Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 114: Thái Cực Linh Phù
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn:
- ------------------
Hôm sau.
Trên diễn võ trường sớm đã chật ních người.
Cao tầng học phủ càng phải hủy đi đài giao đấu dựng lâm thời, tạo ra một vũ đài rộng hơn để học sinh có thể phát huy thực lực một cách tốt nhất.
Làm hai nhân vật chính vào chung kết, Lâm Chỉ Khê một bộ áo trắng đi đến đài, từng dáng đi, cử chỉ như bao phủ cảm giác cao quý, nh làm cho mọi người hâm mộ và sùng bái.
- Phi Dương Phi Dương, học phủ mạnh nhất!
Đám học sinh Quý Thủy Đường không cam lòng lạc hậu, gào thét hô to, Vân Phi Dương tiêu sái đi tới, hắn đưa một tay lên ép tiếng ồn xuống, đợi tiếng la kết thúc, lúc này mới cười nói:
- Lâm Chỉ Khê, như ngươi mong muốn, ở vũ đài này, ngươi với ta gặp nhau.
Lâm Chỉ Khê không nói.
Vân Phi Dương biết nàng tính cách lãnh ngạo, cũng không để ý hắn tại ngay trước mặt mọi người, nói:
- Ngươi từng nói qua, xứng với ngươi, nhất định phải là rồng trong loài người, như vậy, ta đánh bại ngươi có tính là rồng trong loài người không, mà ngươi có nguyện ý gả cho ta không?
Mọi người nghe vậy lạnh run một trận.
Quả nhiên, tên này khẩu vị quá nặng, ưa thích nam nhân!
Ba
Ngồi trong đình nghỉ mát phía xa, Trương Hằng nghe được Vân Phi Dương nói như thế nhất thời nổi giận, chén trong tay bị hắn bóp nát hóa thành bột phấn, trong con ngươi hẹp dài xẹt qua một tia lãnh ý.
- Mẹ kiếp tên này cũng xứng làm rồng trong loài người?
- Đương kim hào kiệt trên đời, xứng đáng bốn chữ này, chỉ có Trương thiếu.
- Không sai!
Đám công tử ca sau lưng nhao nhao vỗ mông ngựa.
Trương Hằng thản nhiên nói:
- Thanh nhi, tra Vân Phi Dương này.
Thư đồng gọi Thanh nhi lên tiếng:
- Vâng, thiếu gia.
Bàng công tử cười lạnh nói:
- Vân Phi Dương a Vân Phi Dương, Trương thiếu vốn không có để rác rưởi như ngươi vào mắt, nhưng ngươi dám đùa giỡn nữ nhân hắn nhìn trúng, cái này không phải tự tìm chết sao.
Vân Phi Dương nói câu kia nếu như đổi lại Lương Âm, nàng khẳng định sẽ tức điên, nhưng Lâm Chỉ Khê vẫn lạnh nhạt, lạnh lùng lên tiếng:
- Ngươi không phải đối thủ của ta.
Có thể làm cho nữ nhân này thẹn quá hoá giận, chỉ sợ chỉ có thời điểm bị Vân Phi Dương nhìn thấy quần áo không chỉnh tề khi trước thôi.
- Vẫn rất tự tin.
Vân Phi Dương cười nói:
- Tới đi.
Vừa dứt lời, Lâm Chỉ Khê xoát một tiếng xuất hiện trước mặt hắn, một mùi thơm ngát thanh nhã bay tới, nhưng hiện tại Vân Phi Dương cũng không có tâm tình phẩm hương, bởi vì lúc này trước mắt hắn đã hiện ra một đồ án Thái Cực.
Nữ nhân này xuất thủ đã vận dụng vũ kỹ miểu sát Dương Chí, xem ra rất nghiêm túc.
Bành
Trên đài giao đấu, truyền đến tiếng nổ mạnh.
Mọi người đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy địa phương Vân Phi Dương đứng vừa rồi bốc lên một làn khói xanh, còn hắn thì đã lui lại mấy trượng, y phục trước ngực lộ ra da thịt cháy đen.
Phát sinh chuyện gì?
Tất cả mọi người ngơ ngác.
Lâm Chỉ Khê vừa ra tay quá nhanh, bọn họ không thấy rõ!
- Đây là ……… Thái Cực Linh Phù?
Rất nhiều gia chủ thế lực tọa quan trên chiến đài nhao nhao đứng lên, trong con ngươi lóe ra vẻ chấn kinh, bọn họ thấy được Lâm Chỉ Khê xuất thủ, cũng thấy rõ quá trình hình thành đồ án Thái Cực kia và quá trình nó nổ tung.
Thái Cực Linh Phù chính, võ kỹ bí truyền của Lâm gia, như vậy thiếu niên đứng trên đài, tất nhiên là dòng chính Lâm gia!
- Không nghĩ tới, sẽ có dòng chính Lâm gia tiến vào Đông Lăng học phủ.
- Lâm gia không phải có tu luyện đường của riêng mình sao?!
Thế lực khắp nơi nhao nhao bàn luận.
Vân Phi Dương xoa vị trí ngực bị cháy đen, ngẩng đầu cười:
- Một chiêu này rất mạnh, đáng tiếc không làm gì được ta.
- Thật sao?
Lâm Chỉ Khê xuất hiện lần nữa trước người hắn, tay ngọc vung lên, trong nháy mắt hiện ra hai Thái Cực đồ án, sau đó chỉ nghe bành bành hai tiếng nổ mạnh truyền đến.
Thế lực quan chiến khắp nơi mắt trợn tròn.
Võ kỹ bí truyền Lâm gia - Thái Cực Linh Phù, có mấy trọng cảnh giới, đệ nhất trọng có thể hình thành một đạo Linh Phủ, đệ nhị trọng có thể hình thành hai đạo Linh Phù.
- Không được.
Một tên gia chủ rung động nói:
- Tuổi còn nhỏ, đã lĩnh ngộ Thái Cực Linh Phù đến nhị trọng, người này chỉ sợ cũng là tuyệt đỉnh thiên tài của Lâm gia!
Mọi người chấn kinh, nhìn về phía Vân Phi Dương, thấy ngực tiểu tử này bị oanh ra hai vết thương to, nhưng hắn lại vẫn đứng thẳng trên đài, không những không có bị loại, mà còn tiêu sái vỗ vỗ trước ngực, cười nói:
- Ngươi chỉ có lực lượng thế này thôi sao?
- Kinh lịch ba lần oanh tạc, còn có thể đứng, thân thể kẻ này không tệ.
- Ta nghe nói, tiểu tử này gọi Vân Phi Dương, tại tầng thứ nhất Luyện Võ Tháp chịu đựng tám ngày mới ra ngoài.
Một gia chủ hiểu rõ tình hình nói.
- Tám ngày?
Đám gia chủ còn lại nhao nhao trừng to mắt.
Trận pháp bên trong Luyện Võ Tháp tàn khốc cỡ nào, bọn họ sớm nghe qua, một thiếu niên có thể ở bên trong chống đỡ tám ngày, khó trách thân thể hắn sẽ mạnh như thế!
Nhìn bọn hắn mắt lớn trừng mắt nhỏ, trong lòng Cao Viễn Chúc rất đắc ý, dù sao vô luận Lâm Chỉ Khê hay Vân Phi Dương đều là hạt giống tốt nhất của học phủ, bọn hắn muốn hâm mộ thì cứ để bọn hắn chậm rãi hâm mộ.
- Còn không có ngã xuống?
Lâm Chỉ Khê khẽ nhíu mày.
Nàng lý giải Thái Cực Linh Phù mặc dù không đạt tới đỉnh phong, nhưng vừa rồi huyễn hóa ra hai đạo đồ án Thái Cực sinh ra lực bạo tạc đủ để vượt qua ba ngàn cân, người này ngạnh kháng xuống lại còn có thể đứng, thật không thể tưởng tượng nổi.
Ba ngàn cân lực đạo, cường độ này đã có thể so với Vũ Đồ trung kỳ đỉnh phong, mà tu vi Lâm Chỉ Khê bại lộ lại vẻn vẹn chỉ có Vũ Đồ sơ kỳ!
Dựa theo Vạn Thế Đại Lục phân chia đối với cảnh giới Vũ Đồ, Vũ Đồ sơ kỳ lực lượng giới hạn khoảng hai ngàn cân, Vũ Đồ trung kỳ ba ngàn cân, Vũ Đồ hậu kỳ khoảng năm ngàn cân.
Vũ Lực đột phá đến đỉnh phong, mỗi lần đột phá gia tăng một trăm cân lực đạo, Vũ Đồ giai đoạn, lực đạo gia tăng ít nhất năm trăm cân.
Một Vũ Đồ đỉnh phong có thể nhẹ nhõm hành hạ năm Vũ Lực đỉnh phong, tới cảnh giới Vũ Sư, bắt đầu thối luyện Linh lực, làm Linh lực càng thêm tinh thuần, lực lượng gia tăng càng khủng bố.
Trị số từng cảnh giới cũng chỉ tượng trưng, cũng không phải tuyệt đối, có thiên tài có thể không nhìn đẳng cấp hạn chế bộc phát ra trị số cao hơn giới hạn vốn có của nó, tỉ như Vân Phi Dương từ khi nắm giữ Vũ Lực đến nay, lực lượng một mực cao hơn giới hạn đẳng cấp của hắn.
Tại Luyện Võ Tháp hắn đột phá Vũ Đồ, chưa tiến hành rèn luyện để vững chắc cảnh giới, lực lượng đã đạt tới hai ngàn cân, giới hạn này vốn phải đột phá đến Vũ Đồ sơ kỳ đỉnh phong mới có được!
Đẳng cấp đề cao để thân thể bạo phát lực đạo càng thêm mạnh mẽ, thi triển vũ kỹ, cùng mang vũ khí phẩm giai đồng dạng có thể gia tăng lực đạo.
Lâm Chỉ Khê hiển lộ ra tu vi Vũ Đồ sơ kỳ, đánh ra lực kình ba ngàn cân, một bộ phận do thực lực của nàng cao cường, bộ phận khác do nàng có vũ kỹ giúp tăng thêm lực đạo.
- Nữ nhân này, thi triển vũ kỹ không đơn giản
Vân Phi Dương âm thầm nghĩ:
- Nếu không có nội tình tốt, lại tại luyện võ tháp ma luyện lâu như vậy, chỉ sợ rất khó chống được vài chiêu của nàng.
- Đến đây đi.
Hắn ưỡn ngực, trong con ngươi lóe ra ý cười, không thể không nói, vẻ mặt này rất cần ăn đòn, Lâm Chỉ Khê thi triển thân pháp, tay ngọc vung lên
Nàng không có vung ra xong đã bị đại thủ của Vân Phi Dương thừa dịp nàng công tới bắt tới, bàn tay hắn đặt lên Khí Mạch của nàng, nói:
- Đứng đấy để ngươi đánh, cho ta ngu à?
- Ngươi và ngu ngốc không khác gì nhiều.
Lâm Chỉ Khê thản nhiên nói.
đápVân Phi Dương khẽ giật mình, lòng sinh không ổn, quả nhiên, sau lưng nhất thời truyền đến một lực trùng kích cuồng bạo.
Bành bành bành
Ba đạo Thái Cực Linh Phù chẳng biết lúc nào hình thành sau lưng, sau đó đánh mạnh vào hắn rồi nổ tung, lực bạo phát cự đại cùng lực trùng kích, nổ Vân Phi Dương bay ra ngoài, hắn đặt mông ngồi trên mép đài tỷ đấu thở hổn hển.
- Tê tê!
Hắn xoát một cái nhảy dựng lên, như con khỉ nhảy lung tung trên đài tuy thân thể hắn rất mạnh, nhưng ba đạo Linh phù ẩn chứa lực lượng, đánh vào người cũng rất đau.
- Ha ha ha.
Mọi người cười ha hả. Càng có người nói:
- Vân Phi Dương không có sức đối kháng, kết cục trận chiến này không cần nói cũng biết.
Rất nhiều gia chủ không chú ý thắng bại giống đám học sinh, khóe miệng bọn hắn co giật nói:
- Kẻ này, lại lĩnh ngộ ra Nhị Sinh Vi Tam
- Có thể lĩnh hội Thái Cực Linh Phù đến đệ tam trọng, cuối cùng là thiên tài nào của Lâm gia, tại sao chưa từng nghe nói qua!
Lâm Chỉ Khê cường thế, rung động mỗi người.
Thời khắc đó, Vân Phi Dương không thể nghi ngờ trở thành vai phụ, hắn hiển nhiên trở thành bông hoa nhỏ tô sắc cho nàng vinh danh.
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn:
- ------------------
Hôm sau.
Trên diễn võ trường sớm đã chật ních người.
Cao tầng học phủ càng phải hủy đi đài giao đấu dựng lâm thời, tạo ra một vũ đài rộng hơn để học sinh có thể phát huy thực lực một cách tốt nhất.
Làm hai nhân vật chính vào chung kết, Lâm Chỉ Khê một bộ áo trắng đi đến đài, từng dáng đi, cử chỉ như bao phủ cảm giác cao quý, nh làm cho mọi người hâm mộ và sùng bái.
- Phi Dương Phi Dương, học phủ mạnh nhất!
Đám học sinh Quý Thủy Đường không cam lòng lạc hậu, gào thét hô to, Vân Phi Dương tiêu sái đi tới, hắn đưa một tay lên ép tiếng ồn xuống, đợi tiếng la kết thúc, lúc này mới cười nói:
- Lâm Chỉ Khê, như ngươi mong muốn, ở vũ đài này, ngươi với ta gặp nhau.
Lâm Chỉ Khê không nói.
Vân Phi Dương biết nàng tính cách lãnh ngạo, cũng không để ý hắn tại ngay trước mặt mọi người, nói:
- Ngươi từng nói qua, xứng với ngươi, nhất định phải là rồng trong loài người, như vậy, ta đánh bại ngươi có tính là rồng trong loài người không, mà ngươi có nguyện ý gả cho ta không?
Mọi người nghe vậy lạnh run một trận.
Quả nhiên, tên này khẩu vị quá nặng, ưa thích nam nhân!
Ba
Ngồi trong đình nghỉ mát phía xa, Trương Hằng nghe được Vân Phi Dương nói như thế nhất thời nổi giận, chén trong tay bị hắn bóp nát hóa thành bột phấn, trong con ngươi hẹp dài xẹt qua một tia lãnh ý.
- Mẹ kiếp tên này cũng xứng làm rồng trong loài người?
- Đương kim hào kiệt trên đời, xứng đáng bốn chữ này, chỉ có Trương thiếu.
- Không sai!
Đám công tử ca sau lưng nhao nhao vỗ mông ngựa.
Trương Hằng thản nhiên nói:
- Thanh nhi, tra Vân Phi Dương này.
Thư đồng gọi Thanh nhi lên tiếng:
- Vâng, thiếu gia.
Bàng công tử cười lạnh nói:
- Vân Phi Dương a Vân Phi Dương, Trương thiếu vốn không có để rác rưởi như ngươi vào mắt, nhưng ngươi dám đùa giỡn nữ nhân hắn nhìn trúng, cái này không phải tự tìm chết sao.
Vân Phi Dương nói câu kia nếu như đổi lại Lương Âm, nàng khẳng định sẽ tức điên, nhưng Lâm Chỉ Khê vẫn lạnh nhạt, lạnh lùng lên tiếng:
- Ngươi không phải đối thủ của ta.
Có thể làm cho nữ nhân này thẹn quá hoá giận, chỉ sợ chỉ có thời điểm bị Vân Phi Dương nhìn thấy quần áo không chỉnh tề khi trước thôi.
- Vẫn rất tự tin.
Vân Phi Dương cười nói:
- Tới đi.
Vừa dứt lời, Lâm Chỉ Khê xoát một tiếng xuất hiện trước mặt hắn, một mùi thơm ngát thanh nhã bay tới, nhưng hiện tại Vân Phi Dương cũng không có tâm tình phẩm hương, bởi vì lúc này trước mắt hắn đã hiện ra một đồ án Thái Cực.
Nữ nhân này xuất thủ đã vận dụng vũ kỹ miểu sát Dương Chí, xem ra rất nghiêm túc.
Bành
Trên đài giao đấu, truyền đến tiếng nổ mạnh.
Mọi người đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy địa phương Vân Phi Dương đứng vừa rồi bốc lên một làn khói xanh, còn hắn thì đã lui lại mấy trượng, y phục trước ngực lộ ra da thịt cháy đen.
Phát sinh chuyện gì?
Tất cả mọi người ngơ ngác.
Lâm Chỉ Khê vừa ra tay quá nhanh, bọn họ không thấy rõ!
- Đây là ……… Thái Cực Linh Phù?
Rất nhiều gia chủ thế lực tọa quan trên chiến đài nhao nhao đứng lên, trong con ngươi lóe ra vẻ chấn kinh, bọn họ thấy được Lâm Chỉ Khê xuất thủ, cũng thấy rõ quá trình hình thành đồ án Thái Cực kia và quá trình nó nổ tung.
Thái Cực Linh Phù chính, võ kỹ bí truyền của Lâm gia, như vậy thiếu niên đứng trên đài, tất nhiên là dòng chính Lâm gia!
- Không nghĩ tới, sẽ có dòng chính Lâm gia tiến vào Đông Lăng học phủ.
- Lâm gia không phải có tu luyện đường của riêng mình sao?!
Thế lực khắp nơi nhao nhao bàn luận.
Vân Phi Dương xoa vị trí ngực bị cháy đen, ngẩng đầu cười:
- Một chiêu này rất mạnh, đáng tiếc không làm gì được ta.
- Thật sao?
Lâm Chỉ Khê xuất hiện lần nữa trước người hắn, tay ngọc vung lên, trong nháy mắt hiện ra hai Thái Cực đồ án, sau đó chỉ nghe bành bành hai tiếng nổ mạnh truyền đến.
Thế lực quan chiến khắp nơi mắt trợn tròn.
Võ kỹ bí truyền Lâm gia - Thái Cực Linh Phù, có mấy trọng cảnh giới, đệ nhất trọng có thể hình thành một đạo Linh Phủ, đệ nhị trọng có thể hình thành hai đạo Linh Phù.
- Không được.
Một tên gia chủ rung động nói:
- Tuổi còn nhỏ, đã lĩnh ngộ Thái Cực Linh Phù đến nhị trọng, người này chỉ sợ cũng là tuyệt đỉnh thiên tài của Lâm gia!
Mọi người chấn kinh, nhìn về phía Vân Phi Dương, thấy ngực tiểu tử này bị oanh ra hai vết thương to, nhưng hắn lại vẫn đứng thẳng trên đài, không những không có bị loại, mà còn tiêu sái vỗ vỗ trước ngực, cười nói:
- Ngươi chỉ có lực lượng thế này thôi sao?
- Kinh lịch ba lần oanh tạc, còn có thể đứng, thân thể kẻ này không tệ.
- Ta nghe nói, tiểu tử này gọi Vân Phi Dương, tại tầng thứ nhất Luyện Võ Tháp chịu đựng tám ngày mới ra ngoài.
Một gia chủ hiểu rõ tình hình nói.
- Tám ngày?
Đám gia chủ còn lại nhao nhao trừng to mắt.
Trận pháp bên trong Luyện Võ Tháp tàn khốc cỡ nào, bọn họ sớm nghe qua, một thiếu niên có thể ở bên trong chống đỡ tám ngày, khó trách thân thể hắn sẽ mạnh như thế!
Nhìn bọn hắn mắt lớn trừng mắt nhỏ, trong lòng Cao Viễn Chúc rất đắc ý, dù sao vô luận Lâm Chỉ Khê hay Vân Phi Dương đều là hạt giống tốt nhất của học phủ, bọn hắn muốn hâm mộ thì cứ để bọn hắn chậm rãi hâm mộ.
- Còn không có ngã xuống?
Lâm Chỉ Khê khẽ nhíu mày.
Nàng lý giải Thái Cực Linh Phù mặc dù không đạt tới đỉnh phong, nhưng vừa rồi huyễn hóa ra hai đạo đồ án Thái Cực sinh ra lực bạo tạc đủ để vượt qua ba ngàn cân, người này ngạnh kháng xuống lại còn có thể đứng, thật không thể tưởng tượng nổi.
Ba ngàn cân lực đạo, cường độ này đã có thể so với Vũ Đồ trung kỳ đỉnh phong, mà tu vi Lâm Chỉ Khê bại lộ lại vẻn vẹn chỉ có Vũ Đồ sơ kỳ!
Dựa theo Vạn Thế Đại Lục phân chia đối với cảnh giới Vũ Đồ, Vũ Đồ sơ kỳ lực lượng giới hạn khoảng hai ngàn cân, Vũ Đồ trung kỳ ba ngàn cân, Vũ Đồ hậu kỳ khoảng năm ngàn cân.
Vũ Lực đột phá đến đỉnh phong, mỗi lần đột phá gia tăng một trăm cân lực đạo, Vũ Đồ giai đoạn, lực đạo gia tăng ít nhất năm trăm cân.
Một Vũ Đồ đỉnh phong có thể nhẹ nhõm hành hạ năm Vũ Lực đỉnh phong, tới cảnh giới Vũ Sư, bắt đầu thối luyện Linh lực, làm Linh lực càng thêm tinh thuần, lực lượng gia tăng càng khủng bố.
Trị số từng cảnh giới cũng chỉ tượng trưng, cũng không phải tuyệt đối, có thiên tài có thể không nhìn đẳng cấp hạn chế bộc phát ra trị số cao hơn giới hạn vốn có của nó, tỉ như Vân Phi Dương từ khi nắm giữ Vũ Lực đến nay, lực lượng một mực cao hơn giới hạn đẳng cấp của hắn.
Tại Luyện Võ Tháp hắn đột phá Vũ Đồ, chưa tiến hành rèn luyện để vững chắc cảnh giới, lực lượng đã đạt tới hai ngàn cân, giới hạn này vốn phải đột phá đến Vũ Đồ sơ kỳ đỉnh phong mới có được!
Đẳng cấp đề cao để thân thể bạo phát lực đạo càng thêm mạnh mẽ, thi triển vũ kỹ, cùng mang vũ khí phẩm giai đồng dạng có thể gia tăng lực đạo.
Lâm Chỉ Khê hiển lộ ra tu vi Vũ Đồ sơ kỳ, đánh ra lực kình ba ngàn cân, một bộ phận do thực lực của nàng cao cường, bộ phận khác do nàng có vũ kỹ giúp tăng thêm lực đạo.
- Nữ nhân này, thi triển vũ kỹ không đơn giản
Vân Phi Dương âm thầm nghĩ:
- Nếu không có nội tình tốt, lại tại luyện võ tháp ma luyện lâu như vậy, chỉ sợ rất khó chống được vài chiêu của nàng.
- Đến đây đi.
Hắn ưỡn ngực, trong con ngươi lóe ra ý cười, không thể không nói, vẻ mặt này rất cần ăn đòn, Lâm Chỉ Khê thi triển thân pháp, tay ngọc vung lên
Nàng không có vung ra xong đã bị đại thủ của Vân Phi Dương thừa dịp nàng công tới bắt tới, bàn tay hắn đặt lên Khí Mạch của nàng, nói:
- Đứng đấy để ngươi đánh, cho ta ngu à?
- Ngươi và ngu ngốc không khác gì nhiều.
Lâm Chỉ Khê thản nhiên nói.
đápVân Phi Dương khẽ giật mình, lòng sinh không ổn, quả nhiên, sau lưng nhất thời truyền đến một lực trùng kích cuồng bạo.
Bành bành bành
Ba đạo Thái Cực Linh Phù chẳng biết lúc nào hình thành sau lưng, sau đó đánh mạnh vào hắn rồi nổ tung, lực bạo phát cự đại cùng lực trùng kích, nổ Vân Phi Dương bay ra ngoài, hắn đặt mông ngồi trên mép đài tỷ đấu thở hổn hển.
- Tê tê!
Hắn xoát một cái nhảy dựng lên, như con khỉ nhảy lung tung trên đài tuy thân thể hắn rất mạnh, nhưng ba đạo Linh phù ẩn chứa lực lượng, đánh vào người cũng rất đau.
- Ha ha ha.
Mọi người cười ha hả. Càng có người nói:
- Vân Phi Dương không có sức đối kháng, kết cục trận chiến này không cần nói cũng biết.
Rất nhiều gia chủ không chú ý thắng bại giống đám học sinh, khóe miệng bọn hắn co giật nói:
- Kẻ này, lại lĩnh ngộ ra Nhị Sinh Vi Tam
- Có thể lĩnh hội Thái Cực Linh Phù đến đệ tam trọng, cuối cùng là thiên tài nào của Lâm gia, tại sao chưa từng nghe nói qua!
Lâm Chỉ Khê cường thế, rung động mỗi người.
Thời khắc đó, Vân Phi Dương không thể nghi ngờ trở thành vai phụ, hắn hiển nhiên trở thành bông hoa nhỏ tô sắc cho nàng vinh danh.