-
Chương 45
Tuy nhiên, cho dù có nhanh hơn nữa thì cũng không bằng được Đại Bạch. Nó chạy ở phía trước, vì trên đầu thỉnh thoảng còn có các hòn đá lớn nhỏ rơi xuống, nên cơ thể cao lớn của nó hết tránh đông lại tránh tây. Phía sau thỉnh thoảng còn có mấy cái vòi tấn công nó.2Đại Bạch nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp nhảy lên. Lý Tiểu Tửu ôm lấy Lý Long. Bởi vì tốc độ của Đại Bạch quá nhanh làm hai cậu bé không thể không nắm chặt lấy nó, không dễ dàng gì mới chạy xuống được dưới tầng, Nhưng bởi vì cầu thang lần này đi xuống không phải là cửa sau, đám zombie đang lang thang trong đại sảnh nghe được âm thanh đã quay cái đầu cứng đờ của mình lại, hình như ngây ra vài giây, sau đó không hề do dự đã nhào tới.
Bọn họ gần như không có thời gian để nghỉ ngơi nữa, tình huống như vậy có thể nói là thê thảm như7phía trước có sói lao tới, phía sau có hổ tìm đến! Lý Tiểu Tửu phủi đám bụi bám trên đầu và ho khan vài tiếng, mắt cậu nhìn xung quanh. Tất cả có mấy chục con zombie với gương mặt dữ tợn đang chạy qua. Cậu thầm rùng mình, tay ném quả cầu lửa về phía đàn zombie.
“Tiểu Long, em vào trong không gian đi.” Cậu vừa nói, ánh mắt cảnh giác nhìn đám zombie đang đi tới gần.
Gương mặt nhỏ nhắn của Lý Long nặng nề, ánh mắt nhìn lướt qua xung quanh một vòng. Cậu bé thật sự không muốn trốn tránh nữa: “Anh, em không sợ đâu. Em muốn cùng anh đánh chết những con quái vật1này!” Cho dù Lý Long không có dị năng, cũng không có những sức mạnh khác, nhưng cậu bé cũng biết mình gặp phải nguy hiểm mà cứ trốn tránh mãi, cuối cùng chỉ có thể làm vướng chân anh trai mình, làm anh luôn phải lo lắng cho mình. Cậu bé không muốn như vậy, không muốn làm một người vô dụng, cậu bé muốn chung sức chiến đấu cùng bọn họ! Lý Tiểu Tửu im lặng vài giây, mặc dù trong lòng rất lo lắng nhưng vẫn gật đầu. Đúng vậy, thế giới như vậy, nếu không đối mặt thì có khác gì đám người anh Hùng kia? Bây giờ có cậu ở đây, cho nên không cần lo7nghĩ. Nhưng nếu ngày nào đó cậu không ở bên cạnh, vậy Tiểu Long phải làm sao để sống sót được trong thế giới tàn khốc này?
Trở thành người tham sống sợ chết sao? Không! Cậu tuyệt đối sẽ không để cho chuyện như vậy xảy ra được! Cậu lấy ra một con dao làm bếp từ trong không gian ra và đưa cho Lý Long, kiên định nói: “Tiểu Long, chém chết bọn chúng đi!”
Lý Tiểu Tửu nói xong liền vỗ nhẹ vào đầu của Đại Bạch, ghé vào bên tại của nó nói: “Mày nhất định phải bảo vệ tốt em trai đấy.” Cậu nhận được một tiếng gào của Đại Bạch, cũng không biết nó có hiểu lời0câu nói không, nhưng cậu vẫn nhảy xuống khỏi lưng nó, trực tiếp tấn công về phía zombie đang xông qua.
Lúc này, đám người Từ Kinh thảm hại phía sau cuối cùng cũng chạy xuống. Con thú zombie đuổi theo phía sau bọn họ chợt nhảy lên, trực tiếp bám lên trần nhà. Trong lúc vô tình, ánh mắt Lý Tiểu Tửu lướt qua và khóe miệng đột nhiên cứng đờ... Con thú zombie kia nằm ở phía trên giống như bị dính vào vậy. Cả cơ thể to lớn như vậy mà cũng không bị rơi xuống ư?
Trên gương mặt thịt đỏ kia có rất nhiều vết thương còn không ngừng nhỏ xuống máu đen, trong da có gân xanh nổi cao giống như sẽ lập tức nổ tung vậy. Cái miệng rộng chiếm tới nửa gương mặt còn chảy nước miếng... Nó chỉ có một mắt, tròng mắt của nó không phải là màu trắng giống với zombie mà là màu đen, rất giống với con người.
Lý Tiểu Tửu cảm thấy mình đang bị nó quan sát, hơn nữa tuyệt đối không phải là quan sát với ý tốt. Cho dù không biết nó là vật gì, nhưng trong lòng Lý Tiểu Tửu có một cảm giác rất nguy hiểm, thậm chí cậu mơ hồ kích động muốn chạy trốn... Cơ thể Lý Tiểu Tửu căng thẳng, mắt trợn tròn. Đây là lần đầu tiên cậu có cảm giác như vậy... Hai bên im lặng nhìn nhau trong chớp mắt, sau đó Lý Tiểu Tửu sợ hãi nhìn thấy con quái vật kia chậm rãi di chuyển chân tay của mình dọc theo trần nhà, lặng lẽ bò về phía cậu... Đám người Từ Kinh chỉ vừa ngẩng đầu nhìn lên và hít sâu một hơi. Dương Nam lúc này đã hiểu rõ, vì sao khi anh nhìn vào trong căn phòng kia, anh lại không nhìn thấy bóng dáng của nó.
Cơ thể Lý Tiểu Tửu cứng đờ nhìn con quái vật kia chảy nước dãi và chậm rãi di chuyển dọc theo trần nhà... bức tường... leo đến chỗ đối diện Lý Long và câu. Hình như nó đã biết chắc hai cậu bé không thể trốn thoát được, nến tốc độ nhoài người về phía trước cũng chậm rãi... Mỗi một động tác của nó đều có thể làm trái tim của Lý Tiểu Tửu nảy lên. Nhìn con quái vật khủng khiếp kia rồi nhìn xung quanh càng lúc càng có nhiều zombie, Lý Tiểu Tửu bắt đầu đổ mồ hôi lạnh. Khi nhìn thấy con quái vật kia sắp bò tới, cậu ném quả cầu lửa để tiêu diệt zombie xung quanh, sau đó nhanh chóng lùi về phía đám người Từ Kinh.
Bên này, bàn tay của Lý Long cầm con dao làm bếp run rẩy, một tay còn phải nắm chặt lấy lông của Đại Bạch. Cậu bé cảm thấy có áp lực rất lớn. Khi zombie xung quanh còn chưa nhào tới đã bị Đại Bạch dùng móng vuốt đập bay, cậu bé thậm chí không có cơ hội để ra tay. Cậu bé nhíu mày, vỗ một cái vào trên lưng của Đại Bạch, ra hiệu cho nó thả mình xuống.
Đại Bạch chỉ liếc nhìn cậu bé liền không để ý tới nữa. Lý Long tức giận. Khi khóe mắt nhìn thấy phía sau có zombie đang muốn chạy tới, cậu bé hạ quyết tâm cắn răng xoay người, nhảy từ trên lưng của Đại Bạch xuống! Lý Tiểu Tửu quay đầu, vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ này. Cậu trợn trừng mắt, hét gọi tên của Lý Long. Lý Long đứng vững, cậu bé thận trọng tới gần con zombie kia, vung mạnh con dao làm bếp và chém lên mông của nó. “Phụt phụt.”
Chất lỏng màu đen văng vào mặt cậu bé. Lý Long ngẩn người ra vài giây, ngơ ngác nhìn cái đầu của con zombie kia quay lại một trăm tám mươi độ, con mắt trắng dã của nó cúi xuống, nhìn về phía cậu bé! Tay cậu bé run rẩy, miệng nuốt nước bọt. Trước khi con zombie kia nhào tới, cậu bé hét lên một tiếng và đột nhiên rút con dao làm bếp ra.
Lực rút quá lớn làm cậu bé lùi lại vài bước, sau đó ngồi bệt xuống đất, con dao làm bếp cũng bay sang một bên. Mông đau rát làm cậu bé vô thức chảy nước mắt. Cậu bé trừng mắt với con zombie với vẻ hung dữ, xoa mông và nhặt con dao làm bếp lên, không hề sợ chết liền lao vọt tới. Trái tim của Lý Tiểu Tửu vừa hạ xuống, thấy vậy thiếu chút nữa thì phun ra máu.
Cậu đang muốn chạy qua giúp, đột nhiên dưới chân bị thứ gì đó quấn lấy. Cậu hốt hoảng lùi lại hai bước, may mắn tránh thoát!
Cái vòi kia không bỏ việc phản công, liên tục tấn công vào Lý Tiểu Tửu. Cậu né tránh hơi chật vật. Công kích như vậy làm cho cậu thậm chí không có nổi thời gian để dùng dị năng nữa. Cậu nhìn Lý Long nhào qua bên kia, trong lòng càng sốt ruột, cả người toát mồ hôi lạnh!
Sau khi thật vất vả tránh được cái vòi vừa rồi tấn công, một cái vòi khác lại đánh về phía dưới chân cậu. Lý Tiểu Tửu dừng lại một giây, vừa lúc cho quái vật có cơ hội, ngay cả tốc độ của cái vòi cũng nhanh hơn rất nhiều. Chân trái của Lý Tiểu Tửu đột nhiên bị quấn lấy, cậu khiếp sợ, ném liền mấy quả cầu lửa vào con quái vật. Mấy quả cầu lửa không chạm tới một sợi lông của con quái vật, ngược lại đốt cho các zombie bên cạnh không ngừng kêu loạn. Cái vòi đột nhiên kéo mạnh về phía trước, cơ thể Lý Tiểu Tửu bị hẫng, đầu nên mạnh xuống nền gạch men chứ không phải đùa. Chỉ một chút như vậy, trừ xương cốt trên cơ thể muốn vỡ ra, mắt cậu cũng nổ đom đóm, thiếu chút nữa đã hôn mê bất tỉnh.
Tốc độ kéo dưới chân càng lúc càng nhanh, bàn tay Lý Tiểu Tửu sờ soạng, muốn nắm lấy thứ gì đó, nhưng mặt đất bằng phẳng kia làm gì có gì để cậu nắm chứ? Nhìn con quái vật đang há to miệng cho mình, cậu đời người ra vài giây, trái tim ngừng đập. Bên tai cậu còn vang vọng tiếng kêu đầy kinh ngạc của Từ Kinh và Dương Nam. Lý Tiểu Tửu chợt giật mình. Đột nhiên bên tai cậu nghe được một tiếng gào thét thảm thiết. Cậu còn chưa kịp ngẩng đầu lên, thế mà dưới chân đã không còn cảm giác, sau đó cái vòi quấn lấy cậu cứ thế bay ra ngoài! Lý Tiểu Tửu ngẩng đầu lên và nhìn thấy có một bóng dáng cao lớn đang chắn ở trước mặt mình. Đột nhiên mắt cậu nóng lên. Đó chính là Đại Bạch! Cậu vội vàng bò dậy, thậm chí không thèm liếc nhìn tới zombie từ phía sau lao tới, chỉ vung tay lên đã làm cho cả người con zombie này bắt đầu bốc cháy, sau đó kêu rên và ngã xuống đất!
Con mắt Đại Bạch đỏ như máu nhìn chằm chằm vào con thú zombie, thỉnh thoảng trong mắt còn lóe lên sự hung ác. Nó nhe rằng, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ đe dọa. Nếu như đối diện là con người, chắc hẳn đã sớm bị nó dọa năm sụp xuống đất rồi. Nhưng con thú zombie này không chỉ không có suy nghĩ, nó thậm chí không cảm nhận được sự uy hiếp của Đại Bạch.
Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ nó hoặc là đối thủ ngang sức với Đại Bạch, hoặc còn mạnh hơn! Lý Tiểu Tửu leo lên lưng của Đại Bạch, liếc nhìn vẻ mặt kỳ quái của con quái vật kia và vỗ nhẹ vào nó: “Chúng ta đi cứu Tiểu Long trước đã.” Cơ thể Đại Bạch chậm rãi lùi lại, vừa phát ra tiếng và nhảy về phía sau. Nó nhảy xa hai mét, một cái vòi vốn lao tới chợt thấy vậy, sau khi dừng lại vài giây liền tấn công những người khác. Nhóm người Từ Kinh mệt mỏi rã rời, bọn họ không chỉ phải đề phòng zombie tấn công, còn phải đề phòng những cái vòi kia thỉnh thoảng đánh lén. Vừa nhìn thấy Lý Tiểu Tửu bị kéo đi, bọn họ sợ đến toát mồ hôi lạnh. Khi thấy cuối cùng cậu vất vả tránh thoát được, bọn họ thở phào nhẹ nhõm. Nhưng không ngờ các cái vòi kia lao tới càng lúc càng nhiều, hơn mười cái vòi to bằng cánh tay của trẻ con không ngừng đánh loạn vào công kích dị năng của bọn họ. Cho dù bọn họ đã nhiều lần đột phá được vòng vây của đám zombie, trong lòng cũng dần dần thấy phiền muộn!
Bên này là một người và một zombie chiến đấu vô cùng quyết liệt. Bên kia, Lý Tiểu Tửu đã đi tới bên cạnh Lý Long và nhìn thấy cảnh tượng tương tự. Không biết có phải Lý Long may mắn hay không mà gặp phải con zombie và khô vừa già, động tác nhìn cũng cứng đờ. Lý Long có cơ thể nhỏ, tốc độ lại nhanh nên nhiều lần tránh được đòn tấn công của zombie
Cậu bé mặc quần áo dày, dù bị con zombie cào rách vài đường nhưng không tổn thương đến cậu bé.
Zombie lại khác. Bởi vì Lý Long quá thấp, mỗi lần đều chém vào vị trí dưới bụng của nó. Lý Tiểu Tửu nhìn qua, ít nhất cũng có hơn mười chỗ bị chém thương. Chỉ có điều sức lực của Lý Long nhỏ nên không gây ảnh hưởng gì mấy cho con zombie này.