-
Chap 45+46
Quân Mạc Phàm trực tiếp đưa Lăng U đến một quán nhỏ nhưng bên trong lại thiết kế vô cùng rộng rãi. Anh đẩy cô đến trước mặt một người đàn ông có quả đầu lạ rồi quay người rời đi.
" Hoá ra anh là nhà tạo mẫu tóc." Lăng U nhìn bàn tay điêu luyện kia có chút ngưỡng mộ nói.
Anh ta cũng cười đáp lại, đây là lần đầu tiên boss dẫn một cô gái tới đây. Trước đó đã căn dặn anh ta thật kỹ rằng phải toàn tâm toàn ý phục vụ. Phu nhân của boss vẫn là không nên động vào.
Làm tóc xong, Lăng U lại bị đẩy vào trong phòng, bên trong đều là những bộ váy hàng hiệu hiếm có, một người phụ nữ nhìn cô từ đầu đến chân rồi đưa cho cô một bộ váy màu trăng non.
Đến khi Quân Mạc Phàm trở lại, Lăng U đã hoàn toàn trở thành một nàng công chúa. Cô vốn đã xinh đẹp, trang điểm lại càng xinh đẹp hơn. Anh hài lòng gật đầu rồi kéo cô lên xe phóng đi.
" Boss, chúng ta đi đâu vậy?"
" Đến Lãnh gia."
Lăng U ngẩn người, lúc sau mới hiểu được liền nhíu mày hỏi tại sao. Rõ ràng là mời anh, cô đi theo làm gì chứ, người ta thấy cô còn chướng mắt nữa là.
" Đưa em đi giao tiếp, sau này đỡ làm anh mất mặt."
Lăng U nhìn Lãnh gia cảm thấy không như trong tưởng tượng, không to cũng không xa hoa, gia chủ xem ra rất coi trọng gia đình.
" Phàm, anh đến rồi." Ninh Thư thấy anh bước ra khỏi xe liền vui vẻ chạy đến.
Quân Mạc Phàm không để ý đến cô ta, anh vòng qua bên kia mở cửa xe cho cô. Ninh Thư thấy cô mặt lập tức biến sắc trở nên vặn vẹo, chỉ là đi dự tiệc gia đình mà cũng mang theo thư ký sao?
" Quân tổng, cảm ơn cậu đã đến chung vui." Lãnh Hải nhìn phát biết ngay người phụ nữ đi cùng anh không phải bình thường. Nhìn ánh mắt chiều chuộng yêu thương kia, con gái ông ta nhất định không có cửa.
" Chú đừng câu nệ, cứ gọi cháu là Mạc Phàm, chúng ta hợp tác bao nhiêu năm, đây là chuyện nên làm. Chúc mừng cô chú." anh bắt tay xã giao, cô võ thể nhìn ra anh rất coi trọng người này.
" Cô đây là?"
" Vợ sắp cưới của cháu."
Mặt Lăng U đỏ lên, cô với anh còn chưa từng hẹn hò, sao nhanh như vậy đã là vợ sắp cưới, cô còn chưa chuẩn bị tâm lý làm mẹ kế của một thằng nhóc 5 tuổi đâu. Ninh Thư nghe xong hai tay run rẩy nắm thành nắm đấm. Cô ta theo đuổi anh hơn 1 năm trời vậy mà ngay cả ánh mắt anh cũng phải hiếm hoi lắm mới ban phát cho cô ta, người phụ nữ này quen anh được nửa tháng đã sắp thành Quân phu nhân, cô ta không cam lòng.
Thức ăn rất ngon, Lăng U ăn mà mặc kệ ánh mắt chết chóc đang chĩa về mình từ đầu đến cuối của Ninh Thư.
Nhìn anh ung dung ôm cô rời đi, Ninh Thư tức giận nhất thời quên mất đám nhà báo được cô ta mời tới đang ra sức truyền thông tin chủ tịch Quân thị công khai vợ sắp cưới.
Mới sáng sớm Lăng U đã cảm thấy không khí bất thường khi bước chân vào công ti. Mọi người đưa cặp mắt soi mói nhìn cô như một con khỉ trong sở thú khiến Lăng U thấy khó chịu, hôm nay cô ăn mặc đúng là hơi khác mọi khi nhưng đâu không có giống người như vậy.
" Bạch trợ lý." Lăng U nhìn thấy Bạch Vô Thường lập tức vẫy tay lên chào.
" Tiểu Lăng U." giọng nói có chút u buồn vang lên.
Bạch Vô Thường chậm chạp đi tới chỗ cô, mệt mỏi cười chào. Anh ta vẫn biết cô sẽ thuộc về Diêm Vương đại nhân, nhưng khi nhìn đến tờ báo sáng nay liền không kìm được mà có chút ghen tị lẫn chán nản. Chỉ với thời gian ngắn như vậy, boss đã biến Lăng U trở thành người của mình, tình cảm không nên có với cô lại bị chôn vùi thêm nữa.
" Bạch trợ lý, có phải hôm nay tôi nhìn lạ lắm không? Sao ai cũng nhìn tôi như vậy?" cô nhỏ giọng hỏi.
" Cô cập nhật thông tin chậm thật đấy, giờ chắc cả nước đều biết cô là Quân phu nhân tương lai rồi." Bạch Vô Thường mở điện thoại cho cô xem, mắt Lăng U như muốn lòi ra, ngay cả đoạn video anh tuyên bố cô là vợ sắp cưới với Lãnh tổng cũng bị đăng lên.
" Cái này........" mặt Lăng U trở nên méo mó. Mặc dù anh đã gặp qua ba mẹ cô nhưng hôn nhân là chuyện cả đời, cô không muốn lấy người cô không yêu.
Lăng U vác bộ mặt u ám đi lên phòng làm việc. Vừa mở cửa đã thấy anh đang thong thả nhâm nhi cafe buổi sáng, nhìn khuôn mặt tươi tỉnh kia chắc tâm trạng đang rất tốt đây.
Quân Mạc Phàm nhìn thấy cô liền kiềm chế lại cảm xúc cố làm ra vẻ lạnh lùng mọi khi. Lăng U dụi mắt một cái, cô thật không nhìn nhầm chứ, giây trước boss thậm chí còn nhếch miệng cười, giây sau đã mặt lạnh nhìn cô.
" Em đến muộn."
" Boss, anh...... đã đọc báo sáng nay chưa?" cô ấp úng nói.
" Rồi." anh gật đầu một cái nhìn cô.
" Vậy chuyện kia.......anh tính bao giờ mở họp báo giải thích?"
"......." Quân Mạc Phàm nhướng mày nhìn cô. Đôi chân dài nhanh như cắt đi đến trước mặt Lăng U khiến cô cảm thấy ngột ngạt.
" Sớm hay muộn thì em cũng là vợ tôi, cần phải giải thích sao? Hơn nữa...... em phải chịu trách nhiệm với tôi, ăn tôi rồi có sản phẩm liền muốn chạy sao?" chữ hơn nữa vừa nói ra, tay đã nâng cằm cô lên, đôi môi mỏng lập tức hôn môi cô.
Môi lưỡi quấn lấy nhau khiến đầu óc Lăng U trở nên ngừng hoạt động, tai cũng ù ù không nghe rõ câu sau. Lúc này cô chỉ biết boss đang hôn cô, mà còn đưa lưỡi vào trong miệng cô càn quét vị ngọt.
" Ư...... ư......." đến khi không thở được nữa Lăng U mới tỉnh lại, cô đập nhẹ ngực anh ra hiệu cô sắp tắc thở rồi.
Quân Mạc Phàm cũng biết giới hạn của cô nên thả ra, vừa được thả Lăng U đã há to miệng hít lấy hít để.
" Thời gian là cả cuộc đời, chúng ta sẽ tập luyện thường xuyên để nâng cao khả năng của em." anh thơm má cô một cái rồi rời đi.
Lăng U mặt đỏ như đít khỉ đứng dựa người vào tường thở hồng hộc, cô vừa bị boss cưỡng hôn, đáng lẽ là phải một tát bay răng....... nhưng sao tim cô lại đập nhưng như vậy...... lại có một chút cảm giác quen thuộc và nhớ nhung!
- - -
" Hoá ra anh là nhà tạo mẫu tóc." Lăng U nhìn bàn tay điêu luyện kia có chút ngưỡng mộ nói.
Anh ta cũng cười đáp lại, đây là lần đầu tiên boss dẫn một cô gái tới đây. Trước đó đã căn dặn anh ta thật kỹ rằng phải toàn tâm toàn ý phục vụ. Phu nhân của boss vẫn là không nên động vào.
Làm tóc xong, Lăng U lại bị đẩy vào trong phòng, bên trong đều là những bộ váy hàng hiệu hiếm có, một người phụ nữ nhìn cô từ đầu đến chân rồi đưa cho cô một bộ váy màu trăng non.
Đến khi Quân Mạc Phàm trở lại, Lăng U đã hoàn toàn trở thành một nàng công chúa. Cô vốn đã xinh đẹp, trang điểm lại càng xinh đẹp hơn. Anh hài lòng gật đầu rồi kéo cô lên xe phóng đi.
" Boss, chúng ta đi đâu vậy?"
" Đến Lãnh gia."
Lăng U ngẩn người, lúc sau mới hiểu được liền nhíu mày hỏi tại sao. Rõ ràng là mời anh, cô đi theo làm gì chứ, người ta thấy cô còn chướng mắt nữa là.
" Đưa em đi giao tiếp, sau này đỡ làm anh mất mặt."
Lăng U nhìn Lãnh gia cảm thấy không như trong tưởng tượng, không to cũng không xa hoa, gia chủ xem ra rất coi trọng gia đình.
" Phàm, anh đến rồi." Ninh Thư thấy anh bước ra khỏi xe liền vui vẻ chạy đến.
Quân Mạc Phàm không để ý đến cô ta, anh vòng qua bên kia mở cửa xe cho cô. Ninh Thư thấy cô mặt lập tức biến sắc trở nên vặn vẹo, chỉ là đi dự tiệc gia đình mà cũng mang theo thư ký sao?
" Quân tổng, cảm ơn cậu đã đến chung vui." Lãnh Hải nhìn phát biết ngay người phụ nữ đi cùng anh không phải bình thường. Nhìn ánh mắt chiều chuộng yêu thương kia, con gái ông ta nhất định không có cửa.
" Chú đừng câu nệ, cứ gọi cháu là Mạc Phàm, chúng ta hợp tác bao nhiêu năm, đây là chuyện nên làm. Chúc mừng cô chú." anh bắt tay xã giao, cô võ thể nhìn ra anh rất coi trọng người này.
" Cô đây là?"
" Vợ sắp cưới của cháu."
Mặt Lăng U đỏ lên, cô với anh còn chưa từng hẹn hò, sao nhanh như vậy đã là vợ sắp cưới, cô còn chưa chuẩn bị tâm lý làm mẹ kế của một thằng nhóc 5 tuổi đâu. Ninh Thư nghe xong hai tay run rẩy nắm thành nắm đấm. Cô ta theo đuổi anh hơn 1 năm trời vậy mà ngay cả ánh mắt anh cũng phải hiếm hoi lắm mới ban phát cho cô ta, người phụ nữ này quen anh được nửa tháng đã sắp thành Quân phu nhân, cô ta không cam lòng.
Thức ăn rất ngon, Lăng U ăn mà mặc kệ ánh mắt chết chóc đang chĩa về mình từ đầu đến cuối của Ninh Thư.
Nhìn anh ung dung ôm cô rời đi, Ninh Thư tức giận nhất thời quên mất đám nhà báo được cô ta mời tới đang ra sức truyền thông tin chủ tịch Quân thị công khai vợ sắp cưới.
Mới sáng sớm Lăng U đã cảm thấy không khí bất thường khi bước chân vào công ti. Mọi người đưa cặp mắt soi mói nhìn cô như một con khỉ trong sở thú khiến Lăng U thấy khó chịu, hôm nay cô ăn mặc đúng là hơi khác mọi khi nhưng đâu không có giống người như vậy.
" Bạch trợ lý." Lăng U nhìn thấy Bạch Vô Thường lập tức vẫy tay lên chào.
" Tiểu Lăng U." giọng nói có chút u buồn vang lên.
Bạch Vô Thường chậm chạp đi tới chỗ cô, mệt mỏi cười chào. Anh ta vẫn biết cô sẽ thuộc về Diêm Vương đại nhân, nhưng khi nhìn đến tờ báo sáng nay liền không kìm được mà có chút ghen tị lẫn chán nản. Chỉ với thời gian ngắn như vậy, boss đã biến Lăng U trở thành người của mình, tình cảm không nên có với cô lại bị chôn vùi thêm nữa.
" Bạch trợ lý, có phải hôm nay tôi nhìn lạ lắm không? Sao ai cũng nhìn tôi như vậy?" cô nhỏ giọng hỏi.
" Cô cập nhật thông tin chậm thật đấy, giờ chắc cả nước đều biết cô là Quân phu nhân tương lai rồi." Bạch Vô Thường mở điện thoại cho cô xem, mắt Lăng U như muốn lòi ra, ngay cả đoạn video anh tuyên bố cô là vợ sắp cưới với Lãnh tổng cũng bị đăng lên.
" Cái này........" mặt Lăng U trở nên méo mó. Mặc dù anh đã gặp qua ba mẹ cô nhưng hôn nhân là chuyện cả đời, cô không muốn lấy người cô không yêu.
Lăng U vác bộ mặt u ám đi lên phòng làm việc. Vừa mở cửa đã thấy anh đang thong thả nhâm nhi cafe buổi sáng, nhìn khuôn mặt tươi tỉnh kia chắc tâm trạng đang rất tốt đây.
Quân Mạc Phàm nhìn thấy cô liền kiềm chế lại cảm xúc cố làm ra vẻ lạnh lùng mọi khi. Lăng U dụi mắt một cái, cô thật không nhìn nhầm chứ, giây trước boss thậm chí còn nhếch miệng cười, giây sau đã mặt lạnh nhìn cô.
" Em đến muộn."
" Boss, anh...... đã đọc báo sáng nay chưa?" cô ấp úng nói.
" Rồi." anh gật đầu một cái nhìn cô.
" Vậy chuyện kia.......anh tính bao giờ mở họp báo giải thích?"
"......." Quân Mạc Phàm nhướng mày nhìn cô. Đôi chân dài nhanh như cắt đi đến trước mặt Lăng U khiến cô cảm thấy ngột ngạt.
" Sớm hay muộn thì em cũng là vợ tôi, cần phải giải thích sao? Hơn nữa...... em phải chịu trách nhiệm với tôi, ăn tôi rồi có sản phẩm liền muốn chạy sao?" chữ hơn nữa vừa nói ra, tay đã nâng cằm cô lên, đôi môi mỏng lập tức hôn môi cô.
Môi lưỡi quấn lấy nhau khiến đầu óc Lăng U trở nên ngừng hoạt động, tai cũng ù ù không nghe rõ câu sau. Lúc này cô chỉ biết boss đang hôn cô, mà còn đưa lưỡi vào trong miệng cô càn quét vị ngọt.
" Ư...... ư......." đến khi không thở được nữa Lăng U mới tỉnh lại, cô đập nhẹ ngực anh ra hiệu cô sắp tắc thở rồi.
Quân Mạc Phàm cũng biết giới hạn của cô nên thả ra, vừa được thả Lăng U đã há to miệng hít lấy hít để.
" Thời gian là cả cuộc đời, chúng ta sẽ tập luyện thường xuyên để nâng cao khả năng của em." anh thơm má cô một cái rồi rời đi.
Lăng U mặt đỏ như đít khỉ đứng dựa người vào tường thở hồng hộc, cô vừa bị boss cưỡng hôn, đáng lẽ là phải một tát bay răng....... nhưng sao tim cô lại đập nhưng như vậy...... lại có một chút cảm giác quen thuộc và nhớ nhung!
- - -