Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-484
Chương 484: Anh dựa vào đâu mà kiểm tra sổ sách của tôi?
Nghe Hoàng Kiển Đình nói rốt cuộc thì tảng đá treo ở trong lòng Phương Như Nguyệt cũng rơi xuống.
Chỉ cần Hoàng Kiến Đình không vội đòi tiền thì bà ta tạm thời sẽ không bị lộ ra ngoài. nhất
Hơn nữa Hoàng Kiến Đình cũng làm cho bà ta hơi cảm động. Bà ta khẽ gật đầu: "Kiến Đình, vẫn là con đau lòng cho mẹ “Được rồi, không uổng công mẹ thương con. “Đợi sau khi làm xong hạng mục này, qua một thời gian nữa mẹ và bố sẽ nghĩ cách để con làm chủ tịch ở đây! “Con hãy làm việc chăm chỉ đừng để bố mẹ thất vọng!
Hoàng Kiến Đình liên tục gật đầu: "Mẹ yên tâm, con tuyệt đối sẽ không làm cho mẹ thất vọng!
Phương Như Nguyệt vừa mới đi thì Hoàng Kiến Đình lập tức nở nụ cười.
Không bao lâu cửa phòng mở ra, Đặng Tiến Quân sốt ruột vội vàng chạy vào: “Anh. Anh lại làm gì rồi?" “Tại sao tài khoản của công ty lại bị rút mất ba mươi năm tý?" “Hoàng Kiến Đình, anh mới tới công ty mấy ngày mà đã tiêu gần một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ rồi.” “Xem như anh dùng tiền thì ít nhất cũng phải nói với tôi, dù sao tôi cũng là người quản lý tài vụ của công ty. “Bây giờ tôi lại không biết số tiền này được dùng vào việc gì, vậy anh bảo tôi phải quản lý tài vụ như thế nào chứ?"
Vẻ mặt Hoàng Kiến Đình khinh thường: "Ôn ào!” “Tôi là tổng giám đốc của công ty, trong công ty có nhiều việc lớn nhỏ như vậy, vậy tôi phải báo cáo với anh tất cả mọi việc sao?" “Rốt cuộc anh là tổng giám đốc hay tôi là tổng giám đốc?” “Đặng Tiến Quân, anh nên làm rõ ràng vị trí của mình
Đặng Tiến Quân vô cùng tức giận. "Hoàng Kiến Đình, đúng vậy, anh là tổng giám đốc!" “Nhưng mà nếu như tôi là là tài vụ của công ty thì nên có tư cách quản lý tài khoản của công ty “Anh đưa sổ sách cho tôi, tôi phải khai báo cho hội đồng quản trị
Nhưng lúc này Lâm Mạc Huy vừa đúng lúc đi dạo đến công trường.
Buổi trưa Hứa Thanh Mây đang bận, anh cảm thấy nhàm chăn nên chạy tới tìm Đặng Tiến Quân cùng đi ăn cơm.
Vừa tới cửa phòng làm việc đã nghe thấy tiếng cãi vã ở bên trong: "Anh là cái thá gì, anh dựa vào đầu mà kiểm tra sổ sách của tôi?" “Anh chẳng qua chỉ là một con chó của Lâm Mạc Huy, ngay cả Lâm Mạc Huy cũng chỉ là một con chó của nhà họ Hứa mà thôi.” “Anh ta cũng không dám nói tới việc kiểm tra sổ sách, vậy anh dựa vào đâu mà kiểm tra sổ sách chứ?"
Lâm Mạc Huy nhíu mày, giọng nói này là của Hoàng Kiến
Đình.
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Giọng nói tức giận của Đặng Tiến Quân cũng truyền tới: “Bây giờ tôi có nhiệm vụ trông coi tài vụ ở đây nên sổ sách của công ty vốn dĩ phải do tôi quản lý “Anh cầm tất cả sổ sách ở trong tay mà tôi lại không có gì, anh nói xem có nên tìm anh để tìm hiểu tình hình hay không?" “Tôi không biết gì hết vậy anh bảo tôi phải quản lý tài vụ như thế nào chứ?
Hoàng Kiến Đình. "Anh bớt nói nhảm đi “Tôi là tổng giám đốc nên hiển nhiên có quyền sắp xếp tất “Nếu như anh cảm thấy bản thân không quản được tài vụ của công ty vậy anh có thể từ chức rồi cút xéo khỏi đây, bố máy tuyệt đối không ngăn cản mày!"
Đặng Tiến Quân: "Anh...Anh như vậy là hung hãng càn quấy Hoàng Kiến Đình tức giận nói: "Mày nói ai hung hăng cản “Mẹ kiếp, thăng què rác rưởi “Nếu không phải nhà họ Hứa của tao thu nhận và giúp đỡ máy thì bây giờ không biết mày còn ăn xin ở đâu, vậy mà cũng dám chạy tới chỗ này của bố mày quơ tay múa chân?" “Tao nói cho mày biết, bố mày là tổng giám đốc nên bố mày muốn làm gì thì làm! “Nếu như mày không phục thì có thể đi nói với Lâm Mạc
Huy “Mày thử xem cái thắng rác rưởi kia có thể làm chỗ dựa cho mày không... Vẻ mặt Lâm Mạc Huy lạnh lùng trực tiếp đẩy cửa đi vào Sắc mặt Hoàng Kiến Đình thay đổi rồi đột nhiên lại khịt mũi khinh thường lườm Lâm Mạc Huy.
Lâm Mạc Huy trầm giọng nói: "Rốt cuộc là như thế nào? Không đợi Đặng Tiến Quân lên tiếng Hoàng Kiến Đinh lập tức nói: "Lâm Mạc Huy, anh có ý gì?” “Anh để tôi làm tổng giám đốc của công ty nhưng cứ hai ba ngày lại cử người đến kiểm tra sổ sách, anh như vậy là đang nhằm vào tôi sao?” “Sao vậy, bố để tôi tới đây làm tổng giám đốc nên trong lòng anh không phục, vì vậy cố ý tới gây khó dễ tôi sao?" “Nếu như anh không muốn tôi làm tổng giám đốc thì có thể nói với tôi một tiếng chứ không cần thiết phải dùng âm mưu và thủ đoạn như vậy
Lâm Mạc Huy nhíu mày: “Hoàng Kiến Đình, câu nói chuyện khách sáo một chút." “Ai gây khó dễ cậu?"
Nghe Hoàng Kiển Đình nói rốt cuộc thì tảng đá treo ở trong lòng Phương Như Nguyệt cũng rơi xuống.
Chỉ cần Hoàng Kiến Đình không vội đòi tiền thì bà ta tạm thời sẽ không bị lộ ra ngoài. nhất
Hơn nữa Hoàng Kiến Đình cũng làm cho bà ta hơi cảm động. Bà ta khẽ gật đầu: "Kiến Đình, vẫn là con đau lòng cho mẹ “Được rồi, không uổng công mẹ thương con. “Đợi sau khi làm xong hạng mục này, qua một thời gian nữa mẹ và bố sẽ nghĩ cách để con làm chủ tịch ở đây! “Con hãy làm việc chăm chỉ đừng để bố mẹ thất vọng!
Hoàng Kiến Đình liên tục gật đầu: "Mẹ yên tâm, con tuyệt đối sẽ không làm cho mẹ thất vọng!
Phương Như Nguyệt vừa mới đi thì Hoàng Kiến Đình lập tức nở nụ cười.
Không bao lâu cửa phòng mở ra, Đặng Tiến Quân sốt ruột vội vàng chạy vào: “Anh. Anh lại làm gì rồi?" “Tại sao tài khoản của công ty lại bị rút mất ba mươi năm tý?" “Hoàng Kiến Đình, anh mới tới công ty mấy ngày mà đã tiêu gần một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ rồi.” “Xem như anh dùng tiền thì ít nhất cũng phải nói với tôi, dù sao tôi cũng là người quản lý tài vụ của công ty. “Bây giờ tôi lại không biết số tiền này được dùng vào việc gì, vậy anh bảo tôi phải quản lý tài vụ như thế nào chứ?"
Vẻ mặt Hoàng Kiến Đình khinh thường: "Ôn ào!” “Tôi là tổng giám đốc của công ty, trong công ty có nhiều việc lớn nhỏ như vậy, vậy tôi phải báo cáo với anh tất cả mọi việc sao?" “Rốt cuộc anh là tổng giám đốc hay tôi là tổng giám đốc?” “Đặng Tiến Quân, anh nên làm rõ ràng vị trí của mình
Đặng Tiến Quân vô cùng tức giận. "Hoàng Kiến Đình, đúng vậy, anh là tổng giám đốc!" “Nhưng mà nếu như tôi là là tài vụ của công ty thì nên có tư cách quản lý tài khoản của công ty “Anh đưa sổ sách cho tôi, tôi phải khai báo cho hội đồng quản trị
Nhưng lúc này Lâm Mạc Huy vừa đúng lúc đi dạo đến công trường.
Buổi trưa Hứa Thanh Mây đang bận, anh cảm thấy nhàm chăn nên chạy tới tìm Đặng Tiến Quân cùng đi ăn cơm.
Vừa tới cửa phòng làm việc đã nghe thấy tiếng cãi vã ở bên trong: "Anh là cái thá gì, anh dựa vào đầu mà kiểm tra sổ sách của tôi?" “Anh chẳng qua chỉ là một con chó của Lâm Mạc Huy, ngay cả Lâm Mạc Huy cũng chỉ là một con chó của nhà họ Hứa mà thôi.” “Anh ta cũng không dám nói tới việc kiểm tra sổ sách, vậy anh dựa vào đâu mà kiểm tra sổ sách chứ?"
Lâm Mạc Huy nhíu mày, giọng nói này là của Hoàng Kiến
Đình.
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Giọng nói tức giận của Đặng Tiến Quân cũng truyền tới: “Bây giờ tôi có nhiệm vụ trông coi tài vụ ở đây nên sổ sách của công ty vốn dĩ phải do tôi quản lý “Anh cầm tất cả sổ sách ở trong tay mà tôi lại không có gì, anh nói xem có nên tìm anh để tìm hiểu tình hình hay không?" “Tôi không biết gì hết vậy anh bảo tôi phải quản lý tài vụ như thế nào chứ?
Hoàng Kiến Đình. "Anh bớt nói nhảm đi “Tôi là tổng giám đốc nên hiển nhiên có quyền sắp xếp tất “Nếu như anh cảm thấy bản thân không quản được tài vụ của công ty vậy anh có thể từ chức rồi cút xéo khỏi đây, bố máy tuyệt đối không ngăn cản mày!"
Đặng Tiến Quân: "Anh...Anh như vậy là hung hãng càn quấy Hoàng Kiến Đình tức giận nói: "Mày nói ai hung hăng cản “Mẹ kiếp, thăng què rác rưởi “Nếu không phải nhà họ Hứa của tao thu nhận và giúp đỡ máy thì bây giờ không biết mày còn ăn xin ở đâu, vậy mà cũng dám chạy tới chỗ này của bố mày quơ tay múa chân?" “Tao nói cho mày biết, bố mày là tổng giám đốc nên bố mày muốn làm gì thì làm! “Nếu như mày không phục thì có thể đi nói với Lâm Mạc
Huy “Mày thử xem cái thắng rác rưởi kia có thể làm chỗ dựa cho mày không... Vẻ mặt Lâm Mạc Huy lạnh lùng trực tiếp đẩy cửa đi vào Sắc mặt Hoàng Kiến Đình thay đổi rồi đột nhiên lại khịt mũi khinh thường lườm Lâm Mạc Huy.
Lâm Mạc Huy trầm giọng nói: "Rốt cuộc là như thế nào? Không đợi Đặng Tiến Quân lên tiếng Hoàng Kiến Đinh lập tức nói: "Lâm Mạc Huy, anh có ý gì?” “Anh để tôi làm tổng giám đốc của công ty nhưng cứ hai ba ngày lại cử người đến kiểm tra sổ sách, anh như vậy là đang nhằm vào tôi sao?” “Sao vậy, bố để tôi tới đây làm tổng giám đốc nên trong lòng anh không phục, vì vậy cố ý tới gây khó dễ tôi sao?" “Nếu như anh không muốn tôi làm tổng giám đốc thì có thể nói với tôi một tiếng chứ không cần thiết phải dùng âm mưu và thủ đoạn như vậy
Lâm Mạc Huy nhíu mày: “Hoàng Kiến Đình, câu nói chuyện khách sáo một chút." “Ai gây khó dễ cậu?"