Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-261
Chương 261: Cậu ta không đủ tư cách ngồi cạnh Đặng Tiến Quân
Lâm Mạc Huy cũng mặc kệ đám người đó chế giễu, càng không muốn giải thích nhiều chuyện như vậy.
Bọn họ tiếp tục nói chuyện một lúc về việc làm thế nào để kết thân với Đặng Tiến Quân, trong khi đó Lâm Mạc Huy một mình ngồi uống trà.
Chợt có một tin nhắn tới.
Lâm Mạc Huy liếc nhìn, là của Tổng Lan Ngọc: “Anh Huy, tôi sắp xếp người ổn cả rồi, khi nào thì anh tới được?”
Lâm Mạc Huy nghĩ một chút rồi trả lời: “Tôi đang họp lớp, xong tối nay tôi sẽ ghé."
Cất điện thoại đi, không lâu sau thì một đôi nam nữ từ cửa đi vào.
Người đàn ông có vẻ gầy gò, bên tóc mai có không ít tóc bạc, trông khá lớn tuổi.
Người phụ nữ thì ôm chặt cánh tay của người đàn ông, nở nụ cười ấm áp. Nhìn thấy người đàn ông, Lâm Mạc Huy liền mỉm cười.
Người đàn ông này chính là Niên.
Anh đứng dậy, muốn sang đó nói chuyện, nhưng Triệu Nhiên Thuận đã nhanh chân hơn một bước.
"Ơ kìa, Niên, cậu chịu đến rồi sao?”
“Tớ còn đang nghĩ, nếu cậu không đến được tớ lái xe đến đón liển.”
“Nào nào, ở đây, mau ngồi đây đi."
Triệu Nhiên Thuận vừa nói, vừa kéo Niên đến thẳng chỗ bên cạnh ghế chính.
Những người khác cũng đứng dậy nhiệt tình chào đón Niên.
Thật ra, lúc còn đi học, Niên cũng không nổi tiếng trong lớp.
Do Niên là người hướng nội, vả lại tính cách cũng có phần yếu đuối. Nên đừng nói đến bạn bè, thậm chí anh ấy còn thường xuyên bị bạn học bắt nạt.
Anh ấy với Lâm Mạc Huy và Đặng Tiến Quân có quan hệ tốt là do họ từng giúp đỡ cậu.
Chỉ là Lâm Mạc Huy không ngờ, vài năm không gặp Niên lại trở thành như thế này.
Nhìn hai bên tóc mai đã bạc, Lâm Mạc Huy có thể tưởng tượng được Niên phải trải qua những năm gần đây không mấy vui vẻ. Thậm chí, có lẽ đã gặp không ít khó khăn!
Niên có hơi lúng túng không biết làm thế nào, anh ấy cũng không quen đám người Triệu Nhiên Thuận, quan hệ cũng không thân thiết mấy.
Thậm chí, những người này rất ít người biết tên anh ấy, đều là nghe theo Triệu Nhiên Thuận mà gọi Niên.
Nhưng điều này chẳng ảnh hưởng đến việc mọi người nhiệt tình trò chuyện với anh ấy. Suy cho cùng thì Niên với Đặng Tiến Quân vẫn có quan hệ rất tốt.
Bây giờ kết thân với Niên, một chút nữa khi Đặng Tiến Quân đến, không phải là có chủ đề để nói rồi sao!
Niên khó khăn lắm mới ứng phó xong với mọi người, lúc này mới nhìn về phía của Lâm Mạc Huy.
“Mạc Huy!”
Viền mắt Niên ươn ướt, đây mới là bạn bè chân chính:
Trong lòng Lâm Mạc Huy cũng không khỏi xúc động, gật đầu với anh ấy: “Đã lâu không gặp.
Mọi người đều rất ngạc nhiên, Triệu Nhiên Thuận hỏi: "Niên, cậu...cậu còn nhớ Lâm Mạc Huy sao?”
Niên liếc cậu ta một cái: “Tôi với cậu ấy là bạn cùng bàn, làm sao mà không nhớ được?”
Mọi người kinh ngạc, cũng có chút hâm mộ liếc nhìn Lâm Mạc Huy.
Nếu Niên trước mặt Đặng Tiến Quân nói tốt một tiếng, thể không phải Đặng Tiến Quân sẽ muốn giúp Lâm Mạc Huy rồi sao?
Điều này thật sự khiến bọn họ không cam lòng!
“Ôi trời, đều là bạn cũ với nhau, gì mà cùng bàn không cùng bàn chứ?”
“Nói ra thì, hai nhà chúng ta không phải đã thân nhau nhiều năm rồi sao, ha ha ha."
“Nào, ngồi đi, ngồi trước đi đã.”
Triệu Nhiên Thuận cười rồi sắp xếp.
Niên do dự một hồi mới nói nhỏ: “Lớp trưởng, tôi...tôi vẫn nên qua ngồi với Lâm Mạc Huy thôi.”
“Bọn tôi đã lâu không gặp nhau rồi, muốn trò chuyện một chút.”
Sắc mặt Triệu Nhiên Thuận thay đổi, có chút không tự nhiên nói: “Niên, chỗ ngồi tối đã được đặc biệt sắp xếp cả rồi.”
“Nếu không thì cậu cứ ngồi đây trước đã, chốc nữa ăn cơm xong hai người hằng trò chuyện được không?”
Niên rất kinh ngạc: “Có gì đặc biệt?”
“Tôi ngồi chung với Lâm Mạc Huy, có gì không được sao?”
Triệu Nhiên Thuận bất lực đáp:
“Niên, cậu không biết rồi, một lát nữa là cậu được ngồi cùng ông chủ lớn của lớp chúng ta.”
“Ông chủ lớn này đặc biệt vì cậu mới đến, cậu nên đích thân tiếp đãi người ta.”
“Cậu cứ vậy mà ngồi cùng Lâm Mạc Huy sao được chứ?”
Niên sững sờ: “Cái gì...cái gì mà ông chủ lớn?”
Triệu Nhiên Thuận cười ha ha một tiếng: “Một lát nữa đến cậu sẽ biết.”
“Cứ ngồi như vậy trước đã.”
Niên bối rối, do dự một hồi mới khẽ đáp: "Lớp trưởng, tôi...tôi là người không biết nói chuyện cũng không thích hợp tiếp khách đâu.”
“Hay là, cậu để tôi ngồi với Lâm Mạc Huy đi.”
“Ông chủ lớn này, các cậu tiếp là được rồi, tôi...tôi thực sự không được đâu.”
Tạ Ngọc Phương cau mày: “Niên, lớp trưởng đã sắp xếp cả rồi, cậu cứ nghe theo cậu ấy đi.”
“Với lại, ông chủ lớn này là bạn tốt của cậu, sao cậu lại không quan tâm thế?”
Niên ngạc nhiên: “Bạn tốt nào cơ?”
Tạ Ngọc Phương cười hì hì, nói: “Đặng Tiến Quân, cậu vẫn nhớ chứ?”
Niên mở to mắt: “Đặng... Đặng Tiến Quân!?”
“Cậu ấy thành ông chủ lớn rồi?”
Tạ Ngọc Phương dương dương tự đắc: “Chứ sao, trong lớp chúng ta thì cậu ấy là người có tiền đồ nhất rồi.”
“Giá trị con người vài tỷ đấy, kinh thật”
“Lúc còn đi học, quan hệ của hai người cậu là tốt nhất, đương nhiên người tiếp đãi cậu ta phải là cậu đấy!”
Niên sửng sốt, nói: "Lúc đó, thật ra tôi với Lâm Mạc Huy...
Triệu Nhiên Thuận có chút bực mình, trực tiếp ngắt lời anh: “Thôi được rồi, cậu cứ ngồi đây đi đã.”
“Niên, cứ tự nhiên đi nhé.”
“Buổi họp lớp hôm nay là tôi tập hợp, cậu đừng làm khó tôi nữa.”
Niên đau đầu: “Thế...thế hay là tôi ngồi bên trái Đặng Tiến Quân, còn Lâm Mạc Huy ngồi bên phải?”
Tạ Ngọc Phương bĩu môi: “Cậu ta có tư cách gì mà ngồi cạnh Đặng Tiến Quân?”
“Bọn tôi sắp xếp để Triệu Tổ Y ngồi bên phải anh Quân!”
“Triệu Tổ Y, cậu còn nhớ không?”
“Hoa khôi lớp chúng ta, Lâm Mạc Huy từng thầm thích người ta đấy.”
“Tôi nói cậu biết, Triệu Tổ Y với Đặng Tiến Quân đúng là một cặp hoàn hảo”
Mọi người đều cười, bọn họ cũng không ngốc, đương nhiên hiểu Triệu Nhiên Thuận sắp xếp như vậy là có dụng ý gì.
Niên liền thay đổi sắc mặt, thế này không phải là cố ý chống đối Lâm Mạc Huy sao?
Vừa định lên tiếng, Lâm Mạc Huy đã trực tiếp nói: “Niên, không sao đâu, ngồi xuống trước đi.”
“Chúng ta đã gặp nhau rồi, sẽ có nhiều thời gian nói chuyện hơn.
Niên lúc này mới ngồi xuống, lại không nói gì cả.
Mọi người vây quanh Niên, hỏi về tình hình của anh.
Từ miệng những người này, Lâm Mạc Huy mới biết được tình cảnh của Niên.
Sau khi tốt nghiệp, Niên vốn dĩ được sắp xếp vào làm việc ở nhà máy.
Sau này, mẹ Niên sinh bệnh, trong nhà phải tiêu hết tiền tiết kiệm cuối cùng cũng cứu được mẹ anh ấy.
Nhưng tiền trong nhà dành dụm cho Niên kết hôn cũng tiêu hết sạch.
Đúng lúc đó, nhà máy lại cắt giảm nhân công nên Niên không thể không ra ngoài làm việc.
Qua được vài năm, tính tình Niên hướng nội lại có chút nhút nhát nên những năm này bên ngoài chịu không ít thiệt thòi.
Nhìn Niên thế này, Lâm Mạc Huy không khỏi ứa nước mắt.
Anh không biết nhà Niên lại gặp phải tình cảnh như vậy.
Mà trong tình cảnh khó khăn nhất anh cũng không tìm đến Lâm Mạc Huy đòi lại tiền, đây mới là điều làm người khác cảm động nhất.
Hàn thuyền không được bao lâu, ngoài cửa lại có một người bước vào, là Triệu Tổ Y.
Triệu Tổ Y ăn mặc trang điểm lộng lẫy, trang phục có phần hở hang, đặc biệt vì tối nay mà bỏ không ít công sức.
Triệu Tổ Y và Triệu Nhiên Thuận cũng có chút quan hệ họ hàng, từ chỗ của Triệu Nhiên Thuận mà biết được chuyện Đặng Việt Quân phất lên, nên mới đặc biệt để tâm.
Hiện tại, cô ta với tên Vương Anh Long đó, thật ra chỉ là hình thức.
Nhìn bên ngoài thì có vẻ giàu có nhưng lại chẳng có bao nhiêu tiền.
Khi biết Đặng Tiến Quân sở hữu tài sản hàng tỷ, cô ta liền tức tốc chạy đến.
Lần này nếu quyến rũ được Đặng Tiến Quân, thế chẳng phải cô ta sẽ phát tài sao.
Làm một bà vợ giàu có, cả đời không lo ăn mặc, so với tên Vương Anh Long bình thường đó sung sướng hơn nhiều.
Nhìn thấy Triệu Tổ Y, Triệu Nhiên Thuận lập tức cười nói: “Hahaha, người đẹp của chúng ta đến rồi!”
“Ai da, lâu rồi không gặp vẫn đẹp như vậy!”
Bọn đàn ông khác cũng đều bày ra bộ mặt kích động, chung quy thì đây cũng là hoa khôi của lớp đó.
Hơn nữa, Triệu Tổ Y mấy năm nay luôn giữ cách ăn mặc này nên vẫn rất thu hút người khác.
Gương mặt Tạ Ngọc Phương biểu cảm chua xót, sau khi Triệu Tổ Y đến thì cô liền trực tiếp bị ngó lơ.
Tạ Ngọc Phương liếc nhìn Lâm Mạc Huy một cái, đảo mắt rồi đột nhiên nở nụ cười: “Tổ Y, cậu nhìn xem đây là ai!”
Lâm Mạc Huy cũng mặc kệ đám người đó chế giễu, càng không muốn giải thích nhiều chuyện như vậy.
Bọn họ tiếp tục nói chuyện một lúc về việc làm thế nào để kết thân với Đặng Tiến Quân, trong khi đó Lâm Mạc Huy một mình ngồi uống trà.
Chợt có một tin nhắn tới.
Lâm Mạc Huy liếc nhìn, là của Tổng Lan Ngọc: “Anh Huy, tôi sắp xếp người ổn cả rồi, khi nào thì anh tới được?”
Lâm Mạc Huy nghĩ một chút rồi trả lời: “Tôi đang họp lớp, xong tối nay tôi sẽ ghé."
Cất điện thoại đi, không lâu sau thì một đôi nam nữ từ cửa đi vào.
Người đàn ông có vẻ gầy gò, bên tóc mai có không ít tóc bạc, trông khá lớn tuổi.
Người phụ nữ thì ôm chặt cánh tay của người đàn ông, nở nụ cười ấm áp. Nhìn thấy người đàn ông, Lâm Mạc Huy liền mỉm cười.
Người đàn ông này chính là Niên.
Anh đứng dậy, muốn sang đó nói chuyện, nhưng Triệu Nhiên Thuận đã nhanh chân hơn một bước.
"Ơ kìa, Niên, cậu chịu đến rồi sao?”
“Tớ còn đang nghĩ, nếu cậu không đến được tớ lái xe đến đón liển.”
“Nào nào, ở đây, mau ngồi đây đi."
Triệu Nhiên Thuận vừa nói, vừa kéo Niên đến thẳng chỗ bên cạnh ghế chính.
Những người khác cũng đứng dậy nhiệt tình chào đón Niên.
Thật ra, lúc còn đi học, Niên cũng không nổi tiếng trong lớp.
Do Niên là người hướng nội, vả lại tính cách cũng có phần yếu đuối. Nên đừng nói đến bạn bè, thậm chí anh ấy còn thường xuyên bị bạn học bắt nạt.
Anh ấy với Lâm Mạc Huy và Đặng Tiến Quân có quan hệ tốt là do họ từng giúp đỡ cậu.
Chỉ là Lâm Mạc Huy không ngờ, vài năm không gặp Niên lại trở thành như thế này.
Nhìn hai bên tóc mai đã bạc, Lâm Mạc Huy có thể tưởng tượng được Niên phải trải qua những năm gần đây không mấy vui vẻ. Thậm chí, có lẽ đã gặp không ít khó khăn!
Niên có hơi lúng túng không biết làm thế nào, anh ấy cũng không quen đám người Triệu Nhiên Thuận, quan hệ cũng không thân thiết mấy.
Thậm chí, những người này rất ít người biết tên anh ấy, đều là nghe theo Triệu Nhiên Thuận mà gọi Niên.
Nhưng điều này chẳng ảnh hưởng đến việc mọi người nhiệt tình trò chuyện với anh ấy. Suy cho cùng thì Niên với Đặng Tiến Quân vẫn có quan hệ rất tốt.
Bây giờ kết thân với Niên, một chút nữa khi Đặng Tiến Quân đến, không phải là có chủ đề để nói rồi sao!
Niên khó khăn lắm mới ứng phó xong với mọi người, lúc này mới nhìn về phía của Lâm Mạc Huy.
“Mạc Huy!”
Viền mắt Niên ươn ướt, đây mới là bạn bè chân chính:
Trong lòng Lâm Mạc Huy cũng không khỏi xúc động, gật đầu với anh ấy: “Đã lâu không gặp.
Mọi người đều rất ngạc nhiên, Triệu Nhiên Thuận hỏi: "Niên, cậu...cậu còn nhớ Lâm Mạc Huy sao?”
Niên liếc cậu ta một cái: “Tôi với cậu ấy là bạn cùng bàn, làm sao mà không nhớ được?”
Mọi người kinh ngạc, cũng có chút hâm mộ liếc nhìn Lâm Mạc Huy.
Nếu Niên trước mặt Đặng Tiến Quân nói tốt một tiếng, thể không phải Đặng Tiến Quân sẽ muốn giúp Lâm Mạc Huy rồi sao?
Điều này thật sự khiến bọn họ không cam lòng!
“Ôi trời, đều là bạn cũ với nhau, gì mà cùng bàn không cùng bàn chứ?”
“Nói ra thì, hai nhà chúng ta không phải đã thân nhau nhiều năm rồi sao, ha ha ha."
“Nào, ngồi đi, ngồi trước đi đã.”
Triệu Nhiên Thuận cười rồi sắp xếp.
Niên do dự một hồi mới nói nhỏ: “Lớp trưởng, tôi...tôi vẫn nên qua ngồi với Lâm Mạc Huy thôi.”
“Bọn tôi đã lâu không gặp nhau rồi, muốn trò chuyện một chút.”
Sắc mặt Triệu Nhiên Thuận thay đổi, có chút không tự nhiên nói: “Niên, chỗ ngồi tối đã được đặc biệt sắp xếp cả rồi.”
“Nếu không thì cậu cứ ngồi đây trước đã, chốc nữa ăn cơm xong hai người hằng trò chuyện được không?”
Niên rất kinh ngạc: “Có gì đặc biệt?”
“Tôi ngồi chung với Lâm Mạc Huy, có gì không được sao?”
Triệu Nhiên Thuận bất lực đáp:
“Niên, cậu không biết rồi, một lát nữa là cậu được ngồi cùng ông chủ lớn của lớp chúng ta.”
“Ông chủ lớn này đặc biệt vì cậu mới đến, cậu nên đích thân tiếp đãi người ta.”
“Cậu cứ vậy mà ngồi cùng Lâm Mạc Huy sao được chứ?”
Niên sững sờ: “Cái gì...cái gì mà ông chủ lớn?”
Triệu Nhiên Thuận cười ha ha một tiếng: “Một lát nữa đến cậu sẽ biết.”
“Cứ ngồi như vậy trước đã.”
Niên bối rối, do dự một hồi mới khẽ đáp: "Lớp trưởng, tôi...tôi là người không biết nói chuyện cũng không thích hợp tiếp khách đâu.”
“Hay là, cậu để tôi ngồi với Lâm Mạc Huy đi.”
“Ông chủ lớn này, các cậu tiếp là được rồi, tôi...tôi thực sự không được đâu.”
Tạ Ngọc Phương cau mày: “Niên, lớp trưởng đã sắp xếp cả rồi, cậu cứ nghe theo cậu ấy đi.”
“Với lại, ông chủ lớn này là bạn tốt của cậu, sao cậu lại không quan tâm thế?”
Niên ngạc nhiên: “Bạn tốt nào cơ?”
Tạ Ngọc Phương cười hì hì, nói: “Đặng Tiến Quân, cậu vẫn nhớ chứ?”
Niên mở to mắt: “Đặng... Đặng Tiến Quân!?”
“Cậu ấy thành ông chủ lớn rồi?”
Tạ Ngọc Phương dương dương tự đắc: “Chứ sao, trong lớp chúng ta thì cậu ấy là người có tiền đồ nhất rồi.”
“Giá trị con người vài tỷ đấy, kinh thật”
“Lúc còn đi học, quan hệ của hai người cậu là tốt nhất, đương nhiên người tiếp đãi cậu ta phải là cậu đấy!”
Niên sửng sốt, nói: "Lúc đó, thật ra tôi với Lâm Mạc Huy...
Triệu Nhiên Thuận có chút bực mình, trực tiếp ngắt lời anh: “Thôi được rồi, cậu cứ ngồi đây đi đã.”
“Niên, cứ tự nhiên đi nhé.”
“Buổi họp lớp hôm nay là tôi tập hợp, cậu đừng làm khó tôi nữa.”
Niên đau đầu: “Thế...thế hay là tôi ngồi bên trái Đặng Tiến Quân, còn Lâm Mạc Huy ngồi bên phải?”
Tạ Ngọc Phương bĩu môi: “Cậu ta có tư cách gì mà ngồi cạnh Đặng Tiến Quân?”
“Bọn tôi sắp xếp để Triệu Tổ Y ngồi bên phải anh Quân!”
“Triệu Tổ Y, cậu còn nhớ không?”
“Hoa khôi lớp chúng ta, Lâm Mạc Huy từng thầm thích người ta đấy.”
“Tôi nói cậu biết, Triệu Tổ Y với Đặng Tiến Quân đúng là một cặp hoàn hảo”
Mọi người đều cười, bọn họ cũng không ngốc, đương nhiên hiểu Triệu Nhiên Thuận sắp xếp như vậy là có dụng ý gì.
Niên liền thay đổi sắc mặt, thế này không phải là cố ý chống đối Lâm Mạc Huy sao?
Vừa định lên tiếng, Lâm Mạc Huy đã trực tiếp nói: “Niên, không sao đâu, ngồi xuống trước đi.”
“Chúng ta đã gặp nhau rồi, sẽ có nhiều thời gian nói chuyện hơn.
Niên lúc này mới ngồi xuống, lại không nói gì cả.
Mọi người vây quanh Niên, hỏi về tình hình của anh.
Từ miệng những người này, Lâm Mạc Huy mới biết được tình cảnh của Niên.
Sau khi tốt nghiệp, Niên vốn dĩ được sắp xếp vào làm việc ở nhà máy.
Sau này, mẹ Niên sinh bệnh, trong nhà phải tiêu hết tiền tiết kiệm cuối cùng cũng cứu được mẹ anh ấy.
Nhưng tiền trong nhà dành dụm cho Niên kết hôn cũng tiêu hết sạch.
Đúng lúc đó, nhà máy lại cắt giảm nhân công nên Niên không thể không ra ngoài làm việc.
Qua được vài năm, tính tình Niên hướng nội lại có chút nhút nhát nên những năm này bên ngoài chịu không ít thiệt thòi.
Nhìn Niên thế này, Lâm Mạc Huy không khỏi ứa nước mắt.
Anh không biết nhà Niên lại gặp phải tình cảnh như vậy.
Mà trong tình cảnh khó khăn nhất anh cũng không tìm đến Lâm Mạc Huy đòi lại tiền, đây mới là điều làm người khác cảm động nhất.
Hàn thuyền không được bao lâu, ngoài cửa lại có một người bước vào, là Triệu Tổ Y.
Triệu Tổ Y ăn mặc trang điểm lộng lẫy, trang phục có phần hở hang, đặc biệt vì tối nay mà bỏ không ít công sức.
Triệu Tổ Y và Triệu Nhiên Thuận cũng có chút quan hệ họ hàng, từ chỗ của Triệu Nhiên Thuận mà biết được chuyện Đặng Việt Quân phất lên, nên mới đặc biệt để tâm.
Hiện tại, cô ta với tên Vương Anh Long đó, thật ra chỉ là hình thức.
Nhìn bên ngoài thì có vẻ giàu có nhưng lại chẳng có bao nhiêu tiền.
Khi biết Đặng Tiến Quân sở hữu tài sản hàng tỷ, cô ta liền tức tốc chạy đến.
Lần này nếu quyến rũ được Đặng Tiến Quân, thế chẳng phải cô ta sẽ phát tài sao.
Làm một bà vợ giàu có, cả đời không lo ăn mặc, so với tên Vương Anh Long bình thường đó sung sướng hơn nhiều.
Nhìn thấy Triệu Tổ Y, Triệu Nhiên Thuận lập tức cười nói: “Hahaha, người đẹp của chúng ta đến rồi!”
“Ai da, lâu rồi không gặp vẫn đẹp như vậy!”
Bọn đàn ông khác cũng đều bày ra bộ mặt kích động, chung quy thì đây cũng là hoa khôi của lớp đó.
Hơn nữa, Triệu Tổ Y mấy năm nay luôn giữ cách ăn mặc này nên vẫn rất thu hút người khác.
Gương mặt Tạ Ngọc Phương biểu cảm chua xót, sau khi Triệu Tổ Y đến thì cô liền trực tiếp bị ngó lơ.
Tạ Ngọc Phương liếc nhìn Lâm Mạc Huy một cái, đảo mắt rồi đột nhiên nở nụ cười: “Tổ Y, cậu nhìn xem đây là ai!”