Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-289
Chương 289: Tên nhóc cậu sắp phát đạt rồi
Về mặt của Bản Ngọc Lân sững sở, tại sao mà cả đại ca của mình cũng đến rồi?
"Anh Phương, anh... anh tìm Niên làm gì vậy?"
Lần này Bản Ngọc Lẫn đã thành thật hơn rất nhiều, thử thăm dò trước một chút.
"À, ông Chu bảo bọn tôi tới đưa xe cho Niên."
"Nghe nói ngày mai Niên kết hôn. Chắc là sẽ cần một chiếc xe cưới. Cho nên bọn tôi mới đến."
"Ông Chu cũng đang ngồi ở chiếc xe đẳng sau."
"Được rồi, đừng nói nhàm nữa, cậu có biết Niên
sống ở đâu không?"
Toại Phương đáp.
Bản Ngọc Lân gần như nôn ra máu, cậu ta biết ông Chu, ông ta là nhân vật còn lợi hại hơn cả Trương Hòa cơ mà.
Tại sao người có tiếng như vậy cũng đến đưa xe cưới cho Niên chứcRốt cuộc đang xảy ra điều gì vậy?
“Anh Phương, ông Chu có quen biết với Niên
không?”
"Tại sao lại chạy đến đây đưa xe cười cho anh ta?"
Bản Ngọc Lân không can tâm hỏi,
Toại Phương đáp: "Nghe nói đó là một người có tiếng trong thành phố, được anh Hồ ở Nam Mộc Lam bàn giao cho."
"Không chỉ vậy, ngay cả Trần Phước Nguyên cũng đích thân sắp xếp
"Cậu thử nghĩ xem, địa vị của anh Hồ ở Hài Tân lớn như thế, Trần Phước Nguyên thì càng không phải nói rồi
"Việc mà bọn họ giao cho, một nửa bọn côn đồ ở Hải Tân đã hành động rồi."
Bản Ngọc Lân chết lặng.
Cho dù là Hồ Đông An hay là Trần Phước Nguyên đó đều là những nhân vật to lớn mà cậu ta không thể với tới được.
Trần Phước Nguyên thì cũng không nói làm gì, Trong những năm qua, ông ta tập trung vào việc kinh doanh, rất hiếm khi lộ mặt. Ngày càng có nhiều truyền thuyết nói về ông ta.Nhưng anh Hồ ở Nam Mộc Lam mới là thật sự khủng bố, bây giờ người ấy mới là người có tiếng thực
Người ta nói rằng, có rất nhiều việc của Nam Bá Lộc đều là anh Hổ giúp đỡ.
Người có tiếng như vậy đích thân hạ lệnh, địa vị của Niên rốt cuộc là như thế nào?
"Niên là anh em của em. Sao em không biết anh ta quen biết nhiều người có tiếng như vậy chứ?"
Bản Ngọc Lân không nhịn được mà nói.
Toại Phương trợn tròn mắt: "Thật sao?"
"Nhóc, không nhìn ra đó nha!"
"Niên thật sự là anh em của cậu sao?"
Bản Ngọc Lân gật đầu: "Đúng vậy, mẹ anh ấy là dì
ba của em!"
Toại Phương lập tức cho cậu một cú đấm: "Khiếp, thằng nhóc sắp phát đạt rồi!
"Tôi nghe nói sự việc lần này, hình như do một người gọi là anh Huy sắp xếp." "Anh Huy này, là anh em tốt của Niên.".
"Hổ Đông An, chủ yếu bây giờ là làm việc giúp
anh Huy"Anh em của cầu quen biết nhiều người có tiếng như vậy, nhóc con, sau này nhất định phải một bước lên trời
"Đến lúc đó dừng có mà quên tôi
Giọng nói kích động của Toài Phương run lên, những người có tiếng này, kể cả trong mơ anh ta cũng không thể quen biết được
Bây giờ Bản Ngọc Lân gần như đang khóc. Sớm biết Lâm Mạc Huy có bản lĩnh như vậy, cậu ta
nên nịnh nọt Lâm Mạc Huy mới đúng.
Bây giờ thì tốt rồi, cậu ta đã xúc phạm người ta, bây giờ muốn quay đầu xin lỗi cũng không được.
Cậu ta bây giờ chỉ hận không thể đâm đầu vào tưởng mà chết luôn đi.
Nếu bản thân có thể bắt lấy sợi dây Lâm Mạc Huy này, chi bằng mối quan hệ của Niên, thì sau này cậu ta còn có thể mạnh hơn Toại Phương.
Một bộ bài tốt lại bị chính bản thân mình đánh hỏng, cậu ta thực sự là khóc không ra nước mắt.
"Nhóc, cậu ngơ ra làm gì thế?"
"Mau dẫn bọn tôi đi tìm anh em của cậu đi."
Anh Phương thúc giục.Bản Ngọc Lân cố gắng nhẫn nhịn đau thương, nói cho anh Phương vị trí.
"Anh Phương, mọi người qua đó trước đi, em em đau bụng, em phải đi uống thuốc đã
Anh Phương hoang mang hỏi:" Đau bụng?"
"Đau ruột thừa phải không?"
"Nhóc, tỉ nhớ nhanh qua đây."
"Nhóc nhớ phải giới thiệu tôi với anh Huy đấy, không thì phải giới thiệu tôi với anh em của cậu."
"Lúc trước tôi giúp đỡ cậu nhiều như vậy, bây giờ có cơ hội rồi thì đừng có quên tôi!"
Anh Phương lầm bầm, nhưng Bản Ngọc Lân một câu cũng không dám nói, gần như là chạy trối chết.
Cậu ta hiện tại chỉ muốn nhanh chóng tìm một chỗ nào đó để trốn, tốt nhất là rời khỏi thành phố này.
Nếu mà để cho anh Phương biết người mà cậu ta đã đắc tội là Lâm Mạc Huy, vậy thì anh Phương sẽ giết cậu ta đầu tiên.
Bản Ngọc Lân còn chưa đi ra khỏi thôn xóm thì đã gặp hai đoàn xe, đều là xe của bọn côn đồ.
Kết quả, hiện tại lại trở thành tài xế, chạy ra lái xe cho bọn họ.Bọn họ đều hỏi đường cầu, không ngoài dự đoạn tất cả đều là đi đến nhà của Niên.
Trên đường đi, Bản Ngọc Lân cảm thấy mình như dang phải chịu trừng phạt.
Càng ngày càng nhiều người đến, những người đến đây đều là người có tiếng, làm trong lòng cậu ta càng ngày càng khó chịu.
Bản thân mình rất cuộc đã làm nên tội lỗi gì, rảnh rồi không có việc gì làm lại đi giễu cợt Lâm Mạc Huy?
Trong những người này, nhặt bừa một người ra cũng đều là người mà cậu ta không thể với tới được.
Kết quả, những người này đều đi theo làm việc cho Lâm Mạc Huy, lời nói còn tràn đầy sự cung kính.
Nếu mà anh lúc đó có thể nịnh nọt được Lâm Mạc Huy, dựa vào mối quan hệ của họ sớm đã quen nhau, nói như thế nào thì cũng có được một ít lợi ích tốt.
Nhưng mà, bây giờ đã muộn rồi, muốn hối hận cũng không kịp nữa rồi.
Cuối cùng, Bản Ngọc Lân cũng đi ra khỏi thôn xóm, trực tiếp đi về nhà, dọn dẹp đồ đạc, rồi ra ngoài làm việc.
Nhà của Niên.
Cái thôn xóm này, hiện tại đã bị vây chặt đến nỗimột con kiến cũng không thể chui vào được.
Thôn xóm khá là cũ nát, đường của thôn, còn thuộc loại đường bản làng.
Đối với người trong thôn mà nói, như vậy là đủ dùng rồi, phương tiện giao thông của người trong thôn đều là xe điện hoặc là xe máy.
Hiện tại, đột nhiên lại có nhiều xe đến thân như vậy, làm cho thân đều bị vậy lại
Cũng may, đây là nông thôn, đất trống khá là
nhiều, khắp nơi đều có chỗ để đỗ xe.
Nếu không thì, nhiều xe như vậy, thì chỗ đỗ xe cũng là một vấn để rồi.
Nhiều xe như vậy, làm cho người trong thôn cũng tụ tập tại nhà của Niên.
Lâm Mạc Huy cũng không muốn xuất hiện, cho nên anh đã giao cho Đặng Tiến Quân xử lý những việc bên ngoài.
Đặng Tiến Quân xử lý những việc này cũng gọi là thành thạo.
Dù sao thì Hổ Đông An cũng là thuộc hạ của anh
ta.
Hơn nữa anh ta còn là một doanh nhân có tiếng ở Hải Tân, còn hay ở cùng với Trần Phước Nguyên, chonên thân phận của anh ta càng thêm khác biệt.
Những người như Hồ Đông An hay là ông Chu, Ở trước mặt người khác đều là kẻ tám lạng người nửa cần, phô trương thực lực
Nhưng mà, ở trước mặt Đặng Tiến Quân đều phải hạ mình nghe lời, làm gì mà còn bộ dạng của đại ca cơ chu.
Nhưng mà cũng không có cách nào khác, ai nói địa vị của Hồ Đông An ở Hải Tân cao như vậy chứ.
Lúc trước, thực lực của Hồ Đông An còn chưa mạnh như thế, nhưng mà, sau khi đi theo Lâm Mạc Huy, thực lực này trực tiếp tăng lên.
Đặc biệt tại buổi gặp gỡ giao lưu lần này, Hồ Đông An đi theo sát Lâm Mạc Huy, kiếm được không ít tiền, điều này càng khiến anh ta có thể mở rộng tầm ảnh hưởng của mình.
Bởi vậy, địa vị của Hồ Đông An ở thành phố Hải Tân về cơ bản có thể nói là đứng trong top ba, hoàn toàn có thể đạt tới tầm cao của Trần Phước Nguyên.
Hồ Đông An đích thân lên tiếng, Trần Phước Nguyên lại giao xuống, có bao nhiêu người ở thành phố Hải Tân dám không nề mặt?
Tuy nhiên, tình huống này cũng khiến bố me củaNiên boi rồi:
Lúc trước đang đau đầu vì tìm một chiếc BMW.
Ai có thể nghĩ tới, trong nháy mắt, trước cửa nhà xuất hiện hàng trăm chiếc xe hơi hạng sang cho bạn họ lựa chọn.
Người cả thôn xóm lúc này đang tập trung quanh nhà Niên, bàn luận rôm rả.
Phải biết rằng, gia đình Niên là thuê một ngôi nhà
ở đây.
Điều kiện gia đình nghèo khó, bố mẹ của Niên là người lương thiện, trong thôn, cũng không có ai tôn trọng bọn họ.
Lần này Niên kết hôn, không ai trong thôn đến giúp đỡ cả.
Những người đến giúp đỡ đều là họ hàng của Niên, và một số người trong thôn có quan hệ tốt với gia đình họ.
Những người khác thả ở nhà xem TV, chơi bài cũng không thèm đến liếc một cái.
Mà hiện nay, sau khi rất nhiều xe sang đến, những người trong thôn mới hiểu rõ, hoá ra gia đình của Niên lại có những mối quan hệ như thế này.
Nhất thời không ít người trong thôn muốn quagiúp đỡ họ.
Nhưng mà, lúc này, cần gì họ nữa đâu?
Những người mà anh Hoà và ông Chu đưa tới không chỉ là tài xế lái xe, mà còn có người đến phụ giúp công việc.
Về mặt của Bản Ngọc Lân sững sở, tại sao mà cả đại ca của mình cũng đến rồi?
"Anh Phương, anh... anh tìm Niên làm gì vậy?"
Lần này Bản Ngọc Lẫn đã thành thật hơn rất nhiều, thử thăm dò trước một chút.
"À, ông Chu bảo bọn tôi tới đưa xe cho Niên."
"Nghe nói ngày mai Niên kết hôn. Chắc là sẽ cần một chiếc xe cưới. Cho nên bọn tôi mới đến."
"Ông Chu cũng đang ngồi ở chiếc xe đẳng sau."
"Được rồi, đừng nói nhàm nữa, cậu có biết Niên
sống ở đâu không?"
Toại Phương đáp.
Bản Ngọc Lân gần như nôn ra máu, cậu ta biết ông Chu, ông ta là nhân vật còn lợi hại hơn cả Trương Hòa cơ mà.
Tại sao người có tiếng như vậy cũng đến đưa xe cưới cho Niên chứcRốt cuộc đang xảy ra điều gì vậy?
“Anh Phương, ông Chu có quen biết với Niên
không?”
"Tại sao lại chạy đến đây đưa xe cười cho anh ta?"
Bản Ngọc Lân không can tâm hỏi,
Toại Phương đáp: "Nghe nói đó là một người có tiếng trong thành phố, được anh Hồ ở Nam Mộc Lam bàn giao cho."
"Không chỉ vậy, ngay cả Trần Phước Nguyên cũng đích thân sắp xếp
"Cậu thử nghĩ xem, địa vị của anh Hồ ở Hài Tân lớn như thế, Trần Phước Nguyên thì càng không phải nói rồi
"Việc mà bọn họ giao cho, một nửa bọn côn đồ ở Hải Tân đã hành động rồi."
Bản Ngọc Lân chết lặng.
Cho dù là Hồ Đông An hay là Trần Phước Nguyên đó đều là những nhân vật to lớn mà cậu ta không thể với tới được.
Trần Phước Nguyên thì cũng không nói làm gì, Trong những năm qua, ông ta tập trung vào việc kinh doanh, rất hiếm khi lộ mặt. Ngày càng có nhiều truyền thuyết nói về ông ta.Nhưng anh Hồ ở Nam Mộc Lam mới là thật sự khủng bố, bây giờ người ấy mới là người có tiếng thực
Người ta nói rằng, có rất nhiều việc của Nam Bá Lộc đều là anh Hổ giúp đỡ.
Người có tiếng như vậy đích thân hạ lệnh, địa vị của Niên rốt cuộc là như thế nào?
"Niên là anh em của em. Sao em không biết anh ta quen biết nhiều người có tiếng như vậy chứ?"
Bản Ngọc Lân không nhịn được mà nói.
Toại Phương trợn tròn mắt: "Thật sao?"
"Nhóc, không nhìn ra đó nha!"
"Niên thật sự là anh em của cậu sao?"
Bản Ngọc Lân gật đầu: "Đúng vậy, mẹ anh ấy là dì
ba của em!"
Toại Phương lập tức cho cậu một cú đấm: "Khiếp, thằng nhóc sắp phát đạt rồi!
"Tôi nghe nói sự việc lần này, hình như do một người gọi là anh Huy sắp xếp." "Anh Huy này, là anh em tốt của Niên.".
"Hổ Đông An, chủ yếu bây giờ là làm việc giúp
anh Huy"Anh em của cầu quen biết nhiều người có tiếng như vậy, nhóc con, sau này nhất định phải một bước lên trời
"Đến lúc đó dừng có mà quên tôi
Giọng nói kích động của Toài Phương run lên, những người có tiếng này, kể cả trong mơ anh ta cũng không thể quen biết được
Bây giờ Bản Ngọc Lân gần như đang khóc. Sớm biết Lâm Mạc Huy có bản lĩnh như vậy, cậu ta
nên nịnh nọt Lâm Mạc Huy mới đúng.
Bây giờ thì tốt rồi, cậu ta đã xúc phạm người ta, bây giờ muốn quay đầu xin lỗi cũng không được.
Cậu ta bây giờ chỉ hận không thể đâm đầu vào tưởng mà chết luôn đi.
Nếu bản thân có thể bắt lấy sợi dây Lâm Mạc Huy này, chi bằng mối quan hệ của Niên, thì sau này cậu ta còn có thể mạnh hơn Toại Phương.
Một bộ bài tốt lại bị chính bản thân mình đánh hỏng, cậu ta thực sự là khóc không ra nước mắt.
"Nhóc, cậu ngơ ra làm gì thế?"
"Mau dẫn bọn tôi đi tìm anh em của cậu đi."
Anh Phương thúc giục.Bản Ngọc Lân cố gắng nhẫn nhịn đau thương, nói cho anh Phương vị trí.
"Anh Phương, mọi người qua đó trước đi, em em đau bụng, em phải đi uống thuốc đã
Anh Phương hoang mang hỏi:" Đau bụng?"
"Đau ruột thừa phải không?"
"Nhóc, tỉ nhớ nhanh qua đây."
"Nhóc nhớ phải giới thiệu tôi với anh Huy đấy, không thì phải giới thiệu tôi với anh em của cậu."
"Lúc trước tôi giúp đỡ cậu nhiều như vậy, bây giờ có cơ hội rồi thì đừng có quên tôi!"
Anh Phương lầm bầm, nhưng Bản Ngọc Lân một câu cũng không dám nói, gần như là chạy trối chết.
Cậu ta hiện tại chỉ muốn nhanh chóng tìm một chỗ nào đó để trốn, tốt nhất là rời khỏi thành phố này.
Nếu mà để cho anh Phương biết người mà cậu ta đã đắc tội là Lâm Mạc Huy, vậy thì anh Phương sẽ giết cậu ta đầu tiên.
Bản Ngọc Lân còn chưa đi ra khỏi thôn xóm thì đã gặp hai đoàn xe, đều là xe của bọn côn đồ.
Kết quả, hiện tại lại trở thành tài xế, chạy ra lái xe cho bọn họ.Bọn họ đều hỏi đường cầu, không ngoài dự đoạn tất cả đều là đi đến nhà của Niên.
Trên đường đi, Bản Ngọc Lân cảm thấy mình như dang phải chịu trừng phạt.
Càng ngày càng nhiều người đến, những người đến đây đều là người có tiếng, làm trong lòng cậu ta càng ngày càng khó chịu.
Bản thân mình rất cuộc đã làm nên tội lỗi gì, rảnh rồi không có việc gì làm lại đi giễu cợt Lâm Mạc Huy?
Trong những người này, nhặt bừa một người ra cũng đều là người mà cậu ta không thể với tới được.
Kết quả, những người này đều đi theo làm việc cho Lâm Mạc Huy, lời nói còn tràn đầy sự cung kính.
Nếu mà anh lúc đó có thể nịnh nọt được Lâm Mạc Huy, dựa vào mối quan hệ của họ sớm đã quen nhau, nói như thế nào thì cũng có được một ít lợi ích tốt.
Nhưng mà, bây giờ đã muộn rồi, muốn hối hận cũng không kịp nữa rồi.
Cuối cùng, Bản Ngọc Lân cũng đi ra khỏi thôn xóm, trực tiếp đi về nhà, dọn dẹp đồ đạc, rồi ra ngoài làm việc.
Nhà của Niên.
Cái thôn xóm này, hiện tại đã bị vây chặt đến nỗimột con kiến cũng không thể chui vào được.
Thôn xóm khá là cũ nát, đường của thôn, còn thuộc loại đường bản làng.
Đối với người trong thôn mà nói, như vậy là đủ dùng rồi, phương tiện giao thông của người trong thôn đều là xe điện hoặc là xe máy.
Hiện tại, đột nhiên lại có nhiều xe đến thân như vậy, làm cho thân đều bị vậy lại
Cũng may, đây là nông thôn, đất trống khá là
nhiều, khắp nơi đều có chỗ để đỗ xe.
Nếu không thì, nhiều xe như vậy, thì chỗ đỗ xe cũng là một vấn để rồi.
Nhiều xe như vậy, làm cho người trong thôn cũng tụ tập tại nhà của Niên.
Lâm Mạc Huy cũng không muốn xuất hiện, cho nên anh đã giao cho Đặng Tiến Quân xử lý những việc bên ngoài.
Đặng Tiến Quân xử lý những việc này cũng gọi là thành thạo.
Dù sao thì Hổ Đông An cũng là thuộc hạ của anh
ta.
Hơn nữa anh ta còn là một doanh nhân có tiếng ở Hải Tân, còn hay ở cùng với Trần Phước Nguyên, chonên thân phận của anh ta càng thêm khác biệt.
Những người như Hồ Đông An hay là ông Chu, Ở trước mặt người khác đều là kẻ tám lạng người nửa cần, phô trương thực lực
Nhưng mà, ở trước mặt Đặng Tiến Quân đều phải hạ mình nghe lời, làm gì mà còn bộ dạng của đại ca cơ chu.
Nhưng mà cũng không có cách nào khác, ai nói địa vị của Hồ Đông An ở Hải Tân cao như vậy chứ.
Lúc trước, thực lực của Hồ Đông An còn chưa mạnh như thế, nhưng mà, sau khi đi theo Lâm Mạc Huy, thực lực này trực tiếp tăng lên.
Đặc biệt tại buổi gặp gỡ giao lưu lần này, Hồ Đông An đi theo sát Lâm Mạc Huy, kiếm được không ít tiền, điều này càng khiến anh ta có thể mở rộng tầm ảnh hưởng của mình.
Bởi vậy, địa vị của Hồ Đông An ở thành phố Hải Tân về cơ bản có thể nói là đứng trong top ba, hoàn toàn có thể đạt tới tầm cao của Trần Phước Nguyên.
Hồ Đông An đích thân lên tiếng, Trần Phước Nguyên lại giao xuống, có bao nhiêu người ở thành phố Hải Tân dám không nề mặt?
Tuy nhiên, tình huống này cũng khiến bố me củaNiên boi rồi:
Lúc trước đang đau đầu vì tìm một chiếc BMW.
Ai có thể nghĩ tới, trong nháy mắt, trước cửa nhà xuất hiện hàng trăm chiếc xe hơi hạng sang cho bạn họ lựa chọn.
Người cả thôn xóm lúc này đang tập trung quanh nhà Niên, bàn luận rôm rả.
Phải biết rằng, gia đình Niên là thuê một ngôi nhà
ở đây.
Điều kiện gia đình nghèo khó, bố mẹ của Niên là người lương thiện, trong thôn, cũng không có ai tôn trọng bọn họ.
Lần này Niên kết hôn, không ai trong thôn đến giúp đỡ cả.
Những người đến giúp đỡ đều là họ hàng của Niên, và một số người trong thôn có quan hệ tốt với gia đình họ.
Những người khác thả ở nhà xem TV, chơi bài cũng không thèm đến liếc một cái.
Mà hiện nay, sau khi rất nhiều xe sang đến, những người trong thôn mới hiểu rõ, hoá ra gia đình của Niên lại có những mối quan hệ như thế này.
Nhất thời không ít người trong thôn muốn quagiúp đỡ họ.
Nhưng mà, lúc này, cần gì họ nữa đâu?
Những người mà anh Hoà và ông Chu đưa tới không chỉ là tài xế lái xe, mà còn có người đến phụ giúp công việc.