiệp thống nhất, Hạ Lan Phi chính là người ta lựa chọn.
Tên này diễn kịch phát nghiện.
- Cho nên.
Ánh mắt hắn dần lạnh lẽo, nói:
- Bất kỳ nào người nghi ngờ cũng đang chất vấn sư tôn ta, A Tu La đại nhân!
Ánh mắt này rất sắc bén, Hoàng giả khí tức bại lộ không thể nghi ngờ.
Tứ đại Linh Hoàng rung động trong lòng, kẻ này nhìn qua nhiều nhất chỉ đến 30, vậy mà đạt tới Linh Hoàng, không hổ là đệ tử A Tu La đại nhân.
Vân Phi Dương bạo phát thực lực Linh Hoàng cấp khiến tứ đại Linh Hoàng chấn động, trong lúc nhất thời cũng không dám trở mặt.
Việc tốt như thế làm sao lại được Hạ Lan Phi chiếm rồi, sao không đến phiên mình chứ!
- Xin khuyên bốn vị.
Vân Phi Dương tiếp tục nói:
- Ma Linh Tộc nhất thống là thiên mệnh không thể nghịch chuyển, các ngươi chớ có mưu toan chống cự, nếu không, ta tất diệt trừ tất cả bọn ngươi.
Mới vừa rồi là đe dọa, hiện tại là uy hiếp!
Tứ đại Linh Hoàng thật giận, nhưng vừa nghĩ đến việc Đan Vu Linh Hoàng bị trấn áp thần tốc, từng người lại trầm mặc.
"Xoát!"
Nhưng vào lúc này, Thác Bạt Linh Hoàng từ đằng xa bay tới.
Hắn phẫn nộ chỉ Vân Phi Dương quát.
- Đừng nghe tên này, hắn không phải đệ tử A Tu La đại nhân, chỉ dưới cơ duyên xảo hợp thu hoạch được Địa Hỏa và Luyện Hồn Chung thôi!
Vân Phi Dương nhíu mày.
Tên này làm sao tới đây, hắn chọc thủng thì mình còn thế nào tiếp tục!
Hô Duyên Linh Hoàng ngạc nhiên nói:
- Thác Bạt Linh Hoàng, đến cùng xảy ra chuyện gì?
Thác Bạt Linh Hoàng lúc này kể lại chuyện khảo nghiệm tại đại hoang mạc.
Sau khi Tứ đại Linh Hoàng biết, nhất thời hiểu rõ, nguyên lai tên này gọi Vân Phi Dương, được A Tu La đại nhân lưu lại cơ duyên mới thu hoạch được bảo vật, cũng không phải đệ tử gì cả!
Càng kình bạo là.
Tên này không phải Ma Linh Tộc, là một nhân loại!
Mỗi một câu của Thác Bạt Linh Hoàng đều truyền lại trên không Hạ Lan bộ lạc, mỗi tộc nhân đều nghe được.
Đã từng là Tế tự, Quốc Sư hiện tại là nhân loại?
Thần sắc bọn họ ngốc trệ.
Sự thật này rất khó tiếp nhận, dù sao trong mảnh đất thí luyện, Ma Linh Tộc rất cừu địch nhân loại!
- Tốt!
Hô Duyên Linh Hoàng giận dữ hét:
- Tiểu tử, ngươi dám gạt ta!
Tam Hoàng khác cũng giận không nhịn nổi. Nếu như không phải Thác Bạt Linh Hoàng xuất hiện vạch trần, bọn họ thật sự tin tên này là đệ tử A Tu La đại nhân.
- Chư vị!
Thác Bạt Linh Hoàng phẫn nộ nói:
- Người này chưởng khống Luyện Hồn Chung có hạn, nhiều nhất trấn áp một người, chúng ta cùng ra tay, bắt giữ hắn đoạt lại Địa Hỏa và Luyện Hồn Chung!
Câu nói sau cùng, tràn ngập dụ hoặc to lớn, trong ánh mắt cả đám lộ vẻ tham lam.
- Vân Phi Dương.
Nhưng vào lúc này, Hạ Lan Phi hỏi.
- Thác Bạt Lưu nói thật?
Cho tới nay, nàng xem Vân Phi Dương như đệ tử A Tu La, chưa từng nghĩ đây là một âm mưu, hơn nữa còn là một tên nhân loại.
- Nàng tin tưởng hắn?
Vân Phi Dương hỏi lại.
Trên mặt xinh đẹp của Hạ Lan Phi hiện ra giãy dụa. Cuối cùng phảng phất như làm ra quyết định, nói:
- Ta tin chàng.
Vân Phi Dương cười nói:
- Phải vậy chứ.
- Hạ Lan Phi!
Thác Bạt Linh Hoàng cả giận nói:
- Hắn là một tên nhân loại, là cừu địch của chúng ta, ngươi tin tưởng hắn, chẳng khác nào phản bội Ma Linh Tộc!
- Im miệng!
Hạ Lan Phi lạnh lùng nói:
- Ngươi nói hắn là nhân loại, có chứng cớ gì?
- Cái này…
Thác Bạt Linh Hoàng yên lặng, chứng cứ tốt nhất để phân biệt nhân loại là mùi vị, nhưng tên kia không có.
"Hô ——"
Đột nhiên, hắn bạo phát tu vi, nói:
- Chư vị, còn chờ cái gì nữa, động thủ đi thôi!
Tứ đại Linh Hoàng cùng lúc bộc phát tu vi, ánh mắt khóa chặt trên thân Vân Phi Dương.
Bọn họ hiện tại cũng mặc kệ Vân Phi Dương có phải nhân loại hay không, bọn họ chỉ để ý đến Địa Hỏa và mô phỏng Luyện Hồn Chung!
- Chậm đã!
Hạ Lan Phi lạnh lùng nói:
- Ra ngoài đánh.
Cường giả Linh Hoàng một khi động thủ, động tĩnh cực lớn, cho nên nhất định phải đi chỗ khác đánh nhau.
Bên ngoài Hạ Lan bộ lạc năm trăm dặm là một mảnh hoang vu khu vực, Vân Phi Dương cùng Hạ Lan Phi treo giữa không trung, đối diện bọn họ là năm Linh Hoàng.
Hai đối năm.
Có chút khó chơi.
- Tiểu tử!
Hô Duyên Linh Hoàng lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi chủ động giao ra Địa Hỏa và Luyện Hồn Chung, chúng ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết.
Có thể dùng miệng giải quyết, hắn vẫn không muốn động thủ, vạn nhất đánh tên này cho tàn phế, bảo vật có tổn thương thì được không bù mất.
Vân Phi Dương cười nói:
- Muốn bảo vật của ta thì phải xem ngươi có thực lực đó hay không?
- Chư vị, lên đi!
Thác Bạt Linh Hoàng tiến lên đầu tiên.
Tứ đại Linh Hoàng cũng nhao nhao theo, bọn họ sợ đi trễ một bước, tiểu tử này rơi vào trong tay người khác thì sẽ rất bị động.
"Xoát!"
Vân Phi Dương mục quang lãnh lệ, quanh thân xuất hiện hỏa diễm nóng rực, hỏa diễm dung hợp với Ma khí hiện ra màu đỏ sậm, lộ ra vẻ âm u.
- Ngày hôm nay!
Hắn lạnh lùng nói:
- Để các ngươi kiến thức một chút Địa Hỏa chi uy của lão tử…
"Bành —— "
Đột nhiên, đằng sau truyền đến tiếng bạo hưởng.
"Sưu ——"
Vân Phi Dương như đạn pháo bay đập xuống mặt đất.
Địa Hỏa quanh người hắn thu liễm, lật người phun ra một ngụm máu, phẫn nộ nhìn về phía Hạ Lan Phi.
Ngũ đại Linh Hoàng đang công tới nhao nhao dừng lại, thần sắc hoảng hốt, hiển nhiên không ngờ nữ nhân này lại đột nhiên đánh lén tên kia.
"Xoát."
Hạ Lan Phi nhẹ nhàng rơi xuống, nắm Vân Phi Dương thụ thương giơ lên, đặt tay lên mạch môn hắn, lạnh nhạt nói:
- Vân Phi Dương, ngươi cho rằng bản Hoàng sẽ tin tưởng ngươi?
Nữ nhân này giống như thay đổi thành một người khác, trở nên lạnh lùng âm u.
Vân Phi Dương cười thảm.
- Lưu Linh Hồn Nguyên Thần của Thác Bạt bị cô khống chế, không thể đi ra vạch trần, hắn đã dám đến, nhất định do cô chỉ thị, ta sớm nên nghĩ đến!
- Đáng tiếc.
Hạ Lan Phi theo sát đi tới, nói:
- Ngươi hiện tại nhớ tới đã muộn.
"Ha ha ha!"
Vân Phi Dương dữ tợn cười quát.
- Vân Phi Dương ta ngang dọc cả đời, không nghĩ tới hôm nay thua trong tay một nữ nhân!